1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Văn Khương - Lưu Ly (Update c14 NEW~,NP,H+,Inc)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hờ Annh

      Hờ Annh Well-Known Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      565
      Chương 5: Giới Tử Thôi thần bí
      Màn đêm sáng tỏ cất dấu suy nghĩ ưu sầu, ánh trăng phải sáng ngời như vậy, ánh sáng ảm đạm lặng lẽ dừng ở mặt.

      Văn Khương lăn qua lộn lại ngủ được, ước chừng là điều kiện sống trong vương cung quá tốt, đến nơi như vậy, ngược lại có chút khó có thể ngủ.

      Nàng vãnh tai nghe ngoài cửa sổ thanh lá cây bị gió thổi đến kêu xào xạc, trong lòng sợ hãi từ đâu dâng nhè tới. Nhưng nghĩ lại, Thảo Môi Bì Phu và tam ca đều ở trong phòng nàng, liền an tâm chút.

      Mắt châu nghịch ngợm trời sinh của nàng đảo mắt nhìn quanh, rón ra rón rén nhảy xuống giường, lặng lẽ mở cửa phòng ra theo vách tường rồi qua gian phòng tam ca chuyện phiếm.

      Vốn tưởng rằng nữ tử tuyệt sắc kia vẫn còn ở đó, lại chỉ nghe thấy tam ca cùng thanh nam nhân khác. Thanh bọn họ rất thấp, nhưng nàng nghe loáng thoáng vài chữ thần binh thượng cổ, ấn tượng trong tai nàng, tam ca của nàng luôn là người tao nhã lạnh lùng thích yên tĩnh, làm sao có thể thấy hứng thú với cái thần binh gì đó?

      Nội dung chuyện làm nàng càng tò mò hơn.

      "Tiểu muội" nàng vừa trở lại phòng mình chợt nghe thanh tam ca bước chân tới.

      " trễ thế này còn đứng nghe lén cạnh tường?" cười rồi phủ thêm áo khoác dày của mình cho nàng, Văn Khương ngửi được quần áo có mùi hương nước hoa*, nàng nhíu nhíu mày, chắc là mùi hương của nữ tử mỹ lệ kia, lòng của nàng có điểm mất mát.

      *Nguyên văn là mùi hương Molly mà err... Mình biết dịch là gì. :v

      "Ca, các huynh vừa chuyện gì?" Nàng cong chân ngồi xuống bên giường, khóe miệng thản nhiên cười với .

      " phải muội nghe hết rồi sao?"

      "Nào có, muội chỉ nghe thấy bọn họ và ca ca thần binh gì gì ấy."

      "Nữ hài tử nên biết mấy thứ đó."

      "Nhưng mà, ca, huynh phải có hứng thú với mấy việc này sao? Tại sao lại tìm hiểu về mấy cái khí này?"

      "Ngoan, sau này ca cho muội." đỡ lấy vai của nàng, khuyên nàng ngủ.

      "Vâng, vậy cũng được." Nàng đảo mắt châu tròn, lại cười rộ lên, "Nhưng mà, ca ca đồng ý khi trở về dẫn muội xem trường thành mới xây, muội chưa từng qua, cho muội biết , hình dáng nó như thế nào?"

      "Ngày mai có chịu ?"

      " "

      Thời điểm hai huynh muội cười cười, ngoài phòng đột nhiên truyền đến trận tiếng động lớn như tiếng đánh nhau.

      "Hừ" Công tử Tiểu Bạch làm thế thủ với Văn Khương, ý bảo nàng đừng lên tiếng và đứng sau lưng mình.

      "Ca" Văn Khương vừa định mở miệng hỏi chút cái gì bị lấy ngón tay khe khẽ đặt môi, đôi môi mềm ấm áp của nữ hài truyền đến cảm xúc hấp dẫn, công tử tiểu bạch cảm thấy hạ thân căng thẳng.

      Bà nọi nó, có vậy mà cũng... :v

      "Rất nhiều người vừa đến đây, tình cảnh của chúng ta ổn." giảm thấp thanh khe khẽ bên tai nàng.

      "Sao ca ca biết vậy?"

      "Cái đám người Đông Di mình gặp lúc chạng vạng, ta có rắc thuốc bột lên người họ."

      Văn Khương khỏi bắt đầu bội phục tư duy kín đáo của tam ca.

      "Chúng ta có khả năng địch lại chúng, đợi, huynh ra ngoài rồi về sau, muội trốn vào trong rương, được ra."

      "Nhưng mà..." Văn Khương kéo tay lại.

      "Đừng lo lắng, ta sao, chỉ là bọn có rất nhiều người, ta có thể chống cự hơn muội, cho nên, muội phải trốn kĩ, hiểu ?"

      "Tam ca cẩn thận."

      mỉm cười với nàng, liền xoay người tiến vào trong viện.

      Văn Khương trốn vào rương cũ mục nát trong góc sáng, lòng bất an mà đợi.

      "Các ngươi đến đây có mục đích gì?" Công tử Tiểu Bạch đỡ được chiêu thức sắc bén Hắc Đản.

      "Tiểu Bạch công tử, người Đông Di chúng ta bị Tề quốc các ngươi áp bức đến mức có nhà lại có nước, ngươi xem?" xong Hắc Đản lại hung hăng phi tới .

      "Công tử cẩn thận." mình Thảo Môi Bì Phu chống lại những người khác bên kia phòng của công tử đồng thời hô to tiếng với công tử.

      "Người Đông Di tuân thủ luật pháp, có liên quan gì tới người Tề chúng ta?" Công tử Tiểu Bạch nhận ra khí lực của đối phương cực kỳ kinh khủng, hổ khẩu* của bị thương bởi kiếm của mình.

      *Hổ khẩu (虎口): Chỗ khe ngón tay cái với ngón tay trỏ

      "Bá ——" chỉ thấy ngân châm của vô số ám vệ phóng đến, hai vị công tử và Thảo Môi Bì Phu vội vàng trốn .

      "Chúng ta có nhiều người, đánh tiếp, các ngươi cũng giành được thế chủ động, ta khuyên các ngươi nên bỏ cuộc ." Mặt Hắc Đản dữ tợn cười hắc hắc, căn bản đem bọn họ để vào mắt.

      "Có khinh người quá đáng ?" Đột nhiên, trong trung truyền đến thanh nữ tử.

      "Là ai?" Hắc Đản và đám người đều giật mình.

      thân ảnh sắc đen lướt đáp xuống trong đình viện, nàng thân như ánh trăng, đầu đội mũ thần tinh xảo, mọi người mặc dù thấy diện mạo của nàng, nhưng tuyệt đối có thể đoán ra được nàng cũng có khí thế tao nhã.

      "Xin hỏi, các hạ là?" Hắc Đản luôn tự đề cao bản thân mình, căn bản đem người tới để vào mắt.

      "Bồng bềnh độc lập tuyệt trần, hỏi tối hỏi tình." Nàng chỉ câu này.

      "Phong nương? Là Phong nương - người thừa kế Hồ Thịnh phục sinh Tiên Thiên giang hồ đồn đại." Công tử Tiểu Bạch mở miệng đầu tiên.

      "Sát khí của các ngươi quá nặng, nhanh chóng thu hồi lại ." Nàng cũng để ý tới công tử Tiểu Bạch, lập tức đến trước mặt Hắc Đản phóng ra sợi chỉ mỏng, người chỉ cách có vài thước, thấy thân hình hắc lắc điên cuồng, đứng vững.

      ", ngươi điên rồi" Khóe miệng Hắc Đản chảy ra máu, phát lệnh cho thủ hạ và những người liên quan tới phục thù "Chúng ta ."

      "Tạ ân nương cứu mạng." Thảo Môi Bì Phu làm dáng ấp với nàng trước tiên.

      Nữ tử toàn thân sắc đen tới vị công tử sau lưng công tử Tiểu Bạch, "Nay, ta hoàn thành thứ ta nợ ngươi, hẹn ngày gặp lại."

      "Ngươi?" dừng ở nàng, giống như đời có bao nhiêu từ ngữ, lại nhất thời khó mà mở miệng.

      Còn chưa đợi công tử Tiểu Bạch cảm ơn, nàng vài bước rồi thân hình biến mất, giống như trước giờ chưa từng tới.

      "Giới công tử?" Công tử Tiểu Bạch đưa ánh mắt khó hiểu về vị công tử kia.

      "Chính là người cũ mà thôi." Giới Tử Thôi cười hững hờ.

      Công tử Tiểu Bạch còn muốn nữa, nhưng cảm thấy khí huyết dâng lên, "Phốc ———— "'

      "Ca ——" Văn Khương từ trong phòng chạy ra thấy công tử Tiểu Bạch cả mồm đầy máu tươi.

      "Công tử" Thảo Môi Bì Phu chạy nhanh đỡ lấy .

      "Để ta xem." bên Giới Tử Thôi chế trụ cổ tay .

      "Ca ca ta bị gì vậy?"

      Giới Tử Thôi nhíu nhíu mày, "Trước kia từng bị thương rồi?"

      Thảo Môi Bì Phu liếc nhìn Văn Khương, sau đó yên lặng gật gật đầu.

      " trúng độc của người Đông Di, này độc có chút khó giải, mà chi phí khá mắc."

      "Ta sao," công tử Tiểu Bạch phất phất tay, "Thảo Môi Bì Phu, ngươi đưa Văn Khương trở về Thuần Vu trước."

      ", muội ." Văn Khương nhận ra ngữ khí chuyện của càng , nước mắt nhanh chóng tràn ra hốc mắt.

      "Đứa ngốc, ta sao, khóc cái gì?" Công tử Tiểu Bạch lấy thân lau nước mắt của nàng.

      "Tóm lại, muội muốn ở với huynh, huynh thể đuổi muội về."

      bên Giới Tử Thôi dặn dò Thảo Môi Bì Phu vài câu, sau đó với công tử Tiểu Bạch: "Chỗ này cũng nên ở lâu, các ngươi tới trước Lang gia chờ ta."

      "Thỉnh công tử hãy cứu ca ca ta." Văn Khương làm dáng ấp*.

      *Đại khái là để hai tay trước ngực, nắm chặt lại cúi đầu cảm ơn ấy, nếu ai xem phim cổ trang có thể tưởng tượng ra.

      -------------------------------------------
      Dạo này bạn ghiền Phương Bất Tự Thưởng, đau lòng cho Diệu Thiên công túa và ghiền bả quá nên quên mất vụ ra chương, sry mọi người T-T

      @Haruka.Me0 Mod cho mình hỏi, làm sao để làm kiểu pic trắng nhanh gọn lẹ như mod sửa post cho mình ạ? Với cả post mình bị nhầm, đoạn cuối Văn Khương bảo là "bộ dáng của Trường thành mới xây" chứ phải "Bộ dáng khi trưởng thành" ạ. :v Do trong cv để trưởng thành vs bộ dạng, còn đông di nhân là người Đông Di chứ phải người du lịch di chuyển ạ, qua chương này mới nhận ra. :yoyo58::yoyo30:
      Last edited: 2/3/17
      Iluvkiwi, Dung Nguyễn 1995, Paru11 others thích bài này.

    2. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      @Hờ Annh chỉ có editor mới có phần hình ảnh tự động chỉ có editor mới nhìn thấy thôi, còn mem thường nhìn thấy, tại lúc đầu thấy bạn có thời gian làm pic nên chuyển text đó và pic tự động cho bạn. Bạn muốn nhìn thấy lên editor nha :v

      Mình sửa lại câu cuối cho bạn. còn về pic cũ, nếu bạn muốn tự sửa lại, làm pic với chữ hơn, từ 9-12 từ 1 hàng. gửi text cho mình, mình post pic tự động cho nhé ;)

    3. Hờ Annh

      Hờ Annh Well-Known Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      565
      Chương 6: Thuốc của Giới Tử Thôi

      "Công chúa, người chạy xe ngựa có vẻ khá mệt, nên chạy có vẻ chậm, nhưng mà thân thể công tử như vậy, thể cưỡi ngựa đoạn này. Chỉ có thể làm phiền ngài ngồi lên xe với công tử." Tang Du thấy công tử Tiểu Bạch sắp ngủ, khỏi lo lắng.

      "Tang Du, đầu tiên chúng ta tới Lang Gia , Giới công tử phải đuổi theo sau chúng ta, chữa bệnh cho ca ca sao."

      "Được, thỉnh công chúa ngồi xuống, ta lên phía trước đánh xe ."

      Văn Khương vươn tay bé sờ sờ cái trán công tử Tiểu Bạch, phát ra độ ấm nóng dọa người.

      Sau tối hôm qua nôn ra máu rồi ngủ liên miên như vậy, bây giờ làm nàng có chút lo lắng, tuy Giới Tử Thôi từng đây là tượng bình thường, nhưng là nếu Giới Tử Thôi kịp chạy tới, chỉ sợ tình trạng của ca ca càng ngày càng tệ.

      Nàng có chút sốt ruột, trong trí nhớ của nàng, tam ca chưa từng yếu ớt như thế, đều là do nàng, vì bảo vệ nàng, mới bị thương.

      "Sao lại khóc nữa" cái mũi vừa có ẩm ướt chút nàng chợt nghe thanh khàn khàn của ca ca, lau mắt ướt, "Ca, huynh có đau quá , có thoải mái chỗ nào ."

      "Đứa ngốc" xe ngựa đột nhiên xóc nảy kịch liệt chút, Văn Khương ban đầu là cúi đầu nhìn , kết quả lúc sau ngã xuống trước ngực của .

      "Công chúa, có xảy ra chuyện gì ?" Thảo Môi Bì Phu lớn tiếng hỏi .

      " có việc gì."

      "Ca, vừa rồi muội có đụng vết thương huynh , có nặng lắm ?"

      Sau khi công tử Tiểu Bạch trúng độc thân thể cực kỳ khỏe, giờ phút này càng cứng ngắc hơn, hung hăng dùng tay giữ chặt cổ tay nàng "Của ngươi thủ cung sa đâu?"

      Văn Khương sợ tới mức xích người về sau, "Ca, huynh nhìn lầm rồi."

      "Văn Khương" đè lại khí huyết cuồn cuộn trong ngực, cưỡng chế tức giận.

      "Ca, " Nước mắt của nàng mới tí phun trào ra, mang theo tâm đau đến phế liệt xin lỗi.

      "Là ai?" khỏi thêm lực mạnh vào tay yếu, uấn giận trong mắt ngưng tụ, ánh mắt thiêu đốt nhìn nàng, giống như tin nàng có thể làm ra chuyện này.

      "Thực xin lỗi." Nàng lã chã rơi lệ, mang theo thống khổ với bất an.

      "Văn Khương, " ấn ngực bị thương, "Muội giống Tuyên Khương tỷ tỷ, chính muội thể thiếu tự trọng."

      "Tuyên Khương tỷ tỷ làm sao vậy?" Nàng giật mình ngẩng đầu nhìn , giống như vừa nghe được tin tức bình thường.

      "Chuyện này muội cần biết." buông tay cổ tay nàng, kéo lấy thành cửa sổ xe ngựa ngồi dậy.

      "Phụ vương dạy rằng tỷ tỷ là người tốt, chẳng lẽ cha lại gạt ta?"

      "Văn Khương, muội là công chúa duy nhất của Tề quốc chúng ta, nếu muội cũng giống như Tuyên Khương, khi đó phụ vương rất tuyệt vọng."

      "Tuyên Khương tỷ tỷ đến cuối cùng là sao vậy?"

      bình tĩnh nhìn nàng, môi đỏ mọng chu ra, làn da nõn nà, tay và cổ tay mềm trắng noãn, nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành và dưới thân thể của nàng bị đánh dấu. "Hôn của muội, đều là do chuyện của Tuyên Khương rơi vào tai Trịnh quốc thái tử nơi đó, cho nên mới bị từ chối."

      "Dù sao muội cũng thích ." Văn Khương đô đô cái miệng nhắn, có vẻ sao cả.

      "Vậy muội thích ai? Muội thể mặc kệ mình thích gì, lập tức phát sinh chuyện và kéo theo những người liên quan." Công tử Tiểu Bạch lên giọng, đối với muội muội này, đại khái là quá mức dễ dãi.

      " phải lỗi của muội." Văn Khương bị vẻ mặt nghiêm khắc của dọa, phiết phiết cái miệng nhắn, ủy khuất được.

      "Vậy muội có định gả cho người nọ ?"

      "Làm sao có thể?" Nàng kinh ngạc nhìn .

      "Vậy tại sao lại cho người ta tùy ý chạm vào muội?" che lồng ngực của mình, hiệu lực của loại độc kia càng phát tán mạnh hơn.

      "Là đại ca, ..." Văn Khương cúi hạ ánh mắt xuống.

      "Muội cái gì?" nhìn nàng chằm chằm, trong mắt mang theo điên cuồng và đau đớn khó có thể tin, tay dựa bệ cửa sổ xe ngựa mạnh mẽ dùng sức, đem bệ cửa sổ bằng gỗ bóp nát thành nhiều mảnh, "Đáng chết. luôn luôn thích làm xằng làm bậy, thế mà ngay cả muội cũng buông tha."

      "Muội xin lỗi" Văn Khương nước mắt như mưa rơi.

      Dung nhan lê hoa đái vũ giờ phút này nhìn thấy xinh đẹp đến hết hồn, người nàng truyền đến hương hoa quế thản nhiên, làm nổi giận của choáng váng.

      "Công tử, Giới công tử chờ chúng ta phía trước." Tang Du ngồi ngựa đầu xe, ngừng xe ngựa.

      Giới Tử Thôi vén lên rèm xe ngựa, "Thỉnh công chúa đến phòng trước dùng lửa sắc thuốc này nửa canh giờ, Tang Du và ta phải tìm hai loại thuốc khác nhau, nếu làm theo khiến độc dược trong cơ thể phát tán đến mức khủng khiếp, sợ khó có thể khỏi hẳn."

      Văn Khương nhận thuốc, "Đa tạ Giới công tử."

      Đợi sau khi Tang Du và Giới Tử Thôi sắp xếp hai người ổn thỏa, Văn Khương tiễn bước hai người rồi giúp đỡ công tử Tiểu Bạch dựa vào đống cỏ khô, mình làm theo lời sắc thuốc.

      Vừa mới sắc xong thuốc đổ vào trong bát, trời nổi mưa to, hạt mưa lớn rơi xuống, rớt xuống bệ cửa vang lên tiếng bịch bịch. Mưa rơi càng lớn, trời đất giống như được che bởi bức rèm vô cùng rộng lớn, mảng sương mù mê mang. Mưa rơi xuống đỉnh xe ngựa đối diện, từng hạt nước văng lên tung tóe, giống tầng khói mỏng bao phủ đầu. Mưa theo mái hiên chảy xuống dưới, ban đầu giống chuỗi ngọc bị đứt, dần dần gắn bó thành sợi dây, đất nước càng ngày càng nhiều, tụ hợp lại thành từng dòng suối và hẹp.

      "Ca, uống thuốc ." Nửa thân Văn Khương đều bị gió thổi mưa xối vào phòng.

      "Phòng này , lại che được mưa gió, muội nhanh chạy thay quần áo sạch ." Công tử Tiểu Bạch ngụm uống sạch.

      "Quần áo đều xe ngựa, chờ mưa tí nữa tạnh, ca ca cần lo lắng cho muội." Văn Khương vén vén mái tóc bị mưa ướt, lại biết quần áo trắng thuần khiết sau khi bị mưa to xối dán chặt lên người, dáng người lả lướt dưới quần áo ướt vừa nhìn thích ngay.

      Công tử Tiểu Bạch cảm giác bụng dưới phản ứng mạnh như cây đuốc vừa bị đốt, thuốc vừa uống vào cũng làm yết hầu khô lại.

      "Ta mệt" phất tay áo với nàng, ý bảo nàng tránh xa chút.

      "Ca, huynh sao chứ?" Văn Khương nào hiểu thâm ý của , mực cho rằng thân thể thoải mái, tay bé lạnh như băng vô ý xoa gương mặt tuấn mỹ của , phát ra độ ấm cao dọa người.

      "Đáng chết ——" Công tử Tiểu Bạch ôm kín ngực, "Giới Tử Thôi bỏ gì vào trong thuốc? !"


      ----------

      Má ơi chương sau có H giữa công túa và tam ca. :062:
      Gửi ngàn nụ hôn đến các mod tìm raw giúp mình. :038:
      Chắc các tình băng khoăng Tang Du là mẹ nào. :039: Là Thảo Môi Bì Phu đó các nàng ạ, do mấy chương trc edit = convert nó ghi Dâu Da, chơi word by word QT thành mẹ Thảo Môi này, nhưng có raw mới ngộ ra. :027: Vì vậy bạn beta lại mấy chương trước hic hic.

      Chúc các tình đọc truyện dui dẻ. :tt2:

    4. Hờ Annh

      Hờ Annh Well-Known Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      565
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      ----------------------------------------------------------
      Mợt mỏi quá. :v :dead:
      Và chs mình luôn thích các cặp đôi phụ trong truyện, nghĩ chắc công tử Giới Tử Thôi có tình cảm gì đó với Phong nương, trong đầu tưởng tượng ra tùm lum thứ mà cuối cùng lật chục chương nữa thằng Thôi biến mất từ thuở rồi. :03: Chia buồn cho tình iêu nào có sở thích giống mình. 15 likes + 3 cmt ra 2 chương liền hic hic. :v Nghèo like quá.
      Chúc các tình đọc chiện dui dẻ.:tungtung:
      Last edited: 3/3/17

    5. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Mình google thấy bạn đại ca thái tử là công tử Chư Nhi.
      Hờ Annh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :