Vũ Ngịch Càn Khôn - Chúc Long Ngữ

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      CHƯƠNG 54: CÙNG TA ĐÁNH TRẬN

      Tiếng hô giết vừa dứt 60 tên cao cấp Võ Sư cùng xông thẳng về phía Sở Nam.

      Sở Nam ngồi yên chờ bọn chúng công tới, tay nâng trọng kiếm, nhanh nhẹn như cơn lốc, giành giết trước.

      - Thế giới mạnh được yếu thua thể đạo lý, đạo lý duy nhất chính là thực lực, ta giết chóc cho đến khi thành đạo lý!

      Sở Nam thầm nhủ, trong nháy mắt cùng đám người Tần Bang giao chiến chỗ.

      - Các ngươi muốn chết ta thành toàn cho các ngươi!

      - Khai Thiên thức thứ nhất!

      kích cuồng khiếu, trọng kiếm mang theo uy năng trùm trời phủ đất ầm ầm trảm sát xuống, dưới kích này, ba gã cao cấp Võ Sư vừa mới ngưng tụ thực lực, ánh sáng của hào quang màu đỏ vừa mới bắn ra bị Sở Nam chém đứt đoạn.

      - Hít…

      Tần Chiến nhìn thấy cảnh tượng như vậy khỏi hít hơi khí lạnh, thầm nghĩ:

      - Tiểu tử này hung mãnh, ba cao cấp Võ Sư này tu luyện ba bốn chục năm, ngờ lại chết nhanh như vậy. Hơn nữa, tốc độ của cũng nhanh!

      Sở Nam đánh giết ra ngoài, Tư Đồ Dật Tiêu cũng theo sát phía sau, mặc dù chỉ là trung cấp Võ Sư, thế nhưng đối kháng với gã cao cấp Võ Sư cũng rơi xuống hạ phong.

      - Khai Thiên thức thứ nhất!

      - Khai Thiên thức thứ hai!

      - Khai Thiên thức thứ ba!

      .......

      Khai Thiên Thập Bát Thức có nguyên lực, quả phải là vũ kỹ cao thâm gì, nhiều lắm chỉ là kiếm chiêu bình thường mà thôi, có hình mà có thần, hơn nữa Sở Nam chỉ có thể xuất ra bốn thức, những thức sau có nguyên lực Sở Nam thể thi triển ra được.

      Thế nhưng, kiếm chiêu bình thường này của Sở Nam lại có thể ở trong trận hình 60 tên cao cấp Võ Sư chém giết đối thủ.

      Sở Nam cũng thèm phòng ngự, tùy ý để quyền cước nện lên người mình, tùy ý đễ bọn người kia dùng Ngũ Hành nguyên lực phát chiêu, cái gì mà Kim Phong Trảm, Hỏa Bạo Thuật, Thủy Nhu Triền,…

      Thân thể được năm vị sư phụ tại trấn Tự Do tôi luyện qua, há có thể bị những thứ hỏa diễm, Thủy nguyên lực, Kim nguyên lực bình thường này đả thương sao?

      Sở Nam đằng đằng sát khí, khí thể bùng lên đến tận cùng, hai chân phát lực, giống như toàn núi cao sừng sững chuyển động, hề dừng lại chút nào, mỗi bước di chuyển đều vững vàng như đá, trầm ổn như núi, mỗi kích đều vô cùng sắc bén, liên tục dùng kiếm trảm sát người khác.

      Tần Chiến và Kim Đắc Lợi nhìn thấy vậy cũng phải biến sắc, thầm nghĩ:

      - Thân thể cường hãn, kiếm của tên tiểu tử này nhanh quá, tiểu tử này có vấn đề, kiếm của cũng có vấn đề, kiếm của sao có thể phá được nguyên lực của cao cấp Võ Sư?

      - Thổ Nguyên Thuẫn!

      gã cao cấp Võ Sư tu luyện Thổ nguyên lực nhìn thấy trọng kiếm của Sở Nam bổ về phía mình, dưới tình thế cấp bách, lập tức kích phát toàn bộ nguyên lực trong cơ thể, hình thành lá chắn bằng Thổ nguyên lực.

      Thổ nguyên lực có tính phòng ngự mạnh nhất, thế nhưng Thổ Nguyên Thuẫn trước mặt trọng kiếm của Sở Nam yếu ớt chẳng khác gì tờ giấy, chịu nổi kích, thuẫn nát người vong.

      - Bắt lấy Tư Đồ Dật Tiêu!

      Kim Đắc Lợi nhìn thấy vậy trong lòng cũng phát lạnh, vội vàng chỉ vào Tư Đồ Dật Tiêu quát, muốn bắt giữ Tư Đồ Dật Tiêu.

      Lúc này Tư Đồ Dật Tiêu sau khi trả cái giá đắt đánh chết tên cao cấp Võ Sư bằng hỏa quyền, nghe thấy Kim Đắc Lợi quát lớn khỏi bật cười :

      - Kim Đắc Lợi, muốn bắt ta cũng dễ dàng vậy đâu!

      Mà ba tên cao cấp Võ Sư lúc này xông về phía Tư Đồ Dật Tiêu vây lại, nguyên lực trong cơ thể Tư Đồ Dật Tiêu vốn ít, vừa rồi trải qua trận đại chiến hầu như tiêu hao còn, lúc đối mặt với công kích của ba cao cấp Võ Sư, bất luận thế nào cũng khó tránh khỏi cục diện tất tử.

      Đúng lúc này, Sở Nam bỗng nhiên chém giết trở lại, trọng kiếm sắc bén trảm phá toàn bộ phòng ngự của bọn , đem bọn chúng biến thành đống thịt vụn, Sở Nam vội quát:

      - Theo sau ta!

      Tư Đồ Dật Tiêu khẽ gật đầu, trong lòng có chút hối hận, lẽ ra nên lưu lại, lưu lại chỉ làm vướng chân đại ca, nhưng đại ca tại sao lại ngăn cản mình? Tư Đồ Dật Tiêu vốn thông minh tuyệt đỉnh, thoáng nghĩ thông suốt điểm mấu chốt bên trong:

      - Đúng rồi, đại ca muốn ma luyện ta, cho dù tu vi cao hơn cũng phải chiến đấu.

      Nghĩ vậy, Tư Đồ Dật Tiêu cũng thành thành đứng sau lưng Sở Nam để cho bảo vệ, gã nắm bắt cơ hội rất tốt, cùng Sở Nam chém giết, Sở Nam nhìn thấy màn này trong lòng cũng vô cùng tán thưởng.

      Sở Nam đại sát tứ phương, trong nháy mắt trong sáu mươi tên cao cấp Võ Sư có hai mươi tên bị giết gục dưới thân kiếm, Tần Chiến nhìn thấy vậy hai mắt đỏ rực, những người này đều là tinh của Tần Bang, nếu cứ bị trảm sát như vậy được, muốn lớn tiếng quát giết đầu bỗng nhiên lóe lên suy nghĩ, vội vàng hét lớn:

      - Tiểu tử, nếu như ngươi quy hàng Tần Bang ta chuyện hôm nay xem như xóa bỏ, ta….

      - Bớt nhảm , thích chiến!

      Sở Nam hét lớn tiếng, bên chiến đấu, bên cân nhắc tại sao Ngũ Hành nguyên lực vẫn chưa tôi luyện hoàn toàn, thể kích phát nguyên lực được. Như thế nào mới có thể khiến cho nguyên lực thu phóng tự nhiên?

      Kim Đắc Lợi nghe thấy Tần Chiến muốn thu phục Sở Nam, trong lòng quả thực kinh hãi, người mạnh mẽ như vậy, nếu như gia nhập Tần Bang đối với Kim Quyền Bang mà quả là hồi tai kiếp, đồng thời cũng thầm hối hận tại sao lúc trước lại thu phục Sở Nam.

      Cũng may là Sở Nam lại cự tuyệt Tần Chiến, Kim Đắc Lợi thầm an tâm, lại đem phái sơ cấp Đại Võ Sư và trung cấp Đại Võ Sư xông lên, thề trảm sát Sở Nam, Tần Chiến bị câu trả lời làm mất hết mặt mũi, cũng lửa giận hừng hực, kêu toàn bộ người bên cạnh xông lên gia nhập chiến đoàn.

      Đại Võ Sư gia nhập chiến đấu, áp lực của Sở Nam lập tức tăng nhiều, công kích của Đại Võ Sư đối với có thể tạo thành tổn thương, thế nhưng, trong mắt Sở Nam lại bạo phát tinh mang, nhanh chóng bùng cháy lên như liệt diễm, chiến ý điên cuồng từ trong ý chí khơi gợi lên, hào sảng quát:

      - Đến đây, cùng lên hết , cùng đánh với ta trận. Mượn các ngươi làm Ma Đao Thạch, để ta ma luyện, nghịch cảnh, ta muốn rơi vào nghịch cảnh để Nghịch Thiên….

      nụ cười thoải mái khoan khoái từ trong miệng Sở Nam phát ra, hiển lộ vẻ hào tình vạn trượng, nhiệt huyết sôi sục. Tất cả mọi suy nghĩ đều gác qua bên, chỉ còn lại nhiệt huyết sôi sục, chiến ý sôi trào, tiếp tục nhảm nữa, chỉ phát ra chữ:

      - Chiến!

      Chỉ chữ "chiến" nhưng lại vang vọng trời xanh, chiến ý khôn cùng, hào hùng vô tận.

      Tần Chiến và Kim Đắc Lợi bỗng nhiên có loại cảm giác run sợ, lẩm bẩm:

      - Đúng là tên điên ngông cuồng tự đại.

      Mặc dù vậy, nhưng lông mày của hai người lại nhíu chặt, lại nghĩ:

      - Người này rốt cuộc là võ giả cảnh giới gì? Tại sao lại phát ra nguyên lực ba động của ?

      Thân hình Sở Nam nhoáng cái, thân pháp nhanh mãnh như lửa, vừa khẽ động có cảm giác thiêu đốt vạn dặm, thân hình vừa nhoáng lên giống như mãnh hổ xuống núi, trọng kiếm vung lên bổ về phía tên sơ cấp Đại Võ Sư, tên sơ cấp Đại Võ Sư lúc này mới kịp phản ứng, tức mặt vàng như đất, vội vàng chống đỡ.

      Chỉ có điều dù vậy nhưng vẫn muộn, máu tươi người điên cuồng bắn ra, Khai Thiên thức thứ nhất lại được thi triển, huyết nhục bay đầy trời, cảnh tượng cực kỳ kinh nhân.

      Sở Nam nhìn thấy kiếm của mình giết chết tên sơ cấp Đại Võ Sư cách tàn bạo như vậy chiến ý lại càng dâng trào, hét lớn tiếng:

      - Đến đây, đến cùng ta đánh trận!
      Lục Nặc, CollaAnh Đức thích bài này.

    2. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      CHƯƠNG 55: CÓ KHẢ NĂNG

      kiếm trảm sát cao cấp Võ Sư, Tần Chiến chẳng qua chỉ cảm thấy Sở Nam cường đại, ngoài ra cũng có tâm tư gì khác, bởi vì với cảnh giới cao cấp Đại Võ Sư như cũng có thể kiếm trảm sát được cao cấp Võ Sư vậy.

      Thế nhưng, trước mắt lúc này, kẻ chết dưới thân kiếm cũng phải là cao cấp Võ Sư mà là sơ cấp Đại Võ Sư, hơn nữa còn chết cách vô cùng đáng sợ.

      kiếm vừa rồi của Sở Nam quả là đòn nặng nề giáng vào tâm khảm Tần Chiến, khiến chấn động vô cùng mãnh liệt, nhất thời trong lòng cảm thấy nhộn nhạo, thầm nghĩ:

      - Chẳng lẽ cũng là võ giả cảnh giới Đại Võ Sư? Hay là Võ Tướng? Kiếm tay là Chân Khí? Tại sao ta lại nhìn ra cảnh giới của ?

      Đợi đến khi Tần Chiến phục hồi lại tinh thần trong lòng lại càng dậy sóng:

      - Tiểu tử này đúng là điên cuồng vô cùng, ta cũng tin nhiều cường giả cảnh giới Đại Võ Sư như vậy lại thể giết được ngươi!

      Sở Nam giống như mãnh hổ lạc vào bầy cừu, thân pháp phiêu hốt, trọng kiếm ngừng xuất ra kiếm chiêu, đến đến , bổ ngang chém dọc, hay là vung vẩy cũng tạo nên uy lực cực lớn.

      chỉ dùng kiếm, Sở Nam còn dùng tay.

      kiếm rành rọt, quyền mãnh liệt.

      Lại có hai gã sơ cấp Đại Võ Sư bị bức lui, dưới chân kéo lê vệt dài để lại hai đạo rãnh sâu. Cả hai đều thất kinh, nháy mắt bị bức lui mấy chục thước, ngụm máu còn ở trong họng lại bị quyền cương liệt đẩy lùi.

      kiếm vừa dứt lại đến kiếm khác, hết kiếm này đến kiếm khác, hai gã sơ cấp Đại Võ Sư cuối cùng bị Sở Nam dùng trọng kiếm chém đến mức huyết nhục văng tung tóe, xương gãy thịt bong, khí tức tiêu tán.

      - Tiểu tử chịu chết !

      Tần Chiến cùng Kim Đắc Lợi cuối cùng cũng để cho Sở Nam tiếp tục tàn sát bừa bãi nữa, hai người đồng loạt xuất thủ, uy thế của cao cấp Đại Võ Sư theo tiếng rống giận từ bốn phương tám hướng ép về phía Sở Nam, nếu như là người bình thường chỉ e vừa nghe thấy tiếng rống lớn này bị run rẩy ngã gục xuống đất rồi.

      Có điều Sở Nam cùng ở với năm vị sư phụ cảnh giới Võ Quân cho nên sớm quen chuyện này, uy thế của cao cấp Đại Võ Sư đối với quả thực vô tác dụng.

      Vẻ mặt Tần Chiến và Kim Đắc Lợi đều lên nghi hoặc, đột nhiên lại trở thành kiên quyết.

      - Chân Dương chi hỏa! Hỏa Băng!

      - Bách Cân Trảm!

      Hai Đại Võ Sư đỉnh phong đồng loạt hét lên tiếng, kim hỏa, đao quyền tấn công về phía Sở Nam.

      Sở Nam nhìn thấy hai người tung sát chiêu vẫn hề có chút sợ hãi, ánh mắt lộ vẻ kiên định, khẽ quát:

      - Tới đúng lúc lắm, để xem nắm quyền của ai cứng hơn, kiếm của ai mạnh hơn!

      Tiếng quát vừa dứt Sở Nam đẩy Tư Đồ Dật Tiêu qua bên, để trống phía sau lưng tùy ý để Tần Chiến công kính, tin rằng Chân Dương chi hỏa tuyệt đối thể lấy được mạng , chỉ cần tập trung toàn bộ tinh lực để ứng phó với Bách Cân Trảm của Kim Đắc Lợi là được, dù sao bây giờ vẫn sử dụng được nguyên lực!

      - Khai Thiên thức thứ tư!

      Vẫn là kiếm chiêu có chút nguyên lực nào, cứ như vậy cùng với trảm bằng Kim nguyên lực sắc bén của Kim Đắc Lợi va vào nhau.

      Ngay lập tức, Kim nguyên lực xuyên qua trọng kiếm, xâm nhập vào trong thể nội Sở Nam, mà bảo đao trong tay Kim Đắc Lợi lại bị trọng chiếm chém vụn.

      Ngay đúng khoảnh khắc Kim nguyên lực xuyên thấu vào trong cơ thể Sở Nam, quyền hung mãnh của Tần Chiến cũng nện vào lưng Sở Nam, Chân Dương chi hỏa thuận thế tiến vào, miệng Sở Nam liền phun ra ngụm máu tươi.

      - có khả năng!

      Kim Đắc Lợi nhìn bảo đao trong tay chỉ còn lại chuôi, thể tưởng tượng nổi lẩm bẩm:

      - Kiếm của tiểu tử này thực là Chân Khí sao? xong, Kim Đắc Lợi lại nhìn về phía trọng kiếm trong tay Sở Nam, trong ánh mắt hề che dấu vẻ tham lam, thầm nhủ:

      - Nhất định phải đoạt lấy thanh kiếm này, nếu là Chân Khí, cho dù ta gặp sơ cấp Võ Tướng cũng có thể chiến trận! Tần Chiến tuyệt đối phải là đối thủ của ta.

      Mà Tần Chiến lúc này cũng nhìn chằm chằm trọng kiếm trong tay Sở Nam, hiển nhiên cũng có chủ ý giống như Kim Đắc Lợi.

      Tư Đồ Dật Tiêu thấy Sở Nam bị thương bi thống hét lên tiếng:

      - Đại ca, họ Kim kia, ta liều mạng với ngươi!

      xong nắm quyền của Tư Đồ Dật Tiêu bùng lên ngọn hỏa diễm yếu ớt, hiển nhiên nguyên lực trong cơ thể tiêu hao đến tận cùng, nhưng vẫn dùng thân thể huyết nhục của mình lao về phía Kim Đắc Lợi, thế nhưng lại bị Sở Nam cản lại, khẽ quát:

      - Để ta!

      Tư Đồ Dật Tiêu mừng rỡ, hét lên:

      - Đại ca, ngươi sao ư? tốt quá!

      Sở Nam cười cười, mặc dù bị thương, nhưng tuyệt đối thể lấy được mạng , Chân Dương chi hỏa và Cực Dương chi hỏa kém nhau đến hai cấp bậc, mà phần lưng của thậm chí có thể húc vỡ cự thạch, chiêu của Tần Chiến sao có thể lấy được mạng ?

      Về phần Kim nguyên lực và Hỏa nguyên lực tràn vào trong cơ thể cũng bị Sở Nam vận dụng Nghịch Càn Khôn đem luyện hóa, dùng để tôi luyện thân thể , cơ hội tốt như thế sao có thể bỏ qua được, so với tu luyện chút linh khí cằn cỗi tại nơi này quả bớt hơn vô số thời gian.

      Lợi dụng công kích nguyên lực của người khác để tôi luyện thân thể mình, đoán chừng phương thức tu luyện kiểu tự sát này khắp toàn bộ đại lục Thiên Vũ cũng chỉ có mình Sở Nam.

      Lực lượng cơ thể của người được Long đan thoát thai hoán cốt, lại còn dùng phương thức tu luyện như tự sát mỗi ngày của Sở Nam đoán chừng ai có thể so sánh được. Ai có thể có kinh mạch mà vẫn còn sống? Còn có thể tu luyện? Ngoại trừ Sở Nam ra còn trường hợp nào khác.

      Sở Nam lúc này hiểu câu của Phong lão đầu sư phụ, chống lại Đại Võ Sư phải vạn phần cẩn thận, quả , nếu là trạng thái lúc trước, khi chưa được năm vị sư phụ dùng Ngũ Hành nguyên lực tôi luyện quả gặp phải tình huống vạn phần nguy ngập.

      Thế nhưng bây giờ, Sở Nam lại chút để nó vào mắt.

      Xóa vết máu bên khóe miệng, Sở Nam nhìn Tần Chiến và Kim Đắc Lợi, khẽ :

      - Đây chính là sát chiêu mạnh nhất của các ngươi sao?

      - thể nào….

      Kim Đắc Lợi và Tần Chiến đồng thời bật thốt:

      - Ngươi thể có chuyện gì được, công kích của Đại Võ Sư đỉnh phong, sao có thể có chuyện gì được? Làm sao có thể? Ngươi đến tột cùng là ai?

      - Muốn biết sao?

      Sở Nam cười lạnh hỏi.

      - mau!

      Tần Chiến vội quát lạnh.

      - Dùng sát chiêu mạnh nhất, tuyệt chiêu uy lực tối cường của các ngươi công kích ta, ta hoàn thủ, nếu như các ngươi có thể khiến ta trọng thương ta cho các ngươi biết!

      thanh lạnh lẽo của Sở Nam truyền đến, tất cả mọi người ở đây, bất kể là cao cấp Võ Sư hay là Đại Võ Sư, hoặc là hai tên cao cấp Đại Võ Sư như Tần Chiến và Kim Đắc Lợi đều chấn động tột cùng, trong lòng vô cùng khủng hoảng.

      - Dùng sát chiêu mạnh nhất tấn công , hoàn thủ ư? Tiểu tử này đến tột cùng dựa vào cái gì mà dám lớn lối như vậy?

      Đây đều là nghi vấn chung trong lòng tất cả mọi người.

      - Tiểu tử, ngươi quá cuồng vọng, quá kiêu ngạo, ngươi muốn tìm đường chết ta tiễn ngươi đoạn!

      - Chịu chết !

      Hai tiếng gầm vang lên, đột nhiên, Kim Đắc Lợi đoạt thanh đại đao trong tay người bên cạnh, gầm lớn tiếng:

      - Thiên Cân Trảm!

      Tần Chiến cũng đồng thời phát động công kích, khẽ quát:

      - Chân Dương chi hỏa, Hỏa Phần!

      Mà khóe miệng Sở Nam lúc này lại khẽ cong lên, nở nụ cười lạnh….
      Lục Nặc, CollaAnh Đức thích bài này.

    3. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      CHƯƠNG 56: VÂN CHUYỂN TỨ PHƯƠNG

      Hai đại sát chiêu, hai đại tuyệt chiêu đồng thời đánh về phía Sở Nam, Sở Nam ngờ vẫn bất động.

      Sở Nam buông lỏng tâm thần, để Chân Dương chi hỏa được Tần Chiến sử dụng vũ kỹ Hỏa Phần nhập vào trong cơ thể, Hỏa nguyên lực vừa muốn càn quét bị Sở Nam tôi luyện hoàn toàn.

      Kim Đắc Lợi nhếch lên nụ cười lạnh lẽo, chiêu Thiên Cân Trảm uy thế kinh người cứ như vậy bổ thẳng về phía đầu Sở Nam.

      - Tiểu tử thối, ta xem ngươi trốn thế nào? Để mạng lại đây!

      - Đúng vậy, ngươi nên để mạng lại!

      Sở Nam đáp, bỗng nhiên vung kiếm lên, Kim Đắc Lợi muốn mạng tất nhiên thể bỏ qua cho gã được.

      Trọng kiếm chút hoa mỹ cùng va chạm với Thiên Cân Trảm, đại đao lại lần nữa vỡ nát, Sở Nam dẫn Kim nguyên lực nhập vào bên trong thân thể, tùy ý để Kim nguyên lực tàn phá bừa bãi trong người, uy năng khôn cùng của trọng kiếm lại bổ lên người Kim Đắc Lợi.

      - ….

      Kim Đắc Lợi nhìn thấy trọng kiếm chém tới, đột nhiên rống lớn tiếng, giống như phát điên, bạo phát toàn bộ nguyên lực trong người, chữ "" vừa vang lên bị Sở Nam trảm cắt thành hai nửa.

      Mà Sở Nam chịu kích cuối cùng của Kim Đắc Lợi thân thể lập tức xuất vài chục đạo vết thương, thế nhưng Sở Nam lại phảng phất như nhận ra vậy.

      Đường đường là Đại Võ Sư lại bị kiếm chém thành hai nửa, tình cảnh này quả thể dùng hai chữ "sợ hãi" là có thể hình dung được. Võ Sư, Đại Võ Sư tại đương trường đều sửng sốt, Sở Nam bỗng thốt câu:

      - Đến lượt các ngươi rồi!

      - A….

      Toàn bộ mọi người ở đây đều đồng loạt hít hơi sâu.

      Sở Nam cũng dài dòng nữa, cứ như vậy xách trọng kiếm nhảy vào đám võ giả, cùng triển khai cận chiến với bọn chúng.

      Thoáng chốc, kiếm quang bắn ra bốn phía.

      Hai gã sơ cấp Đại Võ Sư kịp tránh bị cuốn vào trong Khai Thiên kiếm quang, lập tức máu tươi bắn đầy trời, ngay cả vũ kỹ cũng kịp sử dụng.

      - Ngăn lại! Giết !

      Tần Chiến gầm lên hai tiếng, còn chính bản thân lại quay đầu bỏ chạy.

      Sắc mặt Tần Chiến trắng bệch, và Kim Đắc Lợi thực lực tương đương, gã này có thể giết chết Kim Đắc Lợi chắc chắn cũng có thể giết , mà lại còn là chỉ giết bằng kiếm có nguyên lực ba động, việc này tuyệt đối có khả năng, nhưng dù sao nữa nó vẫn phát sinh trước mặt .

      Trừ phi kiếm này chính là Chân Khí.

      - Đúng, nhất định là Chân Khí!

      Tần Chiến càng thêm khẳng định suy nghĩ của , chợt nghĩ:

      - Nếu ta đoạt được….

      - Muốn đến đến, muốn , há dễ vậy sao? Nếu như ngươi muốn giết ta ta lấy mạng các ngươi! ai có thể trốn được!

      Sở Nam tiếp nhận công kích của hai gã trung cấp Đại Võ Sư, phun ra ngụm máu, sau đó xuất ra quyền.

      Nắm quyền có thể đập nát cự thạch, quyền này cứ như vậy đập nát ngực tên Đại Võ Sư, đem đánh bay, trọng kiếm cũng lấy mạng của tên còn lại.

      Đột nhiên Sở Nam búng lên trung, lúc đáp xuống ở trước mặt Tần Chiến.

      Tần Chiến nhìn thấy Sở Nam từ trung rơi xuông chắn đường bỏ chạy của , sắc mặt lập tức đại biến, vội hét lớn:

      - Bay ? Ngươi có thể bay ? Ngươi là cường giả Võ Quân ư? Làm sao có thể? Tuyệt đối có khả năng!

      Sở Nam hiển nhiên biết lai lịch của mình, nào có là cường giả Võ Quân gì, chỉ là nhờ vào công lao của viên Long đan mà thôi.

      Chỉ có điều Sở Nam cũng giải thích, chỉ lạnh lùng thốt câu:

      - Ngươi hãy chết !

      Tần Chiến quay người lại, trong miệng vẫn còn lẩm bẩm:

      - Tuyệt đối có khả năng, nếu như là cường giả Võ Quân sao lại đến thành Hùng La này làm gì? Lại còn lập cái tiểu bang phái, đây phải là ăn no rỗi việc sao? Chẳng lẽ có vũ kỹ đằng ?

      Bất luận là Tần Chiến nghĩ gì cũng đều thể tin nổi là Sở Nam có thể bay là nhờ vào lực lượng cơ thể, mà lúc này, Tần Chiến dừng bước, nhanh chóng quay người lại, đột nhiên tấn công về phía Sở Nam.

      - Đợi ngươi tấn công đây!

      Sở Nam nhìn thấy Tần Chiến xuất thủ với trái lại rút trọng kiếm trở về, chỉ dùng thân thể nghênh đón công kích của Tần Chiến.

      Tần Chiến dưới uy hiếp của tử vong liền đánh ra quyền, uy lực quả thực vô cùng lớn, vừa đánh trúng lập tức khiến khí huyết trong cơ thể Sở Nam nhộn nhạo, nhưng rất nhanh liền bị Sở Nam ép xuống, sau đó luyện hóa, trở thành phần tôi luyện thân thể. Tần Chiến sau khi đánh xong kích cũng mặc kệ kết quả ra sao, lập tức bỏ chạy, trong lòng có vô số điều nghĩ thông, thầm nhủ:

      - Thân thể sao có thể cường hãn như vậy được chứ? Vũ kỹ của ta là Hoàng cấp thượng phẩm, thậm chí ngay cả Chân Dương chi hỏa cũng làm gì được ? biết hỏa diễm gì mới có thể đả thương được , Tam Vị Chân Hỏa sao? Tiểu tử này đến tột cùng là từ đâu xuất ? Làm sao mới có thể trốn thoát từ trong tay tên quái vật này đây?

      Nếu như kích vừa rồi là từ cao cấp Võ Tướng triển ta hẳn phải chết thể nghi ngờ! Trung cấp Võ Tướng cũng có thể khiến ta trọng thương.

      Sở Nam khẽ lẩm bẩm, lại chợt :

      - Nhưng nếu như là Đại Võ Sư chỉ đủ để cung cấp bồi dưỡng năng lượng cho ta, xem ra, võ đạo tu hành của ta đúng là phải tu luyện trong chiến đấu.

      Sở Nam lẩm bẩm xong liền nhìn thấy Tần Chiến nhanh chóng bỏ chạy, khẽ :

      - Ngươi trốn được đâu!

      - Ngăn lại, ai có thể ngắn ta cho kẻ đó quyển vũ kỹ Hoàng cấp thượng phẩm!

      Tần Chiến lập tức xuất ra phần thưởng, thế nhưng ai dám ngăn cản Sở Nam, ngay cả cao cấp Đại Võ Sư còn bị dùng kiếm bổ đôi, huống chi bọn ?

      Tần Chiến thầy tình cảnh này chỉ muốn thổ huyết, trong lòng liên tục chửi bời bọn tiểu nhân chỉ biết dựa hơi mượn sức, nhưng bỗng nhiên cảm thấy nguy hiểm sau lưng càng lúc càng gần, quả là trốn thoát, dù sao cũng chết, trong lòng Tần Chiến bỗng nhiên lóe lên suy nghĩ độc ác:

      - Cho dù ta chết cũng để ngươi tiện nghi được, ta phải khiến ngươi chôn cùng ta!

      Nghĩ vậy, nhưng Tần Chiến cũng học theo Kim Đắc Lợi bạo phát nguyên lực toàn thân, trái lại ngửa mặt lên trời rống lớn:

      - Nghịch Thiên Bang có người có bảo kiếm cấp Chân Khí, còn có vũ kỹ đằng ….

      - Bảo kiếm cấp Chân Khí, vũ kỹ đằng !

      thanh cực lớn cứ như vậy phiêu tán khắp bốn phương tám hướng.

      o0o

      tên trung niên hán tử tu luyện bỗng nhiên mở bừng mắt ra, khẽ lẩm bẩm:

      - Kẻ nào có bảo kiếm cấp Chân khí, lại còn có vũ kỹ đằng ? Nghịch Thiên Bang là cái gì? Nhanh, tra cho ta, xuất động toàn bộ bang chúng, phải nhanh chóng tra ra cho ta.

      o0o

      - Hôm nay chính là ngày đột phá Võ Tướng.

      thanh y nhân thầm lẩm bẩm, đột nhiên nghe thấy thanh này, trong mắt lập tức bắn ra tia tinh quang, khẽ quát:

      - Mệnh lệnh Thanh Mộc Bang, toàn bộ xuất động, tra Nghịch Thiên Bang, tra bảo kiếm cấp Chân Khí, tra vũ kỹ đằng , phải đem toàn bộ những thứ này đoạt hết!

      Vừa dứt lời, thanh y nhân lập tức gác việc đột phá qua bên, vội phóng ra ngoài.

      o0o

      - Hứa gia đúng là khinh người quá đáng, lần này cầu nhiều như vậy, chúng ta phải đâu tìm đây? Còn uy hiếp nếu đủ diệt bang, thế nhưng hơn vạn phạ hạ phẩm nguyên thạch, hơn ngàn trung phẩm nguyên thạch, lại còn trăm….

      Bang chủ Lam Thiểm phẫn nộ đột nhiên nghe thấy thanh mơ hồ trong trung truyền đến, trong lòng bỗng nhiên mừng rỡ, nếu như có bảo kiếm cấp chân khí, như vậy có thể vượt qua ải khó khăn lần này rồi, lập tức cuống quýt ra lệnh:

      - Lập tức ra lệnh, bảo kiếm cấp Chân Khí, vũ kỹ đằng , Lam Thiểm muốn, nếu như kẻ nào muốn cùng đối đầu với Lam Thiểm diệt toàn bang!

      o0o

      - Ồ? Bảo kiếm cấp Chân Khí? thể bỏ qua được! vũ kỹ đằng ít nhất cũng là Huyền cấp trung phẩm, càng thể bỏ qua được!

      Bang chủ Hoành Vân xong liền quát:

      - Lệnh toàn bộ dưới Hoành Vân Bang, giết người đoạt bảo, đoạt vũ kỹ, kẻ nào ngăn cản giết tha!

      o0o

      - Có ý tứ, có ý tứ, ngờ thành Hùng La này lại còn có bảo bối như thế, bảo bối của thành Hùng La chính là bảo bối của Hứa gia! Các ngươi cứ chém giết , bất luận là kẻ nào cướp được cuối cùng cũng phải nộp lên, nếu như giao ra cứ chờ diệt môn , bất kể bang phái của các ngươi thế nào, Thiên Uy Bang chính là ví dụ!

      Thành chủ Hứa Mãn Dương của thành Hùng La ngạo nghễ :

      - Trò hay lần này ta thể bỏ qua được, phải xem mới được….

      …..

      Trong nhất thời, vân chuyển tứ phương….

      Các lộ cường giả nghe thấy tiếng gào lớn của Tần Chiến toàn bộ đều phát động thủ hạ lao về phía thanh phát ra, bảo kiếm cấp Chân Khí, vũ kỹ đằng đủ khiến toàn bộ những thế lực tại thành Hùng La xuất động, trong đó thiếu những cường giả Võ Tướng.

      Tần Chiến hét liền ba tiếng, sau đó quay người lại ôm chặt lấy Sở Nam, cười dữ tợn, quát:

      - Chết cùng ta ! Bạo bạo bạo….

      - Bình….

      Thân thể Tần Chiến nổ thành thịt vụn, bay tứ tán trung.

      đoàn hỏa diễm lập tức vây quanh Sở Nam….
      Lục Nặc, CollaAnh Đức thích bài này.

    4. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      CHƯƠNG 57: TRUYỀN VÕ QUYẾT CÀN KHÔN

      Độc Hỏa Liệu Nguyên của trưởng lão Vạn Độc Môn cũng làm gì được Sở Nam.

      Chân Dương chi hỏa của Tần Chiến cũng làm gì được Sở Nam, cho dù kích mà Tần Chiến phải trả giá bằng cả mạng sống rất kịch liệt, thế nhưng cũng chỉ có thể khiến Sở Nam bị thương, chỉ thế mà thôi.

      Chân Dương chi hỏa Sở Nam sợ, vừa vặn muốn dùng loại hỏa diễm này để tôi luyện thân thể, cái mà lo lắng chính là tiếng hét của Tần Chiến trước khi chết.

      Sở Nam biết trọng kiếm trong tay mình tuyệt đối phải là thứ tầm thường, cũng từng nghe sư phụ Phong lão đầu qua, trọng kiếm này là sử dụng Tịch Diệt chi hỏa luyện chế mà thành, cũng được xem là bảo kiếm cấp Pháp Khí, pháp bảo được chia làm Chân Khí, Pháp Khí, Linh Khí, Tông Khí, Tông Khí còn có Thánh Khí trong truyền thuyết, mà mỗi cấp đều được chia làm ba phẩm.

      Cái đó gọi là thất phu vô tội hoài bích mang tội, Sở Nam biết những lời mà Tần Chiến hét lên trước khi chết nhất định khiến cho cường giả đến đây đoạt bảo, đến người khác, chỉ riêng những tên Võ Sư, Đại Võ Sư bị đánh giết đến kinh hồn táng đởm mà trong mắt vẫn lóe lên tia tham lam, ngừng chăm chú nhìn trọng kiếm trong tay mà nuốt nước bọt.

      Chậm rãi vận sức chờ phát lực, đợi hỏa diễm vừa tắt xông vào đoạt bảo, trong mắt bọn , kích lúc Tần Chiến sắp chết nhất định khiến cho tiểu tử của Nghịch Thiên Bang này trọng thương, đến lúc đó còn sợ đoạt được pháp bảo cấp Chân Khí sao?

      - Đại ca!

      Tư Đồ Dật Tiêu ở bên bi thống hét lên tiếng, nhìn hỏa diễm cháy hừng hực, trong lòng đầy tự trách:

      - Nếu như ta là Đại Võ Sư ta làm liên lụy đến đại ca rồi, nếu như ta để đại ca….

      Trong lòng Tư Đồ Dật Tiêu tràn ngập hối hận hỏa diễm đỏ rực vụt tắt, trước tiên đám đông Đại Võ Sư lập tức liều mạng xông đến, trong lòng tất cả đám người đều chỉ còn suy nghĩ đó là đoạt bảo, nhất định phải đoạt bảo.

      - Muốn đoạt trọng kiếm trong tay ta, tuyệt đối có khả năng! Các ngươi vội vã muốn chết ta thành toàn cho các ngươi!

      thanh lạnh lẽo như băng vừa dứt, Sở Nam lập tức xông lên trước, vung trọng kiếm lên, mỗi kiếm giết tên, thuận tay bổ ra kiếm sau đó xoay người lại nện quyền về phía tên cao cấp Võ Sư, Sở Nam gầm lên tiếng rung trời, lập tức đem cái đầu của tên cao cấp Võ Sư đánh nát bấy.

      - ! có khả năng, ngươi như thế nào lại bị thương? Ngươi tại sao lại xảy ra chuyện gì cả?

      Cũng quản tại sao bọn chúng lại la hét kinh hoảng như vậy, lập tức chém bọn chúng thành tàn phế mất tay thiếu cchana, Sở Nam lúc này giống hệt như Ma Thần tàn sát, hung tàn giết chóc, máu tươi chảy lênh láng, dọa những kẻ khác sợ đến hồn lìa khỏi xác, trong trung dậy lên mùi tanh gay mũi.

      ít người sững sờ ngây người, Sở Nam cũng nắm lấy cơ hội đó, đem trọng kiếm chém đứt đầu mầy tên Đại Võ Sư.

      Chém giết điên cuồng khiến cho lòng tham do bị pháp bảo cấp Chân Khí hấp dẫn giảm bớt ít, đều bối rối thối lui, ngừng gào thét giống như thú dại:

      - Tên điên, là tên điên!

      Sở Nam đuổi theo giết bọn chúng, bây giờ lúc vạn phần nguy ngập, cường giả thành Hùng La khẳng định nhanh chóng chạy về phía này, còn việc quan trọng hơn phải làm, lập tức vận sức nhảy, sau khi đáp xuống là trước mặt Tư Đồ Dật Tiêu, chộp lấy Tư Đồ Dật Tiêu phóng , những Võ Sư nhìn thấy Sở Nam xoay người bỏ trốn lập tức hét lớn:

      - bỏ chạy kia, mang theo bảo vật bỏ trốn, mau đuổi theo, khẳng định bị thương, bằng bỏ chạy như vậy….

      Mọi người nghe vậy lại bắt đầu đuổi chết.

      Lúc này, Tư Đồ Dật Tiêu còn cảm thán cường hãn của đại ca, ngờ với lực lượng của người lại có thể trảm sát hơn mười tên Võ Sư, thậm chí còn có hai gã Đại Võ Sư đỉnh phong.

      - Đại ca….

      - Tư Đồ Dật Tiêu, những lời ta sắp tiếp theo ngươi phải nghe cho ràng, được bỏ sót chữ, biết ?

      Ngữ khí của Sở Nam trở nên trầm trọng trước nay chưa từng có, mặc dù chỉ mới quen biết Tư Đồ Dật Tiêu hai ngày, nhưng hai ngày là đủ rồi, dựa vào lần đầu tiên bắt gặp Tư Đồ Dật Tiêu bênh vực kẻ yếu, dựa vào những lời Tư Đồ Dật Tiêu lúc tối hôm qua, dựa vào hôm nay Tư Đồ Dật Tiêu tình nguyện sống chết chiến đấu với cũng chịu bỏ trốn, Sở Nam hiểu con người của Tư Đồ Dật Tiêu.

      - Đại ca, người , ta nhất định nhớ kỹ, tuyệt đối bỏ sót chữ.

      - Ta truyền cho người Càn Khôn Cửu Chuyển, võ quyết này là Địa cấp thượng phẩm võ quyết, ngoại trừ ngươi ra tuyệt đối thể để cho người khác biết được chút tin tức nào về võ quyết này, ngay cả tiểu muội của ngươi cũng , hiểu chưa?

      Tư Đồ Dật Tiêu nghe thấy võ quyết Địa cấp thượng phẩm trong lòng đại chấn, vội vàng :

      - Đại ca, ta hiểu rồi.

      Sở Nam đột nhiên đọc từng câu từng chữ của Càn Khôn Cửu Chuyển, vừa đọc, vừa ngừng bỏ chạy….

      Lúc Sở Nam truyền xong võ quyết cho Tư Đồ Dật Tiêu, các lộ cường giả đều tập trung đến, Lam Thiểm hổ là đại bang phái, chặn tên Võ Sư của Tần Bang lại, quát:

      - Bảo kiếm cấp Chân Khí ở đâu?

      Tên cao cấp Võ Sư kia thấy Lam Thiểm bang chúng dám chậm trễ, lập tức chỉ về phía đằng trước:

      - chạy về phía Nam rồi.

      - Phía Nam? Phía Nam chính là địa bàn của Hoành Vân Bang!

      Bang chủ Lam Thiểm khẽ suy tư, thầm nghĩ:

      - Hoành Vân sao chứ? Cứ đoạt thôi!

      Vì vậy lập tức hạ lệnh:

      - Nhằm phía Nam đuổi theo!

      Sau đó, lại xoay người về phía Tần Bang và Kim Quyền Bang, còn có những bang phái khác như Thanh Mộc Bang,…. Nghiêm giọng quát:

      - Lam Thiểm làm việc, người liên quan lui hết! lui phải chết!

      Vài trăm tên cường giả Võ Sư nghe vậy sắc mặt lập tức trầm, hiển nhiên cực kỳ bất mãn đối với bá đạo của Lam Thiểm, nhưng lại sợ hãi thực lực của Lam Thiểm cho nên cũng dám vọng động, Lam Thiểm bang chúng nhanh chóng đuổi về phía Nam, khi còn câu:

      - Chỉ dựa vào những con tôm này cũng dám tranh đoạt bảo bối với chúng ta, quả là chán sống rồi.

      Bang chủ Lam Thiểm với tu vi trung cấp Võ Tướng thốt ra lời đó vốn là muốn chấn nhiếp mọi người, nhưng cũng quá xem thường lòng tham của những kẻ khác, ví dụ như bang chủ Thanh Mộc Bang, lập tức lạnh giọng :

      - Khẩu khí Lam Hồng Quang lớn, ta cũng phải là trái hồng mềm để các ngươi muốn bóp thế nào bóp, ta sắp đột phá cảnh giới Võ Tướng rồi, nếu như có pháp bảo cấp Chân Khí trong tay, học được thêm vũ kỹ đằng , tên Lam Thiểm tính làm cái gì?

      Nghĩ vậy, bang chủ Thanh Mộc Bang dẫn theo thủ hạ của đuổi về phía Nam, những người khác nhìn thấy tấm gương Thanh Mộc Bang trong lòng cũng mang chút hy vọng mà đuổi theo.

      - Bang chủ, tiểu tử kia chạy về phía địa bàn của chúng ta, bọn người Lam Thiểm theo sát ở phía sau!

      - Chỉ quan tâm đến việc đoạt bảo, kẻ khác mặc kệ, ai muốn đoạt pháp bảo ở địa bàn chúng ta ta liều mạng với kẻ đó.

      Bang chủ Hoành Vân Bang lạnh lùng :

      - Quản con mẹ gì Lam Thiểm hay Lam Thiểm, cho dù là Hứa gia cũng phải cân nhắc cho kỹ.

      Mà ở phía bên kia, Sở Nam chợt xoay người phóng về phía Đông, khẽ :

      - Nhớ kỹ chưa?

      - nhớ rồi!

      Tư Đồ Dật Tiêu biết đây là thời khắc nguy cấp, Sở Nam chỉ đọc hai lần, dốc toàn bộ tâm trí khắc từng chữ vào trong đầu cách ràng.

      - Lát nữa ngươi tìm chỗ để trốn, ta dụ bọn chúng rời , ngươi lập tức dẫn theo các huynh đệ Nghịch Thiên Bang rời khỏi thành Hùng La, ngươi phải nhập vào môn phái, dốc lòng tu luyện Càn Khôn Cửu Chuyển, luyện Càn Khôn Cửu Chuyển phải trở thành môn nhân của Càn Khôn Tông, ngươi hành như thế nào ta cũng mặc kệ, nhưng ngươi phải nhớ kỹ, được để lộ bất kỳ tin tức gì của Càn Khôn Tông, trừ phi có ngày ngươi có thể chống lại Thiên Nhất Tông!

      Tư Đồ Dật Tiêu để ý gì đến Càn Khôn Tông với Thiên Nhất Tông, chỉ lo lắng hỏi:

      - Đại ca, vậy con ngươi?
      Lục Nặc, CollaAnh Đức thích bài này.

    5. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      CHƯƠNG 58: CHIẾN

      - Đại ca, vậy còn ngươi?

      Trong lời của Tư Đồ Dật Tiêu lúc này tràn đầy bi thương.

      Sở Nam chỉ cười cười, khẽ đáp:

      - Chiến!

      Chỉ chữ nhưng lên hết tất cả mọi suy nghĩ, hào hùng, khí thế trong Sở Nam.

      Tư Đồ Dật Tiêu thiên tư hơn người, nếu cũng thể trong hai năm ngắn ngủi tu luyện đến trung cấp Võ Sư, Tư Đồ Dật Tiêu cũng có cơ trí tuyệt đỉnh, nếu khó mà có thể dẫn dắt mười tên Võ Sĩ tồn tại được tại thành Hùng La vốn mạnh được yếu thua này.

      Thiên tư như thế, cơ trí như vậy, Tư Đồ Dật Tiêu há có thể biết tiếp theo đại ca đối mặt với chuyện gì? Cường giả thành Hùng La bị bảo kiếm cấp Chân Khí và vũ kỹ đằng làm cho mê mẫn tâm thần, chắc chắn giết người đoạt bảo.

      - Đại ca, ta cùng ngươi đánh trận, mặc dù ta chỉ là tu vi trung cấp Võ Sư, nhưng cũng có thể thay ngươi cản chiêu!

      Tư Đồ Dật Tiêu kiên định .

      - Ngươi thể chết, nếu như ta chết ngươi chính là đệ tử duy nhất của Càn Khôn Tông, ngươi phải thay sư phụ của chúng ta báo thù, diệt toàn bộ Thiên Nhất Tông!

      Sở Nam lúc này càng chạy càng nhanh, vừa chạy vừa quát.

      - Đại ca, ta muốn chiến!

      - Chờ đến khi ngươi tu luyện đến Võ Tướng, muốn chiến thế nào chiến thế đó! Còn bây giờ…. Tuyệt đối được!

      - Cho dù chết cũng phải chiến!

      - Ngươi quên tối hôm qua gì rồi sao? Ta bày cách để ngươi trở thành cường giả, ngươi còn có tiểu muội, còn có huynh đệ, còn giấc mộng của ngươi nữa….

      - Đại ca, chúng ta hãy cùng bỏ trốn!

      - Nếu vậy cả hai chúng ta ai có thể sống được, hơn nữa, nếu như ngươi bọn chúng cũng chưa chắc có thể lấy được mạng ta, trọng kiếm của ta há dễ đoạt như vậy, tính mạng của ta cũng phải dễ lấy đâu….

      - Đại ca….

      - Bớt con mẹ ngươi , chạy cho ta, phải sống sót cho ta, cố gắng sống sót! Nhất định phải trở thành cường giả!

      Sở Nam nghe thấy tiếng huyên náo càng lúc càng gần, lập tức ném Tư Đồ Dật Tiêu về hướng khác.

      Lực lượng của Sở Nam mạnh như thế nào?

      Tư Đồ Dật Tiêu biết, chỉ biết là bản thân bay trung gần năm phút đồng hồ, sau đó "phịch" tiếng, ngã xuống căn phòng, mặc dù là trung cấp Võ Sư, nhưng cũng bị rơi đến xương cốt lệch vị trí, máu tươi từ trong miệng phun ngừng.

      Thế nhưng, Tư Đồ Dật Tiêu lại lập tức nhảy dựng lên, phải quay lại, phải cùng đại ca chiến trận…. Thế nhưng, Tư Đồ Dật Tiêu vừa chạy được ba bước chợt dừng bước, nhìn về phía Đông, khẽ lẩm bẩm:

      - Đại ca, bảo trọng….

      tiếng bảo trọng nhưng lại bao hàm vô số suy nghĩ trong lòng Tư Đồ Dật Tiêu: tiểu muội, cường giả, sống sót, Thiên Nhất Tông…. Từng chữ này cứ lần lượt xuất , quanh quẩn trong đầu , vội vàng xoay người nhanh, chạy về địa điểm của tiểu muội để tập hợp.

      Cùng lúc đó, bởi vì Sở Nam đột nhiên đổi hướng cho nên hai bang Lam Thiểm và Hoành Vân lập tức chạm mặt nhau, bang chủ Tuyệt Thiên Xích của Hoành Vân Bang vừa cười vừa :

      - Lam bang chủ, bày ra trận hình lớn như vậy đến địa bàn của Hoành Vân Bang chúng ta là muốn gì?

      - Ngươi và ta đều biết .

      - Ta chỉ biết là nếu như Lam bang chủ muốn cản đường của ta ta chỉ có thể chém giết đến cùng mà thôi!

      - Tuyệt Thiên Xích, ngươi đánh thắng được ta sao? Buồn cười, ai giết ai còn chưa biết đâu!

      Lam Thiểm sợ hãi chút nào, hai đại bang phái tranh đấu lâu, bên nào cũng muốn áp chế ngăn cản đối phương.

      Đáng tiếc là hai bang mặc dù có cừu hận sâu tựa biển, nhưng giờ phút này lại đại chiến hồi, bên nào cũng hiểu việc trọng yếu trước mắt phải là xem ai chiếm được thượng phong, mà là đoạt bảo kiếm cấp Chân Khí.

      Pháp bảo cấp Chân Khí tại đại lục Thiên Vũ mặc dù ít, nhưng phần lớn đều nằm trong tay của các môn phái, tại địa phương nhoi này, với tư cách và địa vị của đám người ở đây, pháp bảo cấp Chân Khí quả chính là đại bảo bối.

      Hai bang phía trước, thế như nước với lửa, sau lưng còn có bang phái cỡ trung là Thanh Mộc Bang muốn chiếm tiện nghi, ngoài ra còn có rất nhiều tiểu bang phái biết tự lượng sức mình.

      Chỉ mấy phút đồng hồ sau, Tuyệt Thiên Xích cùng với Lam Hồng Quang dẫn dắt theo đám tinh bắt gặp thân ảnh mạnh mẽ cứng rắn, lẳng lặng đứng sừng sững phía trước.

      Thân ảnh chính là Sở Nam, trong lòng Sở Nam nghĩ:

      - Ta lần này vẫn quá liều lĩnh, lỗ mãng, nếu như ta có thể thận trọng tiến từng bước, nóng lòng dẫn đến tai kiếp lớn như vậy. Nghịch Thiên Bang chỉ mới dựng lên được ngày phải mai danh tích, còn liên lụy đám người Tư Đồ Dật Tiêu và Trầm Mạch Hân, tội của ta mình ta chịu. Thế nhưng Nghịch Thiên Bang nhất định ngày dương danh! Ta trốn là vì ta thể trốn, ngoại trừ giúp đám huynh đệ Tư Đồ Dật Tiêu bình yên thoát , tu luyện của ta đó là ở trong chiến đấu, chỉ có tôi luyện thân thể từ trong chiến đấu mới có thể khiến cho bản thân mình càng mạnh hơn nữa!

      Sau đó, Sở Nam lại quay về phía đám người đông nghịt, lạnh lùng :

      - Các ngươi đến rồi!

      - Là , chính là , kiếm trong tay chính là bảo kiếm cấp Chân Khí, còn có vũ kỹ đằng nữa.

      tên bang chúng của Tần Bang vội vàng lớn tiếng quát.

      - Giao bảo kiếm và vũ kỹ đằng ra, ta tha cho ngươi khỏi chết!

      Tuyệt Thiên Xích vô cùng bá đạo .

      Lam Hồng Quang đảo mắt, chợt nảy ra ý, :

      - Tiểu tử, gia nhập Lam Thiểm Bang, Lam Thiểm Bang bảo vệ tính mạng ngươi!

      - Lam Hồng Quang, ngươi dám đối đầu với ta?

      - Đối đầu sao?

      Lam Thiểm ngang nhiên , lại nhìn về phía Sở Nam :

      - Ngươi phải suy nghĩ cho kỹ!

      Ánh mắt Sở Nam lạnh lẽo, chợt đáp:

      - Muốn lấy mạng của ta hãy cùng ta đánh trận!

      - tên tiểu võ giả có nguyên lực ba động cũng dám càn rỡ như thế, cho rằng cả đám người chúng ta cũng giải quyết được sao?

      Tuyệt Thiên Xích quay về phía tên trưởng lão :

      - Mãn trưởng lão, lấy mạng !

      Mãn trưởng lão lập tức bước ra, ngẩng đầu vỗ ngực :

      - Phụng lệnh bang chủ lấy mạng ngươi, nếu như ngươi thức thời lập tức tranh thủ hai tay dâng bảo vật lên!

      Sở Nam thay da hoán thịt, chịu khinh nhục của Bạch Trạch Vũ, bị Huyền Hỏa Huyết Mãng nuốt vào bụng cũng chưa từng khom lưng bó tay, giờ phút này, cho dù đối phương có là cường giả Võ Tướng nữa cũng há có thể thay đổi?

      Nhiều lời vô ích, Sở Nam nhảy lên trung, vung kiếm chém:

      - Trước hết hãy tiếp của ta kiếm!

      - Thổ Nguyên Thuẫn!

      Mãn trưởng lão là sơ cấp Võ Tướng, toàn thân lập tức lên tầng thổ hoàng sắc, trọng kiếm bổ xuống lập tức khiến tường đất sụp đổ, vỡ vụn ra từng mãnh, Mãn trưởng lão kinh hãi, lập tức vận khởi nguyên lực toàn thân, đem tường đất vỡ nát ngưng kết lại lần nữa, ngăn cản công kích của trọng kiếm. Thế nhưng, biết là bởi vì uy thế của trọng kiếm quá mạnh mẽ hay bởi vì tốc độ ngưng kết bằng tốc độ phá hủy cho nên Mãn trưởng lão lập tức cảm thấy khí huyết trong cơ thể dâng lên, vội vàng lách qua bên.

      Cảnh giới Võ Tướng quả nhiên phải bình thường, mắt thấy trọng kiếm sắp lấy mạng , thế nhưng ngờ vẫn có thể thản nhiên tránh thoát.

      Tuyệt Thiên Xích nhìn thấy loại tình huống này cũng hề lo lắng, người lại càng mừng rỡ :

      - Có thể đằng , lại có có thể phá được Thổ Nguyên Thuẫn, lời đồn quả sai!

      Sau đó, lập tức quay sang bên cạnh quát:

      - Giang trưởng lão, Hồng trưởng lão, Vạn trưởng lão, thay ta trông chừng Lam Thiểm, ta đoạt bảo.

      Lam Hồng Quang cũng kém, lập tức hét tên năm vị trưởng lão, ngăn cản thế công của Hoành Vân, sau đó phóng về phía Sở Nam.

      Hai người vừa phóng về phía Sở Nam lập tức nhìn thấy Sở Nam phóng về phía hai người bọn ….

      - Khai Thiên thức thứ tư!
      Lục Nặc, CollaAnh Đức thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :