1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vô Ưu chi Kaname - Tác Phong Kỷ Luật Lạc Anh (Lời hứa hẹn) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Thánh Socola ngày { nhất }

      Vô Ưu nhìn Kaname ở đối diện tao nhã dùng cơm, nghĩ đến những câu mà buổi sáng nữ nhi ngốc của đại thúc , trong lòng đoán , Kaname giống như là loại người thích xem vào chuyện của người khác, cùng đứa con ngốc đó hẳn là có cái quan hệ gì .

      Kaname gặp Vô Ưu nhìn , hề động đũa,“Vô Ưu, làm sao vậy? Đồ ăn hợp khẩu vị sao?”

      Vô Ưu bị như vậy có chút bối rối, lạnh nhạt cười,“ có, đều do Kaname dùng cơm rất tao nhã , nhịn được xem ngây người.”

      Nghe được Vô Ưu thế, đáy mắt Kaname xẹt qua ý cười,“Ha ha, nhanh dùng cơm .”
      Có người cùng ăn cơm, cảm giác ấm áp.

      Dùng xong cơm trưa, Vô Ưu bị Kaname lôi kéo chơi cờ.

      Vô Ưu vẻ mặt rối rắm, cầm quân cờ, biết nên đặt ở đâu. Cờ vua nàng chỉ biết chút, chính là ở trường học được chút, cùng cao thủ cỡ Kaname này so sánh , nàng kém nhiều lắm, hoàn toàn phải đối thủ với Kaname.

      Kaname thư thái ngời tựa vào ghế sô pha, rất kiên nhẫn chờ Vô Ưu nước kế tiếp.

      Nhìn đến bộ dáng Kaname nhàn nhã, Vô Ưu bất mãn bĩu môi,“Kaname, ta hoàn toàn phải đối thủ của ngươi.”

      Kaname cầm quân cờ ở trong tay vòng vo chuyển,“ Chơi cờ mình rất vô vị, Vô Ưu muốn giúp ta sao?”

      Nhìn đến đôi mắt màu đỏ sậm của Kaname lên vẻ khẩn cầu, tuy chỉ nhất thời, vì thế mặc dù rất tình nguyện, nhưng ai bảo mình đồng ý chi,“Đương nhiên nguyện ý.”

      Nghe được Vô Ưu đáp ứng rồi, Kaname bèn nở nụ cười tuyệt mĩ,“Cám ơn Vô Ưu nguyện ý.”

      Vô Ưu nhìn Kaname, nàng như thế nào cảm thấy Kaname tươi cười có điểm hắc a, có khả năng là nàng nhìn lầm .

      Trước khi học, Vô Ưu luôn bồi Kaname chơi cờ, đương nhiên nàng vẫn thua , thua còn nhiều hơn nàng tưởng, nhưng khi nhìn đến khóe miệng Kaname khẽ cong, bất đắc dĩ đành phải ở trong lòng phát điên.

      Ngoài cửa sổ ánh mặt trời chiếu đến, chậm rãi biến thành màu đỏ. Ánh sáng đỏ rực chiếu thẳng vào gian phòng, nhàng mà trút xuống ở người hai người.

      Nghe được thanh tranh cãi ầm ĩ bên ngoài cửa sổ , bất giác nàng thở dài, lại bắt đầu, mỗi ngày đều trình diễn tiết mục như vầy. Bộ mấy người đó sau khi tan học có chuyện làm à, mỗi ngày chạng vạng chạy đến đại môn Nguyệt xá lớn tiếng thét chói tai, là phiền toái.

      Ban ngày sắp bị bóng đêm bao trùm,nàng vừa xuống cảm thấy là phiền toái.

      Vô Ưu cùng Kaname cùng nhau xuống lầu, đám quỷ hút máu sớm ở phòng khách chờ, nhìn thấy Kaname xuống lầu, cung kính kêu,“Kaname đại nhân.”

      Cửa lớn Nguyệt xá mở ra, đập vào mắt chính các nữ sinh lớp ban ngày chỉnh tề đứng ở hai bên.

      Vô Ưu cầm sách ngồi ở cây, nương theo ánh trăng mà xem sách. Nàng có điểm chịu nổi bầu khí quỷ dị ở khối ban đêm, quyết định vẫn là ở bên ngoài chờ xem.

      Đột nhiên nhìn thấy chút màu bạc bắt mắt đó, Vô Ưu cúi đầu nhìn đến bóng dáng quật cường của Zero. Nhớ tới ngày đó ánh mắt Zero nhìn Kaname, nếu đoán nhằm đó là ánh mắt oán hận, giống như Zero thực oán hận quỷ hút máu.

      ràng oán hận quỷ hút máu, vì cái gì còn muốn làm uỷ viên tác phong và kỷ luật, người kì quái.

      Đột nhiên nghe được thanh của ai đó vang lên, kế tiếp chính là bộ dàng lén lút của hai nữ sinh. Nhận ra đó là nữ sinh lớp ban ngày trong tay cầm cái gì đó,Vô Ưu liền đoán được chuyện gì xảy ra .

      Nàng dường như có phụ trách đám học sinh lớp ban ngày , bọn họ ra sao cùng nàng quan hệ.

      Vì thế Vô Ưu tiếp tục ngồi ở cây đọc sách.

      Yuki phát người lớp ban ngày cứ nhiên vi phạm cấm chế, bất đắc dĩ thở dài, từ ban công phòng học nhảy xuống dưới.

      “Hai người học khối mấy,lớp mấy? Nội quy trường học quy định, cấm ban đêm ra ngoài.
      Buổi tối rất nguy hiểm, chạy nhanh hồi ký túc xá.“

      “Chúng ta là tới chụp ảnh lớp ban đêm .”

      “Có quan hệ gì, chỉ chút mà thôi...... Đau......“

      Yuki gặp người nữ sinh trong đó bị thương, vội vàng đẩy hai nữ sinh này trở về,“Đổ máu liền nguy rồi, nhanh chạy trở về ký túc xá.”

      Đột nhiên cảm giác được có người tới gần, Yuki rút ra thiết bổng cất bên đùi,“Là ai?”

      Touya tiếp được thiết bổng Yuki đánh tới,“ là nguy hiểm, hổ là con hiệu trưởng .”

      Hanabusa vươn tay, đem thiết bổng trước mắt chậm rãi đẩy ra,“Ai nha, chính là ngửi được hương vị máu nên lại đây nhìn xem mà thôi. Hảo ngoan a, Yuki. là, trong lúc vô tình tới nhìn xem mà thôi.” xong màu lam đôi mắt biến thành đỏ như máu.

      Yuki cảnh giác nhìn Hanabusa,“Hanabusa tiền bối. Nếu động đến các nàng dù là sợi lông, ta trừng phạt......” Yuki còn chưa xong, chỉ thấy Hanabusa nhàng liếm bàn tay nàng.

      Hanabusa lôi kéo cổ tay Yuki, chậm rãi ,“Ngã xuống sao? Ta hương vị ngọt là máu của ngươi , Yuki.”

      Yuki nghĩ đến vừa mới từ cây nhảy xuống, cẩn thận cắt trúng tay, trong lòng thầm kêu xong.

      Hanabusa chậm rãi kéo người Yuki , chậm rãi tới gần, lộ ra răng nanh, vươn đầu lưỡi chậm rãi liếm lòng bàn tay chảy máu của Yuki.

      Yuki muốn phản kháng, lại động đậy , lo lắng kêu lên,“ được, Hanabusa tiền bối.”

      Hanabusa nhàng mở áo Yuki ra , hai mắt màu đỏ,“Tiếp theo là cổ, có thể chứ?”

      Nghe được lời Hanabusa , Yuki sợ tới mức sắc mặt tái nhợt,“ được, thể cho ngươi......”

      Touya nắm tóc, chuẩn bị kêu Hanabusa đình chỉ,“......”

      Hanabusa chuẩn bị hấp huyết Yuki, đột nhiên đầu bị cái gì đó hung hăng đập phát.“Đau......”

      Chỉ thấy quyển sách dày từ trời quăn tới.

      Vô Ưu từ cây nhảy xuống tới, mặn nhạt nhìn Hanabusa,“Tiểu lang, trường học hình như cấm hấp huyết nga.”

      Hanabusa gặp Vô Ưu đột nhiên xuất , lập giơ nanh ,“Vừa rồi là ngươi dùng sách nệnh ta sao? Ngươi ...nữ nhân này.”

      bận tâm đến Hanabusa, nhặt sách lên, thản nhiên ,“A, thế sao? Trách ta phá hủy chuyện tốt của ngươi , Tiểu Lang.“

      Hanabusa tức giận hừ lạnh tiếng,“Hừ.”

      Vô Ưu cầm sách nhàng mà gõ xuống mái tóc màu của Hanabusa ,“Tiểu Lang, nếu bị Kaname biết ngươi hấp huyết, ngươi chết thực thảm nga.”

      Nghe được Vô Ưu , Hanabusa sợ hãi ngây ngẩn cả người .

      Ngửi được hương vị máu , Zero vội vàng chạy tới, gặp Yuki có việc gì nhàng thở phào.

      Kaname bộ dạng tao nhã đến, chậm rãi tới nơi,“Ta biết.”

      Hanabusa bị giáo huấn chút nên có vẻ hơi tức giận, những vẫn tỏ vẻ có chuyện gì.

      Touya nhìn Vô Ưu, mở miệng hỏi ,“Uỷ viên tác phong và kỷ luật , ngươi...... Kỳ vẫn luôn ở đây.”

      Vô Ưu dừng cước bộ, hơinghiêng người nhìn phía sau Touya, hào phóng thừa nhận ,“Đúng thế”

      Nghe được Vô Ưu hào phóng thừa nhận, Touya sửng sốt hạ,“Kia vừa mới ngươi......” Vì cái gì xuất sớm ngăn cản bọn họ.

      Vô Ưu làm bộ như vẻ mặt trầm tư, chút để ý ,“Đại khái là ở giận chó đánh mèo .” xong mặc kệ Touya phản ánh, liền ly khai.

      Nhìn Vô Ưu rời ,vẻ mặt Touya đầy nghi hoặc, giận chó đánh mèo? Giận chó đánh mèo ai? Chẳng lẽ là ?

      Nàng bị đại thúc ngốc uy hiếp vào nơi này, trong lòng còn có điểm tức giận. Về phần đứa con ngốc kia, ngay cả năng lực tự bảo vệ mình đều có, nàng vì cái gì phải cứu. Cuối cùng sở dĩ ngăn cản Tiểu lang, đại khái là vì thể diện Kaname , dù sao cùng đứa con ngốc có quen hệ đơn giản.

      Valentine năm nay sắp đến, tại đây nữ sinh đèu tặng Socola cho nam nhân mà mình để ý, nên ai cũng hớt hảo làm.

      Vô Ưu mang theo sách lấy từ thư viện về đến Nguyệt xá, nhìn đến nữ sinh lớp ban ngày mang vẻ mặt hưng phấn ngọt ngào liền cảm thấy rất khó hiểu. Nàng như thế nào cảm thấy này hai ngày khí thoang thoảng mùi Socola , chắc là ảo giác củanàng thôi.

      Nhìn đến cửa lớn Nguyệt xá đông nghẹt người, mặt đầy hắc tuyến, tại mới có mấy giớ đám người lớp ban ngày laị chạy đến đây?

      Nữ sinh lớp ban ngày nhìn đến Vô Ưu, lập tức nhường lối , để cho Vô Ưu qua.

      Bắt gặp ánh mắt hâm mộ của lớp ban ngày, Vô Ưu vào Nguyệt xá.

      Ichiru gặp Vô Ưu trở về, nhiệt tình chào hỏi ,“Vô Ưu, ngươi trở lại a.”

      Vô Ưu thản nhiên vuốt cằm,“Ân.”

      Nghe được bên ngoài tiềng ồn ào, Touya ngáp cái,“ ngày Valentine phải ngày mai sao?”

      Hanabusa còn lại là vẻ mặt rất hứng thú,“ biết năm nay có thể thu được bao nhiêu Socola a, Ichiru, chúng ta quyết thắng bại , nhìn xem năm nay ai thu được Socola nhiều nhất.”

      Touya cảm thấy hứng thú liền lắc đầu,“Quên .” có rãnh như vậy.

      Ngày Valentine? Đây là cái ngày gì? Chẳng lẽ là lễ tình nhân?

      Ichiru nhận ra bộ dạng nghi hoặc khó hiểu của Vô Ưu liền giải thích ,“ Ngày Valentine còn được biết đến là lễ tình nhân.”

      Vô Ưu nghe vậy liền gật đầu, khó trách những người lớp ban ngày đó điên cuồng như vậy.

      Thánh Socola, nguyệt chi liêu đại môn khẩu phi thường náo nhiệt, đường hai bên còn làm ra vẻ lưới sắt lan, hàng rào mặt còn viết quỷ hút máu nhóm tên.

      Nhìn đến cảnh tượng này, Vô Ưu nhịn được khóe miệng run rẩy, giống như thần xuất vậy . Nàng vẫn là lần đầu tiên gặp chuyện tặng Socola như vậy đưa, đúng là...... Kỳ lạ......

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Thánh Socola ngày { nhị }

      Chú ý! Hôm nay là ngày Valetina, nữ sinh lớp ban ngày chuẩn bị rất tốt,[ có thể tiến hành cuộc thi tặng Socola] bắt đầu, thỉnh các vị lớp ban đêm đứng ở trước chỗ có đề tên mình, để nhận Socola.

      đợi Yuki đem cho hết lời, Hanabusa khẩn cấp chạy rồi,“Kia nhất định phải đem toàn bộ Socola của lớp ban ngày đều nhận lấy hết thảy.”

      “Khoan , Hanabusa sama.”

      Kaname tao nhã kêu tiếng,“Hanabusa.” Hanabusa lập thắng nhanh tại chỗ.

      “Phải có lễ tiết, có biết hay .”

      Hanabusa chột dạ ,“Vâng!.”

      Vô Ưu nhìn đến bộ dáng Hanabusa hưng trí bừng bừng, có chút tia xem thường ngược lại còn cảm thán: Tiểu lang tinh lực đúng là tốt.

      Từng cái quỷ hút máu đến trước nơi viết tên mình, nhận Socola của các nữ sinh lớp ban ngày.

      Nhìn đến trong lòng từng cái quỷ hút máu tràn đầy Socola,Vô Ưu thể cảm thán quỷ hút máu nhóm đúng là được hoan nghênh.

      Đột nhiên zero kêu tiếng,“Kaname sama.” Sau đó ném cái vật gì đó cấp cho Kaname, Kaname vững vàng tiếp được.

      “Cám ơn, Yuki.”

      Khuôn mặt nhắn của Yuki ửng đỏ, ngượng ngùng ,“ có gì.”

      Vô Ưu hơi hơi quay đầu, nhìn đến phía sau Kaname cầm hộp màu lục đặt ở bên môi, đồng tử màu đen xẹt qua chút hờn giận.

      Hanabusa ôm Socola, vẻ mặt biểu tình hạnh phúc,“Năm nay hình như là ta thắng nga, Kain.“

      Nhìn đến trong lòng Hanabusa chứa đầy Socola, Vô Ưu nhanh tay lẹ mắt cầm vài cái,“Dường như có ngon như bề ngoài.“

      Hanabusa gặp Socola bị người khác đoạt rồi, lập tức kêu lên,“Ngươi …này nữ nhân, dám lấy Socola của ta, trả lại cho ta......“

      Dùng thân thủ của bản thân đối kháng với Vô Ưu để giành lại Socola song thất bại..

      Vô Ưu giơ cao tay cầm Socola,“Tiểu lang, cần mọn như vậy chứ.”

      Hanabusa đem Socola trong lòng giao cho Touya, vẻ mặt phẫn nộ rat ay càng lúc càng mạnh.

      Vô Ưu cầm Socola cố ý đưa qua đưa lại ở trước mắt Hanabusa,“Cướp được liền trả lại cho ngươi.”

      Mọi người nhìn đến hai người kia ngươi truy ta đuổi, ngươi đoạt ta lấy, trán đầy hắc tuyến, này hai người coi mình là học sinh tiểu học à?

      Takuma Ichijou mỉm cười ,“Vô Ưu, đúng là thích chọc ghẹo Hanabusa a.”

      Kaname nghe được lời Takuma Ichijou , nhìn hai người đùa giỡn ở xa, đôi mắt màu đỏ sậm lên tia u.

      Hanabusa thở hồng hộc phì phò, đôi mắt màu lam sớm biến thành màu đỏ, gắt gao trừng mắt vẻ mặt thoải mái của Vô Ưu. tuyệt đối muốn giết nữ nhân này, tuyệt đối......

      Nhìn đến bộ dáng Hanabusa mệt , Vô Ưu tiếp tục khiêu thích ,“Tiểu lang, được nga, thể lực quá kém nga.”

      Hanabusa bị chọc đến nổi trận lôi đình, nghiến răng nghiến lợi từng chữ ,“Mộc...... Vô….Ưu, ta nhất định phải giết ngươi......”

      Vô Ưu mở gói Socola ra, ung dung cắn miếng Socola, ném vào miệng, đắc ý nhướng mày nhìn Hanabusa,“Hương vị tệ à nha.”

      “A...... Ngươi này nữ nhân...... Cư nhiên ăn......”

      Hanabusa tức giận đến mất lý trí, vô số băng tiễn bay về phía Vô Ưu. thực nhàng tránh được, nhảy đến cây còn vô cùng tốt bụng nhắc nhở ,“Tiểu lang, đến giờ học nga.”

      Hanabusa tức giận đến nổi sắc mặt biến thành màu đen mà trở lại phòng học, nếu ánh mắt có thể giết chết người, Vô Ưu sớm bị Hanabusa băm thành tram mảnh .

      Touya nhìn đến Hanabusa vẻ mặt đen sì, giống như ai thiếu mấy trăm vạn bằng. Người này nhìn ra, uỷ viên tác phong và kỷ luật cư nhiên toàn chọc ghẹo thôi.

      Vô Ưu ngồi ở cây, ngửa đầu nhìn bầu trời đêm u ám. Nghĩ đến động tác vừa rồi của Kaname, tay phải bất giác gắt gao nắm chặt Socola trong tay, Socola liền nát bấy, từng mảnh rơi vào bóng đêm.

      nhàng nhảy xuống cây, tay cầm sách thong thả tản bộ trong sân trường.

      Yuki nhìn thấy Vô Ưu, vui vẻ kêu lên,“Vô Ưu......”

      Vô Ưu thản nhiên liếc mắt , làm như thấy Yuki, mà mất.

      Nhìn bóng dáng Vô Ưu rời , vẻ mặt Yuki rất buồn, nàng làm cái gì khiến cho ấy mất hứng rồi?.

      Thời điểm lớp ban đêm sắp tan học, Vô Ưu về tới phòng học, thực thi nhiệm vụ của mình .

      Kaname nhìn Vô Ưu, ôn nhu ,“Vô Ưu, cùng về.”

      Khép lại bản điểm danh, Vô Ưu thản nhiên vuốt cằm,“Ân.”

      Hai người sóng vai nhau cùng, dọc theo đường ai cũng chuyện.
      Trở lại ký túc xá, Vô Ưu chuẩn bị nghỉ ngơi, đột nhiên trận tiếng đập cửa vang lên.

      Cộc cộc cộc......“Vô Ưu, nghỉ ngơi sao?”

      Nghe được thanh của Kaname, Vô Ưu hơi sửng sốt,“ có, Kaname có chuyện gì sao?”

      Kaname mở cửa phòng ra, ngồi xuống ghế sô-pha bên cạnh cửa,“Vô Ưu, giống
      quên kiện?”

      Nàng quên kiện? Chuyện gì? Nàng như thế nào biết?

      Kaname tao nhã bước đến trước mặt Vô Ưu, hơi hơi cúi đầu nhìn , đôi mắt màu đỏ sậm phản chiếu bộ dáng mê mang của .

      “Vô Ưu, hôm nay là ngày Valetina.”

      Vô Ưu mờ mịt gật đầu,“Ta biết a.”

      Gặp vẻ mặt Vô Ưu vẫn còn chưa hiểu, Kaname bất đắc dĩ cười cười,“Vô Ưu, Socola của ta đâu.”

      Nghe được lời Kaname , Vô Ưu rất nhanh liền phản ứng lại ,“Kaname phải thu được Socola sao?“ phải thích Socola của Yuki ngốc kia ư, vậy còn hỏi của nàng nữa?.

      Kaname tùy hung cầm lọn tóc dài ở trước ngực,“Nhưng Vô Ưu có, ta rất mong chờ Socola của Vô Ưu.“

      Vô Ưu nhìn thẳnghai tròng mắt màu đỏ sậm kia , nhìn đến đôi mắt chứa đựng mong chờ kia của Kaname , trong lòng lên nghi hoặc,“Ách...... Ta làm Socola......“Nàng sống hai thế, chưa từng làm Socola.

      Kaname nghe vậy, đôi mắtmàu đỏ sậm tràn ngập thất vọng, giọng ,“Phải ? Quên ......”

      Nhìn đến Kaname trong mắt thất vọng, nàng bất đắc dĩ ,“Socola ta làm, bất quá có thể dùng thứ khác thay thế ?”

      Kaname sửng sốt , khó hiểu nhìn Vô Ưu,“Thứ gì?”

      “Đồ ăn khuya, ta làm Socola, bất quá đồ ăn bình thường ta còn là có thể . Nếu Kaname chê , ta có thể làm đồ ăn khuya cho ngươi ăn.”

      Nghe được Vô Ưu , đáy mắtKaname xẹt qua kinh hỉ,“Đương nhiên chê .”

      Vô Ưu vào phòng bếp nguyệt xá, phát tại đây cái gì cần đều có, cái gì cũng thiếu, nguyên liệu nấu ăn cũng thực phong phú.

      Hăng hái nổi lên xoắn tay áo, bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu nấu đồ ăn.

      Kaname dựa ở cạnh cửaphòng bếp , nhìn bóng dáng bận rộn tại bếp , trong nháy mắt liền cảm thấy vui vẻ.

      Vô Ưu thái khoai tây, do quá nhanh nên cẩn thận cắt trúng ngón tay, máu theo ngón tay chậm rãi tràn ra.

      Ngửi được huyết mùi, Kaname vội vàng đến trước mặt Vô ưu , nhìn đến ngón trỏ đổ máu, chút suy nghĩ liếm ngón tay bị thương .

      Vô Ưu ngơ ngác nhìn Kaname, nhìn đến Kaname lộ ra răng nanh, suy nghĩ trong nháy mắt liền trở lại mười năm trước.

      Kaname khẽ liếm ngón tay bị thương của , thẳng đến miệng vết thương ở ngón tay khép lại mới buông ra . Nhìn đến biểu tìnhVô Ưu ngơ ngác , giọng hỏi,“Sợ hãi sao?”

      Tựa như mười năm trước vậy, thân thủ sờ sờ Kaname đầy răng nanh, nhàng mà lắc lắc đầu,“Vì cái gì phải sợ?” Vô luận là mười năm tiền vẫn là tại, nàng chưa bao giờ sợ hãi quá Kaname, bởi vì Kaname chính là Kaname.
      Kaname thân thủ ôm , vùi đầu ở nàng tóc dài gian, hấp thu nàng ấm áp hơi thở,“ tại bên người tốt.”
      Mặt dán tại Kaname trong ngực thượng, bên tai là tiết tấu tiếng tim đập, chóp mũi là hơi thở, đột nhiên trong lúc đó tưởng vẫn như vậy xuống.
      Vô Ưu đẩy Kaname dời khỏi phòng bếp, hai tay chống nạnh ,“Kaname, ở đây chờ lát, đồ ăn khuya lập tức có ngay.”
      Khóe miệng hơi hơi giơ lên, màu đỏ sậm đôi mắt là tràn đầy ý cười,“Ta muốn giúp .”
      cầm oa sạn chỉ vào Kaname ,“ cần, ta người có thể, Kaname chỉ cần chờ ăn là tốt rồi.”

      Kaname có rời , đứng ở phòng bếp cạnh cửa, hai mắt theo bận rộn bóng dáng di động. Nhìn đến có người vì bận rộn, vì nấu cơm, loại cảm giác này tốt lắm.

      Vô Ưu tay chân rất nhanh nên rất nhanh liền xong>

      “Chính là đơn giản đồ ăn, hy vọng Kaname cần ghét bỏ.” Thực bình thường tam đồ ăn nhất canh.
      Nhìn bàn tam đồ ăn nhất canh, Kaname lắc lắc đầu,“ , ta thực thích, ta có thể thúc đẩy sao?”

      “Đương nhiên có thể.”

      “Ta ăn đây .”

      Vô ưu khẩn trương nhìn Kaname,“Hương vị thế nào?” Nàng lâu có xuống bếp , biết tay nghề có hay lui bước.

      Kaname giơ lên ánh mắt tươi cười,“Tốt lắm ăn.” Đây là đồ ăn đơn giản nhất nếm qua, nhưng là đồ ăn ngon nhất từng ăn.

      Nhìn đến Kaname tươi cười, Vô Ưu sửng sốt,“Vậy ăn nhiều chút .” chút đồ ăn đơn giản có thể làm cho vui vẻ như vậy, khiến cho nàng ngạc nhiên ngoài ý muốn.

      Hai người thực giống đôi vợ chồng tân hôn bình thường, ăn đồ ăn đơn giản, vui vẻ trò chuyện thâu đêm.

      Ban đêm nhà ăn vô cùng an tĩnh, song lại tràn ngập hơi thở ấm áp lãng mạn.
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Bộ này đồng nhân Vampire Knight hả bạn? Nữ chính phải Yuri nữa ak? mÌnh chưa đọc nên hk biết :yoyo32:

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương:Kiểm tra vệ sinh

      Mới sang sớm bị đánh thức, Vô Ưu sắc mặt phi thường tốt. Ngày hôm qua cùng Kaname ăn khuya, tới hừng đông mới ngủ, vừa chợp mắt chưa được bao lâu bị đứa con ngốc của ông bác đánh thức, nàng tại muốn phát hỏa, hận thể đem Yuki ngốc đó giáo huấn chút.

      Hiệu trưởng nhìn đến Vô Ưu, lập tức phi nước đại chạy mất, làm cho thể dùng ánh mắt giết người với ông ta, Kaien vội vàng lùi lại nhưng vẫn cách xa chỗ , vẻ mặt đầy đáng thương.

      “Vô Ưu chan......”

      Nhìn Yuki mặc tạp dề màu hồng phấn, khóe miệng Vô Ưu nhàng run rẩy, hổ là con của ông bác đại ngốc.

      Yuki nhìn đến Vô Ưu, muốn chào hỏi lại dám,“Vô Ưu...... Buổi sáng tốt lành......”

      Thản nhiên nhìn thoáng qua, gật cái,“Sớm.”

      Yuki gặp Vô Ưu để ý tới nàng, tâm trạng liền cảm thấy rất vui.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Lời hứa hẹn

      Zero hút máu Yuki, làm cho Yuki chịu đả kích khá lớn, vì cái gì Zero là vampire.

      Gia đình Zero bốn năm trước bị vampire tập kích, Zero bị vampire thuần chuẩn cắt, bị biến đổi thành vampire.

      Yuki nghe được hiệu trưởng như vậy, trong lòng cảm thấy vô cùng thương tiếc, Zero chịu đựng chuyện trong thời gian dài như thế...

      Zero bắt đầu khống chế được cơn khát máu của bản thân, Kaname muốn Zero chuyển đến lớp ban đêm.

      Yuki nghe được ý định của Kaname, khiếp sợ ra lời, Kaname sama muốn Zero rời khỏi lớp ban ngày, chuyện này tuyệt đối cho nó xảy ra.
      Vô Ưu vừa rời giường, bây giờ mới là buổi trưa , nàng dần quen với giờ giấc này rồi.
      Chậm rãi vào phòng tắm, vệ sinh cá nhân xong liền chuẩn bị ra ngoài kiếm gì đó ăn lót dạ.

      Mới vừa xuống lầu nghe được cuộc chuyện của Hanabusa cùng Yuki.

      Đột nhiên toàn bộ đèn đặt ngay vách tường tắt hết, nghe được thanh đầy tức giận của Hanabusa ,“ làm cho người khác khó chịu, Yuki…ngươi rốt cuộc là gì của Kaname sama?.”

      Đột nhiên trận hàn khí tràn ngập toàn bộ phòng khách, khối băng chậm rãi lan tới chân Yuki, đóng bang chân ấy.

      Vô Ưu đứng dựa vào tường, cho dù thấy được biểu tình của Hanabusa, cũng biết tiểu lang tại sinh khí, hơn nữa là phi thường sinh khí.

      Hanabusa nhảy đến trước mặt Yuki,“Ta , Kaname đại nhân có quan hệ gì với Yuki ?“

      Yuki thẳng thắng trả lời,“Kaname sama là ân nhân cứu mạng10 năm trước của tôi khỏi vampire.”

      Hanabusa nghe vậy, hơi kinh ngạc,“Nga, nguyên lai còn có loại tình này a, như vậy vì báo đáp ân nhân cứu mạng, ngươi là phải nên dâng hiến máu của chính mình nhỉ?”

      Yuki nghe nhắc tới máu, liền cảm thấy sợ hãi mà lui về ơhias sau vài bước,“Máu......”

      “Đúng rồi, máu của ngươi hẳn là của Kaname đại nhân , nhưng dấu cắn này phải của Kaname đại nhân, thể giao cho những người khác nga.”

      Hanabusa tới bước tiến lại gần Yuki, hai người mặt đối mặt.“Đương nhiên cũng bao gồm ta, ngày nào đó cổ của ngươi, có Kaname đại nhân ôn nhu đụng vào...... Răng nanh chậm rãi cắn xuống...... Nghe tới thanh Kaname đại nhân hút chính mình máu...... Yuki nhất định có cảm giác hạnh phúc...... Kia tại phải chào Kaname đại nhân, thỉnh uống của ta máu......”

      Yuki bị lời của Hanabusa trong lòng càng ngày càng sợ hãi, vội vàng hắt cánh tay Hanabusa ra , giọng run rẩy,“Ngươi...... Ở đây bậy bạ gì đó......“

      “Nga, thẹn thùng sao?”

      “Hanabusa sama, nắng phải có chừng mực.” xong liền giơ lên tay phải, chuẩn bị hướng về phía Hanabusa , cổ tay lại đột nhiên lại bị giữ lại.

      “Dừng tay, Yuki.”

      “Kaname sama......“Đối với xuất đột nhiên của Kaname, Yuki rất kinh ngạc.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :