1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vân Thủy Giá Y - Tinh Oánh Tinh Oánh (update C50)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Naugracot

      Naugracot Active Member Editor

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      243
      CHƯƠNG 34: SAU KHI TỈNH RƯỢU

      Ánh mặt trời chiếu tỏa khắp phòng ngủ, Vân Thủy chậm rãi mở mắt, đầu từng đợt đau đớn làm cho khỏi nhíu mày. Nghĩ ngay đến Giá Y, liền nhắm mắt lại,“Nương tử, đau quá nga!” Tay , hướng giường sờ soạng, ngoài miệng còn ngâm nga.“Nương tử, đầu ta đau quá. Nàng hôn ta một cái

      “Đau đầu còn đứng dậy!” Thanh lạnh lùng từ phía truyền đến, Vân Thủy cả kinh, mở choàng mắt, chỉ thấy Giá Y sớm đã trang điểm hoàn hảo, đứng ở bên giường . Hương nhi bưng thủy bồn đứng ở phía sau Giá Y, bả vai bởi vì cố nén ý cười run nhè .

      Vân Thủy mặt đỏ lên, xấu hổ rất nhanh ngồi dậy,“Nương, nương tử như thế nào thức dậy sớm như vậy a?”

      Giá Y hừ lạnh tiếng,“Sớm? còn sớm . Ngươi say rượu làm sao còn biết sớm muộn gì, nói ngươi được mê rượu, ngươi cư nhiên cho ta uống rượu, hừ!” Nàng trong lòng kỳ vẫn là đau lòng vì Vân Thủy, bằng sáng sớm sao liền đứng ở bên giường chờ dậy. Nhưng là hễ nghĩ tới tối hôm qua Thiên Thủy đối nàng bất kính, ngốc tử này cư nhiên ngủ say biết gì trong lòng còn có chút tức giận bất bình. Nàng xoay người sang chỗ khác,“Hương nhi, ngươi hầu hạ gia đứng dậy !”

      “Dạ, phốc, tiểu thư, ha ha.” Hương nhi nhìn khí giữa hai người, hễ nghĩ đến bộ dáng ‘hôn nhẹ’ khi tỉnh dậy của gia, nhịn được cười khẽ ra tiếng.

      Giá Y xoay người, cần quay người lại, :“Hương nhi, nước dưới bếp hình như đủ dùng sao? Ngươi như vậy vui vẻ, bằng......”

      Hương nhi ý cười lập tức tan biến, lập tức ngồi xuống, giặt sạch phương khăn đưa cho Vân Thủy,“Tiểu thư, nước ở phòng bếp vẫn đủ dùng, Hương nhi lập tức hầu hạ gia đứng dậy. gia, ngài rửa mặt trước a.”

      Vân Thủy đối với việc Giá Y vui, vẻ mặt khó hiểu, Giá Y ra cửa phòng, liền hỏi:“Hương nhi, nương tử ta có phải tức giận hay a? Nàng như thế nào đều tươi cười? ngươi làm sai chuyện gì sao?”

      Hương nhi nhịn xuống, mắt trợn trắng xúc động, vì cái gì gia gia ngốc như vậy a!“ gia, tiểu thư quả vui, bất quá phải giận Hương nhi, Hương nhi cũng có làm sai chuyện gì, người làm sai là ngài, tiểu thư là giận gia nha!”

      Vân Thủy cầm khăn ngây ngẩn cả người, trừng lớn ánh mắt,“Giận ta, là ta làm nương tử giận sao?”

      Hương nhi bưng thủy bồn, hít sâu hơi,“ gia, ngươi chẳng lẽ có nghe tiểu thư nhà ta ngươi nghe lời nàng, cư nhiên mê uống rượu sao!”

      Hương nhi xong, Vân Thủy mới biết là chính mình chọc nương tử giận, vội vàng bỏ lại khăn, từ giường xỏ giầy hướng phía ngoài chạy tới. Hương nhi bị hành động của Vân Thủy làm cả kinh, nhưng chờ nàng phản ứng lại, sớm thấy bóng dáng .

      Giá Y thong thả ra khỏi sân, đứng ở viện khẩu nhìn thược dược vây xung quanh, đúng mùa hoa nở, thược dược nở thực sáng lạn, từng đóa từng đóa hồng phấn, cực kỳ đáng chú ý. nhìn đến nhập thần chợt nghe gặp Vân Thủy kêu to “Nương tử, nương tử......”

      Khóe môi vừa giương lên, lập tức thu hồi lại, lần này nhất định phải hảo hảo sửa chữa ngốc tử này chút.

      Vân Thủy chạy đến sân khẩu thấy Giá Y, khẩn trương lôi kéo góc áo của nàng, thở phì phò hỏi:“Nương tử, ngươi đừng , ta cầu ngươi , ngươi đừng .”

      ? Đây cuối cùng là thế nào a? Nhìn Vân Thủy khoác kiện áo mỏng chạy ra đây, Hương nhi rốt cuộc làm cái gì a? Giá Y tuy là nghi hoặc, nhưng cũng quen phương thức nói chuyện đầu cuối của Vân Thủy, kiên nhẫn :“Ta chẳng đâu cả, ai với ngươi ta muốn a?”

      Vân Thủy vừa nghe, lập tức tươi cười,“Nương tử là tốt rồi. Làm ta sợ muốn chết, Hương nhi ngươi giận ta , ta sợ ngươi muốn về nhà mẹ đẻ!”

      Nàng xoay người, coi như vô tình, kỳ là dùng góc áo che khuất khóe miệng giơ lên.

      Ngốc tử này đọc sách thấy nương tử người ta giận về nhà mẹ đẻ, cho nên vừa nghe tự mình làm nàng giận, liền vội chạy ra. Giá Y họ nhẹ, ngừng ý cười, lạnh lùng :“Đúng là ta giận ngươi , nhưng ta vì giận mà trở về nhà mẹ đẻ! Ta giận, sẽ thèm để ý tới ngươi!”

      để ý tới ta?” Vân Thủy nhíu mày, giống đứa bình thường nàng dắt bên góc áo,“Nương tử đừng để ý tới ta, nương tử để ý tới ta, ta rất đau lòng . Ta rất khổ tâm, rất rất khổ tâm .”

      “Khổ tâm? Ngươi hiểu khổ tâm là thế nào sao” Giá Y tò mò hỏi.

      Vân Thủy mở to hai mắt nhìn, đáp:“Đương nhiên biết. Ta thấy nương tử buồn rầu sẽ rất khổ tâm , nhìn nương tử nhíu mi ta cũng thấy khổ tâm, ta thấy nương tử, liền càng cảm thấy khổ tâm , còn có buổi tối thấy nương tử......” Vân Thủy càng lúc càng dẻo miệng, nhưng Giá Y tâm tràn đầy ngọt ngào, nghĩ tới ngốc tử này lời ngon tiếng ngọt kém những người khác nha! mấy câu, nhưng lại đem toàn bộ vui trong lòng nàng hóa giải, nhưng nàng cũng thể dễ dàng như vậy mà tha thứ , nghiêm khắc một chút, sau này đại sự đảm bảo sẽ thành cái gì!

      “Ngươi có nghe ta đâu, hôm qua ta ràng dặn ngươi rồi, ngươi lại uống rượu. Ngươi phải biết, thời điểm ngươi say túy lúy, lỡ có kẻ khi dễ ta thì ta làm sao?”

      “Hôm qua có kẻ khi dễ nương tử sao?” Vân Thủy khẩn trương hỏi.

      “Ta là có lẽ!”

      Vân Thủy thoáng yên tâm, nghiêm trang :“Theo như ngươi nói, kẻ kia thật chẳng ra gì. Cư nhiên thừa dịp ta say khi dễ nương tử. Đó phải chuyện quân tử làm a! Nương tử, ngươi yên tâm, ta lần tới nhất định uống rượu , ta bảo vệ ngươi. Quyết để cho ngụy quân tử có cơ hội khi dễ ngươi.”

      Nhìn vẻ mặt Vân Thủy nghiêm túc, Giá Y gật đầu thở dài, trong lòng thầm bật cười, chính nàng giận nổi ngốc tử này , tướng công nàng ́ch thực là bảo bối nha. Bất quá nói đúng một điểm, Mộc Thiên Thủy xác thực phải hạng quân tử gì, ngụy quân tử còn phải nể mặt hắn a!

      nghĩ, Giá y cùng Vân Thủy chợt nghe thấy một đạo thanh ồn ào, đám nô tài kéo một đại phu vội vội vàng vàng chạy .“Nương tử, xảy ra tình gì a?” Vân Thủy ngơ ngác hỏi.

      Giá Y cũng biết, liền hô nha đầu lại,“Ngươi lại đây chút.”

      “Thiếu phu nhân kêu ta sao?” Tiểu nha đầu sợ hãi hỏi.

      “Chính là ngươi, lại đây !”

      “Thiếu phu nhân có gì phân phó a?”

      “Ngươi tên là gì a? Ở trong phủ làm gì?” Nha đầu kia thực lạ mắt, Giá Y liền hỏi.

      “Ta gọi là Tiểu Hoa, là nha đầu trong viện của đại thiếu gia.” Tiểu Hoa cúi đầu, giống như Giá Y sắp ăn thịt nàng đến nơi.

      xảy ra tình gì, ai bị bệnh sao? Lại phải mời cả đại phu?”

      Tiểu Hoa vừa nghe, vội ngẩng đầu trả lời:“Là đại thiếu gia bị bệnh, hôm nay sáng sớm ta ở ngoài cửa chợt nghe tiếng kêu của đại thiếu gia, Xảo nhi tỷ tỷ thường ngày vẫn hầu hạ thiếu gia thức dậy nói ta tìm đại phu ngay, giống như bệnh thực nghiêm trọng.”

      Giá Y vừa nghe, cười lạnh tiếng, xem ra một cước của mình hôm qua cũng có điểm sát thương , bất quá trừng phạt là đúng tội.“Nếu là chủ tử các ngươi bị bệnh, ngươi cũng mau trở về .”

      “Vâng, thiếu phu nhân.” Tiểu Hoa vội vàng chạy .

      “Nương tử, là đại ca bị bệnh sao?” Vân Thủy hỏi.

      Giá Y xoay người về phòng,“Chắc là vậy! Tướng công, ta vẫn còn giận đó nha!”

      vừa nghe, liền giật bắn người, theo Giá Y,“Nương tử, ngươi còn giận a? phải ta nói sẽ dám uống rượu nữa? Ta bảo vệ ngươi, ngươi đừng giận được ? Sách ......”

      tốt! Sách cái gì cũng hảo!” Giá Y có chút cố tình gây xong.

      “Ta giải thích cũng được sao? Nương tử......”

      ngày này, Vân Thủy vẫn theo phía sau Giá Y ngừng giải thích, Giá Y lại trong lòng vui vui , nàng đâu, hắn theo đó, thừa dịp Vân Thủy chú ý liền len lén bật cười, xem ra nàng về sau phải thường cùng ngốc tử hồ nháo này cáu kỉnh mới tốt a.

      Hôm sau, sáng sớm.

      Mộc lão gia cùng mộc phu nhân còn có tiểu thiếp, bình minh là lúc về tới Mộc phủ. Giá Y cố ý sáng sớm nghênh đón cha mẹ chồng, Mộc lão gia vừa thấy Giá Y đứng ở cửa, lại khỏi khen,“Phu nhân, con dâu chúng ta chính là tốt thế a, chỉ đem Vân Thủy chiếu cố hảo, đem buôn bán kinh doanh sinh động, còn tôn trọng lão nhân gia chúng ta, Mộc gia chúng ta có phúc khí a!”

      Giá Y vừa gặp liền được khen, khó tránh khỏi thẹn thùng,“Cha, ngài cứ như vậy khen con , người ta còn tưởng rằng con ép ngài nói vậy!”

      Nàng vừa , làm Mộc lão gia cùng Mộc phu nhân trận bật cười.“Ha ha a, , chúng ta vào thôi! Mới sáng sớm Giá Y đã ở đây chờ, thân mình đều lạnh , chúng ta vào ăn đồ ăn sáng.”

      Giá Y đỡ Mộc phu nhân theo Mộc lão gia vào Nộc phủ, tiểu thiếp nhanh nhẹn theo ở phía sau. Người hầu sớm đã có mặt chuẩn bị đầy đủ, nhưng bọn họ vừa tiến nhà ăn, chợt nghe Vân Thủy hét lớn:“ Nương tử ta đâu? Ngươi có gặp ta nương tử ?”

      gia, tiểu thư lập tức trở lại, ngài trước theo ta trở về đem quần áo mặc vào được.” Hương nhi vội vàng .

      “Ngươi gạt người, lần trước ngươi liền gạt ta nương tử bị người đoạt rồi, lần này định cũng là gạt ta , ngươi mau, nương tử có phải hay về nhà mẹ đẻ ? Làm sao bây giờ, nương tử nhất định là còn giận, liền thừa dịp ta ngủ trở về nhà mẹ đẻ, ta muốn tìm nương tử.” Vân Thủy xong liền hướng ra phía ngoài chạy tới, vừa lúc đụng phải Mộc lão gia vào.

      “Vân Thủy, làm cái gì?” Mộc lão gia vẻ mặt khó hiểu, nhìn Vân Thủy y phục đơn bạc.

      Vân Thủy vừa nhấc đầu, ánh mắt ngay cả cha mình cũng chưa kịp nhìn, thẳng đến chỗ Giá Y chạy qua,“Nương tử, ta phải đều nhận sai sao? Ngươi đừng về nhà mẹ đẻ được ?”

      Giá Y trong lòng thầm kêu xong, nhớ tiếp cha cùng nương, cư nhiên đem Vân Thủy quên mất, sớm biết vậy đã gọi cùng là được, tại biết giải thích thế nào! Tiểu thiếp biểu tình chế giễu đã đành, Giá Y có thể lý giải. Nhưng ngay cả cha cùng nương cũng là vẻ mặt nén cười nhìn bọn họ, làm cho người ta xấu hổ. Nàng cứng ngắc hướng bọn họ cười cười, chỉ có thể trước mặt bọn họ mặt trấn an Vân Thủy.
      Phong Vũ Yên, Trâu, linhdiep177 others thích bài này.

    2. Mai Trinh

      Mai Trinh Well-Known Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      919
      lâu lắm rồi ta mới thấy chương mới nga... cảm ơn bạn Naugracot nhé! :yoyo45::yoyo45:

    3. tn99

      tn99 Active Member

      Bài viết:
      154
      Được thích:
      27
      cuối cùng cũng chờ được chương tiếp, 2 chị dễ thương đấy

    4. Naugracot

      Naugracot Active Member Editor

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      243
      @NA: mỗi ngày sẽ ́ gắng 1 chương, nhưng mỗi tuần chỉ up 5 chương thôi nhé, bạn ́ gắng cho kịp tiến độ! :3

      CHƯƠNG 35: XÁC NHẬP BỐ PHƯỜNG

      “Phốc.”

      “Khụ khụ, ha ha.”

      Đồ ăn sáng bàn, ngừng phát ra loại thanh này, thế nhưng Vân Thủy lại nhận ra mọi người cười hắn cùng Giá Y, chỉ một lòng đối với nương tử,“Nương tử, ngươi ăn cái này.” Hắn hồ hởi gắp một khối táo đỏ hầm hạt dẻ vào bát Giá Y.

      Mộc phu nhân vừa thấy, cười nhẹ :“Đúng, ăn nhiều táo đỏ hạt dẻ một chút, này ý nghĩa rất hay, ta mong các ngươi nhanh chóng sinh cho ta một hài tử mũm mĩm, ha ha ha ha. Lão gia, ngài thấy đúng vậy?”

      Mộc lão gia vui tươi hớn hở đáp:“Đúng, phu nhân rất đúng a!”

      Vân Thủy kỳ thực cũng hiểu hết, chỉ là vì lấy lòng Giá Y, cư nhiên còn ngẩng đầu lên ngây ngô cười vài tiếng, hại nàng cúi đầu càng ngày càng thấp, kém nước chon mặt vào bát cơm.

      “Ai? Thiên Thủy của chúng ta như thế nào lại ra ăn cơm a?” Tiểu thiếp đột nhiên lên tiếng, giải cứu khó xử của Giá Y.

      Mộc lão gia lúc này mới chú ý tới Thiên Thủy cư nhiên có ra ăn điểm tâm, mở miệng hỏi:“Đại thiếu gia đâu?”

      Quản chiếu cố đáp:“Lão gia, đại thiếu gia bị bệnh.”

      Bị bệnh?”

      Tiểu thiếp vừa nghe, kích động đứng dậy,“Ngươi Thiên Thủy bị bệnh, có nghiêm trọng a? Làm sao bị bệnh? Là sốt hay cảm thương hàn? Ngươi mau a, sao cứ ấp úng như vậy?.”

      “Muội muội, ngươi đều giành nói, kêu quản như thế nào a?” Mộc phu nhân mở miệng ,“Quản , ngươi chậm rãi , Thiên Thủy rốt cuộc là sao lại bị bệnh.”

      Quản vẻ mặt xấu hổ,“Này, chuyện này nói ra tiện, chính là đại thiếu gia ở hoa viên ngã, ngã hỏng rồi......”

      Giá Y buông bát, trong lòng khỏi cũng có chút lo lắng, như thế nào hai ngày Thiên Thủy còn đứng dậy a, hắn có lý nào lại đem chuyện xấu của bản thân giũ ra cho người khác xem, hẳn sớm ra mặt, cho nàng cơ hội cáo trạng mới đúng chứ! Kỳ chuyện này Giá Y dám lên tiếng nói ra , tiện mở miệng, mặt khác nàng cũng muốn Mộc gia phụ tử xích mích, nếu là Thiên Thủy đã bị giáo huấn, nàng cũng liền từ bỏ ! Nhưng chuyện đến hôm nay tựa hồ có điểm thích hợp a!

      “Ngã hỏng cái gì, ngươi mau a?” Tiểu thiếp thúc giục quản , quản đầu muốn toát ra mồ hôi lạnh, chính là quanh co.

      Mộc lão gia vừa thấy, liền nhận ra sự tình đơn giản, giữ chặt tiểu thiếp,“, chúng ta xem! Giá Y cùng Vân Thủy trước hết trở về phòng, ta trong chốc lát gọi các ngươi.”

      Giá Y kéo Vân Thủy,“Cha, ngài ! Ta cùng tướng công sẽ tới cửa hàng trước, ngài cùng nương ở nhà nghỉ ngơi nhiều chút!”

      Mộc lão gia gật gật đầu, liền mang theo Mộc phu nhân cùng tiểu thiếp rời đại sảnh. Bọn họ vừa , Giá Y ăn thêm một chút ra, rồi liền ra khỏi nhà luôn.

      Mộc lão gia vừa vào sân, chợt nghe tiếng Thiên Thủy rống to:“Cút, các ngươi đều cút cho ta, phế vật, tất cả đều là phế vật.” Tiếp theo, đó là trận thanh bồn, bát rơi xuống đất.

      Nha hoàn cùng vị đại phu chạy ra, Mộc lão gia tiến lên kéo lấy đại phu,“Đại phu, biết con trai ta sinh bệnh gì?”

      Tiểu thiếp cùng Mộc phu nhân tiến vào phòng ngủ Thiên Thủy, đại phu nhìn chung quanh, kéo Mộc lão gia lại thì thầm,“Ai, Mộc lão gia, bệnh của đại công tử tại hạ thực sự bất lực! Này, này......” Đại phu cũng là nức nở, cuối cùng ghé sát Mộc lão gia rỉ tai thuật lại hồi.

      Mộc lão gia càng nghe sắc mặt càng trắng, lúc này trong phòng truyền đến tiếng tiểu thiếp khóc lớn, hắn giật mình, vội vàng chạy vào nhà. Phòng mảnh hỗn độn, tiểu thiếp khóc ngã vào bên người Thiên Thủy, Thiên Thủy trong mắt trống rỗng, mãn nhãn tuyệt vọng. Mộc phu nhân cũng là sắc mặt trắng bệch, có chút kích động. Vừa thấy lão gia tiến vào, nhỏ giọng hô:“Lão gia, chuyện này......”

      Mộc lão gia thân mình loạng choạng, gục gặc cái đầu, trong mắt trừ bỏ đau lòng còn có phần nhiều là tức giận,“Các ngươi đều ra ngoài. Phu nhân ra cửa hàng kêu Vân Thủy cùng Giá Y trở về.”

      “Lão gia?”

      “Ta ra ngoài nghe ?” Mộc lão gia tiếng rống to, Mộc phu nhân sợ tới mức run lên, liền kéo tiểu thiếp khóc lớn ra ngoài.

      Thiên Thủy gặp Mộc lão gia tức giận như thế, trong lòng cũng có chút lo lắng, đứng lên, có chút bi thiết hô:“Cha, con, con......”

      Thiên Thủy còn chưa nói, Mộc lão gia từng bước tiến đến, hung hăng tát .“Ngươi là đồ nghịch tử, nghịch tử a!”

      “Cha, ngươi......” Thiên Thủy hoàn toàn ngây ngẩn cả người, trong lòng thầm kêu xong, chẳng lẽ Tiền Giá Y cho cha hắn việc vô lễ kia ,“Cha, phải lỗi của con a! Là tiện nhân kia …nàng, là nàng......”

      “Ngươi câm mồm ! Thiên Thủy, Mộc gia ta sao lại có loại con cháu như ngươi! Đại phu đều nói hết cho ta, ngươi ngươi bị ngã, nhưng ràng là bị người đá trúng . Nếu là người khác trêu chọc cho ngươi, ngươi căn bản dối, nhất ̣nh là đùa giỡn nhầm ngươi nên mới chuốc họa vào thân...... Ngươi, xem lại chính mình ! Thành cái dạng gì, ta mặc kệ .” Mộc lão gia phất tay áo mà .

      Thiên Thủy vẻ mặt giận dữ, trong mắt rưng rưng, hai nắm đấm nắm chặt, gân xanh lộ ra, đem ghế dựa bên giường mạnh tay đẩy ngã,“Tiền Giá Y, ngươi làm ta đoạn tử tuyệt tôn, ta sẽ cho ngươi thân bại danh liệt, cho ngươi còn mặt mũi gặp người!”

      ~★~☆~★~☆~★~☆~★~☆~★~☆~★~☆~★~☆~★~☆~★~☆~

      Giá Y cùng Vân Thủy vừa tới cửa hàng lâu, Mộc phu nhân liền vội vàng tới,“Giá Y, Giá Y......”

      “Nương, ta ở trong này.” Giá Y buông hóa đơn, từ phía sau đến tiền thính, chỉ thấy Mộc phu nhân sắc mặt tái nhợt, thần sắc kích động,“Nương, xảy ra chuyện gì, người sao lại vội vàng như vậy!”

      “Vân Thủy đâu? ở nơi nào?” Mộc phu nhân hỏi.

      kêu thiếu gia ra.” Giá Y cùng Bạch Thược ,“Nương, tướng công ở phía sau cùng Vinh sư phó vẽ, rốt cuộc làm sao vậy?”

      Mộc phu nhân thở dài,“Nơi này có tiện , ngươi phân phó chút, sau đó theo ta về nhà, cha ngươi tìm ngươi.”

      Giá Y vừa nghe, liền thấy tình thích hợp, cha cùng nương vừa mới nhìn Thiên Thủy, chuyện trong chốc lát chẳng cách nào lý giải, chẳng lẽ Thiên Thủy...... Trời ạ, mấy đã của nàng phải hại chết hắn rồi chứ!“Nương, ngươi đừng vội, ngươi lên mã xa đợi ta trước. Ta phân phó chút .”

      “Hảo, ta chờ ngươi xa.” Mộc phu nhân được tiểu nha đầu đỡ ra khỏi cửa hàng.

      “Nương tử, ngươi gọi ta sao?” Vân Thủy từ phía sau ra.

      “Phải, trong nhà có chút chuyện, chúng ta lập tức về nhà.”

      “Nương tử trở về, ta trở về .” Vân Thủy lôi kéo ống tay áo Giá Y , đến bây giờ còn lo lắng Giá Y lại vụng trộm chạy mất.

      “Ta tất nhiên là phải về, Bạch Thược, ngươi bảo quản sự tối nay đem sổ sách đến phủ cho ta, còn có y phục của Sở vương phi cần giao gấp, ngươi theo đưa, thuận tiện cho Vương phi mấy ngày nữa sẽ tới gặp nàng.” Giá Y tinh tế dặn.

      “Thiếu phu nhân, ngài yên tâm, ta nhất định làm tốt!” Bạch Thược đáp, thiếu phu nhân bất kể người khác dị nghị, còn sợ nàng trong phủ vất vả liền đưa nàng tới phụ ở cửa hàng, Bạch Thược trong lòng tràn đầy cảm kích, ra sức vì nàng làm việc.

      Giá Y gật gật đầu, liền kéo Vân Thủy theo Mộc phu nhân về nhà.

      “Lão gia đâu?” Mộc phu nhân vừa vào cửa liền hỏi.

      “Lão gia ở thư phòng chờ thiếu gia cùng thiếu phu nhân!” Đại sảnh nha hoàn .

      “Giá Y ngươi cùng Vân Thủy ! Ta chút nữa sẽ tìm các ngươi.”

      “Nương, ngài sắc mặt tốt, nên nghỉ ngơi một chút , chở chúng ta nghe cha dặn dò, sẽ tới phòng ngài.” Giá Y trấn an xong, Mộc phu nhân gật gật đầu.“Ta cùng tướng công .”

      thôi!”

      Giá Y cùng Vân Thủy đến thư phòng, thư phòng cửa rộng mở , Mộc lão gia ngồi ở bàn, ấn huyệt Thái Dương, rất mỏi mệt. Nàng gõ nhẹ cửa phòng,“Cha, chúng ta có thể vào ?”

      “Vào !” Mộc lão gia thanh trầm trầm, Giá Y vừa nghe trong lòng càng cảm thấy ổn.

      Nàng túm túm tay áo Vân Thủy, Vân Thủy hiểu ý mở miệng hỏi:“Cha, ngài tìm ta cùng nương tử có chuyện gì sao?”

      “Các ngươi ngồi xuống, ta có chuyện cần nói với các ngươi.” Mộc lão gia chỉ chỉ ghế đối diện. Vân Thủy cùng Giá Y ngồi xuống, Mộc lão gia liền chậm rãi ,“Vân Thủy, Mộc gia tương lai phải dựa vào ngươi !”

      “A?” Vân Thủy sửng sốt, theo sau thói quen liền cự tuyệt,“Cha, ta, ta được , ta chỉ biết đọc sách mà thôi, tin ngươi hỏi nương tử.”

      Mỗi lần Vân Thủy như vậy, Mộc lão gia nhiều lắm là lắc đầu thở dài, lúc này đây cũng là cười khổ ra tiếng,“Vân Thủy, lần này được cũng phải được! Giá Y, ngươi cũng cho rằng Vân Thủy làm được sao?”

      Giá Y nhìn Vân Thủy có chút khẩn trương, mỉm cười, kéo tay Vân Thủy,“Cha, Vân Thủy có thể, ta tin tưởng !” Vân Thủy trước đây cùng nàng kết bái quả thực ngốc nghếch, nhưng tài năng hội họa cùng cảm thụ màu sắc rất có khả năng, có thêm nàng luôn ở bên Vân Thủy, nàng tin tưởng tướng công có thể , chính là người khác phát ra mà thôi, nàng thấy thực may mắn khi chỉ mình nàng phát hiện ra khối ngọc thô này.

      Mộc lão gia vừa lòng gật gật đầu,“Kỳ , chuyện này ta tính sửa sang lại cho tốt rồi sẽ với ngươi , nhưng là tình thế bức người, vốn tưởng rằng Thiên Thủy có thể hỗ trợ, nhưng tại xem ra ta thể trông cậy vào , quên , nó itới . Vừa nhắc lại bực.”

      “Cha, ngươi đừng giận, Thiên Thủy thân mình rốt cuộc xảy ra chuyện gì a? Ta xem sắc mặt nương cũng tốt, là sinh bệnh nặng ?” Giá Y thử hỏi, tuy rằng là Thiên Thủy khi dễ nàng phía, nhưng tội đáng chết, nếu là bị nàng đá chết, nàng đúng là tội lỗi !

      có việc gì! tới . Chúng ta chính .” Mộc lão gia tiếng có việc gì, Giá Y thoáng an tâm, xem ra chết được .“Giá Y, việc may y tuyến cho Sở vương phi, đã mở đầu, ta nghĩ về sau quý nhân, tiểu thư chắc chắn noi theo, cho nên, ta hy vọng có thể đem ‘Vàng ngọc duyên’ đổi thành trang sức, lại làm cả y phục, ngươi xem có được ?”

      Thiên Thủy cũng từng nhắc tới ý ̣nh này của Mộc lão gia, bởi vậy Giá Y cũng lạ.“Cha, ý hay lắm, ta cho rằng có thể làm . Bất quá mở thêm một cửa hàng có chút phiền phức, hơn nữa thương tài cố sức, bằng xác nhập cả hai làm một.”

      Mộc lão gia nhãn tình sáng lên,“Đúng là, ta chính là nghĩ như vậy .”
      Phong Vũ Yên, Trâu, linhdiep175 others thích bài này.

    5. Naugracot

      Naugracot Active Member Editor

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      243
      CHƯƠNG 36: THIÊN THỦY CHI THƯƠNG

      .“Giá Y, việc may y tuyến cho Sở vương phi, đã mở đầu, ta nghĩ về sau quý nhân, tiểu thư chắc chắn noi theo, cho nên, ta hy vọng có thể đem ‘Vàng ngọc duyên’ đổi thành trang sức, lại làm cả y phục, ngươi xem có được ?”

      Thiên Thủy cũng từng nhắc tới ý ̣nh này của Mộc lão gia, bởi vậy Giá Y cũng lạ.“Cha, ý hay lắm, ta cho rằng có thể làm . Bất quá mở thêm một cửa hàng có chút phiền phức, hơn nữa thương tài cố sức, bằng xác nhập cả hai làm một.”

      Mộc lão gia nhãn tình sáng lên,“Đúng là, ta chính là nghĩ như vậy .”

      “Nhà mẹ đẻ ta sẵn đã là y phường, vừa vặn theo ý kiến của cha, chúng ta chỉ cần nghĩ cái tên vang dội, cùng nhau gây dựng bài tử mới tốt rồi!” Giá Y cười .

      Mộc lão gia vui mừng cười cười,“Thật thông minh, Giá Y, xem ra là ta cần lo lắng cho suy sụp của Mộc gia nữa rồi! Có con dâu tốt như ngươi, ta tin tưởng tiền đồ của Mộc gia ta càng lúc càng sáng lạn!”

      “Cha, ngài khích lệ .” Giá Y mỉm cười ,“Ta sáng sớm mai liền chuyện này với cha ta, nhất định cự tuyệt , ngài yên tâm !”

      “Hảo, cha chờ tin tức của ngươi , có chuyện gì ngươi cùng Vân Thủy bàn bạc là tốt rồi, lão phu già rồi, cũng nên nghỉ ngơi chút !” Mộc lão gia .

      Giá Y đứng lên,“Cha, ngài làm sao già a!‘Vàng ngọc duyên’ còn chờ ngài tọa trấn! Ta cùng Vân Thủy còn có nhiều điều quan trọng cần theo ngài học a!”

      Mộc lão gia khoát tay,“Ngươi thì thành vấn đề, nhưng Vân Thủy a, chỉ sợ là theo ta học . Chỉ có ngươi mới trị được , đúng là thiên ý! Ta hiện tại nhớ tới trước đây gấp gáp đem sính lễ đến cầu hôn ngươi mà hổ thẹn. Nhoáng lên cái các ngươi thành thân đã năm , rất nhanh a!”

      Giá Y xoay người nhìn Vân Thủy, hai người trong mắt đều là mảnh ôn nhu. Đúng vậy, chỉ chớp mắt cũng sắp năm . năm tuy rằng phải mọi chuyện thuận lợi, nhưng có Vân Thủy làm bạn nàng chưa bao giờ cảm thấy khổ sở. Tự sau khi nàng lập gia đình, phụ thân rất chuyên tâm kinh doanh ‘Tố y phưởng’, Vân Thủy cũng giống trước kia si mê sách vở, tại tựa hồ càng nguyện ý cùng nàng nói chuyện.

      “Giá Y, ngươi trước ra ngoài . Ta cùng Vân Thủy chút tình.” Mộc lão gia chậm rãi mở miệng, Giá Y lên tiếng trả lời ra thư phòng. Vân Thủy muốn cái gì đó, nhưng thấy Giá Y hướng lắc đầu, cũng chỉ hảo từ bỏ, thành ngồi lại ghế.

      Giá Y chậm rãi đến phòng ngủ Mộc phu nhân,“Nương, ta là Giá Y.”

      “Vào !” Mộc phu nhân thanh có chút có tinh thần.

      Nàng vào phòng trong,“Nương, có nên mời đại phu đến ! Sắc mặt của ngươi tốt a.”

      Mộc phu nhân lại lắc đầu, nàng kéo tay Giá Y, kéo nàng ngồi xuống cạnh mình,“Giá Y, nương hỏi ngươi, ngươi cùng Vân Thủy, các ngươi ở chung có khỏe ?”

      “Tốt lắm a, nương như thế nào lại hỏi cái này?” Nàng cùng Vân Thủy ở chung rất tốt, cứ nhìn cách Vân Thủy bám dính nàng thì thấy, nương như thế nào lại hỏi như vậy a, Giá Y rất khó hiểu.

      phải này, là, nương muốn hỏi các ngươi chuyện phòng the như thế nào.” Mộc phu nhân vẻ mặt xấu hổ xong, Giá Y rốt cục hiểu ý, mặt cũng nóng hầm hập đứng lên, nguyên lai nương là muốn hỏi chuyện phòng the của bọn họ có tốt , nhưng cái này nàng như thế nào trả lời a! Chắc thể nói là bọn họ chưa có viên phòng .

      Mộc phu nhân gặp Giá Y trả lời, nghĩ đến nàng thẹn thùng, nắm tay nàng,“Giá Y, ngươi cần thẹn thùng, nếu phải Thiên Thủy xảy ra chuyện ngoài ý muốn này, ta cũng hỏi ngươi chuyện tế nhị này. Mộc gia hương khói về sau phải nhờ vào ngươi , Giá Y.”

      Giá Y vừa nghe, trong lòng lộp bộp chút, ra là thế, khó trách Thiên Thủy mấy ngày ra cửa phòng, cha cũng muốn lại thôi, còn ám chỉ Mộc gia sau này giao cho Vân Thủy, nàng nghĩ tới mấy đá kia có thể làm Thiên Thủy tuyệt tử tuyệt tôn. Nhưng, cũng là xứng đáng, nếu có dâm niệm, Tiền Giá Y nàng cũng làm ra chuyện đó.“Nương, ta cùng Vân Thủy tốt lắm, ngài cần lo lắng.” Giá Y cúi đầu , trong lòng có chút yên, xem ra mau chút làm cho ngốc tử thông suốt , bất quá việc khuê phòng nàng cũng hiểu, như thế nào dạy Vân Thủy a? Chẳng lẽ muốn Hồng tỷ tìm cho nàng một hoa nương dạy hắn?

      Mộc phu nhân vừa nghe, cũng liền an tâm .“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi a. Giá Y, tại nương thực ngóng trông ngươi sinh cho Mộc gia chúng ta tôn tử a!” Mộc phu nhân thấy nàng vẫn là cúi đầu, cũng biết nên nói thêm, chỉ vòng vo đề tài,“Vân Thủy đâu? Như thế nào thấy theo ngươi a?”

      “Cha lưu lại, cùng với thương lượng chút. Nương, vài ngày nữa ta nghĩ ta cùng Vân Thủy sẽ về nhà mẹ đẻ ít lâu, vừa là để thương lượng với cha ta việc xác nhập cửa hàng, vừa là ta cũng đã lâu về nhà, lâu lắm chưa gặp lão nhân gia.”

      Mộc phu nhân cười,“ , vài ngày này cần lo chuyện trong nhà. Một năm này qua nhanh chóng đến thần kì, may mắn cưới được ngươi vào cửa, bằng ta cùng lão gia vô cùng yên tâm, trong khoảng thời gian này chưa hề cho ngươi về thăm nhà mẹ đẻ , nta đúng là mẹ chồng xấu xa, còn để ngươi phải chính mình mở miệng. Ai, ta đời này giống như trời sinh có thiên phú làm nương, những với Vân Thủy, đối với ngươi cũng bỏ qua .”

      Giá Y vừa nghe, trong lòng cũng là đau xót, nương vẫn là cảm thấy đối Vân Thủy áy náy,“Nương, ngươi xem ngươi gì vậy a! Ta kỳ chưa bao giờ coi ngài là mẹ chồng, ngươi giống như mẫu thân ta vậy, về phần Vân Thủy, ngươi càng cần tự trách, Vân Thủy tốt lắm, vô luận là ngơ ngác , vẫn là ngốc nghếch ta đều cảm thấy tốt. Ngươi cùng cha đều nói cảm ơn ta gả đến Mộc gia, Vân Thủy thú ta là thiên đại phúc khí, kỳ ta có thể gả cho Vân Thủy mới là phúc khí. Ta từ luôn có thói quen tự làm chủ , ta nghĩ phượng Thiên triều có rất ít nam nhân để nương tử mình làm chủ! Vân Thủy khác, thích nghe ta , ta cũng thích vì hắn suy tính, vì hắn quyết định. Có đôi khi ta cảm thấy ông trời thật ưu ái ta, cho ta duyên phận tốt như thế chi.”

      Giá Y ái mộ mà , Mộc phu nhân nghe động lòng, khỏi cảm động rớt nước mắt ôm lấy giá y,“Con dâu ngoan, con dâu ngoan của ta.”

      Mộc phu nhân vừa đỏ mắt, vừa khóc vừa cười, làm Giá Y trong mắt cũng rưng rưng, khóe miệng giơ lên. Hai người nói chuyện phiếm như mẫu tử bình thường, nhàn thoại đến khi Mộc lão gia về phòng. Giá Y thấy mộc lão gia trở về, biết Vân Thủy chắc chắn vội vã tìm nàng, cũng vội vàng trở về phòng mình.

      Vừa vào sân, nàng liền thấy Vân Thủy giống như con ruồi vo ve quanh Hương nhi,“Ngươi mau, nương tử ta đâu?”

      gia, ta đến vài lần rồi, ngươi đợi lát nữa, tiểu thư trở lại .” Hương nhi chán ngán bất đắc dĩ .

      “Nương tử ta như thế nào còn trở về a?” Vân Thủy lại hỏi.“Ngươi phải lập tức trở về sao? Như thế nào có trở về a?”

      Hương nhi che lỗ tai, ngồi xổm xuống, kiên nhẫn :“ gia, ta phải tiểu thư lập tức trở lại sao? Ngài trước tự tìm được ?”

      Vân Thủy cũng ngồi xổm xuống theo, quyết miệng :“ cần, ta muốn chờ nương tử, nương tử khi nào trở về a?”

      Giá Y cũng nhìn được nữa, lắc đầu đạm cười ra tiếng:“Tướng công, ta trở về.”

      Vân Thủy nghe thấy thanh , lập tức đứng lên, bước nhanh đến bên người Giá Y, kéo lấy tay nàng,“Nương tử như thế nào mới trở về a? Ta chờ hơn nữa ngày , ngươi làm gì a?”

      Hương nhi bĩu môi, :“Tiểu thư, gia chờ ngài tổng cộng đến khắc, ngươi đừng nghe gia khoa trương.

      Vân Thủy chút nào để ý tới Hương nhi ngữ khí ê ẩm, kéo Giá Y vào trong phòng, Hương nhi ̣nh theo vào, Vân Thủy tính trẻ con lại cứng rắn đóng cửa, còn ̣nh cài then. Giá Y vừa thấy, cười :“Tướng công, ban ngày ban mặt ngươi đóng cửa làm gì? Nếu là muốn cho Hương nhi vào liền trực tiếp nói nàng vào là xong, cần như vậy .”

      Vân Thủy nhất quyết,“Ta cần nói với nàng? Ta hỏi nàng nửa ngày nương tử khi nào trở về, nàng cũng . Sách , quân tử nói chuyện thẳng thắn, nàng ấp úng như vậy nhất ̣nh phải quân tử.”

      Giá Y nghe xong nhịn được cười ra tiếng, Hương nhi nghe thấy chừng tròn to mắt nhìn, nàng vừa cười Vân Thủy vừa giúp hắn bỏ ngoại sam, thay quần áo ở nhà,“Tướng công, xem sách gì? Như thế nào luôn miệng quân tử quân tử a.”

      “Ta xem Thánh nhân quân tử kinh, nương tử muốn xem sao?” Vân Thủy nâng cánh để Giá Y giúp hắn cởi vạt áo

      “Thôi, tình sách thông thường ta còn có thể xem, loại Quân tử kinh này ta vừa thấy buồn ngủ .” Giá Y làm bộ ngáp cái, khiến Vân Thủy ‘Ha ha’ cười ngừng.“Tướng công, cha với ngươi cái gì ?” Nàng rất ngạc nhiên, cha mình hỏi Vân Thủy cái gì.

      Giá Y này vừa hỏi, Vân Thủy lại đỏ mặt, chính là lắc đầu.

      thể sao?” Nàng lại hỏi, lòng hiếu kỳ tức bị khơi mào.

      Vân Thủy nghĩ nghĩ,“ phải thể , chính là, chính là......”

      “Chỉ là cái gì a? chẳng lẽ tướng công muốn nói cho ta biết?, nếu muốn nói thì thôi vậy.” Giá Y làm bộ xoay người, Vân Thủy vội vàng giữ chặt Giá Y,“ phải muốn , cha bảo ta nên ta .”

      “Cha cho ngươi nói với nương tử chuyện này sao?” Giá Y gợi ý.

      “Thật ra cha bảo thế.” Vân Thủy than thở .“Được, ta nói cho nương tử, cha hỏi ta chúng ta như thế nào ngủ?”

      “Cái gì?” Giá Y thất thanh kinh hô,cha thường ngày luôn đúng mực sao lại hỏi loại sự tình này? Nhất định là bị chuyện Thiên Thủy ảnh hưởng, trời ạ, cha biết nàng cùng Vân Thủy chưa viên phòng chứ! Nàng vội vàng hỏi:“Vậy ngươi là như thế nào trả lời a?”

      “Nương tử, ta ̣nh nói chuyện khuê phòng với nương tử thể nói cho cha biết , nhưng cha bảo ta mà nói hắn cho nương tử về nhà mẹ đẻ luôn, ta mới .” Vân Thủy chỉ sợ Giá Y giận nên đầu tiên là giải thích phen.

      “Vậy ngươi rốt cuộc là như thế nào a?”

      “Ta , mỗi ngày đều là ôm nương tử ngủ a! Còn trước kia là nắm tay, sau biết bất giác ôm nương tử . Còn nương tử rất thơm , nhưng tới đây, cha nghe xong nữa, thế là được rồi !” Vân Thủy vẻ mặt ngốc nghếch, Giá Y khỏi cười khổ, ngốc tử này đúng là ngốc mà, nhưng cũng là ngốc dạng…tốt, nếu như bị cha, nương biết nàng chưa cùng Vân Thủy viên phòng sẽ biết giải thích thế nào .

      Bất quá, xem ra bọn họ nên sớm viên phòng mới đúng a! Nhưng, rốt cuộc viên phòng là thế nào? đúng là hao tổn tâm trí a!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :