1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Võ Tướng Cướp Cô Dâu - Nguyên Nhu

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 10

      Edit: hathai & Quảng Hằng
      Người săn sóc dâu vui vẻ cầm hồng bao , cuối cùng xoay người thét to nha hoàn trong phòng đều cùng nhau rời .

      Uất Trì Tú xem các nàng rời phi thường nhanh, cười cười, là thấy tiền sáng mắt, cầm tiền bỏ chạy nhanh như bay.

      đến bên giường, lẳng lặng nhìn tân nương tử, lòng tràn đầy say đắm như sắp lao ra ngực, nghĩ tới chỉ nhìn nàng như vậy, liền cảm thấy thực thỏa mãn.

      “Tú ca, đầu ta thực nặng, chàng mau chút.” Trầm Lâu Đậu vốn dĩ muốn giống như tân nương tử, thẹn thùng cúi đầu, chờ đợi trượng phu tiến lên xốc lên hồng khăn trùm đầu của nàng, nhưng đầu nàng sắp ngẩng nổi nữa, Tú ca còn đứng ở bên bất động như núi, nàng đành phải giọng thúc giục chút.

      Uất Trì Tú tươi cười rạng rỡ, cũng để ý đến tân nương tử thẳng tính như vậy, duỗi tay nâng khăn trùm đầu nàng lên, nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc xinh đẹp tuyệt trần kia. Hôm nay, hai gò má của nàng ửng hồng nhàn nhạt, môi điểm hồng, càng quyến rũ phong tình hơn hẳn ngày thường làm nhìn đến ngơ ngác.

      Trầm Lâu Đậu mắc cỡ đỏ mặt, nàng có thể cảm nhận được lửa nóng từ ánh mắt Uất Trì Tú, nhất tưởng đến chuyện xảy ra trong chốc nữa, nàng càng thẹn thùng đến ngay cả đầu ngón chân đều cong lên.

      Ánh mắt từ mặt của nàng dời xuống, vào trước ngực của nàng, vừa thấy đến khối kim trong ngực nàng, rất khó cười, bởi vì kim bài cư nhiên viết “Tặng huyện quân Giang Ninh”, phía dưới còn thêm chú viết --“Trần Trầm hai nhà bán ra được chút gì”.

      Lão thiên gia a! Dân chúng huyện Giang Ninh đúng là thú vị! Ha ha ha ha......

      Lúc vừa mới bái đường vẫn chưa nhìn kĩ, trách được đống mọi người cười ngừng.

      khí kiều diễm đều bị nụ cười sảng khoái của phá hủy, Trầm Lâu Đậu mặt nhăn mặt nhăn mũi, đợi , tự mình đưa tay tháo mũ phượng xuống, lại đưa tay nhìn thấy khối kim bài lóe sáng kia.

      “Cười cười cười...... Chán ghét!” Nàng đưa lưng về phía , bất mãn lẩm bẩm.

      Uất Trì Tú thấy nàng tức giận, từ phía sau ôm thắt lưng của nàng, tựa vào người nàng,“Đừng tức giận, hôm nay là ngày vui, thích hợp tức giận.” Tuy rằng rất buồn cười, nhưng tối nay muốn được ôm ai đó, tốt nhất nên ráng nín nhịn chút vậy.

      Trầm Lâu Đậu kỳ cũng thực bất đắc dĩ, lúc nàng nhận lấy khối kim bài này, vốn dĩ cũng cuồng tiếu ngừng, nhưng sau đó lại muốn nàng lúc xuất giá mang ở cổ! cái gì rất nhiều người ở Giang Ninh cũng đến đây, mang lên thất lễ...... Bởi vậy, đường theo ra cửa phòng Tống phủ đến gả vào tân phòng Uất Trì phủ, nghe biết bao nhiêu tiếng cười.

      “Nàng thay bộ xiêm y thoải mái , ăn vài thứ, tối nay ta trở lại.”

      Nàng buồn bực quay đầu nhìn ,“Chàng muốn đâu?” phải vào xòn, còn muốn đâu?

      Uất Trì Tú bóp cái mũi của nàng, nhắm ngay môi của nàng hôn sâu, hồi lâu sau mới buông nàng ra,“Bên ngoài còn có tân khách! Hoàng Thượng cùng ít vương công đại thần đều còn ở đây, ta thể ở trong phòng lâu lắm.” Là vì nhớ nàng, mới tiến đến xem chút.

      biết Hoàng Thượng cùng ít lão thần, cũng có ý định để tiến vào đêm động phòng hoa chúc đơn giản như vậy, Hoàng Thượng thậm chí còn dẫn theo hơn mười đại thần nổi danh uống rượu say, hạ quyết tâm muốn cho mềm nhũn khi bước vào tân phòng.

      May mắn ngu ngốc, cũng tìm hơn mười người bạn thân cũng thuộc hàng uống rượu cực giỏi đến chắn rược để xem ai lợi hại hơn ai.

      “Được.” Nghe như vậy, Trầm Lâu Đậu ngoan ngoãn gật đầu, dù sao nàng có thể thoát khỏi bộ xiêm y nặng nề này là tốt rồi.

      Uất Trì Tú thấy nàng đáng nghe lời như vậy, nhịn được lại ở trong phòng cùng nàng vành tai và tóc mai chạm vào nhau hồi lâu, thẳng đến Ngụy Tề vọt tới tân phòng tìm người, mới tâm cam lòng tình muốn theo ly khai.

      Vẫy vẫy tay, Trầm Lâu Đậu vui vẻ đưa tiễn trượng phu, chờ bọn xa, nàng nhìn mỹ thực món ngon bàn rực rỡ muôn màu, khóe miệng nhếch lên, ha ha......

      Chúc quang phản chiếu, tân phòng bàn mảnh bừa bãi, chỉ còn lại có đôi nến long phượng là còn hoàn hảo như lúc ban đầu -- đúng, ngọn nến cũng cháy hơn nửa, tính hoàn hảo.

      Uất Trì Tú cả người đầy mùi rượu, bước chân tập tễnh vào giường, chỉ thấy giường vị tiểu mỹ nhân nằm co vù vù ngủ say, khuôn mặt nhắn đỏ bừng, môi mọng cũng đỏ ửng, rất là mê người.

      Tư thế ngủ của tiểu mỹ nhân phải tốt lắm, cái xoay người, đem chăn đá văng ra nửa, lộ ra dáng người nàng giấu ở chăn phủ gấm.

      Chăn phủ gấm, tiểu mỹ nhân chỉ mặc chiếc áo lót, hai chân trắng noãn mềm mại thế nhưng cái gì cũng có mặc, hai chân như như ...... Làm cho người xem huyết mạch sôi sục, cả người lửa nóng.

      theo, tiểu mỹ nhân vòng vo nửa vòng, cái chân cũng đè lên chăn, cái mông trơn bóng đều lộ ra ngoài......

      Đủ! Người tới quyết định đây là khả năng nhẫn nại cực hạn cao nhất mà có, liền vội vã thoát hết quần áo người mình, bổ nhào vào giường.

      Nằm ở giường Trầm Lâu Đậu ngủ rất ngọt ngào, buổi chiều ăn uống no đủ sau, nàng thấy bàn hẳn là rượu lễ hợp cẩn chồng cùng nhau uống, tâm ngứa khó nhịn, nhịn được trộm uống mấy ngụm, ngọt ngào, còn có mùi nho thơm ngát, kết quả càng uống càng cảm thấy uống ngon, cả bầu rượu đều bị nàng uống sạch.

      Tiểu Lục chậm rãi bước vào, nhìn thiếu phu nhân say đổ, toàn bộ choáng váng, nhưng nàng thực thông minh đem thiếu phu nhân lột sạch , để cho thiếu gia buổi tối dễ làm việc, nhưng nếu cởi sạch lại sợ thiếu phu nhân nhiễm phong hàn, nghĩ nghĩ lại giúp nàng mặc vào nhất kiện áo lót, nghĩ tới này chó ngáp phải ruồi, làm cho Uất Trì Tú quả thực chính là dục hỏa đốt người.

      Ngủ thẳng nửa, Trầm Lâu Đậu đột nhiên cảm giác được người giống như có cái gì di động, ẩm ướt, ram ráp, nóng nóng… Nàng phải thoải mái mà giật giật, cỗ trọng lực lại bài sơn đảo hải đánh úp về phía nàng.

      Nàng mở đôi mắt buồn ngủ mơ màng, nhìn thấy Uất Trì Tú nằm ở thân thể của nàng, hơn nữa đầu lưỡi an phận liếm nụ hoa trước ngực nàng, nàng cả kinh, trong đầu lên rất nhiều lời mà từng dạy, biết hành động tại của chính là “Viên phòng”.

      “Tú ca?” Nàng cũng phát tiếng của mình ngọt ngào như tiếng rên rỉ, cảm nhận được bàn tay to của lướt qua thắt lưng của nàng, vỗ về chỗ tư mật làm người ta ngượng ngùng.

      “Lâu Đậu, Lâu Đậu của ta.” Kích tình khó nhịn, Uất Trì Tú chỉ có thể bằng vào bản năng sử dụng, hôn lần toàn thân của nàng, đem nhiệt tình nhất tịnh lây bệnh cho nàng.

      Nến đỏ càng ngừng nhảy lên, phản chiếu hình ảnh bên giường, chỉ thấy hai đạo thân ảnh gắt gao hòa cùng chỗ, tiếng rên rỉ kiều, thanh càng gầm ngừng vang lên, phổ thành khúc nhạc tình làm người ta mặt đỏ tim đập.

      Vượt qua lúc ban đầu đau đớn, chỉ còn lại nhiệt liệt triền miên, toàn tâm toàn ý tình trao đổi, ở luật động cuối cùng, Uất Trì Tú đem sở hữu chính mình đều giao cho nàng, tràn đầy chút nào giữ lại, mà hai chân Trầm Lâu Đậu gắt gao cuốn lấy thắt lưng , đón nhận tất cả của , nhịn được cảm động đỏ mắt, nhìn nam nhân nàng sâu nhất trước mắt, cũng là bầu trời duy nhất của nàng từ nay về sau

      “Lâu Đậu, Lâu Đậu ta nhất.” Cúi đầu, Uất Trì Tú sâu dừng ở khuôn mặt nhắn ẩm ướt của nàng, nhàng thổ lộ ngữ chôn dấu trong lòng lâu.

      Nước mắt chảy xuống, nàng rốt cục đợi được những lời này, nàng ôm chặt , môi đỏ mọng khẽ mở,“Chàng cũng là người mà ta nhất, Tú ca, chúng ta vĩnh viễn rời.”

      Uất Trì Tú chậm rãi, thận trọng gật đầu, hôn lên đôi môi mềm mà nhất, đem lời hòa tan vào trong miệng nàng --

      “Vĩnh viễn......”

      nhất Tiểu Tú ca, hội vĩnh viễn vĩnh viễn bồi ở bên người Tú ca.

       

       

       

       

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Kết thúc
      Edit: Quảng Hằng




      “Nương, nương, làm sao bây giờ?” thanh áp lực từ gian phòng truyền đến, trong thanh hỗn loạn tiếng khóc.

      “Suỵt, đừng khóc, chúng ta vụng trộm đem nó đến hậu viện tẩy tốt rồi.” tiếng mềm mại an ủi như vậy.

      Chỉ chốc lát sau, cửa phòng vốn dĩ đóng chặt chậm rãi mở ra góc, cái đầu ló ra, cái đàu kia khẽ nhìn quanh quất, , xác định bốn bề vắng lặng, sau đó mới lặng lẽ mở ra cửa phòng ra.

      ra cửa phòng là vị phụ nhân mặc quần áo vàng nhạt, đôi mắt nàng trong veo như nước chung quanh xem rồi lại xem, rồi sau đó đối với trong phòng ngoắc:“Nhanh chút, có người a.” Nàng thầm .

      Trong phòng truyền đến trận thanh tất tất tốt tốt, tiếp theo, tiểu nam hài đáng trong tay cầm đoàn màu trắng gì đó ra, lại có chút tập tễnh, có chút cố hết sức vào bên người phụ nhân xinh đẹp.

      Phụ nhân xinh đẹp cùng tiểu nam hài giống như ăn trộm, hai người đường lén lút vào giếng nước trong hậu viện, mỹ phụ nhân cố hết sức tha đến cái đại mộc dũng, thở hồng hộc đặt ở bên cạnh giếng nước.

      Tiểu nam hài lập tức cầm trong tay gì đó hướng mộc dũng nhất quăng, vừa nhấc đầu, thấy mỹ phụ nhân vất vả múc nước lên, liền nhu thuận tiến lên hỗ trợ.

      Hai người trước sau quần quật hồi lâu, vất vả mới múc được nước vào mộc dũng, mỹ phụ nhân xắn tay áo, bắt đầu cầm lấy khăn màu trắng trong mộc dũng chà xát lại tẩy, mà tiểu nam hài cởi hài, nhảy vào mộc dũng vừa nhảy lại vừa đạp, đem miếng khăn màu trắng giặt sạch.

      “Nương, có người biết ạ?” Tiểu nam hài cúi đầu, cầm lấy ống tay áo mỹ phụ nhân hỏi.

      Mỹ phụ nhân khoát tay,“ .” Nàng đầu đầy mồ hôi, kết cục của việc thói quen làm việc, chính là hai tay chà xát đau quá, thắt lưng đau thế nào ấy.

      Nghe vậy, khuôn mặt nhắn tiểu nam hài vỗn uể oải thế này mới có chút sáng rọi, biết tình sáng tỏ, yên tâm, thanh danh của bị hủy bởi tấm khăn trải giường này.

      Mỹ phụ nhân thương sờ sờ mặt tiểu nam hài,“Tốt lắm, sạch rồi, còn lại giao cho nương, con chơi .” Lấy ra khăn tay, nàng cẩn thận đem mồ hôi lau khô giúp con, miễn cho gió thổi qua liền nhiễm phong hàn.

      Tiểu nam hài đỏ mặt, vui vẻ nhận mẫu thân ôn nhu che chở.

      chơi .”

      “Vâng!” Gật gật đầu, tiểu nam hài xác định bí mật bị biết, vô cùng cao hứng tìm bạn chơi đùa.

      Mỹ phụ nhân nhìn bóng dáng chạy xa , ôn nhu cười, quay đầu nhìn đến tấm khăn trải giường, sâu thở hắt ra, nàng ôm khăn đẫm nước càng trở nên thêm nặng nề đến sào phơi bên cạnh, nhưng sào trúc rất cao, mỹ phụ nhân đành phải nhón mũi chân, muốn đem khăn trải giường giắt lên sào.

      Đột nhiên, nàng dưới chân vừa trợt --

      “A!” Kinh hô tiếng, nàng nhắm chặt hai mắt, chờ rơi khi đau đớn xuống đất, nhưng đôi cánh tay hữu lực đúng lúc gắt gao ôm lấy thắt lưng của nàng, mềm giúp đỡ nàng.

      Cảm giác kia quá mức quen thuộc, mỹ phụ nhân chậm rãi mở mắt ra, quả nhiên thấy hé ra khuôn mặt quen thuộc, nàng khỏi cười khan vài tiếng. Trượng phu của nàng biết từ chỗ nào xông ra, cười nhìn nàng.

      “Ta phải cố ý.” Mỹ phụ nhân phun thè lưỡi, làm nũng ôm lấy thắt lưng trượng phu , kỳ vọng có thể cần tức giận.

      “Mang đứa còn an phận như vậy.” Nam tử tuấn dật ôm nàng cười bất đắc dĩ, nhéo cái mũi của nàng, nho trừng phạt nàng chút.

      “Tú ca, chàng thấy?” Mỹ phụ nhân, cũng chính là Trầm Lâu Đậu, nghi hoặc hỏi .

      Uất Trì Tú cười, buông lỏng tay ra, cầm lấy khăn trải giường giắt được nửa sào trúc, dễ dàng giải quyết nó.“Lúc nàng cùng Hàn nhi ra khỏi phòng, ta theo phía sau nàng. Hàn nhi đái dầm sao?” Lời tuy là câu hỏi, ngữ khí lại là khẳng định.

      đến con, là làm Uất Trì Tú cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười, con sau khi sinh ra, cũng rất thích kề cận nương của nó, làm cho nương chậm chạp mang đứa thứ hai, hai tháng trước, Lâu Đậu vất vả có thai, rốt cục đem con đá ra cửa phòng, được tiếp tục quấn quít lấy thê tử , làm cho nàng quá mức mệt nhọc.

      nghĩ tới con mới ngủ mình đến bảy ngày, cư nhiên trộm đái dầm! Còn dám để cho người ta biết, sợ bị hủy danh nhất thế của nó. Xuy, xú chỉ đứa con nít, muốn danh gì chứ?

      Còn làm phiền nũng nịu thê tử làm việc cực nhọc, ngồi xổm đất chà xát giặt giũ, vì giúp xú tiểu tử kia thu thập.

      “Chàng biết? Trăm ngàn lần đừng ra, Hàn nhi cảm thấy thực mất mặt.” Trầm Lâu Đậu vội vàng .

      Tú ca luôn luôn là hùng trong lòng con, nếu như bị hùng trong lòng biết chính mình đái dầm, vậy đối với con nhất định là đả kích rất lớn.

      Chuẩn bị xong những thứ lặt vặt đó, Uất Trì Tú dắt tay thê tử bé, mang theo nàng bắt đầu tản bộ,“Ta biết.” Giận giận, , nhưng con từ cực sĩ diện, làm cha như mình sao có thể để con xấu hổ được chứ?

      Trầm Lâu Đậu tò mò nhìn trượng phu,“Sao chàng biết Hàn nhi đái dầm?” Tẩy sàng đan có rất nhiều giải thích, đái dầm cũng nhất định là lý do duy nhất.

      Uất Trì Tú liếc mắt nhìn nàng

      phải nàng xem nhật kí của nương ta, còn biết?”

      Nàng đầu tiên là sửng sốt, rồi sau đó cười ha ha. ra trượng phu của nàng sớm biết bà bà đưa từng chuyện từng chuyện lsc còn ghi lại sót chút gì.

      ra, nam hài Uất Trì gia đều như vậy a......” Tiếng ngọt ngào hòa cùng tiếng cười vang lên.

      thanh khác trầm mặc chút, rồi sau đó :“Có thể đúng, bởi vì bà nội ta từng ôm khăn trải giường trộm khóc với ta...... Cha ta cũng từng như vậy.”

      “Ha ha ha ha......”

      Tiếng cười ngọt ngào đó càng ức chế được, xa còn vang mãi ngừng......

      End
       

       


      trangmai1234 thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :