Vũ Ngịch Càn Khôn - Chúc Long Ngữ

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      CHƯƠNG 49: NGHỊCH THIÊN BANG

      - ra, sáu năm trước thành Hùng La xuất siêu cấp đại bang phái gọi là Thiên Uy, uy hiếp đến thế lực Hứa gia, thậm chí có khả năng thay thế Hứa gia, chỉ tiếc rằng siêu cấp đại bang phái Thiên Uy này trong đêm bị diệt toàn bang, bảy trăm bang chúng đều chết toàn thây.

      Sở Nam cảm thán :

      - Thủ đoạn ác động, nhất định là Hứa gia ra tay rồi.

      - Đúng vậy, Hứa gia là trong ba đại thế gia của Bắc Tề Quốc, đêm hôm đó, Hứa gia phái người đến thành Hùng La nhổ cỏ tận gốc Thiên Uy.

      Đây đều là những thông tin vỉa hè của Tư Đồ Dật Tiêu, hơn nữa còn do chính phỏng đoán ra được, lại tiếp:

      - Về sau, ta ngày đêm cân nhắc, quả đúng như ta nghĩ, Hứa gia tuyệt đối có thực lực khống chế thành Hùng La, Hứa gia hoàn toàn nhúng tay vào tranh đấu của bang phái bên dưới, mà bất luận bang phái lớn của toàn bộ thành Hùng La đều phải giao nộp lượng tài vật nhất định, những thế lực giống như ta và Mãnh Bang mỗi tháng đều phải nộp lên mười kim tệ! Mà những bang phái trung đẳng còn phải nộp nhiều hơn, còn hai đại bang phái quả thể đếm xuể, cái gì mà Tử Tinh tệ, nghe còn có cả Nguyên Thạch, Linh Thảo, Pháp bảo hay vũ khí gì đó nữa. Tiểu bang phái phụ thuộc vào bang phái trung đẳng, kim tệ nộp lên cho bang phái trung đẳng, bang phái trung đẳng lại chia ra đầu nhập vào đại bang phái, đại bang phái lại giao nộp cho Hứa gia, nếu như đạt đủ tiêu chuẩn chính là tràng đại họa, bây giờ hai đại bang phái Lam Thiểm Bang và Hoành Vân bang đều khống chế thực lực, tránh để Hứa gia cố kỵ mà giết sạch toàn bộ….

      - Quả nhiên là hảo thủ đoạn.

      Sở Nam nghe xong liền hiểu mẫu chốt trong đó, lại :

      - Kể từ đó, Hứa gia căn bản cần đưa vào nửa phần nhân lực, vật lực hay tài lực, chỉ cần ngồi yên thu tiền là được, khi bang phái có thực lực vượt qua mức Hứa gia cho phép bị tiêu diệt, sau đó khiến những bang phái khác biến thành đại bang phái.

      - sai, những bang phái như chúng ta giống như cỏ tươi vậy, lớn lên tươi tốt Hứa gia trắng trợn thu hoạch lần, sau đó lại bình yên vô đời chờ lượt thu hoạch tiếp theo! So với cường đạo còn muốn cường đạo hơn!

      Trong lời của Tư Đồ Dật Tiêu có chút bất đắc dĩ.

      Nghe xong lời này của Tư Đồ Dật Tiêu, Sở Nam minh bạch những lời hào ngôn tráng ngữ vừa rồi của Tư Đồ Dật Tiêu, sau đó lại hỏi:

      - Thực lực của những bang phái này như thế nào? Cảnh giới của võ giả tọa trấn cao nhất là đến đâu?

      Nghe thấy lời này, ánh mắt của Tư Đồ Dật Tiêu liền sáng lên, dường như hiểu ý định của Sở Nam, vội vàng :

      - Tình huống cụ thể ta lắm, nhưng nếu muốn có chỗ đứng tại thành Hùng La bang phái trung đẳng ít nhất phải có cao cấp Đại Võ Sư tọa trấn, mà đại bang phái phải có cường giả Võ Tướng tọa trấn, nghe bang chủ Lam Thiểm Bang là trung cấp Võ Tướng, bang chủ Hoành Vân Bang thực lực . Về phần loại đại gia tộc như Hứa gia nhất định có cường giả Võ Quân, chừng còn có vài lão quái vật cường giả Võ Vương. Những tiểu bang phái như chúng chúng ta, cao cấp Võ Sư cơ bản là có thể xông pha được rồi.

      Sở Nam nghe thấy Tư Đồ Dật Tiêu về phân bố của các thế lực, lại nhớ đến Hỏa Minh và Phong Dương, bọn chỉ là cường giả Võ Tướng cũng là trưởng lão của Vạn Độc Môn rồi, chỉ có điều, Trần Hiểu Phong Vạn Độc Môn chỉ là tiểu bang phái, hơn nữa dùng võ lực để nổi danh mà sử dụng độc dược khiến người khác kiêng kỵ, đây cũng là điều dễ hiểu, những môn phái khác sao? Những người phụ trách khảo thí Vân La Môn hôm nay, ít nhất đều là trung cấp Đại Võ Sư, mà Nguyên Sinh chừng còn là Võ Tướng, cứ như vậy mà suy tính có lẽ có cường giả cảnh giới Võ Vương. Về phần hai đại phái có thể có cường giả Võ Hoàng, về phần Thiên Nhất Tông, Huyền Vô Kỳ dùng thuốc độc hại sư phụ năm xưa chính là Võ Đế, những năm này biết đột phá đến Võ Tôn chưa.

      - ra thế lực tông phái phân bố tại Bắc Tề Quốc này và thế lực bang phái phân bố tại thành Hùng La cũng khác biệt lắm, chỉ có điều cấp độ càng cao hơn àm thôi. thể tiến vào môn phái, mà muốn xây dựng thế lực của mình nổi danh nhất định phải có thực lực đại bang phái, hơn nữa thể để cho Hứa gia tiêu diệt, nếu tất cả đều chỉ là trăng trong nước, hoa trong kiếng. Chỉ cần thực lực của ta đủ mạnh, có thể tấn thăng đến cảnh giới Võ Quân Hứa gia kiêng kị, nếu như có thể bảo tồn, theo thực lực của mình gia tăng mới có thể càng lúc càng lớn mạnh, cho đến ngày có thể cùng đối kháng với Thiên Nhất Tông. tới lui cũng phải nhanh chóng tăng thực lực của mình để thực lực của mình càng trở nên mạnh hơn nữa….

      Sở Nam nghĩ vậy, trong mắt lộ ra hào quang kiên định, trong lòng có chủ ý, muốn thành lập cổ thế lực của riêng mình tại thành Hùng La, vì thế liền hỏi Tư Đồ Dật Tiêu:

      - Vậy các ngươi phụ thuộc vào bang phái nào?

      - Kim Quyền Bang! Bang chủ của Kim Quyền Bang là hậu kỳ Đại Võ Sư, thực lực tương đối mạnh, thủ hạ còn có mấy Đại Võ Sư, tình huống kỹ lưỡng bây giờ ta còn chưa tìm hiểu .

      - Ngươi đem tình huống xung quanh ra lượt .

      - Con đường mà bây giờ chúng ta chiếm đoạt là tại cuối phía nam, là con đường nghèo nhất, trước hôm nay Mãnh Bang ở bên cạnh chúng ta, nhưng sau hôm nay địa bạn của Mãnh Bang thuộc về chúng ta. Xung quanh phụ thuộc Kim Quyền Bang còn có Phi Mã Bang, Lang Bang,.... Ở phía đông, có Mãnh Hổ Bang và Lực Bang trong năm bang phái phụ thuộc Tần bang, Mãnh Hổ Bang và Lực Bang chiếm tất cả hai con đường, ba bang phái còn lại mỗi bang chiếm con đường. Chỉ có điều con đường bọn chiếm đều rất giàu có!

      Tư Đồ Dật Tiêu cẩn thận .

      Sở Nam lại :

      - Xem ra ngươi sớm có chuẩn bị, điều tra mọi thứ rất ràng.

      Tư Đồ Dật Tiêu cười khổ :

      - Đáng tiếc có phần sau công pháp của Liệt Diễm Quyết, bằng ta cũng kém cỏi như vậy.

      - Vậy tại sao ngươi gia nhập môn phái? Với tư chất của ngươi có lẽ những môn phái kia nhất định tranh nhau để có được.

      Sở Nam nghi hoặc hỏi.

      Tư Đồ Dật Tiêu quay đầu, nhìn những huynh đệ bên cạnh bận rộn chuẩn bị bữa tối :

      - Nếu như ta gia nhập môn phái tiểu muội phải làm sao bây giờ? Bọn phải làm sao bây giờ? Những môn phái kia thu nhận bọn họ, mà ta nếu như ở trong môn phái cũng thể chiếu cố bọn họ được.

      - Quả là người có tình nghĩa.

      Trong lòng Sở Nam thầm nhủ, lại hỏi tiếp:

      - Mười hai giờ sau ngươi có thể khôi phục mấy thành chiến đấu lực?

      - Tám phần!

      Trong mắt Tư Đồ Dật Tiêu sáng lên, khẳng định .

      - Tốt, nghỉ ngơi dưỡng sức , mười hai giờ sau xuất phát!

      - Xuất phát?

      Sở Nam đáp:

      - Ngay mai đem địa bàn của Mãnh Hổ Bang và Lực Bang trong năm bang phái biến thành địa bàn của chúng ta!

      - Lâm đại ca, bang phái của chúng ta gọi là gì?

      Trong lòng Tư Đồ Dật Tiêu cực kỳ kích động hỏi.

      Sở Nam nhìn Tư Đồ Dật Tiêu, gằn từng chữ:

      - Nghịch…. Thiên…. Bang!
      Lục Nặc, CollaAnh Đức thích bài này.

    2. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      CHƯƠNG 50: THẦN PHỤC

      Mười hai giờ sau, lúc giữa trưa.

      Sở Nam cùng với Tư Đồ Dật Tiêu, dẫn theo mười hai người trong Nghịch Thiên Bang về phía Mãnh Hổ Bang.

      Mặc dù Phi Mã Bang và Lang Bang cách con đường mà Tư Đồ Dật Tiêu chiếm đóng khá gần, chỉ có điều lại phụ thuộc vào Kim Quyền Bang, cũng là minh hữu, vô cớ ra tay với minh hữu có thể dẫn đến đả kích mang tính hủy diệt. Mà Mãnh Hổ Bang lại phụ thuộc Tần Bang, nếu chiếm lấy địa bàn của bọn tình huống lại khác .

      vào trong sân của Mãnh Hổ Bang, tại cửa có hai người nhận ra Tư Đồ Dật Tiêu, chúng cười chế nhạo quát:

      - Tư Đồ Dật Tiêu, ngươi ở đường Xú Thủy mà đến địa bàn Mãnh Hổ Bang làm gì?

      Tư Đồ Dật Tiêu cười cười :

      - Quét sạch Mãnh Hổ Bang!

      Lời này vừa ra thành viên của Mãnh Hổ Bang liền sững sờ, đột nhiên cười ha hả, :

      - Tư Đồ Dật Tiêu, lẽ ngươi sống đủ rồi, muốn sống thêm nữa sao?

      - Sống đủ chính là các ngươi!

      - Tốt, ngươi chỉ là trung cấp Võ Sư, ngờ cũng dám lớn lối như vậy, bang chủ của chúng ta là cao cấp Võ Sư rồi, cũng sắp đột phá đến Đại Võ Sư. Nếu như Tư Đồ Dật Tiêu ngươi muốn chết hôm nay thành toàn cho ngươi….

      - nhảm nhiều như vậy làm gì? Giết rồi sau!

      Sở Nam quát lạnh tiếng, trọng kiếm xuất trong tay, vung lên hai kiếm hai tên thủ vệ liền há hốc mồm, sau đó ngã xuống đất bỏ mạng.

      - Lớn mật, ai dám làm càn ở Mãnh Hổ Bang của ta?

      tiếng hét phẫn nộ vang lên, Tư Đồ Dật Tiêu vội :

      - Đại ca, người này là bang chủ của Mãnh Hổ Bang!

      - Tốt, để ta đối phó , xem chừng những người khác, được để tên nào trốn thoát.

      Lúc Sở Nam lời này có chút cảm tình nào, chỉ có lạnh lùng, bởi vì hiểu rất tại thế giới mạnh được yếu thua này, muốn có được thứ gì phải tàn nhẫn.

      - Tư Đồ Dật Tiêu, ngươi ăn tim hùm gan báo hay sao dám đến Mãnh Hổ Bang nháo ?

      Bang chủ Mãnh Hổ Bang nhìn thấy Tư Đồ Dật Tiêu cơ bắp mặt càng co giật dữ dội, chỉ muốn tiến đến chém Tư Đồ Dật Tiêu.

      Bang chủ Mãnh Hổ Bang vừa bước ra bước Sở Nam đứng trước mặt , hai lời, tọng kiếm từ cao bổ xuống, bang chủ Mãnh Hổ Bang cảm giác được trọng kiếm có bất kỳ nguyên lực ba động nào nhếch miệng cười:

      - Chỉ bằng thanh kiếm nát cũng muốn lấy mạng ta? Nằm mơ !

      xong bang chủ Mãnh Hổ Bang liền rút đao ngăn cản, đao lóe lên màu vàng đất, chính là tu luyện Thổ nguyên lực trứ danh.

      Trọng kiếm vừa hạ xuống đại đao cũng nghênh đón.

      - Phịch….

      Bang chủ Mãnh Hổ Bang ngưng tụ Thổ nguyên lực phòng ngự cho đại đao, thế nhưng lại bị trọng kiếm đánh gãy.

      Đao gãy, nhưng thế của trọng kiếm vẫn giảm, tiếm tục chém về phía đầu bang chủ Mãnh Hổ Bang.

      Bang chủ Mãnh Hổ Bang còn chưa kịp hồi phục tinh thần, vẫn suy nghĩ tại sao thanh trọng kiếm bình thường lại có thể đánh gãy đại đao mà ngưng tụ nguyên lực? Chẳng lẽ người này là võ giả cảnh giới Đại Võ Sư? Nhưng tại sao lại thể cảm ứng được nguyên lực ba động của ? Tại sao….

      Trong khoảnh khắc suy nghĩ, nghi vấn trong lòng còn chưa được giải đáp bang chủ Mãnh Hổ Bang cảm nhận được tử vong đến gần, muốn lách người tránh, nhưng khi tâm niệm vừa chuyển trọng kiếm bổ xuống đầu ….

      Ngay lập tức, kiếm đến đầu nát, thân thể cũng bị chém thành hai khúc.

      Uy lực của chiêu này hung hãn đến cực điểm.

      Chúng thành viên của Mãnh Hổ Bang còn cùng với Tư Đồ Dật Tiêu đánh bất phân thắng bại đột nhiên nhìn thấy bang chủ của bọn bị chiêu đánh gục, lại có người hét lớn:

      - Bang chủ chết rồi, bang chủ bị giết rồi….

      Ngay lập tức, ý chí chiến đấu của bang chúng Mãnh Hổ Bang lập tức mất sạch, Tư Đồ Dật Tiêu thừa cơ trảm sát mấy người, ngay cả Trầm Mạch Hân cũng lấy mạng tên sơ cấp Võ Sư.

      - Thần phục!

      Sở Nam lạnh lùng thốt ra hai chữ.

      Toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, yên tĩnh giống như chết.

      - thần phục, chỉ có chết!

      Lời vừa dứt, Sở Nam nâng trọng kiếm lên trung, từ cao chém xuống, cái đầu lập tức bay lên trung, máu tươi bắn xa ba thước.

      - Thần phục!

      Mười hai người của Nghịch Thiên Bang quát lên, bang chúng Mãnh Hổ Bang sợ đến vỡ mật, nào dám nhiều lợi, bằng vào thực lực của bọn làm sao có thể phản kháng được, bất đắc dĩ đành phải thốt lên hai chữ "Thần phục", sau đó toàn bộ bang chúng Mãnh Hổ Bang đều quỳ rạp xuống đất, dập đầu thần phục.

      ra thành viên của Mãnh Hổ Bang quá quen đối với chuyện thần phục rồi, thành Hùng La lớn mấy trăm bang phái, mỗi ngày đều có tranh đấu phát sinh, người nào thắng bọn theo kẻ đó, bán mạng cho kẻ đó, vì sinh tồn, trong lòng cũng cảm thấy có gì áy náy.

      Đương nhiên, cũng có người tử trung, chỉ có điều những người tử trung dưới công kích của Tư Đồ Dật Tiêu đều huyết tẫn mà vong….

      - Mục tiêu tiếp theo là Lực Bang!

      Sở Nam vừa xong liền xoay người ra ngoài cửa.

      Tư Đồ Dật Tiêu lập tức quát:

      - Cầm binh khí của các ngươi lên, theo chúng ta!

      Tại cửa ra vào của Lực Bang, chúng thành viên của Lực Bang nhìn thấy hơn ba mươi người đằng đằng sát khí về phía bọn , có Tư Đồ Dật Tiêu, cũng có người của Mãnh Hổ Bang trong lòng đều cảm thấy cực kỳ khó hiểu, thầm nghĩ:

      - Tư Đồ Dật Tiêu này từ lúc nào mà lại cùng chung chỗ với Mãnh Hổ Bang? Chẳng lẽ Tư Đồ Dật Tiêu đầu nhập vào Mãnh Hổ Bang rồi sao? Tối hôm qua phải nghe Hàn Mãnh và Tư Đồ Dật Tiêu xảy ra đại chiến ư?

      để cho đám người này tiếp tục suy nghĩ đám người đến trước cửa, hai tên giữ cửa vội vàng đứng ở chính giữa, lớn tiếng quát:

      - Đứng lại!

      - Cút!

      - to gan, dám đến Lực Bang giương oai….

      - Chết !

      Sở Nam vừa xong trọng kiếm 1600 cân giống như lá trúc thổi qua thân thể hai người, trong nháy mắt, thân hình hai người liền bị chém đứt ngang….

      màn này cực kỳ máu tanh, khiến người ta vô cùng động dung.

      Bang chúng Mãnh Hổ Bang ở phía sau nhìn thấy cảnh tượng như vậy trong lòng vốn còn có tâm tư khác thoáng chốc liền ném ra khỏi đầu, người này giết là giết, tuyệt nương tay, nếu như tra ra có dị tâm chắc chắn chỉ có kết cục chết mà thôi.

      Sở Nam dẫn bọn tiến vào, Tư Đồ Dật Tiêu lập tức hét lớn:

      - Lực Thạch, lăn ra đây!

      Lực Thạch tu luyện để trùng kích Đại Võ Sư nghe tiếng hét lớn cũng từ trong tu luyện tỉnh lại, hơi sững sờ chút, đột nhiên biến sắc:

      - Là kẻ nào có chủ ý đánh Lực Bang? Phi Mã Bang hay là Lang Bang?

      Lực Thạch vội vàng chạy ra, nhìn thấy Tư Đồ Dật Tiêu trong nội viện khỏi vừa bực vừa cười, gằn giọng :

      - ra là tên tiểu tử Tư Đồ Dật Tiêu, hại ta sợ bóng sợ gió hồi, ta còn tưởng kẻ nào nữa chứ. Đến địa bàn của ta làm gì? Đầu nhập ta sao?

      - Đến để lấy mạng ngươi!

      - Chỉ bằng vào ngươi? Ngươi chán sống rồi sao?

      Lực Thạch biết Tư Đồ Dật Tiêu chỉ là trung cấp Võ Sư, mà bản thân mới ba tuổi là Võ Sư đỉnh phong, muốn giết Tư Đồ Dật Tiêu khó, cho dù bị thương chút ít, nhưng cũng chỉ tiêu hao chút khí lực mà thôi.

      - Tư Đồ Dật Tiêu, ta thấy ngươi cũng là người nhiệt huyết, chỉ cần ngươi thần phục ta ta tạm tha cho ngươi mạng!

      - Nên thần phục chính là ngươi.

      Tư Đồ Dật Tiêu bật cười đáp.

      Sở Nam kéo theo trọng kiếm về phía Lực Thạch.

      Sắc mặt Lực Thạch lúc này đột nhiên biến đổi.
      Lục Nặc, CollaAnh Đức thích bài này.

    3. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      CHƯƠNG 51: LIÊN TIẾP ĐOẠT NĂM BANG

      Sắc mặt Lực Thạch khẽ biến.

      Đó là bởi vì lúc Lực Thạch nhìn thấy Sở Nam kéo lê trọng kiếm, mặt đất ngờ để lại dấu vết rất sâu….

      - Kiếm này có gì đó cổ quái.

      Trong lòng Lực Thạch thầm nghĩ, lại nhìn vẻ mặt lãnh khốc của Sở Nam trong lòng khỏi nảy sinh loại cảm giác thể chống lại.

      - biết người này tu luyện loại nguyên lực thuộc tính gì? Tại sao lại thể cảm nhận được gì cả? Ta tin cao cấp Võ Sư như ta lại sợ kẻ trước mặt này!

      Lực Thạch tự cổ vũ bản thân, giương đao lên hét lớn tiếng:

      - Kim Quang Trảm!

      Lực Thạch đem tất cả toàn bộ Kim nguyên lực bạo phát ra, trung phát ra đạo tinh quang chém về phía Sở Nam.

      - Khai Thiên thức thứ nhất!

      Trọng kiếm của Sở Nam có bất kỳ ba động nào, cùng với đạo kim quang kia cứng đối cứng với nhau.

      Trong nháy mắt, kim quang tan nát, khí thế của Sở Nam vẫn giảm mà chém về phía trước.

      Vẻ mặt Lực Thạch đại biến, cảm giác mình bị thanh kiếm kia khóa chặt, thể trốn được.

      Trọng kiếm sắc bén chém xuống, thế thể địch lại, cứ như vậy bổ thẳng xuống lồng ngực Lực Thạch, lồng ngực lập tức vỡ ta, bạo xạ từng trận huyết vụ.

      Mặc dù Sở Nam lúc này thể triệu tập nguyên lực, nhưng chỉ bằng lực lượng cơ thể cường hãn đến biến thái, quyền có thể đánh nát cự thạch 100 cân và kiếm có thể chặt đứt Thiết Thạch 300 cân, Võ Sư há có thể ngăn cản được?

      Tiếp theo chính là giết người lập uy, thu nạp hai người Lực Bang thần phục, cứ như vậy tiêu diệt cả bang phái.

      Liên tục quét sạch hai bang phái mà mất đến nửa canh giờ, hai vị bang chủ đều bị kiếm của Sở Nam lấy mạng, mà lúc này, tin tức Mãnh Hổ Bang và Lực Bang bị diệt vẫn còn chưa kịp truyền .

      Tiếp theo, có gì phải nghi ngờ, Sở Nam với thế hoành tảo thiên quân liên tiếp diệt ba bang, giết cả ba bang chủ đó cũng chỉ trong chiêu.

      Sau khi liên tiếp diệt năm bang, tính thêm con đường của Hàn Mãnh và con đường nghèo khổ của Tư Đồ Dật Tiêu Nghịch Thiên Bang sở hữu chín con đường, chín con đường của tiểu bang phái cũng xem như là thế lực lớn rồi.

      Bang chúng của Nghịch Thiên Bang cũng tăng đến 100 người, chỉ có điều tính cả Tư Đồ Dật Tiêu trong đó trung cấp Võ Sư cũng quá bốn người, sơ cấp Võ Sư cũng chỉ có mười người, còn lại đều là cảnh giới Võ Sĩ.

      Mà thế lực như vậy muốn bảo vệ địa bàn chín con đường vô cùng khó khăn, chỗ dựa duy nhất của bọn chính là Sở Nam, chỉ cần Sở Nam có thể chống lại đánh giết của Đại Võ Sư Nghịch Thiên Bang mới có cơ hội mở rộng và phát triển.

      - Dật Tiêu, đem tất cả tài vật của năm bang phái tập hợp lại chỗ, mặt khác tìm các loại võ quyết thuộc tính, phải đề thăng thực lực toàn bộ, nếu tất cả đều vô ích!

      - , đại ca.

      Tư Đồ Dật Tiêu lĩnh mệnh làm việc, cũng may những người của bang phái kia đều kiến thức hung hãn của Sở Nam, người nào dám giấu diếm, tất cả những gì bọn chúng biết đều thành ra toàn bộ.

      Ba giờ sau, Tư Đồ Dật Tiêu đem toàn bộ tài vật của năm bang phái vơ vét sạch , tổng cộng có 600 kim tệ, chín Tử Tinh tệ, về phần Nguyên Thạch, Linh Dược ngay cả bóng dáng cũng thấy.

      Chỉ có điều, dù sao cũng tìm được ít võ quyết, võ quyết năm loại thuộc tính Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ đều có, trong đó còn có Liệt Diễm Quyết, Liệt Diễm Quyết này vốn có bảy tầng công pháp, Tư Đồ Dật Tiêu nhìn võ quyết vui vẻ :

      - Đủ để ta đột phá đến Đại Võ Sư rồi.

      Ngoài ra, còn có ít vũ kỹ, mặc dù phẩm chất những thứ võ quyết và vũ kỹ này cao nhất cũng quá Hoàng cấp thượng phẩm, thế nhưng đối với những thành viên tiểu bang phái bọn vậy là đủ rồi.

      Sở Nam lúc này vẫn còn do dự biết có nên đem Càn Khôn Cửu Chuyển truyền lại cho Tư Đồ Dật Tiêu hay , dù sao trong người vẫn còn trọng trách nặng nề, Sở Nam vẫn phải tiếp tục khảo sát phen mới quyết định.

      nhìn 600 kim tệ mà trong lòng khỏi thầm nhủ:

      - Tại trấn Tự Do, những kim tệ này chỉ có thể đủ ăn chừng trăm cái màn thầu mà thôi.

      Sau khi dằn xuống suy nghĩ trong lòng, Sở Nam quay đầu hỏi:

      - Dật Tiêu, bây giờ với thế lực của Nghịch Thiên Bang phải giao nộp cho Kim Quyền Bang bao nhiêu kim tệ?

      - Mỗi tháng 500 kim tệ.

      - 500?

      Đúng vậy, địa bàn của chúng ta bây giờ rất lớn, Kim Quyền Bang khẳng định muốn chúng ta lớn mạnh, cho nên còn áp chế những mặt khác nữa, chừng tháng 700 kim tệ cũng đủ.

      Trong lời của Tư Đồ Dật Tiêu lúc này có chút lo lắng, lại tiếp:

      - Mặc dù chín con đường này mỗi tháng cũng thu về cho chúng ta hơn ngàn kim tệ, chỉ có điều phần lớn đều phải nộp lên , còn dư lại cho huynh đệ cũng nhiều, Kim Quyền Bang chính là muốn dùng loại phương pháp này để khống chế phát triển của chúng ta.

      - Nghịch Thiên Bang há có thể để bọn chúng khống chế?

      Ánh mắt Sở Nam trở nên sắc bén, tiếp tục :

      - Hai tháng này trước hết cứ giao kim tệ dựa theo quy củ, ngươi chọn vài người trung thành với Nghịch Thiên Bang xếp vào nội đường Nghịch Thiên Bang, đem võ quyết và vũ kỹ tốt nhất truyền thụ, tận lực đề thăng thực lực của mọi người, về phần những kẻ có tâm tư khó dò, thậm chí mang ý đồ xấu xếp vào ngoại vi Nghịch Thiên Bang.

      - , đại ca, tnb quả phải có vài tinh trung thành mới có thể tránh khỏi vận mẹnh giống như Mãnh Hổ Bang và năm bang phái kia, bang chủ chết liền sụp đổ.

      Tư Đồ Dật Tiêu cảm khải , sau đó còn thêm:

      - Đại ca, ta đến địa bàn của Hàn Mãnh xem có gì tốt , con người Hàn Mãnh thích nhất là hãm hại lừa gạt, có lẽ thu hoạch được ít.

      Sở Nam gật đầu nhè , lập tức chìm vào trong tu luyện, bởi vì ngồi mặt đất nên thứ mà Sở Nam tu luyện chính là Thổ nguyên lực, tu luyện trong lòng vẫn cân nhắc vấn đề có thể sử dụng Khai Thiên vũ kỹ, võ quyết Nghịch Càn Khôn có thể kích phát ra nguyên lực, sử dụng được Khai Thiên vũ kỹ, biết có thể sử dụng được Liệt Thổ vũ kỹ của Cơ Tam Nương hay .

      - Đợi đến khi tôi luyện hoàn toàn Ngũ Hành nguyên lực nhất định phải thử lần.

      Trong lòng Sở Nam thầm quyết định, lại nghĩ đến cảm giác ngày đó có thể kích phát ra nguyên lực, nếu như có thể kích phát ra nguyên lực cho dù đối mặt với Võ Tướng cũng phải sợ, vẫn có sức liều mạng.

      Lúc Sở Nam tu luyện Trầm Mạch Hân ở bên cạnh bị ca ca lưu lại chiếu cố Sở Nam, Trầm Mạch Hân nhìn Sở Nam cả buổi, trong lòng thầm tiếng "tảng đá", cảm thấy chán nên cũng tìm quyển võ quyết Hỏa thuộc tính tu luyện, sau khi Tư Đồ Dật Tiêu đem nhân thủ an bài tốt, dẫn theo đám người Đại Vũ đến địa bàn của Hàn Mãnh, muốn vơ vét sạch phen.

      Đợi đến khi tới địa bàn của Mãnh Bang Tư Đồ Dật Tiêu nhìn thấy có người chiếm nơi vốn thuộc về Nghịch Thiên Bang, nhìn kỹ nhận ra đó chính là người của Phi Mã Bang, Tư Đồ Dật Tiêu tiến lên hét lớn:

      - Thạch Vân Phi, các ngươi làm gì vậy?

      - Làm gì? Tư Đồ Dật Tiêu, ta phải hỏi ngươi mới đúng? Ngươi đến địa bàn Phi Mã Bang chúng ta làm gì?

      - Địa bàn của Phi Mã Bang các ngươi? Đây ràng là địa bàn của Nghịch Thiên Bang ta!

      Ánh mắt Tư Đồ Dật Tiêu trở nên lạnh lẽo như băng, loại lạnh lùng này thai nghén đoàn lửa giận.

      - Nghịch Thiên Bang? Là cái quái gì? Chưa nghe qua.

      Thạch Vân Phi cuồng vọng , rồi lại hung hăng với Tư Đồ Dật Tiêu:

      - Tư Đồ Dật Tiêu, ta khuyên ngươi từ đâu đến nhanh cút về chỗ đó, đừng có chọc giận ta, ngươi chỉ là trung cấp Võ Sư, phải là đối thủ của ta!
      Lục Nặc, CollaAnh Đức thích bài này.

    4. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      CHƯƠNG 52: ĐỘT BIẾN

      - Mặc dù ta chỉ là trung cấp Võ Sư, nhưng cũng đủ khiến ngươi ăn tiêu rồi!

      Tư Đồ Dật Tiêu tuyệt nhiên sợ, Thạch Vân phi đánh giá Tư Đồ Dật Tiêu từ xuống dưới phen, lại :

      - Bớt dài dòng , nể mặt chúng ta đều phụ thuộc vào Kim Quyền Bang, nhanh cút !

      Tư Đồ Dật Tiêu quát tiếng:

      - Thạch Vân Phi, ta cũng nể mặt ngươi là minh hữu, đừng có chọc giận Nghịch Thiên Bang!

      Thạch Vân Phi nghe xong bật cười ha hả, châm chọc :

      - Nghịch Thiên Bang là cái rắm chó gì? Còn ở đây om sòm đừng trách lão tử bắt luôn muội muội của ngươi qua đây.

      - Ngươi dám!

      Tư Đồ Dật Tiêu nổi giận rồi, hề kiêng kỵ nữa, quát:

      - Dám đụng vào sợi tóc của muội muội ta ta giết ngươi!

      - Ôi da, ngươi dọa ta à?

      Thạch Vân Phi vung tay lên, hơn mười người sau lưng vây đám người Tư Đồ Dật Tiêu lại, cười lạnh :

      - Tư Đồ Dật Tiêu, đây là do ngươi tự chuốc lấy, đừng có trách ta!

      Tư Đồ Dật Tiêu cười lạnh, lại :

      - Thạch Vân Phi, có biết Mãnh Hổ Bang ?

      - Biết sao, mà biết sao?

      - Biết Lực Bang ?

      - Ngươi đến cùng muốn cái gì?

      Thạch Vân Phi rất bình thản hỏi.

      Tư Đồ Dật Tiêu liên tiếp đem tên năm bang phái đọc ra lượt, trực giác Thạch Vân Phi mách bảo có gì đó đúng, muốn quát hai chữ "động thủ" lại nghe Tư Đồ Dật Tiêu lạnh nhạt :

      : Năm bang phái mới vừa rồi bị giết, toàn bộ đều trở thành địa bàn của Nghịch Thiên Bang, chỗ ngươi đứng cũng là địa bàn của Nghịch Thiên Bang, ngươi cho rằng mình có thể đánh thắng được Mãnh Hổ Bang và Lực Bang cứ động thủ thử xem.

      Nghe thấy lời này của Tư Đồ Dật Tiêu, Thạch Vân Phi cả kinh, thầm nghĩ:

      - Mãnh Hổ Bang còn? Lực Bang cũng còn? Nghịch Thiên Bang này là từ đâu xuất ? Trước kia chưa từng nghe qua, lời này của Tư Đồ Dật Tiêu đến cùng là hay giả?

      Thạch Vân Phi nhìn thấy tia cười lạnh trào phúng khóe miệng Tư Đồ Dật Tiêu vẻ mặt trở nên hung ác, lạnh lùng quát:

      - Tư Đồ Dật Tiêu, ngươi cho rằng lão tử bị dọa sợ sao? Năm bang phái bị diệt? Ngươi cho rằng ngươi là đại bang phái chắc? Ta hôm nay muốn xem Nghịch Thiên Bang rốt cuộc có năng lực gì!

      Hung hăng xong Thạch Vân Phi liền quát:

      - Động thủ!

      Thạch Vân Phi vừa quát "động thủ" Tư Đồ Dật Tiêu liền với Đại Vũ ở bên cạnh:

      - Đại Vũ, nhanh về báo tin cho đại ca!

      xong Tư Đồ Dật Tiêu liền vận khởi Hỏa nguyên lực, thay Đại Vũ mở con đường, sau đó lại cùng đám huynh đệ còn lại ngăn cản đám người Thạch Vân Phi.

      Đại Vũ cũng biết chuyện khẩn cấp cho nên lập tức gọi tiểu Vũ chạy về báo cho Sở Nam.

      Tư Đồ Dật Tiêu mặc dù học đường võ quyết, nhưng cao cấp vũ kỹ lại chưa từng học qua, tuy nhiên có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, tất nhiên chỉ giới hạn trong kinh nghiệm chiến đấu của cấp bậc Võ Sư, Tư Đồ Dật Tiêu bị hai tên cao cấp Võ Sĩ và tên trung cấp Võ Sư cuốn lấy nhưng vẫn rơi vào thế hạ phong.

      Trái ngăn phải cản, thừa lúc đối phương sơ hở, Tư Đồ Dật Tiêu dùng chiêu Hỏa Liệt Quyền, nắm đấm lóe lên hỏa diễm hồng sắc, trực tiếp đem mặt của tên trung cấp Võ Sư đốt cháy, đầu lập tức bị thiêu mảng lớn…..

      - Tư Đồ tiểu tử, lão tử phải lấy mạng ngươi!

      Trong lúc tên Võ Sư này rống lớn Thạch Vân Phi liền xông lên trước, quát lớn:

      - Đồ vô dụng, cút qua bên, được để kẻ khác chạy thoát.

      - Tư Đồ Dật Tiêu, võ quyết ta tu luyện là Thủy thuộc tính, vừa vặn khắc chế Hỏa nguyên lực của ngươi, cảnh giới của ta còn cao hơn ngươi, ngươi nghĩ rằng có thể đánh thắng ta sao?

      Thạch Vân Phi tràn đầy tự tin .

      - Có đánh được hay phải thử mới biết được!

      Tư Đồ Dật Tiêu trái lại xông lên, cười .

      - Quả là kẻ liều mạng.

      Thạch Vân Phi chế nhạo :

      - Hôm nay ta đánh ngươi thành liều chết.

      Đột nhiên, Thạch Vân Phi tung ra quyền, nắm tay lóe lên màu xanh da trời, chút né tránh va chạm với hỏa quyền của Tư Đồ Dật Tiêu, hỏa diễm hồng sắc lập tức phụt tắt, Tư Đồ Dật Tiêu liên tiếp lui về sau mấy bước, cảm thấy cỗ hàn lãnh khí xâm nhập vào cơ thể, khóe miệng còn phun ra ngụm máu tươi.

      - Tiểu tử, chịu thua , muốn đánh thắng ta ngươi còn kém lắm.

      Thạch Vân Phi vô cùng đắc ý, dù sao năm nay cũng 30 tuổi rồi, còn là cảnh giới cao cấp Võ Sư, còn Tư Đồ Dật Tiêu có phần sau của võ quyết, nếu cảnh giới còn cao hơn cả Thạch Vân Phi.

      Tư Đồ Dật Tiêu mặc dù chiêu thất thế, nhưng lại hề do dự phóng về phía Thạch Vân Phi.

      - Dũng khí đáng khen, nhưng thực lực lại quá thấp.

      Thạch Vân Phi chợt , chờ Tư Đồ Dật Tiêu xông đến trước mặt lần nữa lại dạy dỗ trận.

      Đúng lúc này, tên đệ tử của Phi Mã Bang từ xa chạy đến, vừa chạy vừa hô:

      - Bang chủ, bang chủ, xảy ra đại rồi, xảy ra đại rồi….

      - Chuyện gì?

      - Nghịch Thiên Bang…. Nghịch Thiên Bang….

      Người này thở ra hơi, lắp bắp , Tư Đồ Dật Tiêu nhìn thấy loại tình huống này liền gọi các huynh đệ dừng tay, ngồi xem tình biến hóa, mặt đều là nụ cười quỷ dị.

      - Nghịch Thiên Bang cái gì, chút !

      Trong lòng Thạch Vân Phi dâng lên cảm giác tốt, chỉ nghe thấy thủ hạ :

      - Bang chủ, canh giờ trước xuất cái Nghịch Thiên Bang tiêu diệt Mãnh Hổ Bang, Lực Bang và những bang còn lại trong năm bang…..

      - Cái gì? có Nghịch Thiên Bang?

      Thạch Vân Phi nhìn về phía Tư Đồ Dật Tiêu, thầm nghĩ:

      - ra tiểu tử này , vậy phải làm sao bây giờ? Nghịch Thiên Bang canh giờ có thể diệt năm cái tiểu bang phái, vậy hiển nhiên phải là thế lực mà Phi Mã Bang có thể chống lại, muốn ngăn chặn Nghịch Thiên Bang, chỉ có, chỉ có…. Đem Tư Đồ Dật Tiêu khống chế trong tay, sau đó cầu cứu Kim Quyền Bang, rằng Nghịch Thiên Bang gia hại minh hữu của bang phái mình. Kim Quyền Bang nhất định ra tay, dù sao Nghịch Thiên Bang cũng chiếm được địa bàn năm bang phái, đây chính là chén canh , hơn nữa Tần Bang khẳng định cũng bỏ qua cho Nghịch Thiên Bang, từ đó, hai bang phái trung đẳng ra tay Nghịch Thiên Bang chắc chắn thể sống được.

      Nghĩ vậy, Thạch Vân Phi liền để thủ hạ nhanh chóng về báo tin, còn bản thân lại lần nữa phóng về phía Tư Đồ Dật Tiêu, muốn bắt Tư Đồ Dật Tiêu.

      - Thạch Vân Phi, ngươi ngờ lại ngu xuẩn biết hối cải. Muốn bắt ta há lại dễ dàng như vậy sao?

      Tư Đồ Dật Tiêu lại lần nữa liều lĩnh xông lên, Thạch Vân Phi biết chuyện tình khẩn cấp nên cũng bảo lưu nữa, tu vi cao cấp Võ Sư bạo phát toàn diện, Thủy nguyên lực trung giống như gợn sóng đánh về phía Tư Đồ Dật Tiêu.

      - Gầm….

      Tư Đồ Dật Tiêu đem toàn bộ Hỏa nguyên lực trong kinh mạch hội tụ đến nắm quyền, hỏa diễm so với lúc trước còn muốn rực sáng hơn.

      - Xoẹt xoẹt xoẹt….

      trung vang lên những tiếng chói tai, Tư Đồ Dật Tiêu bị trúng chiêu, sắc mặt trở nên tái nhợt, chợt cắn răng dốc sức liều mạng đem hỏa quyền nện lên người Thạch Vân Phi, khiến ngực Thạch Vân Phi biến thành mảng đen lớn, ánh mắt Thạch Vân Phi lóe lên hào quang sắc bén, thầm nhủ:

      - Tốt lắm Tư Đồ Dật Tiêu, cảnh giới kém hơn ta còn có thể đả thương ta, chờ ta bắt ngươi lại nhất định phải dạy dỗ ngươi ra trò!

      Nghĩ vậy, Thạch Vân Phi cũng hung hăng nện cho tdđt quyền.

      Đúng lúc nguy cấp này, bóng đen đột nhiên xuất trước mặt Thạch Vân Phi, Thạch Vân Phi còn chưa kịp hồi phục tinh thần nghe thấy hai chữ lạnh lùng vang lên:

      - Chết !
      Lục Nặc, CollaAnh Đức thích bài này.

    5. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      CHƯƠNG 53: HAI BANG HỢP GIẾT

      Hai chữ "chết " vừa dứt thanh trọng kiếm cổ xưa đem thế công của Thạch Vân Phi chặn lại.

      chỉ như vậy, Thạch Vân Phi còn cảm thấy khí tức trong người như ngưng lại, nguyên lực trong cơ thể giống như bị chặn lại vậy.

      Thạch Vân Phi ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy gã thanh niên mặc áo đen, đầu tóc dài, buộc chặt ở phía sau, tư thế có mấy phần oai hùng, hai hàng lông mày như đao, vẻ mặt cương nghị như thép, dáng người cao ngất như long hành hổ bộ, mỗi cái giơ tay nhấc chân phảng phất như đều chứa lực lượng vô cùng, thực khiến người khác khiếp sợ đó là đôi mắt đen thâm thúy giống như lỗ đen vậy, vô cùng vô tận, khiến cho người nhìn phát lạnh.

      Thanh niên mặc áo đen, chính là Sở Nam.

      Áp lực lên người Thạch Vân Phi tăng gấp đôi, thanh sợ hãi vang lên:

      - Ngươi là ai? Ngươi muốn làm gì?

      Sở Nam trả lời, trọng kiếm vẫn chém về phía trước, khí thế của nó trực tiếp khiến cho khóe miệng Thạch Vân Phi rỉ máu, sau đó lùi lại mấy bước, lạnh lùng :

      - Nếu ngươi giết ta Kim Quyền Bang nhất định bỏ qua cho ngươi!

      - Miệng thối!

      Sở Nam phun ra hai chữ, trọng kiếm điên cuồng bổ tới, chém lên người Thạch Vân Phi.

      Thoáng chốc, từ trán đến ngực Thạch Vân Phi bỗng nhiên xuất đạo vết máu đỏ tươi, sau đó phịch tiếng tách ra thành hai mảnh.

      Sở Nam nhìn thi thể của Thạch Vân Phi, trong lòng cảm thấy vạn phần cảm khái.

      lâu trước đây, đừng cao cấp Võ Sư, chỉ trung cấp Võ Sĩ là đối tượng mà phải ngước nhìn và khát khao rồi, thế nhưng bây giờ, cao cấp Võ Sư cứ như vậy gục dưới trọng kiếm của , ngay cả chiêu cũng chịu nổi.

      - Nếu ta bây giờ có thể trở về, nhất định có thể giết chết Bạch Trạch Vũ! Hoàn thành tâm nguyện của phụ thân!

      Trong lòng Sở Nam chợt nghĩ, sau đó lại lần nữa chìm vào trong tu luyện, quả đúng là bỏ qua giây phút nào.

      Tư Đồ Dật Tiêu nhìn thấy đại ca tu luyện trong lòng ngoại trừ bội phục còn có nghi vấn, thầm nghĩ:

      - Đại ca đánh suốt mấy ngày qua mà vẫn chưa từng thấy sử dụng nguyên lực, khi sử dụng nguyên lực biết uy lực như thế nào? Cao cấp Võ Sư cũng chỉ chịu được chiêu của đại ca, đại ca nhất định có thể đối kháng với Đại Võ Sư!

      Nghị tới đây, trong lòng Tư Đồ Dật Tiêu cuồng hỉ, đồng thời cũng hạ quyết tâm, nhất định phải nhanh chóng đề thăng tu vi.

      Thạch Vân Phi nếu như bị diệt Tư Đồ Dật Tiêu hiển nhiên cũng bỏ qua cho thủ hạ của , địa bàn của Phi Mã Bang cũng trở thành của Nghịch Thiên Bang.

      Mà lúc này, tin tức Nghịch Thiên Bang trong cnah giờ liền diệt năm bang lan truyền ra ngoài, Kim Quyền Bang và Tần Bang lại càng kinh hãi, Tần Bang phẫn nộ vì ngờ lại có người dám diệt cả năm bang phụ thuộc vào , nếu như Tần Bang xử lý chuyện này ổn thảo khẳng định mất hết mặt mũi, bị những bang phái khác khinh bỉ, đến việc mất uy tín, chỉ riêng việc phát triển ngày sau của Tần Bang thôi cũng nhất định dậm chân tại chỗ.

      Bởi vậy, bang chủ Tần Chiến của Tần Bang thể nhịn được nữa, vỗ bàn cái quát lớn:

      - Võ giả cao cấp Võ Sư của Tần Bang, tất cả theo ta, diệt Nghịch Thiên Bang này! Thể uy phong của Tần Bang chúng ta!

      Cùng lúc đó, Kim Quyền Bang cũng vô cùng lo lắng, bang phái phụ thuộc vào ngờ lại có thực lực mạnh như thế, nếu như để bọn chúng tiếp tục phát triển Kim Quyền Bang sao có thể khống chế được? Ngày sau tất bị Nghịch Thiên Bang thay thế, nhất định phải thừa lúc Nghịch Thiên Bang còn chưa đứng vững chân, diệt sạch toàn bộ.

      Chỉ có điều, những bang phái mà Nghịch Thiên Bang tiêu diệt đều phụ thuộc Tần Bang, hề ra tay với Kim Quyền Bang, có lý do thích hợp, nếu như cứ đem Nghịch Thiên Bang tiêu diệt sau này thế lực của Kim Quyền Bang càng lúc càng ít.

      Nhưng Nghịch Thiên Bang lại thể diệt.

      Phải làm thế nào đây?

      Kim Đắc Lợi mặt mày ủ rũ thủ hạ của Thạch Vân Phi chạy tới, khẽ :

      - Bang chủ, Nghịch Thiên Bang chiếm địa bàn của Phi Mã Bang chúng ta, bang chủ của chúng ta cùng bọn giao chiến kịch liệt!

      Nghe thấy lời này, Kim Đắc Lợi liền mừng rỡ, hai lời, lập tức dẫn toàn bộ võ giả từ cao cấp Võ Sư trở nên với danh nghĩa diệt trừ Nghịch Thiên Bang.

      Tin này rất nhanh truyền đến tai Sở Nam, nay những bang chúng vừa mới thần phục Nghịch Thiên Bang, tâm tư lập tức linh hoạt hẳn lên, kết luận Nghịch Thiên Bang tất chết thể nghi ngờ, bởi vậy tất cả bọn đều lập tức giải tán.

      Sót lại chỉ còn mười hai người, cộng thêm con chó hoang.

      - Đại ca, làm sao bây giờ?

      Trong lòng Tư Đồ Dật Tiêu lúc này rối như tơ vò, đối mặt với lực lượng tuyệt đối, quả bột đố gột nên hồ.

      Ánh mắt Sở Nam vẫn kiên định như trước, thế giới mạnh được yếu thua quả nhiên hung hiểm vạn phần, chỉ vừa mới phát triển mà ngờ dẫn đến hai đại bang phái hợp lực tiêu diệt.

      Đối với việc này, Sở Nam vẫn kiên định :

      - Ngươi dẫn theo các huynh đệ tìm nơi an toàn thân, còn lại để ta đối phó!

      - Đại ca, bang chủ Kim Quyền Bang và bang chủ Tần Bang đều là cao cấp Đại Võ Sư, nhất là Tần bang chủ, nghe bao lâu nữa đột phá Võ Tướng!

      Tư Đồ Dật Tiêu lo lắng .

      - sao, võ đạo tu hành của ta từ trước đến này đều phải là thuận buồm xuôi gió, đối thủ càng mạnh mẽ ta lại càng mạnh mẽ hơn bọn !

      Sở Nam khẽ , trong lời tràn ngập tự tin, muốn từ trong chiến đấu để rèn luyện chính mình.

      Tư Đồ Dật Tiêu nghe vậy trong mắt cũng lóe lên vẻ kiên định, đáp:

      - Đại ca, ta ở đây cùng với ngươi, liều chiến phen!

      - Ngươi còn có tiểu muội, còn có huynh đệ còn phải chiếu cố.

      Tính cách Sở Nam cố chấp, Tư Đồ Dật Tiêu cũng biết tình hình, nhưng vẫn vô cùng quật cường, nghiêm lệnh chạy về phía đám người Trầm Mạch Hân, tìm nơi an toàn thân, đợi việc này trôi qua tìm bọn .

      Trầm Mạch Hân tất nhiên là muốn, nhưng lại bị Tư Đồ Dật Tiêu quát, còn cách khác ngoài làm theo.

      Cuối cùng, Trầm Mạch Hân dẫn theo đám người Đại Vũ ảm đạm rời , sau đó lưu lại câu:

      - Đại ca, ca ca, các ngươi nhất định phải trở về đấy!

      - Chắc chắn trở về!

      Sở Nam và Tư Đồ Dật Tiêu đồng thanh đáp.

      Sau khi Trầm Mạch Hân lâu, Tần Chiến và Kim Đắc Lợi cũng trước sau cùng đến, đem Sở Nam và Tư Đồ Dật Tiêu bao vây, Tư Đồ Dật Tiêu nhìn tình huống, thầm suy đoán:

      - Đúng là nể mặt chúng ta, hai bang chủ và 60 tên cao cấp Võ Sư, hai mươi tên sơ cấp Đại Võ Sư, tám tên trung cấp Đại Võ Sư, trận hình như vậy e rằng ngay cả cường giả Võ Tướng cũng phải run sợ à!

      - Tên tiểu tử kia, chính ngươi diệt Mãnh Hổ Bang, Lực Bang và các bang phái khác?

      Tần Chiến quát lớn.

      - sai!

      - Tốt, rất quyết đoán, trước hết báo tên ngươi ra, đao của ta giết hạng vô danh!

      Tần Chiến nhìn Tư Đồ Dật Tiêu và Sở Nam, nắm chắc việc giết hai gã này, chỉ có điều lại có chút phiền phức, đó là đám người Kim Đắc Lợi ở bên cạnh.

      - Ngươi có tư cách biết!

      Sở Nam lạnh lùng đáp, Tần Chiến cau mày, sau đó quay về phía Kim Đắc Lợi quát:

      - Kim Đắc Lợi, ngươi muốn làm gì?

      - Giết !

      Kim Đắc Lợi chỉ Sở Nam, gằn giọng :

      - ngờ lại ra tay với minh hữu của mình, Kim Quyền Bang cần loại tiểu nhân này!

      Nghe thấy vậy, Tư Đồ Dật Tiêu giận quá hóa cười, lạnh lùng :

      - Kim Đắc Lợi, hay cho câu chính nghĩa, ngươi cố kỵ thực lực của chúng ta, ngươi sợ Nghịch Thiên Bang vượt qua Kim Quyền Bang các ngươi cứ thẳng ra, hà tất phải viện cớ?

      Sắc mặt Kim Đắc Lợi có chút khó coi, thế nhưng Tần Chiến lúc này lại chen vào:

      - Tốt, vậy ân oán của hai bang chúng ta, đợi sau khi giết tiểu tử này tiếp!

      - Cũng được!

      - Giết!

      Tần Chiến và Kim Đắc Lợi đồng thời quát.
      Lục Nặc, CollaAnh Đức thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :