1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vì em tiêu diệt tất cả - Đinh Mặc (6c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      5. Cạm bẫy
      Vào lúc hai giờ, sau khi khóc đến đỏ cả mắt, Miểu Miểu chuẩn bị xong hành lý. trằn trọc mãi vẫn ngủ được, thầm mắng Minh Ngũ ngàn lần, nhưng vẫn nỡ rời .
      Có lẽ thích . Nhưng nghĩ đến chuyện sau này chỉ có mình, mình lặng lẽ phiêu bạt chân trời, càng buồn, buồn hơn cả việc biết thích mình.
      Đúng vào lúc này, nghe thấy những thanh kỳ quái vang lên.
      Có người! lập tức từ giường bật dậy.
      Căn hộ này trang bị hệ thống phòng ngự tiên tiến nhất, có thể lọt vào đây đơn giản. Từng có lần, kẻ thù của Minh Ngũ lén tập kích vào nửa đêm. Đợi đến lúc Miểu Miểu nghe thấy tiếng động rồi vọt ra phòng khách, liền nhìn thấy những kẻ đánh lén nằm bò đất mà rên rỉ. Lúc đó, Minh Ngũ đứng dưới ánh trăng, thản nhiên kéo bọn chúng ra đến cửa rồi ném ra ngoài.
      Miểu Miểu nắm lấy khẩu súng lục, nhấn vào công tắc bên giường, bức tường ngăn cách giữa phòng ngủ và phòng khách lập tức xuyên thấu. Đương nhiên là chỉ có thể nhìn từ chiều. sợ hãi lại kinh ngạc. Phòng khách chỉ có dư quang ảm đạm, năm tên người máy hình người toàn thân nạm kim loại, trang bị vũ trang hạng nặng, đôi mắt rực rỡ trong bóng đêm.
      Nhưng lại nhìn thấy Minh Ngũ? Điều thích nhất chính là có người bước vào nhà, hôm nay sao lại có hành động gì?
      Dù cho kẻ thù mạnh mẽ ở phía sau, nhưng lúc Miểu Miểu bước vào phòng của Minh Ngũ, vẫn sợ đến ngây
      Phòng của đen tối tịch mịch giống như con người . tường vẫn như mọi khi, treo toàn những vũ khí đủ loại, cưỡng chế dữ tợn. chiếc giường lớn, bóng dáng mạnh mẽ quen thuộc đó, co ro như đứa trẻ, run rẩy dữ dội.
      Sắc mặt của còn u ám hơn cả bóng đêm, đôi mắt nhắm nghiền. trán và cổ lộ ra gân xanh. Cơ thể của run lên như cầy sấy, chỉ có hàm răng vật lộn với nhau, xương cốt toàn thân đều phát ra tiếng động.
      “Có người xâm nhập…” Từ kẽ răng của phát ra vài chữ, đưa tay muốn nắm lấy cây súng nơi đầu giường, nhưng lại nắm phải khoảng .
      bệnh rồi… nhận thức này vọt vào đầu làm Miểu Miểu chấn động mạnh. năm qua, chưa từng yếu đuối như vậy, có ai đấu lại , vậy tại sao hôm nay lại thế này?
      Nhưng vẫn còn chưa kịp hỏi.
      Nhìn thân hình cao lớn nhưng yếu đuối của cuộn tròn, nhìn dung mạo tinh khiết tựa ánh trăng của , trái tim Miểu Miểu cảm thấy đau nhói tột cùng.
      có thể nhìn em chết.” lẩm bẩm: “Nhưng em thể.”
      Là từ lúc nào, ánh mắt của em thể rời khỏi , thể rời khỏi bóng dáng chàng thiếu niên lạnh lùng, trầm mặc này?
      Dù cho thích em, em cũng thể bỏ mặc .
      Mười lăm phút có thể rất ngắn, cũng có thể rất dài. Miểu Miểu dựa vào cửa phòng Minh Ngũ, thở dốc từng hơi. lờ mờ nghĩ bản thân bây giờ nhất định rất hôi thối, cả người đầm đìa mồ hôi và máu, nhưng càng muốn lây mùi hôi thối này c>
      tìm được thuốc hạ sốt trong hộp y tế, nhét vào miệng của . hôn mê, nhưng hàng mày vẫn nhíu chặt. Toàn thân nóng như lửa đốt, muốn ra ngoài tìm đá để giúp chườm, nhưng bây giờ đến sức lực để bước ra ngoài cũng còn.
      Có phải sắp chết rồi ?
      ngã gục ngay cạnh cơ thể vẫn run rẩy kịch liệt của , ôm lấy từ phía sau, cùng nhau chìm vào cơn hôn mê bất tận.
      Miểu Miểu tưởng rằng bản thân chết, nhưng ngờ có thể tỉnh lại vào hôm sau, ánh mặt trời chiếu rọi, tinh thần của cũng tệ. nằm giường của Minh Ngũ, người đắp tấm chăn mỏng, vết thương người đều qua xử lý cẩn thận, còn lại thấy đâu nữa.
      Trong lòng rất phức tạp.
      giúp xử lý vết thương. Điều này có nghĩa là thấy hết thân thể . Tưởng tượng bàn tay của từng tiếp xúc toàn thân mình, mặt bắt đầu nóng hừng hực.
      Nhưng vẫn nhịn được mà thất vọng. có thể nhìn chết, làm sao có thể thích mình được.
      người dịu dàng tinh tế biết mấy. Nhưng… thích .
      quyết định đợi trở về từ biệt , rời khỏi nơi này.
      Nhưng ngờ phải đợi đến năm ngày. Trong thời gian này còn có nhiệm vụ đơn giản nhưng thù lao hậu hĩnh, liền nhận lấy. Đến tối ngày thứ 5, trở lại
      Lúc đó Miểu Miểu có thể bước xuống giường, ăn đồ mua từ bên ngoài về. Nhìn thấy bước vào nhà, thái độ rất tự nhiên hỏi: “ ăn ?”
      Mặt lạnh như băng, ngồi xuống: “Sau thời hạn năm, em mau .”

      giật mình, vết thương chưa lành ở ngực mơ hồ phát ra cơn đau.
      “Được, em .” Mặc dù chúng ta trước với nhau, cùng nhau phiêu bạt chân trời.
      còn ăn nổi nữa, đứng thẳng dậy, được vài bước, dừng lại, đôi mắt đẫm lệ nhìn chằm chằm.
      “Minh Ngũ, có từng thích em ?”
      Có từng thích độc đến từ trăm năm trước? đứa nhóc vô gia cư như em?
      Cơ thể đột nhiên run lên như bị điện giật.
      Biểu cảm khó nên lời, nhìn , đây là lần đầu tiên nhìn thấy biểu cảm sinh động như vậy mặt . Nhưng ngờ, những lời ra lại là lời cự tuyệt.
      thể nào.” : “Tôi làm sao có thể thích em.”
      Miểu Miểu cảm thấy toàn thân phải hứng chịu cảm giác đau đớn thấu xương, nỗi đau này sâu đến mức, thậm chí còn đau hơn cả đợt trọng thương mấy ngày trước.
      Tuy sớm dự đoán được, nhưng lời của vẫn làm tuyệt vọng tột cùng.
      cần đợi đến năm.” trầm giọng : “Làm xong nhiệm vụ, em rời khỏi đây.”
      Ba ngày trước khi thực hành nhiệm vụ cuối cùng, vẫn có chút lo sợ.
      Cho đến khi đánh bại hai gã côn đồ, cứ tưởng rằng sắp hoàn thành nhiệm vụ, lại phát bản thân bị mười mấy tên người máy chiến đấu bao vây.
      Thực lực cách xa nhau, bị vây hãm. Nhiệm vụ lần này căn bản đơn giản như những gì miêu tả.
      Đây là cái bẫy.

      người đàn ông có gương mặt khá quen mắt, đứng phía sau bọn người máy, ngữ khí như gió: “Hi, người đẹp! Còn nhớ tôi ? Tôi là Triệu Nghịch.”
      “Tôi quen .”
      Triệu Nghịch bật cười: “Từ Miểu Miểu… đúng là người phụ nữ xinh đẹp! xem, nếu có trong tay, Minh Ngũ có ngoan ngoãn nghe lời, thay tôi giết chết đại hùng Phùng Chiêu nhỉ?”
      Miểu Miểu nhất thời hiểu được mọi chuyện! Là cái tên nhiều ngày trước tìm đến tận nhà! ra nhiệm vụ lần này là cái bẫy, chừng chuyện người máy tập kích vào mấy ngày trước, cũng là kiệt tác của .
      ấy đến!” Từ Miểu Miểu chắc nịch .
      từ chối , còn có thể nhìn chết , làm sao có thể vì chịu uy hiếp của người khác
      Triệu Nghịch lại nghĩ như vậy, xua tay kêu người dắt Từ Miểu Miểu .
      “Này! Nếu như ấy lo đến tôi, phải thả tôi đấy!” la lớn, Triệu Nghịch bật cười nắc nẻ, sau đó liền rời khỏi.
      Lúc đó, Triệu Nghịch và ngờ rằng, lần bắt cóc này, lại trở thành ngòi châm lửa cho “Chuyện tình Minh – Từ” nổi tiếng nhất trong lịch sử của thành đô.

    2. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      6. Người

      Trước giờ chưa có ai từng đoán được chính xác sức mạnh chiến đấu của chiến sĩ cấp SS, từng là phó đội trưởng đội cảnh vệ đặc cấp của loài người.
      Triệu Nghịch bắt Miểu Miểu, có thể xem là người đoán được khá chính xác, nhưng cũng tồn tại khoảng cách nhất định.
      Đêm đó, ánh trăng rất tối, gió lạnh hiu hiu.
      Miểu Miểu ngồi uống nước hoa quả xem ti vi trong phòng giam. hề lo lắng cho tương lai của mình, Triệu Nghịch cũng chẳng dư hơi làm khó . sớm hạ quyết tâm, Minh Ngũ chắc chắn đến cứu mình. Nhưng chí ít cũng là cao thủ, cùng lắm là giúp Triệu Nghịch bán mạng làm vài lần nhiệm vụ rồi bỏ chạy thôi.
      Tám giờ tối, người máy bảo vệ mời ra ngoài.
      Thư phòng của Triệu Nghịch nằm tầng cao nhất của tòa nhà Triệu thị. Khi Miểu Miểu bước vào phòng, có khoảnh khắc bỗng ngừng thở, máu huyết toàn thân gần như đông cứng lại
      bậc thềm cách đó mười mét, bóng hình cao lớn lạnh lẽo, lưng áo màu xanh đậm ướt đẫm. đứng giữa phòng, tay cầm thủ cấp của con người, chậm rãi xoay đầu.
      Khi cuối cùng cũng nhìn đó là chiếc áo mà mua cho , nước mắt chảy đầm đìa đầy mặt rồi rơi xuống.
      mở miệng, nhưng lại được gì, trong mắt chỉ còn lại gương mặt bình tĩnh xơ xác đến trắng bệch của .
      ngờ lại đến… chẳng phải quan tâm đến sống chết của ư? Tại sao lại đến cứu ?
      “Thả ấy ra.” , ném thủ cấp tay xuống chân của Triệu Nghịch đứng sau bàn làm việc: “Thứ mày muốn, là Phùng Chiêu.”
      Người bảo vệ nhặt thủ cấp lên, nhìn Triệu Nghịch gật đầu. mặt Triệu Nghịch lộ ra vẻ vui mừng: “Minh Ngũ, cậu quả lợi hại! Đến Phùng Chiêu cũng giết được! Có hứng thú làm việc cho tôi ? Lợi ích thế nào tùy cậu muốn.”
      Lời vừa dứt, ta mở kênh tin tức chiếu tivi trôi nổi . Màn hình mỏng lên vẻ mặt đau khổ của nữ MC xinh đẹp: “Chiều hôm nay, hùng vĩ đại Phùng Chiêu, tài sản vô giá của loài người, may bị ám sát. Nghi phạm được nhận dạng là phó đội trưởng đội cảnh vệ đặc cấp thuần chủng tộc loài người, Minh Ngũ, phía cảnh sát hạ lệnh truy nã đặc biệt…”
      Miểu Miểu ngây người.
      Tiếng cười của Triệu Nghịch, thanh tivi, hoàn toàn nghe thấy. Dường như lại trở về những ngày trước, vẫn luôn im lặng, lạnh lùng, tuấn, mạnh mẽ đứng cạnh , còn , cẩn thận mà thử thăm dò, lại tận hưởng tình ý mông lung giữa hai người. Có quá nhiều kinh hãi bất an, cũng có rất nhiều xúc cảm động lòng>
      lại có thể vì làm như vậy? Vì giết chết đại hùng? Có thể thiện ác bất phân, có thể… đối với tình nồng ý đậm như thế!
      ngẩng đầu, nhìn gương mặt nhuốm đầy máu tươi của . căn bản quan tâm đến Triệu Nghịch, thẳng đến chỗ , nhưng lại bị mười mấy tên người máy ngăn cản.
      “Tại sao lại cứu em?” khóc thét : “ là đồ ngốc! phải thích em sao?”
      Tiếng cười của Triệu Nghịch nhất thời càng chói tai hơn: “? Thích ? Hahaha!”
      chỉ nghe thấy nhàng đáp: “Bởi vì em là virus.”
      “Cái gì?” nghe hiểu.
      bắt lấy hai tên người máy cản trước mặt ném sang bên, tiến lên bước về phía trước.
      con virus làm cho sản sinh trình tự thể kiểm soát.” cuối cùng cũng đứng trước mặt , cúi đầu nhìn .
      Dưới con ngươi trong vắt của khiến trái tim Miểu Miểu đau đến thể nào đau hơn được, rồi tất cả hỗn độn và kinh hãi cùng lúc trào dâng trong lòng.
      Vì để giết Phùng Chiêu, nhất định phải trải qua trận ác chiến thể nào tưởng tượng được trong đời mình! Nếu … nếu làm sao có thể đứng trước mặt , lộ ra bộ xương bằng kim loại tinh tế, giấu sau lớp da thịt máu huyết kia?

      Bộ xương kim loại mà loà thể nào có được?
      Tiếng cười lạnh lẽo đáng ghét của Triệu Nghịch lại càng gần hơn: “ người phụ nữ loài người lại tên người máy? tên người máy lại có thể chuyện đương? Minh Ngũ, đầu quân cho tôi ! Chỉ khi theo tôi, cậu mới có thể trốn thoát khỏi truy bắt của loài người, mới có thể sống được… Cậu mạnh như vậy, tại sao lại trở về bản doanh của người máy chứ?”
      Đầu óc Miểu Miểu nổ tung. Đúng vậy, ra Minh Ngũ… là người máy…
      Những chi tiết bị bỏ sót, nhanh như chớp lên trong đầu…
      từng đọc mạng, dòng họ “Minh” là người máy chiến đấu hình người kinh điển nhất từ trước đến nay, khắp Đại Lục cùng lắm chỉ hơn mười người. Cho nên Minh Ngũ phải là Minh Ngũ, mà là Minh Ngũ*?
      *Minh Ngũ = 明伍; còn Minh Ngũ ở đây là 明 5 , có nghĩa là Minh 5 (Người máy thứ năm).
      Bất kể khuya thế nào, dù có xông vào phòng , vẫn luôn nhìn thấy đôi mắt bừng sáng; vào cái đêm đau đớn tột cùng, hai mắt nhất thời chuyển sang màu đỏ, ra phải do ráng chiều phản quang, mà do trong mắt che giấu con chip thủy tinh cao cấp.
      Nhưng phải biết đau sao? Tối hôm đó! đau đến ngủ được. Người máy, làm sao biết đau?
      Nhưng lúc này, đột nhiên đưa tay ôm vào lòng, tiếng trầm thấp dễ nghe mang theo vài phần bất lực: “Tối hôm đó, khi thấy em suýút nữa bị giết chết, con chip của ngừng hoạt động vào giây phút ấy.”
      Con chip ngừng chạy, đối với người máy có ý nghĩa thế nào?
      “Đây là tình trạng trước giờ chưa từng xảy ra. scan virus cả đêm, tiến hành chỉnh đốn lại cũng thấy kết quả gì.” : “Cho đến khi em bị bắt, mới phát , điều làm trở nên bất thường chính là em.”
      “Nhưng mà Miểu Miểu…” đột nhiên cúi đầu, thầm bên tai : “Miểu Miểu, phải làm sao đây? Người máy phải làm cách nào để con người?”
      cẩn thận ôm lấy , dường như là ôm lấy bảo vật vừa mất nay tìm thấy: “Miểu Miểu, hết cách rồi.”
      Những chuyện xảy ra sau đó làm trái tim Miểu Miểu hết sợ hãi. Trong nước mắt giàn giụa, chỉ nhớ đến thân ảnh của Minh Ngũ giống như bút chì phác thảo nhàn nhạt, lại như dao gọt búa đục, khắc sâu vào trí óc .
      , Minh Ngũ theo phe bọn người máy phản đồ, cho nên cả tòa nhà đó, linh kiện kim loại cùng máu thịt của đám người máy bay tứ tung;

      , phải rồi, chạy trốn khỏi truy bắt của xã hội loài người, tìm mục tiêu trong đời . Em vốn vô tội, em hãy ở lại đây. Cho nên thả ra, dù vẫn lưu luyến… nhưng lại ép mình buông tay .
      Khi căm phẫn được đội quân loài người xông cửa tiến vào, khi họ cởi trói cho Miểu Miểu, Miểu Miểu khóc nức nở, nước mắt ngừng chảy.
      ra, ra là như vậy sao?
      ra Minh Ngũ có xương cốt kim loại; ra Minh Ngũ có lập trình kiểm soát!
      ra Minh Ngũ… Minh Ngũ cũng thích !
      ngỡ ngàng ngẩng đầu, nhìn cửa sổ tầng cao nhất của Triệu thị bị phá vỡ, bóng hình màu đen đó dường như chưa từng xuất . Cũng giống như chưa từng xuất cuộc đời này, chưa từng xuất trong cuộc đời của Miểu Miểu.
      Minh Ngũ, Minh Ngũ! vì em, bất kể trắng đen giết chết lãnh tụ của loài người; cũng vì em, giết chết vô số người máy phản đồ. còn em ư! là đồ ngốc! Tại sao lại đưa em cùng rời khỏi?
      Tại sao lại tự cho là đúng, vì muốn tốt cho em, để em ở lại đây, bản thân lại bỏ ?
      dịu dàng ấm áp hơn bất kỳ ai, cũng ngốc hơn bất kỳ ai, đồ người máy ngốc nghếch!
      phải chúng ta từng hứa với nhau rồi sao? Cùng ở bên nhau, cùng phiêu bạt chân trời, tìm ý nghĩa của cuộc sống này!
      Tại sao lại bỏ Miểu Miểu mình ở đây? là đồ ngốc!
      “Chuyện tình Minh – Từ” từ đó được đưa vào lịch sử. Người máy chiến đấu hình người với sức mạnh tuyệt đỉnh trong truyền thuyết, vì muốn cứu mình thương mà ngại giết chết hùng, trở thành kẻ thù của loài người; cũng là Minh Ngũ, giết sạch đám người máy phản đồ tinh lén lút cấu kết với thú tộc, có mặt trong Triệu thị hôm đó, tiêu diệt mối nguy hại ngầm của loài người.
      Thế nhưng hai năm sau, loài người vẫn tìm thấy Minh Ngũ. Từ Miểu Miểu chuyện này chưa đến nửa năm, chỉ xuất mờ nhạt trong dư luận và ánh mắt của mọi người. Mãi cho đến hơn năm rưỡi sau đó, cái tên này mới lần nữa xuất trong dư luận.
      Lần này, trở thành phó đội trưởng của tân đội cảnh vệ đặc cấp loài người mà ai ai cũng biết. Trong những trận chiến với thú tộc ghi danh hiển hách, bảo vệ thành công an toàn cho loài người, vì thế nên được đề bạt. Dũng cảm, cơ trí lại xinh đẹp, làm cho nổi tiếng khắp thành. Những người bên cạnh đeo đuổi ngày nhiều, nhưng trước giờ đón nhận ai.
      Lại trải qua hết nửa năm, Minh Ngũ vẫn bặt vô tín. Những tình huống khác thường lại ngừng xảy ra.
      Bán thú ở thành nam, số lượng đến xâm lược ở biên giới giảm rất nhiều. Có lúc, đội cảnh vệ thậm chí còn nhìn thấy rất nhiều thi thể của thú cấp A trải dài biên giới. Điều này làm cho người thống trị quân đội loài người cũng thầm vui mừng. lẽ thú tộc có nội gián? Lại qua ba tháng, quân đội loài người nhận được tin tức: Quân đoàn thú tộc, đồng ý cầu hòa với loài người.
      Tin tức này khác gì sét đánh ngang đất bằng. Nghe , thay đổi của quân đoàn thú tộc là bởi vì họ có người thống trị mới. Thú tộc trước giờ luôn sùng bái những người mạnh hơn, còn người thống trị mới này, là cao thủ thần bí đến từ lục địa khác.
      Cái đêm mà thủ lĩnh loài người và thú tộc bí mật đàm phán, Miểu Miểu dắt theo đoàn người, phụ trách bảo vệ bên ngoài. Rạng sáng, Miểu Miểu cùng thuộc hạ cầm súng, đứng gác ngoài tòa kiến trúc nơi hai vị lãnh đạo gặp mặt, đợi xuất của vị thủ lĩnh mới của thú tộc.
      Gió rất , sắc đêm rất lạnh. Từ phía xa, từ từ xuất hơn mười mấy bóng người. Đó là mười mấy con thú cấp S mạnh mẽ, hộ tống vị thủ lĩnh của họ đến đây. Miểu Miểu chưa từng thấy loại bán thú có đẳng cấp cao như vậy, có thú lớn, thú bay, thú biến dị… mỗi con đều rất khủng bố và dữ tợn, sức chiến đấu ưu việt.
      Còn người mà chúng theo, chẳng qua chỉ là chàng thanh niên cao lớn.
      sai, ta mang dáng con người. mặc chiếc áo thun cũ màu xanh lam, hoa văn nhạt . Nhưng chiếc áo đơn giản cơ hồ chẳng tổn hại gì đến vóc dáng cao ráo của . Dưới ánh trăng, gương mặt thanh lạnh, tuấn mỹ chẳng khác gì thiên thần.
      Loài người đứng bên đây đều choáng váng. Thủ lĩnh mới của thú tộc mang hình người?
      Trong số này, chỉ có Miểu Miểu phản ứng thất thố nhất. Súng laser trong tay “rầm” tiếng rơi xuống đất. lại quên cả việc nhặt súng, chỉ đứng yên mà nhìn chàng thiếu niên đó tiến đến gần cách chăm chú.
      đột nhiên khoát tay, ra hiệu cho bọn thủ hạ của mình.
      Mọi người hiểu gì hết, chỉ có phó tướng hỏi: “Lão đại, chị bảo bọn em tấn công ư? Nhưng có mệnh lệnh của cấp , chúng ta thể động vào được!” Vả lại, ai dám động vào chứ? là lão đại của thú tộc đấy!
      “Tấn công cái đầu cậu đấy!” Từ Miểu Miểu tức giận, gấp gáp : “Mau bao vây lại cho tôi, tôi sợ ấy lại ngốc nghếch bỏ nữa mất!”


      HẾT

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Bổ sung số chương vào tiêu đề hộ mình bạn nhé, và nhớ vào topic đăng ký truyện đky truyện bạn post nữa nha :)
      thanh thanh thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :