1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vân Thủy Giá Y - Tinh Oánh Tinh Oánh (update C50)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 27:Trêu đùa


      “Thôi , Phong Trường Suất!”. Giá Y có chút tức giận quát, Trường Suất vội che miệng, Vân Thủy kéo góc áo của nàng: “Nương tử, ngươi cần tức giận, huynh trưởng phải cố ý cười ta đâu!”.

      “Tướng công, ta tức giận! Mà ngươi cũng cần gọi là huynh trưởng, gọi thẳng tên là được rồi, biết ?”. Giá Y kiên nhẫn . Tiếp đó nàng mang từ tay áo ra cuộn giấy đưa cho Phong Trường Suất: “Đây là y dạng ta mới họa cho ngươi, bởi bận quá có thời gian làm, ngươi tự tìm người làm giúp ! Thực chất hôm nay đến đây là muốn cảm ơn ngươi giúp ta giải quyết việc lần này!”.

      Trường Suất tiếp nhận y dạng, nheo mắt dò xét Giá Y: “Ngươi sao lại biết là ta giúp ngươi?”.

      “Trừ ngươi ra, còn có ai giúp ta! Vừa nhìn vòng tay cùng tờ giấy, ta biết nhất định việc đó là do ngươi làm! Bất quá, ta thích bị người khác giám thị, Trường Suất ngươi nên biết phải làm thế nào!”. Giá Y vừa vừa lôi Vân Thủy .

      “Tùy ngươi, dù sao điêu phụ kia tại cũng còn trong phủ, ta nghĩ thời gian này ngươi ở đó cũng có gì phiền toái, ta bảo người rút về! Nhưng dù sao ngươi cũng nên đề phòng Mộc Thiên Thủy!”. Trường Suất lạnh nhạt .

      Giá Y trong lòng biết quan tâm nàng, loại tình cảm này cũng giống như ca ca quan tâm muội muội bình thường, cần cầu, cần báo đáp, kỳ thực nàng vô cùng cảm kích: “Cảm ơn ngươi!”

      “Haha, tiểu Giá Y cũng biết cảm ơn nha! Xem ra thành thân có thể làm cho con người trưởng thành hơn! Muội phu, ngươi xem sách ở đây có gì thích, ngươi có thể cầm, coi như đại ca đây tặng ngươi làm lễ gặp mặt!”. Trường Suất hào sảng .

      “Cho ta?” Vân Thủy vẻ mặt kinh hỉ: “Huynh trưởng, ngươi có thể cho ta mượn xem ta cũng rất cao hứng rồi, ở đây đều là sách quý, ta nào dám nhận.”

      “Ha ha ha, sách này để chỗ ta cũng chỉ làm vật trang trí, căn bản là dùng đến, nếu ngươi thực thích, cầm lấy, có gì phải ngại cả, , ngươi nhìn trúng quyển nào?”

      Vân Thủy nhìn qua Giá Y, muốn hỏi ý kiến của nàng, Giá Y thần sắc biến đổi, ánh mắt lên vài phần xảo trá làm Vân Thủy khó hiểu. “Tướng công, nếu ‘Đại Ca’ tùy ngươi chọn, ngươi cũng tự nhiên !”. Đại ca, hai chữ này được nàng vô cùng nhấn mạnh, Trường Suất vừa nghe, trong lòng run lên, xem ra tiểu Giá Y lại định giở trò gì đây!

      “Tướng công, phải ngươi chỗ này toàn sách tốt sao? Nếu thích như vậy, cộng thêm lại có người có lòng muốn tặng, ngươi cứ cầm hết ! Đại ca hẳn để ý đâu! Phải đại ca?”. Giá Y nháy mắt hỏi, khiến Phong Trường Suất biết phải trả lời thế nào.

      đều có thể lấy sao? Huynh trưởng, ngươi đều đưa cho ta sao?” Vân Thủy hưng phấn hỏi.

      Phong Trường Suất biết đâm lao phải theo lao, lại mất mặt mũi thể được, trong lòng thầm mắng bản thân mắc mưu Giá Y, số sách này đều do góp nhặt nhiều năm, khóe miệng cười méo mó, xấu hổ : “Tiểu muội phu, nhiều sách như vậy, ngươi và Giá Y cũng thể cầm hết, vẫn là chọn vài cuốn thích !”.

      Vân Thủy suy nghĩ, đáp: “Đúng vậy, nương tử ta qua chọn, ngươi đứng đây đợi ta chút nha!”.

      thôi!” Giá Y ôn nhu , nhưng ánh mắt nhìn Phong Trường Suất lại tràn đầy trêu tức.

      Chờ Vân Thủy chọn xong sách, Giá Y xảo tiếu : “Tướng công, ta xem đại ca hôm nay cũng có tâm trạng lưu chúng ta lại ăn cơm, chúng ta vẫn nên hơn!”.

      “Ta biết rồi nương tử!”.

      “Hừ! Người ta nữ nhi hướng ngoại, hôm nay ta xem ra mở rộng tầm mắt! Nữ nhi gả ra ngoài đúng là khác bát nước đổ , lần sau tới Tiền phủ, nhất định hảo hảo với phụ thân ngươi về nữ nhi quý này!”. Trường Suất quay mặt hừ lạnh tiếng : nhanh ! Sau này, ta phân phó Hồng tỷ, thư phòng của ta cấm người khác tiến vào, nhất là ngươi cùng với con mọt sách kia!”.

      Giá Y nhìn thấy mặt Trường Suất đen lại, trong lòng cảm thấy vui vẻ, ai bắt mang nàng ra trêu đùa, trước giờ chỉ nàng chiếm tiện nghi người khác, chưa khi nào bị người khác chiếm qua tiện nghi:“Hì hì, Phụ thân ta nhen như ngươi đâu, chúng ta cáo lui nha! Ngươi cũng nên bảo trọng, nếu có việc gì làm ở lại đây xem ‘sách’ cũng là chủ kiến tồi đâu! Ha ha!”

      “Còn mau !” Trường Suất ra vẻ tức giận.

      “Tướng công, chúng ta thôi, có người đầu bốc ra khói kìa :p

      “Nga! Huynh trưởng, tiểu đệ cáo lui!” Vân Thủy thi lễ, rồi theo Giá Y rời khỏi thư phòng. Vừa đến cửa thư phòng gặp Hồng tỷ bưng trà vào, tại nàng thay đổi bộ y phục cọi như khá kín đáo, nhưng tay áo và ngực vẫn lúc lúc , khiến Vân Thủy cúi đầu dám nhìn thẳng.

      “Tiểu Giá Y, sao ở lại thêm chút nữa? Mới như vậy mà rời !”

      Hồng tỷ cúi đầu thấy đống sách trong tay Vân Thủy liền hiểu ra vấn đề, cười : “Ngươi a! Lại cố ý chêu lão bản phải ? ngờ nha đầu ngươi lại xấu tính như vậy!”

      “Nào có a! Nếu phải chọc ta trước, ta cũng thèm để ý đến đâu!” Giá Y bĩu môi . “Hồng tỷ, ngươi phải công bằng nha! nên lúc nào cũng đứng về phía như vậy!”

      Hồng tỷ lắc đầu, thở dài, “Quên , ngươi cùng kẻ tám lạng người nửa cân, là hồ ly, ngươi cũng là hầu tử, ta cũng có biện pháp lại hai người các ngươi!”

      “Hồng tỷ!” Giá Y gắt giọng.

      “Được rồi! thành thân rồi còn như nương làm nũng, mau dẫn tiểu tướng công về nhà ! Nơi này còn để ta làm ăn buôn bán, chút nữa các nương ra, ta sợ ngươi muốn cũng làm sao để !”

      Giá Y lè lưỡi, “Hồng tỷ, chúng ta là được!”

      “Ừm, nhớ thường xuyên đến thăm ta!” Hồng tỷ căn dặn.

      Giá Y gật đầu, kéo Vân Thủy rời khỏi. Hồng tỷ bưng trà vào trong, nghi hoặc thấy tiếng của Trường Suất, đảo mắt xung quanh mới phát tựa ở ghế nhúc nhích, người ghế tại mặt tái nhợt, người loang lổ vết máu!

      “Lão bản, ngươi sao rồi? Lão bản?” Hồng tỷ bỏ lại khay trà, tiến lại ghế quý phi, vội vã hỏi.

      Phong Trường Suất mở to mắt, biểu tình lạnh lung: có việc gì! Chỉ là miệng vết thương nứt ra thôi!”. Vừa mới cười to, miệng vết thương trở nên tệ hơn, chỉ vì muốn Giá Y phát nên vẫn cố gắng gượng!

      Hồng tỷ vừa nghe, vội cởi bỏ vạt áo Phong Trường Suất, cẩn thận bỏ vải băng, vết đao ngừng chảy ra máu tươi, “Lão bản, ta lấy thuốc, ngươi chờ ta chút!”

      “Phía sau giá sách có, ngươi qua đó mang cho ta, bên ngoài cũng sắp có khách, ngươi cứ làm việc , đừng để cho người khác biết việc ta bị thương, biết ?” Trường Suất phân phó, Hồng tỷ nhìn vào mắt , biết giờ mình gì cũng vô dụng, đánh tiến phía sau giá sách lấy thuốc trị thương.

      “Lão bản, để ta kêu tiểu Thanh đến hầu hạ ngươi”. Hồng tỷ đem thuốc trị thương đặt bàn. Tiểu Thanh cũng là thám tử của ‘Nguyệt Ảnh lâu’ bởi vì từ có năng khiếu về luật nên thân ở ‘Xuân Phong Như Ý lâu’ làm kỹ nữ.

      cần” Phong Trường Suất lạnh nhạt .

      “Nhưng là……”

      “Hồng tỷ, hôm nay ngươi hơi nhiều đấy!”. Trường Suất còn kiên nhẫn cảnh cáo.

      Hồng tỷ nhếch miệng, trong mắt bi ai: “Được, lão bản, ta xuống trước!”

      Nàng xoay người đẩy cửa, còn chưa ra đến nơi, lại nghe thấy tiếng Phong Trường Suất phân phó: “Đem mấy người ở Mộc gia rút về!”

      biết!”. Hồng tỷ lên tiếng đáp lại lời thắc mắc. Có lẽ chỉ như vậy nàng mới có thể ở bên cạnh lâu hơn. cần người khác quan tâm, cũng cần người khác , kiêu ngạo, tự phụ, tự phụ đến ngay cả dũng khí để cũng có!
      Last edited by a moderator: 9/10/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 28: Mật ý Hương Thủy viên


      Hồng tỷ thất thần nhìn về phía trước, thấy phía hành lang treo toàn đèn lồng đỏ, trong lòng bất giác vô cùng tĩnh mịch, vì cái gì, vì cái gì mà bản thân lại biến thành bộ dạng này, thời điểm lúc còn , luôn lẽo đẽo theo phía sau nàng, vẫn kêu ‘Hồng tỷ tỷ , Hồng tỷ tỷ’ mà nàng vẫn luôn thương đối sử với như đệ đệ, rốt cuộc từ khi nào bắt đầu, tình cảm của nàng thay đổi, khi nhìn thấy nữ nhân khác quyến rũ giường nàng bắt đầu ghen tị, ông trời....! vì cái gì lại trêu đùa người khác, làm cho nàng thương nam nhân, nam nhân nên .

      “Hồng tỷ, Hồng tỷ....” tiếng gọi làm nàng giật mình, xoay người rất nhanh lau lệ khóe mắt, ứng tiếng : “Ta ở đây, có chuyện gì mà vội vã như vậy?”

      Chỉ thấy bóng thanh sam nữ tử chạy tới. “Hồng tỷ, phía trước có vị quan gia la hét cầu Cẩm Hoa bồi rượu, nhưng tại nàng ấy ở đây, ngài mau mau xem làm thế nào!”

      “Vậy Cẩm Hoa rốt cục nơi nào?” Cẩm Hoa cùng Tú Hoa, Nhã Hoa, Thiên Hoa chỉ là ‘tứ đóa kim Hoa’ hồng bài của ‘Xuân Phong Như Ý lâu’mà còn là ‘Ảnh lâu’ thám tử.

      Nàng kia nhìn xung quanh, giọng : “Cẩm Hoa hôm nay có nhiệm vụ, ngày mai mới có thể trở về!”

      Hồng tỷ gật đầu, “Được rồi! việc này để ta ứng phó, ngươi truyền lệnh rút người ở Mộc phủ xuống, chỉ lưu lại hai người ngoài cửa là được, kêu luôn Xuân, Hạ, Thu, Đông các nàng đến gặp ta” tuy đem người ở Mộc phủ rút hết, nhưng nàng vẫn lo lắng cho tiểu Giá Y, vẫn lưu lại hai ngươi bên ngoài đề phòng bất chắc, ai cả đường ! nên đối với Giá Y nàng luôn thương quan tâm.

      “Vâng, Hồng tỷ” nữ tử áo xanh thân lui , Hồng tỷ điều chỉnh lại cảm xúc, hôm nay thất thồ nhiều lần, cho dù ai nhìn thấy nàng cũng muốn việc này tái diễn, phải biết rằng đối với thám tử, việc điều khiển cảm xúc là năng lực cơ bản! Nàng nhoẻn miệng nở ra điệu cười mị, lắc người vào tiền thỉnh.

      Xe ngựa chậm rãi hướng Mộc phủ, Giá Y tựa vào trong lòng Vân Thủy, nghe thấy bụng thầm’ kêu. đỏ mặt, buông quyển sách mới mượn được của Phong Trường Suất, xấu hổ : “Nương tử, ta đói bụng!”

      Giá Y ngồi dậy, vui vẻ, tên ngốc này đọc sách mà cũng thấy đói bụng, đúng là chuyện hiếm thấy a! “Tướng công, phải thời điểm ngươi xem sách thấy đói bụng sao? Lúc này sao lại đói a? Có phải sách Phong Trường Suất thú vị?”

      Vân Thủy quẫn bách, giọng: “Sách tốt lắm, trước kia hẳn là biết đói, nhưng giờ cùng nương tử gần chỗ cảm thấy đói, ta cũng biết là chuyện gì xảy ra.”

      “Ha ha!” Giá Y cười, trong lòng thầm nghĩ đây chính là việc tốt, trước kia Vân Thủy để ý giờ giấc, chi quan tâm việc đọc sách nên thân thể bị hư tổn, vì ăn uống nghỉ ngơi đúng giờ, thời gian này nàng đều bắt sửa lại cái tính đó, xem ra cũng có chút thành tựu! Nàng giúp Vân Thủy gấp lại sách, xốc màn xe : “Xa phu, cần về Mộc phủ, ‘Hương Thủy viên’.”

      “Vâng, phu nhân!” Xa phu vung dây cương, chuyển hướng xe ngưa.

      “Nương tử, vì sao về phủ?” Vân Thủy thắc mắc.

      Giá Y tựa vào ngực Vân Thủy, “ phải ngươi mới vừa kêu đói bụng sao? Ta cũng cảm thấy đói rồi! trước kia hay ‘Hương Thủy viên’, đồ ăn ở đó cũng rất được từ khi thành thân cũng ghé qua.”

      Vân Thủy vòng ôm bả vai nàng cũng vui vẻ đáp lời, “Hảo, nương tử thích là được.”

      “Thiếu gia, thiếu phu nhân, đến rồi!” xe ngựa dừng lại trước ‘Hương Thủy viên’

      “Chúng ta vào thôi, tướng công’ Vân Thủy đỡ nàng xuống xe ngựa.

      “Hảo!”

      Vân Thủy cùng Giá Y vừa tiến vào, chưởng quầy liền chạy ra tiếp đón, “Tiền nương, à , giờ phải gọi là Mộc phu nhân mới đúng. Mộc phu nhân, ngài rất lâu rồi tới.”

      Nghe chưởng quầy gọi Mộc phu nhân, Giá Y cùng Vân Thủy khỏe miệng đều hơi nhướng ý cười, Giá Y đáp: “Mộc gia tại vì việc chuẩn bị đồ cho hỉ của Vương phi nên có nhiều việc cần giải quyết, ông chuẩn bị cho ta tô canh cua, phiền ông bảo đầu bếp làm nhanh chút, ta cũng tướng công đói.”

      “Mộc phu nhân, tiểu nhân phân phó, cua chúng ta hôm nay đều mới chuyển từ phía Nam, rất tươi!” chưởng quầy quên giới thiệu.

      Giá Y kéo tay Vân Thủy, “Tướng công, ngươi có muốn ăn gì ? Đồ ăn ở đây tồi đâu!”

      lắc đầu, nhìn Giá Y : “Nương tử quyết định là được rồi!”

      “Lão bản, ngươi đem thêm vài món thanh đạm là được rồi, nhanh chút! Chúng ta lên lầu trước!” xong, Giá Y liền kéo Vân Thủy lên tầng, hướng vào phía nhã gian được Phong Trường Suất bao trọn.

      Vào nhã gian, nàng chọn vị trí sát cửa sổ, “Tướng công, có số việc phải tự mình quyết định, phải tình gì cũng phải nghe ta, ngươi hiểu chưa?”

      Vân Thủy vẻ mặt hoang mang, hiểu ý nàng muốn là gì. “Tướng công, ý ta là như lúc nãy, ta hỏi ngươi muốn ăn gì, ngươi thích ăn gì cứ , phải nghe theo ta, ngươi hiểu ?”

      “Nhưng ta thích nghe nương tử a!” Vân Thủy ngơ ngác , đối với nàng hoàn toàn tín nhiệm.

      Giá Y thở dài, tên ngốc này dễ nghe đấy, nhưng việc này khó có thể chấm dứt, “Tướng công, phải việc gì cũng nghe ta, ta hy vọng ngươi có thể ăn thứ mình thích, mặc thứ mình thích, đọc thứ mình thích, phải là những thứ ta thích!”

      “Nhưng là, nhưng là ta chỉ muốn nghe lời nương tử!” Vân Thủy .

      Giá Y nghiêm mặt, “Nếu nghe ta, về sau muốn ăn gì, thích làm gì phải với ta, biết , ta muốn nghe ngươi trả lời là ‘ta nghe nương tử’.”

      “A?” Nàng vừa xong, Vân Thủy vẫn ngây dại, như thế nào lại bối dối, muốn nghe nương tử, nhưng lại được muốn nghe nương tử, vậy rốt cục là nghe hay nghe nương tử a! Trong lòng vẫn vì suy nghĩ này mà suy tư.

      Nàng thấy bộ dạng Vân Thủy, khỏi bật cười, “Tướng công, cần nghĩ nữa. Sau này ta hỏi ngươi thành trả lời, nếu thành ta thèm để ý đến ngươi nữa!”

      Vân Thủy vừa nghe, vội vã đáp. “Ta trả lời, nương tử đừng để ý đến ta được ?”

      Nàng vừa lòng với câu trả lời, liền cười tươi, kiễng mũi chân hôn lên môi . “Tướng công tốt, thưởng cho ngươi!” vừa định lùi lại, mũi chân chưa kịp chạm xuống môi nàng bị Vân Thủy đánh lén, nàng sửng sốt, liếc nhìn khuôn mặt đỏ hồng của Vân Thủy.

      Chỉ thấy Vân Thủy ngượng ngùng cười cười, “Nương tử cũng tốt, nên ta cũng muốn thưởng cho nương tử a!”

      “Ha ha...” Giá Y khẽ cười, ánh mắt nhìn Vân Thủy đầy quyến rũ.

      “Nương tử đẹp quá!” Vân Thủy nhìn khỏi cảm thán.

      Nàng nghe thấy, trong lòng tràn đầy mật ngọt, béo mũi , gắt giọng, “Hừ! Ai dạy ngươi mấy lời đường mật đấy!”

      Hai người bên trong tình tứ, làm tiểu nhị mang đồ ăn đứng bên ngoài cửa biết làm sao, khách nhân phân phó phải nhanh mang thức ăn vào, nhưng khí bên trong như vậy bảo phải làm thế nào vào a.
      Last edited by a moderator: 9/10/14

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 29: Kẻ Dối Trá


      “Khụ khụ, khụ khụ.” Tiểu nhị làm bộ ho khan vài tiếng, Giá Y quay lại, thấy thế khỏi xấu hổ, hẳn những hành động vừa rồi bị thấy được, nàng ra vẻ vô tình quay mặt ra cửa sổ, đưa lưng lại phía cửa, “Vào !”

      “Mộc thiếu gia, Mộc phu nhân, tô ‘canh cua Vân Nam’, hai chén ‘Trân châu phỉ thúy’, đĩa ‘há cảo hoa cúc’ hai vị từ từ dùng, tiểu nhân xin phép” Tiểu nhị sau khi đặt đồ ăn vào bàn liền lui xuống, nhường lại gian cho hai người.

      Giá Y mặt vẫn chưa hết nóng, tựa đầu ra ngoài cửa sổ mượn gió lạnh bên ngoài để hạ nhiệt, Vân Thủy thấy tiểu nhị ra ngoài, kéo tay áo nàng, “Nương tử, ăn cơm thôi!”

      “Ân!” Nàng vô thức đáp lời, nhưng thân mình vẫn chưa di chuyển, ánh mắt vẫn nhìn xuống dưới lầu, vừa rồi cùng với thân thiết lại để người khác nhìn thấy, vậy mà chỉ mình nàng thẹn thùng, là chán ghét.Giá Y trong lòng thầm mắng, bất ngờ ánh mắt nàng bị hai người ở dưới lầu làm dừng lại. Trời sao lại ở chỗ này? Giá Y quả thực tin vào điều mình vừa thấy.

      “A? Nương tử, là đại ca!” Vân Thủy thấy Giá Y hồi lâu quay người lại, cũng ghé đầu ra cửa sổ xin xuống dưới, ai ngờ lại thấy Thiên Thủy cùng giai nhân ở tiểu sạp dưới lầu. “Nữ nhân kia là ai? Dường như đó phải là đại tẩu.”

      Giá Y cười lạnh tiếng, buổi sáng nương tử mình mới bị đuổi khỏi cửa, tới trưa liền có giai nhân bên cạnh, hẳn là cũng chỉ có chờ thời khắc này! Mai Hương kia nhà mẹ đẻ có thế lực lớn, Thiên Thủy bên ngoài biết sao, nhưng tại cũng chưa từng nạp thiếp, nhìn cùng nữ tử kia tay chân thân mật thế, hẳn phải chỉ quen biết ngày ngày hai.

      “Hừ! đúng là lợi hại!” Giá Y lạnh lùng . “Tướng công, chúng ta ăn cơm thôi!”

      “Nga!” Vân Thủy đáp, xoay người trờ lại bàn. Trừ bỏ Giá Y cùng sách vở là thứ quan tâm, còn lại với đều có hứng thú, đối với đại ca trầm kia chút cũng hiếu kì.

      “Ăn cua” Giá Y yên lòng gắp đồ ăn cho Vân Thủy, trong lòng suy nghĩ, loại bỏ Mai Hương lại cấp cho Thiên Thủy tiện nghi, bất quá tốt nhất đừng nghĩ gây chuyện cùng nàng và tướng công, nàng cũng phải là loại người thiện lương.

      Giá Y từ tự chiếu cố bản thân, giống những nương làm nũng thân sinh, nàng sớm trải bên ngoài kinh doanh cò kè mắc cả với người khác, loại người nào mà chưa từng gặp, sớm biết người nào có thể , người nào có thể đồng tình. Loại người như Thiên Thủy đến nương tử của mình cũng quan tâm, nàng căn bản cũng để trong mắt, đường quan đạo của , nàng cùng Vân Thủy cầu độc mộc của mình, nếu đường quan đạo chịu , mà thích dẫm chân nên cầu độc mộc, như vậy cũng đừng trách nàng vô tình.

      “Nương tử, ngươi cũng ăn !” Vân Thủy đem khối thịt cua gắp vào bát cho nàng, nàng nhìn đơn thuần trong lòng thỏa mãn, khỏi khẳng định quyết định của mình. đời này những người đối tốt với nàng nhiều lắm, ngoại trự phụ thân, Trường Suất, cũng chỉ có Vân Thủy. Phụ thân là người nhà, mà Trường Suất là vì bản thân từng được mình cứu, còn Vân Thủy đối xử với nàng quá chiều chuộng, làm nàng luôn cảm thấy ấm áp. Bọn họ mỗi người như nửa vòng tròn, gắn lại với nhau thành vòng tròn hoàn chỉnh, có lẽ đây chính là duyên phận.

      “Tướng công, phải để ý ta, ngươi ăn , ăn xong chúng ta về nhà!” Giá Y cười .

      “Được, ăn xong về nhà!” Hai người nhìn nhau cười. Về nhà, nơi đó phải Mộc phủ, cũng phải Tiền phủ, mà là nơi có nàng và .
      Last edited by a moderator: 9/10/14

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 30: Kẻ Dối Trá (tiếp theo)


      Mộc Thiên Thủy sau khi đưa Mai Hương về nhà mẹ đẻ ở Trương gia trấn liền rời , ra khỏi Trương gia liền đến ngõ phía thành Tây.

      Vào phòng, Bạch nương tử ngồi ở bàn trang điểm, thấy Thiên Thủy đến chỉ hừ , làm bộ để ý đến người ở trong.

      Thiên Thủy thấy liền biết nàng hẳn vẫn còn tức giận chuyện chưa được vào cửa, liền chủ động qua, vòng tay ôm lấy eo Bạch nương tử.

      “Ba!” Bạch nương tử vỗ vào tay , đứng lên vào buồng trong, nũng nịu : “Đăng đồ tử, nơi này của ta phải thanh lâu, rằng liền động tay động chân.”

      Thiên Thủy vẫn tươi cười đứng lên, “Ai u, nương tử vẫn còn tức giận sao?”

      “Hừ! Ta nào dám tức giận, ta chỉ là tiểu tình nhân chàng nuôi bên ngoài, thích trêu đùa, thích để sang bên, nếu dám tức giận trả phải làm ta bị bỏ đói chết sao.”

      Bạch nương tử thanh nghẹn ngào “Lúc ta vừa mới để tang phu quân, hẳn nên về quê chọn nông dân để gả, cũng giống như bây giờ, trốn trốn, tránh tránh dám gặp người khác.”

      “Ai za, nàng tức giận tức giận, sao còn khóc?” Thiên Thủy kéo Bạch nương tử vào lòng xoa dịu: “Lúc đến đây ta muốn cho nàng tin nàng nghe nữa!”

      Bạch nương tử vừa nghe thế, liền thu nước mắt, nữ nhân muốn đạt được mục đích, chỉ dùng đến nước mắt. Nàng vốn tưởng lần tuyển phi chắc chắn có cơ hội vào Mộc gia, ngồi chiễm chệ lên ghế Mộc phu nhân, đáng tiếc việc gần thành lại bị phá hỏng, nữ nhân có thể có bao nhiêu năm thanh xuân, chờ nàng hoa tàn, chỉ sợ Mộc Thiên Thủy cũng đem nàng bỏ qua bên, nàng phải thừa dịp vẫn còn quyến luyến, nhanh chiếm danh phận. “Tướng công, người ta cũng chỉ vì lo lắng mà! Chàng xem, thiếp chỉ là nữ nhân, lại luôn bị hàng xóm ra vào, trong lòng có thể yên sao?”

      “Hảo, hảo, ta biết nàng cũng dễ dàng gì, phải ta tới rồi sao?” ôm Bạch nương tử ngồi xuống giường, “Nàng đoán xem hôm nay ta mang đến tin tức tốt gì?”

      Bạch nương tử thay đổi sắc mặt, nhìn qua Thiên Thủy thấy cũng có biểu gì đó quá vui mừng, có thể thấy tin này đối với nàng hẳn là tin tức tốt, còn với Thiên Thủy hẳn cũng có gì to tát. Chẳng lẽ....khóe miệng nàng nhếch lên, “Chẳng lẽ nương tử nhà chàng bị hưu rồi?”

      Thiên Thủy trong lòng thầm cười, quả nhiên nàng ta so với Mai Hương thông minh hơn nhiều. Kỳ chuyện Mai Hương trộm bản thảo giá y, sớm biết, Trương lão gia cùng cũng bàn bạc xong điều kiện, chỉ đáng tiếc việc thành.

      Bạch nương tử chờ nửa ngày vẫn thấy Thiên Thủy gì, xem ra chính mình cũng đoán đúng tám chín phần, trong lòng vui vẻ làm nũng : “Tướng công, chàng ! Ta đúng ?”

      Thiên Thủy nhìn Bạch nương tử trong lòng quyến rũ cười, thầm nghĩ có người thông minh như nàng ta ở bên, hẳn giúp được lật đổ Tiền Giá Y, có lẽ lên mượn cơ hội này đưa nàng vào phủ. bị hưu, bất quá nàng ta phạm lỗi lớn, nên bị đuổi về nhà mẹ đẻ rồi. Nàng phải nóng vội, ta nhất định đem nàng vào Mộc gia!”

      Bạch nương tử cười duyên, trong lòng vẫn có chút tiếc nuối, vừa rồi nàng còn tưởng nữ nhân kia bị hưu, vậy nàng có thể làm Mộc phu nhân. “Hừ, chàng đâu chỉ lần thế, vậy xem, kết quả đâu, nếu chàng có thành ý hẳn hưu nàng ta rồi!”

      Thiên Thủy tất nhiên nhìn ra dã tâm của Bạch nương tử, cười : “Nàng là tiểu tham lam, ta mà hưu nữ nhân kia, hẳn nàng cao hứng phải ?”

      Bị vạch trần tâm tư, Bạch nương tử tựa đầu lên ngực Thiên Thủy, ngón tay nhàng trêu chọc trước ngực , “ Người ta mới có như vậy đâu!”

      “Ha ha, có sao, về điểm này chả nhẽ ta lại hiểu, nhưng ta khuyên nàng đừng nên có những suy nghĩ an phận, đừng ta hưu Mai Hương, mà nếu có hưu nàng, thân phận nàng cũng khó có thể ngồi nên vị trị đương gia chủ mẫu được!” Thiên Thủy vuốt ve hai má nàng phi tiếu .

      Bạch nương tử thần sắc tối sầm lại, thấy Thiên Thủy mang giọng uy hiếp, trong giây lát vẫn cố giữ vẻ tươi cười, “Chàng xem chàng gì kìa, ta lại coi trọng cái vị trí đó sao, nếu phải vì chàng, cho dù Thiên Hoàng lão tử cũng đừng mong ta hầu hạ!”

      “Tốt nhất là như thế!” Dứt lời Thiên Thủy đè nàng ta xuống giường.
      Last edited by a moderator: 9/10/14

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 31: Mưu


      Thiên Thủy nhìn Bạch nương tử thân xanh tím, mới phát giác mình đem nữ nhân này phát tiết cơn tức giận với Tiền Giá Y, trong lòng cũng hơi áy náy, “Ngoan nào, đừng khóc, ta phải cố ý, lần sau ta nhất định ôn nhu hơn, ta cam đoan!”

      “Hừ! Ngươi chỉ biết thôi, cũng trả biết cái ôn nhu của ngươi cất đâu. Người ta mặc kệ, ngươi phải bồi thường cho ta, phải bồi thường cho ta a!” Bạch nương tử nức nở .

      “Hảo, ngươi ta phải bổi thường như nào?”

      Nàng lau nước mắt, vất vả nâng thân mình đứng dậy, “Ta muốn ngươi mang ta dạo kinh thành để bồi thường, từ khi ta ở bên ngươi, ngươi cũng chưa từng cùng ta ra ngoài, việc này hẳn làm khó ngươi chứ!”

      Thiên Thủy cơ bản muốn cự tuyệt, nhưng lại nghỉ từ khi Mai Hương về nhà mẹ đẻ, trong nhà lại phát sinh nhiều việc, người trong nhà hẳn ra ngoài, nên mới ứng tiếng : “Được, ngươi thay quần áo , ta cùng ngươi ra ngoài, ta cũng muốn đưa ngươi mua những món trang sức ngươi thích, khi ngươi vào cửa lại ta keo kiệt.”

      Bạch nương tử nghe thế, trong lòng vui vẻ, xem ra ngày nàng có thể xuất cuối cùng cũng tới!

      Mộc gia

      “Ngươi, cái đồ nghịch tử nhà ngươi, ta đồng ý chính là đồng ý!” Mộc lão gia nổi giận quát, “Mộc gia chúng ta ở kinh thành là gia tộc lớn, ngươi lại muốn thú quả phụ lai lịch vào cửa, ngươi định đem mặt mũi Mộc gia vứt đâu hả? Đừng là vào cửa chính, kể cả làm nha đầu, Mộc Khải ta cũng đồng ý, ngươi tốt nhất lên chết tâm !”

      “Phụ thân, Bạch Mai Nhi phải là người lai lịch, nàng chính là nữ tử từng cứu con, nàng rất tốt!” Thiên Thủy vội vàng , ngờ phụ thân lại phản đối dữ dội như thế.

      Mộc phu nhân đưa chén trà lên miệng phi tiếu , “Thiên Thủy, ta thấy ánh mắt nhìn nữ nhân của ngươi đúng là độc đáo, vừa mới tiễn kẻ phá hoại, ngươi lại tìm đến ngay quả phụ!”

      Hoa thi nghe thế, trong lòng khó chịu, nhưng với Bạch Mai Nhi nàng cũng ưa điểm gì. “Thiên Thủy, ngươi lên nghe lời phụ thân , Mộc gia ta dù cưới thê nạp thiếp cũng thể cưới quả phụ, ngươi nghe nương khuyên, cấp chút bạc rồi để nàng ta !”

      “Nương, người sao cũng như vậy? Quả phụ làm sao? Bạch Mai Nhi thông minh lanh lợi, còn có đôi tay có thể tạo ra vô số hoa án, nàng vào cửa nếu gặp phải tình như tuyển giá y cho Vương phi chúng ta cũng phải lo lắng như vậy.”

      Mộc lão gia vỗ bàn, “Hừ, Thiên Thủy, nếu ngươi muốn nạp thiếp, ta và nương ngươi giúp ngươi tìm nương tốt, còn quả phụ kia ta tuyệt cho nàng bước vào cửa. Còn có, Mộc gia chúng ta có Giá Y đủ, cần phải nạp thiếp thất để giúp đỡ, ta cũng định chuyện với Tiền lão gia về việc đem ‘Vàng Ngọc duyên’ cùng ‘Tố Y phường’ sát nhập thành .”

      “Cái gì?” Thiên Thủy sợ hãi, cùng ‘Tố Y phường’ sát nhập, phải là muốn giao Mộc gia vào tay Tiền Giá Y kia sao? “Phụ thân, là đệ muội đề nghị sao?”

      Mộc lão gia xoay người ngồi xuống, “ phải, là chủ ý của ta, ta vẫn chưa có cùng Giá Y thương lượng, nhưng ta tin tưởng khi với nàng, hẳn là nàng đồng ý. tại nàng vừa phải ra cửa hàng vừa phải bên Vân Thủy, là vất vả!” Chỉ cần nhắc đến con dâu của mình, Mộc lão gia cùng Mộc phu nhân đều thỏa mãn, bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới sau khi cưới Giá Y có thể khiến Vân Thủy ngày càng giống người bình thường như vậy, chỉ thường xuyên hướng bọn họ thỉnh an, còn có thể giúp đỡ sổ sách của cửa hàng. Tuy vẫn có chút ngơ ngác, nhưng như vậy rất tốt rồi, cũng mong muốn gì hơn nữa.

      Thiên Thủy nhìn vẻ mặt hài lòng của Mộc lão gia cùng Mộc phu nhân, trong lòng lửa giận đến cực điểm. cho thú Bạch Mai Nhi, còn muốn đem ‘Vàng Ngọc duyên’ đưa vào tay Tiền Giá Y. Chỉ sợ còn cơ hội, tuyệt đối thể để việc đó sảy ra, tuyệt đối được. nhất định phải ngăn cản, nhất định.

      Hoa thị thấy sắc mặt Thiên Thủy đại biến, vội đứng dậy, túm lấy ống tay áo , làm cho chú ý. “Lão gia, Thiên Thủy biết sai rồi, ngài cũng lên tức giận nữa. Thiên Thủy, ngươi mau với lão gia, thú Bạch quả phụ kia, mau !”

      Nghe phụ thân muốn sát nhập với “Tố Y phường” nào có tâm chí đâu mà quản chuyện Bạch nương tử nữa, liền hướng Mộc lão gia nhận sai. Mộc lão gia thấy Thiên Thủy nhận sai, tức giận mới giảm bớt, “Thiên Thủy, ta cùng nương ngươi chọn nử tử tốt, ngươi cứ yên tâm.”

      “Cảm ơn phụ thân, con trước ra cửa hàng.”

      “Ngươi , thuận tiện với Vân Thủy cùng Giá Y, ta cùng đại nương, nhị nương lên núi lễ Phật, trước khi trở về, kêu Giá Y để ý tốt chuyện trong nhà cũng như cửa hàng.”

      “Vâng, thưa phụ thân!” Thiên Thủy vội vàng cáo lui, vừa bước ra khỏi cửa, liền đấm quyền vào thân cây để cho hả giận. Xa phu ngoài cửa thấy đại thiếu gia như thế bèn tiến lên, quan tâm hỏi: “Đại thiếu gia, ngài có việc gì vậy, cần tiểu nhân giúp gì ?”

      “Cút ngay!” Thiên Thủy giận dữ hét, xa phu bèn ngồi lại xe, dám nhiều chuyện. quyền vào thân cây, khiến máu tươi chậm chảy ra, nhìn vào mu bàn tay nhiễm đỏ, Thiên Thủy quay đầu nhìn về phía sau, còn nhẫn gì nữa? Nếu mà còn tiếp tục nhịn Mộc gia ngay cả cái lông cũng chiếm được, nếu phụ thân tín nhiệm Giá Y kia như thế, chỉ cần Tiền Giá Y là người của , phải mọi chuyện hết thảy đều được giải quyết rồi sao! Ngốc đệ của mình chỉ sợ thể thỏa mãn nữ nhân kia, bình thường đeo lên bộ dạng đoan trang cao quý, cũng biết giường là cái dạng gì! Phụ thân cùng nương lễ Phật, kia chẳng phải đúng là thơi cơ sao?

      Nghĩ đến đây, Thiên Thủy lộ ra tà ý. liếm vết máu tay, giọng : “Tiền Giá Y, xem ta thế nào thu thập ngươi. Hừ!”
      Last edited by a moderator: 9/10/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :