Vũ Ngịch Càn Khôn - Chúc Long Ngữ

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 114: Dụ Địch Đến Động Cương Phong




      Sở Nam về tới Tàng Thư Các, mượn lại Thảo Mộc Quyết từ người kia, chuẩn bị đem võ quyết này ghi nhớ.

      Trong lúc ghi nhớ Thảo Mộc Quyết ánh mắt của nam tử mũi ưng lóe lên tia nghi hoặc, khẽ lẩm bẩm:

      – Vừa rồi Thu Nguyệt bên cạnh tiểu ma nữ có gì đó là lạ, giống như phải là nàng ta vậy….

      Mặc dù nghi vấn, thế nhưng nam tử mũi ưng cũng quan tâm quá nhiều đến việc này, nhiệm vụ quan trọng nhất đối với là đem đầu tên kia trở về, để Lăng Tiêu thiếu gia trút bụng oán khí, sau đó nhận lấy ban thưởng.

      Phần thưởng mà nam tử mũi ưng muốn đó chính là tiến vào tầng sáu.

      Phần thưởng này nếu là lúc bình t hường Đại trưởng lão chưa chắc có thể làm được, bởi vì muốn tiến vào tầng sáu nhất định phải có cống hiến to lớn mới có thể vào, hoặc là hạng nhất tỷ thí, ví dụ như cuộc thi tỷ thí vừa rồi hoặc là tỷ thí tại Đại hội giao lưu, có thể giành được thành tích tốt, thế nhưng, bây giờ Thần Khí Phái rất xem trọng Lăng gia, muốn Lăng gia ở lại Thần Khí Phái, vì vậy vấn đề này cũng còn là vấn đề nữa rồi.

      Mà Đại trưởng lão sở dĩ nhất định phải giết chết Sở Nam, ngoại trừ để hả giận trong lòng còn muốn trảm thảo trừ căn, lưu lại hậu hoạn, quan trọng hơn nữa là Sở Nam trở thành chướng ngại đối với Lăng Tiêu, chướng ngại này đối với tu hành mà có thể gọi là ác mộng.

      Vì cơn ác mộng này, cho dù Đại trưởng lão có thể cho Lăng Tiêu phục vài viên Võ Tướng Đan nữa hiệu quả cũng tốt.

      Muốn tiêu trừ loại ác mộng này, biện pháp trực tiếp và hữu hiệu nhất chính là khiến Sở Nam phải chết.

      Vì thế cho nên Đại trưởng lão hạ xuống hai đạo mệnh lệnh.

      Bỏ ra phút đồng hồ, Sở Nam hoàn toàn ghi nhớ Thảo Mộc Quyết, lại đem quyển võ quyết này giao lại cho người kia, cười :

      – Luyện cho tốt, võ quyết này rất tốt!

      – Vâng, ta biết rồi, cảm ơn Lâm Vân sư thúc.

      Ánh mắt người này lập tức bừng sáng, mừng rỡ đáp.

      Những đệ tử khác vô cùng hâm mộ nhìn người này, đồng thời cũng suy đoán:

      – Lâm Vân sư thúc muốn đến tầng sáu sao?

      – Hẳn là vậy rồi, tuyệt, nếu ta cũng có thể đến tầng sáu, tìm quyển võ quyết lợi hại, như vậy ta nhanh chóng từ sơ cấp Đại Võ Sư đột phá đến cảnh giới Võ Tướng.

      – Ngươi nằm mơ sao?

      Bọn thảo luận, có hâm mộ, có ghen tỵ, nào biết rằng Sở Nam sắp phải đối mặt với hồi chém giết sinh tử.

      Sở Nam ra khỏi Tàng Thư Các, nam tử mũi ưng ở trong bóng tối lập tức mừng rỡ, gằn giọng :

      – Ngươi rốt cuộc cũng cam lòng rời khỏi đây, lần này ta xem ngươi còn có thể trốn đâu.

      Nam tử mũi ưng hiển nhiên biết Sở Nam nhạy cảm phát ra ý đồ của , còn tưởng rằng Sở Nam hoàn toàn hay biết gì cả.

      Lúc Sở Nam ra, lão nhân tóc trắng ở tầng sáu cũng khẽ động, muốn đặt cuốn cổ tịch trong tay xuống rồi ra ngoài, thế nhưng, lúc lão nhân tóc trắng buông cuốn sách xuống trang sách bỗng nhiên lật vài trang, ba chữ “Long Quyển Phong” (vòi rồng) lập tức xuất trước mặt lão nhân tóc trắng.

      Ngay lập tức, lão nhân tóc trắng liền ngưng thần, cầm lấy cuốn cổ tịch, bắt đầu đọc, ánh mắt tràn đầy suy tư….

      Mà tại lúc này, Sở Nam rời khỏi Tàng Thư Các khoảng khá xa, mặc dù khá xa, mặc dù là ban đêm, thế nhưng võ giả tu luyện cũng bất kể ngày đêm, nhất là con đường đến Tàng Thư Các này lại còn có ít người lui tới.

      Nam tử mũi ưng cũng vội vàng động thủ, mà đứng từ xa theo dõi, hơn nữa, thấy Sở Nam về phía hẻo lánh cũng nóng vội tiến đến, nơi càng vắng vẻ đối với nam tử mũi ưng mà lại càng có lợi.

      Lại hồi lâu, Sở Nam đường đến động Cương Phong cũng chậm rãi nữa mà dùng hết toàn lực, lập tức nhảy những bước dài.

      Nam tử mũi ưng thấy Sở Nam đến động Cương Phong nghi hoặc thôi, khẽ lẩm bẩm:

      – Tiểu tử này đến động Cương Phong làm gì nhỉ?

      Nam tử mũi ưng vừa lẩm bẩm xong, nhìn thấy Sở Nam nhảy , hơn nữa độ cao so với còn cao hơn ít.

      Theo phản xạ có điều kiện, phản ứng đầu tiên của đó là bật thốt:

      là Võ Quân sao?

      Sau đó nam tử mũi ưng lại nhớ đến tư liệu về Sở Nam mà Đại trưởng lão đưa cho, trong đó có ghi rằng Sở Nam có đằng vũ kỹ, nghĩ vậy, khóe miệng nam tử mũi ưng liền nhếch lên nụ cười lạnh, vô cùng lạnh lẽo, khẽ :

      – Ngươi nhảy càng nhanh chết càng sớm, động Cương Phong là nơi chôn thây của ngươi.

      Nam tử mũi ưng nghĩ kỹ, sau khi giết Sở Nam, lấy đầu của đem thi thể của Sở Nam ném ra ngoài động Cương Phong, ở mặt ngoài của cửa động chính là cái vực sâu, cụ thể sâu bao nhiêu cũng có ai biết, hơn nữa toàn bộ vực sâu này đều tràn ngập cương phong biết xuất xứ từ đâu.

      Năm đó, Thần Khí Phái cũng muốn nghiên cứu thử vực sâu này, nhưng lại phát được gì, phái ít người xuống dưới, thế nhưng những người này, kể cả cường giả Võ Vương cũng bị chết tại bên dưới vực sâu, vì thế Thần Khí Phái mới đành bỏ qua.

      Sở Nam sở dĩ nhảy nhanh như vậy là bởi vì lo lắng nam tử mũi ưng nửa đường chặn đầu , nếu như gặp tại giữa đường, Sở Nam dám khẳng định phải chết thể nghi ngờ, mặc dù rất tự tin, thế nhưng tự tin đến mức có thể đánh gục trung cấp Võ Quân giống như đánh gục Lăng Tiêu được. Cơ hội sinh tồn, cơ hội bảo toàn mạng sống của chính là ở trong động Cương Phong, mặc dù cơ hội lớn, nhưng dù sao vẫn là cái cơ hội.

      – Nếu như ta từng tôi luyện tại tầng thứ năm của động Cương Phong là tốt biết bao, như vậy cơ hội giữ mạng lại càng lớn hơn!

      Sở Nam nhìn động Cương Phong ở ngay trước mắt, trong lòng thầm nhủ.

      Ngày thường, động Cương Phong vẫn có Hàn gia gia trông coi, thế nhưng Hàn gia gia bây giờ bị những câu chữ của cụm từ “Long Quyển Phong” hấp dẫn, vì vậy động Cương Phong lúc này còn ai trông coi nữa.

      Sở Nam tiến vào động Cương Phong, lập tức chạy thẳng đến tầng thứ tư.

      Mà nam tử mũi ưng cũng giấu thân hình nữa, nghênh ngang từ trong bóng tối bước ra, nhìn thấy Sở Nam tiến vào tầng thứ tư của động Cương Phong có chút nghi hoặc, thầm nghĩ:

      – Tầng thứ tư? Tiểu tử này muốn làm gì? Tự sát sao? như vậy ta thành toàn cho ngươi.

      Nam tử mũi ưng cười lạnh tiếng, sau đó cũng bước đến tầng thứ tư.

      Tại tầng thứ nhất, trong cái động tương đối ít gió, Tử Mộng Nhân đem hết thảy tình huống thu vào trong mắt, hai nắm tay xiết chặt, khẽ cầu nguyện:

      – Lão thiên gia, người nhất định phải phù hộ cho tên ngốc! Tên ngốc thể chết được! Nếu như tên ngốc chết suốt đời ta cũng tha thứ cho chính mình….

      Nếu như Sở Nam nghe thấy những lời cầu nguyện của Tử Mộng Nhân, chắc chắn hơn phân nửa bật cười, sau đó bồi thêm câu:

      – Ta chính là muốn chống lại lão tặc thiên, làm sao có thể phù hộ ta được?

      Sở Nam biết rằng bản thân vừa đến nơi nam tử mũi ưng cũng xuất .

      Lúc này, Sở Nam ở tầng thứ tư, lĩnh ngộ Loạn Phong Cương Trảm ở trong động này.

      Lúc này, nam tử mũi ưng đứng trước cửa động.

      Sở Nam quay lại, vừa cười vừa :

      – Hoài Lệ, ngươi đến cũng nhanh lắm!

      – Ngươi biết sao?

      Nam tử mũi ưng hơi kinh ngạc thốt lên.

      – Đương nhiên là biết, nếu như biết sao ta lại cố ý dẫn ngươi đến động Cương Phong chứ?

      Nam tử mũi ưng hơi có chút kiêng kỵ cương phong, thế nhưng Sở Nam lại sợ chút nào, mặc dù có chút kinh ngạc, thế nhưng lập tức đè nén kinh ngạc trong lòng xuống, vẻ mặt độc :

      – Dẫn ta đến động Cương Phong? như vậy ngươi cũng biết ta muốn giết ngươi rồi sao?

      – Ta biết, hơn nữa ta còn muốn trước khi ngươi giết ta giết ngươi.

      – Ha ha ha…..

      Nam tử mũi ưng sau giây lát sững sờ liền bật cười ha hả, trào phúng :

      – Chỉ bằng vào ngươi? Lâm Vân, ngươi đúng là biết tự lượng sức mình, ngươi cho rằng ta sợ những thứ cương phong này? Ngươi biết rằng Võ Quân giết Võ Tướng là rất đơn giản sao?

      – Vậy ngươi đến thử xem!
      NoName_01 thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 115: Thảm Chiến




      – Vậy ngươi đến thử xem!

      Những lời này của Sở Nam tràn đầy khiêu khích, muốn dùng hết khả năng chọc giận nam tử mũi ưng này, nam tử mũi ưng càng phẫn nộ cơ hội sống sót của cũng càng lớn hơn.

      Đồng thời, Sở Nam cũng thầm súc lực, áp súc lực lượng.

      Quả nhiên, nam tử mũi ưng nghe như vậy cơ bắp mặt co giật liên hồi, lạnh lùng :

      – Tiểu tử, ngươi chỉ là tên Võ Tướng, ngươi có tư cách để cuồng sao? chết !

      Nam tử mũi ưng quả nổi giận, thế nhưng uy lực cũng càng mạnh hơn.

      Sở Nam phải lần đầu tiên tiếp xúc với Võ Quân, trước kia tại trấn Tự Do, cũng có năm vị sư phụ là Võ Quân đỉnh phong, chỉ có điều Sở Nam vẫn chưa từng chính diện giao chiến với bọn họ.

      Nam tử mũi ưng này có sư thừa là Đại trưởng lão, hiển nhiên cũng tu luyện Kim nguyên lực.

      Nam tử mũi ưng với tu vi trung cấp Võ Quân, từ cửa động lao về phía Sở Nam chỉ trong chớp mắt, giờ khắc này, uy năng mà nam tử mũi ưng phẫn nộ bạo phát ra lập tức đem toàn bộ cương phong xung quanh phá tan.

      Sát chiêu, vừa phát tới.

      Sở Nam thối lui, “Toàn lực bạo” mạnh mẽ nện ra, nghênh tiếp quang nhận kim sắc.

      – Ầm….

      chiêu vừa nện ra, Sở Nam thừa cơ mượn lực phản chấn lùi về sau, khóe miệng rướm máu, máu tươi này hiển nhiên phải là cắn trả do “Toàn lực bạo” mang đến, mà chính là bị sát chiêu của nam tử mũi ưng đả thương, Sở Nam khẽ lẩm bẩm:

      – Cường giả Võ Quân quả nhiên cường đại.

      – Ồ?

      Nam tử mũi ưng mặc dù từng xem qua tư liệu của Sở Nam, thế nhưng bản thân tự mình trải nghiệm vẫn bị kinh ngạc , khẽ lẩm bẩm:

      trách được ngươi lại điên cuồng như vậy, ra có chút bản . Thế nhưng trong mắt ta, chút bản đó cứu được mạng ngươi. Hôm nay ngươi chắc chắn phải chết thể nghi ngờ!

      – Muốn mạng của ta? Như vậy phải trả giá rất đắt!

      Sở Nam lạnh lùng đáp, lần nữa áp súc lực lượng, vừa rồi cũng xuất ra toàn lực, chính là muốn khiến cho nam tử mũi ưng khinh thường, lúc này, Sở Nam đem toàn bộ lực lượng dồn lại, áp súc thành hình đinh ốc, quần áo lại bị nghiền nát, cương phong quét qua người chỉ lưu lại vệt mờ mờ.

      Nam tử mũi ưng dùng nguyên lực kháng cự lại tập kích của cương phong, trong lòng hơi kinh ngạc, thầm nghĩ:

      – Lực lượng cơ thể của gã mạnh!

      Mặc dù nghĩ vậy nhưng miệng lại khinh miệt :

      – Tiểu tử, công kích của ngươi vô dụng với ta, hãy lấy thanh kiếm mẻ của ngươi ra , để ta xem ngươi đến tột cùng có bao nhiêu bổn .

      Sở Nam hề để ý đến những lời này, nắm tay càng xiết chặt hơn, lực lượng áp xúc bắt đầu xoay tròn, cánh tay của khống chế được mà bành trướng lên, huyết dịch bành trướng lên giống như suối, nam tử mũi ưng cũng cảm thấy có chút đúng, thế nhưng tự phụ bản thân thực lực Võ Quân, mà mục tiêu của chẳng qua chỉ là Võ Tướng mà thôi.

      Sơ cấp Võ Tướng, cùng với trung cấp Võ Quân chính là loại chênh lệch tuyệt đối.

      Vì thế cho nên nam tử mũi ưng cũng lập tức ngắt chiêu của Sở Nam, tùy ý để tụ lực, cũng muốn nhìn chút xem đệ tử có tiềm lực nhất trong truyền thuyết của Thần Khí Phái đến tột cùng có thực lực như thế nào.

      – Nếu cứ như vậy mà giết chết thiên tài ta có cảm giác thành tựu, hi vọng ngươi cấp cho ta chút kinh hỉ!

      như ngươi muốn! Toàn…. Lực…. Bạo!

      thanh vừa dứt, Sở Nam lập tức nhảy lên, giống như viên đạn pháo bắn thẳng về phía nam tử mũi ưng, “Toàn lực bạo” lúc này đây so với lúc trước, uy lực lớn hơn ít nhất cả trăm lần, sau khi tu luyện đến tầng thứ bảy của Mãng Sơn Quyết, cắn trả đối với Sở Nam giờ đây còn đáng ngại, mặc dù như vậy nhưng khóe miệng cũng bắt đầu trào ra máu tươi.

      Lúc chữ “Bạo” vừa dứt Toàn lực bạo cực kỳ cường hãn cũng bạo phát hoàn toàn.

      Cương phong xung quanh cũng bị nổ tung, khiến cương phong trở nên cực kỳ hỗn loạn.

      Sắc mặt nam tử mũi ưng lập tức đột biến, sơ cấp Võ Tướng ngờ lại có thể thi triển ra vũ kỹ có uy lực lớn như vậy, nếu như phải tận mắt nhìn thấy, quả thực khó có thể tưởng tượng nổi, Toàn lực bạo nổ tung, khiến nam tử mũi ưng thể tấn công, chỉ có thể phòng ngự, chiếc roi bỗng nhiên xuất trong tay nam tử mũi ưng, nam tử mũi ưng vũ động chiếc roi tạo nên màn phòng ngự chặt như nêm cối, thế nhưng lực lượng vẫn thẩm thấu vào, nam tử mũi ưng vừa trúng chiêu khóe miệng cũng trào ra máu tươi.

      – Được được được lắm, ngờ có thể khiến ta thụ thương, ngươi có thể tự hào được rồi, ta dùng….

      Nam tử mũi ưng còn chưa hết bị công kích của Sở Nam ngắt lời.

      Sở Nam sau khi thi triển “Toàn lực bạo”, chút trì trệ, lập tức nắm chặt trọng kiếm trong tay, trọng kiếm với quang mang nguyên lực ba màu mạnh mẽ chém đến.

      – Khai Thiên thức thứ ba!

      – Tiểu tử cuồng vọng! Như Ý Kim Tiên, Trảm!

      Nhuyễn tiên lập tức trở nên cứng rắn, thoạt nhìn như thanh kiếm vậy.

      Nam tử mũi ưng lập tức phóng thích toàn bộ tu vi Võ Quân, nghênh đón trọng kiếm.

      – Phanh….

      Trọng kiếm cùng kim tiên chém thẳng vào nhau, thanh trong trẻo vang lên, cương phong càng trở nên hỗn loạn, Sở Nam lập tức bắn ngược trở về, nam tử mũi ưng cũng thối lui ba bước, thế nhưng Cực Dương Chân Hỏa nhập vào cơ thể, hơn nữa con bị cỗ lực lượng mạnh mẽ trùng kích khiến cho khí huyết nam tử mũi ưng trở nên nhộn nhạo, nhưng lập tức cắn răng nuốt ngụm máu trở xuống, muốn Sở Nam nhìn thấy tình cảnh này của .

      Đường đường là trung cấp Võ Quân, giết sơ cấp Võ Tướng, ngờ lại còn bị thương, bị thương cũng phải , điều này khiến nam tử mũi ưng vô cùng phẫn nộ, vô cùng căm hận, càng căm hận hơn đó chính là Như Ý Kim Tiên mà dùng mười mấy năm bị chém nứt vệt lớn.

      – Trọng kiếm của tiểu tử này là phẩm cấp gì?

      Trong ánh mắt của nam tử mũi ưng lập tức lóe lên tia quang mang tham lam.

      Sở Nam bị thương nặng bắn ngược về sau vẫn chưa dừng lại, lập tức mượn lực thổi của cương phong lần nữa công tới, há miệng quát:

      – Loạn Phong Cương Trảm, thức thứ hai!

      Loạn Phong Cương Trảm thức thứ hai lúc này cũng phải chỉ dùng Kim nguyên lực để phát động, Sở Nam sau khi ở Tàng Thư Các cẩn thận suy nghĩ đem ba loại nguyên lực Kim Thổ Hỏa dung nhập với nhau, tại thời khắc sinh tử nguy cấp, Sở Nam căn bản nghĩ đến việc có thể dung nhập thành công hay , nếu muốn sống nhất định phải thành công, đem kẻ trước mặt loại bỏ.

      đúng là ương ngạnh, ngươi bị thương rất nặng rồi!

      Ánh mắt của nam tử mũi ưng nhìn chằm chằm trọng kiếm trong tay Sở Nam, gằn giọng :

      – Kiếm này ta muốn rồi! Như Ý Kim Tiên, Triền!

      Triền?

      Sở Nam thèm quan tâm, 108 kiếm lập tức xuất ra, cương phong tràn ngập trong khí quấn lấy thân kiếm, để lại từng đạo tàn ảnh quang mang ba màu.

      Thấy vậy, lông mày của nam tử mũi ưng lập tức nhíu chặt, tiểu tử trước mặt quả khiến kỉnh hỉ ít, ngờ lại thể nhìn quỹ tích của đòn công kích này, hơn nữa lại càng ngờ công kích của tiểu tử lại phát ra hơn trăm kiếm.

      Hơn trăm kiếm, làm thế nào mà triền (quấn) đây?

      Chỉ ý niệm lóe qua, nam tử mũi ưng rốt cuộc cũng từ bỏ việc quấn lấy Sở Nam, lại lần nữa chuyển thành trảm.

      Nếu chỉ xét về vũ kỹ, vũ kỹ của Sở Nam tuyệt đối vượt qua nam tử mũi ưng, thế nhưng khác biệt giữa cảnh giới Võ Tướng và Võ Quân cũng phải chỉ dựa vào vũ kỹ là có thể bù đắp được.

      Bởi vậy, dù vũ kỹ có lợi hại hơn nữa người ta vẫn có thể dùng lực phá kỹ.

      Lúc này, nam tử mũi ưng đúng là muốn dùng lực phá kỹ, nam tử mũi ưng cũng mặc kệ hàng trăm đạo kiếm ảnh ập đến, chém thẳng về phía Sở Nam, chỉ cần chém chết Sở Nam những kiếm ảnh kia cũng lập tức mất tác dụng.

      Ánh mắt Sở Nam trở nên lạnh lẽo, để ý đến việc hao tổn nguyên lực, hét lớn tiếng “Khai Thiên thức thứ ba”, sau đó lại chém thẳng về phía Như Ý Kim Tiên.
      NoName_01 thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 116: Như Ý Kim Tiên, Đoạn




      Đối mặt với cường giả Võ Quân, Sở Nam chỉ có thể liều mạng xuất hết toàn lực.

      Liều, tức là vẫn còn con đường sống.

      liều, tức là chắc chắn phải chết thể nghi ngờ.

      Dung nhập ba loại thuộc tính nguyên lực vào để thăng cấp Loạn Phong Cương Trảm thức thứ hai, Sở Nam vừa hao tốn lượng lớn nguyên lực, nhưng Như Ý Kim Tiên của nam tử mũi ưng cũng chém tới, thế chém vô cùng lăng lệ, Sở Nam chỉ có thể mạnh mẽ đánh ra Khai Thiên thức thứ ba.

      Đối mặt với 108 đạo kiếm ảnh, nam tử mũi ưng vẫn thèm quan tâm, trực tiếp chém thẳng về phía Sở Nam.

      Nam tử mũi ưng cho rằng 108 kiếm ảnh này, chỉ là đòn công kích phạm vi rộng, uy lực hẳn quá lớn, dù sao đòn công kích này cũng bị phân tán quá lớn.

      Đáng tiếc, suy nghĩ của nam tử mũi ưng lại lần nữa sai lầm.

      Mặc dù có được uy lực mãnh liệt giống như Khai Thiên thức thứ ba, thế nhưng cũng thể khinh thường được, Loạn Phong Cương Trảm trực tiếp công phá phòng ngự của nam tử mũi ưng, cắt rách y phục của , lưu lại những vết thương vô cùng bá đạo, máu tươi cũng theo đó tràn ra xối xả.

      Nam tử mũi ưng tức giận quát:

      – Tiểu tử, ngươi đúng là làm càn, ngươi chọc giận ta rồi.

      Sở Nam hề trả lời, tinh lực của phải dùng để lãng phí vì những câu nhảm này, đối với , trừ phi là trọng yếu, bằng , muốn cứ đem đối phương đánh gục rồi sau, đến lúc đó muốn .

      Sở dĩ Sở Nam có quan niệm như vậy, ngoài bản tính vốn có của Sở Nam ra cũng từng đọc qua câu trong quyển sách Dã Sử, theo cách khách quan, bên bị chiếm thượng phong tuyệt đối cũng bởi vì nhảm quá nhiều, thừa cơ đem đối thủ tiêu diệt, cuối cùng lại bị đối thủ giết chết.

      Từ đó về sau, Sở Nam cũng thầm mặc nhận.

      Khai Thiên thức thứ ba nghênh đón nộ hỏa của nam tử mũi ưng.

      Vừa tiếp xúc Sở Nam liền cảm thấy nguyên lực khổng lồ của nam tử mũi ưng giống như núi cao đè xuống, dường như muốn ép thành thịt vụn, tiếng động như sấm, cương phong trong động Cương Phong vốn sắc bén, thế nhưng cũng bị nổ tung, hủy diệt toàn bộ mọi thứ tồn tại trong động Cương Phong.

      Cương phong cũng tạo thành thương tổn đối với nam tử mũi ưng, thế nhưng nam tử mũi ưng vẫn có thể chịu được những thương tổn này, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Sở Nam, Như Ý Kim Tiên đem trọng kiếm ép xuống, càng lúc càng trầm xuống.

      Uy lực lớn như thế sớm vượt ngoài khả năng chịu đựng của Sở Nam, khí huyết của trở nên hỗn loạn, Sở Nam lập tức phun ra ba ngụm máu tươi.

      Máu tươi lại lần nữa phun lên thân trọng kiếm.

      Trọng kiếm hấp thu lấy máu tươi của Sở Nam, đột nhiên phát ra tiếng “Ô…ô…ô….n…g”

      Mà lúc này, nam tử mũi ưng bỗng quát:

      – Như Ý Kim Tiên, Triền!

      Chữ “Triền” vừa dứt, sợi roi liền quấn lấy cổ Sở Nam, nếu như bụng Sở Nam cũng bị cuốn lấy là kết cục đầu rơi máu chảy, chỉ có thể đời nhà ma.

      Mà lúc Như Ý Kim Tiên quấn đến cổ Sở Nam.

      Như Ý Kim Tiên bị đứt.

      Đứt mà có lý do.

      Sợi roi vừa đứt cũng lập tức bạo phát uy lực khổng lồ, nam tử mũi ưng bị bắn ra ngoài động, Sở Nam để lại mặt đất đạo vết kéo lê sâu, cứ như vậy va vào vách cửa động.

      Sở Nam đem trọng kiếm cắm xuống, cánh tay còn lại cũng để ý đến máu tươi đầm đìa bị rách tươm bám chặt lấy mặt đất, chỉ còn cách miệng động bước ngắn nữa dừng lại, phun ra mấy ngụm máu tươi, Sở Nam cũng để máu tươi lãng phí, đem toàn bộ phun lên thân trọng kiếm.

      Máu tươi nhập vào thân kiếm, giống như lúc luyện chế trọng kếm, cảm giác tâm linh tương thông giữa người và kiếm lại dấy lên.

      – Vừa rồi nguy hiểm, uy lực của Võ Quân cường giả quả khiến người ta sợ hãi, nam tử mũi ưng này từ đầu đến cuối đều chỉ dùng vũ kỹ “Trảm” và “Triền” mà thôi, mà đại chiêu và mãnh chiêu của mình xuất ra hết, đối với gã căn bản có uy hiếp trí mạng, cùng lắm chỉ thụ trọng thương quá nghiêm trọng. Nếu phải vừa rồi trọng kiếm đột nhiên phát huy uy lực, bản thân mình nhất định bị quấn chết.

      Sở Nam thầm nhủ, đồng thời nghĩ đến Kim nguyên lực sắc bén, ngờ lại còn có thể có hiệu quả quấn lấy người khác, môn đạo quả nhiên đơn giản….

      Mà nam tử mũi ưng vẻn vẹn chỉ thối lui năm bước liền dùng cường lực trụ lại thân hình, trong lòng vô cùng phẫn nộ, Như Ý Kim Tiên của chính là thượng phẩm Pháp Khí, thế nhưng ngờ lại bị tiểu tử kia chặt đứt, trọng kiếm của tiểu tử kia đến tột cùng là phẩm cấp gì?

      thân thực lực của nam tử mũi ưng đều luyện tại Như Ý Kim Tiên, mặc dù Như Ý Kim Tiên chỉ có mấy chiêu, thế nhưng đem Kim thuộc tính dung hợp vào, chiêu “Triền” kia lại càng hao phí nhiều năm tâm huyết của .

      Nếu có Như Ý Kim Tiên thực lực của ít nhất giảm xuống ba thành.

      Sát khí người nam tử mũi ưng hiển lộ hoàn toàn, quát lạnh:

      – Tiểu tử, ngươi nhất định phải chết, nếu như ngươi đem trọng kiếm trong tay ngươi giao cho ta…. đúng, ta giết ngươi hiển nhiên có thể lấy được trọng kiếm, ngươi chỉ cần giao ra Khai Thiên vũ kỹ và Loạn Phong Cương Trảm vũ kỹ ta cho ngươi toàn thây!

      – Ngươi cho rằng ta sao?

      Sở Nam cười lạnh, tiếp tục :

      – Cho dù ngươi có thể giết ta, nhưng ngươi cho rằng có thể lấy được trọng kiếm sao? đúng là si tâm vọng thưởng….

      – Cái gì?

      – Đến lúc đó ta ném trọng kiếm , ngươi đạt được gì cả.

      Sở Nam xong lại hỏi:

      – Ta có chuyện hiểu, ta và ngươi thù oán, ngươi vì sao cứ phải giết ta?

      Những lời này của Sở Nam tự nhiên là để lừa quỷ mà thôi, trong lòng tất nhiên ràng, thế nhưng câu nhảm này chính là để kéo dài thời gian, trong tay nắm khối thượng phẩm nguyên thạch, lúc này Sở Nam điên cuồng hấp thu nguyên lực bên trong thượng phẩm nguyên thạch.

      Nguyên lực chứa bên trong thượng phẩm nguyên thạch đúng là kinh người, nếu phải vậy Sở Nam còn muốn ở trước mặt nam tử mũi ưng, đem Hồi Nguyên Đan, Thể Lực Đan, Tinh Lực Đan,…. nhét vào miệng nữa.

      Nam tử mũi ưng thấy Sở Nam nuốt đan dược, cũng thấy nguyên thạch trong tay Sở Nam, thế nhưng lại ngăn cản, dựa vào tư liệu của Đại trưởng lão, tuyệt chiêu của tiểu tử này dùng hết rồi, mặc dù tiểu tử này quả so với Võ Tướng bình thường còn mạnh hơn gấp nhiều lần, thế nhưng cho dù có mạnh hơn nữa vẫn chỉ là Võ Tướng, thể chống lại Võ Quân như được, có lòng tin tuyệt đối bởi vì có đủ thực lực.

      – Tiểu tử, bằng vào biểu tâm cơ vừa rồi của ngươi, chẳng lẽ ngươi biết tại sao ta giết ngươi ư?

      Cái mũi của nam tử mũi ưng lại càng nhếch lên, sống lâu như vậy, đương nhiên cũng phải ngốc nghếch, lạnh lùng :

      – Ngươi phải là muốn kéo dài thời gian để khôi phục thêm chút nguyên lực chứ?

      Sở Nam bị nhìn thấu, tuy nhiên cũng đỏ mặt chân run, trái lại cười ha hả :

      sai, ta muốn khôi phục nguyên lực, khôi phục nguyên lực mới có thể đả thương ngươi nhiều hơn.

      Nam tử mũi ưng nhíu chặt mày, da mặt cũng co rúm lại, Sở Nam tiếp tục :

      – Thế nào? Ngươi muốn gián đoạn việc khôi phục nguyên lực của ta? Sợ ta giết ngươi đúng ?

      – Tiểu tử, thu hồi tâm tư của ngươi lại , phép khích tướng của ngươi đối với ta vô dụng, thế nhưng lão tử gián đoạn ngươi đâu, lão tử phải đem ngươi đùa giỡn đến chết!

      thanh của nam tử mũi ưng bị cương phong truyền càng lộ ra vẻ trầm lạnh lẽo.

      – Tốt, chờ ta khôi phục nguyên lực, để xem rốt cuộc ai chơi chết ai!

      Trong lòng Sở Nam chợt nghĩ đến Hỗn Nguyên Ban Chỉ và Long nha trong nhẫn trữ vật.

      Hỗn Nguyên Ban Chỉ chủ phòng ngự, Long nha chủ công, thế công xuất kỳ bất ý.

      Lúc này, tại động Cương Phong tầng thứ nhất, Tử Mộng Nhân vẫn thành tâm cầu nguyện.
      NoName_01 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 117: Toàn Lực Bạo, 5000 Cân




      Nam tử mũi ưng rất tự tin, cho nên tùy ý để Sở Nam khôi phục nguyên lực.

      Mặc dù Như Ý Kim Tiên bị chém đứt khiến thực lực của giảm ít, đoán chừng chỉ có thể phát huy được bảy thành thực lực giống như lúc sử dụng Như Ý Kim Tiên, thế nhưng bảy thành thực lực này lại là của trung cấp Võ Quân, đối phó với sơ cấp Võ Tướng chỉ như vậy là quá đủ rồi.

      Sở Nam rất quý trọng từng giây phút cơ hội, hấp thu toàn bộ nguyên lực bên trong thượng phẩm nguyên thạch, đem toàn bộ đan dược trong nhẫn trữ vật bỏ vào miệng.

      Nam tử mũi ưng nheo mắt lại nhìn hành vi của Sở Nam, khẽ lẩm bẩm:

      – Cái này gọi là giãy chết ư?

      Chỉ có điều trong lòng nam tử mũi ưng lại lần nữa có chút kinh ngạc, tốc độ hấp thu nguyên lực của tiểu tử trước mặt quả rất nhanh.

      Nam tử mũi ưng tất nhiên nhận ra thượng phẩm nguyên thạch trong tay Sở Nam, thế nhưng cho dù có dùng tu vi Võ Quân để khôi phục nguyên lực cũng thể nào nhanh hơn tiểu tử này được, vậy mà tốc độ hồi phục của tiểu tử này càng lúc lại càng nhanh hơn.

      – Thực muốn sống nữa sao?

      Nam tử mũi ưng khẽ lẩm bẩm:

      – Hấp thu nguyên lực điên cuồng như thế, kinh mạch của chịu đựng nổi sao? sợ bạo thể mà chết ư? Thân thể của làm sao mà chịu đựng được chứ?

      phút đồng hồ trôi qua.

      Kinh ngạc của nam tử mũi ưng biến thành khiếp sợ, trực giác của mách bảo rằng thể chờ đợi thêm được nữa, cũng thể để tiểu tử kia tiếp tục khôi phục nguyên lực nữa, bởi vì chỉ trong chốc lát này, ngờ hấp thu hơn hai mươi khối nguyên thạch.

      Nguyên lực chứa bên trong thượng phẩm nguyên lực lớn như thế nào nam tử mũi ưng là ràng nhất, thế nhưng tiểu tử này ngờ lại có thể hấp thụ toàn bộ vào trong cơ thể.

      Lại thêm khối nguyên thạch nữa biến thành bột phấn, mà khối nguyên thạch này chỉ mất có ba phút.

      Ba phút…. Đây chính là con số cực kỳ kinh khủng.

      Mà sở dĩ Sở Nam hấp thu nguyên lực nhanh như vậy cũng phải là bởi ý đồ của , hoàn toàn là dựa vào bản năng, đem nguyên lực tiến hành áp súc, áp súc thành hình đinh ốc, vì vậy mới sinh ra cỗ hấp lực lớn như thế.

      Cỗ hấp lực này ngay cả Tử Hoàng nhìn thấy cũng phải kinh hãi ngớt.

      Cũng chính bởi vì cỗ hấp lực này cho nên nguyên lực khổng lồ bên trong thượng phẩm nguyên thạch mới bị hấp thu nhanh chóng như vậy.

      Lần trước là do Sở Nam đem toàn bộ tất cả lực chú ý tập trung trùng kích thông đạo, đả thông kinh mạch cho nên đối với hấp lực này cũng quá chú ý, thế nhưng giờ phút này mà Sở Nam còn chú ý đến quả đúng là tên ngốc rồi.

      Thế nhưng, Sở Nam sao có thể là tên ngốc được?

      Sau khi Sở Nam phát cỗ hấp lực này trong lòng vô cùng khiếp sợ, đồng thời cũng càng mừng rỡ hơn, bây giờ muốn lượng lớn nguyên lực, càng nhiều càng tốt.

      Thượng phẩm nguyên thạch hết khối này đến khối khác từ trong nhẫn trữ vật xuất tay Sở Nam.

      Nam tử mũi ưng càng nhìn lại càng kinh hãi.

      – 48 khối nguyên thạch? 49….

      Nam tử mũi ưng chần chừ nữa, lập tức quát:

      – Tiểu tử, ta có hứng thú, cũng thể kiên nhẫn được nữa, đùa giỡn với ngươi xong ta còn phải dâng cái đầu ngươi lên nữa!

      Trong sát na nam tử mũi ưng di chuyển, Sở Nam liền đem Hỗn Nguyên Ban Chỉ đeo lên ngón cái.

      Nguyên lực lập tức tiến vào trong Hỗn Nguyên Ban Chỉ, công kích của nam tử mũi ưng càng lúc càng gần, chỉ còn cách trong gang tấc.

      Mặc dù Như Ý Kim Tiên bị đứt, thế nhưng nam tử mũi ưng cũng vất , mà đem Như Ý Kim Tiên bị cắt đôi trở thành hai kiện vũ khí dùng để công kích, lạnh lùng quát:

      – Để ngươi xem xem chút, tu vi Võ Quân phải là tên sơ cấp Võ Tướng như ngươi có thể ngăn cản được! Như Ý Kim Tiên, song trảm!

      – Loạn Phong Cương Trảm, thức thứ hai.

      Sở Nam nghiêng mình đánh ra, nam tử mũi ưng để Như Ý Kim Tiên và trọng kiếm tiếp xúc, nếu e rằng hai đoạn roi biến thành bốn đoạn mất.

      Kim nguyên lực ập đến theo hình sóng bán nguyệt, cứ như vậy tuôn tràn, trọng kiếm chỉ có thể ngăn cản được phần uy lực, còn uy lực dư lại nện thẳng về phía Sở Nam.

      chiêu này của nam tử mũi ưng chính là kích toàn lực, muốn dùng kích này tiễn Sở Nam về Tây Thiên.

      Thế nhưng, ngay lúc Kim nguyên lực muốn xâm nhập vào trong cơ thể Sở Nam người Sở Nam đột nhiên lóe lên lớp hào quang, bao phủ khắp toàn bộ cơ thể Sở Nam.

      Hai đạo công kích bán nguyệt đụng phải lớp quang mang bị tiêu tán sạch .

      Đương nhiên, Sở Nam vẫn bị đẩy lùi chừng ba bước.

      Mặc dù bị đẩy lui ba bước, nhưng cũng tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì đến Sở Nam, thầm nghĩ:

      – Di vật sư phụ để lại quả nhiên tầm thường.

      Sở Nam biết song trảm vừa rồi của nam tử mũi ưng là khủng bố như thế nào, mặc dù thân thể của cường hãn, thế nhưng nếu bị công kích vừa rồi nện trúng cũng khó tránh khỏi kết cục bị nghiền nát.

      ngờ nhờ tầng phòng ngự của Hỗn Nguyên Ban Chỉ cho nên chỉ bị thối lui ba bước.

      Về phần thương thế này, đối với Sở Nam mà quả đáng kể.

      Nam tử mũi ưng có chút choáng váng, tưởng rằng kích vừa rồi mười phần tất sát, thế nhưng ngờ chỉ tạo thành chút ít hiệu quả, chỉ khiến đối phương thối lui ba bước.

      có khả năng, ngươi căn bản thể ngăn cản được công kích này.

      Nam tử mũi ưng hoảng sợ hét lên.

      Thế nhưng, rất nhanh sau đó nam tử mũi ưng hiểu , quát lạnh tiếng:

      – Ngươi có pháp bảo phòng ngự.

      Con mắt của nam tử mũi ưng nhìn chăm chú vào phía ngón cái của Sở Nam, tia sáng tham lam trong mắt càng trở nên sáng rực, nếu như có được pháp bảo phòng ngự cường hãn như thế, vậy ….

      – Tiểu tử, ngươi quả khiến ta kinh ngạc rất nhiều….

      Nam tử mũi ưng ngờ bước lùi về sau, cực kỳ hưng phấn :

      – Mặc dù phòng ngự của ngươi tốt, thế nhưng hôm nay ngươi nhất định phải chết tại nơi này!

      Sở Nam cũng thèm đáp lời, đem trọng kiếm tay thu hồi vào trong nhẫn trữ vật, bắt đầu áp súc lực lượng, đem lực lượng xoay tròn.

      Đợi nam tử mũi ưng oán hận xong lực lượng trong người Sở Nam được áp súc đến cực hạn mà thân thể có thể chịu được.

      – Toàn lực bạo, 5000 cân.

      tiếng hét lớn vang lên, Sở Nam lập tức phóng đến, trực tiếp vung ra quyền đánh về phía ngực nam tử mũi ưng.

      – Tốc độ nhanh, lực lượng mạnh.

      Đây chính là phản ứng từ trực giác của nam tử mũi ưng, trong ánh lóe lên vẻ kinh ngạc, nam tử mũi ưng nhanh chóng thối lui, cho đến khi đem nguyên lực phát huy đến mức cao nhất mới phản công Sở Nam.

      ngờ rằng kẻ chỉ là sơ cấp Võ Tướng lại có thể khiến ta dùng toàn lực! Tiểu tử, ngươi chết cũng oan.

      Ngay trong sát na vừa tiếp xúc, nam tử mũi ưng rốt cuộc cũng hiểu ý tứ của câu 5000 cân mà Sở Nam thốt ra, đây quả thực là lực lượng 5000 cân.

      Ngay lập tức, hai quyền va chạm vào nhau.

      Từng trận nổ vang lên ngừng, cương phong cũng trở nên hỗn loạn hơn rất nhiều.

      Thân thể nam tử mũi ưng bay ngược về phía sau, trong miệng phun đầy máu tươi, đây là lần đầu tiên nam tử mũi ưng chật vật như vậy, lúc trước vẫn là bộ dạng bình thản vân đạm phong khinh, nhưng khi cảm nhận lực lượng 5000 nện đến trong tâm nam tử mũi ưng bỗng nhiên sinh ra chút hoài nghi tự tin của mình.

      Tình huống của Sở Nam cũng tốt hơn, Hỗn Nguyên Ban Chỉ đem phần lớn lực công kích triệt tiêu mất, thế nhưng phần dư còn lại cũng đem đến cho Sở Nam tổn thương nhất định.

      Lùi lại vài bước, dừng lại bước chân.

      Sở Nam thừa thắng truy kích, trong lúc xông lên vẫn ngừng áp súc lực lượng.

      Toàn lực bạo, lực lượng 5000 cân lại lần nữa xuất ra.

      Trong mắt nam tử mũi ưng lộ ra tia kinh hoảng, lúc này đây, lựa chọn lấy cứng đối cứng nữa mà lại tránh né.

      Tu vi Võ Quân, nếu chuyên tâm bỏ trốn cho dù tốc độ của Sở Nam có nhanh hơn nữa cũng thua bậc.

      Thế nhưng, Toàn lực bạo thứ hai của Sở Nam vẫn đem đến cho nam tử mũi ưng tổn thương.

      Quyền thứ hai vừa dứt quyền thứ ba lại được đánh ra.
      NoName_01 thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 118: Đuổi Đánh Võ Quân




      Toàn lực bạo!

      Lại bạo!

      Tiếp tục bạo!

      Bạo bạo bạo bạo bạo….

      Trong động Cương Phong, Sở Nam giống như hung thú vậy, liên tiếp sử dụng Toàn lực bạo mà hề cố kỵ bản thân có thể chịu được cắn trả của Toàn lực bạo hay .

      chỉ biết rằng thể để nam tử mũi ưng ra tay được, bằng tình huống của cực kỳ ổn.

      Cho nên Sở Nam mới ngừng thi triển Toàn lực bạo.

      quyền vừa dứt lại đến quyền khác.

      Cánh tay của Sở Nam bành trướng đến mức dọa người, khiến người ta có cảm giác như tùy thời nổ tung vậy.

      Dù vậy nhưng Sở Nam vẫn điên cuồng áp súc lực lượng.

      Đồng thời, cánh tay còn lại vẫn điên cuồng hấp thu nguyên lực.

      Sở Nam phải trả cái giá đắt như vậy hiển nhiên vẫn thu được hiệu quả.

      Nam tử mũi ưng, bình thường đều đem lực chú ý tập trung nghiên cứu về phương diện nguyên lực và vũ kỹ, thân thể như vậy là đủ rồi, nguyên nhân chủ yếu đó là vì tu vi càng tăng trưởng cường độ thân thể cũng tăng theo.

      Có võ quyết lợi hại, vũ kỹ cường hãn có thể phát động công kích từ xa, công kích hiệu quả còn lợi hại hơn, nếu như vậy liệu còn có người nào bỏ công sức rèn luyện thân thể hay ?

      Cũng bởi vì thế cho nên tuyệt đại bộ phận võ giả tại đại lục Thiên Vũ đều chú trọng đến thân thể, lại càng chuyên tu lực lượng nhục thể, ngay cả người tu luyện Thổ nguyên lực phần lớn cũng ai chuyên tu thân thể.

      Đương nhiên, cũng có ngoại lệ, thế nhưng, số ngoại lệ này cực kỳ thấp.

      Vì thế mới trạng thái của nam tử mũi ưng lúc này cực kỳ chật vật, chỉ có thể ngừng tránh né.

      Lực lượng 5000 cân đối với nam tử mũi ưng mà , đừng là trung cấp Võ Quân như chỉ có thể né tránh, ngay cả Võ Vương cũng phải tốn chút công phu.

      Giờ khắc này, nam tử mũi ưng vạn phần hối hận, hối hận tại sao lúc trước nhân lúc giết Sở Nam, mà lại để cho cơ hội khôi phục nguyên lực, khôi phục lực lượng….

      Nếu lúc trước trực tiếp giết làm sao có thể phát sinh loại tình này?

      Nam tử mũi ưng mặc dù vạn phần hối hận, nhưng cũng có biện pháp gì.

      Vốn rằng Sở Nam trong mắt chỉ là con côn trùng, mặc dù con côn trùng này có chút biến thái, căn cứ theo tư liệu, căn cứ theo lần giao thủ vừa rồi, nam tử mũi ưng vẫn có lòng tin tuyệt đối có thể giết chết .

      Mặc dù lĩnh giáo qua Toàn lực bạo của Sở Nam, nhưng cũng hề để trong lòng.

      Bởi vì nam tử mũi ưng rất ràng, đại chiêu như vậy, với tu vi sơ cấp Võ Tướng của , căn bản thi triển được nhiều lần.

      Đáng tiếc, đến bây giờ Sở Nam vẫn điên cuồng thi triển Toàn lực bạo, hết quyền này đến quyền khác xuất ra ngớt.

      Nam tử mũi ưng nghĩ mãi ra vì sao người này lại có thể thi triển được nhiều lần như vậy.

      Sở Nam đuổi đánh nam tử mũi ưng trong lòng cũng cảm thấy rất may mắn, may mắn là luyện Mãng Sơn Quyết đến tầng thứ bảy, bằng hôm nay biết chết bao nhiêu lần rồi.

      Cho dù chết trong tay nam tử mũi ưng cũng chết dưới lực cắn trả của Toàn lực bạo.

      Chỉ có điều, sau nhiều lần thi triển như vậy, Sở Nam vẫn cảm thấy thân thể có chút quá tải, càng lúc càng nghiêm trọng, thế nhưng thể dừng lại, nếu dừng lại nam tử mũi ưng khẳng định lập tức phát ra đại chiêu, trực tiếp giết .

      Nếu dừng lại tình cảnh còn giống như trước nữa, nam tử mũi ưng cho thời gian để khôi phục.

      Trừ phi nam tử mũi ưng là kẻ ngu ngốc, thế nhưng nam tử mũi ưng khẳng định phải ngu ngốc.

      Vì thế, cho dù đau nhức, cho dù thống khổ hơn nữa Sở Nam vẫn chỉ có thể ngừng thi triển Toàn lực bạo.

      Nam tử mũi ưng bị đuổi đánh khắp nơi trong động Cương Phong cũng cảm thấy rất phiền muộn, ủy khuất đến cực điểm, đường đường là Võ Quân, ngờ lại bị Võ Tướng đuổi đánh, nếu chuyện này truyền ra ngoài còn mặt mũi nào để đứng tại nơi này nữa, còn có lòng tin đâu nữa mà sống tiếp?

      – Tại sao? Tại sao nguyên lực của vẫn sung túc như vậy? Tại sao nguyên lực lại cạn?

      Càng khiến nam tử mũi ưng cảm thấy ủy khuất đó chính là công kích của tấn công về phía Sở Nam đều bị Hỗn Nguyên Ban Chỉ làm suy yếu phần lớn hiệu quả công kích.

      Vì thế, nam tử mũi ưng phát động nguyên lực công kích nữa, chỉ tạo thành chút thương tổn nào cho đối phương mà ngược lại chính bản thân còn tiêu hao nguyên lực hơn.

      Vốn chỉ là loài côn trùng bé, nhưng lúc này biến thành con nhím đầy gai, con nhím đầy gai có lớp phòng ngự chắc chắn như rùa đen vậy.

      Trong lòng nam tử mũi ưng cực kỳ hối hận, bây giờ, ở trong động Cương Phong, những phải né tránh công kích của Toàn lực bạo mà còn phải ngăn trở tập kích của cương phong, cứ như vậy, nguyên lực của cũng tiêu hao cực kỳ nhanh chóng.

      Dưới loại tình huống này, nam tử mũi ưng bắt đầu nuốt đan dược, mượn dược lực của đan dược để khôi phục nguyên lực.

      – Tiểu tử, ta phải đem ngươi chém thành mười tám mảnh, bằng khó giải được mối hận trong lòng ta.

      Nam tử mũi ưng gầm lên, thế nhưng trong lòng lại thầm nghĩ:

      – Chỉ cần có cơ hội xuất đại chiêu giải quyết tên tiểu tử này, cướp lấy pháp bảo người .

      Sở Nam mặc dù chiếm được thượng phong, nhưng trong lòng lại ngừng lo lắng, công kích của thể dừng lại, nếu dừng lại lập tức lâm vào thế cục nguy hiểm tới cực điểm.

      thể giữ chân được nam tử mũi ưng này, Long nha cũng thể tạo thành tác dụng gì.

      Thế nhưng, lực lượng của càng ngày càng ít.

      Lại quyền Toàn lực bạo được kích ra, nam tử mũi ưng chợt tránh sang bên, giáng quyền vào bả vai Sở Nam.

      Cương phong trong động Cương Phong bởi vì chiến đấu kịch liệt của hai người trở nên hỗn loạn đến cực điểm, Sở Nam vốn thích ứng được với cương phong, nhưng bây giờ vẫn cảm thấy đau đớn khi cương phong ập đến.

      Sở Nam lại lần nữa áp súc lực lượng, lúc này biết là lần thứ bao nhiêu.

      Đột nhiên, trong đầu Sở Nam lóe lên tia sáng, lực lượng có thể áp súc, nguyên lực cũng có thể áp súc, lực lượng có thể công kích người, nguyên lực cũng có thể công kích người, trước kia mình cũng từng đem nguyên lực thông qua trọng kiếm để xuất ra.

      Đương nhiên, cũng có thể thông qua nắm quyền để thi triển.

      Sở Nam mắng tiếng bản thân quá ngốc, đạo lý đơn giản như vậy cũng nghĩ ra.

      Lập tức, Sở Nam liền ngưng tụ nguyên lực.

      Sở Nam tất nhiên lựa chọn Thổ nguyên lực với lực lượng trứ danh.

      Thổ nguyên lực thông qua lực lượng hình đinh ốc mà công kích ra, tốc độ nhanh và mạnh hơn ít.

      Tốc độ đột nhiên thay đổi khiến nam tử mũi ưng thích nghi kịp với tiết tấu của Sở Nam, cảm thấy vô cùng kinh hãi, ngay cả trốn tránh cũng kịp.

      quyền cực mạnh nện lên người nam tử mũi ưng.

      Nam tử mũi ưng đâm sầm vào vách động, miệng ngừng phun ra máu tươi, đồng thời có năng lượng phòng ngự nên những cương phong để lại người ít vết thương.

      – Tiểu tử, lão tử….

      Nam tử mũi ưng kịp mắng hết câu, bởi vì Toàn lực bạo được dung nhập với Thổ nguyên lực của Sở Nam lại lần nữa ập đến.

      Vừa rồi nam tử mũi ưng mặc dù chật vật, thế nhưng cũng cảm thấy tử vong uy hiếp, nhưng bây giờ nam tử mũi ưng lại ngửi thấy chút mùi vị này.

      – Tiểu tử, muốn giết ta ư? Ngươi còn non lắm, nếu rơi vào tay ta đừng có trách….

      Nam tử mũi ưng muốn liều, liều mạng chịu quyền để phát ra tuyệt chiêu, nhưng lại nghĩ đến phòng ngự khủng bố của Sở Nam, lập tức thu lại tâm tư này, càng tăng thêm tốc độ né tránh.

      Sở Nam trả lời, trong đầu lúc này nghĩ đến ý tưởng cực kỳ mạo hiểm:

      – Nếu như đem lực lượng và nguyên lực đồng thời áp súc theo hình đinh ốc, hiệu quả có lớn hơn chẳng? Uy lực có thể càng được nâng cao hay ?
      NoName_01 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :