1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vô song cuồng phi:Giang thượng hồ ly thái tử - Hạ Tịch U (c37) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      [Xuyên ] Vô song cuồng phi: Giang thượng hồ ly thái tử - Hạ Tịch U


      À, mình giải thích chút tại sao lại gọi Âu Dương Ca là "" chứ phải là "ông". Bởi vì tuy Âu Dương Ca là cha của Vô Song nhưng ra hơn chị có 10 tuổi, tính ra ảnh cũng cỡ 20-30 gì đấy =v=" Gọi là ông nghe kì quá TvT


      CHƯƠNG 17:


      NÀNG VÌ SAO CÓ THỂ NGỒI LÊN VỊ TRÍ LÃO ĐẠI XÃ HỘI ĐEN?


      PHẢI CHỈ SỐ THÔNG MINH HƠN NGƯỜI, LẠI CÀNG CÓ BẢN LĨNH QUẢN LÝ, MÀ LÀ ĐÁNH CHẾT. CÁI TRẬN PHÁP QUA, CÓ THỂ GIẾT HẾT NGƯỜI CỦA CẢ BANG PHÁI, MẠNH MẼ, THỦ ĐOẠN NHƯ VẬY, AI CÓ THỂ PHỤC?


      NẾU NÀNG MUỐN TRANH, AI CÓ THỂ XƯNG VƯƠNG NỮA?


      TRONG ĐẠI SẢNH, KHÍ YÊN TĨNH LÀM NGƯỜI TA CẢM GIÁC NHƯ HÍT THỞ THÔNG. ÂU DƯƠNG CA VẪN ĐỨNG BÊN NGƯỜI VÔ SONG, VẺ MẶT LẠNH LÙNG NHÌN ÂU DƯƠNG NGỌC, TƯ THẾ KIA, ÂU DƯƠNG NGỌC CHÚT NGHI NGỜ, NẾU RA TAY, ÂU DƯƠNG CA GIÂY TIẾP THEO HƯỚNG ĐÁP TRẢ.

      NHÌN QUA TƯỞNG NHƯ NHÀN HẠ, NHƯNG NẾU NHÌN KỸ, THẤY NỬA NGƯỜI VỪA VẶN NGĂN Ở VỊ TRÍ TRÁI TIM CỦA VÔ SONG. CÁCH KHÁC, MUỐN ĐẢ THƯƠNG VÔ SONG, NHẤT ĐỊNH PHẢI BƯỚC QUA XÁC CỦA ÂU DƯƠNG CA


      ĐỘNG TÁC RÀNG, NHƯNG CẢ ÂU DƯƠNG NGỌC VÀ VÔ SONG ĐỀU CHÚ Ý TỚI.



      ĐỘNG TÁC ĐƠN GIẢN, LẠI ĐÁNH ĐẾN NƠI MỀM YẾU NHẤT TRONG LÒNG VÔ SONG. BÌNH THƯỜNG NGHE ĐƯỢC CHA GIÀ ĐỐI VỚI MÌNH RẤT TỐT. CẢM THẤY CÓ ĐIỂM QUÁ. HÔM NAY CHÂN CHÍNH THẤY ĐƯỢC, PHÁT RA NHỮNG NGƯỜI ĐÓ LÀ BIỂU ĐẠT KÉM .



      CHỈ QUA QUÝT MẤY CÂU, LÀM SAO MIÊU TẢ HẾT TÌNH CẢM CỦA ĐỐI VỚI MÌNH?



      GIANG NGHỊ NHÌN TÌNH HUỐNG CÓ PHẦN GIẰNG CO, CÓ CHÚT SUY NGHĨ, VIỆC LỜI HỢP DẪN ĐẾN ĐÁNH SAU XẢY RA RẤT NHIỀU. NHƯNG LÀ HAI PHE NHÂN MÃ NÀY HẲN LÀ ĐỊNH ĐÁNH NHAU TRONG NÀY ?


      VÔ SONG KIÊN NHẪN CHỜ ĐỢI, NGƯỜI NÀY BIẾT LÃNG PHÍ THỜI GIAN CHÍNH LÀ LÃNG PHÍ SINH MỆNH SAO? SINH MỆNH ĐỐI VỚI VÔ SONG NÀNG MÀ , LÀ TẤT CẢ, CHẲNG LẼ BIẾT SAO?



      “ CÓ CHUYỆN MAU , NẾU CÓ GÌ, VẬY XIN THỨ CHO PHỤNG BỒI (TIẾP)”


      CÂU KIA CÓ PHẦN VÔ LỄ. TUY RẰNG NÀNG PHẢI NGƯỜI NHO NHÃ, NHƯNG CŨNG PHẢI NGƯỜI THÔ TỤC. ĐƯỢC RỒI, VÔ SONG THỪA NHẬN, TÍNH CÁCH CỦA NÀNG THỰC KỲ CỤC.



      “ NGƯƠI ĐÂY LÀ ĐUỔI BẢN ĐIỆN SAO?”



      BẢN ĐIÊN? XƯNG HÔ NÀY LÀM ÁNH MẮT MẮT VÔ SONG VÒNG VO CHÚT. HÓA RA NGƯỜI NÀY LÀ THÁI TỬ. THỂ TRÁCH NÀNG BIẾT, NÀNG NGAY CẢ HOÀNG CUNG ĐỀU CHƯA CÓ QUA.



      THỨ NHẤT ĐƯƠNG NHIÊN LÀ DO TÍNH TÌNH CỦA VÔ SONG, NGƯỜI NHƯ NÀNG MÀ TIẾN CUNG, KẾT CỤC ĐƯƠNG NHIÊN LÀ XƯƠNG CỐT ĐỀU TÀN, CHỈ SỢ NGAY CẢ CHÚT BỤI CŨNG CÓ. CÒN CÓ THÂN PHẬN CỦA NÀNG, TRỪ BỎ ÂU DƯƠNG CA, CHỈ SỢ AI TÁN THÀNH. HOÀNG CUNG KIA, NÀNG VÀO CŨNG THẤY THÚ VỊ. THỨ HAI ĐƯƠNG NHIÊN LÀ ÂU DƯƠNG CA MUỐN BẢO VỆ NÀNG, MẶT KHÁC, ÂU DƯƠNG CA KHI VÀO TRIỀU , BÌNH THƯỜNG TRƯỚC KHI RA NGOÀI ĐỀU PHÂN PHÓ NGƯỜI CHĂM SÓC VÔ SONG, HOÀNG CUNG KIA GIỐNG NHƯ TÙ LAO, CHÍNH CÒN MUỐN VÀO, LÀM SAO CÓ THỂ CHO VÔ SONG VÀO.
      linhdiep17 thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 18: xứng với ta 8

      Nguồn: nekofighter.wordpress.com

      Vô Song tâm tư đơn thuần, trong đầu chỉ có hình ảnh hai nam nhân. là người nuôi lớn nàng: Âu Dương Ca, người thứ hai đương nhiên là tên cặn bã Cố Tu Trần.

      "Cha, chọc phải thái tử điện hạ đối với người có sao ?"

      Vô Song tiến đến gần Âu Dương Ca, giọng hỏi. Tên thái tử nghiệt trước mặt này khiến đầu nàng trống rỗng. Đương nhiên, đối với thế lực của cha già nhà mình, nàng hoàn toàn biết . phải là nàng muốn hỏi thăm, mà là nàng muốn tìm đúng đường trước .

      Mọi thứ còn chưa ràng, tùy tiện tìm người hỏi thăm, chỉ sợ chưa kịp hỏi chuyện mình cần bị người ta biết tới nhất thanh nhị sở rồi.

      "Vô Song nghĩ xem?"

      Âu Dương Ca bắt chước bộ dạng của nàng, bên tai nàng. Hơi thở ấm áp phả vào mặt nàng khiến Vô Song cực kì hoài nghi, nàng có phải bị cha già nhà mình đùa giỡn ?

      Tuy rằng họ phải cha con , nhưng việc tiến thêm bước, nàng căn bản muốn. Thỏ ăn cỏ gần hang, cha già nhà mình bộ dạng tuy rất đẹp, nhưng nàng còn chưa nghĩ tới chuyện đó.

      Âu Dương Ca ngủi thấy mùi hoa mai người Vô Song, tâm bất tri bất giác nhộn nhạo. Chính nuôi dưỡng nàng trưởng thành, điều này biết từ lâu, nay chỉ là xác định lại mà thôi.

      Làm như thấy phong cảnh kiều diễm trước mặt, ánh mắt Vô Song lướt qua lại giữa cha già và nghiệt thái tử. Thấy bộ dạng bình tĩnh của nghiệt, tựa hồ cũng phải dễ chọc. Nhưng cha già của nàng mặt cũng có biểu tình gì, hình như cũng để trong lòng.

      Nhưng là, cha già nhà mình thế nào cũng chỉ là vương gia. Người ta ít nhất cũng là thái tử, nếu vì nàng mà cùng xung đột, ít nhiều đều có ảnh hưởng.

      Cha già nhà nàng rốt cuộc là hạng người gì, nàng biết . Nếu đắc tội với người ta rất có khả năng gây chuyện xấu. Nàng chưa bao giờ gây ra tình gì phức tạp cả.

      Phân tích tình thế xong, tựa hồ chỉ còn lại biện pháp, đó là: Nhịn.

      Cứ như vậy, nàng khom người. Cách này, Vô Song chưa từng dùng qua, nhưng nàng đột nhiên tới dị giới, cái gì cũng có, cái gì cũng hiểu. Trừ bỏ cách này, nàng còn đường nào để . Ai bảo nàng tự dưng có thêm vị mỹ nhân phụ thân này chứ? Ai bảo nàng tự dưng có nhà? Có cái để người ta uy hiếp?

      Thượng đế mở cho ngươi cánh cửa, đồng thời đóng cánh cửa khác của ngươi, cả khe hở cũng chừa lại.
      linhdiep17 thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 19: xứng với ta 9

      Nguồn: nekofighter.wordpress.com

      "Thái tử điện hạ quá. Tiểu nữ Vô Song sao dám cùng thái tử điện hạ đối nghịch chứ?" Việc Vô Song cúi đầu lại khiến cho mọi người đều trợn mắt, Âu Dương Ngọc ngây ngốc. Âu Dương Ca nhíu mày gì, ngẩng đầu nhìn trời. Chu Mộc có chút mê mang nhìn mọi người biểu tình đồng nhất. Vô Song lại bình tĩnh. phải chỉ cúi đầu thôi sao? Nữ tử báo thù, mười năm chưa muộn. Huống chi nàng cũng đợi tới mười năm, đêm nay có thể báo thù rồi. Mang thù quá mệt mỏi, nàng đâu cần giữ lại làm gì.
      Có thù rất nhanh phải trả, có oan lập tức phải giải. mình nàng có thể đem phủ thái tử bao quanh, mình giao chiến.

      "Vô Song, con cần cúi đầu."

      câu buông xuống đánh vào lòng Vô Song. Vô Song nhìn Âu Dương Ca, trong đôi mắt băng lam chứa đầy thâm tình, như khối nam châm, gắt gao cuốn lấy ánh mắt nàng. Đáy lòng cứng rắn cũng dùng mềm mại lại.

      Sau này, dù là lên trời hay xuống đất, Nhan Vô Song nhất định để cho Âu Dương Ca đời khoái hoạt vô lo.

      Âu Dương Ngọc kỳ quái nhìn hai người. Bọn họ chuyện bằng mắt sao? Vì sao môi động mà có tiếng phát ra? Dù hành vi rất nhưng Âu Dương Ngọc khẳng định, họ chuyện.
      Có gì đó biết sao?
      Mí mắt Âu Dương Ngọc nhướng lên chút, võ công của và Âu Dương Ca có thể là kẻ tám lạng, người nửa cân. Khoảng cách gần như vậy, tin Âu Dương Ca có thể gì đó mà nghe được.

      Âu Dương Ca biết Âu Dương Ngọc có thể nghe được. Nhưng, thế sao? Nếu dám , đương nhiên dám làm. cách khác, Âu Dương Ca vô cùng tự tin.
      Vô Song cho Âu Dương Ca việc có thể lớn tiếng chuyện, bởi vì dù có lớn Âu Dương Ngọc cũng nghe được.
      Vô Song cúi đầu nhìn chân, ánh sáng tím như như chiếu ra, tạo thành hình đóa hoa. Thời điểm nàng ngẩng đầu lên, ánh sáng lại biến mất.
      "Phụ thân, con thể cúi đầu. Con biết hết thẩy đầu có phụ thân, nhưng con cũng thể tùy hứng, thể để phụ thân luôn suy nghĩ cho con. Con cũng muốn vì phụ thân mà suy nghĩ!"

      Chương 20: xứng với ta 10

      Vô Song như vậy lại khiến Âu Dương Ca nhảy dựng, tay đặt lên trán nàng.Vô Song ý nghĩa của động tác này, tò mò hỏi :" Phụ thân, người làm gì?"

      "Ta xem có phải con bị sốt ."

      Vô Song tặng miễn phí cho Âu Dương Ca ánh mắt xem thường. Nàng tại gọi là có hiểu biết, sao lại nàng phát sốt?"
      "Vô Song, con thay đổi rồi."
      Âu Dương Ca trịnh trọng hạ kết luận. Thẳng tới bây giờ, mới tin được Vô Song của còn như xưa. Trước kia, người khác đều nó ngu ngốc, nhưng ngu ngốc có gì tốt? Mỗi ngày đều rất vui vẻ, phiền não, cau mày. Mỗi ngày ăn no lại ngủ, tỉnh rồi lại ăn, cuộc sống như vậy có mấy người có được?

      "Vô Song, phải sống vui vẻ. Phụ thân hy vọng con khổ sở. Nụ cười của con là thứ phụ thân thích nhất."

      Âu Dương Ca vỗ vỗ mặt Vô Song, khuôn mặt nhắn này mà cười rộ lên đẹp như trăng thu vậy, khiến lưu luyến rời. Mỗi khi mệt mỏi, nhìn nụ cười thiện lương của nàng, mọi điều vui đều quên hết.

      Âu Dương Ngọc khẳng định họ chuyện. Đối với loại tình huống đoán được này, rất khó chịu.

      "Vô Song dám sao? Bản điện lại thấy, ngươi quả có gì dám làm đúng hơn."
      nhìn ra sao? Vô Song nhướng mày chút, mặt cũng thay đổi gì.

      Nàng kiêu ngạo, siểm nịnh trả lời câu:" Thái tử điện hạ coi trọng tiểu nữ, lá gan của tiểu nữ rất , trừ bỏ sợ chết, còn lại cái gì cũng sợ. Điện hạ sao có thể tiểu nữ có gì là dám được?"

      tệ. Nhìn thấy còn có thể năng sắc sảo như vậy, nàng là người đầu tiên.
      "Vô Song phải vội vàng muốn xuất giá sao, chi bằng làm thái tử phi của bản điện ."
      Những lời này chỉ khiến Âu Dương Ca giật mình, mà hai vị đứng cạnh cũng hết hồn. Bọn họ sợ liên lụy, cố gắng làm mình trở nên vô hình rồi. Nhưng thái tử điện hạ có cần phải làm quá như vậy ? hôm nay uống lộn thuốc hay phát bệnh sao? Người trước mặt là ai chứ? Là Vô Song bị người ta phỉ nhổ, Vô Song bị người ta khinh thường, tài đức Nhan Vô Song.
      muốn cưới nàng?
      Điện hạ, mắt ngươi mù hả?
      Nhưng Nhan Vô Song lại rất bình tĩnh nhìn Âu Dương Ngọc từ xuống dưới, tựa hồ hỏi xem có xứng với nàng hay .
      linhdiep17 thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 21: Lần đầu tiên gặp 1

      Nguồn: Nekofighter.wordpress.com

      Hồi lâu, nàng mới lắc đầu:” Ta thừa nhận, ngài là nghiệt, rất tư bản, tài phú tài hoa linh tinh. Ta còn biết ngài có quyền thế. Nhưng ngài chính là thái tử, cho dù là hoàng thượng, tài cũng rất đáng lo, ta nhát gan, thái tử điện hạ hiểu cho”

      Lời này làm cho người ở đây hít vào ngụm khí lạnh, người nào cũng biết, như vậy ai cũng thể lung tung. Vô luận ngươi có hay tâm tạo phản, khi ra, đều bị người khác nắm được điểm yếu.

      Vô Song ra để ý tới tâm tư bọn họ. Cũng có thể nàng sớm đoán được bọn họ suy nghĩ cái gì. Lụa mỏng bay lên, nữ nhân dũng cảm đứng, khóe môi duy câu, mang theo cỗ mê hoặc hồn người, khí tức quyến rũ

      Nàng lá gan , Âu Dương Ngọc đối với Vô Song kết luận

      tệ, rất can đảm, dám cự tuyệt”

      Âu Dương Ngọc nhướng mắt, thân mình miễn cưỡng ngồi xuống ghế tựa, hơi chút động đậy, y phục trước ngực hơi chút buông ra, lòng ngực như như .

      Vô Song đối với cái dạng này của Âu Dương Ngọc, trực tiếp nhìn. Nhìn là xem sắc đẹp của Vô Song. Âu Dương Ngọc trong lòng hộc máu, nghiêm trọng hoài nghi, chính mình mặt có phải hay có cái gì đó che mất khuôn mặt tuấn tú, bằng người trước mắt sao có thể đem xem hoàn toàn như vậy?

      “Đa tạ thái tử điện hạ khích lệ, biết thái tử điện hạ còn có chuyện gì ? Nếu , tiểu nữ xin được cáo lui trước”

      Đến cùng cũng tìm hiểu được cái gì, Vô Song vui. Biết người biết ta, mới ra tay tốt, nắm được tử huyệt người khác, mới có thể tiêu diệt

      “ Đợi chút, bản điện hôm nay tới tìm ngươi, ngươi nghĩ như vậy liền đuổi bản điện ?”

      Vậy ngươi còn muốn như thế nào nữa? Vô Song ung dung nhìn , cái gì gọi là tìm riêng nàng? Nàng có cầu tìm nàng sao? Hình như ?

      “ Thái tử điện hạ, hình như là ngươi rất nhàn, nhàm chán muốn kiếm chuyện làm à?”

      Trời đất ơi, như vậy mà cũng có thể nhìn ra được sao? Trong mắt Giang Nghị cùng Chu Mộc lấp lánh nhìn Vô Song. Âu Dương Ngọc rất nhàm chán. độc chiếm ngôi vị, Âu Dương ca lại tranh giành, cho nên cả ngày có việc gì, mỗi ngày tìm kiếm việc vui.

      Nhưng là thái tử, ai dám nhàm chán? muốn sống sao? Như vậy trắng ra, trực tiếp sợ chết đem ra, chỉ có mình Vô Song

      Nhìn hai người kia ánh mắt trong suốt, Vô Song hiểu vì sao, nàng hình như chưa gì mà, vì sao bọn họ nhìn nàng sùng bái như vậy?

      Chương 22: Lần đầu tiên gặp 2

      “ Hoàng đệ, nữ nhi của ngươi luôn chuyện vốn lời như vậy sao?”

      “Thái tử điện hạ xin thứ tội cho, Vô Song nhàn quen phóng túng, đắc tội nhiều người, thỉnh bỏ qua.”

      “ Mỹ nhân phụ thân, người cứ thẳng ta được giáo dưỡng tốt lắm, nữ nhi ngại. Thái tử điện hạ thích lời của tiểu nữ, trị tội mình tiểu nữ là được rồi.”

      Nàng sợ liên lụy Âu Dương Ca sao? Âu Dương Ngọc liếc Âu Dương Ca cái, trong lòng có chút khó hiểu. Đều Âu Dương Ca nuôi ngốc tử, nhưng là ngốc tử toàn tâm toàn ý với , phải là chuyện gì xấu.

      Huống chi ngốc tử này bộ dạng rất tốt, cho dù mỗi ngày chỉ là nhìn, nhưng cũng là thứ có thể làm tâm vui vẻ.

      Âu Dương Ngọc cuối cùng cũng gì bỏ , chính là chỉ liếc mắt nhìn Vô Song cái, ý vị thâm trường. Vô Song bị liếc cái như thế trong lòng bỗng cảm thấy là có ý đồ. Nhưng qua hai ngày cũng có hành động gì, Vô song cũng còn nghĩ nhiều nữa.

      Buổi tối, Vô Song nhàm chán ngồi ở Lương Đình, cha nàng nghĩ nàng còn , trừ bỏ trong phủ, cho nàng tùy tiện ra ngoài. Nàng định vụng trộm ra ngoài, nhưng là luôn có người theo sát nàng, còn có thỉnh thoảng lại bị phụ thân đột kích.

      “ Vô Song, suy nghĩ cái gì?”

      Âu Dương Ca lại gần thấy Vô song lắc lư hai chân ngồi ở lương đình. Hôm nay nàng mặc bộ y phục màu đỏ, như ngọn lửa. Nàng kiều diễm như hoa, dung mạo mang theo tia mị thái.

      “ Vô Tâm phế, nghĩ gì cả. Phụ thân, chúng ta ra ngoài

      Âu Dương Ca bị lời của Vô Song chọc cười. Nàng thay đổi rất nhiều. Nàng trước kia, cách nào ra những lời như vậy.

      “Muốn ra ngoài?”

      Vô Song gật đầu: “ Muốn, rất muốn, con buồn chán lắm rồi”

      Mấy người phía sau Vô Song nghe như vậy, liền tiến lên từng bước, tựa hồ muốn nhắc nhở Vô Song nên quên họ. Muốn chơi, cũng nên đưa họ cùng.

      Vô Song ngay cả xem thường họ cũng lười. Cả đám người, đem nàng nhìn chặt chẽ, tấc cũng rời. Nàng cũng phải ngốc. Đưa bọn họ cùng ra ngoài? Mang để giám sát nàng sao?

      “Phụ thân, trong này đông người muốn chết, sao có thể thoải mái ngủ được."

      Những thị vệ kia phẫn nộ bỏ , Âu Dương Ca bật cười:

      “Vô Song, ta biết là con lại chán ghét thị vệ theo như vậy?”

      Đầu óc nàng phải thông minh lắm, tâm tư đơn thuần. Vì để nàng gặp chuyện may, luôn để người khác theo nàng, cũng biết nàng chán ghét như vậy.
      linhdiep17 thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 23: Lần đầu tiên gặp 3

      Nguồn: nekofighter.wordpress.com

      Muốn chuyển đề tài? Sao có thể dễ dàng như vậy?

      “Phụ thân, người có đồng ý hay , con cam đoan gây . Người cho con ra ngoài chút , con lên mốc rồi”

      “ Nhìn con đáng thương như vậy, được rồi, hôm nay cha mang con ra ngoài”

      “ Cảm ơn mỹ nhân phụ thân”

      Vô Song ôm lấy tay Âu Dương Ca, trong lòng hung hăng khinh bỉ chính mình. ra nàng có kĩ năng vuốt mông ngựa thiên phú.

      Hai người đường, Vô Song nhìn đông nhìn Tây, sờ trái sờ phải. Nhìn nhìn dưới líu lo. ra là định mua gì, nhưng những thứ giống nhau, nàng đều tỉ mỉ nhìn qua, mặt còn biểu ra vẻ hứng thú. Chính là biểu tình này, làm nhiệt tình chủ quán tăng vọt.

      Nước miếng bay tứ tung hướng nàng giới thiệu, nhiệt tình của quán chủ bay lên, nàng lại câu: “ ngại quá, ta chỉ xem chút”

      Lúc đó, chủ quán muốn giết nàng. Ngươi nhìn cứ nhìn, có cần phải biểu ra biểu tình hứng thú đó ? Có cần ?

      Âu Dương Ca nhìn Vô Song trêu đùa chủ quán, bất đắc dĩ lắc đầu. Đến người thứ N bị nàng trêu chọc, rốt cuộc mở miệng:” Nếu thích gì cứ mua là được”

      thích, chế tác được tốt lắm, chất lượng cũng vậy. Gía lại đắt, quan trọng là, ngoại hình xấu”

      Chủ quán nghe thấy lời của Vô Song, mặt biểu tình kích động độc ác. Vừa rồi là ai cầm những thứ chế tác thô lậu, ngoại hình khó coi này nhìn hồi lâu? Nếu cảm thấy vừa mắt, ngươi có cần nhìn chằm chằm nó nửa ngày ?

      Giữa lúc chủ quán tức giận run run ngón tay, Vô Song và Âu Dương Ca rời .

      Rất nhanh, bọn họ dạo xong phố. Nhưng là tay hai người vẫn trống trơn. Nhìn hai người cái gì đều có, Âu Dương Ca mày nhíu lại chút

      “ Vô Song, con thích gì phụ thân đều mua cho con”

      Ách, Vô Song quay đầu:

      “Cha, những lời này dọc đường người biết mấy lần. Con biết, nhưng là người cũng thấy đó, mấy thứ này con đều vừa mắt”

      “Nha đầu, ta biết mắt của con khi nào trở nên cao như vậy?”

      “ Vẫn luôn cao mà, chưa bao giờ thấp”

      Âu Dương Ca bị nghẹn. Thời điểm cùng nàng chuyện, phỏng chừng ngay cả nước miếng cũng thể nuốt.

      Bóng người lén lút vụt qua, Vô Song lông mày chau lại chút. Hình như có người ở cái phố kia?

      “ Cha, chúng ta qua nhìn xem.”

      Vừa chuyện, chân Vô Song hướng đến bên kia đến. Âu Dương Ca chỉ đụng đến cái góc áo, nhìn Vô Song qua phố kia. Âu Dương Ca kinh hãi, rất nhanh theo sau.

      Chương 24: Lần đầu tiên gặp 4

      Hồng y tung bay, Vô Song đơn thương độc mã tới ngã tư đường. Thời điểm Âu Dương Ca đến. Thân ảnh Vô Song sớm trong đám người. chỉ có thể sốt ruột tìm kiếm.

      Vào lúc Vô Song vội vã chạy theo bóng người kia, gắt gao theo ở phía sau. Dừng lại mới phát nam tử bị vài người vây xung quanh

      muốn chết cút mau”

      Phát ra nàng? Vô Song có điểm tin. Nàng ngay cả thở cũng thở, có lý gì lại bị phát .

      “ Đến nước này còn dám vậy”

      ra là với đám người vây quanh a. Vô Song nhìn bóng lưng cao ngất. Chỉ xem hình dáng đều biết kia là hán tử, đáng tiếc là bị thương.

      Là người trước mặt sao? Vô Song nhìn mấy người vây quanh nam tử kia. Bốn người tất cả, hai đưa lưng về phía nàng, hai người còn lại thấy ràng tướng mạo, người bị chột mắt, người mặt có vết đao.

      Đem hai người nhìn qua lần. Vô Song hạ kết luận: Có khí thế, nhưng dung mạo thể làm người ta khen tặng.

      Người như vậy, hẳn là ai đả thủ mới đúng, có mệnh lệnh, tuyệt đối vòng vây người khác, kia bị vây chắn, lấp, bịt] nhân, vậy là cái gì nhân?

      biết vì sao, nhìn bóng lưng tuấn tú của nam nhân kia, Vô Song sinh ra tò mò. Người ngay cả bóng dáng đều tốt như vậy, rốt cuộc dung mạo là dạng gì.

      Như cảm nhận được điều gì, nam tử áo xanh xoay ngừoi lại. Trường bào màu Băng Lam viền vàng. Ánh sáng phiếm hồng, mặt mày như tranh, con ngươi sâm thẳm. Môi dày vừa phải, nhuộm hồng đều đều, thấy nụ cười tao nhã mê người, Giống như đứng ở trung tâm thế giới phát ra hơi thở mê ly. có thể tự động thu hút ánh mắt người khác.

      Nếu Âu Dương Ngọc là nghiệt, Âu Dương Ca như tiên giáng trần, vị trước mắt như bức tranh trung tiên. Như nam tử từ trong tranh bước ra, môi bạc, mi , mũi cao, mỗi chỗ đều vô cùng xinh đẹp. Đặc biệt là cặp mắt đen dài kia, thời điểm cười rộ lên chói sáng.

      Vô Song chỉ liếc cái, liền dời mắt. Người như vậy tạo cho nàng cảm giác nguy hiểm. Giống như Tiểu Báo cùng Hồ ly kết hợp, gặp phải , rất khó có thể thoát thân.

      Sau lưng nam tử đeo thanh kiếm, Vạt áo theo gió hơi hơi đong đưa. Tiên phong đạo cốt nên lời, tuấn tú phi phàm.

      Bốn người vây quanh khỏi phân trần xông lên. Nam tử liền nhanh chóng tránh ra, rút kiếm lưng, quay lại, nhắm hướng hai người tiến về mình chém cái.
      Last edited by a moderator: 24/1/15
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :