1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vân Thủy Giá Y - Tinh Oánh Tinh Oánh (update C50)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 17: Lần đầu


      Sáng hôm sau
      Giá Y mở mắt, cảm thấy có hơi ấm vây quanh thân mình, nghiêng ngươi mới biết hóa ra mình bị Vân Thủy ôm trong lòng, nghĩ lại việc xảy ra đêm qua, khuôn mặt nàng biết sắc! hiểu bản thân mình bị sao, trước kia phải nàng chưa từng gặp ác mộng, thế nhưng chưa lần nào biểu thất thố như vậy? Vậy mà tối đêm qua....., cũng phải đêm qua Vân Thủy ra dáng tướng công, trấn an nàng, ôm nàng, đây phải là điều nàng vẫn mong muốn sao?
      Giá Y cử động, cũng làm Vân Thủy tỉnh giấc, buông tay ôm nàng ra, cười ngây ngốc: “Nương tử dậy rồi!”
      “Tướng công cũng vậy!”
      vẻ mặt ngượng ngùng.
      Giá Y xốc chăn đứng dậy, hé miệng cười, đánh tan bầu khí. “Tướng công, mau đứng dậy ! Ăn điểm tâm ta còn phải làm việc a!”
      “Nga! Đúng vậy! Ta cũng muốn đọc sách nữa!”
      Vân Thủy cũng theo đó đứng dậy, kích động cầm quần áo mặc lung tung, áo xống lộn xộn, làm Giá Y bên cạch khỏi bật cười.
      Nàng giữ người lại, cởi bỏ áo , để mặc lại, “Được rồi! Sao lại vội vàng như vậy!”
      Vân Thủy ngốc nghếch cười, “Cảm ơn nương tử!”
      Dùng xong bữa sáng, Vân Thủy cầm mấy quyển sách từ thư phòng về phòng ngủ, hiểu sao bên người có Giá Y, cảm thấy thể nào đọc sách được! Hơn nữa nương tử đêm qua gặp ác mộng, nhất định cũng muốn ở bên cạnh nàng!
      Giá Y ở phòng ngủ, mang vải cùng những dụng cụ để may y phục nhìn lại lượt, thấy chỗ Vân Thủy hay ngồi trống , trong lòng khỏi thất vọng, Vân Thủy đâu rồi! Như thế nào vẫn chưa trở về phòng? Nàng buông kéo, nhìn về phía cửa, đúng lúc này Vân Thủy cầm sách về đến nơi, vừa thấy Giá Y quay đầu ra cửa, liền hỏi: “Nương tử, ngươi đợi ta sao?”
      Giá Y hoảng hốt, cúi đầu vội xuống cầm cây kéo, , có”
      Vân Thủy nghịch ngợm cười, buông quyển sách tay, làm bộ dạng của Giá Y hôm qua, lấy tay giật cây kéo trong tay nàng. “Nương tử, ngươi chuyên tâm nha!”
      Giá Y trong lòng biết Vân Thủy cố ý chọc nàng, nhưng vẫn như vậy đỏ mặt, phen đoạt lại kéo, “Ta, ta nào có chuyên tâm a! Ngươi mau đọc sách!”
      “Còn có! Ngươi vừa mới lắp! Nương tử, trong sách có , người tốt là dối nha!”
      Hôm nay ngốc tử mười phần giống ngày thường, trong mắt còn mang theo tia chêu tức, Giá Y tức giận, kéo Vân Thủy ngồi vào ghế.
      “Tướng công, ta lại cho ngươi câu, ngươi cần phải nhớ kỹ nga!” Giá Y nháy mắt, khiến Vân Thủy cả người ớn lạnh.
      “Nương tử, cần phải làm như vậy chuyện với ta! Ta cảm thấy ngươi bộ dạng như vậy trong sách gọi là “Ác nhân” đó nha!”
      “Ai za! Tướng công, ngươi phải thực ngốc sao? Bất quá tướng công tốt nhất nhớ kỹ, từ nay ngươi được phản bác lời nương tử đó!”
      Giá Y mỉn cười.
      “Vì cái gì?” Vân Thủy khó hiểu. “Trong sách cũng chưa từng thấy có thể phản bác lại lời nương tử a!”
      “Trong sách có !”
      Giá Y gật đầu , tia xảo trá sau ánh mắt.
      “Có ? Nương tử, thế nó ở quyển sách nào vậy?” Vân Thủy hỏi.
      Nàng giả dối cười, “Chính “Nương tử” ngươi là quyển sách này à!” Dứt lời, liền về chỗ ngồi, cầm kéo bắt đầu cắt.
      Ngồi ở ghế tựa phía Vân Thủy hơi đẫn đờ, ‘Nương tử’ là quyển sách đó? Tối qua hình như nương tử cũng có qua a! Nhưng cho cách nào để đọc! Rồi còn hung dữ bắt ngủ.
      được, nhất định phải nghĩ cho bằng được cách để đọc quyển sách ‘Nương tử’ này, nghĩ đến đây để những quyển sách vừa mang ở thư phòng qua bên, lẳng lặng ngồi ở ghế nhìn chằm chằm Giá Y.
      Giá Y vẫn chăm chú cắt y phục, tính toán chiều dài ngân tuyến, kích thước hoa đào, căn bản để ý đến ánh mắt Vân Thủy.
      lúc sau, coi như cũng có chút thành tựu, y phục cắt tốt rồi, chỉ còn phần may! Vì muốn bộ hoàn hảo, nàng tìm tú nương tiếp nhận, người do chính mình lựa chọn vẫn là tốt nhất!
      Nàng vươn cánh tay, “Nga! Tạm thời xong rồi!” Theo bản năng nàng ghé mắt nhìn về phía Vân Thủy, mới phát nhìn chằm chằm ánh mắt thẳng về phía mình.
      “Vân Thủy, ngươi làm cái gì a?”
      nhìn sách à!”
      Vân Thủy chút do dự đáp.
      Giá Y mỉn cười, “Tướng công, ngươi nhìn ta, mà còn nhìn sách?”
      Vân Thủy đứng lên, “Chính là nhìn “Nương tử” quyển sách a! Nương tử phải mình cũng là quyển sách sao?”
      “Phốc! Tướng công, vậy ngươi vừa nhìn, rốt cục thấy gì?”
      Giá Y nhịn cười hỏi.
      Vân Thủy đỏ mặt, quay qua chỗ khác, cho ngươi!”
      cho ta?”
      Nàng cảm thấy buồn cười, ngốc tướng công đỏ mặt, cần phải nàng cũng biết nghĩ gì! “Ta đây thấy mình nhìn cũng được, phải chăng trong mắt tướng công là thấy nương tử ta xinh đẹp mĩ mạo, có phải hay ?”
      “Nương tử như nào lại biết?”
      Vân Thủy mặt vẫn đỏ, mở miệng hỏi lại, Giá Y nghe xong cười khom cả lưng, làm Vân Thủy càng cảm thấy xấu hổ.
      được cười, được cười!” tiến lên giữ chặt Giá Y, quẫn bách . “Nếu mà vẫn cười ta liền, ta liền……..”
      “Ha ha, ngươi liền thề nào a? ngươi liền thế nào?”
      Giá Y cố nén cười hỏi lại, nhìn mặt Vân Thủy đỏ vì xấu hổ, trong lòng Giá Y lại vô cùng thích thú.
      “Ta liền, ta liền.”
      “Ngươi liền như nào, như nào?”
      Giá Y tiếp tục đùa với Vân Thủy, Vân Thủy bị hỏi biết như thế nào đáp lại, chỉ biết nhìn miệng nàng ngừng phát ra thanh “Như nào, như nào”………..
      trong lòng vô cùng bối rối, lấy tay giữ chặt hai mà nàng, dùng chính miệng mình ngăn nơi phát ra thanh kia……..
      Tiếng cười biến mất, bốn mắt mở to mắt, kinh ngạc vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
      Ánh mắt bất ngờ, rồi chuyển sang thẫn thờ, tiếp đó là từ từ khép lại, hai cơ thể áp sát vào nhau, từ từ, từ từ………………♥
      Last edited by a moderator: 9/10/14
      Trâu, linhdiep17xiu lão gia thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 18: Đúng sai


      “Tiểu thư, lão gia chờ, ngươi chuẩn bị rồi mau ra!” Hương nhi đứng ở cửa vào.
      Giá Y đem “Vân Thủy Giá Y” gấp cẩn thận, đặt vào khay, “Được rồi, đừng giục nữa, ta ra ngay.”
      Hôm nay là ngày thi tuyển trang phục co Vương phi, tam gia được lựa chọn phải chuẩn bị tốt để mang trang phục hoàn thành đến Hoa phủ cấp cho Hạ Vũ chọn lựa.
      Giá Y bưng khay ra phòng ngủ, “Tướng công đâu?” Ngày thường Vân Thủy đều ở bên người nàng, lúc này lại biết đâu mất? Từ ngày làm chuyện đó, tình cảm hai người vô cùng thân thiết, Vân Thủy đối với việc đương nam nữ cũng có năng khiếu, thừa dịp có ai, thường đối với nàng làm những hành động vô cũng ái muội. Tuy rằng còn chính thức viên phòng, bất quá tại hai người bọn họ cũng được coi là đôi nam nữ cuồng nhiệt chìm đắm trong tình !
      “Tiểu thư, gia ở đại sảnh đem mực đánh đổ! chờ Mĩ Châu đem nước đến! chúng ta cũng nhanh qua đó ?” Hương nhi tiếp nhận khay .
      “Được”
      Tiến vào đại sảnh, Giá Y nhìn Vân Thủy vẫy tay với nàng, tay đều là mực. “Nương tử, ngươi đến rồi!”
      “Phụ thân, nương, trang phục chuẩn bị xong rồi”
      Giá Y dứt lời, Hương nhi liền bưng khay hướng Mộc lão gia đến, còn nàng tiến đến bên cạnh Vân Thủy, lấy khăn lau tay cho , “Như thế nào lại thành ra thế này, sao chịu cẩn thận ?”
      “Nương tử, là Hương nhi cứ dục ta phải mau ra đại sảnh, nên ta mới đánh đổ à!”
      Vân Thủy vẻ mặt ủy khuất, nàng cười sủng nịch, Vân Thủy làm việc mà bị người khác thúc giục tay chân luống cuống, Hương nhi kia tính nôn nóng, hai người này mà cùng nhau làm việc gì đúng dễ xảy ra chuyện.
      Giá Y mãi suy nghĩ chợt nghe tiếng, “Aaa!!” Hương nhi kêu kinh hãi.
      Nàng xoay người thấy, khay đồ Hương nhi bê bay về phía Mộc lão gia, y phục bên cũng rơi xuống, Vân Thủy thân thủ lao ra tiếp, Giá Y hét lớn: “Tướng công, cần…….!”
      Nhưng thanh vừa truyền đến, y phục nằm gọn trong tay Vân Thủy.
      “Ha ha, nương tử yên tâm, ta đỡ được!” Vân Thủy vẻ mặt hớn hở, nhưng Giá Y lại cười nổi.
      Nàng cầm y phục trong tay Vân Thủy, chỉ thấy thân áo in bốn ngón tay của Vân Thủy, vì tay vẫn chưa lau hết mực. Mộc lão gia đến, vẻ mặt buồn rầu, “Giá Y, giờ phải làm sao?”
      Hương nhi bị dọa khóc lớn, “Tiểu thư, đừng trách ta, có người cố ý xô ta nên ta mới té ngã, ta phải cố ý!”
      Giá Y chưa kịp mở miệng, bên Trương Hương lao vào cho Hương nhi cái tát, “Đồ nha đầu chết tiệt kia, còn biện minh, họa này đều do ngươi gây ra, ta xem đuổi ngươi ra khỏi Mộc gia là còn quá nương tay, phải đem ngươi bán vào thanh lâu !!”
      Giá Y buông quần áo, phen giữ chặt tay Trương Hương định tiếp tục đánh Hương nhi, “Đại tẩu, nha đầu của ta ta tự giáo huấn, phiền đại tẩu, Hương nhi cũng dối, nàng bảo cố ý chính là như thế, nếu muốn chúng ta điều tra làm ! Còn có việc này, Hương nhi là nha hoàn Tiền phủ, phải ngươi bán liền bán, sợ chính Mộc phủ việc này cũng làm chủ được!”
      Trương Hương mặt đỏ lên, Thiên Thủy đến kéo Hương xuống, “Đệ muội, việc này để sau !! tại mấu chốt là làm sao giải quyết được hậu quả?”
      “Hừ!”
      Giá Y hừ lạnh tiếng, lôi Hương nhi khóc lóc đến bên cạnh Vân Thủy, Vân Thủy đến lúc này cũng biết là mình vừa gây ra đại họa, lí nhí: “Nương tử, xin lỗi!”
      Giá Y giật ống tay áo trấn an, “ trách ngươi!”
      “Giá Y, việc này phải làm thế nào cho tốt? chúng ta giờ phải nhanh Hoa phủ, bằng chắc chắn được phục tuyển!”
      Mộc lão gia máu dường như dồn nên não.
      Giá Y cẩn thận nhìn lại vết mực y phục, xem xét kĩ lưỡng tẩy xuống hoàn toàn có khả năng, vì mực Vân Thủy dùng đều là loại mực thượng đẳng, nàng suy nghĩ biết nên thêu đè nên hay làm gì mới tốt!!
      “Hương nhi, ngươi cầm y phục giơ nên cho ta xem xem!”
      “Vâng, tiểu thư!”
      Hương nhi tiếp nhận y phục, giơ cao.
      Giá Y vòng quanh cẩn thận quan sát, nhất định có thể bổ cứu, nhất định có thể!
      Nàng nhìn lần lượt từ xuống dưới, ánh mắt dừng lại ở đai lưng, đai lưng có thêu đóa Bạch Trù! Đóa hoa, đúng, chính nó!
      “Tướng công, nếu ta thêu thêm đóa hoa cùng loại với hoa đai lưng thế nào? Phải chọn màu sắc gì cho hợp?” Giá Y hỏi.
      Vân Thủy đứng cạnh nàng, vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ, kiên định đáp: thể dùng màu trắng như vậy được, như vậy làm mất phong thái!! Vẫn nên dùng màu hồng nhạt , làm nổi bật trang phục, có lẽ có hiệu quả tốt! Nương tử, hảo thông minh nga!”
      “Là tướng công thông minh mới đúng
      !” Giá Y cười, tiếp nhận quần áo, “Hương nhi, ngươi về phòng ta, lấy hết chỗ băng sa hồng nhạt, cộng thêm ít sợi tơ, ta ở xe chờ ngươi!”
      “Vâng, tiểu thư!”
      Hương nhi quay đầu chạy thẳng vể phòng.
      “Phụ thân, chúng ta tại cứ lên xe, thời gian giờ có lẽ kịp, con sửa xe!” Giá Y .
      Mộc lão gia yên tâm, đáp lại: “Tốt, vậy chúng ta lên xe trước!”
      “Vân Thủy ngươi ở nhà cẩn thận, ta mau chở về!”
      “Nương tử, ta chờ ngươi về!”

      Giá Y gật đầu, đến bên người Trương thị, “Đại tẩu, có số việc người nhà cần phải minh bạch, bất quá lần đó ngươi mất đứa ta nghĩ đó bài học cho ngươi, nhưng tại ta xem điều đó vẫn chưa thể khiên ngươi thông minh thêm được gì!” Dứt lời, nàng liền xoay người rời .
      Last edited by a moderator: 9/10/14
      Trâu, linhdiep17xiu lão gia thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 19: Cá cược


      Lúc Hương nhi bị ngã, chỉ có Trương Hương cùng Thiên Thủy là có khả năng đẩy ngã nàng ta, vừa rồi Trương Hương khí thế bức người, ràng là có tật giật mình, phải nàng còn có thể là ai nữa? Giá Y trong lòng tức giận tới cực điểm, việc này quan hệ đến danh dự của Mộc gia, mà nàng ta còn dám động tay chân, phải cho nàng ta ít giáo huấn!!
      “Tiểu thư, băng sa cùng sợi tơ!” Hương nhi vừa thở vừa .
      Giá Y tiếp nhận, “Hương nhi, ngươi cũng lên xe, mình ta sợ làm kịp!”
      “Vâng, tiểu thư!”
      “Giá Y, để ta giúp ngươi tay!” Mộc lão gia lên tiếng.
      Nàng ước lượng chiều dài chiếc váy, đại khái cần khoảng mười ba đóa hoa, nàng với Hương nhi trong khoảng thời gian đó chắc kịp hoàn thành, “Phụ thân, còn bao nhiêu thời gian, con chỉ có thể lần, người nếu có thể nhớ chúng ta cùng làm, nếu thể làm được người đứng bên hỗ trợ là được, phụ thân thấy thế được ?”
      “Được!”
      “Hương nhi ngươi cũng chú ý nghe, hoa này thiết kế năm cánh, dùng năm ngón tay chụm lại, đem băng sa quấn quanh năm đầu ngón tay, tiếp đó dùng sợi tơ cố định, làm xong năm đóa hoa như vậy rồi ghép chồng lên nhau, hai người nhớ chưa?”
      Hương nhi và Mộc lão gia cùng gật đầu.
      Giá Y cầm băng sa phân đều, rồi chia cho hai người, chính mình cũng cầm phần tập trung làm.
      Hương nhi từ lớn lên bên cạnh Giá Y, may, thêu, cắt quần áo đều học qua, nên khi làm cũng gặp khó khăn. Mộc lão gia mặc dù chưa từng làm nhưng công việc thế này, nhưng hồi quen với việc thiết kế trang sức, công việc cần khéo léo cũng làm khó được ông.
      Khi xe ngựa gần đến Hoa phủ cũng là lúc mười ba đóa hoa hoàn thành, ba người kết hợp cực kỳ ăn ý, Giá Y đánh dấu những điểm đặt hoa váy, Hương nhi cùng Mộc lão gia cẩn thận may.
      “Tiểu thư, cuối cùng cũng xong rồi!”Khi đường kim cuối cùng hoàn thành, Hương nhi ngẩng lên mỉm cười .
      Giá Y cần thận lật chiếc váy, để xem có bị lộ những vết mực, xác định có sơ suất gì, nàng mới có thể thở phào.
      “Lão gia, tới Hoa phủ!”
      Mộc lão gia nhìn về phía Giá Y, nàng gật đầu, Mộc lão gia mới nên tiếng trả lời, “Được rồi! Giá Y chúng ta vào phủ!”
      “Vâng, phụ thân!” Giá Y cầm y phục cho lên khay, dùng tấm vải đỏ phủ lên cẩn thận, Mộc lão gia cũng bưng khay trang sức cùng xuống xe.
      Vào Hoa phủ, bọn họ được nha hoàn dẫn đến biệt viện của Hoa tiểu thư, vừa chưa được bao lâu. Chợt nghe đằng sau có thanh : “Mộc đại ca, là trùng hợp!”
      Mộc lão gia nhìn lại, nghé sát Giá Y , “Là cậu của Trương Hương”. “Trương lão đệ, quả là trùng hợp! Đây là thê tử của con trai ta Tiền Giá Y, ‘Vàng Ngọc duyên’ tham tuyển y phục lần này đều là do nàng thiết kế!”
      “Ha ha! Hạnh ngộ, hạnh ngộ a! Đệ nghe Vân Thủy có vận may cưới Tiền tiểu thư, chủ nhân ‘Tố Y phường’ được ví như ‘kim thủ thiên y’ xem ra đúng là có phong thái hơn người!” Trương lão gia hài hước .
      Giá Y miệng cười lạnh, nhìn sang con dâu của Trương lão gia bên cạnh, nguyên lai là có trò hay trong này! “Trương lão gia đùa, Giá Y phải là thiên kim tiểu thư, làm sao có thể có phong thái hơn người! Còn về ‘kim thủ thiên y’ kia dám nhận, nhưng thi tuyển lần này Giá Y hoàn toàn có niềm tin vào bản thân!”
      Trương lão gia vừa nghe, vẻ mặt đắc ý, như nắm chắc thắng lợi về tay mình, cười : “Cháu dâu có niềm tin, đến lúc đó chả may bị thua, hẳn vô cùng thất vọng!”
      “Thất vọng sao? Ha ha, Trương lão gia, bằng ngài cùng tiểu bối đánh cược phen vậy được ?” Giá Y nháy mắt .
      Mộc lão gia trong lòng tuy khó hiểu, nhưng cũng biết Giá Y làm đúng mực, nên có ý ngăn cản, dù sao ngày thường cũng quen bản tính kiêu ngạo của Trương Phương Túc, giờ nhờ Giá Y làm cho bớt kiểu ngạo cũng là việc tốt.
      Trương lão gia vừa nghe, tinh thần phấn chấn, “Tốt, nhưng mà cháu dâu định đánh cược gì? Và lấy gì làm tiền đặt cược đây?”
      “Cược xem ai là người thắng trong cuộc tuyển y lần này, tiểu bối xin dùng ‘Tố Y phường” làm tiền đặt cược” Giá Y ngẩng đầu .
      Mộc lão gia đứng bên cả kinh, biết với Giá Y ‘Tố Y phường’ có vị trí rất quan trọng, như thế nào lại mang nó ra làm đồ cá cược? “Giá Y, bằng lấy ‘Ngọc các’ làm tiền cược ! ‘Tố Y phường’ là sản nghiệp của mẫu thân ngươi, làm thế tốt đâu!” ‘Ngọc các’ là chi nhánh của ‘Vàng Ngọc duyên’ tất nhiên giá trị thể bằng được so với ‘Tố Y phường’
      Trương lão gia vừa nghe, vội : “Mộc đại ca, nhà chúng ta làm may, cửa tiệm ‘Ngọc các’ với chúng ta đâu có ích lợi gì! Nếu là ‘Tố Y phường’ vậy ta với cháu dâu cùng nhau cá cược!” Với tính toán và chuẩn bị của , ‘Tố Y phường’ nhất định thoát khỏi lòng bàn tay của !.
      “Tốt! Vậy Trương lão gia định mang gì ra làm tiền đặt cược?” Giá Y xảo tiếu hỏi.
      “Cháu dâu, ta mang ‘Minh Thúy phường’ ra để đặt cược, cửa hàng này so với ‘Tố Y phường’ lớn gấp đôi! Có thể thắng được hay phải chờ xem khả năng của ngươi!”
      “Trương lão gia quả nhiên hào phóng! Phụ thân, còn có Trương thiếu phu nhân coi như là người làm chứng, Trương lão gia, chúng ta coi như lời định nha!”
      lời định!” Dứt lời liền vào biệt viện của Hoa Hạ Vũ, quên bỏ lại tràng cười!
      Giá Y cười : “Đáng giá! Đáng giá!”
      Mộc lão gia vẻ mặt khẩn trương giữ chặt tay nàng hỏi: “Giá Y, rốt cuộc là cái gì đáng giá? Vụ đánh cược này a! Ngươi nghĩ mình có thể nắm chắc phần thắng?”
      “Phụ thân, người cứ yên tâm, chốc nữa ngồi xem kịch vui !”
      Last edited by a moderator: 9/10/14
      Trâu, linhdiep17xiu lão gia thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 20: Thắng thua


      Mộc lão gia, thiếu phu nhân thỉnh, tiểu thư chúng ta đợi ở đây!”

      “Làm cho các vị đợi lâu!” Thanh vừa truyền đến, Giá Y liền biết là Hoa Hạ Vũ, nàng khẽ gật đầu, Hạ Vũ hướng nàng mỉm cười, nhưng trong ánh mắt lại lộ ra vẻ nghịch ngợm.

      sao, có thể gặp được Sở vương phi là may mắn của chúng ta rồi!!” Trương lão gia nịnh nọt .

      Giá Y cười, nàng sở dĩ dám lấy ‘Tố Y phường’ cùng Trương lão gia đánh cược, đó là nhận định Hoa Hạ Vũ lựa chọn thiết kế của bọn họ. Cho dù quen biết, thi Giá Y cũng hoàn toàn tự tin vào trang phục thiết kế của mình.

      “Các vị giới thiệu chút về trang phục mình làm !” Hạ Vụ ngồi xuống .

      “Hoa tiểu thư, tại hạ chủ nhân ‘Ngọc Lưu Ly phường’ đường xa đến đây, hay để tại hạ giới thiệu trước !” thanh niên ngồi cạnh Trương lão gia đứng nên .

      Hạ Vũ nâng tay, “Mời phường chủ!”

      Nam tử kia xốc vải đỏ khay, đầu tiên là trang sức. “Trang sức này tất cả đều do ‘Lưu Ly phường' chế tác, ánh sáng trong suốt, chắc chắn làm cho Hoa tiểu thư nổi bật giữa mọi người!”

      Trang sức hình thức có gì đặc biệt, chủ yếu là từ chất ngọc Lưu Ly, xem ra những trang sức này thể so sánh với Mộc gia! Giá Y thầm nghĩ trong lòng.

      Tiếp theo nam tử kia giới thiệu trang phục, dù gì vẫn phải theo quy tắc, đem năm loại màu sắc làm thành, gọi là ‘Nghê thường’, nếu dùng cho Vương phi mặc trong lễ đại hôn chỉ sợ đủ quý phái!

      Phường chủ ‘Ngọc Lưu Ly’ vừa xong, Trương lão gia liền đứng lên tiếp lời, “Hoa tiểu thư, tại hạ Trương Phương Túc lão bản ‘Kim Khâu các’ để ta giới thiệu chút về trang phục và trang sức tham tuyển của chúng ta lần này.”

      “Trương lão gia mời!” Hạ Vũ nâng chén trà lên, ôn nhu .

      Trương lão gia có dụng ý khác, nhìn lướt qua Giá Y, xốc vải đỏ ở khay, “Vật phẩm trang sức chúng ta, là kêu đại sư phụ từ phương Bắc chế tạo thành, chất liệu thượng đẳng, chế tác tinh xảo, chiếc châm hình con bướm được khảm Ruby, nêu Hoa tiểu thư đeo lên tăng quý khí mười phần!”

      Trương lão gia đem khay trang sức đưa cho con dâu , nhận khay khác, “Trang phục thiết kế cho Hoa tiểu thư, chúng ta lấy màu đỏ làm tông chủ đạo, dựa theo “Cung y” váy được tạo bởi #*&#%^& %#%#% (*&% ……..ở cổ tay áo chúng ta thêu thêm là cây Trường Thanh với ý nghĩa mong Hoa tiểu thư ‘Sớm sinh quý tử’……..%$%&%*^@#$! Tin rằng nếu Sở Vương gia thấy Hoa tiểu thư mặc bộ đồ này thể nào dời mắt được.”

      rất đẹp! Trang phục Trương lão bản thiết đúng là đẹp hơn cả bản vẽ, hổ danh ‘Kim Khâu các’ a! Đường thêu tinh xảo, đồ án trang phục quả là ý nghĩa, rất tốt! rất tốt! ha ha” Hoa Hạ Vũ khóe miệng khích lệ.

      Trương lão gia cười toe toét, thoáng nhìn qua Giá Y đắc ý, “Đa tạ Hoa tiểu thư khích lệ!”

      Mộc lão gia giờ mới đứng nên, khom người : “Hoa tiểu thư, ‘Vàng Ngọc duyên’ thiết kế trang sức lần này đều dựa vào trang phục của con dâu ta thiết kế, chẳng biết có thể để nàng thay mặt nên giới thiệu.”

      “Tất nhiên có thể.” Hoa Hạ Vũ cười đáp, Giá Y hướng Mộc lão gia gật đầu, đứng lên.

      “Hoa tiểu thư, thiết kế của ta so về đặc sắc thể bằng ‘Ngọc Lưu Ly’ so về ngụ ý thể bằng ‘Kim Khâu các’ của Trương lão gia. Thời điểm thiết kế bộ trang phục này, chỉ suy nghĩ, nữ nhân trong cuộc đời đẹp nhất là trong hôn lễ của mình, thiết nghĩ Hoa tiểu thư cũng muốn trong hôn lễ của mình là nữ nhân đẹp nhất trong mắt của Vương gia a!, đùng hay ?”

      Hạ Vũ hơi vuốt cằm, “Là nữ nhân, tất nhiên đều hi vọng trong mắt tướng công của mình, mình là người đẹp nhất!”

      Giá Y mỉm cười, tiếp tục : “Váy dùng băng sa hồng nhạt chế thành, bên váy thêu hoa đào màu bạc. Đến khi đại hôn, chỉ cần có gió thổi, làn váy tự nhiên đung đưa!”

      “Ta thời điểm thiết kế, làm đai lưng, và váy thêm viền hoa, về ngoại sam ta lớn mật thiết kế thành quần trong , bời vì che mất vạt áo! Hoa đào ở váy ngụ ý chủ nhân là mỹ nhân, thông minh tuyệt sắc, ngoài ra còn có ngụ ý khác nữa!”

      “Là cái gì?” Hạ Vũ tò mò hỏi, trong phòng mọi người đều nhìn Giá Y, ngay cả nha hoàn hầu hạ đều lắng tai nghe.

      Giá Y lấy hơi, tiếp tục : “Là ‘ thành’ ”

      thành’ Ý tứ trong đó là gì?”

      “Hoa tiểu thư, ‘thành thân’ đối với mỗi người mà chính là tòa thành cao vạn trượng, dùng thứ vô hình giam hai người lại với nhau, hai người vì trách nhiệm mà bước vào tòa thành này, trong đó còn vì lợi ích, lừa gạt. Nếu như vì trách nhiệm, kết quả chính là làm thể xác và tinh thần mỏi mệt; Vì lợi ích khiến cả hai mất tình thú; Vì lừa gạt, vậy càng đáng buồn, đến cuối cùng người bị lừa chỉ có bản thân mình. Thành thân phải có tình , mới có thể khoái hoạt, hạnh phúc! Cho nên, ta tình chúc phúc Hoa tiểu thư cùng Sở Vương gia dù có vì cái gì mà chọn lựa thành thân, trong đó cũng nẩy sinh tình !”

      Giá Y xong, ánh mắt Hoa Hạ Vũ phiếm hồng, rất hay! Giá Y, ý tứ trong đó với trang phục là hoàn mĩ!”

      “Bộ trang phục này gọi là ‘Vân Thủy Giá Y’ bởi vì là ta và tướng công của ta cùng nhau làm, nên mới dùng tên của và của ta ghép lại mà thành, hy vọng tiểu thư thích!” Giá Y .

      “Thích, thích! Rất thích!”

      Mộc lão gia đứng lên, xốc tấm lụa phủ khay trang sức, “Hoa tiểu thư, các sư phó của ‘Vàng Ngọc duyên’, căn cứ vào bộ thiết kế của Giá Y để tạo ra những trang sức này, châm cài làm bằng bạc, đầu ngân châm khảm đá thành hình hoa đào, nhị hoa là Hoàng Bảo thạch , cánh hoa được làm bằng vàng, cùng với trang phục là bộ hoàn chỉnh, chúng ta còn làm thêm vòng đeo cổ và vòng tay cho Hoa tiểu thư!”

      Mộc lão gia sau khi giới thiệu xong, bọn nha hoàn đều lặng lẽ nhìn lén, Hạ Vũ cũng sớm cầm những món trang sức nên tay thưởng thức. Giá Y hướng Trương lão gia nhún vai, thắng bại như vậy !

      “Ta quyết định, trong ngày đại hôn mặc trạng phục ‘Vân Thủy Giá Y’ do Mộc gia làm” Hoa hạ vũ buông nhưng món trang sức cầm tay, lớn tiếng tuyên bố.

      Bên ngoài Hoa phủ.

      Ra khỏi Hoa phủ, Giá Y vội nên xe, mà đứng ở bên cạnh xe chờ Trương lão gia. Trương lão gia vừa ra khỏi cửa phủ, nàng liền tiến tới, “Trương lão gia, Giá Y thắng, phải chăng ngài cũng nên thực lời hứa của mình rồi!”

      Trương lão gia vẻ mặt xấu hổ, “ là chùng hợp, trang phục thiết kế cho Vương phi của chúng ta khá giống nhau, xem ra thất bại là do tâm ý!”

      “Trương lão gia định tính toán gì hết chứ!” Giá Y khôi hài .

      “Giá Y, được vô lễ! Trương lão đệ là thương nhân đứng đầu vùng tuân thủ chữ tín! Đâu có thể loạn ngôn như người thường!” Mộc lão gia tiến đến, cố ý trả vờ trách cứ, “Trương lão đệ, nàng là tiểu bối, ngươi cần chấp làm gì!”

      , ! Ta , hai là hai, sao có thể để tiểu bối mình giữ chữ tín! Khế ước mai ta sai người mang đến quý phủ! Hừ! Mộc lão ca, chúc mừng ngài! Ta xin cáo từ trước! ” Trương lão gia nghiêm mặt , chờ Mộc lão gia trả lời liền phất tay áo bỏ , có thể thấy trong lòng tức giận đến thế nào!

      Giá Y vẻ mặt cười lạnh, Hương kia rất giỏi, dám ăn chộm ý tưởng trang phục của nàng, nếu k phải nàng sớm biết, người cười còn là nàng nữa!
      Last edited by a moderator: 9/10/14
      Trâulinhdiep17 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Cương 21: Quyết Định


      “Giá Y, chúng ta thôi!”
      “Vâng, phụ thân!”
      Giá Y phản ứng, theo Mộc lão gia lên xe ngựa, “Phụ thân, có số việc biết con có lên ra hay ?”
      “Giá Y, chúng ta là người nhà, có việc gì ngươi cứ thẳng?”
      Mộc lão gia vẻ mặt nghi hoặc.
      Giá Y cười, “Phụ thân, chính vì là người nhà, nên con mới biết có nên ra hay !”
      “Nga? Rốt cuộc là có việc gì mà lại có thể khiến ngươi khó xử như vậy? Giá Y, ngươi cứ việc , có việc gì ta thay ngươi làm chủ, ngươi yên tâm. Trước kia ta hứa, khi ngươi bước vào Mộc gia, ta để ngươi phải chịu ủy khuất gì cả!”
      “Nếu ngươi vậy! con xin thẳng!”
      Giá Y chậm rãi , “Phụ thân thấy lục y của Trương gia tức phụ thế nào?”
      Giá Y mắt nhíu lại, “Nếu con bộ y phục đó là do con thiết kế, Vân Thủy chọn màu sắc, ngài có tin ?”
      “Cái gì?”
      Mộc lão gia đầu tiên cũng cả kinh, ngay sau đó liền tỉnh táo lại, “Trách được, trách được!”
      “Trách được cái gì cơ?”
      Giá Y khó hiểu.
      Mộc lão gia thở dài, lắc đầu : “Ý ta là, từ khi Hương được gả vào Mộc gia mấy năm đều có họa cái gì, ở cửa hàng cũng chỉ làm mấy món trang sức thô thiển, căn bản phải là người khéo tay, như thế nào lại có thể thiết kế được bộ y phục như vậy. kỳ ta sớm hoài nghi, chính là nghĩ tới nó lại sao chép của ngươi! Đứa này, nhất định là thấy ta và nương ngươi sủng ngươi cùng Vân Thủy, trong lòng thoải mái! Nhưng mà làm ra nhưng việc như này, thực có chút quá phận, Giá Y, ta chở về chắc chắn cho nàng ta trận!”
      Nguyên lai là phụ thân cũng nhìn ra, bất quá nếu chỉ là sao chép đơn thuần như thế, nàng cũng so đo như vậy! “Phụ thân, đại tẩu chỉ sợ phải chỉ muốn tranh thủ tình cảm đơn giản như thế !”
      Nàng tiếp tục , “Nếu chỉ là tranh thủ tình cảm, sao chép bộ thiết kế thôi, Giá Y cũng mọn như vậy! Nhưng là uy hiếp đến Mộc gia, uy hiếp đến Vân Thủy, Giá Y mới ra!”
      “Phụ thân, đại tẩu lần trước hại Vân Thủy bị thương, ta nghĩ trong lòng mọi người đều hiểu . Nếu phải nàng ngoài ý sảy thai, con bỏ qua dễ dàng như vậy! vốn tưởng rằng mất đứa bé nàng biết chừng mực, đạo lý, nhưng xem ra con nhầm! Nàng nếu chỉ là tranh thủ tình cảm, sao trực tiếp cho ngài, hoặc nương xem! Người có nghĩ đến việc này hay ?”

      Giá Y đến đây, Mộc lão gia cũng sợ hãi dám tin vào tai mình, “Hương nàng, nàng chẳng lẽ………..”
      “Sáng này phụ thân cũng thấy, Hương nhi tuyệt đối thể bỗng dưng vô duyên vô cớ té ngã, Hương nhi có là có người xô ngã, căn cư vào vị trí đứng của mọi người, chỉ có đại tẩu cùng đại ca là có khả năng làm việc này!”
      “Súc sinh! Xem ta như thế nào dạy dỗ nàng ta, nếu ngươi dùng bộ lục y đó tham tuyển, đừng là ‘Vàng Ngọc duyên’ đóng cửa, mà có thể dưới Mộc gia đều phải đầy biên cương!”
      Mộc lão gia giận dữ, “Hồi phủ, nhanh lên!”
      Giá Y lên tiếng, tĩnh tọa ở bên, nàng cũng phải là ngươi thiện lương, có tấm lòng Bồ Tát, nhưng cũng hiểu thế nào là, người kính ta thước, ta kính người trượng, nàng cũng cho nàng ta cơ hội, nhưng nàng ta vẫn cố chấp đổi, như vậy nàng để cho nàng ta có cơ hội lần nữa hại Mộc gia, hại Vân Thủy.
      Last edited by a moderator: 9/10/14
      Trâu, linhdiep17xiu lão gia thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :