Vân Long Phá Nguyệt _ Tác giả : Hạ Nhiễm Tuyết - DROP

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yuusa

      Yuusa Active Member

      Bài viết:
      248
      Được thích:
      67
      hóng trước đọc sau
      Met Culan thích bài này.

    2. Met Culan

      Met Culan Well-Known Member

      Bài viết:
      412
      Được thích:
      1,090
      Chương 011 Lần đầu tiên cười

      Edit :Kecil

      Có lẽ vì trong lòng có nhiều chuyện , có lẽ vì thời gian dài chỉ được truyền dinh dưỡng để duy trì mạng sống , Vân Tâm Nhược ăn rất ít , Tử Y hâm nóng qua đồ ăn ,ăn mấy miếng rồi cũng ăn

      Nhìn mấy món đồ ăn nhúc nhích , Tử Y dùng ánh mắt u oán nhìn nữ tử trước mặt , ăn ít như vậy , con gà con ăn so với nàng còn nhiều hơn

      Buông bát xuống , Vân Tâm Nhược coi như thấy ánh mắt lên án của Tử Y , cầm lấy sách bên cạnh bàn tinh tế nhìn , triều đại này chữ cùng chữ phồn thể của thế giới nàng khác nhau lắm , vẫn có thể miễn cưỡng xem được , nàng đối với thế giới này hoàn toàn biết gì cả , trừ bỏ Tử Y , đọc sách là biện pháp tốt nhất , nhìn vài ngày , đại khái cũng hiểu được chút . Hoàn hảo là cái niên đại thái bình( có chiến tranh)

      “Tiểu thư , chúng ta ra ngoài chút ?”quét tước phòng , Tử Y nhìn nhìn thời tiết bên ngoài đề nghị” Người nhìn xem bênngoài thời tiết tốt. Mỗi ngày đọc sách nhiều cũng có ý nghĩa , ngươi xem tiểu thư người ta người nào bắt bướm , du hồ” đống lớn , nếu tiểu thư ra ủy khuất cho nàng

      “Ta tiểu thư , ngươi từ lúc tỉnh lại qua khỏi cửa này!”lại là tiếng oán giận , thanh có chút kìm nén , xem ra nàng muốn sắp phát điên rồi . Ông trời ơi , nửa tháng , nửa tháng a , có người nào nửa tháng ra phòng , nếu là nàng sớm nghẹn chết rồi . Mà tiểu thư nhà nàng cũng thực phải người , cả ngày tránh ở trong phòng chỉ vì cho con chuột ăn

      “Ta có nhà xí!”Vân Tâm Nhược thèm để ý tiểu nha hoàn trước mặt , trả lời bình thường , nàng trước kia ở giường vài năm là thói quen . phải nghĩ ra ngoài , chính là thân thể của chính mình trước mắt chỉ có thể vài bước , nhiều lắm liền duy trì dược

      “Nhà xí? Tiểu thư , người là thục nữ ! Thục nữ a! thể đem nhà xí ra miệng được , rất bất nhã”lại là chuỗi thuyết giáo dài“Tiểu thư ngươi là , về sau cho như vậy” mặt bởi vì sinh khí sớm đỏ bừng mảnh, tiểu thư của nàng nhất định bình thường , cho nên nàng quyết định , phải đem tiểu thư biến thành người bình thường , bước đầu tiên chính là bắt nàng phải ra ngoài“Tiểu thư , Tử Y van cầu ngươi , chúng ta ra ngoài chút . Đúng rồi , ngươi có lẽ còn biết , Vân phủ hoa sen nở rồi , rất đẹp”Trước thử mềm thử xem , nếu được cứng rắn , Tử Y nàng cái gì cũng biết , nhưng là học nguyên bộ vừa nhóc nhị nháo tam thắt cổ của bác đại thẩm phòng bếp

      Vân Tâm Nhược rốt cục ly khai tầm mắt khỏi cuốn sách , khẽ nâng lông mi tinh tế“Hoa sen phía sau nở sao?”

      Đương nhiên , Tử Y lấy ánh mắt xem quái vật nhìn nàng” Tiểu thư ngươi phải là lại bị bệnh . Thiên trạch hoa sen vẫn nở từ tháng ba tới tháng mười”(mình có nhầm nhỉ …)

      ra là thế , Vân Tâm Nhược gật gật đầu , tầm mắt vốn định trở lại sách vở , bất quá nhìn đến cái miệng lải nhải trước mặt , chân Tử Y cũng có ý nghĩ dừng lại , đột nhiên mỉm cười , trí nhớ giống như trở lại nơi rất xa kia , mơ hồ nhớ trước đây xem qua bộ phim hoạt hình , tên nhớ , bất quá Tử Y bộ dáng tại , rất giống , giống…

      con tiểu ong mật , bay sang đông lại bay sang tây , ong ong ong ong ong

      khỏi bật cười , nhưng tiếng cười rất khẽ

      Di , giống như ban ngày ban mặt xuất ánh trăng , Tử Y ngạc nhiên nhìn nữ tử trước mặt , nàng có nghe lầm , tiểu thư của nàng thế nhưng cười ra tiếng , lần đầu tiên a , dễ dàng a . Xoa bóp khuôn mặt đỏ bừng của mình , vẻ mặt ngu ngốc , hoàn hảo trong phòng này chỉ có hai người bọn họ , bằng để cho người khác nhìn thấy , nàng xấu hổ chết mất

      “Ha ha!”lại là tiếng cười , tuy rằng rất . Nhưng lần này rốt cục nghe rồi

      giường mái tóc buông vai , tóc có trang sức gì , tố y tố váy , khóe mắt nhàng cong lên , bên miệng chút độ cong , hoà tan điểm lạnh trong mắt , hai tay đặt đùi , vô y thức đặt lên cuốn sách , bìa sách màu tối , móng tay trơn bóng thản nhiên tầng hồng nhạt nổi bật lên, đúng như bức tranh thủy mặc .

      Chương 012 có để ý

      Edit: Kecil

      Có lẽ là nên cảm tạ tiểu ong mật Tử Y này , Vân Tâm Nhược buông quyển sách tay , đáp ứng cùng nàng ra ngoài chút , Tử Y vui vẻ theo sau nàng , mau chóng lấy thêm quần áo cho tiểu thư rồi chạy ra mở cửa . Bất quá nàng tựa hồ quên hỏi tiểu thư nhà nàng vừa rồi cười cái gì . Chờ tới khi nhớ lại , người ta nửa lời cũng , hại nàng buồn bực nửa ngày , bất quá đó là chuyện sau

      Bí phương viện , Vân Tâm Nhược sống ở tiểu viện , bình thường cũng chỉ có mình Tử Y tự làm mọi việc , tuy rằng nhìn có vẻ đơn sơ , lại cực kỳ thanh nhã , trước cửa có hoa viên , bên trong có vài loại hoa , mặc dù phải thực đẹp nhưng rất dễ nhìn , bốn phía là gốc cây phong lá đỏ, vậy mùa thu nhất định là mảnh lửa đỏ

      ra sân , Tử Y nhìn thấy Vân Tâm Nhược thân hình khẽ chao đảo , thở tiếng , vội vàng lên đỡ lấy nàng

      Ổn định thân hình xong , nhìn bàn tay đặt người mình , Vân Tâm Nhược cúi đầu . Nhíu mày , trong lòng bàn tay truyền đến quan tâm của Tử Y , nhưng là nàng có cảm giác thích

      “Tiểu thư!”Lúc này Tử Y là buông tay tốt , mà buông cũng tốt , buông tay , nàng sợ tiểu thư đột nhiên té ngã , nàng nâng dậy nổi , buông , tiểu thư lại thích người khác đụng nàng . Thực mâu thuẫn a

      thôi.” có thả ra tay của nàng . Vân Tâm Nhược ngầm đồng ý . Tùy ý nàng giúp đỡ mình , kỳ có người quan tâm cũng sai

      “Hảo!”Tử Y nhếch môi cẩn thận giúp đỡ nữ tử bên người , tiểu thư nhà nàng bắt đầu nhận quan tâm của người khác , thành công bước đầu tiên

      Thời tiết vô cùng tốt, vạn dặm mây , giữa trưa gió có chút ấm áp, ra tiểu viện , Vân Tâm Nhược mới phát ra Vân phủ so với tưởng tượng của nàng lớn hơn nhiều . Núi giả kì thạch , nơi nơi là muôn nghìn màu đỏ hoa hồng , có lớn có ., mỗi bông đều có thể thấy được thập phần trân quý . Dọc theo đường gặp qua ít nô tài nha hoàn , đều là nhàng liếc mắt cái , tôn trọng cũng bài xích , dù sao là thói quen , Vân tam tiểu thư được sủng , mọi người trong lòng đều biết . Nhưng là , dù sao chủ tử cũng là chủ tử , nô tài là nô tài , vẫn có chút kiêng dè , Tử Y cẩn thận giúp đỡ Vân Tâm Nhược , nhìn người người tới lui ai nhìn chủ tớ bọn họ , hung hăng trừng , sau đó cúi đầu , trng lòng lại trận chua xót , nàng quen , tiểu thư thực nhà nàng cũng quen , nhưng là tiểu thư tại sao? . Có thể hay khó chịu

      Mu bàn tay truyền đến mảnh ấm áp , Tử Y nâng lên, liền nhìn thấy bàn tay trắng nõn đặt lên mu bàn tay nàng , ngón tay mãnh khảnh , thanh lạnh nhạt truyền đến

      “Mỗi người đều có cuộc sống của chính mình , cái nhìn của người khác là áp đặt lên bản thân mình , nếu mọi chuyện đều để ý , càng ngày càng nặng , như vậy liền quá mệt mỏi , bọn họ là bọn họ , chúng ta là chúng ta” “Tử Y hẳn là người dễ dàng vui vẻ”tạm dừng chút , Vân Tâm Nhược ánh mắt như thu thủy nhìn về phía nàng , giải quyết vấn đề của nàng , đúng vậy, Tử Y chính là người như vậy sai .Tại phòng bếp Vân Phủ mọi người đều thực vui vẻ mà , khỏi cười hắc hắc

      Vân Tâm Nhược nhìn nàng tươi cười , trong mắt hơi hơi có chút ý cười , có thể khoái hoạt , phải mọi người ai cũng có thể như vậy , trắng ra người là tư dục , ai cũng đều muốn điều tốt nhất với mình , nhân chi sơ , tính bản thiện , hoặc là nhân chi sơ , tính bản ác . đúng là khó có thể định nghĩa , nàng kỳ người cực kì đơn giản , có chút này nọ là chuyện nàng thể lựa chọn , giống như nàng hề muốn biết suy nghĩ người khác , mỗi người đều có bí mật của mình , đó là độc hữu , thể cùng người chia xẻ . nàng thích thăm dò lòng người , biết nhiều lắm hẳn là chuyện tốt, bởi vì lòng người khó dò , bên trong có chỗ tối cũng có chỗ sáng , biết gì tốt hơn

      điểm sai , nàng phạm hai lần , cho nên lúc này đây , nàng tuyệt đối để cho người khác biết năng lực của mình . Nếu , nàng tự hại mình

      Tử Y nhìn Vân Tâm Nhược trước mặt chớp mắt , vẻ mặt trầm tư , biết suy nghĩ cái gì, tựa hồ ai có thể vào lòng nàng

      “Cái kia tiểu thư thèm để ý sao?”đột nhiên mở miệng hỏi . Nàng có điểm để ý a , nhưng là biết vi tiểu thư này trong lòng nghĩ như thế nào

      “Tiểu thư nhà ngươi để ý sao?”Vân Tâm Nhược hỏi lại . Tiểu thư nhà nàng , đương nhiên là chỉ Vân phủ Vân Tâm Nhược

      “Tiểu thư lúc ban đầu để ý , nhưng sau lại có cảm giác gì”Giống như nhớ lại , Tử Y kể ra chuyện tình của vị tiểu thư kia “Có lẽ là bức chính mình thèm để ý ? Đường đường Vân phủ Tam tiểu thư, nô tài coi thường , lão gia chẳng quan tâm, làm cho tiểu thư đối với nơi này hoàn toàn chết tâm , tới khi gặp người kia…..” tới đây , Tử Y bĩu môi , vẫn là thể nhận cái mã phu làm gia . Bất quá tiểu thư hạnh phúc là được

      mặt vui mừng cười“Tiểu thư , nàng tại thực hạnh phúc!”Tử Y khẳng định

      “Ân!”Vân Tâm Nhược nhàng gật đầu , có thể cùng người mình cùng nhau sóng , nhất định hạnh phúc

      “Tiểu thư sao? người có để ý ?”còn chưa nghe được đáp án mình muốn Tử Y hỏi lại lần nữa

      “Nàng để ý ta để ý cái gì?”Thành trả lời , đó cũng phải chuyện của nàng , để ý làm chi . Tử Y vỗ vỗ đầu , nàng sao lại ngốc như vậy

      “Ha ha…….”tiếng cười xấu hổ ngừng , có chút kỳ quái , thậm chí có điểm chói tai , làm người nghe lòng chíp bông( hình như là tim đập mạnh phải)

      Chương 013 Hoa sen tuyệt mỹEdit:Kecil
      theo Tử Y lúc , nghe được trận mùi hương truyền đến , đập vào mắt là hồ hoa sen tuyệt mỹ , màu xanh lá sen vây xung quanh , phấn nộn hoa sen tụ chỗ , giống như bên hồ , mặt mảnh thẹn thùng , tươi mát vô tà
      Sen , gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn
      Bên hồ là cây liễu thụ , liễu lay động , tư thái thướt tha, Vân Tâm Nhược tựa vào cây liễu , lẳng lặng nhìn hoa sen trong hồ , đôi mắt trong trẻo, giống như nhớ lại , lại giống như tự hỏi
      Mặt hồ yên tĩnh , ngẫu nhiên nhảy lên vài con cá , vung cái đuôi , vội vàng lẩn vào trong nước , giống như bị ngươi ta làm cho kinh hách(ngạc nhiên), sau đó nghe bỏm tiếng , bọt nước mảnh
      Tử Y cũng nhìn hồ sen này , “Đại tiểu thư khi vừa sinh ra là lúc hoa sen nở rộ , cho nên ở đây liền có hồ sen này”Tam tiểu thư trước kia cũng để ý tồn tại của hồ sen , bất qua sau này còn nữa . Cho nên nàng thoải mái , sau đó nhìn kỹ phản ứng của Vân Tâm Nhược
      Giống như nàng nghĩ , Vân Tâm Nhược dựa vào gốc cây nhắm chặt hai mắt , thần sắc bình thường
      Mùi hương ngào ngạt , hồ nước dập dờn bồng bềnh , trong trung truyền ra tiếng đàn như như , như nước chảy mây bay , tuyệt đẹp chi cực , khi vui , khi ưu thương , giống như hoa ở trước mắt cũng muốn theo nhạc mà múa , Vân Tâm Nhược hiểu cầm , lại có cảm giác tiếng đàn giống như Thiên . Hảo cầm , hảo .

      Vì thế lẳng lặng nghe“Là ai khảy đàn?”đứng thẳng dậy , quay đầu hỏi Tử Y đứng bên cạnh , Tử Y cũng thập phần mê mẩn , tới khi nghe được tiếng Vân Tâm Nhược hỏi , mới phục hồi tinh thần lại đáp
      “Là Đại tiểu thư , Đại tiểu thư có danh là tài nữ , cầm kĩ* của nàng rất cao”(kĩ thuật cầm)Tử Y tự hào , chút ghen tị , tuy rằng Đại tiểu thư đoạt hết sủng ái của tiểu thư , nhưng là , chính mình cũng là người Vân phủ , có cái nhân vật nổi danh như vậy , là người Vân gia , đương nhiên phải hãnh diện rồi
      “Nàng tên là gì?”Vâm Tâm Nhược có chút hiếu kì hỏi
      “Đại tiểu thư gọi là Vân Thiển Y , ở tại Vân nguyệt các . Năm nay 19 tuổi , còn chưa kết hôn”Tử Y thập phần tri vô bất ngôn , ngôn vô bất tẫn( hết)
      “Vân Thiển Y!”cái tên tinh tế , cầm mĩ , cái tên mĩ(đẹp), người đâu?
      Thu hồi chút lòng hiếu kì , chuyện đó cùng nàng quan hệ , nàng cũng có hứng thú . Nơi có người chính là phiền toái , nơi có đại nhân vật , là phiền toái càng lớn hơn nữa , nàng tại cái gì cũng muốn làm , thầm nghĩ lẳng lặng nghe gió xem mưa , cái bí phương viên là đủ rồi . Nếu tương lai có ngày, lòng của nàng bình tĩnh lại , nàng cũng có đủ năng lực . Có lẽ nàng rời nơi này , về phần về nơi nào , là chuyện sau , cái thời đại hoàn toàn xa lạ , nàng hoàn toàn có quyền thế , có tiền bạc , nàng đương nhiên ngu ngốc , cho nên tại nghĩ rời
      ra ngoài thời gian lâu rồi , nàng có chút buồn ngủ , nên trờ về nghỉ ngơi , hôm nay như vậy đủ rồi , chỉnh lại quần áo người , đối với Tử Y câu” Trở về!” thêm bớt chữ nào , liền hướng tiểu viện tới , Làn váy lay động , tiêu sái như thần
      “Tiểu thư , người gặp đại tiểu thư sao?”đột nhiên thấy động tác của nàng , Tử Y trong lúc nhất thời còn chưa kịp phản ứng?
      Vân Tâm Nhược xoay người dừng ánh mắt kỳ quái liếc mắt Tử Y cái , giống như nhìn thấy quái vật” Thấy nàng? Ta muốn gặp nàng làm gì? Ta lại biết nàng?”
      Ách………
      Tử Y nhất thời giống như suy bụng ta ra bụng người , nàng lại lý giải sai lầm rồi , nàng còn tưởng rằng tiểu thư đối với Đại tiểu thư có hứng thú? Nàng làm nha hoàn là….có chút thất bại ….. Tâm chủ tử , như kim đáy biển a
      Tiếng đàn vẫn tiếp tục du dương vang lên , người đánh đàn đâu? Người đàn có dùng tâm mà đàn hay , tiếng đàn có tri , hơi tái nhợt vô lực ít . Tiếng đàn lưu chuyển thản nhiên bi thương , Nếu dùng tai nghe , có lẽ nghe được , dụng tâm nghe , cũng nhất định có thể nghe được , có lẽ ngay cả người đánh đàn cũng biết . Tình…..sợ là sớm đâm sâu vào lòng

      Vân Tâm Nhược dừng lại cước bộ , nhìn về phía xa xa , cái kia hẳn là Vân nguyệt các , lông mi run rẩy , xem ra , bí phương viên so với Vân nguyệt các thoải mái hơn

      Chương 014 Vân Thiển Y

      Edit: Kecil

      Ngày chậm rãi qua , thời gian cùng vì ai mà dừng lại , đảo mắt bán nguyệt qua

      Bên trong vườn bí phương , Tử Y kéo tay áo , cẩn thận chà lau bàn , lưu chút tro bụi nào , lau hoàn xong , nàng lau phen mồ hôi trán , thắt lưng có chút đau nhức , thu thập tốt hết thảy , ra phòng xem chủ tử của nàng

      Trong vườn cỏ xanh , hoa tươi nở ra , ánh nắng theo kẽ hở lá cây hồng phong chiếu vào nữ tử nằm nhuyễn tháp*

      Quần áo màu trắng , bao bọc lấy thân thể quá mức mảnh khảnh của nữ tử , nữ tử nằm ngửa , ánh mặt trời chiếu vào thân thể nàng , tầng sáng màu vàng như nhập vào thân thể nàng , làm cho làn da có chút ửng đỏ . Nhắm chặt hai mắt , lông mi dày rậm , cái mũi khéo léo hô hấp nhàng , ngực cũng cùng nhau phập phồng . Khung cảnh tĩnh lặng như thế , nhưng đôi mi thanh tú nữ tử lúc này nhíu chặt lại , trán xuất tầng mồ hôi mỏng , môi mịn nhẽ mấp máy , phun ra thanh đứt quãng nghe . Hiển nhiên là ngủ tốt rồi

      Tử Y nhìn thấy bất đắc dĩ thở dài , lại là ác mộng , ngay cả ngủ còn yên , trách được mỗi ngày ăn cơm , cũng chả thêm được miếng thịt nào , người ta ăn ngon ngủ ngon tốt , tiểu thư nhà nàng ăn ngon , ngủ càng ngon , nàng hoàn toàn bất lực

      tới khẽ lay nữ tử nằm nhuyễn tháp , gọi” Tiểu thư , tiểu thư , tỉnh tỉnh !”

      “Ân?…..”Vân Tâm Nhược khẽ mở hai mắt , có chút sương mù , nhắm mắt lại , mở lại , ánh mắt trong trẻo vài phần , như là hoàn toàn thanh tỉnh . Ngồi dậy , nàng nhu nhu chút trán hỏi“Ta ngủ bao lâu rồi?”

      “Nửa canh giờ”Tử Y thay nàng sửa sang lại sợi tóc loạn , giống như lơ đãng hỏi” Tiểu thư nằm mơ?”

      “Ân”Giống như muốn nhiều , chỉ chữ trả lời Tử Y” Ta rửa mặt chải đầu chút “xoay người liền vào phòng

      Nhún nhún vai , Tử Y cũng hỏi nhiều , nàng biết Vân Tâm Nhược muốn , nàng muốn , hỏi như thế nào cũng trả lời . Nàng muốn , cũng chủ động . Dù sao cũng là người kỳ quái . Có khi nàng kiêng kị cái gì , thẳng vào vấn đề, có khi ngây thơ như tiểu hào tử , nàng biết đọc chữ nhưng viết chữ . Cầm kỳ thi họa biết làm , nhưng lại cực kì hiểu . Lắc đầu , suy nghĩ mấy chuyện đó làm cho Tử Y đau đầu , đem nhuyễn tháp dọn dẹp sạch thôi

      Vân Tâm Nhược vào phòng , rửa mặt chải đầu đơn giản , mặc thêm lớp quần áo chuẩn bị cùng Tử Y nhìn hoa sen , nàng thích mùi hương ở đó , nồng , thấm vào ruột gan , theo mũi hít vào sâu tận trong cơ thể , sau đó thở ra , liền thấy tâm trầm tĩnh hơn rất nhiều

      Nàng vừa rồi lại mơ thấy

      Lôi ca ca……. Tiểu Nhược mang ngươi nhìn hoa sen được

      Còn chưa đến bên hồ kia , tiếng đàn quen thuộc ràng truyền tới , nghe qua rất nhiều lần nhưng ràng như hôm nay , tựa hồở rất gần

      Vừa đến gần thấy hai tỳ nữ , người mặc hoàng y(áo vàng) người mặc phấn y(áo hồng)đứng ở cạnh bên người nữ tử đánh đàn, nữ tử đánh đàn mặc y phục ở ngoài màu xanh lục , màu gấm trắng bên trong , xem ra vải dệt vô cùng tốt , tóc dài vấn lên , tạo thành dịu dàng thướt tha , nữ tử đưa lưng về phía Vân Tâm Nhược nên thấy diện mạo , nhưng nhìn xem bóng dáng , liền cảm giác là cái nữ tử tuyệt mỹ

      cần nàng cũng biết nữ tử này là ai , đại tiểu thư Vân phủ , Vân Thiển Y

      “Đại……..”Tử Y che miệng lại , nghĩ như thế nào cũng nghĩ ở chỗ này gặp được các nàng . Trong lúc nhất thời biết cái gì cho phải ? Trong lòng vừa vội , lại vừa giận , trong lúc nhất thời có chủ ý , có chút hoang mang lo sợ

      Vân Tâm Nhược nhìn Vân Thiển Y , vị này là đại tiểu thư đoạt hết ba ngàn sủng ái của Vân tam tiểu thư , vậy quan hệ bọn họ cũng là tốt

      Ba người phía trước nghe được có động tĩnh , toàn bộ quay đầu nhìn chủ tớ hai nàng . Thấy , ba ánh mắc thần sắc giống nhau , mặc hoàng y nữ tử trong mắt ràng mang theo khinh thường , giống như bọn họ là ruồi bọ . Mà hồng nhạt nữ tử mặt chút thay đổi , đối với bọn họ như có gì . Chỉ có nữ tử ngồi ánh mắt phức tạp hơn vài phần . Giống như ngoài ý muốn , giống như biết , còn thêm chút áy náy , hơi lúng túng . Hai bên môi nàng khẽ nâng lên , chút ý cười ôn nhu dâng lên

      “Tam muội , các ngươi cũng đến đây?”Thanh ôn nhu , chỉ thấy Vân Thiển Y đứng lên . bước chân hướng ra chỗ Vân Tâm Nhược , làn váy khẽ bay , hoa sen phía sau nở rộ , khung cảnh tuyệt mỹ

      Vân Tâm Nhược giương ánh mắt đánh giá nữ tử trước mắt , mi như thúy vũ , da trắng như tuyết , mắt ngọc mày ngài , khuynh quốc khuynh thành cũng sai , hảo cái nữ tử tuyệt sắc

      Chương 015 Xa lạ

      Edit : Kecil

      Vân Thiển Y cũng nhìn Vân Tâm Nhược , hai người tuy là tỷ muội , nhưng là rất ít gặp mặt , cho dù gặp cũng chỉ gật đầu chào hỏi , câu nào . Nàng vẫn nghĩ Vân Tâm Nhược hận nàng , cho nên cũng dám tới bí phương viên , sợ làm Vân Tâm Nhược thương tâm , nàng cướp tình thương của phụ thân đối với Vân Tâm Nhược, nên đối với Tam muội là có loại cảm giác áy náy . Nàng cũng nghĩ rằng hôm nay lại gặp được Tam muội , bất quá vì sao nàng lại có cảm giác này , Tam muội giống như thay đổi thành người khác . Khí chất biến hóa cực khác . Trước kia dù sao cũng là hiểu biết hai , tam muội tính tình ôn nhu nhu thuận . Nhưng là tại sao lại khác như vậy . Nếu phải khuôn mặt giống trước , nghĩ là người khác

      Chỉ thấy nữ tử trước mắt thập phần gầy , gió thổi qua , nhìn càng thêm đơn , tóc có trang sức gì , làn da trắng nõn tới trong suốt , dưới da từng mạch máu đều có thể thấy được , ngũ quan tinh xảo thanh tú , nhất là đôi mắt , như biển cả , sâu thấy đáy , nhìn vào cảm giác như có vài phần đau thương chảy qua , tinh tế, nhợt nhạt . Khí chất vô nhiễm bụi trần , toàn thân phát ra loại hơi thở lạnh lùng

      Đây là Tam muội của nàng sao? như thế nào lại thay đổi nhiều như vậy , Vân Thiển Y trong lòng vô cùng kinh ngạc , đối với dung mạo chính mình thập phần tự tin, hôm nay lại có cảm giác , Tam muội tuy rằng xinh đẹp bằng chính mình, nhưng lại hề thua kém mình . Nhất là cổ khí chất kia , lại hơn mình rất nhiều . Nội tâm thế nhưng lại sinh ra cỗ ghen tị

      Bình tâm lại , nàng đối với ý nghĩ của mình có chút xấu hổ , sắc mặc hơi hồng , chính mình đoạt của muội muội nhiều thứ , thế nhưng lại còn có ý nghĩ như vậy , là……

      Nàng bắt đầu chút ý cười ôn nhu , càng phát ra sáng lạn , đứng dậy hướng Vân Tâm Nhược , lôi kéo tay nàng , muốn lòng mình cho nàng biết . cho nàng kỳ chính mình thực rất thích nàng

      “Tam muội , Đại tỷ…….”Lời còn chưa hết , lại bị động tác của Vân Tâm Nhược đánh gãy

      Vân Tâm Nhược nhíu mày , nhìn đến nữ tử cầm lấy tay mình , lập tức rút ra . Người này quá mức giả tạo , nàng thích , nữ nhân này vô hại giống như ở ngoài mặt

      Xoay người , tiếng nào bước ,những người ở đây nàng biết , nàng chỉ biết Tử Y thôi , cần phải để ý tới người khác

      Tử Y có chút thẹn thùng nhìn Vân Thiển Y , đây đúng là tiểu thư nhà nàng a . Vĩnh viễn hành động khác dự kiến của mọi người

      “Thực xin lỗi , thực xin lỗi……” ngừng cúi đầu giải thích , nàng cảm giác mặt mình sắp phun ra máu rồi , tiểu thư nhà nàng , là làm người ta kinh hãi muốn chết mà , ở cùng nàng , trái tim tuyệt đối phải cường đại mới được , người bình thường , nếu nhìn thấy người khác hướng mình chào hỏi , cho dù là người xa lạ , tối thiểu cũng cười cái . Cho dù cười , khẽ gật đầu cái cũng được , nhưng là tiểu thư nhà nàng . Ánh mắt nhìn về phía Vân Tâm Nhược , vừa vặn cùng ánh mắt Vân Tâm Nhược chạm nhau , Tử Y da đầu cứng đờ , vội vàng hướng nàng chạy tới , sau đó miệng thầm cái gì xong rồi xong rồi?

      Vân Thiển Y đơ người nhìn Vân Tâm Nhược xoay người bỏ , hai tay ở giữa trung nửa ngày còn chưa thu hồi , trong khoảng thời gian ngắn quên mất phản ứng , nguyên lai( ra), muội muội hận mình đến như vậy . Ngay cả câu cũng muốn với mình

      Mà bên người nàng hai cái nha hoàn đối với biểu của Vân Tâm Nhược lại cực kì bất bình

      “Tiểu thư người xem , nàng như thế nào có thể như vậy?”nữ tử hoàng y khí(tức giận)mặt đỏ lên . Đạp chân thập phần tức giận với hành vi của Vân Tâm Nhược , tiểu như nhà nàng là người như thế nào mà Vân Tâm Nhược có thể đối xử với tiểu thư như vậy . quá đáng

      Mà nữ tử phấn y sắc mặc bình tĩnh ,chỉlà ánh mắt như vậy , hừ tiếng , tất nhiên là thập phần khinh thường

      Vân Thiển Y xua tay , có chút buồn bã “Quên , Tri Hạ , Tri Dung”thanh dị thường chua xót . Nàng ngày càng có cảm giác thực có lỗi với Vân Tâm Nhược . Tam muội từ chịu khổ vô số , làm tỷ tỷ có chiếu cố tốt muội muội, đều là lỗi của nàng , đoạt quan tâm của phụ thân , làm cho muội muội duy nhất đối với mình xa lạ như vậy . Nàng sai lầm rồi

      Vân Thiển Y ngồi lại ghế , vô ý thức khẽ gãy đàn, tiếng đàn loạn . Bỗng nhiên tay vỗ xuống cầm(đàn), tiểu như nhà nàng hình như sinh khí . Thấy khuốn mặt tuyệt mỹ Vân Thiển Y giống như quyết định cái gì đó

      “Tiểu Thư , người như thế nào có thể như vậy! Nàng là Đại tiểu thư a!”Tử Y theo sau Vân Tâm Nhược miệng ngừng lải nhải , giống như con gà mái ngừng“Tiểu thư , người a?”Nàng đều nửa ngày , tốt xấu gì tiểu thư cũng phải gì đó chứ

      Đột nhiên Vân Tâm Nhược dừng cước bộ , Tử Y mém chút nữa đụng vào nàng , nhìn thấy mặt Vân Tâm Nhược . Nhất thời trận lãnh khí đánh tới , xong rồi ….. trong lòng Tử Y kêu khổ , tiểu thư nhà nàng…..sinh khí

      Vân Tâm Nhược thu hồi ánh mắt lạnh lẽo, cảnh cáo liếc mắt Tử Y cái , quay đầu tiếp tục , có người nhìn đến nàng , đôi mắt đột nhiên sinh ra chút tịch mịch , ở khóe mắt giọt lệ trào ra , trong suốt vô cùng

      Lôi ca ca , thực xin lỗi , hôm nay Tiểu Nhược thể mang ngươi xem hoa sen

      Mỗi người đều có cách sống của mình , hoặc hoặc si , hoặc bi hoặc hỉ , đầy đủ tư vị , chỉ có chính mình mới biết

      Ai đó qua : Thời gian vẫn vậy , chỉ là chúng ta sống quá nhanh( ý là thời gian trôi qua vẫn như vậy , chỉ là chúng ta sống qua nhanh , biết cách tận hưởng khoảng thời gian đó .Hiểu mà biết ghi ra ntn khổ ghê )
      sunnysmile1012, linhdiep17gaubonganvung thích bài này.

    3. Met Culan

      Met Culan Well-Known Member

      Bài viết:
      412
      Được thích:
      1,090
      @caoduong bên đấy làm ngang chương 153 rồi c, nhưng là c 153 của quyển 2:031::031:, còn mấy chục chương nữa là xong..huhu làm sao bây giờ:032::032: lâu lâu e mới muốn làm truyện mà sao khó khăn thế này :sad::sad: helpppppppppppppppppppppp:runintears::runintears::runintears:
      caoduonglinhdiep17 thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      TEmmmm trước.......nữ 9 lôi ca ca thế sao lại là nam phụ......đau lòng thứ 1:yoyo44: .....an ui ta bé mẹt...........bé mẹt đau thương rồi, gia cũng đau lòng dùm...lan 2 :062:.... lỡ rồi thì liều thôi.....vẫn còn các chị già ủng hộ mà......bảo đảm ko leng phéng qua nhà khác coi cọp đau.....:050:
      caoduongMet Culan thích bài này.

    5. Met Culan

      Met Culan Well-Known Member

      Bài viết:
      412
      Được thích:
      1,090
      @linhdiep17 huhu bé cũng nản lắm gia ơi, đau lòng quá:031::031:, tưởng bên kia làm ít ai dè đùng phát chơi gần hết luôn, seo bé còn tinh thần nữa đây :062::062:. Sau này cũng tại Lôi ca tự chặt đứt đoạn tình đó thôi, thế nên em nhà ta mới đến đc với nc chứ :ex10::ex10:
      caoduonglinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :