1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vú em là Bạch Cốt Tinh - Tối Ái Pha Cân Hài (35/91+1PN)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 42: Nguyên lai là nhờ quan hệ cạp váy à~~

      Editor: Ưu Tịch


      Trong khi Linh Linh và Cốt Đầu ở trong sơn động đoàn tụ vui vẻ, hai tên đồ đệ của Hư Ngụy dẫn theo bình Thu tới muốn 'Thỉnh' Cốt Đầu.

      Hóa ra là Bạch Phượng Hoàng tên chết tiệt này hôm nay đột nhiên tâm huyết dâng trào chạy tới muốn tắm ở Cửu U tuyền, lúc này ở sau núi Nam Hoa, truyền đệ tử đến 'Thỉnh' Cốt Đầu qua.

      Bạch Phượng Hoàng thân là thần tôn tiên giới, đó là loại nhân vật cao vời vợi thế nào cơ chứ. Mà nay con suối tầm thường phía sau núi Nam Hoa, ấy thế nhưng lại lọt vào mắt xanh của . Tứ trưởng lão nhất thời thụ sủng nhược kinh, vui vẻ vỗ mông chạy an bài đệ tử chuẩn bị cho .

      Tên khốn này ra vẻ thần tiên thanh cao đạo mạo, vừa tắm ôn tuyền, lại vừa uống rượu, uống đến mười phần thoải mái, còn đảo khách thành chủ sai đệ tử vời Hư Ngụy tới.

      Hư Ngụy là Đông Hoàng tinh quân, Bạch Phượng Hoàng lại là Nam Thần tôn, hai người bá phía đông trấn phía nam. Mặc dù ở tiên giới giai vị của Bạch Phượng Hoàng so với cao hơn vài nấc, “sếp” trực tiếp của hai người cũng cùng vị (chắc ý ổng là Thiên đế). Thiên đình khác biệt với thế gian, thiên địa ngũ phương có năm vị chính thần tôn chưởng quản, làm theo ý mình, can thiệp chuyện của nhau. Mà quyền lợi của Bạch Phượng Hoàng dù lớn cũng tới mức ảnh hưởng được đến phía đông, Hư Ngụy dùng lễ đối đãi với cũng chỉ là xuất phát từ lễ nghĩa ngang hàng.

      Bạch Phượng Hoàng gọi qua giống như sai sử hạ nhân, mà Hư Ngụy rộng lượng cũng so đo. Sau khi để Mãng Xà tinh ăn xong hóa thành tiểu kim long xoay tới xoay lui vặn vẹo ở trong phòng tiêu thực, Hư Ngụy liền dặn đệ tử để mắt tới nàng, liền ra khỏi phòng đằng vân bay tới phía sau núi.

      Bạch Phượng Hoàng ngông nghênh ngẩng mặt, thân thể vẫn lười biếng ngâm mình ở trong U tuyền, mí mắt cũng nâng chút nào, "Lần trước loạn U tuyền xảy ra như thế nào?"

      hỏi như lẽ đương nhiên, còn Hư Ngụy mang bộ dáng phục tùng còn trầm tư. Tên này chưởng quản phương thiên địa, thân ở địa vị cao, nếu ra đứng cao hơn . Huống hồ, năm đó trong trận chiến Bất Chu sơn, Bạch Phượng Hoàng chính là trong những đại tướng chủ lực gánh vác phương của Chúc Dung. Thiên giới có tin đồn, năm đó thủ hạ của Cộng Công ngoài Tướng Diêu vốn nổi danh còn có vị khác là Thần Chúc —— Phù Du, chính là chết dưới Hồng Liên nghiệt hỏa của Bạch Phượng Hoàng. , cùng với Tướng Diêu và Cộng Công cũng xem như là có thâm cừu từ trước, đối việc này tất nhiên có cách nhìn của chính mình, nên Hư Ngụy liền cũng biết gì nấy với .

      Bạch Phượng Hoàng nghe xong mí mắt nhấc lên, tựa tiếu phi tiếu: "Gọi nó lại đây ."

      Đương nhiên là Hư Ngụy biết kẻ tới là hắc bào quái, liền gọi đệ tử mang hắc bào quái đến. Bạch Phượng Hoàng lại bảo bọn họ đưa cả Cốt Đầu và hồng hồ ly cũng gọi tới.

      Cốt Đầu ngốc nghếch vừa bị tách ra mấy ngày với Linh Linh, vừa mới được thân thiết chút, làm sao lại muốn rời , liền động thủ với hai tiểu đồ đệ đến mờ. Cuối cùng vẫn là Linh Linh phải kéo lỗ tai Cốt Đầu, xách nó tới trước mặt hai vị sư huynh.

      Mà hai vị đệ tử này đối xử với Cốt Đầu cũng coi như khách khí, mang theo bình Thu cũng là do sợ nó chịu phối hợp, nay thấy Cốt Đầu bị Linh Linh kéo lỗ tai xách đến trước mặt mà lại ngoan ngoãn cũng phản kháng, bọn họ nhất tề thi lễ với Linh Linh, sau đó liền dẫn theo Cốt Đầu rồi lại phải 'Thỉnh' hắc bào quái.

      Hắc bào quái trước kia được tứ đại trưởng lão coi như tổ tông mà thờ phụng hầu hạ, nó liền khó tránh khỏi có hơi chút được sủng sinh kiêu. Đến sau khi Bạch Phượng Hoàng vị đại tôn thần này đến đây, “Tổ tông” của tứ đại trưởng lão liền thay đổi người. Hắc bào quái tuy rằng trì độn, nhưng chênh lệch lớn như thế nó vẫn cảm nhận được, nhất thời liền sinh ra cảm giác đồng cảm cùng với Cốt Đầu—— ni mã nó đãi ngộ khác nhau cũng quá ràng rồi, nó ý kiến lớn.

      Cái đồ ngu ngốc này ngày phải chạy đến trong sân viện của Bạch Phượng Hoàng khiêu chiến bảy tám lần, mới đầu nó sợ chết cùng Bạch Phượng Hoàng quyết đấu, kết quả tới hai chiêu bị cháy sạch sợ tè ra quần. Vẫn là Linh Linh phải giữ chặt Bạch Phượng Hoàng, nó mới bị cháy sạch hôi phi yên diệt.

      Hắc bào quái ăn mệt vài lần, nó cũng học ngoan, liền thường xuyên vào thời điểm Linh Linh có mặt vào ăn chực đồ tốt. Bạch Phượng Hoàng bị nó chọc rất là căm tức, trước mặt Linh Linh lại dám thu thập nó, hôm nay liền thừa dịp Linh Linh chú ý, bắt nó hóa thành con cua đen lớn, lặng lẽ đặt ở dưới tảng đá lớn trong đáy ao sen giữa viện, đến tận bây giờ nó vẫn còn giãy giụa dưới đay ao kìa.

      Sau khi hai đệ tử kia 'Thỉnh' Cốt Đầu và hồ ly tinh, liền tới tổ thần điện tìm nó. Bọn họ xuống nước gắng sức kéo tảng đá ra vài lần, cố hết sức nó mới có thể nhảy ra. Nó bị đặt ở dưới tảng đá, lại dùng chân trước liều mạng giãy dụa đào bới dưới đáy ao, toàn thân đều nhơm nhớp thành cái con cua bùn.

      Hai đệ tử dùng dây trói dẫn theo con cua đen to tướng kéo tới U tuyền. Hư Ngụy biết nên khóc hay cười, Bạch Phượng Hoàng tên chết tiệt này cũng quá thiếu đạo đức .

      mặt băng bó(chắc là mặt đơ, biểu cảm giống KO mặt than trong , niết quyết hóa hắc bào quái trở về nguyên hình. Ba con quái đứng chỉnh tề ở ao U tuyền bên cạnh, lúc này Bạch Phượng Hoàng mới chậm rãi đứng dậy từ trong nước.

      Thân của trần trụi còn đẫm hơi sương, lộ mặt nước. Tóc đen bay lên, đôi mắt phượng sáng hơn sao khinh mạn đánh giá khỏa thân hắc bào quái bùn dính đầy người, vô cùng chật vật, cúi đầu cười : "Cộng Công ơi là Cộng Công, ngươi và ta từ biệt mấy ngàn năm, mà nay ngươi thế nhưng lại lưu lạc thành bộ dáng này, trong long gia là khuây
      [​IMG]
      inbeibe, windlove_9693ThiênMinh thích bài này.

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 43: Ai nha quan nhân, đến đây nào!

      Editor: Ưu Tịch


      Ngày hôm sau, khi ăn xong bữa trưa, Bạch Phượng Hoàng liền mang bình Thu bên trong có chứa Cốt Đầu theo.

      Đầu tiên, trở về Phượng Lân Châu Tây Hải chuyến, định tìm cho Linh Linh mấy khỏa linh đan.

      Còn nhớ đợt trước khi ở phủ nha Tuyền Châu, Linh Linh bị Cốt Đầu hút rất nhiều nguyên khí, dạo này thường xuyên có cảm giác mỏi mệt vô lực, khôi phục cũng rất chậm. vốn cũng muốn độ chút nguyên khí cho Linh Linh, nhưng bản thân lại là Hỏa thần, còn Linh Linh vốn là Hải xà, ngay cả ba hồn bảy vía cũng mang mệnh thủy. Nếu trực tiếp độ cho Linh Linh nguyên khí, mặc dù có thể nhất thời chữa khỏi bệnh trạng cho nàng, nhưng suy cho cùng hai bọn họ có nguyên khí đối ngược nhau, thủy hỏa bất dung, nếu sau này bị phản phệ cũng là phiền phức lớn.

      Mà Tây Hải có đủ các loại tiên tử Hải tộc, giống Linh Linh đều là các sinh vật mệnh thủy. Cho nên khi vừa trở lại Thần Phượng điện tại Phượng Lân Châu, liền lập tức gọi tên thủ hạ có địa vị cao trong Hải tộc, da mặt dày đòi nàng cho mấy khỏa nguyên đan.

      Châu chủ mở miệng hỏi mình muốn xin vài thứ, đương nhiên kẻ làm thủ hạ như vị tiên tử kia quả thực vô cùng thụ sủng nhược kinh, hai lời liền lấy ra ba khỏa nguyên đan bản thân dùng nguyên khí tinh luyện dâng lên.

      Bạch Phượng Hoàng suy tư nhìn mấy khỏa nguyên đan trong lòng bàn tay, cảm thấy căn bản là đủ, lại gọi thêm vị tiên tử khác tiến vào. Hai vị tiên tử này bình thường cũng luôn vì Bạch Phượng Hoàng mà tranh giành tình cảm. Tuy rằng Châu chủ sớm có vị hôn thê, nhưng trong Tứ hải bát hoang vẫn luôn có rất nhiều những vị tiên tử khác mong chờ —— cho dù thể làm chính phi của người, chỉ cầu được là vị phi tử bình thường có tiếng tăm gì trong hậu cung đông đúc, cùng người trăm năm hảo hợp, cũng là thiên đại vinh hạnh mỹ mãn.

      Vị tiên tử được kêu vào sau kia nhìn thấy ba khỏa nguyên đan trong lòng bàn tay Bạch Phượng Hoàng. Tên khốn này cũng biết là cố ý hay cố ý mà cố tình làm cho nàng nhìn thấy, làm nàng ta lập tức liền nổi lên ghen tị mãnh liệt, hung hăng cắn răng cái, mặc kệ bất cứ giá nào, dùng hơn phân nửa nguyên khí tinh luyện ra năm khỏa nguyên đan.

      Trong thoáng chốc khuôn mặt nàng bỗng trở nên uể oải, lần này chỉ sợ muốn dưỡng tốt trở lại cũng phải cần khoảng năm tháng. Nhưng khi nàng nhìn thấy kẻ đối diện sắc mặt khó coi nhìn mình, trong lòng lại trở nên vừa thông suốt đắc thắng lại vừa thống khoái thư sướng.

      Bạch Phượng Hoàng thản nhiên khen ngợi nàng hai câu vô tư, chút thành ý cũng có, làm vị tiên tử đầu tiên vào nhất thời hận đến nghiến răng nghiến lợi. Bạch Phượng Hoàng chưa từng đặt những đấu đá gay gắt của các nàng vào trong lòng, còn mải suy nghĩ về tám khỏa nguyên đan, cảm thấy đại để đủ, liền trực tiếp nuốt xuống toàn bộ, hóa thành đoàn nguyên khí đặt trong đan điền, dự định khi trở về trực tiếp miệng đối miệng độ cho Linh Linh.

      Tên xấu xa này tâm hoài bất quỹ, lúc nào cũng đều muốn ăn vụng đậu hủ. Trong lòng nghĩ đến vui vẻ sung sướng, lại mang theo Cốt Đầu, đằng vân hướng thiên đình bay .

      lần này lại bỏ lại Linh Linh trở về thiên đình, tất nhiên là có chút chuyện quan trọng cần để Thượng Đế xác nhận.

      Năm đó, cũng là mấy ngàn năm về trước, khoảng trăm năm sau khi Cộng Công húc đổ Bất Chu Sơn, khi ấy, Bạch Phượng Hoàng tuổi còn thực trẻ, vẫn chỉ là tiểu tử lông cánh còn chưa mọc đủ.

      Đến ngày, cùng với Thượng Đế - cái lão già đứng đắn, vụng trộm sau lưng nương nương chạy tới Nguyệt cung đùa giỡn Hằng Nga tiên tử, thuận tiện đòi Hằng Nga tiên tử cho uống rượu hoa quế. Hai kẻ bọn họ ngồi thềm đá Nguyệt cung, uống say tới mức ngã chỏng vó mơ mơ màng màng. Mà Thượng Đế cũng khép chặt cái mồm, liền với về chuyện cũ trăm năm về trước.

      Toàn bộ lời của Thượng Đế khi ấy Bạch Phượng Hoàng cũng nhớ quá ràng, nhưng nội dung đại để là, năm trong trận chiến Bất Chu Sơn, hung thần Tướng Diêu chạy trốn. Mà ở trăm năm về trước, khi bị Thần Long tộc tìm được, tất cả hợp sức tru sát , nhưng cũng chỉ bị hủy thân thể, nguyên thần vẫn toàn vẹn, tựa hồ là ý muốn của tổ tiên Thần Long tộc trong Khứ Hồi —— Thủy Nữ. Thủy Nữ còn từng mang nguyên thần Tướng Diêu lên thiên đình tìm bệ hạ, thỉnh cầu Thượng Đế cho phép nàng lưu lại nguyên thần Tướng Diêu, vì trọng tố* thần thân, thu làm thuộc hạ cho mình dùng.

      *Trọng tố: Tái tạo, làm lại. Ở đây có nghĩa là tái tạo lại thân thể của thần cho Tướng Diêu

      lúc ấy mơ mơ màng màng ngẩng mặt nằm thềm đá, còn rất bất mãn Thượng Đế bệ hạ chỉ sợ là thả hổ về rừng, ngày sau hậu hoạn vô cùng, nhưng Thượng Đế lại cái này là bất đắc dĩ.

      Thượng Đế , Thủy Nữ lặng yên ở trong Khứ Hồi mấy vạn năm, nguyên bản vẫn tường an vô . Chỉ là từ trăm năm trước Cộng Công húc đổ Bất Chu Sơn, khiến thiên địa nghiêng ngả, nước trong Dao Trì chảy ngược xuống Khứ Hồi. Khứ Hồi vốn yên lặng mấy vạn năm, nay nước biển nổi sóng, năm tòa thần sơn cũng cuốn theo dòng nước mà trôi . Năm tòa thần sơn này tuổi thọ hơn mười vạn năm, xuất từ thời Thái Cổ - thời kì hai vị thần đế —— 'Thúc' và 'Hốt', dùng để phong ấn Hỗn độn ác thú Thái Cổ trong Thú tộc tiên trận. Nay thần sơn phát sinh dị động, trận pháp phong ấn Thú tộc Hỗn Độn cũng bởi vậy mà sinh ra vết nứt, mấy trăm năm qua vẫn phải dựa vào Thủy Nữ lấy thần lực hàn gắn trận pháp. Ngay cả Thủy Nữ thân là đệ tử Thúc đế, nữ thần Thái Cổ, năng lực tất nhiên là mấy kẻ hậu bối như bọn họ thể so với, mấy trăm năm qua thần lực cũng hao mòn gần hết sắp chống đỡ nổi, phải tìm giúp đỡ. Tướng Diêu giỏi khống thủy, đúng là kẻ thích hợp nhất. Nếu có thể lấy thủy tinh hoa trong Khứ Hồi trọng tố thần thân cho , năng lực của so với ngày xưa chỉ có thể càng mạnh hơn mấy lần, đương nhiên có thể thay thế nàng trấn giữ Ngũ Thần trận.

      Sau này Bạch Phượng Hoàng vô tình nhớ tới chuyện này, còn từng phái thủ hạ Khứ Hồi tìm hiểu, cũng chưa từng nghe đến việc Khứ Hồi có liên quan tới kẻ nào tên là 'Tướng Diêu'. còn tưởng là Thủy Nữ cho dù trọng tố thần thân Tướng Diêu làm sống lại, cũng làm cho tên tuổi mới và thân phận mới, xem như từ nay về sau còn quan hệ với kiếp trước, lại thêm Thượng Đế đối với việc này hề đề cập tới, liền để mấy chuyện rối rắm này trong lòng.

      Mà nay nghe được từ chỗ Hư Ngụy rằng Tướng Diêu thế nhưng lại lấy tên tuổi diện nơi nhân thế, hơn nữa còn từng xuất trong mấy năm cuộc đời Linh Linh. rất là để ý, sợ tên đáng ghét đó vì báo thù chuyện năm đó làm chuyện tốt với Linh Linh, liền vội vàng chạy về Thiên giới muốn tìm Thượng Đế hỏi lại cẩn thận.

      trở lại Nam Hỏa cung truyền gọi tiên quan cấp dưới Lăng Tiêu cung hỏi xem tại Thượng Đế ở đâu. Đợi đến khi tiểu tiên quan trở về hồi báo, nghe xong, vẻ mặt bất đắc dĩ.

      Thượng Đế lớn tuổi rồi mà vẫn nên nết, nghe là lại lặng lẽ chạy tới đùa giỡn Hằng Nga tiên tử, hôm sau lại vừa vặn bị nương nương bắt được, lúc này bị phạt quỳ ở Tru Tiên đài*, quỳ được khắc liền đánh xuống đạo thần lôi. (đọc đoạn này thấy khổ thân Thượng Đế ghê ^&^)

      *Chắc mọi người ai hay xem phim Trung Quốc về thần tiên ma quái cũng biết nhỉ, Tru Tiên đài nổi tiếng là bờ vực thẳm tiên giới, người phàm nhảy xuống từ đây thịt nát xương tan, hôi phi yên diệt biến mất khỏi thế gian ngay tức khắc. Thần tiên cũng chẳng khá hơn gì, đứng ở bờ bị gió lạnh nơi đây cứa rách linh hồn chân nguyên, nhảy xuống, mất tiên thể, rơi xuống phàm trần, phải chịu 9 kiếp trừng phạt mới có thể trở về tiên giới, nặng hồn phi phách tán, thế lại còn bị tra tấn trong đau đớn cách từ từ, dễ dàng nhập ma. chung đây là nơi tra tấn và trừng phạt những tội lỗi nặng nhất của tiên nhân tiên giới.

      Bạch Phượng Hoàng nghĩ lúc này chắc nên qua quấy rầy nhã hứng của hai vị ấy, chỉ đành ngồi ở trong Nam Hỏa cung chờ đợi.

      vốn đáp ứng Linh Linh chỉ nửa ngày rồi trở về, trở lại cùng nàng dùng bữa tối. Vậy mà lần này, ngẩng đầu nhìn sắc trời bên ngoài cửa sổ, thấy sắc mặt trời đỏ sậm lặn xuống phía tây. Mão Nhật tinh quân chuẩn bị dẹp đường hồi phủ, ráng chiều tà nhuốm khắp bầu trời thiên đình, ắt hẳn nhân gian cũng khói bếp nổi lên bốn phía. chỉ sợ về muộn, đành dùng mây trắng truyền phong thư cho Linh Linh, rằng còn có việc tối nay mới trở về được, bảo nàng dùng bữa trước, cần chờ .

      mình dùng xong bữa tối, Bạch Phượng Hoàng lại ra phía sau điện tắm rửa, xong lại thay bộ nguyệt bạch cẩm bào mềm mại thoải mái ra. mặc bộ cẩm y màu tím, quý khí bức người, vạt áo dài màu nguyệt bạch, thế nhưng cũng có kiểu phong vị xuất trần đặc biệt.

      Lúc này sắc trời tối sẫm lại, trong điện thắp sáng bằng hàng ngàn viên dạ minh châu rực rỡ như ban ngày. lại truyền tiên quan cấp dưới đến hỏi phen, ai dè Thượng Đế và Dương Hồi nương nương vẫn như cũ nhã hứng tràn trề, làm tên ngu ngốc này mặt trong lòng nhớ nhung Linh Linh, mặt chỉ đành trông mong chờ đợi ở trong cung.

      ngồi ở ghế, rảnh rỗi liền lôi Bạch Cốt Tinh ra nghịch. đề Cốt Đầu ra đương nhiên phải vì việc này có liên quan gì tới Cốt Đầu, mà là vì đề phòng đồ ngốc này thừa dịp để ý chạy tìm Linh Linh.

      Cốt Đầu từ trong bình Thu chui ra ngã chổng vó mặt đất, vừa đứng lên muốn chạy. Bạch Phượng Hoàng chậm rãi nâng tay, đánh ra đoàn quang mang vây khốn nó. Cốt Đầu đánh đánh lại , chạy cũng chạy được, nếu đổi thành hắc bào quái ngu ngốc kia sớm phát cuồng cường ngạnh phá vỡ kết giới. Nhưng tính cách nó cũng tồi, ngu ngốc, đơn giản hờ hững liếc mắt nhìn cái, khoanh chân ngồi mặt đất tìm cách lấy lại sức.

      Bạch Phượng Hoàng muốn mở miệng châm chọc nó, bỗng ngoài điện lại vang lên giọng lo lắng của tiên quan: "Công chúa, thần tôn chưa từng hồi cung mà..."

      Bạch Phượng Hoàng vội vàng phẩy tay áo cái, dùng kình lực đem Cốt Đầu quét ra sau, vừa đúng lúc đại công chúa Thần Long tộc nhấc chân xông thẳng vào, quả nhiên thấy Bạch Phượng Hoàng nhàn nhã nằm nghiêng bảo tọa, chiết phiến để ngang cằm, mắt phượng nheo lại lười biếng nhìn nàng.

      Nàng hừ lạnh tiếng, Bạch Phượng Hoàng tên khốn này hồi cung thế nhưng lại gạt nàng, may mà nàng có người ở bên Thượng Đế!

      Long Thấm nhấc làn váy dài tha thướt lại phiền phức tiến vào trong điện, lại cũng đem bất mãn thẳng ra, bước chân nhàng lay động tiến tới: "Ngọc lang, ngươi đây là làm sao vậy, muốn nhìn thấy ta sao? Ta có chỗ nào tốt ngươi cho ta biết nha cho ta biết nha cho ta biết nha ngươi phải cho ta biết nha?!"

      Nàng giống như cơn gió vũ động bay lên, nhào vào lồng ngực Bạch Phượng Hoàng, kéo kéo vạt áo lại lay lay lực, khóc đến lê hoa mang vũ điềm đạm đáng . Bạch Phượng Hoàng thản nhiên đẩy nàng ra: "Nếu bản tôn ở đây, ngươi còn dám tự tiện xông vào là sao?"

      Thần sắc Bạch Phượng Hoàng lạnh như băng, tên xấu xa này từ trước tới nay hỉ nộ vô thường, tình bất định. Khi vui vẻ nguyện ý sủng ngươi hết mực, đó là nhu tình mật ý cười, oanh oanh yến yến ngọt ngọt ngào ngào, nhưng đến lúc vô tình, tên khốn này lạnh còn hơn cả bang Bắc Cực. Mấy trăm năm nay Long Thấm chịu đủ đãi ngộ lạnh lùng này, cũng tôi luyện được da mặt dày tựa như tường thành vậy. Nàng môi đỏ mọng khẽ mở, ngây thơ làm nũng: "Người ta nhớ ngươi thôi."

      lần nữa nàng lại mềm mại uốn éo tới đẩy ngã , chủ động dâng lên môi đỏ mọng kiều diễm. Kỹ thuật hôn môi của nàng sau khi trải qua khóa trường kỳ huấn luyện của vị cao thủ tình trường Bạch Phượng Hoàng cũng trở nên rất là nổi tiếng, lô hỏa thuần thanh, cái lưỡi thơm tho mềm mại, linh hoạt trắng mịn, có thể hôn nam nhân đến dục, tiên, dục, tử.

      Bạch Phượng Hoàng nằm ngửa ở tọa ỷ rộng rãi, chậm rãi nhướng mắt, cái người mang hết mọi chiêu thức quyến rũ, luôn có biện pháp tránh khỏi bám dính của nàng, bị đẩy ra.

      Long Thấm thuận theo: "Ngọc lang Ngọc lang, ngươi lâu rồi chưa ta ..."

      Trời đất chứng giám, thực ra Long Thấm phải là đại sắc nữ hoặc là lâu được thỏa mãn mà biến thành cơ khát thèm thuồng như sói như hổ, mà là nữ nhân ở rất nhiều thời điểm cần nam nhân dùng hành động đến chứng minh vẫn có hứng thú với mình... Được rồi, cho dù là tính thú cũng được! Nàng muốn, bất cứ giá nào.

      Bạch Phượng Hoàng cho dù thực vô tâm tình, nhưng tối nay, nàng cũng quyết đạt được mục đích bỏ qua.

      Nàng thản nhiên nở nụ cười, mềm mại đẩy Bạch Phượng Hoàng ra, tựa như biến thành con Phượng Hoàng giương cánh, váy bay lên lộ ra thân thể tuyệt đẹp xoay tròn, lui tới chính giữa đại điện, vỗ tay tiếng, đại điện vốn sáng sủa đột nhiên tối xuống, ngọn đèn trở nên mê ly mộng ảo. Nàng dựng thẳng ngón tay thon dài trắng nõn được tô sơn đỏ chót, đặt lên đôi môi no đủ mọng nước, ý bảo : "Hứ... được chuyện."

      Ánh mắt của nàng quyến rũ xinh đẹp đến cực điểm, đột nhiên cởi ra váy ngoài thục nữ, liền lộ thân hình bên trong với vũ y đủ để làm nam nhân khắp thiên hạ nhất tề phun máu mũi.

      Nàng đeo lắc chân, cái gáy tuyết trắng là vòng cổ mã não làm nổi bật lên da thịt như ngọc của nàng, thân chỉ mặc duy nhất tà áo mảnh che hai khỏa ngực căng tròn, phía dưới mặc váy dài đồng sắc mỏng tang, nhìn tưởng bình thường, chỉ là ở phía bên trái, xẻ đường dài trực tiếp lên đến đùi.

      Đường cong cao ngất no đủ kia (ngực), vòng eo tinh tế mềm mại, cặp đùi đẹp thon dài thẳng tắp, quả thực là dáng người ma quỷ, da thịt nõn nà tinh tế, trắng nõn mềm mại dưới ánh đèn mờ mịt mông lung lại lộ ra sắc thái màu phấn hồng tràn ngập mùi vị sắc dục. Bạch Phượng Hoàng có nheo lại mắt chút, nàng liền hướng tới tân khách duy nhất thượng ỷ gửi nụ hôn gió, hai chân trắng tuyết mảnh khảnh dẫm thảm màu đỏ hồng, dáng người mạn diệu thướt tha uyển chuyển xoay tròn nhanh nhẹn múa vũ, tựa như muốn bày hết mọi vẻ diễm mị cho người.

      Thân mình Bạch Phượng Hoàng chậm rãi dựa ra sau, tựa lưng ghế dựa xem xong điệu nhảy, liền vẫy tay: "Long nhi, lại đây."

      Long Thấm ngay lập tức bay đến, tựa như con bướm rực rỡ bay vào tron ngực , ánh mắt nóng bỏng rực sáng chờ mong ca ngợi khen thưởng.

      Bạch Phượng Hoàng ôn nhu vỗ vỗ mặt nàng: "Trở về tắm rửa ngủ ."

      Long Thấm hộc máu, muội muội ngươi, thực muốn đả kích lòng tự tin của lão tử đến mức này sao?

      Nàng vốn cũng có chút hoài nghi Bạch Phượng Hoàng tên xấu xa này có người khác, lại nghĩ ra là ai.

      Ngày trước bởi vì tam muội chết thảm, Bạch Phượng Hoàng đại để cũng sinh ra chút loại tình cảm áy náy hối hận, từ đó liền thu lại chút phong lưu lang thang, tính tình cũng thành hơn. Tuy rằng đánh chết cái nết chừa, ngẫu nhiên cũng vui đùa, gặp dịp chơi với vài nàng tiên nữ, thả rông con ngựa (nghe đến câu chửi “Đồ ngựa giống” chưa?), bất quá cũng chỉ là thoáng qua mà thôi. Từ lúc nàng và Bạch Phượng Hoàng định ra hôn tới nay, nàng dám khẳng định từ đó về sau Bạch Phượng Hoàng cũng chỉ có nữ nhân là nàng, nhưng mà... Từ sau khi xuất quan, trở nên bình thường.

      Nàng nghĩ tới việc Bạch Phượng Hoàng tới nhân gian, tuy rằng lòng có nghi hoặc, lại cảm thấy nữ tử nhân gian, có thể có được mấy nữ tử có mỹ mạo mà so được với nhóm tiên tử thiên đình? Chỉ riêng làn da hạng nhất của nàng thể so sánh cùng rồi! Bạch Phượng Hoàng ở Thiên giới tìm được đồ tốt, mà lại đâm đầu tìm ở nhân gian? Quả thực vô lý.

      Nàng nghĩ tới khả năng khác: "Ngươi lẽ nào là... được?"

      Nam tử ai cũng thể khiêu khích nghi ngờ về vấn đề này được, Bạch Phượng Hoàng quả nhiên giận tái mặt: "Ngươi muốn thử?"

      Long Thấm ngạo nghễ ngẩng cằm: "Ta chỉ sợ là ngươi được!"

      Bạch Phượng Hoàng rồi đột nhiên tóm lấy nàng vào trong lòng, lạnh lùng nheo lại mắt ngoan độc : "Đợi cho đến lúc cầu xin , hôm nay là ngươi tự mình muốn chết!"

      Long Thấm khẽ vẫy hương khăn đảo qua chóp mũi : "Ai nha đến thôi, quan nhân..."

      Vì thế, đêm này, Bạch Cốt Tinh ở ngay phía sau rèm thực tự nguyện bị bắt nhìn hồi đông cung tuồng so với đánh giặc còn kịch liệt dũng mãnh hơn, ánh mắt nó vẫn vô cùng thuần khiết lại mê mang...
      windlove_9693 thích bài này.

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 44: đến chuyện cũ của bọn họ cũng dài...

      Editor: Ưu Tịch


      Sáng sớm hôm sau, rốt cuộc Bạch Phượng Hoàng cũng được nghe tiên quan báo lại, Thượng Đế bệ hạ bị phạt hứng sét đánh cả đêm hồi cung, liền lập tức đứng dậy mặc quần áo đến Lăng Tiêu cung cầu kiến, cẩn thận hỏi Thượng Đế về việc Tướng Diêu trùng sinh.

      Lúc này, ở Nam Hoa, Hư Ngụy cũng còn ôm Mãng Xà tinh quấn chặt lấy mình mà khò khò ngủ, tiến tới gõ cửa phòng Tư Mệnh tiên quân.

      Trong lòng Hư Ngụy, đối với mối quan hệ tay ba giữa Bạch Phượng Hoàng, Linh Linh và Bạch Cốt Tinh chung quy vẫn muôn phần rối rắm lại lo lắng.

      Mới đầu, đùng cái biết Tà Thần Tướng Diêu chui từ đâu tới, lo nghĩ rất nhiều. Sau đó lại phát hắc bào quái ấy thế mà lại là Cộng Công! Nay, lại liên lụy tới bên người Xích đế đứng sau Bạch Phượng Hoàng... Năm đó, Xích đế từng có hồi đại chiến Thiên giới với Cộng Công, giờ những nhân vật trọng yếu năm ấy từng bước từng bước liên tiếp xuất . Lại thêm trước đây Bạch Phượng Hoàng cũng thử nghiệm phen ở U tuyền, cũng xác minh suy đoán của bọn họ: Đại họa U tuyền lần trước quả có chỗ kỳ quái, tại gần như có thể khẳng định là do Tướng Diêu gây nên .

      Mà Tuyền Châu Huyết thi trận xảy ra lâu sau đó, chỗ nào cũng hiển lộ những điều quỷ dị kỳ quái.

      Đối phương tiếc công, tỉ mỉ bày ra cái thiên đại cạm bẫy như vậy, mượn tay Hư Ngụy khởi động Huyết thi trận. Địa sát Huyết thi trận ấy uy lực kinh người như thế, bọn họ căn bản là hề có cơ hội tìm được đường sống. Nhưng ai ngờ, kẻ thiết kế ra thế trận này, thế nhưng đột nhiên thu tay lại vào giây phút cuối cùng, thả cho bọn họ con đường sống.

      ! 'Thu tay lại' cũng chính xác. Mục đích của bọn họ, cũng giống như muốn lấy tính mệnh của mấy người bọn , lại càng giống thử hơn.

      Thử cái gì đây? Hư Ngụy cũng thể , khi ấy hôn mê bất tỉnh, cũng hiểu tình huống lúc đó. Sau đối với Hi Chân và Linh Linh đều cẩn thận hỏi qua, đem quá trình đó xoay vần lại trong lòng rất nhiều lần, bài trừ hết thảy những khả năng thể xảy ra, để cuối cùng còn sót lại lí do duy nhất, tuy rằng làm người ta khó có thể tin, nhưng cũng là kết luận cuối cùng.

      mưu Tuyền Châu Huyết trận, mấu chốt ở đâu khác, mà ngay người vẫn xem , nhìn như cũng giống như người trọng yếu, Linh Linh. cách khác, việc mà kẻ thiết kế Địa sát Huyết thi trận muốn thử thăm dò, có liên quan tới chuyện của Linh Linh.

      Thử cái gì chứ? Hư Ngụy nghĩ đến nổ đầu cũng nghĩ ra nguyên cớ.

      Mà đối với lai lịch của Cốt Đầu, Hư Ngụy sớm có hoài nghi. Đương nhiên tự biết, cho dù trực tiếp đến hỏi, Hi Chân cũng cho . liền có lòng muốn từ phía Linh Linh để tìm hiểu phương diện này.

      Nhìn thái độ Bạch Phượng Hoàng, cũng có thể mơ hồ đoán biết Cốt Đầu cùng Bạch Phượng Hoàng và Linh Linh trước kia có liên quan với nhau, trong khoảng thời gian đó tất nhiên bọn họ cũng cất dấu ít chuyện để người biết. Nếu có thể biết lai lịch Linh Linh, có lẽ những nghi hoặc này có thể tìm được đáp án.

      Khi còn ở thiên đình, đa phần thời gian cũng luôn ru rú trong nhà, hay hỏi đến tiên gia bát quái * xung quanh. Về chuyện tình của Bạch Phượng Hoàng, có nghe qua ít, nhưng rốt cuộc cũng được đầy đủ, đành thỉnh giáo Tư Mệnh tiên quan.

      *Đại ý ở đây là Hư Ngụy muốn là người kín tiếng ít lời, hay thọc mạch vào chuyện riêng của những vị tiên khác.

      đến việc này, Tư Mệnh tiên quan quả thao thao bất tuyệt. muốn làm thuyết thư giảng chuyện, Hư Ngụy cũng tiện đánh gãy, chỉ đành ôm Mãng Xà tinh ngồi đầu gối, chăm chú nghe kể.

      Đầu tiên Tư Mệnh tiên quan rót ly trà uống nhuận hầu, thanh thanh cổ họng liền bắt đầu giảng:

      Việc này đến cũng rất dài, phải ngược dòng đến mấy ngàn năm về trước, chính là sau khi Cộng Công giận mà húc đổ Bất Chu sơn.

      Khi đó, chư thần vô tôn*, ai nấy cũng làm theo ý mình. Trong đó, hai thế lực cường đại nhất, chính là hai bên Cộng Công và Chuyên Húc**. Vì tranh đoạt đế vị, cả hai lưỡng bại câu thương, ngược lại khiến cho đương kim Thượng Đế thừa dịp chiếm lợi, trở thành Thượng Đế tối cao, lại dùng thủ đoạn sét đánh lôi đình nhanh chóng dẹp tan đám loạn thần, phân phong chư thần làm tứ phương Đại đế, sau đó lại dùng mấy trăm năm lấy cường quyền và thủ đoạn, như tằm ăn rỗi, mở rộng thế lực khắp nơi, cuối cùng nhất thống Thiên giới, trở thành đương kim Thượng đế duy nhất mà Thiên giới cúi đầu.

      *Chư thần vô tôn: có người đứng đầu.

      **Theo truyền thuyết Trung Quốc cổ đại, ông là Thiên Đế ở phương Bắc, tên là Cao Dương, cháu của Hoàng Đế. Theo Sử ký, Hoàng Đế và Luy Tổ có 2 con trai là Huyền Hiêu và Xương Ý. Xương Ý được phong ở Nhược Thủy, lấy người con của thị tộc Thục Sơn là Xương Phó và sinh ra Chuyên Húc.

      Hoàng Đế: Vị đế vương trong truyền thuyết, còn được gọi là Hiên Viên Hoàng Đế, được suy tôn là tổ tiên của dân tộc Trung Hoa cùng với Viêm Đế và Thần Nông. Hoàng Đế được xem là người phát minh ra xe kéo, thuyền, nhà cửa phòng ốc, văn tự, luật, lịch pháp, hệ thống quan chức... là những yếu tố tối cần thiết của nền văn minh.

      Luy Tổ: là nhân vật nữ trong huyền sử Trung Quốc. Theo Sử Ký Tư Mã Thiên - Ngũ Đế bản kỷ và số thư tịch quan trọng khác bà là chính phi của Hiên Viên Hoàng Đế. Tương truyền Luy Tổ là con của Tây Lăng thị thời viễn cổ, Công Tôn Hiên Viên hồi còn làm thủ lĩnh bộ lạc Hữu Hùng nghe tiếng bà đoan trang hiền thục mang đồ sính lễ sang Tây Lăng thị hỏi cưới. Bà sinh được hai đứa con, trong đó có Xương Ý, sinh ra cháu là Chuyên Húc.

      Khi đó, Bạch Phượng Hoàng chưa được phong làm Nam Thần tôn, lại nhờ trận chiến Côn Luân- Bất Chu sơn mà trận thành danh, nổi tiếng khắp tứ hải bát hoang, kế tục Chúc Dung nhậm chức Hỏa thần, lại càng vì có công lớn tại Côn Luân mà được Tây Vương Mẫu nương nương thu làm thủ hạ Đại đệ tử, được nương nương vạn phần thích. Mắt thấy đến tuổi kết hôn, nương nương liền thỉnh Thượng Đế chỉ vì việc hôn nhân của . Mà lần này Bạch Phượng Hoàng quả trèo cao, Thượng Đế bệ hạ vì chọn thê tử, chính là vị trong Thần Long tộc Long Tổ ở Khứ Hồi —— Thủy Nữ.

      Lại tiếp, tính đến thời điểm tại, Bạch Phượng Hoàng tên xấu xa , kỳ cũng từng sở hữu tới ba vị hôn thê. Bỏ qua Bạch Linh, cùng với Đại công chúa Thần Long tộc Long Thấm bây giờ, vị hôn thê đầu tiên của lai lịch lại bất phàm, đó chính là Thủy Nữ đại danh đỉnh đỉnh.

      tới vị Thủy Nữ kia thực là có bối cảnh cực kì lớn. Nàng là Thần Long tộc Long Tổ xuất thân từ Khứ Hồi, là Thần Long nhất vĩ (vĩ là đuôi) đầu tiên. nay tứ hải Long tộc, cho dù có quan hệ sâu xa với nàng cho lắm, cũng phải gọi nàng tiếng Thuỷ tổ. Nàng lại còn là đệ tử của Nam Hải thần đế 'Thúc'.

      Vào thời điểm Bàn Cổ tổ thần khai thiên tích địa, thế gian này vốn tồn tại ba vị thần đế: Thần đế Hỗn Độn tối cao, Nam Hải thần đế Thúc cùng với Bắc Hải thần đế Hốt. Bọn họ sinh ra từ hồng mông, sinh tồn trong thời Thái cổ, là những vị thần sinh ra từ tự nhiên thời đại viễn cổ cách đây hơn mười vạn năm —— “Tự nhiên thần” là chỉ những vị thiên thần sinh ra từ thiên địa linh khí tự nhiên dựng dục(sinh) ra, Bàn Cổ, Hỗn Độn, Thúc cùng với Hốt đều là Tự nhiên thần, cùng với đám thần tiên thế hệ sau được sinh ra căn bản phải là cùng đẳng cấp.

      Thủy Nữ là đệ tử Thúc đế, ngươi ngẫm lại bối phận của nàng cao bao nhiêu?

      Côn Luân Tây Vương mẫu ngươi hẳn là biết đến, thế nhưng vị ấy là đệ tử Bàn Cổ thần tổ, xem như vị đại thần thượng cổ thứ hai. Tây Vương mẫu phụng mệnh Bàn Cổ thần tổ, chủ chưởng Tây hải Côn Luân, mà Thủy Nữ cũng từ mấy vạn năm trước, từ sau khi Thúc đế đại nạn tiêu vong, tiếp nhận mệnh lệnh từ Thúc đế, là nữ thần chưởng quản Khứ Hồi trông coi Ngũ sơn thần trận. Vốn từ xưa có thuyết tây Côn Luân đông Khứ Hồi, Khứ Hồi ở Bắc Hải cách xa tới cả tỉ lý, là tới tận cực đông, nơi nguồn nước khắp thiên hạ hội tụ, là thánh địa của thần tiên, lại là nơi phong ấn bộ tộc Thượng cổ ác thú Hỗn độn, là địa phương đặc biệt quan trọng. Sau khi đương kim Thượng Đế nhất thống Thiên giới, cũng ban ngọc chỉ thân phong Thủy Nữ làm thần tôn đứng đầu Khứ Hồi, nàng và Thánh Mẫu Côn Luân đứng đầu Dao Trì nổi danh là tôn chủ đại thần.

      Nhưng Bạch Phượng Hoàng lại mong muốn làm vợ chồng với người thậm chí hơn mấy ngàn mấy vạn tuổi.

      Khi đó tuổi còn rất trẻ, tuổi trẻ tất khí thịnh, làm sao có thể đồng ý mặc cho cường quyền bài bố? lòng kéo dài hôn , mà kéo dài cũng hiệu quả, sau đó đến ngày, cũng chính là năm trăm năm sau khi Cộng Công húc đổ Bất Chu sơn, Thủy Nữ bỗng nhiên biến mất. Sợ là nàng giống như mọi vị thượng cổ đại thần khác, đại nạn đến, liền trở về thiên địa gặp Bàn Cổ tổ thần rồi .

      Bạch Phượng Hoàng tên xấu xa này thực vui vẻ thời gian, đoạn thời gian đó cũng chịu tới Khứ Hồi, mỗi khi Tây Vương mẫu truyền lời cho muốn tới Khứ Hồi, nếu có thể chắc trốn tới chân trời mất. Sau khi Thủy Nữ biến mất, bỗng lần kia, liền chủ động nhận việc xin giết giặc mà tới Khứ Hồi, chuyến này khi trở lại liền đưa về hải xà vốn say ngủ ngàn năm.

      tới Bạch Phượng Hoàng của thiên đình, quả thực chính là cái tên nổi tiếng phong lưu khắp tứ hải bát hoang.

      nhân việc bất mãn với hôn cùng Thủy Nữ, cho nên tác phong bắt đầu trở nên có vấn đề. Đáng tiếc hàng năm Thủy Nữ cư tại Khứ Hồi, ngay cả mặt mũi cũng lộ ra dù chỉ lần, bộ dạng nàng là sông hay suối, đồng bằng hay đồi núi nhấp nhô thế nhân cũng ai biết được, cũng thèm quan tâm chuyện ngoại giới. Cho nên Bạch Phượng Hoàng tên khốn này có vô tình vô sỉ, cố ý gây như thế nào chăng nữa, chuyện tình của huyên náo đến mức tứ hải bát hoang đều biết, Thủy Nữ thủy chung vẫn kín như bưng, chưng ra cái loại phong thái ta mặc kệ ta thèm quan tâm ngươi —— ngươi phong lưu hay phong lưu đối với ta chỉ là việc cỏn con còn bằng sợi lông mao, dù sao có công
      [​IMG]
      windlove_9693 thích bài này.

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 45: Đả đảo Bạch Phượng Hoàng!

      Editor: Ưu Tịch


      Mãng Xà tinh ngồi ở đầu gối Hư Ngụy, càng nghe mặt càng đen lại —— Bạch Phượng Hoàng đồ rùa con này quả đúng là đồ khốn kiếp (nguyên văn là “ phải là người”, nhưng xét ra Bạch Phượng Hoàng có phải là người đâu, là thần mà, nên nếu để nguyên đây thể coi là câu chửi được, cho nên mình mạn phép sửa).

      ta là Phượng Hoàng cao quý lắm chắc?! Ni mã , là cái thá gì mà có thể coi thường loài rắn chúng ta!

      Hải xà tinh cùng nàng- Mãng Xà tinh kia đều là rắn, chính là cùng chung nhà, cùng kiếm chung ích lợi, Mãng Xà tinh nhất thời liền cùng chung mối thù! Nàng quả thực thể chấp nhận đồ rùa con điên khùng đáng ghét Bạch Phượng Hoàng kia thêm nữa, liền nắm chặt nắm tay nho , hung hăng hạ quyết tâm: từ nay trở , kiên quyết nhận bàn đào của Bạch Phượng Hoàng; kiên quyết, nhất định, tuyệt đối muốn đánh đổ Bạch Phượng Hoàng!

      Đồ ngốc này tức giận, từ đầu gối Hư Ngụy nhảy xuống, hấp tấp chạy về phòng, thông suốt rồi liền bận bận mải mải lần mò làm việc. Chờ đến khi Hư Ngụy trở về phòng, liền thấy nó đeo đầu mảnh khăn trắng, ở mi tâm có viết chữ “Phượng”, dùng mực màu đỏ thẫm chói mắt, mà căn bản chữ 'Phượng' (phồn thể) kia lại bị lỗi chính tả. =. =

      Hư Ngụy dở khóc dở cười, ôm nàng ngồi lên đầu gối, thấp giọng trấn an: "Muội muội, đây căn bản là chuyện riêng của người khác, chúng ta chỉ là ngoại nhân, tiện can thiệp..."

      Mãng Xà tinh làm sao có thể nghe , uốn éo vặn vẹo vài cái chui tọt ra khỏi lòng , chạy ra ngoại phòng. Hư Ngụy lo nàng tới chỗ Bạch Phượng Hoàng chịu thiệt, chỉ đành cũng qua theo.

      Lúc đó, Bạch Phượng Hoàng đằng vân từ thiên đình trở lại dưới ánh bình minh, ở trong phòng giám sát Linh Linh ăn điểm tâm.

      Tên xấu xa này cũng biết là cái dạng tính tình gì, đêm qua cùng Long Thấm..., vậy mà giờ này đối mặt với Linh Linh, đến nửa điểm chột dạ cũng biểu ra ngoài, thần sắc vô cùng thản nhiên.

      Long Thấm dù sao cũng là vị hôn thê của , hai người làm vị hôn phu hôn thê của nhau vài trăm năm, tứ hải bát hoang sớm đều biết, chỉ thiếu tiệc cưới còn chưa tổ chức mà thôi. Mà nay thể rửa sạch quan hệ cùng Long Thấm, cũng chỉ có thể đành ủy khuất Linh Linh thời gian.

      Trong lòng sớm tính toán rất tốt, chờ đến sau khi Linh Linh trở về tiên giới, liền đem nàng giấu ở Đan Huyệt sơn trong vương cung phượng tộc, để cho nàng biết Long Thấm tồn tại. Về phần Long Thấm, nếu nàng ta biết Linh Linh tồn tại, muốn nháo loạn gì với , cũng nằm trong lo lắng của nữa rồi.

      Năm đó Thần Long tộc lấy tính mạng Linh Linh bắt đáp ứng chuyện đám hỏi hai tộc, hôn của bọn họ cũng là do Thượng Đế tự mình hạ chỉ, là đám hỏi Long Phụng nhị tộc, quan hệ lớn tới hai tộc, mà chỉ là chuyện cá nhân. Mấy trăm năm qua, hai cái chủng tộc trong khoảng thời gian này quan hệ càng ngày càng chặt chẽ, căn bản hai tộc gần như hòa làm thể, hôn của cùng với Long Thấm đại biểu cho kết hợp chặt chẽ của hai tộc, vào tình thế nhất định phải làm.

      Tên xấu xa này tuy rằng thân phong lưu hồ đồ, nhưng xét đến đại vẫn luôn rất nghiêm túc. đúng hẹn thực hôn ước hai tộc, nhưng những việc khác mới khinh thường để ý đến, chỉ đề phòng Long Thấm, để cho nàng có cơ hội thương tổn Linh Linh là được.

      Nhưng điều quan trọng nhất, ngàn phòng vạn phòng, chính là thể để cho Linh Linh biết có hôn ước trong người.

      Tính tình của Linh Linh, tất nhiên là biết được nhất thanh nhị sở. Từ Linh Linh thập phần nhu thuận nghe lời, nhưng nếu nàng thực nháo loạn, cũng quyết chịu thỏa hiệp, nếu lúc trước cũng phát sinh bi kịch hỏa thiêu tiểu tam.

      Nàng từ liền được Bạch Phượng Hoàng chiều đến hỏng rồi, có khi vô tâm làm ra cái tai họa gì cũng bị dùng quyền đại thế đại ở tiên giới, dùng cánh tay che trời. thần tôn có quyền lực cực lớn, nàng làm việc liền chưa bao giờ lo sợ đến hậu quả, nên cứ thế công chúa Thần Long tộc bị nàng đốt cháy sạch!

      lại , khi đó nếu nàng muốn thiêu sao vụng trộm mà thiêu, cư nhiên lại minh mục trương đảm* thiêu ngay giữa ban ngày ban mặt đảo của chính mình! Lại tiếp, thiêu cũng được, nàng còn dùng Hồng Liên nghiệp hỏa của truyền thụ cho thiêu! =. =

      đường đường chính chính

      trời dưới đất tứ hải bát hoang, người có Hồng Liên nghiệp hỏa có thể đếm được đầu ngón tay, hơn nữa nàng cũng chuẩn bị dọn dẹp sau đó, sau khi thiêu xong liền bỏ , ngay cả Cửu thiên thần võng cũng thu lại, liền để tại nơi đó, ni mã khỏi cần tra cũng biết là ai làm.

      Bạch Phượng Hoàng phải đối mặt nhiều 'bằng chứng như núi' như vậy, cho dù có muốn giúp nàng thoát khỏi tội danh cũng đành hết đường chối cãi, hữu tâm vô lực, vô số lần đều tự hoài nghi, vị thần minh như rốt cuộc tại sao có thể dưỡng ra cái bảo bối ngốc như vậy?

      Sau này nhất định chú trọng việc bồi dưỡng trí lực cho nàng. =. =

      Chỉ số thông minh đầu tiên cần được bồi dưỡng vào phần ẩm thực, hơn nữa gần đây cũng khá quan tâm tới việc khác.

      Linh Linh nay mười lăm tuổi mà bộ dạng chỉ như tiểu nương mười hai, mười ba tuổi, đến thời kỳ trưởng thành phát dục. Mấy ngày trước đây Bạch Phượng Hoàng tên xấu xa này ánh mắt đều luôn bất động thanh sắc dán dáng người bé cứng nhắc còn chưa phát dục của Linh Linh, ngó tới ngó lui nửa ngày. Hàng ngày đứt đoạn, bàn ăn của Linh Linh luôn có những món có sử dụng đu đủ, táo đỏ, lạc xuất ——tâm tư cái tên này cho tới bây giờ vẫn luôn sâu lường được như thế.(Ặc, sâu quá cơ ~)

      Hôm nay mới sáng tinh mơ, cư nhiên gọi người hầu đến muốn ăn vài món mặn bổ dưỡng, canh táo đỏ hầm chân giò này, củ từ thanh duẩn sao gà can này, canh cá hố đu đủ này, canh thịt dê hầm nhân sâm này, tất cả đều là dưỡng nhan nở ngực. Linh Linh ăn đến mức mặt nhăn như trái khổ qua, khổ nổi, nàng vẫn có thói quen ăn đồ ăn sáng là thức ăn .(Mấy món này nghe lằng nhằng quá, đau hết cả đầu @@””)

      Bạch Phượng Hoàng tên này ở bên cạnh thiết diện vô tư giám sát, cứ liên tục đổ lại đổ đầy bát của Linh Linh, bá đạo cầu bắt nàng phải ăn sạch hết thảy. Linh Linh ôm bát thỉnh thoảng trốn tránh chiếc đũa của , vẻ mặt đau khổ cùng cò kè mặc cả, cắn chân gà chịu ăn tim gà, uống canh cá hố chịu uống canh thịt dê, khóc lóc om sòm chiêu xấu xa nào cũng lôi ra sử dụng hết, Bạch Phượng Hoàng nhìn nàng dầu muối vào, khóe môi lại lặng lẽ cong lên, trong mắt phượng biểu lộ đều là vui thích tràn đầy.

      Lúc này bọn họ cũng giống như những gia đình tầm thường nhất nơi hồng trần thế tục, phu quân cao lớn tuấn mỹ cùng tiểu thê tử kiều xinh đẹp (Nhưng tuổi nàng ấy khỏi quá ?)* vào mỗi buổi sáng bình thường, đắm chìm trong nắng sớm vàng nhạt, ngồi trước bàn dùng cơm. người ở trong phúc biết mình có phúc, vẻ mặt khổ đại cừu thâm ôm bát vùi đầu đau khổ ăn, bên khóe môi lặng lẽ mỉm cười ngừng gắp đồ ăn qua, bất động thanh sắc ôn nhu biểu lộ tình nùng mật ý, cũng có vài phần hương diễm động lòng người.

      *Lời tác giả

      Lúc này, Mãng Xà tinh đồ ngu ngốc nhà nó sát phong cảnh, nộ khí đằng đằng phi vào.

      Nàng đầu đuôi, vừa vọt vào phòng liền mắng: "Bạch Phượng Hoàng ngươi cái đồ rùa con quả thực phải là người, tiểu quai quai* là bảo bối do Cốt Đầu Tinh ngu ngốc tân tân khổ khổ nuôi lớn, thể để cho ngươi phá hủy nàng."

      *Tiểu quai quai: Cách gọi thân mật dành cho những bé từ 7-13 tuổi.

      Nàng mắng xong mới nhìn lại đống thức ăn bàn. Mãng Xà tinh vốn có hình người là ngực to eo mông cong, dáng người quả rât được, mấy thứ này nàng cũng từng ăn ít, đương
      [​IMG]
      windlove_9693melodyevil thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :