1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vân Thủy Giá Y - Tinh Oánh Tinh Oánh (update C50)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
       Chương 5
      “Tốt lắm, tốt lắm, ngươi đừng có những từ ‘Trong sách nghĩ đến ngươi xem sách thành si, cái này lên sách cũng si ngốc! Ha ha a. ha ha a!” Giá Y ngửa tới ngửa lui nở nụ cười, Vân Thủy xem ngây người, vẫn là lần đầu tiên thấy nữ nhân cười như vậy, bình thường nữ nhân đều che miệng, ngay cả tẩu tử của cũng như vậy, vừa thấy là có vẻ mặt chán ghét, ý cười, nhưng là Tiền nương này lại có chút bất đồng, chỉ cứu tính mạng , mà còn đối cười.
      “Tiền nương, người khác đều ta ta là ngốc tử, ngươi vì cái gì mà phải gả cho ta?” Vân Thủy nhìn chằm chằm Giá Y, trong mắt chính cũng có chờ mong.
      Giá Y vừa nghe, đứng thẳng thân mình, nghĩ ngốc tử lại hỏi nàng về vấn đề này, xem ra ngốc tử cũng phải thực ngốc! Nàng kéo tay Vân Thủy “Ngươi phải ngốc tử, ngươi là ngốc tử nhân tài, ngươi chỉ có chút ngốc thôi, chút!”
      Nàng ngôn ngữ bất giác tất cả đều là sủng nịch, Vân Thủy lại thấy nàng cùng người ngoài có chút kì quái.
      “Được rồi, chúng ta chở về ! Bằng phụ thân ngươi lại nghĩ ta đem ngươi bán nha!” Giá Y vui đùa , kết quả vẻ mặt Vân Thủy như , “ , trong sách , nương tử đem tướng công bán!” Dứt lời chính lại đỏ mặt.
      Giá Y buồn cười, lắc đầu, hướng đại sảnh đến, Vân Thủy theo phía sau Giá Y, tiến vào đại sảnh, chợt nghe Tiền phụ cùng Mộc lão gia xưng huynh gọi đệ từ chối gì đó!
      “Mộc đại ca, này thể được, ta thể thay Giá Y nhận lấy, Giá Y biết chắc chắn trách cứ, ngươi còn biết cái nha đầu nhà ta kia, ta cũng thể thay nàng làm chủ !” Tiền phụ , đồng thời đem tờ giấy đưa lại cho Mộc lão gia.
      Mộc lão gia lại đem tờ giấy đưa cho Tiền phụ, “Lão đệ, ngươi trước hết nhận lấy ! Ngươi vẫn phải lo lắng sau đây Giá Y gả , bị ủy khuất sao? Này cũng là cái cam đoan, Giá Y cứu Vân Thủy, chúng ta là cảm kích a! sớm muộn, bọn nó sau cũng là phu thê, ta chỉ cấp trước cho Giá Y quản lý mà thôi!”
      “Phụ thân, Mộc bá phụ, các người đây là làm cái gì?” Giá Y lên tiếng, Tiền phụ đứng dậy “Giá Y đến vừa đúng lúc, Mộc đại ca vẫn là cùng Giá Y thẳng !”
      Mộc lão gia cũng đứng lên, “Giá Y a! Đây là đưa cho ngươi, ngươi hãy nhận !”
      Nàng tiếp nhận tờ giấy vừa thấy, quả dám tin, “Mộc bá phụ, cái này, Giá Y quyết thể nhận !”
      Mộc lão gia đến gần, “Giá Y, ngươi cần khó xử, này về sau cũng đều cho ngươi cùng Vân Thủy, ngươi chính là nhận lấy trước ít mà thôi !”
      “Mộc bá phụ, này tuyệt đối được. Nếu là muốn cho chúng ta, vậy đợi thời điểm tự cấp ! Này là địa khế! Ta lúc này tuyệt thể nhận !” Giá Y kiên quyết .
      Cái Mộc lão gia cấp phải cái khác, mà chính là địa khế cửa hàng lớn nhất Mộc gia ‘Kim Ngọc Duyên’, cái này cũng đại biểu cho nửa tài sản của ‘Kim Ngọc Duyên’.
      Mộc lão gia thấy nàng thái độ kiên quyết, càng thêm phần hảo cảm, “Giá Y, bá phụ biết gì cho phải. Tiền lão đệ ngươi dưỡng được hảo nữ nhi a! Mộc gia chúng ta phải cảm ơn ngươi !”
      Tiền phụ đắc ý cười, vỗ bả vai Mộc lão gia, “Mộc đại ca, ta Tiền Kim Sơn cái khác dám , nhưng nữ nhi này chính là trời ban cho ta! Ha ha ha!”
      Mộc, Tiền lão gia cùng cười rộ lên, Giá Y bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng ai phát giác ngốc tử Vân Thủy lại nhìn chằm chằm Già Y, trong mắt thần sắc bất đồng lúc trước.
      Tiếng động vang vọng ngã tư đường, ngốc tử Mộc gia kết hôn với tài nữ Tiền Giá Y, nhiều ngày chủ đề này được mọi người đàm luận nhiều nhất trong thành.
      Hương Nhi giúp Giá Y mặc hỉ phục, hỉ phục mầu đỏ kết hợp với làn da trắng nõn của Giá Y càng tăng lên vẻ kiều diễm động lòng người, mặc cho ai nhìn thấy đều thể rời mắt. “Tiểu thư, người đẹp !”
      Giá Y thản nhiên cười, cả người đều giống như đóa hoa mới nở, làm người ta kinh ngạc! “Hương Nhi, đội ngũ đón dâu còn bao lâu mới đến ?”
      “Tiểu thư, như thế nào? Người sốt ruột ak ?” Hương Nhi trêu đùa.
      Giá Y cũng là lần đầu làm tân nương, khó tránh khỏi ngượng ngùng. Bị Hương Nhi như vậy cười, mặt liền đỏ tươi, Hương Nhi vừa thấy vui cười ra tiếng, “Tiểu thư, nguyên lai người cũng đỏ mặt a? Người tự nhiên đỏ mặt nha !”
      “Hương Nhi, ta tại thực lo lắng chút, muốn hay cho ngươi làm của hồi môn đem qua nga!” Giá Y trong lòng xấu hổ đe dọa .
      Hương Nhi vừa nghe, cũng giống như bình thường e ngại, ngược lại cười lớn tiếng hơn, “Tiểu thư, người đây chính là thẹn quá thành giận nga! Ha ha, ta đây, tại phải nhìn xem ngốc tử kia, , là ngốc tử gia khi nào mới đến đón người nha !”
      Hương Nhi vừa , Giá Y mặt lại đỏ, nàng xem lại chính mình, lộ ra mỉm cười, trong đầu lên hình ảnh hậu hoa viên cùng Vân Thủy ngày ấy, trong lòng bất giác có tia ngọt ý, ngốc tử này bộ dạng đỏ mặt đúng là đáng , muốn thương cũng phải việc gì khó nga.
      Tiếng bước chân tới gần, Giá Y buông khăn voan, nàng cũng muốn cho người khác thấy bộ dạng mình lúc xấu hổ, bị người trêu đùa cũng phải chuyện gì thú vị!
      “Tiểu thư, gia cùng kiệu hoa đến, nô tỳ đỡ người xuất môn!” Hương Nhi .
      Giá Y vuốt lại vạt áo đứng dậy, Hương Nhi cẩn thận giúp đỡ nàng ra tiền sảnh. tới cửa, Tiền phụ kéo tay nàng, “Giá Y, phụ thân chúc phúc ngươi !” Giá Y quay lại ôm Tiền phụ, sau khăn voan hốc mắt ướt át.
      Tay nàng bị cầm bởi cái tay xa lạ, tiền đặt cược cả đời nàng chính là ở trong cánh tay xa lạ này!
      [Mộc gia nội phủ]
      Hôm nay Mộc gia mừng rỡ, Mộc nhị thiếu gia Mộc Vân Thủy cưới Tiền Giá Y của ‘Tố Y phường’, chỉ là đại của Mộc gia, đây cũng là đại tin tức trong thành. “Tân hôn đại cát, trăm năm hảo hợp, cẩm tú lương duyên, sớm sinh quý tử……..” những lời cát cường hầu hết đều đến từ những thương nhân có giao tình với Mộc gia, cũng có cả những khách hàng của ‘Tố Y phường’.
      Kỳ , đáy lòng mọi người cũng hết hoài nghi: Mộc gia ngốc tử, có thể lấy được tài nữ Tiền Giá Y như vậy, rốt cuộc là có vận gì! Đương nhiên cũng có ít cũng muốn chờ xem ngốc tử nằm ở đường xem sách, ở trong ngày cưới có thể làm thành trò hề gì!
      “Trương lão gia, Trương phu nhân đến! quà mừng: Tơ vàng Vũ Y hai kiện, chúc thiếu gia, thiếu phu nhân trăm năm hảo hợp, mọi đại cát!” Tiểu đồng ở cửa cao giọng báo tin vui, bên trong khách nhân xôn xao, phải biết rằng tơ vàng Vũ Y là chi bảo đắc ý của Trương gia, chỉ có vô giá, hơn nữa cũng chỉ bán cho hoàng thất, bán cho thương nhân.
      Nhưng tiếp theo tiểu đồng thông báo lại càng làm mọi người kinh ngạc, “Trương thiếu gia đến, chúc thiếu phu nhân tân hôn, đưa ngọc Kỳ Lân nhất kiện.”
      Mộc lão gia cùng Tiền lão gia cùng tiến lên đón khách tạ lễ.
      “Uy các ngươi xem có phải Trương thiếu gia có tình ý với Tiền Giá Y a! Thúc thúc, thẩm thẩm đều nhận khách bên Mộc gia, mỗi lại làm khách bên Tiền Gia!”  người khách nhân giọng .
      vị khách nhân khác tiếp, “Trương thiếu gia này đúng là, bị cự hôn, giờ còn như vậy cổ động!”
      “Hoa thiếu gia đến, chúc thiếu phu nhân tân hôn, đưa Kim Ngọc Lương Duyên đôi.”
      Lúc này phải xôn xao, mà là ồ lên! Hoa thiếu gia là con đương kim Thượng thư, Hoa nhị tiểu thư muội muội của trước cùng Mộc Vân Thủy định thân, Bởi vì từ hôn mà hai nhà nhiều năm vẫn chưa từng lui tới, nghĩ hôm nay Hoa thiếu gia cũng đến đại hôn của Tiền Giá Y.
      Lúc này, tiểu đồng chạy đến trước Mộc lão gia, “Lão gia, giờ lành đến, nên bài đường !”
      Mộc lão gia mặt đầy hồng quang, lôi phu nhân cùng Tiền lão gia đến ghế tọa xuống, bà mối bắt đầu hô: “Giờ lành đến, bái đường thành thân”
      Bà mối kêu nhưng lại ai tiến vào, Giá Y che khăn voan trong lòng cũng hoảng, lúc này phải Vân Thủy nắm tay nàng vào bái đường sao? Như thế nào hồng tơ tay có động tĩnh gì?
      Bà mối cũng xấu hổ, phục lại hô: “Giờ lành đến, bái đường thành thân”
      Bên trong than thở thành tiếng lớn, Giá Y nhấc góc khăn voan, nhìn về phía Vân Thủy, vừa thấy mới hiểu, biết ai lại đưa cho Vân Thủy quyển sách, lúc này xem sách nhập ma, căn bản nghe thấy bên trong gì!
      Giá Y bực mình, phen thu sách của Vân Thủy, Vân Thủy giật mình thanh tịnh. “Sách, sách, Tiền nương, sách của ta……”
      “Sách! Ngươi biết chúng ta chuẩn bị bái đường sao? Cự nhiên tại còn đọc sách?” Giá Y trách cứ.
      Nhưng là làm Vân Thủy nhìn về phía Giá Y, thấy nàng môi son đỏ tươi, thân hỉ phục, cả người xinh đẹp dị thường, diễm lệ kinh người. “Ngươi hôm nay đẹp quá!”Vân Thủy si ngốc thầm, Giá Y nghe xong vừa tức giận vừa buồn cười, cái ngốc tử lúc này còn có tâm tư khen nàng, nàng thượng khăn voan thúc giục “Mau đưa ta vào tiền sảnh, mọi người đều đợi chúng ta đấy!”
      Vân Thủy ngơ ngác gật đầu, kéo Giá Y vào đại sảnh, nhưng trong đầu vẫn bay qua bay lại hình ảnh mở ảo của khuôn mặt diễm lệ sau lớp khăn voan.
      “Nhất bái thiên địa!”  Vân Thủy cúi đầu, nhưng vẫn liếc nhìn Giá Y sau lớp khăn voan, trong lòng sớm quên mất quyển sách vừa rồi.
      “Nhị bái cao đường!” Vân Thủy trong lòng thầm nghĩ, trong sách Tiền nương như vậy là nương tử của , gọi nàng là nương tử đâu.
      “Phu thê giao bái !” Nương tử của hàng ngày đối với cười, trong sách , nếu nữ nhân đối với nam nhân cười, đó là thích nam tử đó, hẳn nương tử kia cũng thích !( tự kỉ giai đoạn ??? )
      “Đưa vào động phòng!”
      Uống rượu hợp cần, ăn bánh tử tôn, bà mối cùng nha hoàn đều lui xuống. Trong phòng, chỉ còn tân lang đối với tân nương nhìn si ngốc.
      “Ngươi đây nhìn cái gì?” Giá Y bị Vân Thủy nhìn có chút ngượng ngùng, hai mà phiếm hồng.
      Giá Y vừa hỏi, Vân Thủy ngẩng đầu, bướng bỉnh “Ta, ta là gọi ngươi là nương tử a!”
      “Chúng ta thành thân, ngươi đương nhiên phải gọi ta là nương tử! Có hay phải ngươi muốn thú ta?”Giá Y chuyển nụ cười, phen phong tình khó nén.
      , đương nhiên phải! Trong sách , cưới nương tử chính là thiên kinh địa nghĩa, ngươi luôn đối ta cười, ta đương nhiên nguyện ý cưới ngươi làm nương tử! Huống chi, cha ta ngươi cứu tính mệnh của ta, trong sách , ơn cứu mạng dũng tuyền tương báo, ta thú ngươi, chính là điều trong sách là lấy thân báo đáp a!” Vân Thủy vừa vừa rung đùi đắc ý, vẻ mặt ngốc ngếch, nhưng Giá Y lại biết như thế nào tiếp!
      ‘lấy thân báo đáp’ lại còn ra miệng, cái ngốc tử này ngoài đọc sách cũng là đọc sách, trách được bị người khác mắng là ‘ngốc tử’, nàng ôm cái trán, trong lòng thở dài, xem ra sau khi thành hôn phải giáo dục nghiêm khắc ít a! Vân Thủy thấy Giá Y , nhìn xem án thư, lại quay nhìn Giá Y, trong lòng ngừng giãy dụa. Trong sách , đêm tân hôn phải cùng với nương tử động phòng hoa chúc, nhưng tại rất muốn đọc sách a! Rốt cuộc hay ? ngày có đọc sách, rất tưởng niệm sách của nha!
      Giá Y nhấc đầu, liền thấy Vân Thủy thần sắc đúng hết nhìn đông lại nhìn tây!
      “Vân Thủy ngươi làm sao vậy?” Nàng hỏi, nhưng trong lòng kỳ có đáp án, bất quá nàng muốn xem ngốc tử này đối với sách có bao nhiêu si mê!
      “Nương tử, ta. Ta nghĩ nhìn sách có thể chứ?” Vân Thủy ngơ ngác hỏi.
      Nàng đứng nên, tháo mũ phượng xuống, “Nếu ta được ngươi muốn làm sao bây giờ?”
      Vân Thủy đỏ mặt “Phụ thân bảo ta phải nghe lời nương tử trong lời , nhưng trong sách nương tử mới phải nghe lời tướng công trong lời , nương tử ta thể đọc sách sao?”
      “Vân Thủy, ngươi có biết đêm nay chúng ta phải làm cái gì ?” Giá Y do dự mà hỏi, nhưng mà việc này hết sức trọng yếu nha!
      Vân Thủy ra sức gật đầu, “Biết, trong sách , đêm nay chúng ta động phòng hoa chúc nga!”
      Giá Y nháy mắt, “Ngươi biết mà còn muốn đọc sách sao?”
      Vân Thủy suy nghĩ nửa ngày, phục lại đáp: “Nương tử, ta động phòng xong rồi, ta có thể đọc sách được chứ?”
      Động phòng xong rồi đọc sách? Trời ạ! Cái ngốc tử này rốt cuộc vừa cái gì a? rốt cuộc là coi động phòng hoa chúc như xem quyển sách sao? “Ngốc tử, ngươi chút xem, động phòng hoa chúc rốt cuộc là cái gì?” Nàng chưa từng hy vọng cho nàng đêm động phòng mất hồn, gả cho gã mọt sách, nàng sớm chuẩn bị tốt tâm lý trường kỳ kháng chiến.
      Giá Y vừa hỏi như vậy, nhưng lại làm Vân Thủy tăng lên vài phần tinh thần, “Nương tử muốn khảo nghiệm khả năng của ta có phải hay ? Ta bồi cấp nương tử nghe nha!
      ‘Vung tay hất khăn voan
      Hé ánh cười tỏa nắng
      Uyên ương âu yếm
      Ánh nguyệt lu mờ.’
      Nương tử, ta làm có chút tốt, để nương tử chê cười!”
      Giá Y hoàn toàn hết chỗ rồi, suy nghĩ cả nữa ngày của tướng công nàng hóa ra đêm động phòng hoa chúc cũng chỉ là phong tình như trang sách, “Vậy ngươi động phòng hoa chúc, rốt cuộc là làm cái gì?”
      Vân Thủy đỏ mặt, kéo Gia Y, “Nương tử, ngươi ngồi xuống giường nha!” Giá Y ngồi xuống giường hỉ phía , chỉ thấy Vân Thủy buông màn che ra, che khuất nàng, Giá Y nhịn được, liếc cái xem thường, Vân Thủy này lại tiến lại gần giường, “Nga! thiếu chút nữa quên nha!” Dứt lời, liền đối với Gia Y nhe răng cười, rồi xoay người rời !
      “Ha ha!” Giá Y nhịn được ở giường cười to thành tiếng, xem ra tướng công của nàng cùng nàng động phòng hoa chúc xong rồi, nàng xốc lên góc rèm, thấy Vân Thủy ngồi vào bàn đọc sách hết sức chăm chú!
      Giá Y lắc đầu thở dài, “Quên , hôm nay cũng mệt mỏi, còn nhiều thời gian, tối nay hãy bỏ qua cho !”
      Phong Vũ Yên, linhdiep17xiu lão gia thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 6
       
      Nghiêm khắc quản giáo
      Giá Y mở to mắt, thấy trong phong toàn màu đỏ, phản ứng trong chốc lát, mới nhớ ra hôm qua mình thành thân! Nàng cười , ngồi dậy. “Aiza! Ngốc tử đâu?” giường chỉ có mình nàng, so với đêm qua có gì khác biệt.
      Tối qua ngốc tử đọc sách nàng ngủ trước, phải là đọc sách cả đêm !
      Giá Y dời giường, nhìn về phía bàn, chỉ thấy Vân Thủy nằm ghé vào bàn học, bàn vẫn còn vài quyển sách! Trời a! ngốc tử này phải thường xuyên như vậy chứ! Nàng vừa suy nghĩ chút bên ngoài có động tĩnh, Hương Nhi tiến vào phòng, “Tiểu thư, người tỉnh?”
      “Hừ!” Giá Y hất cằm về phía Vân Thủy nằm, ám chỉ Hương Nhi giọng chút, Hương Nhi biết ý, giọng hỏi: “Tiểu thư, gia phải nằm đó cả đêm chứ?”
      Giá Y bĩu môi, đồng nhất nhún vai, ngồi vào bàn trang điểm bên cạnh, cầm lấy lược đưa cho Hương Nhi, Hương Nhi tiếp nhận lược bĩu môi than thở : “Biết như vậy, ta phải dậy sớm nấu nước nóng cho người cùng gia, xem ra nước nóng của ta phải đổ rồi!”
      Hương Nhi oán giận, làm Giá Y xấu hổ trận, quay đầu, gõ vào trán của nàng ta. “Tiểu nha đầu giảo hoạt, ai dậy ngươi mây cái đó?”
      “Tiểu thư, đau a!” Hương Nhi xoa trán, “Thời điểm người xuất giá, thím Tần cố ý dặn nô tỳ, còn bảo là phải thu cái gì hồng hồng, tính người thẹn thùng, ta xem cũng cần nữa a!”
      Giá Y liếc mắt làm bộ muốn đánh nàng, “Ngươi còn dám ?”
      Hương Nhi vội che chán cầu xin tha thứ, , nữa, phải là được sao tiểu thư!”
      “Ngươi nếu còn lung tung, ngày mai ta đưa ngươi trở về!”
      Hương Nhi thấy nàng quay đầu, lè lưỡi, “Tiểu thư, ta đây đem nước ấm mang , mất công nấu nhưng người khác có biện pháp dùng a!”
      Giá Y xem Vân Thủy nằm úp sấp, xem ra tư thế này, xương sống và thắt lưng rất mỏi cần mang, Hương Nhi gọi người chuẩn bị nước tắm ! Rồi kêu luôn gã sai vặt vào cấp gia tắm rửa!”
      Hương Nhi cười bỡn cợt, “Tiểu thư, nô tỳ ngay, bất quá nô tỳ thấy gã sai vặt cần thiết, bằng tiểu thư tự mình tắm cho gia !” Dứt lời, liền cười chạy ra ngoài, để Giá Y mình trong phòng e lệ.
      “Nha đầu kia, bị ta chiều hỏng rồi!”
      Nàng đứng dậy, đến bên cạnh Vân Thủy. “Vân Thủy, Vân Thủy, dậy , Vân Thủy……”
      Vân Thủy ưm tiếng, xoay người đổi tư thế rồi tiếp tục ngủ, Giá Y dùng sức đẩy , “Vân Thủy, Mộc Vân Thủy……..”
      Vân Thuỷ trong mộng tỉnh dậy, thấy Giá Y, kinh ngạc hỏi: “Nương tử, ngươi như thế nào lại dậy a!”
      “Mặt trời chiếu đến mông rồi, chốc nữa ta còn muốn kính trà phụ thân và nương, nên tất nhiên phải dậy nha!” Giá Y .
      Vân Thủy dụi mắt, “Nhưng mà, nhưng mà……..”
      “Nhưng mà cái gì?”
       “Trong sách , hẳn là ta phải ăn miệng ngươi ngươi mới tỉnh lại nha! Ngươi như thế nào lại có thể chính mình tỉnh lại a!” Vân Thủy vô cùng ảo não , làm Giá Y sắc mạt vừa mới bình thường, lại đỏ hồng trở lại, nàng nghĩ thầm, về sau phải coi chừng ngốc tử này, tuyệt để đọc mấy thứ sách linh tinh đó.
      “Thiếu phu nhân, Hương Nhi bảo tiểu nhân đem thùng tắm vào cho thiếu gia, chúng tiểu nhân giờ có thể đem vào ?”   Hai gã sai vặt nâng thùng tắm ở cửa hỏi, vừa đúng lúc đánh gãy hồ khí xấu hổ trong phòng.
      “Vào !” Giá Y hô, “Vân Thủy, ngươi tắm rửa sạch , rồi chúng ta cùng thỉnh an phụ thân cùng nương ngươi sớm!”
      Vân Thủy gật gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn đặt quyển sách, Giá Y nhanh tay lấy quyển sách gấp lại, đứng lên, “Vân Thủy, ngươi nếu tắm rửa nhanh, ta đem sách vứt nha!”
      “Nương tử, thể! Ta hảo tắm rửa, thể đem sách vứt bỏ a!”
      Giá Y hé miệng cười, “Ngươi tắm xong, ta tự nhiên trả lại cho ngươi!” Dứt lời liền ôm chồng sách ra ngoài. “Các ngươi hầu hạ thiếu gia tắm rửa, biết ?”
      “Gì ạ?” Hai gã sai vặt cả kinh, “Thiếu phu nhân, chúng ta, chúng ta?”
      “Các ngươi thể làm sao?” Giá Y trừng mắt hỏi.
      Hai gã sai vặt biết tân phu nhân có tiếng khôn khéo, dám đắc tội, càng thể làm trái, phải đóng của hấu thiếu gia tắm rửa. Giá Y vừa muốn rời . Chợt nghe trong phòng tiếng Vân Thủy kêu to.
      Giá Y bỏ sách vở sang bên, phen đẩy cửa phòng ra, “ xảy ra tình gì?”
      Trong phòng, hai gã sai vặt giữ quần áo Vân Thủy, Vân Thủy ngừng giãy dụa, gặp Giá Y tiến vào, kêu to: “Nương tử cứu ta a! Bọn họ phi lễ ta, bọn họ phi lể ta a!”
      Giá Y nhìn bọn họ biết phải làm sao, hai gã sai vặt  ánh mắt bất đắc dĩ, mặt viết sáu chữ  sớm biết như vậy’ Vân Thủy mượn cơ hội mặc nhanh quần áo, nhảy ra khỏi thùng tắm, cả người ướt đẫm trốn phía sau Giá Y, “Nương tử, bọn họ cởi quần áo ta!”
      Nàng xoay người. kéo Vân Thủy, “Tắm rửa đương nhiên là phải cởi quần áo, bọn họ chính là giúp ngươi tắm rửa nha!”
      “Mới phải, sách có , nếu nam nhân thoát quần áo chính là lưu manh, là người xấu. Bọn họ thoát quần áo ta, chính là phi lễ ta nha!” Vân Thủy khẩn trương .
      Nàng hết chỗ , nhìn  hai gã sai vặt lắc đầu, làm cho bọn họ ra ngoài, “Vân Thủy, vậy bình thường ngươi là do ai tắm rửa a?”
      “Mĩ Châu nha!”
      “Mĩ Châu? Nàng ta là ai?” Vừa nghe đó là tên nữ nhân, Giá Y trong lòng có chút hồ đồ.
      “Mĩ Châu, chính là thị nữ hầu hạ của ta, nàng là nữ nhân cho lên có thể thoát quần áo của ta a!” Vân Thủy gật đầu , chỉ là Giá Y trong lòng có chút tức giận, tên ngốc tử này ra ngốc, nam nhân thể thoát, nữ nhân liền có thể.


       

      Phong Vũ Yênlinhdiep17 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Vân Thủy Giá Y –  Chương 6.2

      “Mộc Vân Thủy, ta hỏi ngươi, ngươi có hay nghe nương tử trong lời a?” Giá Y nhẫn lại cảm xúc hỏi.
      Vân Thủy cau mày nghĩ lâu .
      “Mộc Vân Thủy?
      “Nương tử, phụ thân có qua muốn ta phải nghe theo lời ngươi , nhưng là trong sách có , nương tử phải nghe tướng công trong lời nha! Có phải hay nương tử phải nghe ta trong lời a?” Vân Thủy hỏi.
      Giá Y giả cười, hai bàn tay nắm thành quyền, “Vân Thủy, ta cũng phải chỉ là nương tử của ngươi nha! Ta còn là ân nhân cứu mạng của ngươi nữa đó! Hẳn là ngươi phải nghe lời ân nhân cứu mạng nga! Trong sách cũng có thế phải ?”
      Vân Thủy suy nghĩ chút, gật gật đầu, “Đúng nga! Trong bản ‘Ân cừu lục’ cũng có nha!”
      “Đúng, đúng! Vậy ngươi từ nay phải nghe ta trong lời có biết hay ?”
      “Ta biết, nương tử. Về sau ta nghe lời ngươi !” Vân Thủy đáp.
      Xem ra nàng về sau phải lấy ‘sách’ chế ‘sách’ “Việc kia từ nay về sau trừ bỏ ta, ở ngoài tuyệt đối thể cho bất kì nữ nhân nào tắm rửa cho ngươi, cũng tuyệt đối thể cho nữ nhân khác thấy cơ thể của ngươi có biết hay ?”
      biết, nương tử! Cái kia tại có phải hay ngươi tắm cho ta!”
      Giá Y vừa nghe, mặt lại đỏ lên, nhưng là sớm muộn gì cũng đối mặt, nàng nổi ác tâm, cởi bỏ áo khoác Vân Thủy……..
      Đối với Vân Thủy ra là thói quen, nhưng mặt Giá Y lại đỏ bừng, dù là đại nương, nhưng cũng là lần đầu tiên thấy nam nhân cởi trần, Vân Thủy ngồi trong bồn tắm, Giá Y ở ngoài cầm khăn chà lau lưng, Vân Thủy thầm : “Nương tử,  Mĩ Châu cho ta tắm giửa thời điểm, đều cho ta xem sách, ngươi cũng có thể đưa cho ta quyển sách có thể chứ?”
      Giá Y vừa nghe xong, linh cơ động, : “Vân Thủy, ngươi phải muốn nghe ta trong lời sao? Như vậy thời điểm tắm rửa về sau thể đọc sách, có biết hay ?” 
      “Nga!” Vân Thủy thanh mang theo thất vọng, nhưng vân phản đối.
      Giá Y xõa tóc Vân Thủy ra, chậm rãi mát xa “Vân Thủy, nếu ngươi đọc sách lúc tắm rửa, có nghĩ hay làm ướt mất sách, như vậy sách liền hư, ngươi xem có đúng ?”
      “Đúng nga! Nương tử, ngươi giỏi nha! Chưa có người nào từng như vậy qua với ta, Mĩ Châu mỗi lần trước lúc tắm rửa đều đưa trước sách cho ta, còn chê ta phiền toái! Nàng còn có thể cười nhạo ta a!”
      Giá Y trong lòng trầm xuống, Vân Thủy này coi như cũng phải bất trị, chỉ là ham sách quá làm cho người khác muốn để ý, có người chuyện, liền xem sách thành si. Nàng ôn nhu vuốt tóc Vân Thủy, “Ngươi xem sách là chuyện tốt, nhưng chú ý thân thể chuyện tốt biến thành chuyện xấu!  Ngươi sau nghe lời ta , về sau chúng ta cùng ăn cơm, tắm rửa, lúc ngủ nhất thiết phải lúc nào cũng đọc sách được ?”
      “Nhưng là, ta đây phải làm cái gì a?”
      “Ngươi có thể cùng ta chuyện a! Ngươi có thể cho ta biết ban ngày ngươi đọc những sách gì, ngươi ban ngày xảy ra những tình gì, ta cũng có thể cho ngươi chuyện của ta nha!” Giá Y cười , lấy khăn lau khô tóc, thuận tiện giúp Vân Thủy mặc quần áo.
      Vân Thủy trong mắt có chút kinh ngạc, nhing chằm chằm vào Giá Y, “Nương tử, ngươi muốn nghe ta chuyện sao? Nương ta cũng muốn nghe ta về sách, ngươi nguyện ý sao?”
      Giá Y trong lòng cười thầm, nàng chỉnh lại vạt áo Vân Thủy, “Ta là nương tử  ngươi nha! Tướng công nếu nghe lời nương tử , nương tử đương nhiên nguyện ý nghe tướng công thuyết thư, chỉ cần ta có thời gian, vô luận ngươi bao lâu ta còn lắng nghe!”
      “Nương tử, ngươi tốt nha! So với trong sách còn tốt hơn!”
      Giá Y cười cười, “Vậy tướng công có hay về sau càng phải nghe lời nương tử a?”
      “Ân!” Vân Thủy dùng sức gật đầu.
      “Tốt lắm, chúng ta kính trà phụ thân và nương !” Giá Y .
      “Được!”
      Giá Y và Vân Thủy thu thập thỏa đáng rồi cùng nhau tiến vào đại sảnh, Mộc lão gia và Mộc phu nhân thấy tinh thần sáng láng, trong lòng mừng rỡ, đối với Giá Y càng thêm thích.
      Giá Y quỳ xuống hai tay bưng trà, “Phụ thân, người uống trà!”
      Mộc lão gia mặt mày hồng hào, “Hảo, hảo!” 
      “Nương, người uống trà!”
      Mộc phu nhân cúi thấp đầu, mắt hơi ướt, nàng lần đó cũng nghĩ đến lần đó thú được tức phụ như vậy! “Giá Y, mau đứng, về sau chúng ta chính là người nhà!”
      Giá Y đứng dậy, Mộc lão gia cũng theo đứng dậy, “Phu nhân, ngươi như thế nào lại muốn khóc a! Đây là chuyện mừng mà, mau thu hồi nước mắt, chúng ta cùng nhau ăn sáng ! Giá Y và Vân Thủy chắc cũng đói bụng!”
      “Hảo, Giá Y, chúng ta cùng ăn sáng!” Mộc phu nhân đáp.
      “Mộc lão gia biết bữa sáng có thể cấp cho ta vị trí được ?” tiếng thanh quen thuộc từ cửa truyền đến, Giá Y kinh ngạc xoay đầu. “Phong Trường Suất?”
      Mộc lão gia kinh ngạc nhìn Giá Y, trong mắt có nghi vấn, Giá Y liền giới thiệu : “Phụ thân, vị này là Phong Trường Suất, lão bản của ‘xuân phong như ý lâu’ là bạn cũ của con!”
      Mộc lão gia trong lòng khó tránh khỏi nghi ngờ, Giá Y như thế nào lại cùng thanh lâu lão bản tương giao! Có là bạn cũ, nhưng dù sao cũng là thương nhân, hơn nữa thấy Giá Y lại nhiệt tình tiếp đón, “Nguyên lai là Phong lão bản a! Vừa lúc chúng ta cùng nhau ăn cơm !”
      Phong Trường Suất hạ thấp người, “Vậy quấy rầy Mộc lão gia!”
      “Phong lão bản, bên này, thỉnh!”
      Đoàn người đến thiên thính, ngồi ở bàn ăn, Mộc phu nhân đối với Phong Trường Suất ràng có phản cảm, bất quá nếu mà đối với Phong Trường Suất có hảo cảm phải bình thường rồi!
      Ngồi xuống hạ, Mộc lão gia liền mở miệng hỏi: biết Phong lão bản với Giá Y như thế nào lại quen biết a!”
      Phong Trường Suất cười, thâm ý mười phần nhìn thoáng qua Giá Y, Giá Y hung tợn vụng trộm  trừng liếc mắt cái cảnh cáo. “Mộc lão gia, đến chuyện này dài! Ta cung tiểu Giá Y thời điểm quen biết, tiểu Giá Y mới mười tuổi, tính vẫn trẻ con, lãi có điểm giống tiểu đại nhân! làm người khác thích a!”
      Phong Trường Suất càng càng ai muội, Mộc lão gia cùng phu nhân đều nhíu mày, ngay cả ngốc tử Vân Thủy cũng nhìn chằm chằm vào Phong Trường Suất vẻ mặt khó hiểu. Giá Y ở trong lòng hốt hoảng, tên Phong Trường Suất này thừa dịp ngày đầu tiên nàng chính thức ở nhà chồng đến để quấy rối !
      mắt cười vui vẻ : “Mộc lão gia đừng có hiểu lầm, ta cùng tiểu Giá Y tựa như thân huynh muội, chính là khi đó ta liền xem Giá Y chính là muội muội của mình!”
      Phong Trường Suất giải thích xong, Mộc phu nhân cũng nhõm hẳn! Giá Y chính mình cũng có thể thở , trong tâm khỏi đối với Phong Trường Suất sinh oán.
      “Ha ha! Lão phu như thế nào lại hiểu lầm đâu! Ta thập phần tin tưởng tức phụ của ta, ngươi xem xem Vân Thủy chúng ta, tinh thần chưa từng giống như hôm nay” Mộc lão gia cười .
      Mộc phu nhân mặt cũng lộ ra ý cười, bởi vì là tân hôn, Giá Y và Vân Thủy đều mặc áo màu hồng nhạt, Giá Y lại tự chải đầu cho Vân Thủy, cố lưu ý để xõa mảng tóc che vết sẹo chán, hơn nữa vừa mới tắm rữa lên Vân Thủy có tinh thần ít!
      Tất cả mọi người đều cùng lộ ra mỉm cười, Vân Thủy ăn điểm tâm : “Đó là bởi vì nương tử vừa mới tắm cho ta sạch . ta bây giờ vẫn còn mùi hương đấy!”
      Mặt Giá Y nháy mắt đỏ lên, lấy tay véo nhát vào đùi Vân Thủy, ai ngờ Vân Thủy ‘Ai ui’ tiếng, “Nương tử, ngươi véo ta, đau quá nga! Vừa mới chính là ngươi tắm cho ta nha! Ngươi còn về sau cho nữ nhân khác……..Ô ô!” Nàng phen che miệng Vân Thủy, giả cười, “Vân Thủy giỡn, giỡn……”
      Mọi người tất nhiên là biết lời ai là lời , đành phải nén ý cười, cúi đầu ăn đồ ăn sáng.
      Phong Vũ Yên, Trâulinhdiep17 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 7
       
       
       Giá Y vì muốn đánh vỡ trầm mặc, mở miệng : “Phụ thân, vì gì mà nhìn thấy đại ca đâu?” Trong tư liệu Phong Trường Suất đưa có Vân Thủy có ca ca do vị thiếp sinh ra, nhưng trước thấy, ngay cả sau thành hôn cũng chưa gặp qua.
      Mộc phu nhân nghe, mặt cúi xuống dưới, còn vẻ mặt Phong Trường Suất lại như xem kịch vui, Mộc lão gia khụ khụ tiếng : “Thiên Thủy cùng thê tử và nương qua biên ải thu mua bảo thạch, cửa hiệu của chúng ta hàng năm vào tháng sáu đều qua biên ải thu mua bảo thạch, trân châu, chờ người thời gian nữa tìm hiểu về cửa hiệu của chúng ta hiểu được!”
      Giá Y gật gật đầu, Mộc phu nhân tựa hồ muốn đề cập đến Vân Thủy, nàng cũng muốn hỏi nguyên nhân.
      Điểm tâm xong, Phong Trường Suất cáo từ rời , nhưng khi Phong Trường Suất vừa khỏi, gã sai vặt trong phủ khẽ hỏi, “Lão gia, Phong lão bản đưa hạ lễ đến giờ làm sao?”
      Giá Y ghé mắt, hạ lễ?
      “Hạ lễ là cái gì?”  Mộc lão gia hỏi.
      Sai vặt trong phủ nâng hai hòm gỗ lên, Giá Y thử mở hòm gỗ, trong phòng trận hấp khí, bên trong thùng gỗ ánh châu báu tỏa ra chói mắt, toàn bộ đều được khảm nguyên thạch, ngay cả Mộc lão gia, người luôn luôn nhìn qua các bảo thạch quý giá cũng phải hô ‘Thượng phẩm’
      Giá Y quay người lại mở hòm gỗ còn lại, lần này là tiếng Vân Thủy đầu tiên hoan hô,color: “Trời a! Nương tử, đây toàn là sách độc bản, toàn là loại ngàn vàng khó kiếm a! Nương tử có thể cho ta mượn nhìn xem được ? Ta cam đoan tuyệt đối phá hư, ta hứa đó!”[/I]
      Bảo thạch cùng với sách vở đối với Giá Y hoàn toàn có sức hấp dẫn, xem ra Phong Trường Suất này hiển nhiên phải mang lễ vật này cấp nàng, mà là thay nàng giúp cho phụ thân cùng tướng công vui mừng, nỗi khổ tâm cần cũng biết a! Bất quá thấy Vân Thủy vui mừng lên trong lòng nàng cũng thấy vui vẻ, “Vân Thủy, chỗ này đều tặng cho ngươi!”
      Vân Thủy vẻ mặt tin vào điều vừa nghe, “Đưa ta?” trong lòng vui mừng như điên, thậm chí hưng phấn ôm lấy người Giá Y, “Nương tử, ngươi tốt quá! Ngươi tốt quá!”
      Vân Thủy lao về phía hòm sách, lưu lại Giá Y ngây người, hồi phục lại, nàng chỉ biết cười khổ, lần đầu tiên cùng tương công của mình ôm, lại vì thùng sách của Phong Trường Suất, xem ra nàng đúng là phải cảm ơn a!
      “Giá Y, bảo thạch này ngươi mau cầm được rồi!” Mộc lão gia mắt có lưu luyến , Giá Y giật mình, theo: “Phụ thân, bảo thạch này đều là nguyên thạch, chính là tặng cho con, nhưng con cũng có biện pháp dùng, phụ thân nếu thích, lấy tạo vài món phụ tùng cho nương! Đến lúc đó đừng quên cấp cho con kiện là tốt rồi!”
      Giá Y ngữ khí nhàng, vừa chúng tâm ý của Mộc lão gia, còn quên nhắc đến Mộc phu nhân, có thể là tinh tế hiểu lòng người!
      Nội thư phòng
      “Phu nhân, thiếu phu nhân đến!”
      “Giá Y, mau vào!” Mộc phu nhân thân thiện lôi kéo Giá Y vào nhà, trong lòng vui mừng lộ ra mặt, cưới được tức phụ như vậy cho con trai, nàng cũng cảm thấy hãnh diện.
      Trong nội thư phòng đặt toàn sổ sách, Giá Y cười, xem ra vị bà bà này của mình cũng phải là nữ nhân đơn giản ak!
      “Giá Y, ta chỉ có đứa con là Vân Thủy, ngươi gả vào đây, ta cũng coi ngươi như là nữ nhi của ta” Mộc phu nhân kéo Giá Y lại gần .
      “Nương, mẫu thân Giá Y tuổi mất sớm, về sau con cần người chỉ dậy nhiều hơn a!”
      Mộc phu nhân vừa nghe, trong lòng càng thương tiếc. “Giá Y, Vân Thủy như thế nào hẳn ngươi cũng biết, ta và lão gia đều phải bận lo cho sinh ý cửa hiệu Mộc gia, căn bản có thời gian quản , thời điểm ta phát có chỗ thích hợp, đứa này trở thành con mọt sách, cả ngày đọc sách để ý đến người khác, chính là mở miệng ra là . Trong sách thế này, trong sách thế kia, ta là mẫu thân cũng muốn nghe, huống chi người ngoài! Kỳ ta biết trông cậy vào Vân Thủy được, liền ngóng trông cho cưới được danh môn hảo tức phụ, nhưng ai ngờ chỉ trận hỏa hoạn, nhưng lại phá hủy dung mạo của Vân Thủy, ngay vả việc hồi đính hôn với Hoa gia cũng bi từ hôn. Bất quá, ông trời có mắt, làm cho Mộc gia có thể thú được ngươi, Giá Y ngươi có bằng lòng hay giúp Vân Thủy nắm giữ Mộc gia?”
      Giá Y lựa chọn Vân Thủy trong đó cũng có chút vì Mộc gia là trong tứ đại thế gia về kinh thương, nàng chút cũng chưa từng nghĩ đến phải làm thê tử hiền lương quanh quẩn ở nhà, “Nương, nếu là ta có thể hộ trợ tất nhiên là nguyện ý!”
      “Giá Y, ta biết ‘Tố Y phường’ là ngươi tay thành lập, với khả năng của ngươi, ngươi có thể. Ngươi vừa mới tân hôn, vốn nên cho ngươi cùng Vân Thủy thân thiết mấy ngày, nhưng là ta muốn trước khi mấy người kia về đem hết sổ sách của cửa hiệu giao cho ngươi, mới làm cho Mộc gia rơi vào tay ngụy quân tử, Giá Y mấy ngày này phải khổ ngươi rồi!”
      Ngụy quân tử trong miệng Mộc phu nhân tất nhiên muốn đến Thiên Thủy, ca ca của Vân Thủy. nhưng vì sao nàng lại phải cùng Thiên Thủy như vậy kết oán đâu? “Nương, người như vậy tyn tưởng ta, ta tất nhiên bụng làm dạ chịu, nhưng người có thế cho con, tại sao lại đối với ca ca căm hận như vậy a!”
      Mộc phu nhân nắm chặt tay, giận dữ : “Giá Y ngươi mới tới Mộc gia có những điều ngươi biết, chỉ vì ta hồi đó thể có thai, lão gia mới nạp họ Hoa kia, ta là thương tâm, nhưng trước kia vẫn đối xử tử tế với nàng ta, nàng sinh hạ Thiên Thủy, ta cũng coi như con, đại khái trời thương tiếc, Thiên Thủy hai tuổi ta hoài thai Vân Thủy, trước đây lão gia đối đãi Thiên Thủy và Vân Thủy bình thường, nhưng là Thiên Thủy tính tình bá đạo, dung mạo Vân Thủy chính là Thiên Thủy dùng mưu hạm hại a! Ngày ấy chỉ có cùng Vân Thủy ở nhà, bên trong phủ cháy, ngay cả người hầu trong phủ đều tổn hại người nào vì gì mà Vân Thủy lại bị hủy dung mạo, phải có ác tâm a!”
      Mộc phu nhân lời đều là suy đoán, Giá Y cũng thể thừa nhận, bất quá trong lòng đối với Thiên Thủy tâm vẫn phải đề phòng, dù sao cũng là trưởng tử, nhưng có quyền thừa kế, trừ phi là thánh nhân trả ai mang lòng oán hận!
      “Nương, chuyện cũ năm xưa! Ta xem trước chút sổ sách có được ?” Giá Y .
      Mộc phu nhân nghe xong liền đem ba tháng sổ sách mới nhất đưa cho Giá Y, nhưng nàng chỉ cần lật vài tờ liền cảm thấy đúng, “Nương, vì cái gì hàng tháng đều có khoản tiền lớn như vậy xuất ra?”
      Mộc phu nhân thấy, trong lòng khỏi vui mừng, thấy tức phụ khôn khéo, liếc mắt cái nhìn ra sổ sách có chỗ thích hợp, “Giá Y, bởi vì Thiên Thủy có quyền thừa kế, nên công công ngươi liền hàng tháng chia hai thành lợi tức cho .”
      Hai thành? đúng là ít a! “Nương, hai thành là con số , phụ thân đều mỗi tháng cấp cho đại ca sao?”
      Mộc phu nhân gật đầu.
      “Nương, hai thành bạc, nếu vận dụng thích đáng, đến cuối năm ắt làm cho cửa hiệu thêm mở rộng, nếu là hai thành bạc cuối năm cấp hết cho đại ca, có chỗ  được a!” Giá Y hai mắt nhìn chằm chằm vào Mộc phu nhân.
      “Ai……..” Mộc phu nhân khép sổ sách, “Kỳ ta cùng với lão gia cũng chuyện qua, nhưng chuyện đó lão gia đáp ứng qua tất nhiên là có cách nào thay đổi, ta từng đề cập qua hồi, Thiên Thủy còn chưa lên tiếng, Hoa thị kia khóc nức nở, đành phải từ bỏ!”
      Giá Y con mắt sáng chợt lóe lên , “Nương, nếu Giá Y mình cùng đại ca chuyện, người xem có được ?” 
      Mộc phu nhân trong lòng nhất minh, “Giá Y, vậy ngươi cứ làm thế !”
      Được Mộc phu nhân đồng ý, Giá Y tuệ tâm cười, “Nương, người yên tâm, ta kiếm thêm phin toái cho người cùng phụ thân! Về phần đại ca cùng nhị nương, ta cũng nước giếng phm nước sông, bất quá nếu bọn họ làm hại đến Vân Thủy, ta cũng làm bộ mặc kệ!”
      là Mộc gia làm việc thiện tích đức, tức phụ này chỉ khôn khéo, hơn nữa tâm tư nhẵn nhụi, nét. Mộc phu nhân cảm xúc mênh mông, cơ hồ ngẹn ngào.
      “Phu nhân, thiếu phu nhân. Nhị phu nhân cùng đại thiếu gia trở lại!”
      Mộc phu nhân vừa nghe, thu hồi cảm động, trở lại bộ mặt nữ chủ uy nghiêm. Giá Y, chúng ta ra ngoài, để ngươi trông thấy nhị nương cùng đại ca kia của ngươi!” ngữ khí bên trong khó tránh khỏi mang theo châm học.
      Giá Y buông sổ sách, Mộc phu nhân lại lấy nhét vào tay Giá Y, “Giá Y, ngươi tại là Mộc thiếu phu nhân, cầm sổ sách cũng là nắm lấy quyền lợi!”
      Giá Y sớm biết Mộc lão gia và phu nhân cho nàng quyền lợi, nhưng vạn nhất ngờ Mộc phu nhân lại nhanh như vậy giao quyền, còn chưa kịp phản ứng Mộc phu nhân đa lôi nàng ra ngoài thư phòng!
      Tiến vào đại sảnh, chỉ thấy Mộc lão gia ngồi ở ghế chủ tọa, ngồi kế bên là nữ tử tầm bốn mươi tuổi quần áo hết sức hoa lệ, nhất định là tiểu thiếp của Mộc lão gia Hoa thị, đối diện cần cũng có thể đoán ra là Thiên Thủy và thê tử của .
      Bọn họ ba người mặt hề có cảm giác mệt mọi, hề có thái độ của người bán hàng vất vả.
      “Muội muội trở về vừa lúc, để ta giới thiệu cho muội thê tử của Vân Thủy!” Mộc phu nhân lời ràng vô cùng đắc ý, nàng ngồi vào vị chí chủ vị, Giá Y đứng ở bên.
      Hoa thị liếc nhìn Giá Y cái, trong mắt lên tia hận ý, làm Giá Y có phần cả kinh. “Tỷ tỷ là có phúc khí, ngay cả lão bản của ‘Tố Y phường’ cũng có thể thú tới tay Vân Thủy, biết tỷ tỷ hạ bao nhiêu sính lễ a!”
      Mộc phu nhân giận dữ, Giá y phản ứng giữ chặt tay Mộc phu nhân, Hoa thị này ý muốn nàng là dùng tiền thú về, Tiền Giá Y nàng cũng thể nén giận như vậy!
      Giá Y xảo tiếu tiếp: “Vị này nhất định là Nhị nương a! sớm nghe Mộc gia Nhị phu nhân xinh đẹp, hôm nay vừa thấy quả nhiên danh bất hư truyền a!”
      Hoa thị vừa nghe đến đây, khóe miệng nhô cao, xem ra truyền thuyết về Tiền Giá Y bất quá cũng chỉ như thế này, thấy nàng phải cũng nịnh hót phen sao!
      “Nhưng là bên ngoài cũng , Nhị phu nhân dịu dàng, hào phóng, Giá Y xem ra có chút bất đồng a!”
      color: “Ngươi……..rất hiểu lễ”[/I] Hoa thị khó thở, Mộc phu nhân cười thầm, xem ra nàng và con dâu cũng có chỗ bất đồng.
      Giá Y vẻ mặt ủy khuất tiếp: “Nương, con dâu chính là muốn Nhị nương chỉ có dịu dàng hào phóng, mà còn phong độ hơn người, chẳng lẽ con dâu sai rồi sao? Sao lại làm Nhị nương tức giận như vậy!”
      Hoa thị vẻ mặt cứng ngắc, mới biết chính mình trúng kế, xấu hổ thôi. Mãi mới mở miệng được câu, “Lão gia, thiếp thân mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi chút!”
      Mộc lão gia gật đầu, trong lòng tán thưởng Giá Y hảo kế sách.
       
       
       
      Phong Vũ Yênlinhdiep17 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 8
       
       
      Thê tử của Thiên Thủy liếc mắt lườm Giá Y rồi đỡ Hoa thị rời , Mộc lão gia cùng Thiên Thủy coi như chưa có chuyện gì, Giá Y cúi đầu, hôm nay thấy nương bị khinh dễ cũng lên tiếng, phải chính trực, cũng là kẻ bất hiếu, bất quá hai loại này đều đúng, ánh mắt lại thường thường quét về phía Giá Y, ánh mắt này với nàng xa lạ, cảm giác cũng loại với ánh mắt của Phong Trường Suất!
      “Giá Y!”
      “A? Nương, người gọi ta!”
      Mộc phu nhân vỗ vỗ tay Giá Y, “Thiên Thủy, ngươi mới trở về, ở nhà nghỉ tạm mấy ngày ! Trước kia trong tiệm nhiều việc ngươi có gian nghỉ ngơi, nay có Giá Y ngươi cũng phải bận như vậy nữa!”
      Thiên Thủy mỉm cười, “Đại nương, đệ muội mới vào Mộc gia, đối với cửa tiệm quen, ta xem vẫn là ta giúp nàng mấy ngày, giúp nàng mau mau bắt kịp cong việc !”
      Mộc lão gia cười đáp: “Như vậy cũng tốt, ngày mai chúng ta cùng nhau đến cửa hàng”
      “Vâng, phụ thân!”  Thiên Thủy thái độ khiêm tốn. nhưng ánh mắt làm cho Giá Y nổi lên phản xạ cảnh giác, bất quá Tiền Giá Y nàng chưa từng sợ qua cái gì, làm sao lại sợ Mộc Thiên Thủy!
      “Phụ thân, kỳ con dâu muốn xem sổ sách của cửa tiệm” Giá Y xuất ra sổ sách, “Đại ca, đệ muội có việc mong đại ca chỉ bảo!”
      Thiên Thủy kinh ngạc, nghĩ Giá Y nhanh như vậy xem sổ sách! Bọn họ nghe Vân Thủy thành thân vội vàng chở lại! “Đệ muội có chỗ nào hiểu, cứ hỏi thẳng!”
      “”Giá Y thấy trong sổ của cửa tiệm, có chút kỳ quái, bèn hỏi nương, mới biết nguyên lai mới biết phụ thân mỗi tháng đều cấp cho đại ca hai thành thu vào.” Giá Y ngừng lại chút, lúc này nương cùng thê tử của có ở đây, có người gây khó, giờ là thời điểm để . Nếu đáp ứng vậy đành từ bỏ, nhưng có thể vì mặt mũi mà thể đáp ứng việc này.
      “Kỳ đối với cửa hàng mà , hai thành mỗi tháng khó bảo toàn ảnh hưởng đến tài lực cửa tiệm, biết đại ca có hay có thể dàn xếp chút, về sau chúng ta lấy năm tính toán, mỗi tháng lấy danh nghĩa cửa hàng cho huynh vay nợ, cuối năm kết toán, huynh xem như vậy có được !”
      Giá Y mới lần đầu gặp đưa ra cầu này, Thiên Thủy đúng là vạn vạn ngờ, cả người đều ngây dại, biết như thế nào đáp lại!
      “Đại ca muốn sao?”
      Thiên Thủy bừng tỉnh, “, phải, nhưng……….”
      phải là tốt rồi! coi như lời định! Nương, tức phụ đại ca tuyệt đối từ chối đâu mà! Giá Y vừa gặp biết đại ca là người hảo sảng, tuyệt tính toán chi li.” Gia Y thể bộ dạng tiểu nữ nhi, Mộc phu nhân trong lòng cười thầm.
      Mộc Thiên Thủy trong lòng ôm hận, nhưng mặt vẫn ý cười, nghĩ nữ nhân này lại lợi hại như thế, chỉ làm khó nương , mà giờ còn hại , chỉ sợ cũng vì cái gia chủ trước mắt, nghĩ đến đây, Thiên Thủy tâm cũng dần buông. Còn nhiều thời gian, còn có thời gian!
      “Thiếu phu nhân hảo!”
      “Thiếu phu nhân hảo!”
      đường chở về thư phòng, nhóm người hầu ngừng vấn an, Giá Y cười nhất nhất đáp lại. “Tiểu thư, người về!” Vừa đến cửa, Hương Nhi ra đón.
      “Vân Thủy đâu?” Giá Y hỏi.
      “Kia!” Hương Nhi hướng bàn học bĩu môi, “Từ buổi sáng ôm thùng sách trở về, đế ý đến ai! Ta giữa trưa kêu gia ăn cơm, nhìn cũng thèm nhìn đến ta, ta dùng cách của tiểu thư đoạt thư, gia tự nhiên hung hăng với ta, tiểu thư người chính mình gọi !”
      Nga! Ngốc tử này còn có thể hung người khác! Giá Y cởi áo khoác, đến trước bàn học, Vân Thủy cũng phải ở đó đọc sách, mà là chép sách. Ánh mắt hoàn toàn rơi xuống mặt giấy, Giá Y phát ra ngốc tử, bút pháp cũng có chỗ hơn người. Nét chữ ngay ngắn, mạnh mẽ, uyển chuyển.
      “Vân Thủy!”
      ngoài dự kiến của nàng, hề phản ứng! Nàng phen đoạt bút trong tay , Vân Thủy tức tối ngẩng đầu, “Ngươi……….. Nương tử?”  Nhướng mày buôn lỏng, ngữ khí trước cường sau nhu. Giá Y hé miệng cười, ngốc tử này đối đãi với nàng vẫn là khác mọi người!
      “Bằng ngươi cho ta là ai a?” Gia Y hỏi.
      Vân Thủy cau có, “Vừa mới có người giật sách của ta, ta vừa rồi nghĩ lại là , nên…..!”
      Giá Y cười, “Ngốc tử, còn ‘vừa mới’, qua vài canh giờ! Người giật sách của ngươi là thị nữ của ta Hương Nhi, nàng gọi ngươi ăn cơm, ngươi lại hung người ta!”
      “Nương tử, ta, ta…..”
      “Được rồi, ta biết ngươi phải cố ý, đứng lên chúng ta ăn cơm!”
      Vân Thủy cúi đầu nhìn đống sách, trong lòng muốn, nhưng là vẫn nhớ là hứa nghe lời nương tử ! “Vân Thủy, mau chút, chúng ta phải , lúc ăn cơm, tắm rửa và lúc ngủ đọc sách sao?”
      Vân Thủy thở dài, cẩn thận khép sách, đem cất vào thùng, mới theo Giá Y rời thư phòng.
      Hương Nhi sớm chuẩn bị tốt bữa tối cho hai người, Giá Y lôi kéo Vân Thủy vào bàn ăn phía , “Vân Thủy, lần tới nếu là ăn cơm, ta thu hồi chỗ sách kia nga!”
      thể, nương tử, thể a!” Vân Thủy bỏ chiếc đũa, cầm ống tay áo Giá Y kích động .
      “Vân Thủy, ăn cơm, bằng ta thu hồi ngay bây giờ đó!” Giá Y lạnh lùng . Vân Thủy cầm chiếc đũa, nhìn lén Giá Y, nhanh chóng ăn cơm.
      Giá Y nhịn ý cười, gắp thêm đồ ăn cho Vân Thủy, “Ăn từ từ!”
      Ăn xong cơm, Vân Thủy ánh mắt lại liếc về bàn học, Giá Y khụ khụ tiếng, lập tức nhìn về phía Giá Y.
      “Vân Thủy. cho ta hỏi hôm nay ngươi đọc nhưng sách gì a!”
      Vân Thủy trong ánh mắt lóe sáng, “Nương tử, sách ngươi đưa ta hảo nha! nhưng ta hôm nay mới đọc có quyển.” đến đây, Vân Thủy lộ vẻ mặt tiếc nuối.
      Giá Y hỏi: “Đọc quyển, là quyển gì vậy?”
      “Là thi tứ của tiền triều đế vương Phong Cần đế tự tay viết, văn chương hoa lệ, bút pháp cứng rắn, có câu:
      “Ánh tà dương chiều thu tĩnh mịch
      Hận trời cao lẻ bóng mãi mình ta”
      Tà dương, tĩnh mịch, hận trời cao, thuật hết cảm giác độc của bậc đế vương, hảo nha!” Vân Thủy càng càng kích động, trong khi đó Giá Y nghe cũng rất dụng tâm.
      “Nương tử, ta vì muốn phá hư thư, nên quyết định chép trước ra bản sao, sau đó từ từ đọc bản sao, ngươi xem được ?”
      “Được, tất nhiên là tốt lắm! Tướng công rất thông minh nha!” Giá Y khích lệ , Vân Thủy cũng dừng lại bất động.
      “Nương tử ngươi vừa mới cái gì?” mở to hai mắt, liêc nhìn cái khiếp sợ!
      Giá Y nghĩ nghĩ, lặp lại : “Ta ‘Được, tất nhiên là tốt lắm!”
      , phải câu này! Câu sau cơ!” Vân Thủy bắt lấy tay nàng, kích động hỏi.
      “Tướng công rất thông minh nha!”
      Giá Y vừa hết câu, Vân Thủy dùng sức nắm chặt tay nàng, “Ngươi bảo ta tướng công? Ngươi ta thông minh?”
      Giá Y phản ứng lại, nguyên lai ngốc tử đúng là vì những lời này mà bị kích động, nàng vỗ lên chán Vân Thủy chấn an, “Ta là nương tử của ngươi, ngươi đương nhiên là tướng công của ta nha! ngươi xem nhiều sách như vậy, chữ viết cũng rất đẹp, so với ta cũng hơn rất nhiều, ta khen ngươi thông minh cũng có gì đúng nha!”
      Nàng xong, Vân Thủy hốc mắt chậm rãi đỏ, “Nương tử, ngươi tốt! về sau ta luôn nghe lời nương tử ! Nương tử về sau có thể đều kêu tướng công như vậy chứ?”
      Nàng trong lòng đau sót, ngốc tử này có lẽ rất đơn, than tiếng, “Được! Tướng công, nếu ngươi nghe lời ta , vậy chúng ta ngủ ! Được ?”
      “A!” Vân Thủy nhất thời có phản ứng, chờ hiểu được, khóe mắt tự giác liếc về phía bàn học.
      “Tướng công?” Giá Y kêu lên.
      biết a!, lập tức ngủ! Nương tử, mà trước khi ngủ có phải hay chúng ta nên ăn miệng trước abc?”
       
       
       
      Phong Vũ Yên, Trâu, linhdiep172 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :