1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Uổng Công Tính Kế - Sói Xám Mọc Cánh (hoàn + ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      thanks. ta ném đá bà mẹ kế Sói, quá ác độc, bà ấy đúng là mẹ kế, mẹ đẻ não nỡ nhẫn tâm hại con mình như thế chứ. em đâu, xông lên ném vào đầu bà Sói:yoyo64::yoyo28::029:

    2. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      chương sau còn thảm hơn @Neavah Redneval à, bạn chuẩn bị gạch đá thêm :013:

    3. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      Cứ đọc đến Tần Tang t lại khóc, trong tr t cảm thấy tỷ ấy đáng thương nhất, hi sinh tất cả vì muội muội, sao tỷ ấy lại có kết cục như thế....t nghĩ tỷ ấy còn chưa thấy ng mình lần cuối nữa...

    4. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      LPH: hôm nay đăng sớm cho các nàng khóc hết tuần này qua tuần sau luôn, thứ 2 có chương mới :062:
      Chương 68:

      Hoa Thiên Mật chỉ sinh trưởng ở Thánh địa Thiên Mật, mà bản đồ quay về Thánh địa Thiên Mật lại chỉ ra tấm bản đồ bện bằng rễ hoa Thiên Mật, vấn đề khó khăn này bộ tộc Thiên Mật cố giải mấy trăm năm, biết bao người trong tộc phấn đấu quên mình đến chết, nhiều thế hệ kế thừa mới có hôm nay.

      Nhưng hôm nay, Thánh nữ Thiên Mật mấy trăm năm mới có, mái tóc dài cùng đôi mắt tím tinh khiết chỉ xuất trong truyền thuyết Thiên Mật, theo truyền thuyết chính là Thánh nữ Thiên Mật dẫn dắt giải thoát người trong tộc thoát cảnh thống khổ mấy trăm năm qua, lại dùng dòng máu nóng trong tim, hủy kế thừa mấy trăm năm của Thiên Mật!

      Thái hậu Đoan Mật nhìn nương trẻ tuổi nằm đất, thời gian trước mắt bà dần đảo ngược, bà nhìn thấy màn cũng dữ dội thế này vào hai mươi mấy năm về trước ——

      Cũng là đứa trẻ do chính tay bà nuôi dưỡng, dạy võ công, dạy dùng độc, dạy thủ đoạn, dạy tâm cơ, gởi gắm hi vọng trăm năm của bộ tộc Thiên Mật, nhưng đứa trẻ đó —— con trai duy nhất của bà, uống chén rượu độc trước mặt bà, phát độc ngã xuống đất, giống hệt Tần Tang lúc này!

      "Mẫu hậu. . . . . ." Bà vẫn nghe lời con trai bà hai mươi mấy năm trước: "Con tình nguyện chết ! Con chết, từ nay về sau, tộc Thiên Mật đừng mong trở về Thánh Địa nữa!"

      Con trai bà di truyền đôi mắt phượng của nam tử nhà Mộ Dung, lúc cười rộ lên, kỳ rất giống Mộ Dung Thiên Hạ lúc Đoan Mật mới quen . . . . . . Nhưng tại bà có cố gắng hồi tưởng thế nào, cũng chỉ có thể nhớ tới ánh mắt đau khổ của con trai.

      Trí nhớ bị chính mình ép phải quên , lúc này giống như thủy triều dâng lên từ đáy lòng, con trai và cháu trước mặt giống nhau, đều mơ hồ. . . . . . cả người Thái hậu Đoan Mật cứng ngắc, đứng yên động dậy.

      Tần Tang cảm nhận cơn lạnh thấu xương, nàng vô lực cuộn mình đứng dậy, khuôn mặt tuyệt sắc từng mê hoặc toàn bộ vương tôn quý tộc trẻ tuổi khắp kinh thành lúc này nhợt nhạt, trắng bệch giống như ánh trăng lạnh lùng trong trẻo nơi chân trời.

      Giọng nàng : "Phụ thân hoa Thiên Mật quái dị, khiến người liều chết lo, đau thương, nếu quay lại dân gian, nhất định bộ tộc Thiên Mật đưa quái vật trở về biến dân gian thành thời kỳ u ám chỉ biết chinh chiến xâm lược! Sau đó phụ thân tìm được Vạn Ly thảo. . . . . . Chỉ nó mới có thể hủy diệt bản đồ Thiên Mật. . . . . ." Tinh thần trong đôi mắt nàng tan rã, trước mắt mờ ảo, cúi đầu thào: "Tổ mẫu, người có biết cha chết thế nào ? Mẫu thân. . . . . . khi sinh Tiểu Ly, mẫu thân sinh khó, gần như hấp hối, phụ thân rơi vào đường cùng mớm hoa Thiên Mật cho người. . . . . . từ đó về sau mẫu thân thể rời hoa Thiên Mật được, dần dần thần trí người trở nên hỗn loạn, thậm chí có khi còn nhận ra ta, người cầm kiếm đâm phụ thân bị thương, phụ thân hấp hối, cũng đành phải ăn hoa Thiên Mật. . . . . . Sau đó mẫu thân đâm ta bị thương, khi tỉnh lại người chịu nổi nữa, giơ kiếm tự sát. . . . . . Phụ thân hận tộc Thiên Mật thấu xương, ông đưa ta và Tiểu Ly rời khỏi Thánh Địa, sau đó ông ăn Vạn Ly thảo, dùng thân thể bản thân che kín cửa vào Thánh Địa . . . . . . Phụ thân. . . . . . Ta nhìn phụ thân chết . . . . . ." Giọng ngày càng , nàng nhắm hai mắt lại. (cái hoa Thiên Mật đó giống thuốc phiện nhỉ)

      Thái hậu Đoan Mật hít hơi dài, lảo đảo bước, té ngã mặt đất.

      Lúc này bên ngoài bỗng truyền đến loạt tiếng xôn xao, tiếng bọn thị vệ bối rối kêu khóc càng ngày càng gần, Đoan Mật ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy hai thị vệ té sấp, bay vào, tiếp theo Đại hoàng tử Mộ Dung Lỗi và Cố Minh Châu huơ trường kiếm cùng xông vào.

      "Lỗi nhi, ngươi muốn làm gì?" Giọng Thái hậu Đoan Mật như băng tuyết ngàn năm, "Ngay cả ngươi cũng muốn phản bội ai gia sao?!"

      Mộ Dung Lỗi vẫn trả lời, cau mày về phía Tần Tang còn chưa sống chết. Thái hậu Đoan Mật cắn răng đứng lên, phất tay áo, bóng dáng cây roi dài trong tay tộc trưởng tộc Thiên Mật từ nơi bí mật gần đó vung tới, gào thét quất về phía Mộ Dung Lỗi và Cố Minh Châu.

      Võ công của tộc trưởng Thiên Mật cực cao, hai người Mộ Dung Lỗi và Cố Minh Châu giao đấu với , khó khăn lắm cũng chỉ ngang ngửa.

      Lúc này Trần Ngộ Bạch vừa mới bình ổn loạn quân ngoài thành chạy về cung, ôm tia hi vọng cuối cùng tiến đến cứu Tần Tang. Chạy xuyên qua sảnh trước tử thương vô số, tơ lụa màu đen nhảy vào đêm gió bắc lạnh buốt, dường như chạm vào liền chết. Lúc ngang qua chỗ ba người giao đấu, nhàng bâng quơ thuận tay cắm kiếm vào sau lưng tộc trưởng, vẫn ngừng bước, rút kiếm đánh bay roi dài, roi dài gào thét quất lên mặt Thái hậu Đoan Mật.

      Lúc này Thái hậu Đoan Mật lung lay sắp đổ, đánh trả, nhưng người theo sau Trần Ngộ Bạch lại lộ diện, bóng dáng màu vàng sáng đuổi vượt qua cây roi, chắn trước Thái hậu Đoan Mật nhận roi mạnh.

      Là Mộ Dung Thiên Hạ.

      Quốc sư đại nhân nổi trận lôi đình, roi tăng thêm nội lực, bàn tay chắn lấy roi của Mộ Dung Thiên Hạ bị quất đến da tróc thịt bong, máu chảy thành dòng, nhưng vẻ mặt ông vẫn như thường, thèm để ý giấu bàn tay máu vào tay áo rộng.

      Ông ta chắn trước người Thái hậu Đoan Mật.

      Trần Ngộ Bạch lạnh lùng liếc nhìn ông ta cái, dưới chân vẫn ngừng về phía Tần Tang.

      Mộ Dung Lỗi và Cố Minh Châu cũng xông đến, Mộ Dung Lỗi nâng Tần Tang dậy ôm vào trong lòng, Cố Minh Châu nắm tay nàng đưa cho Trần Ngộ Bạch bắt mạch, lại phát trong tay nàng nắm chặt thanh chủy thủ, chủy thủ dính đầy máu màu tím tỏa hương thơm ngào ngạt, có thể nhìn thấy hình ảnh Kỳ Lân mờ nhạt.

      Mộ Dung Lỗi bắt gặp buồn bã trong mắt Trần Ngộ Bạch, liền biết tốt, trầm giọng hỏi: "Sao rồi? Còn cứu được ?!"

      "Nàng ta ăn chất độc, độc sớm tỏa khắp toàn thân." Trần Ngộ Bạch thở dài hơi, thả tay nàng về, "Hơn nữa tâm mạch đều đứt đoạn. . . . . . hết cách rồi."

      Trong đôi mắt tím nhạt của Mộ Dung Lỗi có chút phức tạp. Lúc này Tần Tang yếu ớt tỉnh lại, thấy người ôm mình là ai, nàng mỉm cười.

      "Tần Tang, muội. . . . . . còn tâm nguyện gì chưa hoàn thành?" Mộ Dung Lỗi cúi đầu hỏi nàng.

      Tần Tang há miệng thở dốc lại lên tiếng nổi, ánh mắt khó nhọc đảo qua mặt mọi người xung quanh, dừng mặt Trần Ngộ Bạch.

      Trần Ngộ Bạch hiểu ý, gật đầu trầm giọng hứa hẹn: "Tiểu Ly rất tốt. Ta chăm sóc nàng ấy."

      Lúc này ngực bị thương của Tần Tang trào ra dòng máu tím, nàng đau đớn cau mày, chủy thủ trong tay leng keng rơi xuống đất, nàng mở to hai mắt, yếu ớt với tay tìm.

      Cố Minh Châu nhặt chủy thủ để lại vào tay nàng, thấy nàng quả nhiên lập tức thở dài nhõm, Mộ Dung Lỗi quay đầu gào to: "Người đâu!"

      Cận vệ của xử lý thị vệ Thiên Mật bên ngoài, lúc này vội vàng chạy vào: "Chủ tử!"

      "Đưa Lý Vi Nhiên đến! Ép đến! Nhanh ! Mau!" Đại hoàng tử điện hạ nổi giận hét lớn.

      Người nằm trong lòng vốn bình tĩnh nghe vậy mở mắt, dùng hết sức lực cuối cùng liều mạng lắc đầu, với tay túm tay áo , nàng muốn , lại chỉ có thể ho khan, mỗi tiếng ho, trong miệng lại tràn ra lượng lớn máu tím.

      Trần Ngộ Bạch yên lặng đưa viên thuốc cho Cố Minh Châu, Cố Minh Châu bón cho nàng ăn vào, quả nhiên lát sau nàng ta liền có thể mỏng manh thành lời: ". . . . . .Đừng! Đừng, cho . . . . . . biết!"

      "Tần Tang!" Mộ Dung Lỗi nghiến răng nghiến lợi quát khẽ, Cố Minh Châu đè vai lại, lắc đầu với , Mộ Dung Lỗi nhịn đến mức trán nổi gân xanh, mới nhịn xuống được, xua tay đuổi lui thuộc hạ.

      Mặc dù viên thuốc kia của Trần Ngộ Bạch thể cải tử hồi sinh, nhưng cũng có thể kéo cho nàng chút thời gian. Tần Tang nghiêng người trong lòng huynh trưởng, cất giọng đứt quãng: "Đừng cho biết, muội muốn để thấy. . . . . .bộ dạng này của muội. . . . . . hôm nay, đón dâu. . . . . . Từ nay về sau. . . . . . Từ nay về sau. . . . . ."

      Từ nay về sau trôi chảy bình an, vợ hiền con hiếu, con cháu đầy sảnh.

      Từ nay về sau, trong cuộc sống còn nữ tử tên gọi Tần Tang.

      Từ nay về sau, nguyện cả đời yên lành khỏe mạnh. (LPH: tui muốn giết người, hụ hụ hụ)

      Nước mắt tràn ngập đôi mắt tím, trước mắt Tần Tang mơ hồ mờ mịt, chỉ có ánh trăng nơi chân trời vẫn thản nhiên soi rọi.

      Cả đời nàng ngắm rất nhiều ánh trăng đêm, nay lại chỉ có thể nhớ tới ánh trăng sáng trong trẻo đêm cuối thu Hán Trung năm ấy —— nàng trầm mình trong dòng nước róc rách của hồ Giã Nam, áo tím mắt tím như rong biển uốn lượn trong hồ nước. Qua làn nước nàng nhìn ánh trăng và công tử trẻ tuổi bên hồ, nàng cười với , sau đó bước ra khỏi mặt nước. . . . . .Ngay lúc ấy, giật mình, lại chỉ yên lặng cởi áo choàng của chính mình, khoác lên vai nàng.

      Ánh trăng của cả đời này đều thưởng thức hết vào đêm đó.

      Cũng đủ rồi.

      "Đại ca, " nàng cúi đầu gọi Mộ Dung Lỗi, "Đại ca. . . . . ."

      "Ta đây." Mộ Dung Lỗi trầm giọng trả lời: "Còn chuyện gì? Muội cứ !"

      "Còn. . . . . . Tiểu Ly. . . . . . xin đại ca vì muội, quan tâm đến nàng ấy, " nàng mỉm cười nhìn Trần Ngộ Bạch, giọng thoảng như gió đêm: "Người kia quá lợi hại! Muội vẫn thể yên lòng. . . . . . Nếu được. . . . . . Ca và phủ Trấn Nam Vương hãy là chỗ dựa cho Tiểu Ly!"

      "Được, " Mộ Dung Lỗi đồng ý, "Ta đồng ý."

      Khuôn mặt tái nhợt của Tần Tang bỗng như hoa đào, trong mắt tím cũng đầy tươi sáng, cái chớp mắt cũng xinh tươi khuynh quốc!

      "Đưa muội đến Hán Trung, " nàng cười cực kỳ đắc ý, giọng : "Đưa muội đến hồ Giã Nam. . . . . . Đừng cho biết, đại ca, đừng cho biết. . . . . ."

      Mộ Dung Lỗi ôm lấy muội muội cùng mẹ khác cha, đáp liền hai tiếng "Được".

      Khuôn mặt Tần Tang bắt đầu trở nên bình tĩnh, ánh mắt nhìn nơi nào đó trong hư , biết nàng nhìn thấy gì trong hư ảo, khóe miệng cong lên tươi cười hạnh phúc nhất của nữ tử. . . . . . Mộ Dung Lỗi nâng tay áo lau vết máu bên môi nàng, ống tay áo thêu hoa Thiên Mật màu tím chậm rãi ve vuốt khuôn mặt khuynh thành kia, máu lại vẫn chậm rãi chảy xuống, con ngươi màu tím tinh khiết, vĩnh viễn nhắm lại rồi.

      còn những việc mà thân và tâm phải vướng mắc nữa, nàng yên lòng nhắm mắt.

      Mộ Dung Lỗi nhắm mắt im lặng hồi lâu, ôm lấy nàng, cùng Cố Minh Châu, Trần Ngộ Bạch thẳng ra ngoài.

      Hoàng đế nhìn theo nhóm người hề hành lễ với ông ấy, cho đến khi bóng dáng bọn họ biến mất còn, ông mới tránh chắn trước người Thái hậu Đoan Mật nữa.

      Ông ta chậm rãi xoay người, mặt còn vẻ do dự.

      Ông ta khẽ gật đầu, thái giám bên người cung kính tiến lên đỡ Thái hậu Đoan Mật.

      "Hôm nay, người tộc Thiên Mật có mưu đồ bí mật gây loạn ngoài thành, may mà Đại hoàng tử cảnh giác, dẫn binh dẹp loạn, trẫm hạ lệnh tru diệt toàn bộ loạn đảng ngay tại chỗ." Hoàng đế cất giọng cực kỳ bình thản.

      Thái hậu Đoan Mật chậm rãi ngẩng đầu, trong mắt bà còn chút tinh thần nào, lúc này đôi con ngươi màu tím nhợt nhạt giống hai tảng đá phủ bụi trần, u mờ mịt.

      "Thị vệ và cung nữ trong điện Thiên Mật tận tâm hầu hạ Thái Hậu nương nương, để kẻ xấu xâm nhập vào điện Thiên Mật, quấy nhiễu thánh giá của Thái Hậu nương nương, tru diệt toàn bộ." Hoàng đế nhìn ánh trăng ảm đạm xa xa, "Thái Hậu nương nương hốt hoảng quá độ, tâm trí thất thường, từ nay về sau phải tĩnh dưỡng, bất kỳ kẻ nào cũng được đến thăm."

      **

      Trần Ngộ Bạch trở lại phủ quốc sư ngày mới.

      Đêm qua cùng Đại hoàng tử yên lặng ngồi suốt đêm cùng hoàng đế trong Bảo Hoa điện, cực kỳ mệt mỏi, vào nhà liền lẳng lặng ngồi lát nơi hành lang dài ngoài Quan Tinh lâu, Tiểu Thiên nhìn thấy, giọng báo với : "Cả ngày hôm qua phu nhân nhìn thấy đại nhân, suốt đêm ngủ, vẫn luôn chờ đại nhân."

      Trần Ngộ Bạch giật mình, "A" tiếng, gật đầu đứng dậy.

      nhàng đẩy cửa ra, quả nhiên liền nhìn thấy tiểu thê tử của giữ nguyên áo xống nằm ở bên bàn dưới cửa sổ, gối đầu lên quyển 《 Đêm u hồn 》ngủ say.

      Trần Ngộ Bạch tiếng động ung dung bước qua, ôm nàng vào giường ngủ trong phòng.

      Vừa buông nàng xuống nàng liền tỉnh, dụi mắt hỏi: "Người đâu? Sao giờ mới trở về!"

      "Hoàng thượng có chút chuyện phải xử lý, trễ liền nghỉ lại trong cung." khẽ hôn lên trán nàng, "Đừng hỏi nhiều, mau ngủ . Ta , ở lại cùng nàng."

      Lúc này Tiểu Ly cũng mệt nhọc, ngồi lên đầu gối , : "Ta vừa mơ thấy Tần Tang tỷ tỷ, tỷ ấy rất nhiều với ta!"

      "Vậy sao?" Trần Ngộ Bạch ôm nàng chặt, khẽ mỉm cười hỏi: "Nàng ta gì?"

      ". . . . . . ừm, ta nhớ nữa!" Nàng có chút buồn rầu vỗ trán.

      Trần Ngộ Bạch nắm tay nàng kéo đến bên môi hôn, "Tiểu Ly, " giọng , "Hôm qua Tần Tang ở trong cung, nàng ấy nhờ ta nhắn lời từ biệt với nàng."

      **

      LPH: các nàng thấy thảm chưa? Ngược Tần Tang còn chưa , chương sau lôi Lý Vi Nhiên ra ngược tiếp! Grừ, ta muốn giết người!!!! :yoyo50:
      Alice Huynh, HoanHoan, Happyanh14 others thích bài này.

    5. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      thanks. ta muốn giết mẹ kế Sói. quá ác độc, chương sau lại ngược Lý Vi Nhiên sao? bản đại dù có ngược hai người này nhưng vẫn là He. sao bây giờ cổ đại là bi thương như thế này hả? bà quá ác độc. tôi cầm đao chém chết bà:yoyo28::die::029::th_107:
      Linh_lung_co_nuong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :