Vũ Ngịch Càn Khôn - Chúc Long Ngữ

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 94: Thời Gian Vội, Lửa Quá Yếu




      Đêm đó, vô số người mất ngủ….

      Người mất ngủ vì thành công tấn cấp vào vòng tỷ thí thứ hai, người thất bại cũng mất ngủ, Thạch Nhất Phi lại càng mất ngủ hơn, nhưng mất ngủ nhất chính là Lăng Tiêu….

      Lăng Tiêu oán hận thôi, tất cả những tu dưỡng tốt đẹp, ôn hòa nho nhã, khiêm tốn đều bị ném sạch qua bên, gằn giọng :

      – Lâm Vân, ta với ngươi đội trời chung, ta phải đem ngươi dẫm nát ở dưới chân, ta phải….

      lẩm bẩm Đại trưởng lão đến, chợt :

      – Tiêu Nhi, mặc kệ là ngươi muốn dẫm nát dưới chân hay muốn làm cho nhục nhã điều kiện tiên quyết vẫn là thực lực của ngươi phải mạnh hơn !

      – Ta nhất định mạnh hơn !

      Lăng Tiêu bóp chặt nắm đấm , Đại trưởng lão gật đầu nhè , trong lòng thầm :

      – Cừu hận là loại lực lượng khổng lồ, ta tin rằng loại lực lượng này khiến cho Tiêu Nhi phát triển nhanh hơn, thực lực cũng ngày càng mạnh hơn.

      ra tất cả những việc mà Đại trưởng lão làm từ trước đến nay đều vì mục đích này.

      Đại trưởng lão từ trong nhẫn trữ vật lấy ra kiện giáp da rồi :

      – Tiêu Nhi, Lâm Vân lực lượng rất lớn, ngươi hãy mặc Tinh Quang giáp này vào, Tinh Quang giáp chính là trung phẩm Pháp Khí, công kích của tạo thành tác dụng đối với ngươi!

      tốt quá, cảm ơn gia gia.

      Lăng Tiêu lập tức đem Tinh Quang giáp mawcjleen người, Đại trưởng lão lại phen dùng cừu hận khích lệ rồi mới xoay người rời .

      o0o

      Mặt khác, lão giả áo tím lại :

      – Ông bạn già, vấn đề này trước đây ít người từng nghĩ qua, ngươi cũng nên quá cố chấp làm gì, ta lần này ra ngoài đạt được thu hoạch .

      Lão nhân tóc trắng dường như nghe thấy lời khuyên bảo của lão giả áo tím, vẫn ngừng lẩm bẩm.

      Lão giả áo tím liên tục thở dài, trong miệng tiếc hận :

      – Rốt cuộc là kẻ nào khiến ông bạn già rơi vào ngõ cụt bế tắc này, nếu để ta biết được phải đem lột dạ mới được! Ông bạn già vẫn luôn mực theo tên ngốc kia, chẳng lẽ đầu sỏ gây ra chuyện này lại chính là ?

      o0o

      – Ắt xì hơi….

      Bên trong phòng luyện khí, Sở Nam tu luyện Hỏa nguyên lực, sau khi hắt hơi cái liền tỉnh lại, khỏi khẽ lẩm bẩm:

      hiểu tại sao lại hắt hơi nữa…

      Lẩm bẩm xong lại chìm vào trong tu luyện, tại Thần Khí Phái này, Hỏa nguyên lực là nồng đậm nhất, tu luyện cũng tương đối dễ dàng, Sở Nam chính là muốn nắm lấy cơ hội này để tu luyện nguyên lực trùng kích khe hở kia, đem khe hở này biến thành con đường soi sáng cho mình.

      Tử Mộng Nhân vốn muốn cùng ở chung với Sở Nam, thế nhưng lại bị Tử Đông Lai nhốt vào trong phòng, quát tháo cưỡng ép nàng được phép tiếp xúc với Sở Nam, thế nhưng tiểu ma nữ Tử Mộng Nhân vẫn luôn đối nghịch, hơn nữa nàng lại có hảo cảm với Sở Nam, vì vậy liền hét lớn:

      – Ta muốn ở cùng với !

      Quyết tâm rời khỏi Thần Khí Phái xông pha chân trời xa xăm trong lòng càng thêm kiên định, đương nhiên, quyết tâm kiên định này còn muốn lôi kéo thêm tên ngốc nữa.

      o0o

      Tại Bích Vân Tông xa ngoài vạn dặm, Tư Đồ Dật Tiêu lẩm bẩm:

      – Thiên Nhất Tông, ta đến đây.

      Tư Đồ Dật Tiêu dựa vào tư chất tuyệt hảo của mình liều mạng tu luyện, vẻn vẹn chỉ trong nửa năm mạnh mẽ đột phá Đại Võ Sư, Trầm Mạch Hân cũng yếu, cách đột phá Đại Võ Sư cũng chỉ còn bước ngắn, hai người bọn họ đều được tuyển chọn tham gia đại hội giao lưu của Thiên Nhất Tông, tu vi của hai người bọn họ mặc dù cao, thế nhưng đối với Bích Vân Tông nho chính là đệ tử sáng giá nhất, tuyệt đối thuộc vào hàng đầu.

      o0o

      Vân La Môn, Vu Đại Hải hề nghi ngờ tham gia đại hội giao lưu, lúc này đối diện với Trần Hiểu Phong, chợt :

      – Có nắm chắc ?

      – Ta có thể , ta nhất định có thể làm được!

      Trần Hiểu Phong kiên định đáp.

      – Ta tin tưởng ngươi!

      Vu Đại Hải xong liền móc ra đống đan dược rồi :

      – Đây chính là đan dược mà ta vừa luyện chế, so với Hồi Nguyên Đan còn có thể khôi phục nguyên lực nhanh hơn!

      – Cảm ơn.

      Trần Hiểu Phong tràn đầy cảm kích nhận lấy, chợt hỏi:

      – Đại Hải, ngươi Lâm Vân bây giờ thế nào?

      Vu Đại Hải lắc đầu rồi chợt khẳng định:

      – Ta có dự cảm rằng lần này chúng ta đến Thiên Nhất Tông nhất định gặp được .

      – Ta cũng vậy.

      o0o

      Nam Cung gia tộc, gia chủ đối diện với Nam Cung Linh Vân, chậm rãi :

      – Vân Nhi, ngươi hãy chuẩn bị chút, vài ngày nữa hãy cùng Tần công tử lên đường đến Thiên Nhất Tông.

      – Ta .

      – Vân Nhi, ngươi từ sau khi từ Thập Vạn Đại Sơn trở về liền thay đổi….

      – Ta….

      – Vì Nam Cung gia tộc, ngươi nhất định phải , cũng được!

      Nam Cung gia chủ xong lời này liền phẩy tay áo bỏ .

      o0o

      Mặt trăng vừa lặn mặc trời mọc lên, ngày tiếp theo rốt cuộc cũng đến.

      Trải qua trận so đấu vô cùng khốc liệt, chúng đệ tử thành công tiến vào vòng thứ hai, trải qua cả đêm chuẩn bị, hoặc nuốt đan dược, hoặc được sư môn tương trợ cho nên tinh thần vô cùng phấn chấn, lòng tin dâng cao gấp trăm lần.

      Sở Nam mở cửa phòng luyện khí bước ra ngoài, vừa bước ra nhìn thấy Hàn gia gia, Sở Nam cung kính gọi tiếng “Hàn gia gia”, thế nhưng đáp lại vẫn là câu hỏi “Cái gì gọi là gió?”, bất đắc dĩ lắc đầu, liền tiến về phía địa điểm tỷ thí.

      Lúc tỷ thí bắt đầu, Tử Mộng Nhân mới được thả ra.

      Vòng hai này chia làm hai tổ, vòng tỷ thí thứ nhất là trước năm người tổ, sau năm người tổ, còn Top 50 rút thăm quyết định đối thủ, người thắng tiến vào vòng tiếp theo, kẻ bại bị loại.

      Sở Nam bởi vì đến trễ nên tên xếp thứ sau cùng trong Top 50, Lăng Tiêu rất muốn lập tức rút thăm trúng Sở Nam, như vậy có thể báo được mối thù trong lòng. Thế nhưng loại xác nhất cực này cũng phát sinh như mong muốn, điều này lại khiến Lăng Tiêu lần nữa thất vọng.

      Mà kẻ rút thăm trúng Sở Nam phải là ai khác mà chính là Vương Minh, Vương Minh cười khổ thôi, thầm than vận khí xui xẻo, ngày hôm qua gặp phải tiểu ma nữ Đại tiểu thư, hôm nay lại đụng phải con quái vật. Hôm qua còn đỡ, vẫn còn có chỗ trống, nhưng hôm nay ngay cả khe hở cũng có.

      Những người khác thấy Vương Minh rút trúng Sở Nam đều thở phào hơi, thầm yên lòng, chẳng có ai muốn đụng phải loại người hung hãn như vậy.

      Đối thủ của Tử Mộng Nhân chính là Chánh Nhạc mà nửa năm trước bị Lăng Tiêu làm nhục đả bại.

      Lăng Tiêu có Tinh Quang giáp, có Thanh Minh kiếm, biết có phải bởi vì Sở Nam kích thích hay mà hôm nay dùng kiếm, chỉ dựa vào song quyền đánh bại đối thủ, sau khi Lăng Tiêu chiến thắng, ánh mắt đắc ý của lại liếc về phía Sở Nam đầy khiêu khích.

      Mà Sở Nam lại làm như nhìn thấy, còn chưa đến lượt lên đài, vì thế liền chuyên tâm tu luyện, lãng phí chút thời gian nào.

      Tử Mộng Nhân cùng Chánh Nhạc giao thủ, mặc dù chỉ là sơ cấp Đại Võ Sư, nhưng bởi vì tu luyện võ quyết và vũ kỹ đều có phẩm cấp cao hơn Chánh Nhạc, thế còn có hạ phẩm Linh Khí Mộng Ly Kiếm do Lữ Dương Minh tự tay luyện chế, người còn mặc pháp bảo phòng ngự cường hãn, đồng thời còn là Hỏa Mộc song thuộc tính, Chánh Nhạc chỉ có thể bại trận.

      Chỉ có điều trận này Tử Mộng Nhân cũng rất vất vả, sau khi nàng đánh xong cũng chạy đến bên cạnh Sở Nam mà khoanh chân ngồi chỗ, nàng cảm thấy bản thân sắp đột phá, trở thành trung cấp Đại Võ Sư.

      Rốt cuộc cũng đến phiên Sở Nam lên đài, Sở Nam chuẩn bị trùng kích khe hở trong thân thể nghe thấy hai chữ “Lâm Vân”. Vì thế chỉ có thể buông bỏ việc trùng kích khe hở trong thân thể qua bên, trực tiếp nhảy lên đài, thà :

      – Bắt đầu , ta rất gấp.

      Vương Minh cười khổ, nhưng cũng ổn định lại tâm thần, ngưng tụ ra công kích có uy lực lớn nhất, Tam Vị Chân Hỏa hừng hực bùng cháy với thế phô thiên cái địa ập đến, Sở Nam nhàn nhã nhảy vào biển lửa, chợt :

      – Lửa này còn quá yếu.

      xong thân hình chợt di động, xuất ra quyền, quyền đến người bay, Sở Nam chiến thắng.

      Chúng đệ tử lại kinh ngạc, Tam Vị Chân Hỏa thế mà có tác dụng với Lâm Vân? Lâm Vân rốt cuộc tu luyện thuộc tính gì?

      Mà Sở Nam lúc này đem toàn bộ Tam Vị Chân Hỏa do toàn thân Hỏa nguyên lực của Vương Minh ngưng tụ ra hút sạch rồi tu luyện, để sót chút nào, sau đó lại ngồi xuống bên cạnh Tử Mộng Nhân, chúng đệ tử nhìn thấy vậy hiểu lầm, lập tức kinh hô:

      – Chẳng lẽ Lâm Vân cũng đột phá?

      Lão nhân tóc trắng vẫn ngồi bên cạnh cách Sở Nam xa.

      Lăng Tiêu sắc mặt trầm thầm nghĩ:

      – Trò hay bắt đầu vào ngày mai!

      sai, trận tỷ thí này, phần đặc sắc nhất chính là quyết định thứ hạng của Top 50, xem ai chính là võ giả đệ nhất nhân dưới 25 tuổi.
      NoName_01 thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 95: Hỗn Nguyên Luyện Khí Lô




      Ngày thứ ba, vẫn là từng cặp đối kháng.

      50 người chia làm 25 cặp đối kháng, theo lý thuyết 50 người bọn họ được xác định tham dự Đại hội giao lưu 50 năm lần, hoàn toàn cần phải liều chiến ngươi sống ta chết làm gì.

      Thế nhưng, vì thanh danh, vì vinh dự, lại càng vì ban thưởng phong phú cho nên tất cả bọn họ đều dứt khoát tham gia.

      Trong tỷ thí lần này, xếp hạng sau Top 30 ban thưởng trung phẩm nguyên thạch và hạ phẩm Pháp Khí, thứ hạng càng cao số lượng nguyên thạch càng nhiều, ví dụ như hạng thứ 40 có 100 khối trung phẩm nguyên thạch, còn hạng thứ 39 có 150 khối, pháp bảo khác biệt lắm, còn hạng thứ 11 đến 20 phần thưởng chính là thượng phẩm nguyên thạch và trung phẩm Pháp Khí. Còn trong Top 10, chỉ có nguyên thạch, pháp bảo mà còn có đan dược.

      Pháp bảo đối với Thần Khí Phái mà cũng đáng là gì, thế nhưng đan dược lại có chút đặc biệt, bởi nó quả vô cùng hiếm hoi.

      Trong giải thưởng, nằm trong Top 3 ban thưởng lại càng hậu, hạng thứ ba được ban thưởng kiện thượng phẩm phòng ngự Pháp Khí, thủy hỏa bất xâm, còn có thể ngăn cản được lực lượng 500 cân, xếp hạng thứ hai hạ phẩm Linh Khí công kích, có thể tích trữ ba loại nguyên lực Kim, Thổ, Hỏa. Hạng thứ nhất giành được cái luyện khí lô, Hỗn Nguyên luyện khí lô, nghe từng luyện chế ra được món hạ phẩm Tông Khí.

      Mặt khác, xếp hạng sau Top 30 còn có thể tiến vào Tàng Thư Các tầng thứ ba tìm kiếm võ quyết hoặc vũ kỹ thích hợp với mình, hạng thứ 11 đến 20 có thể vào tầng thứ tư, còn trong Top 10 có thể tiến vào tầng thứ năm, hạng nhất có thể lên tầng cao nhất, cũng chính là tầng thứ sáu.

      Ban thưởng như thế, đương nhiên đủ đáng giá khiến cho đám đệ tử dốc toàn lực tranh đoạt.

      Mà Thần Khí Phái sở dĩ xuất ra ban thưởng phong phú như vậy, mục đích cuối cùng cũng là vì Thần Khí Phái mà thôi, những nguyên thạch và pháp bảo tại trong tay đệ tử Thần Khí Phái và trong tay Thần Khí Phái cũng có gì khác nhau. Ngoài ra, những Pháp Khí và Linh Khí có phẩm chất cao nếu nằm trong tay võ giả có tu vi cao thâm càng có ích cho việc bọn phát huy thực lực, lúc đó, tại đại hội giao lưu đại chiến tứ phương, giành được thành tích tốt hơn, khi đấy Thần Khí Phái lại càng có được nhiều lợi ích hơn.

      Sở Nam lúc nghe thấy Hỗn Nguyên luyện khí lô trong lòng bất giác nảy sinh hảo cảm đối với nó, bởi vì cái ban chỉ cũng gọi là Hỗn Nguyên, mà quan trọng nhất là Tử Mộng Nhân bởi vì giúp luyện chế trọng kiếm mà Ly Nguyên luyện khí lô bị hủy, muốn tặng Tử Mộng Nhân cái Hỗn Nguyên luyện khí lô này xem như để đền bù tổn thất.

      – Nhất định phải giành được hạng nhất, đoạt lấy Hỗn Nguyên luyện khí lô.

      Sở Nam vốn hề thích thú gì với việc xếp hạng, nhưng lúc này lại quyết tâm giành cho được hạng nhất.

      – Đợi ta tập trung toàn bộ tinh lực đả thông đường kinh mạch, lúc đó ta có thể học được ít phương pháp luyện khí, như vậy ta có thể tự mình luyện chế trọng kiếm, còn có thể hoàn thành tâm nguyện của Phong lão đầu sư phụ.

      Trong nhẫn trữ vật của Sở Nam vẫn còn quyển luyện khí thuật của Phong lão đầu.

      Tiến vào Top 50, có thể Thiên Nhất Tông tham gia Đại hội giao lưu, mục đích của Tử Mộng Nhân xem như đạt được, về phần những nguyên thạch hay đan dược và pháp bảo đối với nàng chỉ như phù vân, nàng có rất nhiều, căn bản cũng cần phải liều tranh đoạt làm gì.

      Lúc Tử Mộng Nhân nghe thấy Hỗn Nguyên luyện khí lô lập tức nghĩ đến Sở Nam có luyện khí lô, liền nháy mắt với Sở Nam, dường như : “Tên ngốc, giành lấy hạng nhất!”

      Sở Nam đọc hiểu được ánh mắt của nàng, khẽ cười gật đầu nhè .

      Đợi rút thăm chấm dứt, đối thủ của Sở Nam là người tên là Thần Chiến, Tử Mộng Nhân để ý đến cảnh cáo của cha nàng, chạy đến bên cạnh Sở Nam, cho biết:

      – Đồ ngốc, Thần Chiến là sơ cấp Võ Tướng, mấy năm trước chính là nhân vật phong vân của Thần Khí Phái, năm nay vừa tròn 24 tuổi, phòng ngự và công kích đều là Thổ thuộc tính, ngươi thể khinh thường.

      Sở Nam gật đầu, hỏi:

      – Mộng Nhân, đối thủ của ngươi là ai?

      – Là kẻ tên là Hoa Vân, hẳn là cao cấp Đại Võ Sư, cách đột phá Võ Tướng cũng còn xa.

      Tử Mộng Nhân vừa cười vừa :

      – Ngươi cần phải lo cho ta, ta chỉ cùng đùa giỡn chút là được rồi.

      Lúc phía đài vang lên thanh Lăng Tiêu đối chiến với Vân Tố Tố, Tử Mộng Nhân bĩu môi :

      – Họ lăng này vận khí tốt, Vân Tố Tố tu luyện Thủy thuộc tính, chỉ có tu vi Đại Võ Sư, khẳng định phải là đối thủ của họ Lăng, nếu họ Lăng đụng phải Lý sư huynh tốt rồi.

      – Lý sư huynh?

      – Lý sư huynh chính là đệ tử đắc ý của Nhị gia gia, cũng có tu vi sơ cấp Võ Tướng, hơn nữa còn là Kim Hỏa song thuộc tính, nhất định có thể khiến họ Lăng ăn tiêu. Lý sư huynh có thể đồng thời tu luyện hai loại thuộc tính đến sơ cấp Võ Tướng, há tên họ Lăng đó có thể so sánh được sao?

      Tử Mộng Nhân cho là đúng :

      – Hừ! Trước đây bọn người kia còn họ Lăng lợi hại thế này thế nọ, kỳ Thần Chiến sư huynh và Lý sư huynh đều thích danh tiếng mà chỉ chuyên tâm tu luyện đấy thôi, họ Lăng kia còn cho rằng chính là đệ tử kiệt xuất nhất, quả là kiến thức hạn hẹp.

      Lúc hai người Đại trưởng lão cũng với Lăng Tiêu:

      – Nhất định phải dành được hạng nhất.

      – Gia gia hãy yên tâm, tu vi của bọn cao nhất cũng quá sơ cấp Võ Tướng, ta là trung cấp Võ Tướng, hơn nữa còn có….

      Lăng Tiêu vỗ lên Tinh Quang giáp người, Đại trưởng lão mỉm cười gật đầu :

      được khiến ta thất vọng, cũng đừng để cho cha ngươi phải thất vọng, đợi đến khi cha ngươi trở về nghe tin ngươi đạt được hạng nhất khẳng định rất cao hứng.

      – Vâng.

      Lăng Tiêu lúc này nghĩ đến chuyện phong quang khi giành được hạng nhất.

      Lúc này, mệnh lệnh “bắt đầu” được vang lên.

      Tỷ thí cứ mười đội làm tổ, Sở Nam vừa vặn ở trong tổ 1, Tử Mộng Nhân quay sang với Sở Nam:

      – Đồ ngốc, cố gắng lên.

      Sở Nam về phía lôi đài số 6, lôi đài, Thần Chiến lẳng lặng chờ đợi.

      Lăng Tiêu cũng ở trong tổ 1, lúc Lăng Tiêu lên lôi đài, kiêu ngạo với Vân Tố Tố:

      – Nhận thua , ngươi đánh thắng ta đâu!

      Vân Tố Tố tức giận :

      – Có thắng hay chờ đánh xong hẵng .

      Mà Sở Nam và Thần Chiến lúc này nhìn nhau trọn vẹn ba phút, trong ba phút này Lăng Tiêu đánh bại Vân Tố Tố, rất có cảm giác thành tựu, lúc bước xuống lôi đài ánh mắt còn nhìn chằm chằm về phía Sở Nam.

      lôi đài số 6, Thần Chiến khẽ :

      – Ngươi khá mạnh.

      – Ngươi cũng tệ.

      Sở Nam đáp.

      – Nhưng ngươi vẫn phải là đối thủ của ta!

      – Những lời này, cũng chính là những lời mà ta muốn !

      Thần Chiến nở nụ cười, sau đó vẻ mặt trở nên ngưng trọng, hét lớn tiếng:

      – Tiếp chiêu , để ta xem ngươi có tư cách câu này hay ! Thổ Cương quyền!

      Sở Nam cũng cười nhạt tiếng, cũng dùng quyền đáp trả, cứng đối cứng với Thần Chiến, để xem lực lượng của ai lớn hơn….
      NoName_01 thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 96: Phá! Phá! Phá!




      – Thổ Cương quyền!

      Thần Chiến hét lớn tiếng, kèm theo uy thế ngập trời kín đất đánh về phía Sở Nam.

      Tại lúc Thần Chiến bước ra bước đầu tiên, nắm quyền của liền lóe lên tia sáng màu thổ hoàng. Đợi đến khi Thần Chiến bước ra bước thứ ba nắm quyền được tầng Thổ nguyên lực dày đặc bao quanh, nắm đấm cũng trở nên cực kỳ cường đại.

      Sở Nam vẫn giậm chân tại chỗ, toàn lực ứng phó, thuần túy chỉ dùng lực lượng đối chọi.

      – Phịch….

      Bước chân của Thần Chiến lập tức dừng lại, thân hình cũng khựng lại.

      Cảnh tượng lúc này hoàn toàn trái ngược so với suy nghĩ của của Thần Chiến, trong tưởng tượng của , mặc dù Lâm Vân rất mạnh, nhưng muốn chống lại quyền tập trung toàn bộ nguyên lực giống như Thái Sơn áp đỉnh của , cho dù bị đánh bay cũng đủ để đẩy lùi Lâm Vân.

      Thế nhưng hoàn toàn trái ngược, Sở Nam hề di động chút nào, Thần Chiến cảm thấy đầu nắm quyền của chịu khống chế mà run rẩy, càng khiến Thần Chiến kinh hãi đó là hề cảm nhận được chút nguyên lực ba động nào người đối thủ, cách khác, quyền này của Lâm Vân chẳng lẽ chỉ hoàn toàn là lực lượng thân thể?

      Thế nhưng Thần Chiến cũng vì vậy mà mất tự tin hay vứt bỏ ý chí chiến đấu. những mất chiến ý mà trái lại chiến ý của càng hừng hực bùng cháy, có thể gặp đối thủ có lực lượng đối kháng như vậy dễ dàng, Thần Chiến rống lớn tiếng:

      – Quả tồi, chỉ có điều lực lượng lớn cũng chưa chắc là thắng được ta!

      – Vậy sao?

      Sở Nam hỏi ngược lại câu, cũng hét lớn tiếng:

      – Lùi lại cho ta!

      Vừa dứt lời thân thể cường hãn nhờ Long đan của Huyền Hỏa Huyết Mãng thay đổi cộng thêm tôi luyện vất vả của , ngay tại thời khắc này phát huy tác dụng vô cùng to lớn.

      Thần Chiến, lui!

      Sở Nam, tiến!

      Thần Chiến vừa lui hai mắt mở lớn, trong mắt phảng phất như muốn lồi ra, thầm nghĩ:

      – Lực lượng của Lâm Vân này ngờ lại cường đại như vậy.

      Chúng đệ tử quan chiến dường như cũng cảm thấy lôi đài run rẩy.

      thể ngạnh kháng lực lượng với được, thể để chiếm thượng phong, ta phải phản kích!

      Thần Chiến dù sao cũng là sơ cấp Võ Tướng, sao có thể để tình huống như vậy phát sinh, vừa rống lớn tiếng, chân phải đạp xuống, ngờ Thiết Thạch rắn chắc bị giẫm thành cái dấu chân sâu hoắm, dịch nắm quyền qua bên, dùng bả vai chịu quyền của Sở Nam.

      Dưới quyền này, Thần Chiến cảm thấy bả vai chết lặng, giống như phải của nữa vậy, thân thể cũng bay ngược về phía sau, thế nhưng chân phải của nhờ dấu chân Thiết Thạch chống đỡ, thân thể xoay tròn cái, miệng hét lớn:

      – Thổ Cương Chiến Chùy!

      Trong tay Thần Chiến lập tức xuất binh khí độc môn, chính là cái chùy lớn.

      Mà cái chùy này cũng chính là hạ phẩm Pháp Khí.

      chùy này ngưng tụ toàn bộ Thổ nguyên lực khổng lồ của Thần Chiến, từ nện xuống khiến người ta có cảm giác giống như tòa núi đè xuống Sở Nam.

      Trong mắt Sở Nam đầy vẻ ngưng trọng, thế nhưng cũng sử dụng trọng kiếm, muốn thử xem lực lượng thân thể của mình đến tột cùng thuộc loại tình trạng như thế nào, bởi vì đối với Sở Nam mà nguyên lực vẫn thể phóng thích cách tùy tâm sở dục. Với lực lượng thân thể cường hãn vượt xa người thường, đây chính là chỗ dựa lớn nhất của tại đại lục Thiên Vũ này. hoàn toàn tự tin có thể cùng Võ Tướng, thậm chí là võ giả có cảnh giới cao hơn đánh trận.

      Trong nháy mắt, Sở Nam nhanh chóng đem lực lượng toàn thân áp súc vào bên vai phải, quần áo bên vai phải bỗng nhiên nổ tung, hóa thành từng mảnh bay lả tả, cánh tay cuồn cuộn cơ bắp, đó còn đan xen những mạch máu đỏ rực.

      Chùy cùng nắm quyền chạm nhau, hề phát ra thanh “răng rắc” do gãy xương nát thịt, ngược lại chỉ nghe “Ùng” tiếng, có cảm giác như đụng phải cái chuông.

      – Phá cho ta!

      Sở Nam hét lớn, chiến chùy lập tức ngừng lại trung.

      Sắc mặt Thần Chiến đỏ rực, vốn sử dụng bảy phần lực lượng, lập tức biến thành mười phần lực lượng, hét lớn:

      – Đè xuống!

      Trong sát na đó, khóe miệng Sở Nam rướm máu, thế nhưng vẫn chịu đựng uy áp của chiến chùy, khiến chiến chùy thể mảy may hạ xuống được chút nào.

      Kết quả là mười phần lực lượng của Thần Chiến vượt qua lúc bình thường, phát huy đến mười hai phần lực lượng, lại hét lớn:

      – Xuống cho ta!

      Tiếp đó, thân thể Sở Nam quả nhiên bị ép xuống.

      Thế nhưng cũng phải bởi vì lực lượng của Sở Nam địch lại, mà đó là bởi vì Thiết Thạch được luyện chế thành sàn lôi đài chịu nổi lực lượng của Sở Nam và chiến chùy liền vỡ toang, hai chân của Sở Nam cũng bị lún sâu vào trong lôi đài.

      – Đồ ngốc, đúng là đồ ngốc, ăn cơm no có việc gì làm sao? Trọng kiếm dùng lại dùng lực lượng đối chọi, hạ phẩm Pháp Khí cũng phải là vách đá ở hậu sơn, ngươi tưởng có thể đánh vỡ thành cái hố sao?

      Tử Mộng Nhân hết sức tức giận, cũng hối hận bởi vì bản thân lúc trước cho biết về thanh chiến chùy này.

      Lăng Tiêu cũng hề kinh ngạc chút nào, chỉ cảm thấy giống như xem xiếc khỉ, bởi vì Tinh Quang giáp của đủ để ngăn trở lực lượng 600 cân.

      Lữ Dương Minh ở đài cao hô lớn đáng tiếc:

      – Nếu ta vừa vặn bế quan, cẩn thận dạy bảo phen chắc có tình cảnh ngày hôm nay.

      Trong lòng mỗi người đều có suy nghĩ bất động, có tiếc hận, có cười nhạo, có châm chọc, có chờ mong…. còn nhiều nữa.

      Thế nhưng, những chuyện này cũng liên quan gì đến Sở Nam.

      Sở Nam mặc dù rơi vào hoàn cảnh xấu, thế nhưng cũng phải là người dễ buông tay, vốn có trái tim kiên cường bất khuất. Lúc này, Sở Nam chịu lực lượng cực lớn, hai đầu gối hơi khuỵu xuống.

      Chỉ động tác hơi khuỵu xuống này, lúc bình thường chẳng có gì đáng , nhưng dưới loại tình huống nay, đỉnh đầu là chiến chùy, nêu Sở Nam chỉ hơi chút sơ sẩy gặp phải kết cục bị chiến chùy nện lún sâu vào trong lôi đài, trở thành cái bánh thịt.

      Cuối cùng, Sở Nam ngồi chổm hổm xuống, nửa ngồi nửa quỳ, ánh mắt Thần Chiến bắn ra tia lãnh mang, trực giác cảm giác thấy ổn, liền hét to tiếng, muốn nhân lúc này đem Sở Nam đè xuống, chùy phân định thắng bại.

      Súc thế, súc thế, Sở Nam trong lúc súc thế còn áp súc lực lượng.

      Càng ngày càng bị lún sâu vào trong lôi đài, đầu gối của Sở Nam nhanh chóng trầm xuống, Sở Nam bỗng nhiên bạo phát, giống như lò xo, giống như đại pháo, càng giống hỏa tiễn phóng ra.

      Thân thể Sở Nam vọt ra, lôi đài lấy chỗ đứng của Sở Nam làm trung tâm bắt đầu vỡ nát lan ra khắp bốn phương tám hướng, chiến chùy tức bị Sở Nam đánh bật ra, Thần Chiến phải dùng hết toàn lực mới có thể khống chế được.

      – Phá! Phá! Phá….

      Theo tiếng quát lớn liên tục của Sở Nam, chiến chùy trực tiếp bị đánh bay, từ trong tay Thần Chiến văng , bay về phía đám đệ tử khiến sắc mặt bọn chúng kinh hãi đại biến, Lữ Dương Minh vung tay cái, chiến chuy ngừng lại trung, sau đó chậm rãi rơi xuống.

      Sau khi Sở Nam đáp xuống lôi đài, lôi đài khẽ run rẩy chút, tốc độ nứt vỡ càng nhanh hơn.

      – A….

      Những người quan chiến trong nháy mắt kinh hãi đến cực điểm.

      Thần Chiến bị đánh mất vũ khí có chút đờ đẫn sững sờ lẩm bẩm:

      – Thua rồi? cứ như vậy mà thua sao?

      Thần Chiến ngẩng đầu lên, nhìn Sở Nam đứng phía đối diện, người Sở Nam lúc này lõa lồ, bắp thịt cuồn cuộn, vết thương chằng chịt đầy người, chỗ nào có, Thần Chiến há hốc mồm, sau đó thản nhiên :

      – Lâm Vân, ta thừa nhận tại phương diện lực lượng ta sánh bằng ngươi, nhưng ngươi cũng chưa chắc có thể đánh thắng ta, chiến chùy vũ kỹ của ta cũng chưa thi triển ra toàn bộ, lúc khác ta với ngươi tỷ thí trận.

      – Được!

      Sở Nam dứt khoát đáp, rất muốn tỷ thí ma luyện bản thân.

      – Ta thua rồi.

      Thần Chiến cuối cùng cũng chấp nhận , từ lôi đài vỡ nát nhảy xuống, trong lòng ngừng suy nghĩ:

      đến tột cùng nỗ lực như thế nào? Trải qua bao nhiêu thống khổ mới có thân đầy vết thương kinh khủng như vậy?

      Vết thương đầy người, chằng chịt dữ tợn, đám người Lữ Dương Minh và lão giả áo tím nhìn thấy vậy đều than thở trước kiên nghị của Sở Nam, Lăng Tiêu ngược lại vô cùng khinh thường, bởi vì thân thể hoàn mỹ của có lấy vết thương.

      Mà lúc Tử Mộng Nhân nhìn thấy, lại nghĩ đến màn tại vách đá ở hậu sơn, nghĩ đến tên ngốc ở tầng thứ tư của động Cương Phong, nàng cảm thấy hình ảnh này quả bi tráng, rất nam tính, rất lực lượng.

      Trong lòng nghĩ vậy, ánh mắt Tử Mộng Nhân có chút mê ly, nội tâm cũng cảm thấy mê đắm….
      NoName_01 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 97: Uy Hiếp




      Sở Nam và Thần Chiến đánh xong trận, lưu lại trong lòng vô số người kinh ngạc và tiếc hận.

      Kinh ngạc là bởi vì Sở Nam thắng, tiếc hận là vì người lợi hại như Thần Chiến lại đúng phải tên quái vật như Sở Nam. Nếu đổi lại là đối thủ khác, khẳng định chỉ chiêu Thổ Cương quyền là có thể đem đối thủ đánh bại rồi.

      Mặc kệ kinh ngạc hay là tiếc hận, hình ảnh thân xích lõa chằng chịt vô số đạo vết thương vẫn là màn chấn động tâm linh chúng nhân nhất.

      Phải trải qua trui rèn mài dũa như thế nào mới có thể tạo thành những vết thương như vậy?

      Sở Nam để ý đến những người khác, cứ vậy bước xuống lôi đài, đến bên cạnh Tử Mộng Nhân, Tử Mộng Nhân lập tức lấy ra cái áo choàng màu đen từ trong nhẫn trữ vật phủ lên Sở Nam, Sở Nam cười cười :

      – Mộng Nhân, cảm ơn ngươi.

      Tử Mộng Nhân cười đáp:

      – Ta cũng muốn người khác nhìn ngươi đến ngẩn người như vậy.

      – Sở Nam sững sờ, kỳ đều coi những vết thương này vào đâu, những vết thương này chính là minh chứng ràng lực lượng của từng bước trở nên cường đại.

      Tỷ thí lôi đài vẫn tiếp tục, Sở Nam lại tiếp tục tu luyện, tiếp tục suy nghĩ, Tử Mộng Nhân lẳng lặng đứng bên cạnh , khó coi nhất chính là Tử Đông Lai, thế nhưng ông ta cũng đến can thiệp, có lẽ hình ảnh vết thương chồng chất kia khiến ông ấy chấn kinh rất lớn.

      Đến lượt Tử Mộng Nhân lên đài, Hoa Vân vẫn còn do dự, muốn thắng, nhưng lại thể chọc giận tiểu ma nữ, nào biết rằng Tử Mộng Nhân chỉ tùy tiện đánh ra hai chiêu, sau đó liền nhận thua rồi bước xuống đài, dùng tốc độ nhanh nhất trở về bên cạnh Sở Nam, khiến Hoa Vân sững sờ.

      Lăng Tiêu thấy màn như vậy nộ khí xung thiên.

      Tiếp đó, Sở Nam chứng kiến màn tỷ thí của Lý Hạo sư huynh, Lý Hạo quả nhiên lợi hại, gọn gàng giải quyết xong đối thủ, sau đó ánh mắt của Lý Hạo tiếp xúc với ánh mắt của Sở Nam, cả hai gật đầu nhè , ai chú ý đến Lăng Tiêu ở bên khiến Lăng Tiêu càng cảm thấy như bị sỉ nhục khinh thường, gằn giọng lẩm bẩm:

      – Lâm Vân, ngươi hãy chờ đó, chờ mất mắt !

      Tỷ thí ngày hôm nay chấm dứt, Sở Nam trở về phòng luyện khí, Tử Mộng Nhân hiển nhiên cũng theo bên cạnh. Tại lối vào khu vực luyện khí, Lăng Tiêu đứng ở bên, Tử Mộng Nhân cũng muốn nhảm, trực tiếp lấy ra lệnh bài, Lăng Tiêu cố gắng nặn ra nụ cười rồi :

      – Mộng Nhân, Tử thúc bảo ta đến gọi nàng trở về.

      – Đừng gọi ta thân thiết như vậy, ta quen ngươi sao?

      Lăng Tiêu cũng để ý đến việc này, quay đầu về phía Sở Nam, khinh thường :

      con cóc đáng ghê tởm còn muốn ăn thịt thiên nga? Đúng là si tâm vọng tưởng.

      Sở Nam bình tĩnh nhìn Lăng Tiêu :

      – Ta muốn gây chuyện!

      – Gây chuyện? Lâm Vân, ngươi cho rằng ta sợ ngươi? Ta biết ngươi có chủ ý gì, ngươi đối xử với Mộng Nhân như vậy, phải là vì muốn có được chỗ tốt từ chỗ Mộng Nhân hay sao? Nguyên thạch, tài liệu trân quý, còn có đan dược nữa. Lâm Vân, ta rất khinh bỉ ngươi, kẻ tiểu nhân chỉ biết dựa vào nữ nhân….

      Lăng Tiêu thao thao bất tuyệt .

      Sở Nam vẫn vô cùng bình tĩnh, cũng muốn phải nhiều với loại người như vậy.

      Tử Mộng Nhân trái lại chịu nổi, liền hét lớn:

      – Họ Lăng kia, ngươi mới là kẻ tiểu nhân, ta thích cho tên ngốc đấy, sao? Đồ của ta, ta muốn cho ai cho người đó.

      – Nàng cho người mà lại cho con cóc sao?

      Lăng Tiêu dương quái khí .

      – Ngươi….

      – Ta làm sao? Nàng dám làm mà dám nhận sao? Nàng là vị hôn thê của ta, lại cùng nam nhân khác ở chung chỗ, nàng cảm thấy hổ thẹn với lương tâm sao?

      – Họ Lăng, ta phải vị hôn thê của ngươi, trước kia phải, bây giờ cũng phải, về sau cũng phải, vĩnh viễn phải.

      Tử Mộng Nhân bối rối , ánh mắt quét về phía Sở Nam, muốn nhìn xem Sở Nam phản ứng thế nào.

      – Nàng phải phải sao? Gia gia của ta , đợi sau khi cha ta trở về chuẩn bị hôn , lấy nàng về nhà!

      Lăng Tiêu đắc ý lạnh lùng :

      – Nếu như còn để ta thấy nàng ở cùng với nam nhân khác, nhất là con cóc này đứng trách ta lòng dạ độc ác….

      thôi.

      Sở Nam thốt ra hai chữ, sau đó trước, Tử Mộng Nhân cắn môi rồi cũng theo sau Sở Nam, Sở Nam đến trước mặt Lăng Tiêu, quay đầu với :

      – Nếu như Mộng Nhân phải tình nguyện muốn gả cho ngươi, có ta ở đây, ngươi cũng đừng nghĩ đến chuyện đụng đến sợi lông của Mộng Nhân!

      – Ngươi là cái thá gì chứ? Lăng Tiêu giận đến thở ra hơi :

      – Dám uy hiếp lão tử, lão tử….

      – Ta được làm được, tin ngươi có thể thử xem.

      Sở Nam vào, Tử Mộng Nhân cũng theo sát phía sau, đối với câu “Ngươi là cái thá gì hay phải là cái thá gì” của Lăng Tiêu hề để tâm.

      – Tử Mộng Nhân, nàng….

      Tử Mộng Nhân chạy đến bên cạnh Sở Nam :

      – Đồ ngốc, câu mà ngươi vừa , ta rất thích…

      Lăng Tiêu ở phía sau nhìn bóng lưng hai người, vẻ mặt vô cùng dữ tợn hét lên:

      – Họ Lâm, hôm nay ta tha cho ngươi mạng, ngươi chờ đấy, ta ở trước mặt vạn người đích thân đánh bại ngươi, giẫm ngươi xuống đất, ta phải khiến ngươi quỳ xuống cầu xin ta….

      – Ngu ngốc.

      Sở Nam lại thốt ra hai chữ, sau đó đóng cửa phòng luyện khí lại.

      Lăng Tiêu còn muốn gào thét thân ảnh tóc trắng bay đến trước mặt Lăng Tiêu, ngơ ngẩn hỏi:

      – Cái gì gọi là gió?

      Lăng Tiêu giật mình, còn chưa kịp đáp thân ảnh lướt về phía trước, ngnaagr đầu nhìn trăng sáng.

      Nhìn thấy thân ảnh đó, Lăng Tiêu lại nhớ đến gia gia từng với Hàn gia gia này hề đơn giản, ngàn vạn lần thể trêu chọc, còn cách nào khác, đành xoay người bỏ , mục đích hôm nay canh ở đại môn này chính là muốn làm nhục Sở Nam phen, nhưng nào ngờ đến cuối cùng chính lại bị làm nhục.

      Ngày tiếp theo, 25 người chỉ có 13 người tiến vào, Sở Nam vận khí tốt cho nên rút được thăm có đối thủ, vì vậy, tỷ thí ngày hôm nay, Sở Nam liền theo dõi trận tỷ thí của hai người Thần Chiến và Lý Hạo, thời gian còn lại đều dùng để tu luyện, trùng kích khe hở.

      Mà Sở Nam lúc này cũng biết, Thần Chiến có thể tiếp tục tiến đến vòng tiếp theo là bởi vì sau khi đánh bại toàn bộ những người sau thứ hạng 25 có thể lựa chọn khiêu chiến với người trước hạng 25, khiêu chiến thành công có thể thay vị trí của họ. Thần Khí Phái định ra quy tắc như vậy chính là để đề phòng những con hắc mã giống như Sở Nam xuất , dùng bản lĩnh thực tỷ thí để biết được trình độ của môn hạ đệ tử.

      Ngày thứ ba, 13 người chỉ còn 7, Sở Nam lại lần nữa rút được thăm có đối thủ, thuận lợi tiến vào vòng tiếp theo.

      Ngày thứ tư, 7 người chỉ còn 4, Sở Nam lại rút phải thăm có đối thủ, lần thứ nhất rút được còn có thể giải thích là ngẫu nhiên, lần thứ hai xem như ngoài ý muốn, nhưng liên tục ba lần rút phải thăm gặp đối thủ quả thực vô cùng quái dị, Tử Mộng Nhân cũng :

      – Đồ ngốc, hình như ta ngửi thấy có mùi mưu ở đây.

      Sở Nam cười trừ :

      – Bất kể là mưu gì, trước mặt thực lực tuyệt đối, mọi mưu đều có tác dụng.

      Tử Mộng Nhân gật đầu :

      – Đồ ngốc, nhất định phải giành được hạng nhất.

      Tử Mộng Nhân lúc trước chỉ khích lệ Sở Nam, nhưng trong lời lúc này dường như có kèm theo loại khát vọng, câu thành hôn của Lăng Tiêu đêm hôm đó cứ văng vẳng trong đầu nàng, thể quên được, nàng hiểu , có số việc cho dù nàng muốn, cho dù Thái gia gia có thương nàng thế nào nữa, nhưng chuyện này bọn họ chắc chắn ủng hộ nàng, nàng chỉ có thể đơn độc chống lại, , còn có tên ngốc nữa.

      Cho nên, Tử Mộng Nhân muốn tranh thủ thời gian này rời khỏi Thần Khí Phái, trước khi phụ thân của Lăng Tiêu trở về rời .

      Cũng trong tỷ thí ngày hôm đó, Thần Chiến vượt qua Top 10, đem những kẻ khác đánh bại, đến tận lúc này, chỉ còn lại bốn người là Sở Nam, Lý Hạo, Thần Chiến, Lăng Tiêu.

      Đêm nay, Lăng Tiêu nhếch miệng cười :

      – Họ Lâm, những ngày này rút thăm gặp đối thủ, ngươi cảm thấy rất thoải mái phải ? Ngày mai ta cho ngươi xuống địa ngục!

      Trong đầu Lăng Tiêu xuất vô số suy nghĩ đen tối, Sở Nam cũng mừng rỡ vô cùng, bởi vì trải qua những ngày đêm ngừng tu luyện và trùng kích, cái khe hở kia biến thành lỗ hổng, mặc dù chỉ là lỗ hổng rất , nhưng bước bước dài trong tiêu chí của Sở Nam.

      Mừng rỡ qua , Sở Nam lại chìm vào trong tu luyện….
      NoName_01 thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 98: Tinh Quang Giáp, Phá!




      Sáng sớm, hào quang vạn trượng chiếu rọi vạn vật sinh linh.

      Sở Nam mở mắt ra, trong con ngươi chớp động tia tinh quang tại sâu thẳm khôn cùng, tối hôm qua luyện Hỏa nguyên lực suốt cả đêm, đại khái tôi luyện được bảy phần rồi, dùng nguyên lực tiếp tục trùng kích cái lỗ hổng nữa, trái lại tích trữ bên trong thân thể, có lẽ hôm nay phải dùng đến nó.

      Hôm nay chính là thời điểm vô cùng trọng yếu, chính là thời điểm vô cùng kích động nhân tâm. Bởi vì…. Hôm nay tuyệt đối chính là những cuộc đối chiến của cường giả, cuộc chiến của vương giả.

      Đối với người cuối cùng có thể đoạt được hạng nhất, đứng tại nơi cao nhất, chúng đệ tử chia làm bốn phe phái, bốn người đều có đám đệ tử ủng hộ, trong đó, Lăng Tiêu và Lý Hạo được ủng hộ nhiều và nhiệt liệt nhất.

      Bởi vì đường tỷ thí cho đến tận bây giờ, Lăng Tiêu và Lý Hạo đều đạt chiến tích toàn thắng, hơn nữa thắng vô cùng đẹp mắt, hiển nhiên người ủng hộ bọn cũng nhiều hơn.

      Mà Thần Chiến bởi vì đánh với Sở Nam trận, bại trong tay Sở Nam, mặc dù trong những tỷ thí sau đó vô cùng dũng mãnh cường hãn, nhưng dù sao cũng thua trận cho nên vẫn bị tụt hạng.

      Về phần Sở Nam, mặc dù cũng toàn thắng, nhưng bởi vì ba lượt gặp đối thủ, nên hoặc ít hoặc nhiều đều giảm bớt chú ý của người khác đối với , trong trường hợp đó, người ủng hộ Sở Nam cũng đặc biệt nhất, đơn giản bởi vì trong số đó có Tử Mộng Nhân, Đại tiểu thư của Thần Khí Phái, cũng chính là tiểu ma nữ trong mắt hơn vạn đệ tử đều được xếp vào loại thể trêu chọc, thế nhưng lúc này nàng lại hò hét vì Sở Nam, đặc biệt là ít đệ tử đều biết Tử Mộng Nhân là vị hôn thê của Tử Mộng Nhân, thế mà Tử Mộng Nhân lại ủng hộ Lăng Tiêu, trái lại ủng hộ Sở Nam, trong này chẳng lẽ có bí mật thể để người khác biết?

      Có người Lăng Tiêu chắc chắn thắng, lập tức có người lôi chuyện Sở Nam từng đánh Lăng Tiêu nằm gục đất ra , lại có người Thần Chiến chắc thắng, cũng lập tức có người đem chuyện Sở Nam ra . Có người đắc ý Lý Hạo chắc thắng, bởi vì Sở Nam chưa từng đánh bại Lý Hạo, đám người ủng hộ Sở Nam do Tử Mộng Nhân cầm đầu lại :

      – Đó là bởi vì Lý Hạo gặp phải Sở Nam, nếu gặp cũng thất bại.

      Mặc kệ bên dưới ủng hộ ai nhiều ai ít, ủng hộ nhiều cũng nhất định thắng, cuối cùng vẫn phải dùng để chuyện, hoặc giả là phải dựa vào thực lực để chuyện.

      Lúc này, đợt rút thăm cuối cùng bắt đầu.

      Lúc rút thăm, Lăng Tiêu hề che dấu mà nhìn chằm chằm Sở Nam, lộ ra nụ cười thương hại.

      Kết quả rút thăm.

      Lý Hạo và Thần Chiến!

      Lăng Tiêu và Sở Nam!

      – Kế quả rút thăm tuyệt.

      Lăng Tiêu cảm thán , phảng phất như nhìn thấy cảnh Sở Nam bị đánh đến hoa rơi nước chảy.

      – Ta cũng cảm thấy vậy.

      điệu Sở Nam trước sau vẫn bình đạm.

      Tỷ thí nhanh chóng bắt đầu.

      Hai tổ đội ngũ đứng lôi đai.

      Tại lôi đài số 1, Thần Chiến và Lý Hạo đứng bất động, Thần Chiến kên quyết :

      – Ta nhất định phải đánh bại ngươi, bởi vì ta đánh với Lâm Vân trận, cũng bại dưới tay , ta phải giành lại chiến thắng từ trong tay .

      Lý Hạo cười nhạt tiếng đáp:

      – Ta cũng rất muốn đấu với Lâm Vân trận, cho nên ta cũng có quyết tâm giống ngươi, nhất định phải đánh bại ngươi!

      – Tốt, vậy dùng nắm quyền để chuyện !

      Lôi đài số 1 và lôi đài số 2 cách nhau xa, Lăng Tiêu hiển nhiên đều nghe thấy lời của hai người, lúc nghe thấy những lời này, Lăng Tiêu vô cùng phẫn nộ, nghe khẩu khí của đám người này giống như tất bại trong tay Lâm Vân vậy, liền gằn giọng :

      – Các ngươi ngờ lại dám khinh thường ta, ta phải dùng để chứng minh, trước mặt của ta, các ngươi chỉ là con kiến, con kiến bé đáng thương.

      Lý Hạo và Thần Chiến đồng thời xuất thủ.

      Lăng Tiêu chợt :

      – Lâm Vân, cho ngươi biết tin tốt, ta còn là cao cấp Đại Võ Sư như nửa năm trước nữa, cũng phải là sơ cấp Võ Tướng như các ngươi tưởng tượng, mà là trung cấp Võ Tướng, nghe được tin tức này, ngươi cảm thấy thế nào?

      – Ngươi nhảm nhiều quá, muốn đánh đánh, đánh nhận thua .

      – Cuồng vọng.

      Lăng Tiêu tức giận rống lên, lời vừa rồi của chỉ là kế công tâm, nào ngờ lại bị Sở Nam chọc giận ngược lại, lạnh lùng :

      – Lâm Vân, để ta giáo huấn cho tên biết sống chết là gì như ngươi trận.

      xong, Lăng Tiêu cũng sử dụng Thanh Minh kiếm, trái lại đem thực lực trung cấp Võ Tướng hiển lộ toàn bộ, hướng về phía Sở Nam đánh tới.

      Sở Nam chút sợ hãi loại lấy cứng chọi cứng này. Đợi Lăng Tiêu cử động, Sở Nam liền giống như tên rời cung, mang theo khí thế vô cùng to lớn, hung hăng đối quyền với Lăng Tiêu.

      Dưới va chạm này, nắm quyền của Lăng Tiêu trước tiên co lại, trong lòng thất kinh thầm nhủ:

      – Khí lực của tên man rợ này đúng là khủng khiếp, may mà ta chuẩn bị tốt.

      Lăng Tiêu để hở khoảng trống lớn, Sở Nam đương nhiên bỏ qua, liền đem nắm đấm khắc sâu vào ngực .

      – Đ…ư….ơ…n….g….

      Thanh vô cùng trong trẻo vang lên, giống như tảng đá nện lên khối sắt.

      Trực giác của Sở Nam cảm thấy có chút gì đó đúng, Lăng Tiêu lúc này chợt kiêu ngạo cười như điên:

      – Họ Lâm kia, có phải bất ngờ lắm ? Ta mặc Tinh Quang giáp trong người, lực lượng của ngươi trong mắt ta chỉ là trò cười mà thôi, Tinh Quang giáp có thể ngăn cản được lực lượng 600 cân đấy, ha ha ha….

      – Họ Lâm kia, hôm nay ngươi nhất định phải chết.

      Lăng Tiêu hạ giọng :

      – Ta vẫn còn rất nhiều kinh hỉ, ngươi từ từ rồi biết!

      Lăng Tiêu xong khóe miệng Sở Nam cũng nhếch lên nụ cười lạnh, nhân lúc vẫn còn đắc ý, ngưng tụ toàn bộ lực lượng áp súc tại cánh tay phải, quần áo cánh tay phải lại lần nữa nổ tung, kèm theo đó còn có thanh xé gió, tiếng xương cốt giống như nướng đậu phộng “bốp bốp bốp” ngừng vang lên, cơ bắp nhanh chóng bành trướng, cánh tay tại trung to hơn nửa.

      – Ngu ngốc, lúc tỷ thí mà còn nhiều như vậy.

      Cùng với lời này, nắm quyền của Sở Nam chỉ còn cách Lăng Tiêu ngón tay.

      Lăng Tiêu vẫn hề sợ hãi :

      – Họ Lâm kia, với ngươi rồi, vô dụng thôi, ngươi làm chuyện hoàn toàn vô ích, ha ha ha….

      Trong nháy mắt sau đó, tiếng cười của Lăng Tiêu chợt im bặt.

      Bởi vì nắm quyền của Sở Nam lúc này đánh lên ngực Lăng Tiêu, Tinh Quang giáp trước ngực Lăng Tiêu lõm xuống dấu quyền, thân thể của Lăng Tiêu cũng theo đó bay ngược ra ngoài.

      trung còn phun xạ ra màn máu tươi từ trong miệng Lăng Tiêu.

      đài cao, Đại trưởng lão “Thịch” tiếng đứng bật dậy, thấy lão giả áo tím, Nhị trưởng lão và Lữ Dương Minh đều nhìn mình, Đại trưởng lão đành hậm hực ngồi xuống, ánh mắt nhìn Sở Nam lúc này ngập tràn sát cơ.

      Mắt thấy Lăng Tiêu sắp bay xuống đài, Lăng Tiêu vội vàng lấy Thanh Minh kiếm từ trong nhẫn trữ vật ra, hung hăng đâm xuống sàn lôi đài, hạ phẩm Linh Khí Thanh Minh kiếm quả nhiên bất phàm, đem Thiết Thách cứng rắn cắt như đậu hũ, đâm sâu vào trong nền Thiết Thạch.

      Nhưng mặc dù vậy Lăng Tiêu vẫn còn bị đẩy lùi về sau, Thanh Minh kiếm để lại lôi đài cái rãnh dài, thẳng cho đến khi chỉ con cách lôi đài đoạn ngắn mới đình chỉ được thế lui, Lăng Tiêu mượn lực trụ lại lôi đài, tiếp đó “Ộc” tiếng nôn ra búng máu.

      Sau đó đứng thẳng lên nhìn Sở Nam, trong ánh mắt phẫn nộ của lúc này bị khiếp sợ che lấp, hoảng loạn :

      có khả năng, Tinh Quang giáp có thể chịu được lực lượng 600 cân, thể nào xảy ra loại tình này được, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
      NoName_01 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :