1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vô địch quân sủng, cô vợ nhỏ mê người - Y Lạc Thành ( Hoàn - 66c )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      truyện hay quá...thích nhất thể loại quân nhân...:Cheerleader::Cheerleader::Cheerleader:. Hóng cháp mới.....:012::012:

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 34: Rượu nho.

      An Nhược buông bát đũa trong tay ra, hai mắt nhắm nghiền, sau đó An Nhược đưa tay lên ray ray trán.

      Quả nhiên, rượu là thứ thể uống bậy. Rượu nho nhập khẩu có hương vị rất ngọt ngào, tác dụng chậm nhưng lại xông thẳng lên não bộ của An Nhược.

      An Nhược ngẩng đầu nhìn Lục Mặc Hiên ngồi đối diện, giờ phút này nhàng xoay tròn ly rượu tay, rượu nho lắc lư trong chiếc ly thủy tinh trong suốt khiến màu đỏ của rượu nho càng trở nên hấp dẫn say lòng người hơn.

      An Nhược càng nhìn càng cảm thấy đầu óc choáng váng, khẽ chống tay lên mặt bàn muốn đứng dậy, nhưng cả người ngả nghiêng chao đảo đứng vững, mãi đến lúc đứng vững mới nhấc chân tiến về phía trước.

      An Nhược mới được hai ba bước, bóng dáng màu lam bỗng nhiên đứng chắn trước mặt .

      An Nhược hề suy nghĩ trực tiếp đẩy thân thể đó ra, bàn tay mềm mại yếu ớt chạm vào lồng ngực kiên cố rộng lớn.

      Cảm giác ấm áp mềm mại này khiến cho trái tim của Lục Mặc Hiên khẽ rung lên. bàn tay lập tức ôm lấy eo , tay chế trụ chiếc cầm của An Nhược, nhìn bé ở trong lòng hai mắt nhắm nghiền, Lục Mặc Hiên cực kỳ vui vẻ khóe miệng khẽ cong lên.

      Lúc này Lục Mặc Hiên ngờ được mình tiểu nhân đến mức này.

      An Nhược chép chép miệng ba cái, đôi mắt to tròn khẽ mở ra rồi lại đóng vào."Lục Mặc Hiên, tránh ra, em muốn đến ghế sofa nghỉ ngơi chút. Rượu nho đến bây giờ mới tác dụng."

      Lục Mặc Hiên gật gật đầu, ừ tiếng, bàn tay giữ cằm của chuyển xuống lưng của , dùng lực chút rồi bế An Nhược lên.

      Động tác bất ngờ khiến An Nhược kịp phòng ngự, mặc dù uống say nhưng theo bản năng vẫn phản ứng rất nhanh.

      Tựa như An Nhược bây giờ, trong lúc Lục Mặc Hiên bất ngờ ôm lấy , hai tay An Nhược liền gắt gao ôm lấy cổ , đầu tựa vào vai phải của , hô hấp nhịp nhàng.

      mặt Lục Mặc Hiên lộ ra ý cười quỷ dị, tay phải chế trụ eo của An Nhược, cảm xúc khi chạm vào da thịt của quả thực rất tuyệt, sờ lên rất mềm mại.

      Tay trái ôm lấy eo của An Nhược, các ngón tay vỗ nhè đó linh hoạt như đánh dương cầm vậy.

      An Nhược ngẩng đầu lên nhìn , đôi lông mày khẽ nhăn lại, miệng ngừng chuyện, nhưng đầu óc càng ngày càng trở nên choáng váng nên lời ra cũng trở nên yếu đuối vô lực.

      Lúc này đầu óc An Nhược còn sót lại chút tỉnh táo, biết Lục Mặc Hiên làm gì với . Hai chân đá về phía đùi của Lục Mặc Hiên, nhưng vô ý lại đá phải cái thứ kia của .

      An Nhược kinh hãi đến mức nhất thời giám đụng đậy, Lục Mặc Hiên dừng bước lại, cúi đầu hôn lên khuôn mặt phấn nộn của , chụt, tiếng hôn vang lên bên tai của , An Nhược lập tức mặt đỏ tới tận mang tai.

      Lục Mặc Hiên, !

      vừa đồng ý là động tay động chân với cơ mà.

      “Mèo hoang , hôm nay mệt cả ngày rồi, trước hết mang em tắm rửa cái .” Bàn tay Lục Mặc Hiên bắt đầu di chuyển, từ cổ tới đầu rồi dừng lại mái tóc dài mềm mượt của An Nhược.

      Lục Mặc Hiên tới chiếc cầu thang hình xoắn ốc, quẹo trái, phòng trong cùng chính là phòng chuyên dùng để tắm rửa.

      Phòng tắm có diện tích rất lớn, ánh sáng màu trắng chiếu xuống bồn tắm hình tròn cỡ lớn, mặt nước nổi rất nhiều bọt xà phòng màu trắng, nguyên bộ đồ dùng tắm được nhập khẩu từ New Zealand của phái nam được xếp ngay ngắn tường, giá treo quần áo có treo chiếc áo tắm màu trắng của đàn ông.

      Lục Mặc Hiên để An Nhược đứng bên cạnh bồn rửa mặt trong phòng tắm, với tay lấy cái mũ chụp tóc, tay phải vén tóc đen dài của An Nhươc lên.

      Hai mắt An Nhược híp thành đường , hai má trắng nõn vẫn chưa hết hồng. Nhìn thấy bộ dạng này của An Nhược, Lục Mặc Hiên chỉ muốn ngay lập tức áp lên bồn rửa mặt rồi hung hăng hôn lên đôi môi đỏ mọng mê người của .

      Ngực Lục Mặc Hiên phập phồng lên xuống, cuối cùng cũng dần trở nên ổn định, nhàng chụp tóc của lên. khuôn mặt trái xoan trắng nõn mịn màng đập vào đôi mắt đen thâm trầm của Lục Mặc Hiên.

      Lục Mặc Hiên ấn vào cái nút vách tường, thiết bị tắm tự động khởi động vòi hoa sen tự động điều chỉnh nhiệt độ thích hợp sau đó bắt đầu ào ào chảy xuống.

      Lục Mặc Hiên ôm An Nhược đến bên bồn tắm lớn, tay cởi quần áo người ra, tay đóng lại chốt thoát nước dưới đáy bồn.

      An Nhược đưa tay đẩy Lục Mặc Hiên ra, thanh của xen lẫn tiếng nước chảy vang lên. “Lục Mặc Hiên, là tên khốn, cho phép ăn đậu hũ của tôi, nếu , tôi cắt đứt nơi đó của .”

      Thanh tuy bé, nhưng trong lời chứa ngoan độc, tay trái Lục Mặc Hiên nâng mặt lên, tay phải luồn vào trong áo An Nhược, vuốt ve tấm lưng mềm mại trơn mịn của .

      Bàn tay vô cùng linh hoạt, bình thường khi lắp ráp súng, cho dù chỉ là cái lò xo bé xíu cũng thoát được khỏi tay .

      Cho nên, tháo móc áo ngực của An Nhược đối với Lục Mặc Hiên dễ như trở bàn tay.

      Chỉ trong chốc lát, quần áo từ xuống dưới của An Nhược đều bị Lục Mặc Hiên cởi sạch, nhìn chiếc áo lót màu hồng Lục Mặc Hiên lại nhớ tới nhà trọ của .

      An Nhược bị Lục Mặc Hiên đặt vào giữa bồn tắm lớn, hơn nữa Lục Mặc Hiên còn tốt bụng điều chỉnh tư thế nằm thoải mái nhất cho .

      Dòng nước ấm áp từ vòi hoa sen chảy lên người An Nhược, khiến cho tất cả các lỗ chân lông người đều được mở ra, An Nhược thoải mái nheo nheo mắt khẽ thở dài tiếng.

      Bàn tay cởi nút áo sơ mi của khẽ ngừng lại, lát sau, động tác tay càng trở nên gấp rút.

      Chỉ chốc lát sau, dưới ánh đèn màu trắng bạc, thân hình cao lớn vạm vỡ tuyệt đẹp lộ ra dưới đèn mờ ảo.

      Nhưng Lục Mặc Hiên ngờ được rằng An Nhược tự nhiên lại…

      Nhìn An Nhược bỗng dưng từ trong bồn tắm đứng lên, hai tay mạnh mẽ ôm chặt lấy cổ của Lục Mặc Hiên, biểu cảm mặt Lục Mặc Hiên trong nháy mắt cứng đờ.

      An Nhược xấu xa cười ha ha lên tiếng, hai bàn tay chế trụ cổ Lục Mặc Hiên bắt đầu di chuyển sờ soạng đôi bờ vai săn chắc của , sau đó là xương quai xanh. “Uhm, dáng người vô cùng chuẩn nha, nào, lại đây cười cái cho chị xem nào!”

      An Nhược sau khi xong nhìn Lục Mặc Hiên cười khanh khách.

      Tay phải Lục Mặc Hiên ôm lấy eo , tay trái men theo đường cong cơ thể của mà vuốt ve qua lại. Giọng trầm thấp vang lên. “Nếu cười với em cái, vậy có phần thưởng gì ?”

      An Nhược ngẩng đầu, tay phải áp lên lồng ngực của Lục Mặc Hiên, bộ dáng như muốn đẩy ngã .

      mặt Lục Mặc Hiên mang theo ý cười, mặt biến sắc theo lực đẩy của An Nhược từ từ nằm xuống.

      Vì thế, An Nhược thành công ngồi bụng Lục Mặc Hiên, “Phần thưởng rất lớn! Xem biểu của cậu !”

      Xem biểu của sao? Lục Mặc Hiên khẽ cười tiếng, những lời này hôm nay vừa qua với .

      Tay phải của Lục Mặc Hiên trực tiếp mò tới đùi An Nhược, “ cực kỳ mong chờ phần thưởng của em nha.”

      Lục Mặc Hiên nhàn nhạt mở miệng, trong lòng thầm nghĩ, rượu nho đúng thứ rất tuyệt vời.

      An Nhược nhíu mày, sau đó hô lớn, “Cậu cười đủ rực rỡ, chị đây muốn nụ cười run rẩy hết cả người cơ!”

      Sắc mặt Lục Mặc Hiên đen lại, sau đó ngồi dậy “Chi bằng em cười cái cho xem trước , được ?”



      An Nhược trực tiếp lắc đầu, ngón trỏ nâng cằm của Lục Mặc Hiên lên, “Gia muốn ngươi cười!”
      Last edited by a moderator: 7/10/14
      knv123, 1012, Chris 1 thành viên khác thích bài này.

    3. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      :tungtung::tungtung::tungtung: oh yeah!!! có chương mới....mà có coi ....:026::026::026: tiếp editor...iu editor nhiều nhiều:034::034::034:

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 35: Dì cả.

      An Nhược thu hồi vẻ mặt tươi cười, khuôn mặt nhắn bỗng chốc nhăn thành đoàn, bụng An Nhược kêu lên mấy tiếng, cổ họng khẽ động sau đó nấc lên tiếng.

      Mùi rượu nồng đậm trực tiếp phả lên mặt Lục Mặc Hiên, bàn tay ôm eo An Nhược của Lục Mặc Hiên càng siết chặt hơn khiến khoảng cách giữa càng ngày càng gần.

      Sau khi nấc xong An Nhược trở nên vô cùng như thuận im lặng rúc vào trong lòng Lục Mặc Hiên, Đôi mắt ngập nước to tròn phong tình thôi, miệng hết đóng lại mở được làn hơi nước tô vẽ càng trở nên hồng nhuận, hành động ấy giống như mời gọi, khiến người ta mê đắm chỉ muốn hái trộm .

      Yết hầu của Lục Mặc Hiên lên xuống liên hồi, ánh mắt càng trở nên thâm thúy, lập tức cúi đầu xuống, môi lưỡi nhàng liếm liếm cần cổ trắng nõn mịn màng của An Nhược.

      Hai bàn tay lớn thi nhau vuốt ve lên tấm lưng trần của , chỉ với nụ hôn khó có thể dập tắt ngọn lửa ngừng dâng lên trong lòng Lục Mặc Hiên.

      An Nhược bị rượu làm mất lý trí, chỉ biết tại chính mình rất thoải mái, chung quanh đều là hơi nước ấm áp. Mà cỗ ấm áp kia dao động thân với lực rất vừa phải giống như massage khiến cảm thấy vô cùng dễ chịu.

      An Nhược theo bản năng kêu ra tiếng, đây chắc chắn là cổ vũ và kích thích lớn nhất với Lục Mặc Hiên.

      Lục Mặc Hiên ôm An Nhược càng thêm chặt, đôi môi chậm rãi di chuyển xuống dưới.

      Đúng lúc này đột nhiên An Nhược nắm chặt lấy đầu của Lục Mặc Hiên, bàn tay hung hăng nắm chặt tóc của , khiến người chìm đắm trong dục vọng như lập tức bất động.

      Lục Mặc Hiên nhìn An Nhược khổ sở co mình thành đống, khuôn mặt nhắn thể thống khổ vô cùng khiến chẳng hiểu ra làm sao, uống chút rượu nho thôi làm gì đến mức thống khổ như thế này.

      Huống hồ, vừa rồi An Nhược còn rất hưởng thụ cơ mà.

      Lục Mặc Hiên thắc mắc nhìn thấy mảng hồng hồng đỏ đỏ trôi nổi trong bồn tắm lớn, cả người lập tức cứng đờ.

      Trái tim Lục Mặc Hiên mạnh mẽ trùng xuống, ngay đến khuôn mặt hưng phấn sung sướng cũng phải đen lại.

      Con tháng nào cũng có dì cả tới thăm lần, nhưng tại sao lại đúng vào ngày hôm nay, đúng vào thời điểm này để đến thăm An Nhược!

      Huống hồ bây giờ còn ngồi người !

      Hai tay Lục Mặc Hiên năm lấy eo của An Nhược nhấc cả người đứng dậy, lúc nhìn thấy dòng máu sẫm chảy bụng mình, mặt lại càng thêm đen.

      Ngực Lục Mặc Hiên ngừng phập phồng lên xuống, Lục Mặc Hiên ngẩng đầu lên cố gắng bình ổn tâm trạng.

      Cuối cùng khóe miệng bất giác lộ ra nụ cười khổ, quả nhiên, muốn làm kẻ tiểu nhân cũng chẳng phải dễ. Lần này cam chịu thôi, về sau còn rất nhiều thời gian, chẳng nhẽ còn sợ An Nhược vào khuôn khổ hay sao?

      Ngón chân Lục Mặc Hiên quặpvào dây xích dưới đáy bồn tắm, nhấc lên, dòng nước xoay tròn chậm rãi thoát hết.

      Lục Mặc Hiên ôm An Nhược đứng giữa bồn tắm, đến dưới vòi hoa sen.

      Hai tay xoay tròn An Nhược 360 độ, chờ đến khi người còn sót lại chút máu nào, Lục Mặc Hiên mới tắt vòi tắm sen, với lấy chiếc áo tắm bọc người An Nhược lại.

      An Nhược tại vẫn choáng váng, ngay đến chuyện dì cả mình đến cũng hay biết. Chỉ biết rằng bên dưới rất đau, nhưng theo dòng nước ấm cơn đau bụng kinh của cũng giảm ít.

      lúc sau dưới tác dụng của rượu cồn khiến An Nhược ngủ thiếp . Thân thể bị áo tắm che đậy, đầu tựa vào lồng ngực rộng lớn của Lục Mặc Hiên, lồng ngực theo hô hấp của ngừng nhấp nhô lên xuống.

      Lục Mặc Hiên xoa xoa đầu An Nhược, Haizz, cái bé này chính là do ông trời phái xuống để hành hạ đây mà.

      Sống ở đời điều đau khổ nhất phải là muốn ăn nhưng ăn được, mà là thức ăn dâng đến tận miệng rồi nhưng vì lý do ngoài ý muốn nào đó mà phải dừng lại!

      Lục Mặc Hiên nặng nề thở dài, ôm An Nhược vào phòng ngủ của .

      Sợ máu của An Nhược dây lên giường, Lục Mặc Hiên cẩn thận lót cái thảm lông dưới người .

      Thảm lông này được nhập từ bên Australia, được chuyển trực tiếp bằng máy bay. Bây giờ bị Lục Mặc Hiên nể tình biến thành tấm lót kinh nguyệt.

      Lục Mặc Hiên rút tay khỏi eo , An Nhược ở giường trở mình cái khiến dây áo tắm bị tuột ra, cảnh xuân ngay lập tức lộ ra trước mặt Lục Mặc Hiên, mà kẻ đầu sỏ gây nên chuyện này vẫn hay biết gì, vẫn say sưa ngủ như cũ.

      Lục Mặc Hiên thở dài, cuối cùng đành phải cúi người buộc lại áo tắm cho An Nhược.

      An Nhược ngủ rất ngon, nhưng trái lại Lục Mặc Hiên lại mang theo tâm tình hết sức phức tạp ra khỏi Hào Đình Hoa Uyển.

      Bên cạnh Hào Đình Hoa Uyển có siêu thị 24 giờ, những đồ dùng hàng ngày cơ bản bên trong đều có hết.

      Bên trong siêu thị có hai nhân viên bán hàng ngồi chuyện phiếm, khi thấy có người đàn ông tuấn bức người bước vào, tròng mắt hai người lập tức trừng lớn.

      Hai bé này đều hơn hai mươi tuổi, vẫn chưa kết hôn. Vốn cho rằng công việc bán hàng này rất buồn tẻ vô vị, nhưng nghĩ tới mới trực được 5 ngày mà gặp được trai đẹp rồi! chừng còn có thể viết được câu chuyện tình cũng nên!

      Cho nên, hai nhân viên bán hàng này đối với Lục Mặc Hiên rất ân cần.

      Lục Mặc Hiên để ý nhiều đến các , mà trực tiếp hỏi mấy câu.

      “Con sử dụng loại băng vệ sinh nào là tốt nhất?”

      Trong nháy mắt, hai bé bán hàng lập tức trừng mắt. Hồi lâu mới ấp a ấp úng , “Sophie, ABC đều rất được.”

      Vừa dứt lời, Lục Mặc Hiên liền tới giá hàng bên cạnh.

      Thị lực của Lục Mặc Hiên vô cùng tốt, chỉ trong vài giây tìm thấy Sophie. Nhưng mà, mặt lưới là gì? Mặt bông là gì? 29 cm, 35 cm, 42 cm? Rốt cuộc là nên mua loại nào?

      Lục Mặc Hiên nhướng mày, sau đó mỗi loại đều cầm 1 gói. Buổi sáng dùng loại hai mấy cm, còn ban đêm phải dùng mấy loại dài hơn.

      đến quầy thu ngân để tính tiền, Lục Mặc Hiên liền nhìn thấy mấy hộp bao cao su. Trong lòng suy nghĩ phen, nếu An Nhược có thể sinh cục cưng cho quá tốt rồi.

      Lục Mặc Hiên tưởng tượng đến là xa, lần đầu tiên cùng An Nhược lăn lộn giường thất bại như vậy rồi, con đường sinh con của là…

      à, lấy nhiều ban đêm vậy sao? Xin hỏi, lượng máu chảy ra có nhiều ?” bé bán hàng tò mò chịu được đành lên tiếng hỏi, chừng ấy mua cho mẹ nha, nay có nhiều phụ nữ trung niên hết kinh rất muộn.

      Lục Mặc Hiên tỉ mỉ hồi tưởng lại phen, sau cùng trực tiếp , “Mua tất cả.”

      Lượng máu tại của An Nhược tuy nhiều, nhưng ai biết lúc sau có tăng lên hay , vẫn nên mua tất cả, chắc chắn vẫn hơn.

      Hai bé bán hàng moi được tin tức nào từ lời của Lục Mặc Hiên nên đành phải ngừng công kích, ngoan ngoãn tính tiền.

      Xem ra, tiểu thuyết cũng dễ viết như vậy, có cơ hội gặp được trai đẹp như này, nhưng bản thân lại có cái phúc khí ấy.

      Lục Mặc Hiên được vài bước, sau cùng lại quay trở lại, thẳng đến giá hàng để đậu đỏ đường ướp lạnh.

      Mẹ của Lục Mặc Hiên lúc dì cả đến đều rất đau, cho nên, mưa dầm thấm đất, Lục Mặc Hiên cũng biết, con khi tới ngày tất phải uống canh đậu đỏ.

      “Mẹ có người con trai như , là may mắn!” bé bán hàng kia cuối cùng cũng lấy hết dũng khí ra câu này.

      Lục Mặc Hiên liếc mắt nhìn bé vừa chuyện đáp: “Tôi mua giúp bà xã.”


      Nhưng mà, với tính cách của An Nhược mà , chỉ sợ coi đây là may mắn của ấy.
      Last edited: 9/10/14
      knv123 thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 36: Thu hoạch!


      Sáng sớm, ánh nắng vàng xuyên qua rèm cửa sổ rọi vào căn phòng, chiếu lên hai thân thể quấn chặt lấy nhau ở giường.

      với mái tóc đen dài phủ kín chiếc gối màu trắng, người mặc chiếc áo sơ mi trắng rộng rãi, hai đỉnh nhọn trước ngực dưới lớp áo mỏng manh, dưới thân mặc chiếc quần đùi màu đen của đàn ông.

      Quần áo hiển nhiên hợp với thân hình bé của , thầm lộ ra cỗ ám muội.

      Mà hai bàn tay của người con trai gắt gao ôm lấy eo của , đôi chân thon dài gác lên đùi trắng nõn nà của , bàn tay hai người nắm chặt vào nhau. Đầu hơi nghiêng tựa vào bên tai . Hơi thở nóng bỏng nhịp nhàng phả lên vành tai hồng nhạt xinh xắn kia.

      An Nhược bị cảm giác kỳ lạ giữa hai chân làm cho tỉnh giấc. Phụ nữ đều là sinh vật hết sức nhạy cảm, đặc biệt là, con mẹ nó, ‘dì cả’ đến.

      Lúc sáng sớm máu thường chảy ra rất nhiều, giống như An Nhược lúc này.

      An Nhược nhướng mày, cái cảm giác khi dì cả đến thăm này là con mẹ nó quá ràng. Đếm ngón tay, mấy ngày này quả là ngày ‘dì cả’ đến thăm .

      Não khẽ động An Nhược đảo mắt nhìn xung quanh, đây là căn phòng màu trắng sáng rộng lớn, dưới người trải tấm thảm lông xù xì.

      Hơi thở ấm áp phả vào bên tai An Nhược khiến sợ tới mức cả người cứng đờ. Tầm mắt An Nhược từ từ xoay về phía nơi phả ra hơi thở ấy.

      Vừa nhìn, hô hấp của đột ngột dừng lại. Lục Mặc Hiên cả người mảnh vải che thân ôm ngủ! Hai cánh tay còn gắt gao ôm eo của ! Chân lại còn gác lên người !

      An Nhược phiền muộn đưa tay lật xem phía dưới, ngay sau đó rống to tiếng, hai tay lập tức đẩy Lục Mặc Hiên ngã.

      Nhanh chóng ngồi dậy. An Nhược mạnh mẽ cúi đầu nhìn xuống cổ áo sơ mi rộng mở, bên trong hề mặc áo lót.

      An Nhược ngây dại hoàn toàn, áo lót của đâu? Sơ mi trắng, quần đùi đen, còn có! … có thể cảm nhận được thân dưới được lót miếng băng vệ sinh!

      Liên tục phát ra những điều kinh hoàng khiến cho An Nhược á khẩu, hai con mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lục Mặc Hiên từ từ tỉnh giấc.

      Mẹ nó, uống rượu quả nhiên hỏng chuyện!

      An Nhược chỉ nhớ câu cuối cùng với Lục Mặc Hiên là muốn ra ghế sofa ngồi nghỉ chút. Ngay sau đó, ôm lấy , hình như hôn . Còn tiếp theo như thế nào, An Nhược còn nhớ gì nữa cả.

      Lục Mặc Hiên ngồi dậy lấy cái gối to để ra sau đầu, sau đó lười nhác ngồi nhìn An Nhược.

      Đôi môi mang theo ý cười tự nhiên, "Hôm qua ‘dì cả’ của em đến. nấu canh đậu đỏ cho em rồi, vẫn ở trong nồi, bây giờ còn đau ?"

      An Nhược lắc lắc đầu, nhưng lúc phát ra Lục Mặc Hiên nhìn chằm chằm vào hai điểm trước ngực , An Nhược lập tức vòng tay ôm lấy ngực mình.

      Khóe mắt Lục Mặc Hiên cong lên, khẽ cười tiếng, sau cùng từ từ , "Che cái gì mà che! Hôm qua em say khướt sau đó tự mình cởi quần áo, cái gì nên nhìn hay nên nhìn, đều thấy hết rồi."

      Mắt An Nhược càng mở lớn, hận thể vươn tay bóp cổ Lục Mặc Hiên. tin chính mình ở trước mặt Lục Mặc Hiên mà cởi quần áo, cho dù có uống rượu chăng nữa cũng làm như vậy!

      An Nhược rất tin tưởng vào phẩm hạnh của mình, nhưng đối với Lục Mặc Hiên … An Nhược cười lạnh tiếng.

      An Nhược nặng nề hừ tiếng, hai mắt lộ ra sắc lạnh, " chắc chắn là tôi tự cởi quần áo của mình mà phải là do cởi? Hử?"

      Đôi lông mày của Lục Mặc Hiên nhăn chặt lại với nhau, tay trái chống lên giường, thân thể đột nhiên áp sát An Nhược.

      An Nhược lập tức tiến vào trạng thái cảnh giác, xoay người cái hai chân nhanh chóng di chuyển kéo dài khoảng cách với Lục Mặc Hiên.

      Lục Mặc Hiên cũng tiếp tục áp sát người nữa, mà là buồn cười nhìn An Nhược, giọng mang theo thờ ơ, "Ngày hôm qua người nào đó hung hãn với , bà đây muốn cưỡi ngươi."

      An Nhược hóa đá hoàn toàn, đôi tay ôm ngực cứng ngắc hạ xuống.

      Bà đây muốn cưỡi ngươi . . . Hôm qua những lời dũng mãnh như vậy sao? Có phải Lục Mặc Hiên hươu vượn ?

      An Nhược nặng nề thở hắt ra tiếng, sau đó bình tĩnh mở miệng, "Lục Mặc Hiên, vu oan giá họa cho tôi đúng ? mau cho tôi biết, có phải hôm qua thừa cơ ăn đậu hũ của tôi, đúng ?"

      Sau khi An Nhược xong, cắn chặt môi, đôi môi hồng nhuận thoáng chốc trắng bệch.

      Lục Mặc Hiên bước xuống giường, kéo mở cánh cửa tủ quần áo, lấy ra chiếc áo sơ mi màu xám nhạt và chiếc quần jean màu xanh lam, vừa mặc vừa , "Hôm qua, đầu óc em được tỉnh táo, ầm ĩ muốn tắm rửa. thấy em đứng loạn xạ, liền ôm em lên đây. Nước ấm chuẩn bị xong, em đột nhiên cởi hết quần áo ra. Sau đó trực tiếp đẩy ngã vào bồn tắm lớn. Ừm, lại còn ngồi ở người , câu ‘bà đây muốn cưỡi ngươi’ chính là lúc em ngồi người ."

      Lục Mặc Hiên tới đây, quay đầu lại liếc mắt nhìn An Nhược cái, cười cười rồi tiếp tục lên tiếng, "Bộ dạng của em lúc đó quả vô cùng hoang dã. lúc sau ‘dì cả’ của em đến chảy hết lên người ."

      Lục Mặc Hiên thần tốc xong, sau đó cực kỳ tự nhiên mặc quần áo.

      An Nhược muốn đập đầu vào tường khiến bản thân hôn mê tốt. Lục Mặc Hiên chuyện vô cùng nghiêm túc, hình như giống như giả vờ lắm. thực câu kinh thế hãi tục như vậy sao? Cưỡi Lục Mặc Hiên . . .

      nghi ngờ gì nữa, băng vệ sinh người chắc chắn cũng là do mang vào cho . Cả người dưới trái phải tất cả đều bị nhìn thấy hết rồi. Cư nhiên còn cưỡi lên cả người . Trong đầu đột nhiên xuất những hình ảnh khiến máu nóng toàn thân sôi sục.

      "Hôm nay cần tới Mậu Hưng. Bây giờ là 7h30, giờ làm việc của em là 8h, còn có nửa tiếng nữa thôi." Khi Lục Mặc Hiên xong quần áo cũng mặc hoàn chỉnh rồi.

      An Nhược nhìn Lục Mặc Hiên ra ngoài, lời ra đến miệng lại đành phải nuốt trở lại vào bụng.

      đảo mắt nhìn xung quanh, quần áo của đâu rồi? Áo lót của ở nơi nào?

      Những thứ này, Lục Mặc Hiên đều chuẩn bị tốt cho An Nhược. Hôm qua sau khi mua xong băng vệ sinh và đậu đỏ đường ướp lạnh, Lục Mặc Hiên mới sực nhớ ra là chưa mua nội y cho An Nhược, liền nhanh tới cửa hàng bán nội y mua cho bộ màu đen.

      Lúc nhìn bộ nội y này, Lục Mặc Hiên vẫn để ý bộ nội ý tình thú bên cạnh, khi nào đó chắc chắn phải mua cho An Nhược bộ như vậy.

      An Nhược nhìn bộ nội y màu đen giường, mặt bất giác đỏ lên, kích cỡ, con mẹ nó, thực chính là cỡ của đây mà.

      "Nhanh chóng mặc vào, sau đó đánh răng rửa mặt. Quần áo mặc làm ngay lập tức được chuyên gia mang tới đây. múc canh đậu đỏ cho em, em nhanh lên ." xong, Lục Mặc Hiên nhanh chóng rời khỏi phòng.

      Mặc dù hôm qua nằm trong kế hoạch của , nhưng may mắn là vẫn ‘ăn’ được chút đậu hũ, cũng coi như có chút thu hoạch.

      Mí mắt An Nhược hung hăng nảy lên, người đưa quần áo hôm nay lại là Diệp Hạo sao?

      Nếu là Diệp Hạo, việc chẳng có gì cũng bị ta nháo loạn cả lên. Mặc dù An Nhược chuyện nhiều với Diệp Hạo, nhưng An Nhược vừa thấy Diệp Hạo liền biết, ta là loại người quản được cái miệng của mình!

      Haizz, cuộc sống trong mấy ngày ngắn ngủi này của quả tương đối kích thích.
      Last edited by a moderator: 24/8/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :