1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Uổng Công Tính Kế - Sói Xám Mọc Cánh (hoàn + ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      . Ồ có chuyện gì rồi? Chuẩn bị hoàn a. Chúc mừng

    2. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      T vẫn nghĩ, thực ra Tiểu Ly hẳn là ngốc, mà chính xác là quá ngây thơ, đơn thuần thôi mà, nếu có dừng thuốc chắc cũng thay đổi nhiều đâu, chẳng qua là thông minh hơn thui, trông Ngộ Bạch chưa chi sợ quýnh lên r [​IMG]
      Bộ UCTK này là trn đầu tiên ta đọc của Sói Xám Mọc Cánh, đọc xong làm ta muốn tìm thêm đọc tất cả các truyện của Sói ghê, nhưng k biết các bộ khác các nv phụ có bị ngược đến thê thảm thế này k. Mà ta search gg thấy mấy truyện như Nở Rộ hay Bình Yên khi ta gặp nhau, tên nhân vật giống vs các nv trong UCTK, k biết nó là hệ liệt kiếp trc kiếp sau hay đơn giản là Sói thích đặt thế
      A, vs cả ta thấy theo lời tác giả ở cuối mấy chương có trn "Khanh vốn là giai nhân" về nhị hoàng tử và Kỷ Nam, k biết cung mình có làm k? Ta muốn đọc trn về 2 ng đấy quá [​IMG]

    3. soheechul

      soheechul New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      16
      @Tiểu tinh 2 truyện bạn là phiên bản đại của các nhân vật đó, nếu bạn thích tần tang và lý vi nhiên có thể đọc thử vì 2 người có HE chứ ko như trong uổng công tính kế đâu, còn truyện khanh vốn là giai nhân cung quang hằng chưa làm, bạn search google thử xem có thể có nhà nào làm đó, còn ko đọc convert mạng có đó

    4. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Ta còn k tìm thấy bản convert cơ nàng @soheechul[​IMG]

    5. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương cuối:

      Trần Ngộ Bạch bước qua, kéo nàng từ trước gương trang điểm ra, nắm vai nàng, giữ nàng chặt. cẩn thận nhìn tình cảm trong mắt nàng, nàng lại chỉ hơi mỉm cười, tránh cho tùy ý nhìn chằm chằm mình.

      "Sao vậy?" Nàng cười dịu dàng, "Sao lại nhìn thiếp như vậy? Cảm thấy xa lạ sao? Chàng quen thiếp sao?" Giọng của nàng nghe rất xa xôi, cả đời này, lần đầu tiên Trần Ngộ Bạch cảm giác được chân mình như nhũn ra, sắp đứng nổi.

      Lo âu, bất an, mờ mịt. . . . . . Sợ hãi. Đúng vậy, sợ hãi —— giờ phút này, quốc sư đại nhân cao quý ai bằng của Đại Dạ ngập tràn sợ hãi. ". . . . . .Sao có thể?" Trần Ngộ Bạch cố gắng trấn tĩnh, giọng run rẩy hụt hẫng, giống như cho chính mình nghe: "Dù nàng trở nên thế nào. . . . . . Đều vẫn là thê tử của ta!"

      "A. . . . . . ?" Kỷ Tiểu Ly nở nụ cười, nàng còn có thể tươi cười như vậy . . . . . . Da đầu Trần Ngộ Bạch run lên, tay nắm bả vai nàng khẽ run lên.

      giật giật môi, lại biết nên gì vào giờ phút này. Nàng xa lạ như thế, khiến gần như bất lực.

      "Kỷ Tiểu Ly!" Bị buộc vào hoàn cảnh cả đời chưa từng gặp, Trần Ngộ Bạch dường như sụp đổ, mắt đỏ hồng cúi đầu rống lên: "Nàng đồng ý với ta, nếu dám quên hoặc tuân theo lời hứa, chân trời góc biển, ta cũng bỏ qua cho nàng!"

      gần như hoàn toàn rối loạn, theo bản năng, chỉ có thể lời uy hiếp. Đừng quên nàng từng đồng ý cả đời này làm bạn cùng ta, nếu ta tuyệt bỏ qua cho nàng!

      Mặc dù khi cho nàng ngừng thuốc từng nghĩ đến hôm nay, mặc dù hối hận, nhưng lúc này chịu tra tấn sâu. Cả đời này chỉ muốn người, nay lại cũng mất sao? Trong đầu rối loạn tìm ra lối thoát, chỉ biết là thể buông tay, phải chặt chẽ bắt lấy nàng.

      Trong vô ý thức ngón tay như sắt thép, Tiểu Ly bị nắm cực đau, nhịn được, lặng lẽ quay đầu nhìn chữ viết trong lòng bàn tay —— nắm lấy vai nàng. . . . . . Đau đến mức xương cốt đều muốn gãy vụn, hu hu hu. . . . . .

      Mặc dù Trần Ngộ Bạch cuồng loạn nhưng ánh mắt vẫn vô cùng sắc bén, động tác của nàng trốn khỏi ánh mắt , thoáng chốc trong đầu chợt có chút ràng, mày hơi lay động. "Tiểu Ly!" chợt thấp giọng gọi nàng, kinh ngạc nhìn nàng, "Mặt của nàng. . . . . ."

      Người mắt tím tóc tím nghe vậy sửng sốt, đưa tay sờ sờ hai má non mềm của mình, "Mặt của ta làm sao?" Trần Ngộ Bạch hít hơi rồi chậm rãi thở ra, nhắm chặt mắt, dĩ nhiên khi mở ra lần nữa ánh mắt sáng trong, lạnh lùng : "Mặt của nàng —— thoạt nhìn vẫn ngốc như vậy."

      Quả nhiên, gương mặt xinh đẹp tuyệt trần trừng đôi mắt tím tròn xoe, khác gì bộ dạng ngơ ngốc khi xưa, dưới ánh nhìn săm soi lạnh lùng của , chột dạ đảo vài vòng, nhịn được lại vụng trộm quay đầu nhìn lòng bàn tay.

      Trần Ngộ Bạch nắm lấy tay nàng, cứng rắn mở lòng bàn tay nắm chặt của nàng —— trong lòng bàn tay nàng dày đặc chữ Khải . Lời , giọng điệu, vẻ mặt vừa rồi, hoàn toàn viết hết lên tay.

      "Những thứ này từ đâu mà có?" Quốc sư đại nhân biểu cảm gì thẩm vấn.

      "Tiểu, tiểu thuyết. . . . . ." ràng rất tức giận, Tiểu Ly diễn nổi nữa, thành đáp.

      "Tiểu thuyết này ở đâu ra?!"

      "Đầu năm mới, lúc Minh Châu tỷ tỷ và Nhóc cứng đầu đến thăm tặng ta, nàng ấy . . . . . ."

      ", gì, hả?!" Quốc sư đại nhân gằn từng tiếng hỏi.

      "Nàng ấy . . . . . . đao trả đao." Tóc và mắt tiểu nương hóa tím, vừa xinh đẹp lại vừa ngây thơ, tỉ mỉ lặp lại lời nhắn, còn nghi hoặc hỏi : "Làm gì có đao chứ? Minh Châu tỷ tỷ ta diễn tiểu thuyết xong có đao gì đó? Nhưng đao ở đâu vậy?"

      "Ở đây." Trần Ngộ Bạch lại hơi nở nụ cười, ngón tay chỉ vào ngực mình, "Nàng vừa mới cắm đao vào nơi này của ta."

      Người mắt tím tóc tím tuyệt đẹp quá sợ hãi: "Ta có mà!" Nàng còn muốn giải thích, nhưng lại cười ưa nhìn đến thế —— nàng gả cho lâu như vậy, đương nhiên biết đây là vẻ mặt khi cực kỳ tức giận.

      Tiểu Ly với tay muốn kéo tay áo cầu xin tha thứ, bị đánh "Bốp" lên tay, nàng mím mím miệng muốn khóc, bị với tay kéo lại ôm vào trong lòng. "Kỷ Tiểu Ly, " cất giọng rầu rĩ, mang theo run rẩy kỳ dị nào đó, hô hấp nóng bỏng phả lên da thịt bên tai nàng, "Nàng là. . . . . .ngu ngốc!"

      thào mắng, vừa mắng vừa hôn nhiều lên vành tai, thái dương nàng. Tiểu Ly bị lời cùng động tác hoàn toàn trái ngược của mê hoặc choáng váng đầu óc, cho đến khi bị nâng mặt lên, hôn nóng bỏng, nàng mút cánh môi mới phát có nước mắt chảy xuống hòa với môi lưỡi dây dưa, có chút mặn. Tiểu Ly sờ sờ mắt mình —— nàng khóc mà, sao lại có nước mắt? Tay bị bắt lấy, sau đó mu bàn tay nàng bị xoay, hôn lên, cả người nhàng bị đẩy ngã lên bàn trang điểm. . . . . . Nàng "ối" tiếng, khi đứng lên rồi.

      Quốc sư đại nhân tức giận. Liên tục mấy ngày, ban ngày trừ vào triều liền ở suốt trong Tiền viện của sảnh Vạn Thiên, lúc dùng bữa cũng cúi đầu im lặng , buổi tối trở về lại ngủ trong thư phòng, ngay cả mắt cũng liếc nhìn nàng, chứ đừng là cùng giường chung gối.

      Lão quản gia và Tiểu Thiên đều tới hỏi Tiểu Ly: "Phu nhân, ngài lại làm gì chọc đại nhân tức giận vậy?"

      Tiểu Ly cảm thấy mình oan ức muốn chết: "Ta chọc chàng!" (có chuyển biến mới nên đổi xưng hô luôn nhé)

      " thể nào!"

      ai tin nàng. Tiểu Ly nóng nảy: "Ta chọc chàng! Chàng mắng ta ngu xuẩn, ta cũng so đo!"

      Lão quản gia và Tiểu Thiên liếc nhau, trong mắt đều viết "Lời đó là , sao phải so đo?"

      Tiểu Ly: ". . . . . . Các ngươi!"

      Dưới giật dây và khuyên bảo tận tình của mọi người, quốc sư phu nhân bị lạnh lùng xa lánh suốt mười ngày. . . . . . bèn trèo lên lầu hai của sảnh Vạn Thiên. nhiều ngày leo cột nhà, tay chân thiếu nữ trước kia luôn "cọ cọ cọ" vài cái là có thể tu tiên - lúc này lại có chút lạ lẫm, khi nhảy cửa sổ vào chân bị mềm nhũn té từ cửa sổ xuống, lăn vài vòng mặt đất, lăn thẳng đến bên chân của người ngồi trước bàn đọc sách.

      Quốc sư phu nhân ngọ ngoạy từ từ kéo làn váy vướng đầu xuống, vừa ngẩng đầu, liền thấy quốc sư đại nhân nhà nàng cầm quyển sách trong tay, lạnh lùng nhìn nàng.

      "Chàng hết thương ta rồi!" Kỷ Tiểu Ly bất chợt cảm thấy cực kỳ uất ức, mắt nhanh chóng đọng màn sương, đau thương chua xót oán trách, "Ta té ngã mà chàng đến đỡ ta! Ta té rất đau đó!"

      "Đáng đời!" Trần Ngộ Bạch lạnh giọng mắng, "Ai bảo nàng đến đây?!"

      Miệng vậy, tay lại buông quyển sách định bước đến ôm nàng, nhưng người kia lại chờ được tự tay ôm ấp mà cất tiếng khóc lớn: "Chàng uống thuốc là có thể sinh con, giờ tóc và mắt ta đều biến thành màu tím. . . . . .vì sinh con ta mới uống. . . . . . biến thành màu tím chàng liền thương ta nữa!" Nàng nằm sấp dưới đất khóc la, ". . . . . . Hu hu hu ta muốn về nhà mẹ đẻ. . . . . . Ta cũng thương chàng nữa!"

      Vốn định lạnh lùng xa lánh nàng trận cho nàng ghi nhớ lâu, nhưng nàng khóc đến mức này, Trần Ngộ Bạch chưa từng dự đoán được. Trái tim luôn nhanh hơn lý trí, khi phục hồi tinh thần lại, ôm nàng lên đùi rồi. . . . . . yên lặng thở dài tự giễu trong lòng.

      "Về nhà mẹ đẻ làm gì?" tháo cây trâm bị vướng nơi vạt áo nàng, vấn lại mái tóc dài màu tím rối bù của nàng, cố ý hỏi nàng: "Để gọi phụ thân và các ca ca của nàng đến đánh ta trận?"

      "Đúng!" Nàng khóc, lớn tiếng đúng lý hợp tình đáp lại. Trần Ngộ Bạch nhịn được cười phá lên.

      - học vấn cao sâu, kế sách ngập trời, ứng biến linh hoạt - thiên hạ này hiếm người sánh kịp, nhưng mưu kế đầy bụng lại dùng được với nàng —— chàng thích ta, ta liền gả, sống với chàng cả đời; chàng thích ta? Ta đây cũng ưa chàng nữa! Chỉ đơn giản như vậy. Loại uổng công tính kế này, Trần Ngộ Bạch phát ra mà lòng tràn đầy vui mừng.

      Mùa xuân sắp sang, gió xuân dịu dàng tràn vào qua cửa sổ rộng mở, hơi thở đầu xuân tươi mát tràn ngập sức sống ùa vào đầy phòng, người mềm yếu ngồi đùi người ta càng khóc lớn tiếng hơn trong gió xuân. Ầm ỹ muốn chết. . . . . . Trần Ngộ Bạch nhìn nàng, sung sướng cau mày. phải là người ưa náo nhiệt, nhưng từ khi gặp nàng, còn yên tĩnh được. Có lẽ trời xanh cảm thấy hai mươi mấy năm trước kia của quá mức yên tĩnh rồi hay sao ấy? Cảm tạ trời xanh.

      Trong lòng Trần Ngộ Bạch sung sướng suy nghĩ, vòng tay ôm người khóc lóc ầm ĩ, hôn lên thái dương, dỗ nàng: "Được rồi, được rồi. . . . . . Đừng khóc nữa —— ta ghét bỏ nàng, chỉ muốn dạy nàng chút, về sau thể quá dễ tin lời người ta. Ta là người bên gối của nàng, sao nàng có thể cùng người ngoài trêu chọc ta?"

      "Hu hu hu ta trêu chọc chàng. . . . . . ràng là chàng thích ta nữa!" Kỷ Tiểu Ly khóc hết sức đau lòng, lão quản gia vốn dạy nàng lấy tiến làm lùi, phải biết mượn cớ, lúc này nàng hoàn toàn tin tưởng, vờ như đau buồn vô hạn, như trời sắp sập. . . . . .

      Nếu Thái hậu Đoan Mật sớm nhìn thấy màn như vậy, cần hủy hoại tấm bản đồ bà ta cũng hoàn toàn đánh mất suy nghĩ đó —— Thánh nữ Thiên Mật mà như vậy, bộ tộc Thiên Mật còn biết trông cậy vào đâu? Quả nhiên, thiên thần có quan tâm chăm sóc bộ tộc Thiên Mật đến mức nào nữa mà nhìn thấy quốc sư đại nhân dạy dỗ thê tử quyết tâm dừng lại luôn thôi.

      " mà. . . . . .sao có thể thích nàng chứ?" Trái tim cũng bị nàng khóc đến nhũn ra, quốc sư đại nhân ôm nàng vào lòng, mềm giọng dỗ nàng: "Ta thích nàng. . . . . .đâu đâu, để ta xem nào, xem ngã đau thế nào nè. . . . . ." Trêu chọc dỗ dành nàng, kéo cổ tay bắt mạch cho nàng, nhưng lát sau, khuôn mặt tuấn tú vang dội khiến ngàn vạn thiếu nữ xuân tươi của kinh thành mơ mộng, trắng bệch tái mét.

      "Tiểu Thiên. . . . . . Tiểu Thiên!" Quốc sư đại nhân như sấm rền chớp giật rống to tiếng, dọa người nằm trong lòng co rụt lại, lại lập tức hoảng hồn đè thấp giọng xuống: " sao sao, nàng đừng sợ. . . . . .ha!" Đứng hầu ngoài cửa, quản gia cùng Tiểu Thiên chưa bao giờ nghe thấy quốc sư đại nhân cất giọng kinh hoàng như thế, biết xảy ra chuyện gì, vội vàng đẩy cửa cùng bước vào.

      "Cưỡi khoái mã vào cung! Mời ngự y đến!" Quốc sư đại nhân trắng mặt tháo lệnh bài bên hông ném qua.

      "Sao vậy. . . . . . hả ?" Tiểu Ly sợ ngây người.

      Quốc sư đại nhân nhìn vẻ mặt ngây thơ của nàng, biết nên thế nào với nàng mới tốt —— tới lui lưu loát, như viên ngọc lăn tròn, cùng ngón tay tròn trịa, mạch tuôn như bay. Là hỉ mạch. Nàng mang thai! Thê tử của , bị lạnh lùng khoảng mười ngày! Vừa nãy còn leo cột nhà, khi nhảy cửa sổ còn vấp ngã, lại còn khàn giọng khóc lâu như vậy. . . . . . Trần Ngộ Bạch hận thể vung kiếm tự sát!

      Hối hận thôi ôm chặt nàng, trái tim đều run rẩy, chữ cũng được, chỉ ngóng trông ngự y mau đến, chính miệng cho biết thê tử của bình an khoẻ mạnh, thuận lợi sinh đứa trẻ của bọn họ ra. Quốc sư đại nhân đáng thương, ngay cả việc mình biết y thuật cũng quên sót chút gì. Tiểu Thiên vẫn ngẩn người —— từ khi hiểu chuyện, chỉ có ngự y trong cung chẩn được bệnh phải đến mời quốc sư đại nhân xót thương nhấc tay chẩn bệnh, chưa bao giờ phải mời đến ngự y.

      Trong đầu Quốc sư đại nhân "Ong ong ong", hận thể chỉ chớp mắt là ngự y đến, nhưng vừa nhấc mắt lại thấy Tiểu Thiên còn ngẩn người, thiếu chút nữa nâng tay túm cái bàn ném qua!

      Quốc sư đại nhân nổi giận! Lão quản gia liền kéo Tiểu Thiên cút lên xe chạy vào cung.

      Quả nhiên, phủ quốc sư mời ngự y, ngay cả hoàng đế cũng hốt hoảng, phái thái giám bên người tới hỏi. Trấn Nam Vương phi cùng Kỷ Tây của phủ Trấn Nam Vương lại tự mình đến thăm, trong khoảng thời gian ngắn, phủ quốc sư đón người đến tiễn người , náo nhiệt thôi. Người trước giờ luôn ghét náo nhiệt, nay hận sao toàn thể kinh thành thể đến náo nhiệt hết phen, vui sướng rất nhiều, phủ quốc sư chứa nổi. Cho dù bốc quẻ bói toán đứng đầu thiên hạ, trước kia, Trần Ngộ Bạch có nằm mơ cũng tính được sau này có lúc mình lại ưa náo nhiệt đến vậy.

      đời này cho dù thuật đoán số có thần diệu hơn nữa, cũng chỉ có thể tính cho người mà thể tính cho mình, sống nơi thế tục thể thoát khỏi vui buồn thương giận, chỉ nguyện ai cũng có thể gặp được người, cả đời chỉ bị mình người đó tính kế, vui vẻ mà chịu đựng.

      《 Uổng công tính kế 》xin kết thúc ở đây.

      Sói xám mọc cánh có lời muốn : mỗi câu chuyện chấm dứt đều phải lời từ biệt với mọi người, đều cảm tạ mọi người liên tục theo dõi.

      Trong biển người mênh mông, tôi viết, bạn xem, bèo nước gặp nhau, người lạ hóa thành tri kỷ.

      Chúng ta đều phải già , ai có thể nắm giữ thời gian, tôi chỉ có thể dùng truyện của tôi để lưu giữ tháng năm, bạn đọc truyện của tôi, vậy chúng ta đều nhìn thấy tồn tại của nhau.

      Tôi thực biết ơn tồn tại của các bạn.

      LPH: cuối cùng cũng xong, các bạn có thích những truyện khác của Sói xám mọc cánh hãy tìm đọc nhé, ta edit truyện của tác giả này nữa (cứ cảm thấy khó edit thế nào ấy). Ebook đăng cuối tuần trước rồi, bạn nào thích tải về nhé :v

      Cuối tuần sau có chương Đạo vương phi tiếp theo, bạn nào theo dõi cũng thông cảm nhé, tuần này bị sếp mắng như tạt nước, ướt hết cả người :wet: :025:

      Alice Huynh, HoanHoan, Uyên Sama17 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :