1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Uổng Công Tính Kế - Sói Xám Mọc Cánh (hoàn + ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 67:

      Thái hậu Đoan Mật đứng nơi đó lẳng lặng nhìn nữ hài tử trẻ tuổi, rất lâu sau đó, bà chậm rãi nhắm chặt mắt tím, dời bước đến trước mặt nàng, với tay nâng khuôn mặt khuynh nước khuynh thành của nàng.

      "Tang Tang. . . . . . Bảy tuổi ngươi theo bên người ai gia, nhiều năm như thế, ai gia bồi dưỡng ngươi, cũng lợi dụng ngươi, ai gia vốn nghĩ, đợi khi bộ tộc Thiên Mật thống lĩnh thiên hạ, ngươi là Thánh nữ tộc Thiên Mật ta. Tang Tang, tội gì vì đứa ngốc mà vứt bỏ tánh mạng của chính mình? Tỷ muội ruột thịt sao, ngươi vất vả bên người ai gia đến hôm nay, nàng lại ở phủ Trấn Nam Vương buồn lo nhiều năm như vậy, nàng cũng nên làm chút chuyện, uổng công nàng được sinh ra!"

      Đoan Mật lời này, nhưng lại là thành ý tình. Chưa phần tình cảm ít hoặc nhiều trong mấy năm nay, so với Kỷ Tiểu Ly ngơ ngốc lại biết nghe lời, Tần Tang hữu dụng hơn nhiều.

      Chất độc kia quá lợi hại, ngay cả lưỡi của Tần Tang cũng bắt đầu run lên, nàng mãnh liệt cắn đầu lưỡi, lời mang theo hương vị máu tươi tanh ngọt: "Thần cũng lưu luyến thế gian này. . . . . . Tiểu Ly có nơi có chốn, thần chết cũng nhắm mắt. . . . . . nếu nương nương khăng khăng mực. . . . . . Thần tuyệt sống mình!"

      Thái hậu Đoan Mật nâng nâng tay áo, mùi thơm chua cay lạ lùng phất qua chóp mũi Tần Tang, đầu lưỡi tê rần của nàng khôi phục ít: "Nương nương, xin cho thần hai canh giờ, thần muốn. . . . . . gặp người lần cuối."

      "Ngươi muốn gặp ai?" Thái hậu Đoan Mật than dài tiếng, dịu dàng hỏi, "Nếu lưu luyến ai thế gian này, sao còn có người muốn lời từ biệt?"

      "Cũng phải là lời từ biệt, chỉ là người bạn cũ, nghe sắp thành thân, thần còn chưa chúc mừng ." Tần Tang khép mắt giọng .

      "Lý Vi Nhiên?" Thái hậu Đoan Mật nhíu mày.

      Tần Tang vẫn chưa đáp, chỉ cúi mắt giọng : "Ta lừa gạt rất nhiều người, duy chỉ cảm thấy có lỗi với . Xin nương nương cho phép, để ta được gặp lần."

      Người đáng thương tất có chỗ đáng giận, ngược lại cũng thế. Mỗi người bị người đời oán hận, kỳ cũng từng thiệt tình người khác.

      Thái hậu Đoan Mật yên lặng lát, nâng tay áo phất qua gương mặt khuynh thành của nữ hài tử trẻ tuổi, mùi thơm chua cay lạ lùng mãnh liệt nhào vào chóp mũi, cả người Tần Tang nóng cháy, tay chân khôi phục tri giác.

      Thái hậu Đoan Mật dắt tay đưa nàng ra ngoài, qua đường hầm dài, ra khỏi mật thất cửa chậm rãi đóng lại sau lưng, Tần Tang mới khôi phục cảm giác tự nhiên.

      "Ai gia cho ngươi hai canh giờ. Hai canh giờ sau nếu ngươi quay lại, ngoài thành có hai mươi vạn đại quân, còn có toàn bộ người của tộc Thiên Mật ta, Trần Ngộ Bạch đoán chuyện như thần, mưu kế bằng trời thế nào, dù sao cũng mang thân thể phàm tục, hai mươi vạn đại quân kia đủ để san bằng cả phủ quốc sư, đến lúc đó người trong tộc bắt được Tiểu Ly, lấy máu trong tim nàng, có được bản đồ, chúng ta lập tức trở về Thánh Địa."

      Giọng của Thái hậu Đoan Mật vừa nhàng vừa dịu dàng: "Tang Tang, sớm về sớm."

      **

      Khi Tần Tang cưỡi con tuấn mã rời cung trời gần sáng.

      Mặt trời còn chưa mọc, ánh trăng thản nhiên treo tại chân trời, đối diện với cơn gió lạnh phương bắt quất vào mặt, đây là mùa đông cuối cùng của cuộc đời nàng.

      Mùa xuân vĩnh viễn trở lại.

      Nhưng mặc dù lúc này chỉ có hai canh giờ tự do, nàng vẫn cảm thấy cuộc đời nàng rất dài.

      Cuộc đời quá dài, tra tấn quá nhiều, nay rốt cục sắp kết thúc, Tần Tang cũng đau buồn, nàng cảm thấy thoải mái.

      Cả cuộc đời này, sống quá khó khăn rồi.

      Những người dễ gì mà lưu lại chút ký ức trong đời nàng, nàng rất muốn gặp lại lần, ví như quốc chủ Đông Lâm quốc từng uống rượu suốt đêm cùng nàng cạnh vách núi đen vạn trượng, ví như vị tiểu thiếp hợp gu mà cốc chủ Ám Dạ cốc cưng chìu, ví như Lục hoàng tử điện hạ luôn bị nàng dọa sợ tới mức mặt hoa biến sắc . . . . . . Đương nhiên còn có tiểu muội thân thiết nhất, và cả. . . . . . Lý Vi Nhiên.

      Trong lòng Tần Tang ngừng quý trọng gọi tên .

      Sáng sớm thế này, say ngủ nơi đâu? có biết, có người nốt đoạn cuối cuộc đời, vừa trân trọng vừa dằn nén gọi thầm tên ? Tình nguyện rằng biết.

      (LPH: òa òa, tạm ngừng, nghỉ xả hơi lau nước mắt )

      **

      Sáng sớm, phủ Quốc sư vẫn bình an tốt đẹp như trước.

      Bởi vì tối qua thực tận hứng, sáng nay khi Quốc sư đại nhân tỉnh lại, khóe miệng vẫn hơi cong lên.

      Người nặng nề ngủ trong lòng lại bởi vì tối qua khóc rất thảm, đôi mắt trắng hồng hơi sưng, giờ phút này nằm trong ngực ngủ cực ngon, cái miệng nhắn hơi vểnh lên, tay nắm chặt vạt áo trước ngực .

      Trần Ngộ Bạch cúi đầu hôn cái lên cái miệng nhắn khẽ nhếch của nàng, mắng câu "Ngơ ngốc", với tay tháo ngón tay nàng.

      Vừa mở tay ra xong nàng liền phát , nhắm mắt "ưm!" tiếng, giơ tay ôm cổ , mặt dùng sức cọ cọ lên ngực , cả người bám được lên người rồi mới ngủ lại say.

      Trần Ngộ Bạch kéo nàng qua hưởng thụ lát, trầm giọng bên tai đánh thức nàng dậy: "Nàng muốn ta dậy luyện kiếm, hay vẫn nằm đây, luyện nàng?"

      Hô hấp cực nóng phun lên da thịt non mềm sau tai, trong mộng cả người Tiểu Ly cũng run lên, mơ mơ màng màng mở to mắt, lặp lại lần, khiến nàng sợ tới mức vội đẩy ra, cuốn chăn rút vào phía trong giường.

      Trần Ngộ Bạch cười cực kỳ sung sướng, nhịn được đuổi theo níu lấy nàng. Tối hôm qua Tiểu Ly bị khi dễ rất thảm, lúc này ký ức hãy còn mới mẻ, nhắm mắt chặt, bị chọc giận liền muốn khóc. Trần Ngộ Bạch chọc nàng khóc lát, cảm thấy mỹ mãn liền đứng dậy tắm rửa thay quần áo, vào viện luyện kiếm.

      **

      Khó khăn lắm mới luyện xong bộ kiếm pháp, tiếng bước chân vững vàng quen thuộc của lão quản gia vội vàng vang tới, đứng trước cửa viện, lão quản gia cung kính trầm giọng bẩm: "Đại nhân, người của quý phủ Đại hoàng tử điện hạ tới truyền lời, mời đại nhân lập tức chuyến, là —— cực gấp!"

      Trần Ngộ Bạch chấn động làm rơi mấy cánh hoa Mai tàn thân kiếm xuống, chậm rãi thu kiếm.

      Im lặng lát, thản nhiên đáp rằng biết, xoay người trở về phòng.

      Nơi phòng trong, Tiểu Ly vẫn ngủ, Trần Ngộ Bạch tắm rửa thay quần áo xong, rời lại quay trở về, ngồi xuống bên giường nàng, với tay bế nàng ra.

      Tiểu Ly bị phiền đến tỉnh, nghĩ là lại đến trêu nàng, rất vui vươn tay dùng sức đẩy mặt ra. Trần Ngộ Bạch bắt lấy tay nàng ôm nàng vào lòng, giọng bên tai nàng: "Ta phải vào cung chuyến, nàng. . . . . .ngoan ngoãn ở nhà, chờ ta trở về."

      Kỷ Tiểu Ly chẳng mảy may phát chuyện gì sắp xảy ra, thế giới của nàng ấm áp yên tĩnh, giống như ổ chăn trong lúc này.

      Nàng cuốn cuốn chăn, hàm hàm hồ hồ than thở: "Người nhanh . . . . . . Ta muốn ngủ!"

      Trần Ngộ Bạch thở dài trong lòng, cúi đầu cọ cọ lên khuôn mặt nhắn đỏ bừng của nàng: "Ừ. . . . . . Ta vì nàng, cố sức thử lần."

      câu cuối cùng quá thấp, Tiểu Ly nghe thấy, bị thả lại lên giường, nàng hề sầu lo tiếp tục khò khò say ngủ.

      Trần Ngộ Bạch chậm rãi rời nhà, xe ngựa đậu ngoài cửa lớn, gia nhân Đại hoàng tử phái tới vừa nhìn thấy đáng tin cậy, vừa thấy quốc sư đại nhân bước ra, chút hoang mang hành lễ, hạ giọng bẩm: "Đại hoàng tử điện hạ phái tiểu nhân đến truyền lời: hôm nay đại quân thắng trận Tây Lý đóng cách hai mươi vạn dặm ngoài thành có hành động khác thường, Đại tướng quân Thần Võ trước ổn định lòng quân, Đại hoàng tử điện hạ mời quốc sư đại nhân cùng ."

      Vào thời điểm này, Trần Ngộ Bạch cũng dị nghị, chỉ hỏi câu khi lên ngựa: "Chủ tử nhà ngươi tiến cung à?"

      "Sáng sớm chủ tử rời thành."

      Mắt Trần Ngộ Bạch chứa u sầu, nhưng cũng lời nào để , nhanh nhẹn xoay người lên ngựa.

      **

      Giờ khắc này, rất nhiều người chạy băng băng trong cơn gió lạnh thấu xương của kinh thành, có người lòng nóng như lửa đốt, có người nghiến răng nghiến lợi, có người tràn ngập sát khí, cũng có người biết là sắp xa nhau, lòng vẫn tràn đầy dịu dàng.

      Tần Tang quay về điện Thiên Mật, Thái hậu Đoan Mật thấy nàng đến, đầu tiên là nhàng thở ra, sau lại than tiếng, ánh mắt phức tạp nhìn nàng.

      Nam tử tóc tím mắt tím đứng bên cạnh Thái hậu Đoan Mật, thon gầy giỏi giang, đôi mắt sâu, khi liếc nhìn người liền như có thể khoét thịt người ta.

      Đó là tộc trưởng tộc Thiên Mật, võ công cực cao, nghe lệnh Thái hậu Đoan Mật, qua nhiều năm, Thái hậu Đoan Mật cực kỳ tin cậy .

      thấy Tần Tang trở về, lời xoay người lui về phía sau. Thái hậu Đoan Mật chậm rãi đứng lên, liếc mắt nhìn Tần Tang cái, hỏi: "Gặp được chưa?"

      Tần Tang khẽ cười, nụ cười cực nhạt lại cực động lòng người, "Dạ, gặp rồi."

      "Tần Tang, hối hận vẫn còn kịp, ngươi bắt Kỷ Tiểu Ly đến đây ." Thái hậu Đoan Mật bước đến ngồi vào ngai vàng, nhàng bắt lấy tay Tần Tang, thấp giọng khuyên nhủ.

      Tần Tang lắc đầu, gì nữa, cúi đầu dứt khoát kiên quyết ra phía sau điện.

      Phía sau điện Thiên Mật là hoa viên khuất, lúc này toàn bộ điện Thiên Mật đều bị thị vệ thân tín của Thái hậu Đoan Mật bao quanh bảo vệ, triều chưa kịp bối rối vì đại quân thắng trận Tây Lý đóng ngoài thành có hành động khác thường chậm chạp chịu vào thành, cũng ai chú ý tới dị thường nơi điện Thiên Mật trong hậu cung.

      Trong hoa viên có sắp xếp điện thờ nho , phía điện thờ treo tấm bản đồ dệt bằng hoa Thiên Mật, Thái hậu Đoan Mật và Tần Tang quỳ gối cúi đầu, tộc trưởng tộc Thiên Mật cầm trường kiếm trong tay, lẩm nhẩm thần chú cổ xưa.

      Khi ánh trời chiều cuối cùng bị nuốt hết, trăng tròn nhợt nhạt thản nhiên treo lên ngọn cây nơi chân trời, Tần Tang đứng dậy, vẻ mặt bình tĩnh ung dung bước đến trước điện thờ, dưới ánh nhìn chăm chú nháy mắt của tộc trưởng và Thái hậu Đoan Mật, tay áo dài của nàng khẽ phất, chút ánh sáng lên, chăm chú nhìn lại, thanh chủy thủ cắm sâu trước ngực nàng, chuôi chủy thủ khắc hình con Kỳ Lân giương nanh múa vuốt, ngón tay non mềm của Tần Tang nắm đó, dứt khoát đến đau lòng.

      đao sâu, đâm thẳng vào giữa trái tim yếu ớt, tiếng kêu đau Tần Tang cũng thốt ra, ngay cả vẻ mặt cũng vẫn là bình tĩnh.

      Khi dùng sức rút chủy thủ nàng hơi nhíu nhíu mày, thét lớn tiếng, chủy thủ rút ra khỏi ngực, từng đợt máu tươi phun tới, bản đồ treo điện thờ bị máu tươi thấm ướt, Thái hậu Đoan Mật điểm mấy huyệt lớn trước ngực Tần Tang, máu tươi cuồn cuộn lập tức ngừng lại, nhưng dù sao mạch đập cũng đứt đoạn, Tần Tang ôm ngực mềm người quỳ rạp xuống đất. (các bạn còn ko cho mình chém tác giả sao????)

      Lúc này toàn bộ hoa viên tràn đầy mùi thơm lạ lùng ngào ngạt, khiến người ta ngửi thấy liền muốn say, Tần Tang cảm thấy thân thể chính mình lạnh từng chút , nàng vuốt ve hình Kỳ Lân ở chuôi chủy thủ trong tay, nhưng dần dần ngón tay cũng còn sức lực. . . . . .

      Thái hậu Đoan Mật ngồi xổm bên cạnh nàng, môi khẽ nhúc nhích, muốn gì, tộc trưởng bên kia bỗng cao kêu tiếng: "Nương nương!"

      Tim Thái hậu Đoan Mật đập loạn, vội vàng buông Tần Tang ra, đứng dậy bước nhanh tới!

      Chỉ thấy phía điện thờ, bản đồ bị máu trong tim Thánh nữ Thiên Mật xối ướt chẳng những ra bản đồ Thánh Địa, ngược lại những hình vẽ màu tím nhàn nhạt dần dần biến thành màu đen, bản đồ được bện bằng hoa Thiên Mật theo phương pháp cổ xưa, đao chém đắt, lửa thiêu cháy, lúc này lại kỳ dị biến thành màu đen, cuồn cuộn. . . . . . như bị chất độc dần dần ăn mòn với tốc độ cực nhanh, biến thành đống bụi vụn màu đen!

      Gió thổi qua, giấc mộng trăm năm của Thiên Mật, tan thành mây khói.

      Thái hậu Đoan Mật dám tin hít hơi, chậm rãi quay đầu, ánh nhìn trong đôi mắt tím dường như điên loạn, bà nhìn chằm chằm Tần Tang, hai mắt như tràn tơ máu!

      Cuộn mình ôm ngực nằm mặt đất, nét mặt tái nhợt như tờ giấy của Tần Tang nổi lên tươi cười ngọt ngào kỳ dị.

      "Người nuôi cha ta mười bảy năm, lại hại ông ấy đau khổ cả đời, ngay đến cái chết cũng thể giải thoát. Ta chỉ sống cùng phụ thân bảy năm, nhưng phụ thân từng , đó là bảy năm vui vẻ hạnh phúc nhất trong cuộc đời ông ấy." Nữ tử tuyệt đẹp khuynh quốc khuynh thành chảy khô dòng máu nóng trong tim, lúc này tái nhợt mỏng manh như tờ giấy, tựa như gió thổi qua là có thể theo gió mà , nhưng nàng vẫn cười cực đắc ý: "Ta là con của cha, nguyện vọng của người chưa thỏa, ta hoàn thành thay ông ấy. . . . . . Tổ mẫu, ta chỉ biết kia nghiên mực và bản đồ kia là do phụ thân ta dùng phương pháp cổ xưa chế thành từ hoa Thiên Mật, ta còn biết người biết chuyện —— cha ta tìm được Vạn Ly thảo là khắc tinh của hoa Thiên Mật. . . . . .Trước khi trở về, ta uống nước cốt Vạn Ly thảo, giờ ta hủy tấm bản đồ, đời này trừ Thánh Địa ra còn nơi nào có hoa Thiên Mật, từ nay về sau, tộc Thiên Mật đừng mong lại có thể trở về Thánh địa Thiên Mật nữa!"

      **

      Tác giả có lời muốn : tên của Tiểu Ly, vì thế mà thành. (chuyển Vạn Ly thảo thành cỏ Vạn Ly thấy kỳ kỳ, thôi để nguyên)

      LPH: vừa edit vừa gỡ gạch mà ném, gạch đá mình chuẩn bị sẵn rồi, ai muốn ném cứ vô tư!!!
      Quá bức xúc, đăng luôn!!! Chả đợi thứ 2 nữa!
      Alice Huynh, HoanHoan, Happyanh14 others thích bài này.

    2. Quan Tiểu Yến

      Quan Tiểu Yến Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      33
      Tương Tang tỷ w ớ, hjx, băm băm xay xay chặt chặt thái hậu cực mạnh, tks LPH, buổi tối hạnh phúc

    3. bellchuong

      bellchuong Active Member

      Bài viết:
      119
      Được thích:
      98
      Ui thương tần tang thế. Lo cho hết mọi ng nhưng k lo cho mình. Hic

    4. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Tiểu Ly may mắn có tỷ tỷ Tần Tang mà

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      thanks nàng:yoyo40::yoyo40::yoyo40:
      Tang Tang ra Vi Nhiên ra sao

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :