1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vô song cuồng phi:Giang thượng hồ ly thái tử - Hạ Tịch U (c37) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 7: Xuyên qua 7

      Nguồn: nekofighter.wordpress.com

      cho thiếu gia nhà ngươi biết, ta, , cần ,

      Lời có khí phách, nàng gằn từng tiếng xong, hai người bị khí thế của nàng dọa, ngây ra đứng tại chỗ. giây sau, , Nhan Vô Song cước bộ nhàng, quỷ dị đứng phía sau bọn họ, cước đá văng họ ra cửa.


      Hai người chổng vó nằm mặt đất, còn chưa kịp đứng lên, đỉnh đầu liền mây đen bao phủ, bọn họ nhìn thấy chiếc rương từ trời giáng xuống, nhắm hướng hai người , đột nhiên rớt xuống , đập hai người thổ huyết (Dã man ế O_O)

      Nha hoàn trợn mắt há hốc mồm nhìn nhan Vô Song nâng rương lên khỏi mặt đất, lại đờ đẫn nhìn nàng đem rương kia ném hướng những người đó, nhìn những người đó trong miệng hộc máu, nàng biết, rương kia là nện trúng họ

      Lúc này, nha hoàn ngay cả khả năng ngôn ngữ đều biến mất.

      “Mang theo thứ này cút , nhớ cho thiếu gia nhà ngươi rằng, Nhan Vô Song ta ánh mắt tuy mù nhất thời nhưng mù cả đời!”

      Vỗ vỗ tay, Vô Song đến cạnh bọn họ, nhìn chớp mắt, giống như nhìn thấy người nọ đưa tay ra, cứ như vậy, bi kịch thêm thảm kịch, người nọ bị Nhan Vô Song giẫm thêm cước.

      Nàng bộ dạng như vừa giết heo, sau khi xong việc liền nhanh nhẹn rời . Nha hoàn hóa đá, vào thời điểm chỉ còn nhìn thấy góc áo của Vô Song, liền rốt cục bừng tỉnh, vừa chạy theo vừa gào

      “Tiểu thư, người muốn đâu?”

      “Tiểu thư, người đối xử như vậy với Cố Thiếu gia, có thể rất nhanh hối hận ?”

      “Tiểu thư, vương gia người được ra ngoài”

      Đào tử giống như bảo mẫu chạy theo phía sau Vô Song, Vô Song dường như nghe thấy lời của nàng, lập tức lên phía trước, Đào tử hiểu, tiểu thư ràng rất thong thả, vì sao nàng dùng sức cũng theo kịp

      Nhan Vô Song thả chậm cước bộ, chờ Đào tử đuổi theo, vất vả đuổi theo nhan Vô Song, Đào tử còn chưa kịp chuyện, nhan Vô Song liền dẫn đầu mở miệng.

      “Ngươi câm miệng, cần líu ríu ngừng, bằng cho theo ta”

      Đào tử bị ánh mắt lạnh như băng kia của Nhan Vô Song dọa , nghe lời gật đầu.

      Mới vừa tới cửa, cửa môn thần liền ngăn cản nàng.

      “Tiểu thư, Vương gia phân phó quá, thể ra ngoài”

      Nhan Vô Song lùi từng bước về phía sau, chân trái hướng, chân phải duỗi, nhún người cái, bóng dáng liền ở ngoài cửa.

      “Phụ thân sau khi trở về, cho cần lo lắng, ta rất nhanh trở về “

      hết lời, Vô Song rời khỏi ánh mắt của thị vệ, nhìn người rời , thị vệ há hốc mồm kinh ngạc
      linhdiep17 thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 8: Xuyên qua 8

      Nguồn: nekofighter.wordpress.com

      Phế tài Vô Song khi nào có võ công? Chẳng lẽ sau khi chết lần lại được ông trời đền bù cho?

      Căn cứ trí nhớ trong đầu, Nhan Vô Song biết được, Cố Tu Trần lúc này uống trà trong tửu lâu. Cách đây tuần nàng còn thường xuyên chạy tới đó gặp mà.

      Chuyện như vậy giằng co tháng, hôm nay đột nhiên thấy nàng, người kia có nhớ đến ?

      Nhớ nhiều lắm, Nhan Vô Song châm biếm. Trước khi chết, hình ảnh cuối cùng trong mắt nàng, chính là cặp mắt vô tình lạnh như băng kia.

      đường cái, dung mạo của Nhan Vô Song hấp dẫn nhiều ánh mắt của ngườ iddi đường, tiếng bàn luận ngừng truyền đến tai nàng. Dù nàng muốn xem cũng xem được.

      Nhiều ánh mắt làm càn người nàng, mâu quang trong mắt Vô Song trở nên lạnh như băng.

      Ánh mắt đảo xung quanh, độ nóng nhanh chóng giảm xuống. Có Vị đại thúc bị ánh mắt nàng hướng qua, liền như chìm xuống hầm băng, tim sắp đập được nữa.

      Phế tài Vô Song sao? Lúc này, ai dám nghĩ nàng chính là Vô Song háo sắc kia nữa?

      Thời điểm nàng xấu xí, những người này cũng cười nhạo nàng. Nay chỉ vì cái liếc mắt của nàng, liền hao tổn tâm cơ

      Phong thủy thay phiên biến chuyển,

      Trong trà lâu, Cố Tu Trần cầm cái chén tinh tế chứa phẩm trà, cau mày, chỉ cần nghĩ đến chuyện kết hôn với người háo sắc kia, muốn vui cũng vui được.

      Lúc này, ngọc bội hẳn là đưa đến tay nàng. Nàng rơi xuống nước , lại hại người vô tội gặp họa. Cứ tưởng thoát khỏi nàng, nghĩ rằng Âu Dương Ca lại tìm muốn chuyện. Chuyện này bị cha biết được

      Cổ hũ lão nhân, dám bức bách cưới nàng, còn muốn làm chánh thê, cũng nhìn bộ dạng ngốc nghếch của nàng. cưới nàng làm chánh thê, mới chính là ngốc tử.

      thanh ồn ào ngừng lại chút, Cố Tu Trần nhìn ra cửa, nữ tử nghiên lệ bước vào trong.

      Nhan Vô Song hướng Cố Tu Trần đến, tay mân mê ngọc bội.

      Nữ nhân xinh đẹp, Cố Tu Trần tự nhận gặp qua ít, nhưng nữ nhân đẹp tuyệt trần như vậy, trong trí nhớ của , ai có thể sánh với người trước mặt, quả có ai

      Dung mạo xuất sắc như vậy, ở kinh thành, hẳn là sớm lan truyền. Vì sao người trước mặt này, lại nhớ ra? Chẳng lẽ nàng phải người kinh thành?

      Cố Tu Trần nhìn khuôn mặt kia, cảm thấy có điểm quen thuộc, nhưng là trong lúc nhất thời, thể nhớ ra.

      Chương 9: Xuyên qua 9

      -Editor: Nekofighter-

      nhớ ta sao?”

      thanh vang lên làm Cố Tu Trần bừng tỉnh

      Giọng cùng chủ nhân có khả năng tách biệt sao? Hình như thể ? Vậy người trước mặt là…

      Nhan Vô Song!

      Cố Tu Trần đứng lên, trà trong tay bởi vì quá mức kích động mà hơn phân nửa bị đổ ra ngoài

      Nhìn trà đổ áo , Nhan Vô Song biểu tình cao hứng: “ Cố thiếu gia, ngươi hay quên quá, mới ngắn ngủn vài ngày mà quên tiểu nữ tử ta sao?”

      là Nhan Vô Song sao? là Nhan Vô Song cà lăm háo sắc, nhìn thấy liền thẹn thùng sao?

      Nàng tại sao lại là bộ dạng này? Hay vốn dĩ nàng chính là dáng vẻ này? Chính là chưa từng phát ra thôi?

      “ Làm thiếp của Cố thiếu gia, ta đảm đương nổi, cũng muốn làm, ngọc bội này trả lại cho ngươi di”

      Cố Tu Trần nhận ngọc bội, ánh mắt nhìn khuôn mặt hào hứng của Nhan Vô Song, nàng tao nhã bức người như vậy, tại sao nhận ra?

      Ngọc bội rơi xuống đất, phát ra thanh trong trẻo, vỡ thành hai nửa ngọc bội, cách nào trở lại như cũ

      tình trước kia, nếu gây rắc rối cho Cố thiếu gia, ta cảm thấy có lỗi, bất quá vì vậy mà ta cũng trả giá, chúng ta liền xóa bỏ nợ nần. Nhưng tình hôm nay, ta cũng định truy cứu.”

      “Ngươi muốn thế nào?”

      Cố Tu Trần phục hồi tinh thần, đem tâm dao động áp chế

      Nàng muốn thế nào?

      “Ta bị ngươi cười nhạo chút cũng có trách, cái tư vị bị cười nhạo, Cố Thiếu gia hẳn là chưa từng nếm thử ?”

      Nhan Vô Song tới gần cố tu trần, ghé vào lỗ tai phun ti Như Lan, mị nhãn như tơ, nhân tiện , còn vứt cho Cố Tu Trần cái nhìn quyến rũ

      Dưới ánh mắt ấy, Cố Tu Trần tâm mềm nhũn xuống, đúng lúc đó, tay Cố Tu Trần tự động hướng bên hông Nhan Vô Song, từng bước từng bước tiến lên, mọi người bên ngoài đều nhìn thấy

      ngoại lực đột ngột đem Cố Tu Trần bắn ra ngoài cửa, Nhan Vô Song canh đúng độ mạnh yếu cùng góc độ, đem Cố Tu Trần đá văng khỏi cửa chính .

      Cửa chính có đóng, bắn ra ngoài, rất tiện nghi cho , như thế nào ra ngoài đều là ra ngoài, thế nào đều là xấu mặt, bằng gia tăng điểm độ mạnh yếu

      Tiếng vang ngút trời, Cố Tu Trần phá cửa văng ra, thân thể như bị nghiền nát, chạy ra giữa phố.

      Chương 10: Xuyên qua 10

      Tiếng vó ngựa từ xa đến, nhìn vào giữa đám người, nắm chặt dây cương.

      “Híiiii”

      Vó ngựa giơ cao lên, Âu Dương Ca lập tức nhìn người phủ phục mặt đất, đôi mắt mị lên

      Bên cạnh, người xem ngày càng đông hơn, Cố Tu trần muốn đứng lên, nhưng chết tiệt, tứ chi đều động đậy nổi.

      Nhan Vô Song rốt cuộc đối làm gì? Vừa rồi như vậy, là hết đường chối cãi.

      “Đường đường Cố Công tử, thể tưởng tượng được lại là kẻ ngụy quân tử”

      “ Chính ta vừa rồi còn thấy tay người nương kia”

      “ Đối mặt với Nhan Vô Song lời chính nghĩa, phỏng chừng là chán ghét nàng ?”

      “Cái này đúng, Nhan Vô Song sao có thể sánh với người trước mặt”

      “Chính là trời vực, ai bỏ qua này mà muốn Nhan Vô Song chứ?”

      thanh bàn tán xì xào của đám ngừoi làm cho ánh mắt Nhan Vô Song dần dần trở nên sâu sắc, thủy mâu tựa hồ chỉ cần nhàng nháy mắt, hào quang có thể trực tiếp tuôn xuống.

      “Đó là Nhan Vô Song”

      Cố Tu Trần trong lòng hò hét, đáng tiếc, nơi này ai có thể nghe được lời trong lòng . cũng muốn lớn tiếng hô lên, nhưng miệng là bị che lại.

      “Cố công tử, nhìn thấy bổn vương, cần hành lễ lớn như thế”

      Hảo cảm của Vô Song đối với Phụ thân xinh đẹp Âu Dương ca tăng lên, nàng là siêu cấp tự bao che khuyết điểm, Âu Dương Ca như thế này thực là rất ăn ý với nàng.

      “ Cố thiếu gia nhìn thấy phụ thân hình như là quá mức kích động”

      Thanh nghịch ngợm vang lên phía sau mọi người, xuyên qua đám người tranh cãi ầm ĩ, truyền vào tai Âu Dương Ca. Âu Dương Ca kinh ngạc, mâu quang xuyên qua đám người, chuẩn xác tìm được thiên hạ nho kia.

      Đám người tự động nhường đường, Nhan Vô Song bước đến bên Âu Dương Ca.

      “ Vô Song”

      Sấm đánh ầm cái mặt đất, tiếng xì xào bàn tán xung quanh bị hai tiếng “Vô song” làm cho im bặt.

      Đây là Nhan Vô Song?

      Háo sắc Vô Song?

      Phế tài Vô Song?

      Trời đất, thế giới này kì lạ thế sao?

      Mặt kệ ánh mắt kì quái của những người xung quanh, Nhan Vô Song vẫn bước đến bên Âu Dương Ca

      Nhan Vô Song tóc đen như mực, đôi mắt sâu thẫm, quần áo trắng bạc, đối mặt với Âu Dương Ca tóc trắng như tuyết, Hai tròng mắt màu Băng Lam tựa như sao, áo dài màu xanh nhạt, chưa ai từng chú ý, hai người cùng chỗ rất xứng đôi.

      Nhan Vô Song vẫn chưa đến, Âu Dương Ca tiến lên trước, tay to cầm lấy tay nàng, ánh mắt ba phần trách cứ, bảy phần sủng nịch.

      “ Thân thể còn chưa khỏe, chạy ra đây làm gì?”
      linhdiep17 thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 11: xứng với ta 1

      Editor: Nekofighter

      Nhan Vô Song cảm giác được, nữ tử xung quanh toàn bộ đều hướng ánh mắt muốn giết người lên nàng. Nếu ánh mắt có thể giết người, sợ rằng nàng ngay cả xương cốt cũng còn.

      Đôi mắt lạnh quét những người xung quanh vòng, trăm dặm đều đóng băng. Độ nóng lập tức giảm xuống. Nhìn vào ánh mắt của Nhan Vô Song, những nữ tử kia lập tức đem ánh mắt thu về.

      Nhan vô song liếc mắt coi thường. So về ánh mắt, nàng mà phải chịu thua ư? Cũng nhìn nàng giờ là ai, vẫn còn tưởng nàng là Vô Song trước kia tùy ý để các nàng ức hiếp sao?

      Khi đối mặt với Âu Dương Ca, biểu tình mặt Nhan Vô Song lập tức biến đổi chỉ trong giây.

      “ Mỹ nhân phụ thân, sao người lại đến đây?”

      “ Vô Song, những lời này hình như phải là ta hỏi con chứ? Ta hạ triều, nên đương nhiên ngang qua đây. Nhưng còn con, sao lại xuất ở đây?”

      Nhan Vô Song nhìn Cố Tu Trần quỳ rạp mặt đất, liếc mắt cái:”Mỹ nhân phụ thân, Cố thiếu gia muốn lấy con”

      Âu Dương Ca ánh mắt trở nên nguy hiểm, trong đôi mắt màu Băng Lam toát ra ánh lửa.

      Cố Tu Trần đối với vô song có bao nhiêu tâm tư, đương nhiên biết . Tim của Cố Tu Trần căn bản hề có Nhan Vô Song. biết vì sao lại muốn lấy Vô Song, bất quá Vô Song theo , nhất định có ngày tháng tốt.

      “ Vậy Vô Song có muốn gả?”

      Âu Dương Ca cúi đầu nhìn Nhan Vô Song, đôi mắt chứa thương cùng lo lắng. Nhan Vô Song gửi cái nhìn yên tâm. Trùng sinh nàng có thể nào còn thể mực khăng khăng chịu giác ngộ như thế? Những thứ thuộc về mình, dù có dùng thủ đoạn gì cũng đạt được, nàng cần gì cứ phải cố chấp giành lấy?

      “ Mỹ nhân phụ thân, xứng với con”

      câu vừa hạ xuống, chung quanh bỗng chốc yên lặng.. Ai chẳng biết, Cố Tu Trần kinh thải tuyệt tuyệt, còn Vô Song lại là kẻ ngu ngốc? Ai lại biết Cố Tu Trần chán ghét Nhan Vô Song. Nhưng hôm nay tại sao lại thay đổi vị trí, thành Nhan Vô Song chán ghét Cố Tu Trần?

      Nàng có tư cách gì chán ghét người ta? Nàng có tư cách gì tự cao tự đại?

      để ý tới ánh mắt của người ngoài, Âu Dương Ca mỉm cười, ánh mắt vẫn sủng nịch như trước. Giống như lời của Nhan Vô Song là hiển nhiên đúng.

      .

      “ Đúng vậy, xứng với con”

      Đối với lời của hai cha con nhà này, mọi người chia làm hai phái. phái cho rằng hai cha con này điên rồi, mặt khác phái còn lại cho rằng, Âu Dương Ca quá thương Nhan Vô Song.

      Âu Dương Ca, thân là nam nhân bình thường, ai có thể phủ nhận năng lực của , ai lại thấy chiến công hiển hách của ? Nhưng là ai có thể nhìn ra rất coi trọng Nhan Vô Song? Trong Chiến Vương phủ nay vẫn chưa có ai giữ vị trí Vương Phi
      linhdiep17 thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 12: xứng với ta 2
      nekofighter.wordpress.comp

      Bao nhiêu nữ nhân muốn chui vào, đều bị Âu dương Ca tự mình canh giữ, ai có thể được như ý muốn? Trừ bỏ Nhan Vô Song, nhìn cũng nhìn các nữ tử khác, về phần nguyên nhân, đến giờ vẫn còn là .



      Nhan Vô Song nhìn xuống Cố Tu Trần, thần thái cao ngạo như muốn dẫm nát người trong thiên hạ xuống dưới chân. Giống như Vô Song nàng chính là vị thần cao cao tại thượng



      Mọi người cho tới bây giờ cũng chưa từng biết, phế tài Vô Song yếu đuối nhát gan cũng có thể có khí thế nghiêm nghị như vậy.



      “ Cố Tu Trần ngươi hãy nghe cho kỹ. Hôm nay là ta cần ngươi, phải ngươi cần ta, tình trước kia, ta và người ai nợ ai. Về sau, ngươi dù bỏ lại tôn nghiêm, quỳ gối dưới chân ta, ta cũng liếc nhìn ngươi dù chỉ cái”



      xong, Nhan Vô Song kéo Âu Dương Ca, tiêu sái bước qua người Cố Tu Trần



      Trả hết nợ.

      Trước kia làm nàng trở thành trò cười cho thiên hạ, hôm nay nàng làm trở thành trò cười đời này. Tất cả đều kết thúc. Sau này, tốt nhất nên đụng tới nàng, bằng



      Trong tửu lâu, vẫn có người hứng thú nhìn màn này.



      “Chẳng phải về Nhan Vô Song này sai rồi sao? Ta thấy nàng lá gan rất lớn, vậy cũng tính là ưu điểm”

      Hồng y nam tử cầm trà bàn, tự nhiên câu như vậy. Nam tử đối diện nhìn hồng y nam tử cũng : “ Hồ ly, ngươi phải là coi trọng nàng chứ?”



      tốt sao? Lá gan đủ lớn, chính là biết bên trong thế nào”



      “ Nhưng Âu Dương Ca coi nàng là bảo bối”



      Thanh Y nam tử vẫn gì.



      “ Chúng ta có phải hay nên xem thử bảo bối của Âu Dương Ca?”



      Hồng y nam tử đứng lên



      “Dù sao cũng có việc gì, ngươi muốn , chúng ta cùng là được rồi”





      “ Vô Song, con biến thành người dũng cảm rồi"



      “ Về sau con bao giờ nhát gan nữa, con muốn đứng bên cạnh phụ thân, bảo hộ phụ thân”



      Đây là lời từ đáy lòng của Vô Song. Âu Dương Ca có thể là người duy nhất đời đối tốt với nàng. Bất kể nàng biến thành thế nào, cũng ghét bỏ nàng, vẫn đứng bên cạnh nàng. Trước kia là vậy, tại và tương lai cũng như vậy.



      “ Ha ha, Vô Song bảo vệ tốt chính mình là được rồi”



      Âu Dương Ca trong lòng vui sướng, Vô Song của trưởng thành rồi. Vô Song bĩu môi, tin nàng thôi, sớm muộn gì nàng cũng làm tin tưởng.



      “ Vương gia, thái tử gia đến đây”



      Quản gia tới, Âu Dương Ca mày nhíu lại chút. BỌn họ đến đây làm gì? nhớ , cùng họ hề có giao tình.
      linhdiep17 thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 13:

      Nguồn: nekofighter.wordpress.com

      Ở TRONG TRIỀU ĐÌNH, ÂU DƯƠNG CA VẪN ĐỘC LAI ĐỘC VÃNG ( mình đến, mình ). BÊN MÌNH NGƯỜI XU NỊNH HỀ THIẾU. BỞI VÌ NẮM GIỮ CHỨC VỊ QUAN TRỌNG, CÀNG BỞI VÌ NẮM QUYỀN THẾ TRONG TAY NÊN CHƯA BAO GIỜ THIẾU NGƯỜI VUỐT MÔNG NGỰA (Ý XU NỊNH), NHƯNG TÂM PHÚC NHIỀU LẮM.

      TRIỀU ĐÌNH TRANH QUYỀN ĐOẠT LỢI, TAY CẦM BINH QUYỀN, LẠI TRỞ THÀNH KHỐI THỊT BÉO TRONG MẮT NGƯỜI KHÁC. CÙNG AI THÂN CẬN CHÚT, ĐỀU CŨNG CÓ KHẢ NĂNG BỊ NẮM NHƯỢC ĐIỂM. HOÀNG ĐẾ NGUYỆN Ý ĐẶT QUYỀN BINH TRONG TAY , ĐƠN GIẢN LÀ CẢM THẤY AN TOÀN

      NẾU CÓ THỜI ĐIỂM THIÊN VỊ CHO BÊN NÀO ĐÓ, LẬP TỨC BỊ THU HỒI BINH QUYỀN.

      “ PHỤ THÂN, CÓ KHÁCH ĐẾN, CHÚNG TA CÓ PHẢI HAY NÊN NGHÊNH ĐÓN?”

      TUY RẰNG BIẾT ÂU DƯƠNG CA VÌ SAO NHÍU MÀY, BẤT QUÁ TRIỀU ĐÌNH TỪ TRƯỚC ĐẾN NAY SÓNG NGẦM MÃNH LIỆT, PHẢI THẬN TRỌNG, CHỈ CẦN CHÚT CẨN THẬN, CÓ KHẢ NĂNG BỊ CHẾT ĐUỐI.

      “ VÔ SONG, CON CẦN , TA LÀ ĐƯỢC RỒI”

      ÂU DƯƠNG CA SAI NHA HOÀN MANG VÔ SONG TRỞ VỀ PHÒNG. VÔ SONG NẾU NGOAN NGOÃN NGHE LỜI, NÀNG PHẢI LÀ NHAN VÔ SONG. THỪA DỊP ÂU DƯƠNG CA CHÚ Ý, NÀNG LIỀN THEO.

      “ TIỂU THƯ, THỂ ĐƯỢC, VƯƠNG GIA DẶN DÒ QUA”

      NHA HOÀN KÉO LẤY TAY ÁO CỦA VÔ SONG, VÔ SONG QUAY ĐẦU, NHÌN NHA HOÀN HỒI, ÁNH MẮT BỨC NGƯỜI. NHA HOÀN CHẬM RÃI THẢ LỎNG TAY, CUỐI CÙNG CŨNG BUÔNG RA.

      VÌ SAO ÁNH MẮT TIỂU THƯ LẠI ĐÁNG SỢ NHƯ THẾ? NHA HOÀN CUỐI ĐẦU, KHÓ HIỂU SUY NGHĨ.

      CẦN SỢ HÃI, PHỤ THÂN TRÁCH TỘI, TA CHỊU”

      NHAN VÔ SONG NÀNG CHƯA BAO GIỜ CẦN NGƯỜI KHÁC GÁNH TỘI THAY, TRƯỚC KIA CÓ, TẠI CŨNG .

      ÂU DƯƠNG CA LÚC VÀO ĐẠI SẢNH, NHÌN THẤY BA NAM TỬ TƯ THẾ NGỒI ĐỒNG NHẤT. ÂU DƯƠNG NGỌC LÀM NGƯỜI PHÓNG ĐÃNG KỀM CHẾ ĐƯỢC.NGƯỜI THEO CẠNH , TỪ TRƯỚC ĐẾN NAY CŨNG NHƯ VẬY. ÂU DƯƠNG CA CŨNG PHẢI NGƯỜI HAY BẮT BẺ, ĐỐI VỚI VÔ LỄ CỦA BỌN , CŨNG ĐỂ Ở TRONG LÒNG.

      ÂU DƯƠNG CA CÙNG ÂU DƯƠNG NGỌC TÌNH CẢM COI LÀ RẤT SÂU, NHƯNG CŨNG PHẢI XẤU. MẶC DÙ LÀ THÂN HUYNH ĐỆ, NHƯNG CŨNG GIỐNG NHƯ NGƯỜI XA LẠ. CÓ XUNG ĐỘT HAI NGƯỜI ĐỀU THÔNG MINH TRÊU CHỌC ĐỐI PHƯƠNG.

      ÂU DƯƠNG CA BIẾT, ÂU DƯƠNG NGỌC HÔM NAY VÌ SAO LẠI ĐẾN.
      THEO BÊN CẠNH LÀ GIANG NGHỊ VÀ CHU MỘC. HAI NGƯỜI NÀY, LÀ CON CỦA THỪA TƯỚNG, LÀ CON CỦA THỦ PHỦ ĐẠI NHÂN, HAI NGƯỜI CAM NGUYỆN THEO ÂU DƯƠNG NGỌC, CŨNG ÂU DƯƠNG NGỌC CÓ CHÚT THỦ ĐOẠN.
      ÂU DƯƠNG NGỌC NÀY LÀ THÁI TỬ VẪN ỔN ĐỊNH. ÂU DƯƠNG CA TUY NẮM BINH QUYỀN NHƯNG COI NHƯ VÔ TÂM VỚI NGÔI VỊ, THỨ THUỘC VỀ MÌNH, CHƯA BAO GIỜ TRANH GIÀNH. NÊN ÂU DƯƠNG NGỌC TẠM THỜI ĐỂ VÀO MẮT.

      CHƯƠNG 14:

      BIẾT THÁI TỬ ĐIỆN HẠ TỚI, VI THẦN TIẾP GIÁ CHẬM TRỄ”

      NHƯ THẾ, ÂU DƯƠNG CA THẮT LƯNG CŨNG KHOM XUỐNG. MUỐN TRANH CÁI GÌ, BẤT QUÁ CŨNG CÓ TỰ TRỌNG, ÂU DƯƠNG NGỌC ĐÁNG ĐỂ QUỲ GỐI XOAY NGƯỜI.

      “ HOÀNG ĐỆ, NGỒI , HUYNH ĐỆ LÚC NÀY CẦN KHÁCH KHÍ NHƯ VẬY."

      ÂU DƯƠNG NGỌC TRÁI LẠI RẤT TỰ NHIÊN, CỨ NHƯ ĐÂY LÀ NHÀ CỦA .

      ÂU DƯƠNG CA BỊ ÂU DƯƠNG NGỌC KHIẾN CHO CÓ ĐIỂM HỒ ĐỒ. ÂU DƯƠNG NGỌC Ở NGOÀI LỘ RA MƯU TÍNH, MỖI NGÀY ĂN CHƠI ĐÀNG ĐIẾM, CHÍNH LÀ LÀM GÌ. NHƯNG NGÔI VỊ THÁI TỬ ĐẾN NAY CÓ NGƯỜI LAY ĐỘNG ĐƯỢC. TRƯỚC KIA CŨNG CÓ SỐ NGƯỜI NHÌN TRỘM QUA, NHƯNG CUỐI CÙNG ĐỀU IM TIẾNG THU MÌNH LẠI.

      SAU LƯNG LÀM NHỮNG GÌ, ÂU DƯƠNG CA BIẾT, CŨNG CÓ HỨNG THÚ BIẾT.

      “ CHIẾN VƯƠNG GIA, NỮ NHI CỦA NGƯƠI ĐÂU, SAO LẠI GỌI RA ĐÂY?

      CHU MỘ MỞ MIỆNG, VỪA RỒI Ở LẦU, CHỈ NHÌN THẤY BÓNG LƯNG NHAN VÔ SONG, LƯNG NỮ TỬ THẲNG TẮP, TẠO CẢM GIÁC NÀNG PHẢI NGƯỜI HỜI HỢT.

      BỌN HỌ LÀ VÌ VÔ SONG MÀ ĐẾN? TRONG MẮT ÂU DƯƠNG CA TRÀN NGẬP CẢNH GIÁC, GIỐNG NHƯ VẬT SỞ HỮU CỦA MÌNH BỊ CƯỚP .

      “ AI TÌM TA?”

      GIỌNG NỮ DỊU DÀNG THEO CỬA TRUYỀN VÀO, VÁY NHÀNG BAY LÊN, BẠCH Y NỮ TỬ THÌNH LÌNH XUẤT TRƯỚC MẶT BỌN HỌ, BÁO TRƯỚC.

      “ VÔ SONG, SAO CON LẠI TỚI ĐÂY?”

      ÂU DƯƠNG CA THẤY NÀNG ĐẾN, VỘI VÀNG TIÊU SÁI RA, ĐỐI VỚI BỘ DẠNG LO LẮNG CỦA ÂU DƯƠNG CA, ÂU DƯƠNG NGỌC CẢM THẤY RẤT THÚ VỊ. ÂU DƯƠNG CA CẢ NGÀY BÀY RA MẶT THAN, TRỪ BỎ MẶT CHÚT THAY ĐỔI VẪN LÀ MẶT CHÚT THAY ĐỔI.

      MUÔN MÀU MUÔN VẺ NHƯ HÔM NAY, VẪN LÀ LẦN ĐẦU TIÊN NHÌN THẤY. RỐT CỤỘC NỮ TỬ NÀY CÓ MA LỰC GÌ MÀ CÓ THỂ LÀM CHO ÂU DƯƠNG CA KHÁC THƯỜNG?

      VỪA VÀO CỬA, VÔ SONG LIỀN CẢM NHẬN ĐƯỢC ÁNH MẮT CỦA TOÀN BỘ NGƯỜI TRONG PHÒNG ĐỀU TẬP TRUNG NGƯỜI NÀNG

      ĐÁNH GIÁ, TÌM TÒI NGHIÊN CỨU, TÒ MÒ, ĐẦY ĐỦ MỌI BIỂU . VÔ SONG CHƯA BAO GIỜ BIẾT, PHẾ TÀI NHƯ NÀNG LẠI CÓ THỂ KHIẾN CHO NHIỀU NGƯỜI CHÚ Ý NHƯ VẬY.

      “PHỤ THÂN, CON Ở BÊN NGOÀI NGANG QUA, NGHE ĐƯỢC CÓ NGƯỜI NHẮC ĐẾN TÊN CỦA CON CHO NÊN LIỀN TIẾN VÀO XEM THỬ. NHƯ THẾ NÀO? ĐƯỢC SAO?”

      ĐẾN ĐỀU ĐẾN, CÓ GÌ CŨNG ĐƯỢC. ÂU DƯƠNG CA KÉO VÔ SONG ĐẾN BÊN CẠNH MÌNH. HAI NGƯỜI LẤY THÁI ĐỘ CHỦ NHÂN ĐỨNG CHUNG CHỖ, NHÌN BA NGƯỜI TRƯỚC MẶT.

      NGHE ĐỒN, VÔ SONG NGỰC TO NGỐC NGHẾCH. TÓC DÀI KIẾN THỨC ĐOẢN, NGỐC TỬ LÀM ÂU DƯƠNG CA PHẢI GIẤU TRONG TAY. CHỨNG MINH, LỜI NGƯỜI NGOÀI ĐỀU LÀ GIẢ, ÂU DƯƠNG CA RẤT THƯƠNG NỮ TỬ TRƯỚC MẮT NÀY.

      CHƯƠNG 15:

      BẤT KỂ NÀNG SI NGỐC HAY THÔNG MINH, TRƯỚC SAU NHƯ THƯƠNG, TÂM Ý CHƯA BAO GIỜ THAY ĐỔI.

      ÂU DƯƠNG NGỌC TỰ NHẬN MÌNH QUEN BIẾT ÂU DƯƠNG CA HAI MƯƠI MẤY NĂM, TỚI BÂY GIỜ VẪN CHƯA THẤY CÙNG NGƯỜI NÀO Ở CHỖ, LẠI CÀNG THẤY QUA CÓ NGƯỜI CÓ THỂ TỚI GẦN MƯỜI BƯỚC. NHỮNG ĐIỀU NÀY, VÔ SONG ĐỀU LÀM ĐƯỢC.

      THẬM CHÍ CÒN CHO NÀNG TỰA VÀO NGƯỜI MÌNH, NGỐC TỬ TRƯỚC MẮT RỐT CUỘC LÀ CÓ ĐỨC GÌ ĐỀ ÂU DƯƠNG CA ĐỐI ĐÃI NHƯ THẾ?

      “ NGƯƠI CHÍNH LÀ VÔ SONG?”

      HỎI CÂU NÀY PHẢI VÔ NGHĨA SAO? VÔ SONG TỰA TIẾU PHI TIẾU, GIỐNG NHƯ NHÌN .

      “ VÀO CHUYỆN CHÍNH , TÌM TA CÓ VIỆC GÌ?”

      RẤT THÚ VỊ. ÂU DƯƠNG NGỌC RẤT ẤN TƯỢNG. LÁ GAN LỚN NHƯ VẬY, RỐT CUỘC LÀ AI CHO NÀNG? ÂU DƯƠNG CA SAO? ÂU DƯƠNG CA THẤY CŨNG PHẢI GIẢ BỘ HÀNH LỄ. NÀNG HÀNH LỄ THÔI, CÒN TRỰC TIẾP VÔ LỄ VỚI .

      ĐÚNG LÀ NGỐC TỬ ”

      ÂU DƯƠNG CA VỪA MUỐN GÌ, VÔ SONG LIỀN DÙNG ÁNH MẮT NGĂN LẠI. HÔM NAY NÀNG NẾU CÒN LÀM CHO NGƯỜI TA KHI DỄ, NÀNG KIẾP TRƯỚC ĐÚNG LÀ SỐNG VÔ DỤNG RỒI. CHO TỚI BÂY GIỜ, CHỈ CÓ NÀNG LÀM NGƯỜI KHÁC CHẾT SỐNG LẠI, LÀM SAO CÓ THỂ ĐỂ CHO NGƯỜI KHÁC HÀNH HẠ MÌNH ĐẾN CHẾT?

      CÓ LỖI, TIỂU NỮ NGU NGỐC, BIẾT CÔNG TỬ RA MUỐN GÌ. VỪA RỒI PHỤ THÂN ĐỀU TÊN TA, NGƯƠI LẠI LÀM ĐIỀU THỪA, HỎI LẠI LẦN. TA ĐỀU NGƯƠI NGU NGỐC THÊM ĐẦU ĐẤT, NGƯƠI NHƯ THẾ NÀO TRÁI LẠI CẮN TA NGỤM? HAY LÀ CHÚC CẨU BẤT THÀNH? NẾU LỜI CỦA NGƯƠI LÀ CHÚC CẨU, CHÚC TRƯ. TA ĐÂY HÀO PHÓNG THA THỨ , DÙ SAO PHỤ THÂN DẠY TA, LÀM NGƯỜI PHẢI KHOAN DUNG ĐỘ LƯỢNG. TA CŨNG PHẢI NGƯỜI MỌN. MỸ NHÂN PHỤ THÂN, NGƯỜI CÓ PHẢI ?”


      LỜI NÀY, VÔ SONG HƠI CŨNG CHƯA MỆT. CHỈ ÂU DƯƠNG NGỌC HÁ HỐC MỒM, ÂU DƯƠNG CA HAI MẮT CŨNG XOAY VÒNG VÒNG.


      CHƯA BAO GIỜ BIẾT, VÔ SONG CỦA CHUYỆN LỢI HẠI NHƯ VẬY. MIỆNG RẤT CÓ TIỀM NĂNG ĐEM NGƯƠI GIẾT CHẾT. KIẾM CỦA CÓ THỂ GIẾT NGƯỜI, CHƯA THẤY XUẤT KIẾM CÓ NGƯỜI CHẾT. MÀ PHẢI SỨC MẠNH CỦA LỜI RẤT LỚN, CHO NÊN VÔ SONG GIẾT NGƯỜI LÀ VÔ HÌNH. ĐEM NGƯƠI NỘI THƯƠNG NGOẠI THƯƠNG TOÀN THÂN THƯƠNG.


      NGƯỜI MẠNH TỨC LÀ VƯƠNG GIẢ. CHỨNG MINH, DÙ CHỈ LÀ LỰC SÁT THƯƠNG CỦA NGÔN NGỮ, NHƯNG LẠI LÀ VẾT THƯUONG CHÍ MẠNG, RẤT LỚN, ĐÁNH ĐÂU THẮNG ĐÓ, CÓ GÌ CẢN NỖI.


      ÂU DƯƠNG NGỌC CẢM THẤY CHÍNH MÌNH KHÉO LƯỠI, NHƯNG ĐỐI MẶT VỚI VÔ SONG, KHẢ NĂNG NGÔN NGỮ CỦA HOÀN TOÀN ĐÁNH MẤT. ĐẦU ÓC HOÀN TOÀN TÊ LIỆT.

      CHƯƠNG 16:

      RỐT CUỘC LÀ AI NÀNG NGU NGỐC? MẸ NÓ, NGU NGỐC CÓ THỂ RA NHỮNG LỜI CÓ Ý TỨ NHƯ VẬY? RỐT CUỘC LÀ AI NÀNG NGỰC TO NGỐC NGHẾCH? THẤY NÀNG CHỈ NGỰC LỚN, ĐẦU ÓC CŨNG RẤT LINH HOẠT, BẰNG SAO CÓ THỂ CHỈ MỞ MIỆNG CÓ THỂ TÀN SÁT ?

      HÔM NAY LÀ ĂN NO CÓ CHUYỆN GÌ LÀM SAO? LÀM SAO CÓ CHUYỆN ĐỂ LÀM? RẤT NHIỀU RẤT NHIỀU MỸ NHÂN CHỜ ĐẾN CHƠI ĐÙA, TẠI SAO LẠI ĐẾN ĐÂY TÌM BUỒN BỰC?

      NHẤT ĐỊNH LÀ CÒN CHƯA TỈNH NGỦ.

      VÔ SONG NHÌN ÂU DƯƠNG NGỌC MẶT MÀY RỐI RẮM VẶN VẸO. TRONG LÒNG CỐ NÍN THỞ. NÀNG LÊN THIÊN ĐƯỜNG, TỰ NHIÊN CŨNG BAN ÂN HUỆ CHO BỌN HỌ, ĐƯA BỌN HỌ LÊN THEO. NÀNG NẾU XUỐNG ĐỊA NGỤC, CÓ LỖI, MỌI NGƯỜI CÙNG NHAU CHẾT .


      GIANG NGHỊ CÙNG CHU MỘC HAI NGƯỜI THỰC THÔNG MINH LÊN TIẾNG, LÃO ĐẠI NHÀ MÌNH ĐỀU CHỊU THIỆT, BỌN HỌ LOẠI TÔM TÉP TỰ NHIÊN PHẢI ĐỐI THỦ CỦA ĐẠI THẦN.


      THỪA DỊP NÀY, VÔ SONG ĐÁNH GIÁ ÂU DƯƠNG NGỌC, TUY RẰNG CHUYỆN PHẢI ÊM TAI, BẤT QUÁ, NÀNG THỪA NHẬN NGƯỜI TRƯỚC MẮT BỘ DẠNG ĐÚNG LÀ TỆ. Y PHỤC ĐỎ THẪM LÀM TÔN LÊN VÓC DÁNG HOÀN MỸ, LÔNG MI DÀY ĐEN CONG VÚT. MẮT HOA ĐÀO CÂU HỒN NGƯỜI, BẠC MÔI MÍM CHẶT PHẤN TRẠCH THẢN NHIÊN, HAI MÁ TRẮNG NÕN NHƯ PHỦ BĂNG TUYẾT.


      ĐÁNH GIÁ XONG, VÔ SONG TRONG LÒNG KẾT LUẬN HAI CHỮ: NGHIỆT


      LỜI VỪA RỒI CỦA VÔ SONG LÀM ÂU DƯƠNG NGỌC NHÌN NÀNG VỚI CẶP MẮT KHÁC XƯA, TRONG LÚC NÀNG ĐÁNH GIÁ , CŨNG QUÊN ĐEM NÀNG TOÀN THÂN DƯỚI XEM XÉT LẦN.


      ÁO TRẮNG THOÁT TỤC, NGƯỜI GIỐNG NHƯ BÁCH HỢP THANH THUẦN.NHƯNG BỀ NGOÀI THANH THUẦN NHƯ VẬY, MÀ KHÓE MIỆNG LẠI MANG THEO TƯƠI CƯỜI ÁC MA. ĐÔI MẮT PHƯỢNG MANG THEO ÁNG SÁNG LUNG LINH, CHỈ CẦN NHÀNG NHẤT CÂU, CÓ THỂ ĐEM CÂU HỒN NGƯỜI KHÁC.


      BIỂU TÌNH NHƯ VẬY, NÀNG VỐN DĨ THANH THUẦN NAY THÊM PHẦN QUYẾN RŨ XINH ĐẸP.


      NỮ NHÂN TRƯỚC MẮT, CŨNG ĐƠN GIẢN NHƯ LỜI NGƯỜI NGOÀI .
      ĐỐI VỚI DUNG MẠO CHÍNH MÌNH, VÔ SONG CŨNG PHẢI THỰC VỪA LÒNG. PHẢI BỘ DẠNG ĐỦ XINH ĐẸP, MÀ NGƯỢC LẠI, THÂN THỂ NÀY DUNG MẠO QUẢ RẤT ĐƯỢC, NHƯNG LẠI QUÁ ĐẸP, DÁNG VẺ TRẮNG NÕN NÀ, TOÀN BỘ ĐỀU LÀ DẠNG TIỂU BẠCH THỎ.

      NÀNG MUỐN LÀ TIỂU BẠCH THỎ MÀ LÀ NỮ VƯƠNG . Ở THẾ KỶ 21, MỊ NHAN NÀNG DUNG NHAN MỊ HOẶC. CHỈ DỰA VÀO KHUÔN MẶT CÓ THỂ LÀM CHO NAM NHÂN MÊ THẦN HỒN ĐIÊN ĐẢO, NGOAN NGOÃN CUỐI ĐẦU TRƯỚC VÁY NÀNG. NÀNG LÀ NGƯỜI VĂN MINH, SAO CÓ THỂ ĐỘNG ĐAO ĐỘNG THƯƠNG ĐƯỢC?


      CÁI NÀY PHẢI NÀNG MUỐN DÙNG, CHẲNG QUA KHI CẦN PHẢI DÙNG TỚI. NÀNG DÙNG, PHẢI MỊ THUẬT, MÀ LÀ TRẬN PHÁP

      DUNG NHAN MỊ HOẶC, THÂN ẢNH XINH ĐẸP, SÁCH LƯỢC QUÁI LẠ, THỜI ĐIỂM NÀNG KHIÊU VŨ, CÓ THỂ VÔ HÌNH GIẾT NGƯỜI.
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :