Vũ Ngịch Càn Khôn - Chúc Long Ngữ

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      CHƯƠNG 30: ĐÁ VỤN

      - Kiên trì, Sở Nam, ngươi nhất định phải chịu đựng, ngươi là người còn đường lui nữa, ngươi chỉ có thể tiến về phía trước, cắn răng tiến về phía trước, đánh cược tính mạng về phía trước, ngoại trừ về phía trước ra còn đường khác! Ngoại trừ tiến lên chỉ lại hủy diệt mà thôi!

      - Sở Nam, muốn trở thành cường giả, ngươi thể hôn mê!

      - Sở Nam, nếu muốn trở về nhà ngươi thể hôn mê!

      - Sở Nam, phải báo thù cho sư phụ, ngươi thể hôn mê!

      - Sở Nam, nếu muốn tìm được nàng, muốn chịu trách nhiệm với nàng ngươi thể hôn mê! thể ngừng thở….

      …….

      Sở Nam tại trong bùn đất bắt đầu hít thở khó khăn, nhưng lại hết lần này đến lần khác tự nhủ bản thân thể hôn mê, bởi vì có lý do để tuyệt đối thể hôn mê.

      Cho nên, dù toàn bộ máu người bị tụ lại. Dù nhịp tim của trở nên rất chậm. Thế nhưng Sở Nam vẫn tiếp tục kiên trì tu luyện Thổ nguyên lực, mặc dù mỗi phút giây đều chịu phải thống khổ dày vò, thế nhưng trong lòng Sở Nam rất hưng phấn, bởi vì cảm thấy Thổ nguyên lực trong cơ thể mình càng ngày càng dồi dào….

      mặt đất, vẻ mặt của Cơ Tam Nương cũng có chút trầm trọng, trong miệng khẽ lẩm bẩm:

      - Quả nhiên là quái thai, hô hấp yếu ớt như vậy mà vẫn chịu phá vỡ, ngờ tiếp tục kiên trì, rốt cuộc là điều gì khiến liều mạng như vậy?

      Ba ngày trôi qua, ba ngày rồi, thế nhưng Sở Nam vẫn bị vùi trong đất, hề ra.

      Kim Tuyệt người còn chưa tới nhưng tiếng hét văng vẳng truyền đến:

      - Cơ Tam Nương, qua ba ngày rồi, đem người giao cho ta!

      - Rống cái gì mà rống, đợi lão nương lát nữa!

      Cơ Tam Nương vung tay lên, khiến bước chân Kim Tuyệt khựng lại, Kim Tuyệt nổi giận rống:

      - Cơ Tam Nương, ngươi dám giữ lời?

      - Đừng ồn!

      Kim Tuyệt muốn gào lên lại nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Cơ Tam Nương, khỏi nghi hoặc hỏi:

      - Làm sao vậy?

      - Ba ngày rồi!

      - Cái gì ba ngày rồi?

      Kim Tuyệt vẫn nghi hoặc, chợt lập tức bừng tỉnh đại ngộ :

      - Ngươi tên quái thai đó ở dưới đất ba ngày rồi sao?

      Cơ Tam Nương khẽ gật đầu.

      - Ba ngày, chưa từng ra ngoài?

      Cơ Tam Nương lắc đầu.

      - Quái thai, đúng là quái thai!

      Kim Tuyệt lẩm bẩm:

      - Xem ra kế hoạch lúc trước của ta phải thay đổi rồi, thể xem là người bình thường được!

      Cơ Tam Nương quay đầu lại hỏi:

      - Điều tra ra lai lịch của chưa?

      - Tra được, giống như là từ trong đất chui ra vậy!

      Kim Tuyệt , chợt nghĩ chút rồi tiếp:

      - Chỉ có điều mấy ngày trước, người của Vạn Độc Môn có đến chuyến.

      - Vạn Độc Môn?

      Hàng lông mày của Cơ Tam Nương nhíu chặt lại, đột nhiên nàng biến sắc, khẽ vung tay cái, trực tiếp kéo Sở Nam ra ngoài, lạnh giọng quát:

      - Tiểu tử, ngươi muốn sống nữa sao?

      Lúc này mặt mũi Sở Nam xanh mét, hô hấp yếu đến cực điểm. Cơ Tam Nương đem Sở Nam đến Diêm Vương điếm, ném đến trwocs mặt Lãnh Diện Diêm Vương, Lãnh Diện Diêm Vương vừa nhìn thấy tình trạng của Sở Nam cũng gì, chỉ lấy ra viên đan dược bỏ vào miệng , vận lực đem đan dược hòa tan, khiến dược lực tràn khắp toàn thân thể Sở Nam.

      viên đan dược này của Lãnh Diện Diêm Vương quả nhiên bá đạo, chỉ nửa canh giờ sau Sở Nam tỉnh lại, sau khi nhìn thấy Lãnh Diện Diêm Vương nghi hoặc hỏi:

      - Tại sao ta lại ở đây?

      Kim Tuyệt nhìn thấy Sở Nam tỉnh lại quay về phía Lãnh Diện Diêm Vương hỏi:

      - có chuyện gì chứ?

      - Tốt!

      Lãnh Diện Diêm Vương thốt lên chữ, Kim Tuyệt nghe vậy liền xách Sở Nam , nơi Kim Tuyệt ở cách trấn Tự Do khoảng, nằm ở trong núi. Kim Tuyệt thả Sở Nam xuống đất, chỉ vào khối cự thạch cao năm trượng rộng ba trượng :

      - Nhìn thấy khối cự thạch đó ?

      Sở Nam gật đầu nhè .

      - Muốn luyện thân trước hết da phải cứng, dùng nắm đấm của ngươi đập nát tảng cự thạch đó !

      xong thân ảnh Kim Tuyệt liền biến mất thấy đâu nữa.

      - Muốn luyện thân trước hết da phải cứng rắn, muốn luyện thân trước hết da phải cứng rắn….

      Sở Nam lẩm bẩm hai lần, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, hai mắt nhìn về phía cự thạch, trong mắt lên tia kiên định, đến phái trước khối cự thạch, tay phải nắm chặt thành quyền sau đó toàn lực nện vào cự thạch.

      - Phịch….

      tiếng trầm thấp vang lên, tay phải Sở Nam truyền đến tiếng vang thanh thúy, đó là tiếng xương cốt phát ra. Sở Nam cắn răng, tay trái nắm lại thành quyền nện lên tảng đá, tảng đá xuất vết lõm bằng bàn tay.

      - Uy lực dường như hơn ít?

      Sở Nam khẽ lẩm bẩm:

      - Chẳng lẽ cự thạch này có vấn đề? Bất kể tảng đá này có gì bình thường, nhất định phải nát dưới nắm quyền của ta!

      Sở Nam kiên cường , nắm quyền lại đánh tới.

      Phịch phịch phịch….

      Mấy chục tiếng va chạm trầm đục vang lên, máu tươi từ nắm tay Sở Nam chảy ra, chảy thảy dòng.

      Xương cốt huyết nhục của Sở Nam đủ cứng rắn, nhưng Sở Nam lại dùng phương pháp tự tàn phá giống như tự ngược đãi mình để rèn luyện nhục thể của mình, dùng lực cực mạnh, cực hiểm, mỗi quyền đều ngưng tụ toàn bộ lực lượng, còn có ý chí điên cuồng nữa.

      Đây là phương pháp tu luyện tàn nhẫn, nhưng đối với Sở Nam mà quả là phương pháp vô cùng chính xác.

      Cho đến khi song quyền dính đầy máu tươi, máu tươi ngừng chảy ra Sở Nam mới dừng lại, trán sớm xuất đầy mồ hôi lạnh, Sở Nam để ý đến hai nắm quyền đau nhức kịch liệt, lại nắm chặt quyền nện lên cự thạch….

      bên vừa oanh kích, Sở Nam vừa dựa theo kế hoạch tu luyện Kim nguyên lực.

      Phía xa xa, kim tệ nhìn bụi mù bay lên cũng thầm kinh hãi, khẽ lẩm bẩm:

      - Quái thai đúng là quái thai, lực lượng cường hãn như vậy, nếu như có thể khiến trở nên cứng rắn như thần binh lợi khí cho dù thể tu luyện võ quyết cũng trở thành tồn tại cực kỳ đáng sợ.

      thầm suy nghĩ, chợt tiếng gào lớn phá vang lên, sau đó Kim Tuyệt liền nhìn thấy đá vụn bay đầy trời, sắc mặt hơi co giật, tự hỏi:

      - Chẳng lẽ nhanh như vậy mà tên tiểu tử quái thai đó đánh vỡ cự thạch rồi?

      Sau vài lần nhoáng lên, Kim Tuyệt đến trường, chỉ thấy Sở Nam đứng thẳng tắp, mà khối cự thạch trước mặt Sở Nam cũng nát bấy dưới chân , trong lòng Kim Tuyệt thầm nhủ:

      - Xem ra ta vẫn còn xem thường tên quái thai này.

      - tệ, rất tệ! Chỉ gần ba canh giờ mà ngươi có thể khiến cự thạch vỡ nát, trong ba ngày này, ngươi hãy đem toàn bộ cự thạch trong này đánh nát !

      Sở Nam nhìn xung quanh, cự thạch lớn hơn cự thạch vừa rồi đánh nát có ít, có thể là rải rác mà dày đặc như rừng, Sở Nam cũng nhiều lời, bước chân vô cùng kiên định, đến trước mặt tảng đá lớn, vận hành Kim nguyên lực trong cơ thể nện ra quyền lên cự thạch.

      Trong núi rộng rãi lập tức vang lên tiếng va chạm kịch liệt…
      Lục Nặc, Anh ĐứcColla thích bài này.

    2. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      CHƯƠNG 30: ĐÁ VỤN

      - Kiên trì, Sở Nam, ngươi nhất định phải chịu đựng, ngươi là người còn đường lui nữa, ngươi chỉ có thể tiến về phía trước, cắn răng tiến về phía trước, đánh cược tính mạng về phía trước, ngoại trừ về phía trước ra còn đường khác! Ngoại trừ tiến lên chỉ lại hủy diệt mà thôi!

      - Sở Nam, muốn trở thành cường giả, ngươi thể hôn mê!

      - Sở Nam, nếu muốn trở về nhà ngươi thể hôn mê!

      - Sở Nam, phải báo thù cho sư phụ, ngươi thể hôn mê!

      - Sở Nam, nếu muốn tìm được nàng, muốn chịu trách nhiệm với nàng ngươi thể hôn mê! thể ngừng thở….

      …….

      Sở Nam tại trong bùn đất bắt đầu hít thở khó khăn, nhưng lại hết lần này đến lần khác tự nhủ bản thân thể hôn mê, bởi vì có lý do để tuyệt đối thể hôn mê.

      Cho nên, dù toàn bộ máu người bị tụ lại. Dù nhịp tim của trở nên rất chậm. Thế nhưng Sở Nam vẫn tiếp tục kiên trì tu luyện Thổ nguyên lực, mặc dù mỗi phút giây đều chịu phải thống khổ dày vò, thế nhưng trong lòng Sở Nam rất hưng phấn, bởi vì cảm thấy Thổ nguyên lực trong cơ thể mình càng ngày càng dồi dào….

      mặt đất, vẻ mặt của Cơ Tam Nương cũng có chút trầm trọng, trong miệng khẽ lẩm bẩm:

      - Quả nhiên là quái thai, hô hấp yếu ớt như vậy mà vẫn chịu phá vỡ, ngờ tiếp tục kiên trì, rốt cuộc là điều gì khiến liều mạng như vậy?

      Ba ngày trôi qua, ba ngày rồi, thế nhưng Sở Nam vẫn bị vùi trong đất, hề ra.

      Kim Tuyệt người còn chưa tới nhưng tiếng hét văng vẳng truyền đến:

      - Cơ Tam Nương, qua ba ngày rồi, đem người giao cho ta!

      - Rống cái gì mà rống, đợi lão nương lát nữa!

      Cơ Tam Nương vung tay lên, khiến bước chân Kim Tuyệt khựng lại, Kim Tuyệt nổi giận rống:

      - Cơ Tam Nương, ngươi dám giữ lời?

      - Đừng ồn!

      Kim Tuyệt muốn gào lên lại nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Cơ Tam Nương, khỏi nghi hoặc hỏi:

      - Làm sao vậy?

      - Ba ngày rồi!

      - Cái gì ba ngày rồi?

      Kim Tuyệt vẫn nghi hoặc, chợt lập tức bừng tỉnh đại ngộ :

      - Ngươi tên quái thai đó ở dưới đất ba ngày rồi sao?

      Cơ Tam Nương khẽ gật đầu.

      - Ba ngày, chưa từng ra ngoài?

      Cơ Tam Nương lắc đầu.

      - Quái thai, đúng là quái thai!

      Kim Tuyệt lẩm bẩm:

      - Xem ra kế hoạch lúc trước của ta phải thay đổi rồi, thể xem là người bình thường được!

      Cơ Tam Nương quay đầu lại hỏi:

      - Điều tra ra lai lịch của chưa?

      - Tra được, giống như là từ trong đất chui ra vậy!

      Kim Tuyệt , chợt nghĩ chút rồi tiếp:

      - Chỉ có điều mấy ngày trước, người của Vạn Độc Môn có đến chuyến.

      - Vạn Độc Môn?

      Hàng lông mày của Cơ Tam Nương nhíu chặt lại, đột nhiên nàng biến sắc, khẽ vung tay cái, trực tiếp kéo Sở Nam ra ngoài, lạnh giọng quát:

      - Tiểu tử, ngươi muốn sống nữa sao?

      Lúc này mặt mũi Sở Nam xanh mét, hô hấp yếu đến cực điểm. Cơ Tam Nương đem Sở Nam đến Diêm Vương điếm, ném đến trwocs mặt Lãnh Diện Diêm Vương, Lãnh Diện Diêm Vương vừa nhìn thấy tình trạng của Sở Nam cũng gì, chỉ lấy ra viên đan dược bỏ vào miệng , vận lực đem đan dược hòa tan, khiến dược lực tràn khắp toàn thân thể Sở Nam.

      viên đan dược này của Lãnh Diện Diêm Vương quả nhiên bá đạo, chỉ nửa canh giờ sau Sở Nam tỉnh lại, sau khi nhìn thấy Lãnh Diện Diêm Vương nghi hoặc hỏi:

      - Tại sao ta lại ở đây?

      Kim Tuyệt nhìn thấy Sở Nam tỉnh lại quay về phía Lãnh Diện Diêm Vương hỏi:

      - có chuyện gì chứ?

      - Tốt!

      Lãnh Diện Diêm Vương thốt lên chữ, Kim Tuyệt nghe vậy liền xách Sở Nam , nơi Kim Tuyệt ở cách trấn Tự Do khoảng, nằm ở trong núi. Kim Tuyệt thả Sở Nam xuống đất, chỉ vào khối cự thạch cao năm trượng rộng ba trượng :

      - Nhìn thấy khối cự thạch đó ?

      Sở Nam gật đầu nhè .

      - Muốn luyện thân trước hết da phải cứng, dùng nắm đấm của ngươi đập nát tảng cự thạch đó !

      xong thân ảnh Kim Tuyệt liền biến mất thấy đâu nữa.

      - Muốn luyện thân trước hết da phải cứng rắn, muốn luyện thân trước hết da phải cứng rắn….

      Sở Nam lẩm bẩm hai lần, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, hai mắt nhìn về phía cự thạch, trong mắt lên tia kiên định, đến phái trước khối cự thạch, tay phải nắm chặt thành quyền sau đó toàn lực nện vào cự thạch.

      - Phịch….

      tiếng trầm thấp vang lên, tay phải Sở Nam truyền đến tiếng vang thanh thúy, đó là tiếng xương cốt phát ra. Sở Nam cắn răng, tay trái nắm lại thành quyền nện lên tảng đá, tảng đá xuất vết lõm bằng bàn tay.

      - Uy lực dường như hơn ít?

      Sở Nam khẽ lẩm bẩm:

      - Chẳng lẽ cự thạch này có vấn đề? Bất kể tảng đá này có gì bình thường, nhất định phải nát dưới nắm quyền của ta!

      Sở Nam kiên cường , nắm quyền lại đánh tới.

      Phịch phịch phịch….

      Mấy chục tiếng va chạm trầm đục vang lên, máu tươi từ nắm tay Sở Nam chảy ra, chảy thảy dòng.

      Xương cốt huyết nhục của Sở Nam đủ cứng rắn, nhưng Sở Nam lại dùng phương pháp tự tàn phá giống như tự ngược đãi mình để rèn luyện nhục thể của mình, dùng lực cực mạnh, cực hiểm, mỗi quyền đều ngưng tụ toàn bộ lực lượng, còn có ý chí điên cuồng nữa.

      Đây là phương pháp tu luyện tàn nhẫn, nhưng đối với Sở Nam mà quả là phương pháp vô cùng chính xác.

      Cho đến khi song quyền dính đầy máu tươi, máu tươi ngừng chảy ra Sở Nam mới dừng lại, trán sớm xuất đầy mồ hôi lạnh, Sở Nam để ý đến hai nắm quyền đau nhức kịch liệt, lại nắm chặt quyền nện lên cự thạch….

      bên vừa oanh kích, Sở Nam vừa dựa theo kế hoạch tu luyện Kim nguyên lực.

      Phía xa xa, kim tệ nhìn bụi mù bay lên cũng thầm kinh hãi, khẽ lẩm bẩm:

      - Quái thai đúng là quái thai, lực lượng cường hãn như vậy, nếu như có thể khiến trở nên cứng rắn như thần binh lợi khí cho dù thể tu luyện võ quyết cũng trở thành tồn tại cực kỳ đáng sợ.

      thầm suy nghĩ, chợt tiếng gào lớn phá vang lên, sau đó Kim Tuyệt liền nhìn thấy đá vụn bay đầy trời, sắc mặt hơi co giật, tự hỏi:

      - Chẳng lẽ nhanh như vậy mà tên tiểu tử quái thai đó đánh vỡ cự thạch rồi?

      Sau vài lần nhoáng lên, Kim Tuyệt đến trường, chỉ thấy Sở Nam đứng thẳng tắp, mà khối cự thạch trước mặt Sở Nam cũng nát bấy dưới chân , trong lòng Kim Tuyệt thầm nhủ:

      - Xem ra ta vẫn còn xem thường tên quái thai này.

      - tệ, rất tệ! Chỉ gần ba canh giờ mà ngươi có thể khiến cự thạch vỡ nát, trong ba ngày này, ngươi hãy đem toàn bộ cự thạch trong này đánh nát !

      Sở Nam nhìn xung quanh, cự thạch lớn hơn cự thạch vừa rồi đánh nát có ít, có thể là rải rác mà dày đặc như rừng, Sở Nam cũng nhiều lời, bước chân vô cùng kiên định, đến trước mặt tảng đá lớn, vận hành Kim nguyên lực trong cơ thể nện ra quyền lên cự thạch.

      Trong núi rộng rãi lập tức vang lên tiếng va chạm kịch liệt…
      Lục Nặc, Anh ĐứcColla thích bài này.

    3. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      CHƯƠNG 31: DÙNG LỬA ĐỐT TA

      Thời gian trôi nhanh giống như thoi đưa.

      Chỉ thoáng cái Sở Nam ở trấn Tự Do này nửa năm.

      Trong vòng nửa năm này, có thể là mỗi ngày Sở Nam đều làm bạn với thống khổ, thống khổ đến từ thân thể, thống khổ đến từ ý chí, nhưng Sở Nam cũng từ trong thống khổ phát triển, càng lúc càng cướng tráng và cứng cỏi.

      Sở Nam bây giờ có thể dễ dàng tu luyện Thủy nguyên lực dưới thác nước nửa giờ, cũng có thể phân tách thịt xương từ thỏ rừng cho đến ma thú cấp ….

      Sở Nam chỉ đem mấy ngàn cuốn sách thảo dược học thuộc làu mà còn nhớ kỹ quyển về ma thú hạch, sách về nội đan ma thú.

      Trọng kiếm người Sở Nam cũng còn 800 cân nữa, mà trở thành 1200 cân, còn có thể đem thêm khối sắt nặng 500 cân đập thành nửa cân chỉ trong ngày.

      Sở Nam cũng có thể bị chôn sâu dưới đất hơn 50m trong ba ngày ba đêm.

      Đá vụn mà Sở Nam có thể đập nát cũng phải chỉ sử dụng nắm quyền mà còn có thể dùng dùng bả vai, dùng lưng, dùng đầu gối, dùng chân, thậm chí mỗi bộ vị trong thân thể….

      Những huấn luyện thống khổ này khiến da thịt toàn thân Sở Nam lên màu cổ đồng, cơ bắp nở nang, khiến người khác vừa nhìn cảm thấy tràn đầy lực lượng, đương nhiên đây chỉ là thay đổi bên ngoài của Sở Nam, còn trong thân thể , Sở Nam cảm thấy Hỏa nguyên lực hoàn thành lần tôi luyện thứ nhất, những nguyên lực khác cũng được tôi luyện ít.

      Lông mày của năm đại Võ Quân cũng càng lúc càng nhíu chặt, khi nhìn về phía Sở Nam thường thở dài tán thán, bọn họ thở dài đó là bởi vì Sở Nam thể tu luyện võ quyết, bằng với thực lực của năm đại Võ Quân bọn , tuyệt đối có thể bồi dưỡng Sở Nam thành cường giả vượt xa bọn .

      Thế nhưng, bọn cũng biết rằng Sở Nam kỳ có thể tu luyện võ quyết, cũng biết Sở Nam thầm tích nguyên lực tràn ngập toàn thân.

      Qua hơn nửa năm tiếp xúc, Sở Nam cũng biết trấn Tự Do này chính là địa phương có ai quản lý, mà tại ba nước Đại Khánh Quốc, Bắc Tề Quốc và Việt Quốc có cái khe nứt rất , trấn Tự Do ở trong đó lại vừa vặn là cứ điểm quân trọng yếu, ba quốc gia lúc nào là muốn đem trấn Tự Do trở thành lãnh thổ của bọn họ, chỉ có điều bởi vì sợ rút giây động rừng dẫn đến hậu quả tốt cho nên mới ra tay, thế nhưng, chỉ cần có cơ hội bọn họ tuyệt đối bỏ qua.

      Trấn Tự Do có sản vật gì đặc biệt, rất nhiều rừng rậm thung lũng và khe núi, đất ở đây cũng rất cằn cỗi, mà khí hậu lại là quái dị nhất, mùa đông lạnh mà khô, còn mùa hè lại nóng mà ướt.

      Thế nhưng, dù vậy, trấn Tự Do nửa năm trước vẫn vô cùng náo nhiệt, có thể với cái tiểu thành thị, bởi vì trấn Tự Do gần Thập Vạn Đại Sơn, mà ma thú bên trong Thập Vạn Đại Sơn lại có hằng hà sa số, mà vô số giao dịch đều là bắt nguồn từ những ma thú này mà diễn ra, ví dụ như da ma thú, thịt ma thú, ma thú hạch….

      Mặt khác, sâu bên trong Thập Vạn Đại Sơn còn có thiên tài địa bảo. Cho nên mới xuất vũ khí và đan dược, khách điếm cũng theo đó mà xuất ….

      Mà nguyên nhân quan trọng nhất đó chính là trấn Tự Do luôn bị người bên ngoài gọi là trấn Tội Ác, nghe mỗi người sống tại trấn Tự Do này đều có lai lịch đơn giản, nhưng bọn đều có chung đặc điểm, đó là tại bên ngoài trấn Tự Do còn chỗ cho bọn họ dung thân nữa.

      Đáng tiếc, những thứ náo nhiệt này đều biết mất từ nửa năm trước, đó là lúc mà ma thú vô cớ biến mất, nơi đây cũng còn náo nhiệt như năm xưa nữa, còn ma thú, tất cả phát triển đều dừng lại, những thương nhân kia cũng vào trấn Tự Do nữa. Bởi vậy, ít người trong trấn Tự Do đều ôm tâm lý may mắn, cho rằng nhiều năm như vậy rồi người bên ngoài dồn bọn vào chỗ chết nữa, vì thế đều lần lượt rời khỏi trấn Tự Do….

      Chỉ có điều, vẫn còn lượng lớn người lưu lại trấn Tự Do, đối với bọn họ mà , trấn Tự Do này chính là nhà của họ, ví dụ như năm người Lãnh Diện Diêm Vương vậy.

      Những thứ này đều là do Sở Nam từ trong miệng Phong lão đầu nghe được, Sở Nam biết trấn Tự Do cách Bạch gia thôn đến cả vạn dặm, cũng biết rằng Nam Cung gia chính là đứng đầu ba đại thế gia tại Bắc Tề Quốc, còn Thiên Nhất Tông lại càng là tồn tại đứng ba đại thế gia và hoàng tộc Bắc Tề Quốc, bởi vì tất cả các môn phái lớn tại Bắc Tề Quốc đều rất nghe lời Thiên Nhất Tông, giống như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.

      Sở Nam sau khi biết cừu nhân của mình cường đại như vậy ánh mắt thỉnh thoảng lại lóe lên, ngược lại càng liều mạng tiến hành huấn luyện tàn khốc như địa ngục này.

      Nửa năm trôi qua, Sở Nam vẫn hiểu năm người Hắc Tâm Diêm Vương rốt cuộc muốn nghiên cứu cái gì, trái lại, Sở Nam cảm thấy bọn họ đối với rất tốt, khiến trong lòng nảy sinh cảm giác gần gũi, mặc dù khi ở cùng Lãnh Diện Diêm Vương chỉ chữ, thế nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng bình yên.

      Trong đó, Sở Nam cảm kích nhất là Hắc Tâm Diêm Vương, mỗi ngày ăn nhiều đồ như vậy đều là do Hắc Tâm Diêm Vương chuẩn bị, toàn bộ nguyên liệu nấu ăn bên trong Diêm Vương điếm hầu hết đều chui vào bụng Sở Nam, mà cho đến khi ăn sạch nguyên liệu, ma thú tại Thập Vạn Đại Sơn vẫn thấy bóng dáng, thế nhưng Sở Nam mỗi ngày vẫn có đủ loại thịt ma thú để ăn. Sở Nam biết , thịt của những ma thu này nhất định Hắc Tâm Diêm Vương phải chạy xa cả ngàn dặm, đến nơi khác để đem về.

      Ngày hôm nay chính là thời gian Sở Nam theo Phong lão đầu, Phong lão đầu vẫn như thường ngày, lấy ra khối sắt lớn để Sở Nam đập, Sở Nam nhận lấy, thế nhưng đập mà :

      - Tiền bối, người ta bây giờ tương đương với võ giả cấp bậc gì?

      Phong lão đầu nheo mắt lại :

      - Xem như trung cấp Võ Sư , dù sao ngươi cũng chỉ có thể dựa vào lực lượng nhục thể mà thôi, mà võ giả lại có thể vận dụng nguyên lực, phối hợp với đủ loại vũ kỹ cũng phải là ngươi có thể chống đỡ được!

      - Trung cấp Võ Sư?

      Sở Nam nghe thấy đánh giá như vậy, vốn phải vui vẻ mới đúng, dù sao cũng chỉ mới hơn nửa năm, ngờ từ tên phế vật trở thành trung cấp Võ Sư, thế nhưng, trong lòng Sở Nam vẫn cảm thấy nặng nề, bởi vì chỉ là trung cấp Võ Sư, đừng là Nam Cung gia và Thiên Nhất Tông, ngay cả đối mặt với tên cao cấp Võ Sư Bạch Trạch Vũ vẫn còn kém cảnh giới.

      Suy nghĩ cả buổi, Sở Nam nghiêm túc :

      - Tiền bối, người có thể giúp đỡ tiểu tử chuyện được ?

      - Lâm tiểu tử, hiếm khi nghe thấy ngươi chủ động mở miệng như vậy, ngươi , giúp ngươi chuyện gì?

      - Ta muốn người dùng lửa thiêu ta!

      - Dùng lửa thiêu ngươi?

      Vẻ mặt Phong lão đầu có chút nghi hoặc.

      - Ừ, chỉ cùng hỏa diễm tử sắc thôi cũng được.

      - Hỏa diễm tử sắc? Lâm tiểu tử, ngươi muốn ta dùng Cực Dương Chân Viêm thiêu ngươi?

      - Ừ.

      Phong lão đầu đánh giá Sở Nam lượt, lại hỏi:

      - Lâm tiểu tử, ngươi phải điên rồi chứ? Mặc dù thân thể của ngươi cường hãn, nhưng uy lực của Cực Dương Chân Viêm phải là bình thường!

      Giống như để chứng tỏ uy lực của nó như thế nào, Phong lão đầu cầm lấy khối sắt, trong tay bừng lên Cực Dương Chân Viêm, chỉ thấy khối sắt trong nháy mắt tan chảy chỉ còn lại chút.

      - Nhìn thấy chưa?

      Sở Nam gật đầu nhè , khẳng định :

      - Rồi!

      Phong lão đầu nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc của Sở Nam, lại :

      - Ta nghĩ, ta có thể kích phát ra nguyên lực!

      - Cái gì?

      Phong lão đầu sửng sốt, khối sắt tay rơi xuống đất cũng phát ra, chỉ hỏi:

      - sao?
      Lục Nặc, Anh ĐứcColla thích bài này.

    4. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      CHƯƠNG 32: VÕ QUYẾT TÌM CHẾT

      - Ngươi có thể kích phát ra nguyên lực?

      Phong lão đầu sững sờ tại chỗ mất nửa ngày.

      Khi thấy Sở Nam nghiêm túc gật đầu, Phong lão đầu vẫn thể tin được, bởi vì sống nhiều năm như vậy, nhưng lão vẫn chưa từng nghe qua có người có kinh mạch vẫn có thể có nguyên lực.

      Nhưng trong nháy mắt, Phong lão đầu liền nở nụ cười :

      - có kinh mạch còn có thể sống sót, tại sao lại thể kích phát ra nguyên lực?

      Vừa xong, ngọn hỏa diễm tử sắc liền bao phủ lấy Sở Nam, Sở Nam khoanh chân ngồi, thanh của Phong lão đầu lại truyền đến:

      - Lâm tiểu tử, kiên trì được ngươi hãy kêu lên tiếng!

      Sở Nam ở bên trong ngọn hỏa diễm tử sắc khẽ gật đầu.

      Cực Dương Chân Viêm bá đạo giống như Tịch Diệt chi hỏa, nhưng đối với Sở Nam mà cũng là cực hạn mà có thể tỉnh táo chịu đựng.

      phút đồng hồ, mười phút đồng hồ, nửa canh giờ, canh giờ….

      Trải qua thống khổ suốt năm canh giờ, Sở Nam dùng Hỏa nguyên lực tôi luyện toàn bộ thân thể, chỉ cảm thấy trong mỗi chỗ của thân thể đều có Hỏa nguyên lực chảy rạo rực trong người, hơn nữa còn rất dồi dào.

      - Lâm tiểu tử, thế nào rồi?

      Phong lão đầu hỏi, sắc mặt của Phong lão đầu lúc này còn hồng nhuận nữa mà có chút tái , hiển nhiên duy trì Cực Dương Chân Viêm suốt năm canh giờ khiến tiêu hao vô nguyên lực cực lớn.

      - Tiền bối, ta còn có thể kiên trì!

      Sở Nam cắn răng trả lời, Phong lão đầu nghe vậy trong lòng thầm nhủ:

      - Sớm biết vậy nên tới chỗ Lãnh Diện Diêm Vương lấy nhiều đan dược chút! Tên Lâm tiểu tử này quả đúng là quái thai….

      Mặc dù vậy, nhưng trong lòng Phong lão đầu lại vô cùng mừng rỡ, thầm nghĩ:

      - Nếu như Lâm tiểu tử này có thể kích phát ra nguyên lực, vậy cũng có thể học luyện khí thuật củ ta rồi!

      Lúc này, Sở Nam cũng nhíu mày, bởi vì ràng tôi luyện Hỏa nguyên lực hết toàn bộ thân thể, tại sao lại thể tìm thấy cửa để phát tiết ra ngoài? Kinh mạch giống như dòng suối vậy, thân thể giống như đại địa, chẳng lẽ muốn kích phát nguyên lực phải đại địa phải có dòng suối, rồi từ dòng suối mới có thể lấy nước ra mà dùng chứ thể trực tiếp lấy nước từ mặt đất sao? Hay là bởi vì do chỉ mới tôi luyện được loại thuộc tính nguyên lực chứ phải tôi luyện toàn bộ năm thuộc tính nên căn bản có tác dụng?

      Sở Nam nghĩ đến việc phải làm như thế nào để kích phát nguyên lực, nghĩ đến mức quá nhập thần, thậm chí ngay cả toàn bộ thống khổ cũng hề để tâm đến….

      Cho đến khi Phong lão đầu cảm thấy Sở Nam ổn liền đình chỉ phóng thích Cực Dương Chân Viêm, Sở Nam bỗng nhiên phun mạnh ngụm máu tươi, sau khi đặt trọng kiếm qua bên, Phong lão đầu lập tức mang đến chỗ Lãnh Diện Diêm Vương.

      Phong lão đầu ngắn gọn kể lại toàn bộ mọi chuyện với Lãnh Diện Diêm Vương lượt, Lãnh Diện Diêm Vương nắm lấy cánh tay của Sở Nam, quán thâu Mộc nguyên lực vào trong, tỉ mỉ dò xét lượt, thế nhưng lại có chút thu hoạch nào, khẽ nhíu mày lại, sau khi cho Sở Nam uống đan dược xong liền hai chữ:

      - Thương lượng!

      Đây là lần thứ hai Lãnh Diện Diêm Vương bởi vì Sở Nam mà ra hai chữ, ý của hai chữ thương lượng đó là để năm người tập hợp lại chỗ, thương lượng xem phải giải quyết như thế nào.

      Tin tức vừa phát ra, rất nhanh năm người liền tập trung đầy đủ tại địa bàn của Lãnh Diện Diêm Vương.

      - Phong lão đầu, ngươi tên quái thai này bị ngươi dùng Cực Dương Chân Viêm thiêu tám canh giờ mới hôn mê?

      Vẻ mặt Kim Tuyệt tràn đầy khó tin hỏi.

      - Lão già ta lừa ngươi làm gì?

      - Theo như lời ngươi , tên quái thai này đừng là có thể kích phát ra nguyên lực, ngay cả khi kích phát ra nguyên lực, chỉ dựa vào lực lượng cường hãn trong cơ thể cũng kinh khủng lắm rồi. Các ngươi nghĩ xem, tại đại lục này có bao nhiêu người có thể chịu được Cực Dương Chân Viêm thiêu đốt tám canh giờ?

      - Dưới Hậu Kỳ Đại Võ Sư, động vào chết ngay lập tức!

      Hắc Tâm Diêm Vương lạnh lùng .

      - Kế hoạch lúc đầu của chúng ta là muốn xem lực lượng của thân thể đến tột cùng là cường hãn như thế nào, muốn nhìn xem kẻ có kinh mạch, có nguyên lực tồn tại như thế nào!

      Cơ Tam Nương lập tức đưa ra cái giả thiết lớn mật:

      - Vậy các ngươi xem, nếu như thân thể của Lâm Vân luyện đến mức tận cùng, thậm chí ngay cả Quy Vô chi hỏa cũng sợ, vậy ….

      - Đợi tỉnh lại phải hỏi cho kỹ, bí mật người tiểu tử này so với bí mạt của chúng ta e rằng còn nhiều hơn!

      Kim Tuyệt .

      - Đúng vậy, ngươi xem thứ đồ vật treo cổ , dưới thiêu đốt của Cực Dương Chân Viêm mà lại hư tổn chút nào!

      Phong lão đầu cũng phụ họa câu.

      - Các ngươi cảm thấy nó có chút giống với long lân trong truyền thuyết sao?

      Năm người trầm mặc xuống, cảm thấy Sở Nam trong lúc vô tình tiến vào trấn Tự Do bỗng nhiên tràn ngập thần bí, biết đến tột cùng đem đến cho trấn Tự Do những điều gì.

      Hai canh giờ sau, Sở Nam tỉnh lại, nhìn thấy ánh mắt của năm người nhìn chằm chằm vào mình, trong mắt bọn họ đều là nghi hoặc, Sở Nam hiển nhiên biết bọn nghi vấn điều gì.

      Vì vậy, Sở Nam liền mở miệng :

      - Năm vị tiền bối, tiểu tử ta từ kinh mạch đứt đoạn thành từng khúc, kinh mạch mạch lại càng có, sau này vô tình có được quyển võ quyết có thể cần kinh mạch cũng có thể tu luyện được nguyên lực, chỉ cần có được phương pháp thích hợp có thể kích phát ra nguyên lực!

      - Võ quyết đó là thuộc tính gì? Hắc Tâm Diêm Vương hỏi.

      Sở Nam lắc đầu :

      - có thuộc tính! Nhưng võ quyết này rằng cần phải có năm loại thuộc tính Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ để tôi luyện!

      - Nếu như vậy còn phải là toàn bộ thuộc tính sao?

      Kim Tuyệt xong câu đó, năm người đều nhất thời kinh ngạc, tại đại lục Thiên Vũ, mội người nếu như là song thuộc tính là tư chất thượng phẩm, nếu như có ba thuộc tính có tư chất cực phẩm, mà có bốn thuộc tính quả là lần đầu tiên nghe thấy.

      Thế nhưng, bây giờ trước mắt bọn lại có tồn tại tương đương với năm thuộc tính, bọn có thể nào kinh ngạc chứ?

      Sở Nam cân nhắc cả buổi, có chút khó hiểu :

      - Đa tạ năm vị tiền bối nửa năm qua chiếu cố tiểu tử…..

      - Lâm tiểu tử, đừng quên chúng ta xem ngươi là niềm vui.

      Sở Nam cũng đáp, mà lại :

      - Vốn võ quyết thế này….

      Sau đó Sở Nam liền đem Nghịch Càn Khôn ra lượt.

      Năm người sau khi nghe xong, Cơ Tam Nương mới cảm thán câu:

      - Tu luyện cái này quả khác gì tìm chết!

      Đám người Kim Tuyệt gật đầu, Lãnh Diện Diêm Vương cũng thốt ra chữ:

      - Độc!

      - trách được Lâm tiểu tử ngươi lại liều mạng như vậy!

      Phong lão đầu cảm thán .

      - Hi vọng năm vị tiền bối có thể giúp ta tay để ta tôi luyện hết năm loại nguyên lực thuộc tính!

      Sở Nam quỳ xuống đất, thành khẩn , từ góc độ nào đó mà , Sở Nam xem năm người như sư phụ của rồi.

      Năm người nhìn nhau, đồng thời gật đầu.

      - Ngươi sợ chết và đến được trấn Tự Do, có thể gặp được đám năm người bọn ta, xem như cũng có duyên phận, chúng ta giúp ngươi, để xem kỳ tích phát sinh như thế nào!

      Kim Tuyệt dứt khoát .

      - Ngũ Hành tương sinh, ngươi vừa rồi tôi luyện Hỏa nguyên lực, vậy tiếp theo chính là Thổ nguyên lực, ngươi chuẩn bị xong chưa?

      Cơ Tam Nương hỏi, trong ánh mắt có chút thương, nàng vẫn còn nhớ kiên trì của Sở Nam khi bị chôn dưới đất.

      Sở Nam khoanh chân ngồi xuống, kiên định :

      - Chuẩn bị xong!
      Lục Nặc, Anh ĐứcColla thích bài này.

    5. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      CHƯƠNG 33: THU THẬP TIÊN HUYẾT

      Sở Nam bị chôn ở trong đất, mặc dù hô hấp cực kỳ khó khăn, thậm chí hít thở thông, nhưng vẫn liều mạng kiên trì.

      Nhưng khi Thổ nguyên lực nồng hậu của Cơ Tam Nương tràn vào trong thân thể Sở Nam Sở Nam lập tức đau đến mức ngã gục xuống đất, thất khiếu chảy máu.

      Lãnh Diện Diêm Vương lập tức tiến đến, móc ra viên đan dược bỏ vào miệng . Kim Tuyệt đứng bên cạnh :

      - Cơ Tam Nương, ngươi làm gì thế? Muốn lấy mạng à?

      - Võ quyết tên tiểu tử này tu luyện phải là như vậy sao? Càng thống khổ thành tựu càng lớn….

      Cơ Tam Nương có chút hô hấp khó khăn .

      - Nhưng cũng thể để chết ngay lập tức được!

      - Ta làm sao biết như vậy? có thể bị vùi trong lòng đất ba ngày ở độ sâu 50m, nhưng bây giờ….

      - Vậy ngươi cũng nghĩ xem Thổ nguyên lực của ngươi là như thế nào ? Ngươi là Võ Quân, lại còn là cảnh giới Hậu Kỳ đỉnh phỏng, nếu đổi là môn phái cũng là chưởng môn nhân rồi, ngươi hơi dùng toàn lực ai có thể chịu được?

      Phong lão đầu có chút oán trách .

      - Được rồi, lần sau lão nương chú ý chút là được.

      Cơ Tam Nương sau khi thấy Sở Nam kể chuyện có chút sốt ruột, muốn nhìn xem đến tột cùng có thể thành công hay , dưới kích động nên toàn lực xuất thủ.

      Mấy canh giờ trôi qua, Sở Nam tỉnh táo lại, khoanh chân ngồi xuống :

      - Tiền bối, người có thể động thủ rồi!

      Cơ Tam Nương cũng chuyện, lần này chậm rãi khống chế Thổ nguyên lực tiến vào bên trong cơ thể Sở Nam cách vô cùng chậm rãi….

      Dù là như thế, nhưng Sở Nam vẫn cảm thấy cảm giác hít thở thông, so với ở trong đất còn nặng hơn gấp trăm lần, mà hít thở thông này là đến từ trong thân thể, phảng phất như mỗi tế bào đều ngập sũng nước, lúc trước sở dĩ ngất là bởi vì Thổ nguyên lực khổng lồ trong nháy mắt tràn vào khiến hít thở thông, kể cả thần chí cũng vậy.

      Cơ Tam Nương nhìn thấy sắc mặt của Sở Nam càng lúc càng tái nhợt, làn da màu cổ đồng sớm ư đọng, thân thể nhịn được run rẩy, liền hỏi:

      - Lâm tiểu tử, ngươi chịu được ?

      - Tiền bối, có thể dùng thêm chút lực nữa!

      - Còn dùng thêm chút lực nữa?

      Năm người sửng sốt, Kim Tuyệt lẩm bẩm:

      - Võ quyết nghịch thiên này quả đúng là người bình thường thể tu luyện, đều là chết rồi tái sinh, nhưng võ quyết muốn mạng này rất có thể là chết luôn mà tái sinh!

      Cơ Tam Nương lại thêm chút lực, Sở Nam càng run rẩy mạnh hơn, năm người thậm chí nhìn thấy cơ bắp người Sở Nam cũng run lên giống như làn nước.

      canh giờ sau, Sở Nam lúc này khóe miệng rướm máu, yếu ớt :

      - Tiền bối, lại thêm lực!

      Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, Cơ Tam Nương cũng chiều theo ý .

      Ba canh giờ sau, Sở Nam lại cầu tăng lực lần nữa….

      Lúc này, Thổ nguyên lực khiến cho lỗ chân lông toàn thân người Sở Nam chảy ra máu tươi, Phong lão đầu :

      - biết Lâm tiểu tử đến tột cùng phải chịu dày vò như thế nào, , cả đời lão già ta chỉ bội phục hai người, chính là Ma Đạo Tử dương danh đại lục Thiên Vũ mấy chục năm, nếu phải bị kẻ gian làm hại Ma Đạo Tử có thể tiến vào cảnh giới Võ Thánh trong truyền thuyết rồi, còn lại chính là tên tiểu tử này, tâm tính quả so với Trọng Huyền tinh thiết vạn năm còn cứng hơn….

      Phong lão đầu tất nhiên biết rằng hai người mà bội phục lại vừa vặn là cặp sư đồ….

      Mà Lãnh Diện Diêm Vương nhìn thấy người Sở Nam chảy ra máu tươi ánh mắt đột nhiên sáng lên, tinh quang chợt , khẽ vung tay lên, đem máu tươi người Sở Nam chảy ra thu thập vào trong bình, sau đó đưa lên mũi ngửi ngừng.

      - Lãnh Diện Diêm Vương, ngươi làm gì thế? Ngươi còn có ham muốn uống máu sao?

      Kim Tuyệt nhìn động tác của Lãnh Diện Diêm Vương, nghi hoặc hỏi.

      Lãnh Diện Diêm Vương thốt ra chữ:

      - Quái!

      - Cái gì mà quái với quái? Lâm tiểu tử này là quái thai, chẳng lẽ máu của cũng có vấn đề?

      - Ừ!

      Lãnh Diện Diêm Vương đem máu tươi cất kỹ giống như bảo bối, sau đó lại chuyên chú thu thập máu tươi chảy ra từ người Sở Nam, bỏ sót giọt nào.

      Máu tươi trong thân thể Sở Nam quả rất quái dị, long đan nguyên lực khổng lồ lúc trước đem cải tạo huyết nhục cốt tủy Sở Nam lượt, hơn nữa Sở Nam lại uống nhiều máu và ăn nhiều thịt như vậy, máu tươi chảy ra từ trong người Sở Nam mặc dù phải là long huyết, nhưng hiệu dụng chứa trong đó cũng cực kỳ phi phàm.

      Cho đến lúc trời tối, Sở Nam tổng cộng bảo Cơ Tam Nương tăng lực thêm năm lần mới khiến cho Thổ nguyên lực tôi luyện toàn bộ cơ thể đạt đến trạng thái bão hòa.

      Ăn vào mấy viên đan dược, Sở Nam cũng thèm nghỉ ngơi, lại để Kim Tuyệt thi triển Kim nguyên lực với !

      Hỏa sinh Thổ, Thổ sinh Kim.

      Hỏa nguyên lực cuồng bạo như muốn thiêu rụi tất cả, Thổ nguyên lực trầm trọng khiến cho hít thở thông, Kim nguyên lực lại sắc bén giống như muốn nghiền nát toàn bộ….

      có bài học từ Cơ Tam Nương lúc trước, Kim Tuyệt cũng lỗ mãng, khống chế lực đạo cẩn thận, lại :

      - Quái thai, biết ngươi là kẻ liều mạng, nhưng cũng đừng nên cậy mạnh như vậy!

      Sở Nam gật gật đầu, cẩn thận cảm nhận đau đớn trong cơ thể, Kim nguyên lực quả hổ là thuộc tính có lực công kích cường hãn nhất, mặc dù Sở Nam vừa mới tôi luyện qua Thổ nguyên lực, lực phòng ngự của thân thể cũng phải bình thường, thế nhưng khi Kim nguyên lực tiến vào trong thân thể, Sở Nam vẫn cảm thấy đau đớn như bị dao cắt.

      Sở Nam cũng hiểu rằng Kim nguyên lực này liên quan rất lớn đến võ quyết mà Kim Tuyệt tu luyện, đoán chừng cũng là võ quyết Huyền giai.

      Chỉ có điều đau đớn này đối với Sở Nam mà vẫn chưa đủ, thứ mà Sở Nam muốn đó là loại đau đớn gần như tử vong, vì thế Sở Nam lập tức :

      - Tiền bối, chưa đủ!

      Kim Tuyệt hơi run người, gia tăng Kim nguyên lực, đồng thời trong đầu Kim Tuyệt cũng nhớ lại cảnh tượng Sở Nam dùng quyền và vai của mình nện vào cự thạch….

      - Tiền bối, chưa đủ!

      thanh thống khổ của Sở Nam lại lần nữa vang lên.

      Cơ Tam Nương nhìn Sở Nam, muốn câu: "Đủ rồi, dù sao thân thể của ngươi cũng đủ cường hãn rồi, người bình thường cũng thể khi dễ được ngươi!

      Thế nhưng nàng lại nên lời, người vẫn luôn liều mạng nỗ lực vì mộng tưởng của mình, nàng có tư cách gì ngăn cản Sở Nam theo đuổi giấc mộng chứ?

      Lãnh Diện Diêm Vương vẫn chuyên chú thu thập máu tươi, ánh sáng trong mắt càng lúc càng sáng.

      Kim nguyên lực tùy ý phá hủy toàn bộ kết cấu huyết nhục của Sở Nam, như muốn đem toàn bộ nghiền nát bấy, nhưng sau khi Sở Nam thích ứng với loại đau đớn đó lại cầu xin Kim Tuyệt đưa thêm nhiều Kim nguyên lực vào.

      Cứ lần lượt như vậy, bầu trời tối đen lại trở thành bình minh, Kim nguyên lực cũng tôi luyện xong thân thể của Sở Nam, Sở Nam nuốt vào viên đan dược, cũng nghỉ ngơi chút nào, quay người về phía Hắc Tâm Diêm Vương, cúi đầu :

      - Đa tạ tiền bối.

      - Ngươi chọn bên ngoài hay là bên trong cơ thể?

      - Bên trong cơ thể!

      Sở Nam chút do dự trả lời!
      Lục Nặc, Anh ĐứcColla thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :