Võng Du Đệ Nhất Mỹ Nhân [ thực tế ảo ] Phù Sinh Nghiên Noãn

Thảo luận trong 'Truyện Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,532

      ĐỆ NHẤT MỸ NHÂN [ Thực Tế Ảo ]

      Phù Sinh Nghiên Noãn
      Chương 08: Tiên Tiên
      Editor: Serena Bùi

      Kiếm Tiên Tiên đành phải dẫn Mộc Phỉ tìm huấn luyện sư kỹ năng sinh hoạt.

      NPC: “Ngươi hảo*, ta là thầy huấn luyện kỹ năng nấu ăn, xin hỏi ngươi cần gì sao?”

      *Ngươi hảo: Mình để nguyên, với ý nghĩa xin chào nhé.

      Kiếm Tiên Tiên trả lời : “Ngươi hảo, chúng ta muốn mua nồi.”

      “Thực xin lỗi, nơi này của ta chỉ cung cấp công cụ đồ tể, còn lại mời ngươi tới mua sắm ở thầy huấn luyện kỹ năng ở chủ thành.”

      Kiếm Tiên Tiên bất mãn : “Ngươi như vậy logic, khoa học!”

      xong Kiếm Tiên Tiên kéo Mộc Phỉ lại gần, : “Ngươi có nhìn thấy , trước mắt chính là thế hệ đại sư đầu bếp mới, sao ngươi bán nồi cho nàng?”

      Mộc Phỉ: “?”

      Từ khi nào, nàng biến thành đại sư nấu nướng?

      Kiếm Tiên Tiên cũng biết lấy tự tin từ đâu, thế nhưng dám cãi nhau cùng vị huấn luyện sư kỹ năng này.

      Lúc này, vốn dĩ vị NPC Đồ Tể rời , thế nhưng lại về phía này rồi.

      : “Nghe , ngươi chỉ muốn cướp danh hiệu Bào Đinh đại sư của ta, còn muốn cướp danh hiệu đại sư nấu ăn của bằng hữu ta sao?”

      Mộc Phỉ lắc lắc đầu: “ có.”

      “Đúng đúng đúng!” Kiếm Tiên Tiên kích động thôi, là quá cơ trí lại biết suy luận, như vậy, có khi nào lại giải khóa chức nghiệp che giấu khác?

      Kiếm Tiên Tiên ấn bả vai Mộc Phỉ, giọng bên tai nàng : “Phỉ tỷ, mau trả lời đồng ý, nhiệm vụ che giấu a!”

      tại, ở trong đầu Mộc Phỉ, nhiệm vụ che giấu là tương đương với tiền.

      Tuy rằng nàng nghĩ mình là đại sư nấu ăn, giống như danh hiệu Bào Đinh đại sư, cũng biết tại sao nàng đạt được, lần này thử xem sao, dù sao cũng mất gì.

      Mộc Phỉ gật gật đầu.

      Đồ tể : “Bằng hữu của ta tại ở nơi này, nhưng ta cũng có hiểu biết ít về nấu nướng, nếu ngươi có thể thắng được ta, ta liền đưa danh hiệu đại sư nấu ăn cho ngươi.”

      “Hảo, như thế nào mới thắng?” Mộc Phỉ hỏi.

      “Ngươi làm phần đồ ăn, món nào cũng được, ta có thể đánh giá.” Đồ tể , “Nhưng ngươi phải tự tìm được nguyên liệu, ta cung cấp.”

      Mộc Phỉ nghĩ tới ít thịt thỏ trong túi, : “Có thể, nhưng là ta có gia vị, cũng có nồi bát đũa.”

      “Mấy đồ này ngươi yên tâm, ta có thể cho ngươi mượn trong chốc lát, ngoại trừ nguyên liệu nấu ăn, cơ bản đều có.”

      xong, Mộc Phỉ chỉ nghe được hệ thống nhắc nhở.

      Đinh ~

      Chúc mừng người chơi đạt được x1: Trang phục đầu bếp( trang phục được thưởng khi kỹ năng nấu nướng đạt cấp cao nhất, người chơi tại chỉ có thể sử dụng lần).

      Nàng nhìn trong túi đồ, khi chọn sử dụng trang phục này, phía trước trống trải bỗng xuất kệ bếp. Kệ bếp hơi hướng của đời trước, mặt kệ ngoài bếp, còn có các gia vị thường thấy, các loại dụng cụ cắt gọt, nồi niêu xoong chảo…

      Cạnh đó còn có vòi nước cùng bồn rửa, bên trái có nước ấm, bên phải là nước lạnh.

      Bếp dùng thuộc dạng bếp từ, nhưng nơi này lại có nguồn điện. Nàng thử ấn các nút bếp liền thấy sử dụng bình thường. Kệ bếp này cho người ta cảm giác cả phòng bếp đều ở trong tay bạn.

      Mộc Phỉ khỏi tán thưởng: “Kệ bếp này tiện dụng quá.”

      Nhìn lại, nàng còn thấy bản thân mình biết mặc thân trang phục đầu bếp màu trắng từ bao giờ, đầu còn có chiếc mũ đầu bếp cao cao.

      Chẳng qua trang phục kiểu tây, kệ bếp kiểu Trung Quốc, hiểu đây là cái kiểu phối hợp gì thế, cũng có thể do trải qua mấy ngàn năm, thói quen thay đổi nấu ăn nữa, con người cũng từ bỏ địa cầu phát triển sinh sống lên các tinh tế, đây cũng coi là loại giải thích lịch sử .

      Mộc Phỉ nhìn về phía đồ tể, : “Xin hỏi, làm sao để nhận được kệ bếp này?”

      Đồ tể : “Đạt được cấp bậc nấu ăn cao nhất, tự nhiên có thể nhận.”

      Kiếm Tiên Tiên chen lời : “Kỹ năng này muốn đạt được cấp cao nhất quá khó khăn, thăng 1 cấp cần phải đạt 1000 kinh nghiệm, muốn lên tới mãn cấp, đoán chừng trò chơi có đóng cửa cũng có người được nhận.”

      Đồ tể hỏi ngược lại: “Ngươi cho rằng muốn tinh thông loại nghề nghiệp, là dễ dàng như vậy sao? Có bao nhiêu người suốt cuộc đời đều đạt được, các ngươi là người tu tiên, đến hành tây và hành lá đều phân biệt được, còn muốn vận dụng tiên thuật lừa dối để qua cửa? Còn muốn cấp cao nhất? Các ngươi nghĩ hay nhỉ!”

      Kiếm Tiên Tiên nghe đồ tể như vậy, càng cảm thấy trò chơi này biến thái.

      Theo như lời của NPC này, chẳng lẽ để đạt cấp cao nhất của kỹ năng sinh hoạt, chỉ cầu giá trị kinh nghiệm, còn muốn thực lực của bản thân cũng đạt được trình độ tương đương hay sao?

      Có lầm hay a!

      Bọn họ cũng chỉ muốn chơi trò chơi mà thôi? Chẳng lẽ trò chơi này bồi dưỡng đầu bếp?

      Hơn nữa, điều này cũng vẫn thực tế, rau dưa trái cây... đều do quốc gia thống nhất gieo trồng, thống nhất phân phối, ai được nhìn thấy a!

      Cũng quá biến thái !

      Sau đó, Kiếm Tiên Tiên liền thấy, Phỉ tỷ mà mình vừa quen biết, nàng mở bình gia vị, từng bước từng bước thêm gia vị vào bát, thoạt nhìn cách làm còn rất là chuyên nghiệp.

      Kiếm Tiên Tiên đột nhiên ý thức, trò chơi biến thái, có người chơi biến thái a!

      Tuy rằng làm được, nhưng mà, có thể ôm đùi a!

      tung tăng bước đến trước mặt Mộc Phỉ : “Phỉ tỷ, ngươi muốn làm món gì?”

      “Thịt kho tàu.” Mộc Phỉ trả lời .

      bệ bếp chỉ có ít gia vị thường thấy, nàng chỉ có thể làm món đồ ăn đơn giản.

      Mộc Phỉ tính toán, nếu sau này nàng muốn làm các món đồ ăn đa dạng, nàng cần tự thu thập thêm các loại thực vật để làm gia vị.

      Mộc Phỉ lấy nửa số thịt thỏ trong túi ra rửa lại, cắt thịt thỏ thành các miếng vừa phải, lại lấy muối và rượu rửa lại khử mùi, tiếp đó cho vào bát gia vị, trộn đều lên.

      Mộc Phỉ bật lửa, nồi sạch sẵn bếp, nàng trực tiếp đổ cả chai dầu vào.

      Đồ tể nhìn thấy, lắc lắc đầu, nhìn người chơi này, hẳn là tay nghề bào đinh rất giỏi, nhưng nấu nướng lại phải người trong nghề, chiên thịt thỏ sao lại cho nhiều dầu như vậy?

      Mộc Phỉ vừa đảo dầu, lại phát chai dầu tự đầy rồi.

      Mộc Phỉ kỳ quái hỏi: “Đây là có chuyện gì?”

      Đồ tể trả lời : “Đồ vật bệ bếp đều có thể tự động nhiều lên.”

      Mộc Phỉ nghĩ nghĩ, với Kiếm Tiên Tiên: “Tiên Tiên, ngươi mua giúp ta cái bình .”

      Tiên Tiên……

      Ngải Lý Tư kháng nghị : “Phỉ tỷ, gọi ta Kiếm Tiên!”

      Tiên Tiên là cái quỷ gì?

      Mộc Phỉ mặc kệ, đứa này, thời điểm đặt tên tự giác tên của mình được gọi như vậy sao?
      mattroiden2810, Khủng LongHale205 thích bài này.

    2. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,532

      ĐỆ NHẤT MỸ NHÂN [ Thực Tế Ảo ]

      Phù Sinh Nghiên Noãn
      Chương 09: Khen thưởng
      Editor: Serena Bùi

      mua cái bình .” Mộc Phỉ nhắc lại lần nữa.

      “Nga, hảo.” Ngải Lý Tư đáp ứng.

      Mộc Phỉ hỏi: “ người của ngươi có tiền sao?”

      “Đương nhiên là có, Phỉ tỷ, ngươi chờ ta, ta nhanh về nhanh.”

      Ngải Lý Tư xong liền mua cái bình, kết quả dạo vòng, có nơi nào bán, sau đó lại tìm thấy có nơi bán rượu, kích thước bình rượu khá giống chai đựng dầu kia.

      Rượu là loại thức uống được NPC bán giúp khôi phục sức sống, có điều hơi ít, bình khôi phục được có 1 điểm, còn hạn chế thời gian sử dụng, kiểu như trêu ghẹo người ta vậy, cũng may giá cả cũng tiện nghi, nếu đắt, cũng có tiền mà mua.

      Kiếm Tiên Tiên mua rượu, sau đó ngửa đầu chút do dự uống sảng khoái cả bình.

      Mộc Phỉ cắt gừng, cho vào chảo dầu đun sôi, sau đó lại thêm hạt tiêu, hành.

      Người thường xuyên nấu ăn biết, dầu phải nóng, khi đưa gia vị vào đồ bốc hương thực thơm, nhưng là nếu mỗi lần đều chiên như vậy cũng phiền toái, cho nên đều làm lần, đổ ra bình gốm để nguội, lần sau nấu ăn cứ thế mà dùng.

      Mộc Phỉ tính toán, sau này nàng có bệ bếp này nữa, liền tính toán cất bình , sau này dùng cũng tiện.

      “Phỉ tỷ, ta về rồi!” Ngải Lý Tư chạy tới.

      “Ân, cảm ơn, hết bao nhiêu tiền?” Mộc Phỉ hỏi, đây là vật nàng nhờ mua, thể để tiểu hài tử bỏ tiền.

      “Ôi tiền bạc gì, đừng khách khí a.” Kiếm Tiên Tiên , sau đó đưa bình đưa cho Mộc Phỉ, “Phỉ tỷ, cho ngươi.”

      Mộc Phỉ vừa định nhận, lại phát cái bình tay đột nhiên biến mất.

      “Ta thao*! Thế nhưng còn đổi mới!”

      *Chửi bậy nhá các nàng, kiểu như mẹ nó.

      “Đổi mới?” Mộc Phỉ hỏi, từ ngữ này đối với nàng là hẳn là khái niệm mới.

      “Đúng vậy, trong trò chơi, như thi thể của quái vật, các đồ vật rơi xuống từ nó, đều được làm mới, cái bình rượu này, ta vừa uống rượu bên trong, có lẽ được đầu não phán đoán là rác rưởi, nên bị đổi mới.” Kiếm Tiên Tiên buồn rầu mà gãi gãi đầu, “Ta nghĩ tới việc này, Phỉ tỷ, làm sao bây giờ?”

      Mộc Phỉ nghĩ nghĩ hỏi: “Bị phán định là rác rưởi cần mới bị đổi mới hay sao?”

      “A, hẳn là vậy.” Kiếm Tiên Tiên .

      “Vậy ngươi mua lại, về tới đây mới uống có tính ?” Mộc Phỉ .

      “A, vậy ta mua lại, thử xem sao.” Kiếm Tiên Tiên lại đường mệt mỏi mà chạy mua lọ rượu.

      Mộc Phỉ vớt gừng, tiêu, hành trong dầu lên rồi vứt vào thùng rác, tắt lửa, chờ Kiếm Tiên Tiên trở về.

      Thực mau liền thấy người đầy mồ hôi trở lại, lần này đưa có bình rượu cho nàng, “Phỉ tỷ, ta vừa mới uống rồi, còn có thời gian làm lạnh*, ngươi uống .”

      *Thời gian làm lạnh: Các nàng chơi game biết, thời gian cần thiết để hồi phục kỹ năng trong game. Trong trường hợp này là bạn Tiên vừa uống rồi, giờ chưa được uống, phải xong thời gian làm lạnh mới được uống tiếp.

      Mộc Phỉ vừa định hỏi “thời gian làm lạnh’ là gì, lại nghe thấy hệ thống nhắc nhở.

      Đinh ~

      Chúc mừng người chơi được Kiếm Tiên Tiên đưa tặng rượu hoa quế.

      Bạn nhận được rượu hoa quế x1.

      “Cảm ơn ngươi.” Mộc Phỉ , sau đó lại hỏi: “Bao nhiêu tiền, ta đưa ngươi.”

      Kiếm Tiên Tiên : “Phỉ tỷ, cái này rất rẻ, ngươi đừng đưa ta.”

      Thấy Kiếm Tiên Tiên chịu thu, Mộc Phỉ nhớ kỹ ân tình này, quyết định về sau lại hồi báo .

      Mộc Phỉ nhìn bình rượu tay, do dự : “Ta biết uống rượu, làm sao bây giờ?”

      “Phỉ tỷ cần lo lắng, là bình rượu chứ độ cũng có, vị như nước lọc thôi.” Kiếm Tiên Tiên .

      Mộc Phỉ gật gật đầu, bắt đầu mở ra uống rượu, sau đó nàng phát , cái bình rượu này, nhìn ít, khi uống vài ngụm là hết.

      Cầm bình , Mộc Phỉ đổ nước vào đầy bình.

      Mộc Phỉ hỏi: “Khoảng bao lâu chiếc bình này làm mới nhỉ?”

      Kiếm Tiên Tiên nghĩ nghĩ: “Khoảng năm sáu phút.”

      “Vậy chờ thêm lúc, xem nó có bị biến mất .”

      “Ân ân.”

      Hai người chờ thêm chốc lát, phát chiếc bình này biến mất, Mộc Phỉ đổ nước , lại rửa sạch , dùng khăn sạch lau khô.

      Kiếm Tiên Tiên tò mò hỏi: “Phỉ tỷ, ngươi muốn làm gì?”

      Mộc Phỉ : “Cất dầu chiên tốt vào đây.”

      “Ta đổ vào giúp ngươi.” Kiếm Tiên Tiên chủ động .

      Mộc Phỉ thấy điệu bộ nóng lòng muốn thử của , liền gật gật đầu, : “Hảo, ngươi tới, cẩn thận chút.”

      Kiếm Tiên Tiên nhàng đổ dầu vào bình, giọt cũng rớt ra ngoài, Mộc Phỉ khen ngợi đúng lúc : “Rất tuyệt.”

      Kiếm Tiên Tiên nghe được, cảm thấy đặc biệt có thành tựu, liếc mắt cái nhìn đồ tể ở bên cạnh, ảo tưởng đối phương có thể cho cái đánh giá trợ giúp ưu tú, lại thêm ít phúc lợi, sau lại cảm thấy mình suy nghĩ nhiều rồi, đối phương còn mải nhìn Phỉ tỷ kia kìa.

      Lúc này, Mộc Phỉ múc hai muỗng dầu vào nồi, bật lửa, đợi dầu nóng, liền đổ thịt thỏ vào xào.

      Tư lạp……( Cái này là gì , có thể là tiếng xèo xèo phát từ bếp chăng?)

      Kiếm Tiên Tiên nghe được thanh vang lên cũng hơi sợ, tuy nhà có đầu bếp, nhưng lại chưa từng xem họ làm cơm bao giờ.

      Đây vẫn là lần đầu tiên đứng gần như vậy, Kiếm Tiên Tiên nhịn được, lùi về phía sau vài bước, sau đó nàng quen tay đảo thịt, lại thêm sùng bái với Phỉ tỷ nhà rồi.

      Bởi vì gia vị có đủ, Mộc Phỉ quen dùng tỏi, gừng, ớt cay nên nàng đành xào đơn giản, xào trong chốc lát, lại thêm chút nước, đun thêm đoạn thời gian....

      Đợi đồ ăn vừa miệng, độ chín nhừ vừa phải, Mộc Phỉ bày lên đĩa, đặt tới trước mặt NPC đồ tể, chủ động : “Gia vị có đủ, bằng ta có thể làm được càng ngon hơn nữa.”

      Kiếm Tiên Tiên đứng ở bên, gấp chờ nổi mà bốc miếng, nếm ngụm.

      Thịt thỏ vừa được múc ra, thực nóng, 99% độ chân làm độ nóng này truyền tới thần kinh , “Ngô, nóng, ngô, ăn ngon!

      lại lấy thêm miếng nữa, lúc này thông minh hơn, thổi vài cái mới đưa vào trong miệng.

      Kiếm Tiên Tiên thỏa mãn ra mặt : “Ăn ngon quá!”

      Đầu bếp nhà nấu đồ ăn, ăn thấy dinh dưỡng cũng có hương vị, cố tình ba mẹ còn , phải ăn uống như vậy mới khỏe mạnh.

      Vẫn là Phỉ tỷ làm ngon nhất, ăn ngon quá!

      Lúc này, đồ tể cũng nếm xong, đưa ra phán đoán: “Ngươi làm thực tồi, chỉ là, khoảng cách tay nghề nấu nướng bậc thầy còn có chút, thỉnh ngừng cố gắng.”

      Mộc Phỉ có thể đạt được danh hiệu Bào Đinh đại sư, là bởi vì nghìn năm qua, chưa có nhân loại nào biết xử lý nguyên liệu nấu ăn. Ngay cả đầu bếp, cũng rất ít.

      Mộc Phỉ tuy rằng làm đồ ăn nhiều lần, nhưng đó đều là cơm nhà, nghĩa là chỉ quan trọng hương vị, mà trù nghệ chân chính, đánh giá từ sắc hương vị, ba này được đánh giá toàn diện.

      Kiếm Tiên Tiên nghe vậy kháng nghị : “Sao có thể? Phỉ tỷ làm ăn ngon như vậy!”

      Mộc Phỉ lại thản nhiên tiếp nhận kết quả này, rốt cuộc, trù nghệ của nàng tuy rằng ai ăn qua đều khen ngợi, nhưng nàng vẫn tự biết nấy, đạt được từ chuyên nghiệp dễ dàng, nếu lại cho nàng thêm cái danh hiệu đầu bêp nữa, nàng cũng hơi ngại mà nhận lấy.

      Thậm chí, tới cái danh hiệu Bào Đinh đại kia, nàng cũng có chút hổ thẹn khi được nhận.

      Đồ tể lại tiếp: “Tuy rằng thể đạt tới cấp bậc đại sư, nhưng với tay nghề của ngươi, cần phải học tập lại nữa, cố gắng nấu nướng tốt hơn nhé.”

      Đinh ~

      Chúc mừng người chơi, thông qua phán đoán đặc thù, thăng cấp nấu nướng lên bậc cao nhất, mở khóa chức năng sở hữu món ăn.

      “Cái bệ bếp này, cũng tặng cho ngươi, hy vọng ngươi có thể ngừng cố gắng.”

      Đinh ~

      Chúc mừng người chơi, đạt được x1.


      mattroiden2810, Khủng LongHale205 thích bài này.

    3. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,532

      ĐỆ NHẤT MỸ NHÂN [ Thực Tế Ảo ]
      Phù Sinh Nghiên Noãn
      Chương 10: Xuất phát
      Editor: Serena Bùi

      Đôi mắt Mộc Phỉ sáng lên, so với mấy danh hiệu kia, cả chức nghiệp che giấu nàng hiểu kia cái bệ bếp này lại là thứ thực tế và tốt nhất với nàng.

      Có cái bệ bếp này, nghĩa là nàng luôn mang theo cái phòng bếp bên người, là quá tiện lợi!

      Mộc Phỉ chân thành tha thiết cảm ơn : “Cảm ơn ngài, cảm ơn ngài tặng nó cho ta.”

      Đồ tể vẫy vẫy tay, : “ cần cảm ơn ta, đồ này ngươi xứng đáng nhận được.”

      Kiếm Tiên Tiên là là người có kinh nghiệm chơi trò chơi, với đồ tể: “Ngươi Phỉ tỷ giải khóa các món ăn, vậy thực đơn đâu?”

      Đồ tể trả lời : “Nghĩa là những đồ ăn ngươi có thể làm đều có thể làm, thực đơn dĩ nhiên do ngươi tự mình tìm được, đương nhiên, ngươi có thể tới chỗ huấn luyện sư ở chủ thành để học rồi.”

      Với kinh nghiệm của Kiếm Tiên Tiên, nấu nướng là kỹ năng quan trọng nhất trong những kỹ năng sinh hoạt, liên quan tới sức sống, độ đói khát, đồ ăn đặc biệt còn có thêm sức chiến đấu…

      Nơi có của huấn luyện sư chắc có thực đơn cấp cơ sở, nếu có thể được thực đơn cao cấp hơn, bọn họ phát tài, lên cấp cũng có đảm bảo!

      “Thực đơn?” Mộc Phỉ hỏi, tuy rằng biết thực đơn là thứ gì, nhưng nàng cảm giác hai người chuyện có thể giống như trong suy nghĩ của mình.

      Mộc Phỉ hỏi: “Cần làm theo thực đơn à?”

      Kiếm Tiên Tiên giải thích : “ phải, làm theo thực đơn, đồ ăn có thuộc tính, còn , có, giống như đồ ăn ngươi làm… Ta thao!”

      Kiếm Tiên Tiên thể tưởng tượng được nhìn về phía đĩa thịt bên kia.

      Chỉ thấy bên viết:

      “Đồ ăn chưa được đặt tên”

      Miêu tả: Do người chơi Vân Phỉ tạo ra, tài liệu chính là thỏ hoang.

      Công năng: Mỗi giây khôi phục giá trị sinh mệnh 1, giá trị pháp lực 1 điểm, liên tục trong 15 phút.

      “Làm sao vậy?” Mộc Phỉ khó hiểu hỏi.

      Kiếm Tiên Tiên bắt lấy đôi tay Mộc Phỉ, vẻ mặt kích động: “Tỷ, ngươi đùng tỷ tỷ của ta a!”

      “?” Mộc Phỉ đầy mặt dấu hỏi, đứa này lại phát cái gì điên.

      “Về sau ta chính là tiểu đệ số của Phỉ tỷ, Phỉ tỷ nhất định được bỏ rơi ta?” Kiếm Tiên Tiên dùng vẻ mặt lấy lòng mà .

      phải có cốt khí, Phỉ tỷ tùy tay dùng thỏ hoang cấp 1 nấu ăn, đều có thể thêm thuộc tính, nếu về sau tìm được nguyên liệu cao cấp, còn có tương lai sao?

      Hơn nữa, càng đáng sợ hơn, bây giờ mới ngày đầu tiên a!

      Bản thân nàng là chủng tộc đặc thù, còn làm nhiệm vụ chức nghiệp che giấu, còn đạt được cấp bậc nấu nướng cao nhất, tiết tấu này có khác gì nhân vật chính trong các bộ phim mà từng tham gia diễn chứ.

      Mộc Phỉ biết vì cái gì mà phát điên, tiểu hài tử cảm xúc dễ bị thay đổi, đặc biệt là loại còn ở tuổi dậy.

      Nàng nhắc nhở : “Chúng ta có dã lang quật ?”

      “Đúng vậy, , Phỉ tỷ, bên này.”

      Mộc Phỉ tạm biệt với đồ tể, liền theo Kiếm Tiên Tiên.

      Kiếm Tiên Tiên trước dẫn đường tới nơi cho thuê ngựa, giải thích : “Phỉ tỷ, dã lang quật cách đây khá xa, chúng ta nên ngồi ngựa tới đó.”

      “Ân.”

      Trước kia Mộc Phỉ từng ngồi lưng ngựa rồi, nhưng bọn chúng đều là ngựa thấp và lúc đó nàng cũng còn .

      Con ngựa trước mắt, thể coi là quý báu, nhưng thân hình nó rất cao lớn, nhìn qua cũng rất khỏe mạnh.

      Kiếm Tiên Tiên còn tưởng nàng chưa từng thấy ngựa, rốt cuộc biểu trong trò chơi của nàng là chưa chơi qua bao giờ, ngựa là loại động vật tuyệt chủng ở tinh tế, cũng chỉ xuất trong phim truyền hình.

      Thế giới này còn câu lạc bộ cưỡi ngựa, nhưng rất hiếm thấy, mọi người đâu cũng sử dụng cơ giáp, hoặc các loại máy phi hành.

      Kiếm Tiên Tiên : “Ngươi yên tâm, ngựa trong trò chơi đều dịu ngoan, phải sợ.”

      Mộc Phỉ cũng cảm thấy sợ hãi, nhưng đối với ý tốt của người khác, nàng cũng phản bác, nàng gật gật đầu, ngồi ngựa.

      Sau đó liền thấy Kiếm Tiên Tiên cùng mã phu* mục đích của hai người, mã phu thu tiền xong mới vỗ vỗ mông ngựa, con ngựa như được chỉ dẫn tự chạy .

      *Mã phu: Người chăn ngựa

      Vẫn là giống trong thực, Mộc Phỉ nhớ , lần đầu tiên cưỡi ngựa, mông và hai bên háng đều đau vô cùng, nhưng con ngựa này rất êm, ngồi rất thoải mái.

      Thấy hai con ngựa đến đoạn đường giao nhau liền rẽ trái, cần ai chỉ huy cả, nàng tò mò hỏi: “Bọn chúng tự biết đường sao?”

      Kiếm Tiên Tiên cười khúc khích: “Phỉ tỷ, trước kia ngươi chưa từng chơi trò chơi đúng ?”

      Mộc Phỉ gật gật đầu, nàng trước kia chỉ chơi trò ‘Rắn tham ăn’ cùng Anipop*, còn chơi hai trò đó có vài lần thôi.

      *Anipop là thể dạng trò chơi các loại câu đố.

      “Ta giải thích cho tỷ, NPC, phương tiện giao thông đều tự động có chỉ dẫn, chỉ cần lựa chọn mục đích đến là có thể tới nơi.” Kiếm Tiên Tiên , “Tiểu bạch tinh khiết như tỷ, cơ hồ đều tuyệt chủng.”

      Thế giới tương lai, trò chơi thực tế ảo là thú tiêu khiển rất được chào đón và đa phần người nào tinh tế cũng chơi. Đương nhiên cũng có hạn chế, ví như nhiều trò chơi cầu người chơi phải 16 tuổi mới được tham gia, hơn có các loại trò chơi dành cho lứa tuổi này, hơn nữa, thế giới có rất nhiều loại trò chơi thực tế ảo, chỉ khoang trò chơi, còn có mũ giáp trò chơi, Kiếm Tiên Tiên từng chơi trò chơi còn gặp được tiểu hài tử mười tuổi thôi.

      Kiếm Tiên Tiên cảm thấy, với trình độ của Phỉ tỷ, học sinh tiểu học chơi càng thuần thục hơn nàng.

      “Phỉ tỷ, ngươi nếu là thích con ngựa này, có thể dùng tiền mua con.”

      “Có thể mua sao?” Mộc Phỉ hỏi.

      “Đương nhiên, ngươi mở hệ thống linh thú ra.”

      Mộc Phỉ theo lời mở ra, hệ thống linh thú bên trong trống , có thể có hai cách đạt được linh thú.

      “Phỉ tỷ thấy chưa, trong trò chơi《 tu tiên 》, mỗi người có thể có hai con linh thú, con để đánh nhau, con để cưỡi.” Kiếm Tiên Tiên giải thích , “Có nhiều quá có thể phóng sinh bớt , sau này có phòng ở riêng, có thể nuôi được thêm.”

      Kiếm Tiên Tiên có chút nhiều, Mộc Phỉ hỏi theo thứ tự: “Linh thú là cái gì?”

      “Ngô, chính là bảo bảo, biết bảo bảo chứ?”

      “Bảo bảo?” Mộc Phỉ trong đầu xuất hình tượng trẻ con, càng thêm ngốc.

      “Chính là sủng vật, sủng vật biết ?”

      Cái từ này nàng biết, Mộc Phỉ gật gật đầu.

      “Linh thú là sủng vật ngươi có thể thu phục được, có thể giúp ngươi đánh nhau, cũng có thể cưỡi bọn nó, giống như con ngựa này, nếu ngươi mua trở thành sủng vật của ngươi. Nhưng loại linh thú này, nếu đem ra để đánh nhau khả năng vừa lên bị cắn chết rồi.

      Mộc Phỉ gật gật đầu, “Ân ân, chỉ có thể sở hữu hai con sao?”

      “Đúng vậy, nhiều hơn phải thả .”

      “Vậy phòng ở là sao?” Mộc Phỉ hỏi.

      “Sau này trò chơi mở ra ‘phòng ở’, giá cả có thể thực cao, ta chờ mở ra hoán đổi tiền nạp vào mua cái.”

      Nhắc tới tiền, hứng thú mới vừa rồi của Mộc Phỉ còn, nàng nếu có thể mua phòng ở trong trò chơi vì sao mua trong thực cơ chứ?

      mua được phòng ở, cũng mua bộ quần áo đều tốt hơn.

      Vừa định hỏi còn đường kiếm tiền, ngựa dừng lại ở trạm, khá giống với điểm xe bus ngày xưa.

      “Phỉ tỷ, chúng ta đến đây thôi, quãng đường còn lại là phải tự .”


      mattroiden2810, Khủng LongHale205 thích bài này.

    4. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,532

      ĐỆ NHẤT MỸ NHÂN [ Thực Tế Ảo ]

      Phù Sinh Nghiên Noãn
      Chương 11: Vách đá thần kỳ
      Editor: Serena Bùi

      Mộc Phỉ gật đầu, theo sau Kiếm Tiên Tiên, hai người tới cái hang động.

      Trong hang động hắt ra ánh sáng màu hồng quỷ dị, Mộc Phỉ khó hiểu hỏi, "Vì sao cái động lại phát sáng được?"

      Kiếm Tiên Tiên cười ha ha, "Phỉ tỷ, đây là nhắc nhở cho ngươi biết, tới phó bản rồi."

      "À." Nàng còn tưởng bên trong có cái báu vật a.

      Kiếm Tiên Tiên lại , "Trong phó bản, nếu tổ đội cùng nhau, vào gặp nhau. tại chúng ta trong hình thức tổ đội, cứ trực tiếp vào thôi."

      "Ân, được." Kiếm Tiên Tiên bước vào trước, Mộc Phỉ theo sau.

      Đây là hang động tối tăm, phía trước có chút ánh sáng leo lắt, lại nhìn phía bên trong, hoàn toàn nhìn , hai người còn ngửi thấy mùi tanh hôi trong khí, hẳn là từ người dã thú, còn có tiếng sói thường xuyên tru lên, có chút dọa người.

      Kiếm Tiên Tiên : “ dọa người mà, cũng biết đầu não nghĩ thế nào, nhiệm vụ phó bản đầu tiên trầm nhưu vậy."

      “Còn hảo.” Mộc Phỉ trả lời, nàng thuộc về loại người có lá gan lớn, chút ít như này còn chưa đủ dọa nàng.

      Đợi đôi mắt thích ứng với bóng tối nơi này, xa xa, Mộc Phỉ chỉ vào bóng người phía trước, vẻ mặt hoang mang, "Sao nơi đó lại có người?"

      "Đó là NPC."


      "Vì sao lại có NPC trong này?"

      "Mỗi phó bản đều có NPC, có thể sửa chữa trang bị giúp người chơi." Kiếm Tiên Tiên nhẫn nại giải thích.

      "Sửa trang bị?" Nàng nghe giải thích vẫn cứ mê mang.

      "Ân, sau khi chiến đấu trang bị người bị giảm thuộc tính xuống, NPC này giúp tăng lại các thuộc tính có sẵn của trang bị."

      "Uh." Mộc Phỉ vừa hiểu vừa hiểu gật đầu."

      lại gần, Mộc Phỉ nhìn người ngồi dưới đất, người đó dùng tay che lại chân mình, vẻ mặt thống khổ.

      Mộc Phỉ: "Ngươi sao chứ?"

      Nam tử trả lời nàng, chỉ đúng kịch bản của mình, "Đại hiệp đừng nữa, phía trước có bầy sói tụ tập, ta nghe sư phó bên trong có cây Hỏa Diễm Thảo, vào tìm kiếm mới bị dã lang cắn ngụm."

      Kiếm Tiên Tiên lén lút bên tai Mộc Phỉ: “Hỏa Diễm Thảo có lẽ là nhiệm vụ che giấy, nếu được giao cho tốt."

      Mộc Phỉ gật đầu, tiếp tục nghe NPC này , "Đáng thương a, ta cũng là học đồ học được ba tháng, thế nhưng... Ai, đến cái này, đại hiệp nếu vẫn muốn tìm, ta cũng cách nào ngăn cản, nhưng ta trợ giúp các ngươi, nguyện các ngươi lên đường bình an."

      “Cảm ơn ngươi.” Mộc Phỉ , sau đó hỏi nam tử mấy vấn đề, NPC này cũng phản ứng, im lặng lát, lại lặp lại kịch bản trước đó.

      Kiếm Tiên Tiên : “Phỉ tỷ, hỏi được cái gì, chỉ có hai câu lời kịch như này, ngươi có thể giao dịch với thử xem.”

      Mộc Phỉ : “Giao dịch.”

      Sau đó phát , trước người nam tử ra các ô vuông chứa nhiều bình có các màu sắc khác nhau, trong này có ô vuông chứa chiếc bình màu đỏ, đó ghi 'đuốc'.

      “Phỉ tỷ, ngươi nhìn thấy đuốc ?” Kiếm Tiên Tiên .

      “Ân, thấy được.” Mộc Phỉ trả lời .

      Kiếm Tiên Tiên : “Ngươi mua tổ .”

      Mộc Phỉ là tay mới, nàng biết cách mua sắm, nhàng điểm hai cái lên chiếc bình đó, liền lên số lượng, có thể kéo dài thanh số lượng để mưa nhiều, còn có phía dưới là lựa chọn mua tổ, nàng chọn vào mua tổ.

      tổ là số lượng mười, mua xong tiền cũng trực tiếp bị trừ, đuốc cũng được chuyển vào túi đồ của nàng.

      Kiếm Tiên Tiên cũng mua, đuốc của chưa dùng hết, nhưng hắ
      n lại mua thêm ít, phòng ngừa trường hợp cần đến, giao dịch xong, lại hỏi: "Phỉ tỷ mua xong chưa?''

      Mộc Phỉ gật gật đầu.

      “Ngươi thấy cái búa sao?”

      “Cái búa ?” Mộc Phỉ hỏi, “Ở nơi nào?”

      “Ở phía đó.”

      Mộc Phỉ nhìn nhìn, có vài cái icon, nàng hỏi: “Cái nào là búa ?”

      “Ngươi nhìn , hình cái búa là để sửa chữa, trong đó có cái để sửa chữa kiện trang bị, cái lớn để sửa chữa toàn bộ. cái hình cán cân màu xám, đó là để bán đồ vật, ngươi muốn bán đồ vật gì ấn vào đó ra các đồ vật có thể bán"

      Mộc Phỉ : “Ngươi có thể cho ta nhìn thấy ?”

      Kiếm Tiên Tiên lắc lắc đầu: “ được, giao diện của mình chỉ có thể chính mình xem.”

      “Cái bình của NPC này ngươi nhìn thấy sao?” Mộc Phỉ có chút kinh ngạc, cái bình to như vậy xuất trước mắt nàng, đối phương thế nhưng nhìn thấy.

      “Đương nhiên thấy, đồ trong túi đồ của ngươi, giao diện chuyện, chat, giao dịch mua bán, tất cả mọi thứ chỉ có ngươi thấy, người khác thấy được." Kiếm Tiên Tiên lần nữa nhận thức lại trình độ tiểu bạch của Phỉ tỷ nhà mình, : "Nếu ngươi nhận ra được loại trang bị nào, loại dược nào... Ngươi chỉ cần ấn - giữ lên cái ô vuông đó, lên miêu tả tỉ mỉ của vật đó."

      Kỳ , người chơi có thể dùng suy nghĩ khống chế giao diện, nhưng cầu về mức độ tập trung khá cao, nếu thất thần bị lỗi, nên cuối cùng trí não để giao diện kiểu này.

      Kiếm Tiên Tiên tiếp tục phổ cập : “Nếu ngươi chuyện với bạn qua kênh bạn tốt hay kênh mật, dù chuyện trước mặt người khác, người ta cũng nghe thấy. Thầm chí vì phòng ngừa có người am hiểu môi ngữ, thời điểm ngươi chuyện, người khác nhìn vào chỉ thấy mặt người rất bình thường có biểu gì. Nếu còn chưa yên tâm, có thể mở ra hình thức phòng tối."

      Mộc Phỉ nghe vậy, nóng lòng muốn thử, tuy rằng hệ thống có qua, nhưng miêu tả tỉ mỉ như vậy.

      Nàng : “Ta có thể thử lần sao?”

      “Đương nhiên.”

      Mộc Phỉ thử thử, cùng Kiếm Tiên Tiên trò chuyện, giống như Kiếm Tiên Tiên , ràng thanh của Kiếm Tiên Tiên bên tai, nhưng là mặt đối mặt với , môi cũng có động chút nào. Mà mở ra hình thức phòng tối, chung quanh đều bị che chắn, cảm giác an toàn mười phần.

      Mộc Phỉ cảm thấy trò chơi này càng chơi càng thú vị.

      Kiếm Tiên Tiên là người kiên nhẫn, nhất là với các vị tiểu bạch như vậy, vừa vào trò chơi liền gặp được đại thần, cùng chơi với bọn họ. Ngay cả người mới trong bang hội, cũng là người khác mang thăng cấp, chưa làm bao giờ, cảm thấy như vậy là lãng phí thời gian của bản thân.

      Kết quả, lúc này đúng trúng Mộc Phỉ, so tiểu bạch còn bạch, hoàn toàn hiểu, càng giống những người chơi nữ xinh đẹp biết làm nũng, cũng hiểu chính mình sao lại vậy, tự nhiên có kiên nhẫn làm người tốt như vậy.

      Có lẽ, vì tố chất đại thần bên trong của nàng?

      Kiếm Tiên Tiên : “Phỉ tỷ, chúng ta vào thôi, nhớ sử dụng đuốc.”

      Mộc Phỉ gật gật đầu, hai người cùng cầm đuốc tay bước vào phía trong hang động.

      Ngọn đuốc này so ngọn đuốc ngoài đời càng chiếu sáng tốt hơn, phạm vi cũng xa hơn, lúc đầu Mộc Phỉ còn lo lắng sợ nhìn .

      Thực mau, bọn họ liền nhìn thấy đôi mắt màu xanh trong bóng tối, sau đó cẩn thận lại gần, con dã lang loanh quanh, bộ dạng cảnh giác, thế mà lại phát ra hai người bọn họ.

      “Phỉ tỷ, cần qua đó vội, chưa tới phạm vi công kích của nó chúng ta vẫn an toàn. Trước tiên, ngươi đưa ngọn đuốc tới gần vách đá, sau đó xuất lỗ trống, có thể cắm đuốc ở đó."

      xong, liền làm mẫu cho nàng.

      Mộc Phỉ cũng làm theo, quả nhiên thần kỳ vô cùng.

      Nàng quên cảm thấn, "Vách đá này thần kỳ."

      "Haha, trong phó bản đều như vậy, bằng ngươi cầm ngọn lửa tay, còn đánh quái thế nào được. Phỉ tỷ, ta lên trước, ngươi chú ý thêm máu cho ta."
      mattroiden2810, Khủng LongHale205 thích bài này.

    5. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,532


      ĐỆ NHẤT MỸ NHÂN [ Thực Tế Ảo ]
      Phù Sinh Nghiên Noãn
      Chương 12: Bạo Kích
      Editor: Serena Bùi

      Với chức nghiệp kiếm khách, ban đầu, mọi người đều chơi như nhau, sau này bước lên con đường tu tiên, người chơi có thể lựa chọn chuyển sang kiếm tiên hoặc kiếm ma. Mà Kiếm Tiên Tiên có chủng tộc đặc thù nên về sau trở thành Kiếm Tiên.

      Mà chuyện đó, cũng là việc của tương lai, tại Kiếm Tiên Tiên mới biết chút ít các chiêu thức cơ bản của kiếm—— giang hồ kiếm thức.

      Sau đó, Mộc Phỉ nhìn nhìn, Kiếm Tiên Tiên chém con sói phát, con sói cắn lại cái. Thanh máu đầu bắt đầu tụt dần, người thú cứ vậy mà chém cắn nhau.

      Chức nghiệp của Mộc Phỉ là y sư, tại cũng chỉ có chiêu y thuật hồi máu đơn giản nhất, nàng thấy máu của thấp, liền cầm hồ lô tay, thầm vài từ, sau đó liền thấy máu người Kiếm Tiên Tiên thong thả hồi lại.

      Phó bản này vốn là dành cho hai người, tại chỉ có hai, lại còn có người là y sư, hai người đánh mãi đánh mãi, mới giết được con sói đầu tiên.

      Theo tư thái ngã xuống của con sói, thanh kinh nghiệm của hai người đều tăng lên, người sói cũng rơi ra ít tiền đồng và vật phẩm màu xám.

      Mộc Phỉ lúc này mới nhớ tới nghi vấn của mình, “Vì sao quái vật lại ăn cả tiền đồng?”

      Kiếm Tiên Tiên cảm thấy còn lời nào để , “Phỉ tỷ, phải nó ăn, mà là giết được quái nhận được đồ vật và tiền.”

      “Đồ vật?”

      “Chính là khen thưởng, ngươi đánh quái xong được khen thưởng.”

      Mắt nàng sáng lên, “Đều có sao?”

      “Ân, quái càng cao cấp đồ rơi xuống càng nhiều, đặc biệt là Boss, còn có khả năng nhận được trang bị.”

      Mộc Phỉ vui vẻ nở nụ cười, lúc này nàng liền biết phương pháp kiếm tiền trong trò chơi rồi, chỉ cần nàng giết nhiều quái, như vậy nhiều tiền ?

      Vì thế, sau khi nhìn thấy con sói thứ hai, Kiếm Tiên tiến lên chém xuống, Mộc Phỉ cũng lấy đại đao từ trong túi đồ.

      Nàng vừa mới thử rồi công kích của y sư lên người sói, máu nó chỉ rớt có xíu, với lượng máu như vậy của con sói này, coi như đau ngứa.

      có khả năng nàng và Kiếm Tiên Tiên luôn tổ đội đánh quái, nếu có việc phải , ai tới giết quái cùng nàng?

      Nàng muốn kiếm tiền, tự nhiên đều phải dựa vào bản thân.

      Mộc Phỉ cầm đao lớn, chậm rãi tiến lại gần, khi con sói bị Kiếm Tiên Tiên hấp dẫn chú ý nàng ra phía sau lưng nó, nó cũng có phản ứng gì.

      Kiếm Tiên Tiên chỉ thấy trước mắt mình, Phỉ tỷ cầm đao to, trực tiếp chém xuống đầu sói.

      Bạo kích!

      Máu của con sói bị rớt hơn phân nửa, sau đó lại thấy Phỉ tỷ rút đao ra, lần nữa chém nhát vào đúng đầu con sói.

      Bạo kích!

      Con sói kêu lên tiếng, nằm mặt đất.

      “Phỉ, Phỉ tỷ?”

      Kiếm Tiên Tiên bị dọa choáng váng.

      Chuyện gì vừa xảy ra?

      Mộc Phỉ lắc đao to dính máu, hóa ra con sói khó giết như vậy, sau đó nàng cúi đầu nhặt vật phẩm rơi ra từ người con sói, bởi vì là hình thức tổ đội, nên mỗi người được nhận nửa.

      Kiếm Tiên Tiên liền nhớ tới trước kia từng nhìn thấy mạng có lưu hành câu cổ.

      Trời của ta.

      ràng nàng là cái y sư, vì sao chém ra hai đao liền giết chết được quái vật rồi!

      mới là kiếm khách, chém hơn nửa ngày cơ mà!

      khoa học!

      Kiếm Tiên Tiên vừa kích động vừa tò mò mặt dày hỏi nàng, đây là kỹ năng che dấu gì vậy, tính ra đây là vấn đề khá tế nhị, nếu Mộc Phỉ muốn có thể cự tuyệt .

      Mà Mộc Phỉ cũng để ý, nàng cho Kiếm Tiên Tiên biết. liền hiểu, sở dĩ Phỉ tỷ của có thể tạo ra bạo kích, là vì nàng vô ý mở ra hình thức tự chủ.

      Hình thức tự chủ, là tới người chơi tự vận dụng kỹ năng của mình, mà muốn có thể vận dụng kỹ năng của bản thân cũng rất khó khăn.

      Giống như là kiếm khách giang hồ, các chiêu thức cơ bản có mười chiêu, hình thức tự chủ gồm các chiêu: thức, phách, chọn liêu, điểm, quải, thứ*… mỗi động tác đều phải nhớ ràng, mới có thể phát huy được uy lực của chiêu kiếm.

      *Bùi: Mấy chiêu thức kiếm này, ta tìm các trang đều ra, các nàng có biết xin góp ý cho ta nhá.

      Kiếm Tiên Tiên nhớ hết, theo , đây chỉ là kiếm pháp giang hồ, chờ lên cấp cao bái nhập môn phái được học kiếm pháp cao cấp, lúc đó lại tập trung học cũng muộn.

      Lúc này cảm thấy mình như đồ ngốc vậy, để được bạo kích, là phải sử dụng hình thức tự chủ đánh vào điểm yếu của quái.

      Có lẽ đây là nguyên nhân khiến mọi người tôn sùng hình thức tự chủ, cao thủ chân chính khác người thường phải chỉ là chút.

      tại, trong trò chơi xuất rất nhiều chức nghiệp, có thể bọn họ đều trải qua rất nhiều huấn luyện chuyên môn, có thể mở ra hình thức tự chủ.

      Mà Mộc Phỉ, chút kinh nghiệm cũng có, nàng có thể tạo ra bạo kích, đơn giản là do cách chém xuống vô cùng thô bạo. Có lẽ là kỹ năng “Chặt thịt” này, băm loạn cũng hơn các loại kỹ năng hoa lệ khác.

      Vừa lúc nàng chém xuống đầu con sói, vừa là kích phát kỹ năng, lại đánh trúng nhược điểm của nó, thế là hai chiêu cho con sói về khu an toàn, à nhầm về với đất mẹ.

      Kiếm Tiên Tiên vừa hâm mộ vừa ghen tị, “Phỉ tỷ, ngươi , có y sư như ngươi còn cần kiếm khách như ta làm gì?’’

      kiếm khách, đánh nửa ngày quái mới chết, y sư bên này, chém hai đao liền chết!

      Mộc Phỉ nghiêm túc , “Do ngươi hấp dẫn lực chú ý của nó.”

      Nàng có thể chém đao chuẩn xác, vẫn là do kéo lực chú ý của con sói, nếu chỉ có mình nàng, sợ là luống cuống chân tay ấy chứ.

      Kiếm Tiên Tiên lại cảm thán, nghĩ tới mình câu nàng lại đáp nghiêm túc như thế, vừa cười vừa thân mật ôm vai nàng, “Hắc hắc, nguyên lai ta còn có chỗ hữu dụng, Phỉ tỷ ngàn vạn lần đừng vứt bỏ ta nhé.”

      Bị người ta ôm vai, nàng tự nhiên liền kéo tay xuống, “ thôi.”

      Nàng trả lời , bởi nàng biết, hai người mục tiêu khác nhau, đường có thể gặp nhau, chứ đường , chắc chắn giống nhau.

      Có thể chơi cùng nhau, liền quý trọng, sau này đánh quái cùng nhau, nàng cũng phải học cách đối mặt mình.

      Kiếm Tiên Tiên nhìn tay mình, cảm giác thực vi diệu.

      Đây là bị ghét bỏ lần nữa?

      Phỉ tỷ, tỷ có biết hay , đây là ước mơ của vô cùng, vô cùng nhiều fan a…

      chủ động thân thiết, đối phương lại còn cảm kích?!

      Trong cuộc đời , người dám đối đãi như thế, ngoài trai của , cũng chỉ có duy nhất Mộc Phỉ nàng.

      Lại , cảm giác Phỉ tỷ thực rất giống trai , chẳng lẽ là trai giả?

      Kiếm Tiên Tiên lại bị suy nghĩ linh tinh của mình làm kinh sợ.

      “Tiên Tiên, có ?” Mộc Phỉ phía trước ngoái đầu lại hỏi.

      “Ai, , lập tức tới!” Kiếm Tiên Tiên xong, liền phản ứng, “ đúng, Phỉ tỷ, ngươi đừng gọi ta là Tiên Tiên!”

      “Nga, nhanh lên, ở đây có con sói.”
      Khủng LongHale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :