1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Uổng Công Tính Kế - Sói Xám Mọc Cánh (hoàn + ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      thanks.ngọt chết ta

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hai người âu yếm nhau cũng đáng .

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      thanks nàng:yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      mở màn thịt nhỉ:yoyo12::yoyo12::yoyo12:

    4. Sam_map

      Sam_map Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      29
      Khụ khụ chap sao co hot ko ta;))))

    5. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 65:

      Quốc sư đại nhân thấy chiêu này hữu hiệu, khỏi thầm vui vẻ, gặm rồi lại gặm, vui quên trời đất.

      Kỷ Tiểu Ly bị dỗ tự cởi quần áo của chính mình, còn bị cầu cởi cho —— tay bị thương mà!

      Khi cởi quần lót cho mặt nàng đỏ như rỉ máu, dám nhìn, xoay xoay mặt nhắm mắt lại, tay kéo lộn xộn. Đột nhiên có thứ gì đó nóng hầm hập nhảy ra chui vào tay nàng, trong lúc bối rối nàng nắm lấy, lập tức hô to tiếng tút tay lại.

      Quốc sư đại nhân híp mắt thoải mái nửa nằm nửa ngồi tựa vào đầu giường, lúc này nhịn được cười sung sướng.

      Kỷ Tiểu Ly xấu hổ và giận dữ muốn chết, ôm lấy đùi , chôn mặt giả chết, bị nhấc chân run run đùi: "Đứng lên! Nào có đạo lý chỉ cởi nửa vậy chứ?"

      Kỷ Tiểu Ly che mắt ngồi xuống, xấu hổ và giận dữ tay che mắt tay sờ qua. Quốc sư đại nhân cong khóe miệng sung sướng thôi giở trò xấu xa —— chân nhàng cong lên, người quỳ gối bên đùi "A!" tiếng ngã xuống, té sấp xuống bám vào đùi .

      Kỷ Tiểu Ly vừa mở mắt ra, trước mắt đối diện nàng là vật gì đó dữ tợn, căng to rỉ nước chỉa về phía nàng, bộ dáng cực kỳ khủng bố. . . . . . Nàng run run lộn nhào chạy trốn đến cạnh giường, cuốn chăn quấn lấy mình chặt, run rẩy.

      Trần Ngộ Bạch cao giọng cười to.

      Bộ dạng ngơ ngốc của nàng, sao có thể tiếp tục khi dễ nàng chứ? Đuổi theo giơ tay vén kéo chăn mỏng, cười , cả người đè lên.

      Tiểu Ly vung vẫy liền "ưm. . . . . ." , nàng lập tức dám cử động, bị ép chặt chặt chẽ chẽ, há mồm cắn vành tai non mềm tuyết trắng của nàng, cắn khiến nàng rụt cổ giọng rên rỉ, giống con thú hoảng sợ, sung sướng trầm giọng cười .

      " nhóc ngơ ngốc!" Giọng nam trầm thấp trong trẻo, mang theo tràn ngập ý đùa giỡn.

      Kỷ Tiểu Ly sợ chết khiếp cái dạng này của , nhắm chặt mắt, run giọng : "Ta dám. . . . . . Ta làm được hu hu hu. . . . . . Người tha cho ta ! Phu quân!"

      Vừa dứt lời, vật thô ráp gì đó đặt bên hông, phu quân của nàng chậm rãi : "Xấu lắm sao? Vậy —— tự ta phải làm à?"

      "Ừ!" Ánh mắt của nàng vừa đóng, bộ dạng như chuẩn bị dũng hy sinh.

      Trần Ngộ Bạch đè nặng nàng cười, thổi hơi vào lỗ tai nàng: "Nhưng tay ta bị thương, cử động được."

      "Người đừng gạt ta! Trước đó vài ngày tay của ta bị thương, phải người tay bị thương và. . . . . . và việc này hề liên quan sao!" Kỷ Tiểu Ly lớn tiếng phản bác.

      "Trí nhớ tệ!" Trần Ngộ Bạch gặm môi nàng chút, khen ngợi trí nhớ hiếm khi xuất của nàng.

      Lòng của người được khen ngợi buông lỏng, thân mình vừa mới mềm , bỗng nhiên chân bị kéo ra, vật nóng hầm hập mà nàng cực kỳ sợ hãi đặt lên, nàng mới hô được nửa tiếng "Người ——", bị đẩy người chui vào. . . . . .

      "Ta liền vung thương xung trận, khao phu nhân!" đè lấy nàng cho nàng cử động, vừa đẩy lửa nóng vào, vừa khàn khàn thở gấp trêu đùa nàng.

      Tiểu Ly muốn "Ta cần khao như vậy!", nhưng tiếp đó, hơn nửa còn lại của lập tức mạnh mẽ chui vào, nàng bị va chạm này khiến cho thiếu chút nữa là hồn phách đều bay mất, cong thân mình rên tiếng, ban đầu nghe như thống khổ, cuối cùng lại là run rẩy kiều dứt . . . . . . Trần Ngộ Bạch nghe thấy, cả người sôi sục, cúi đầu hôn nàng, cắn môi của nàng, nuốt hết kiều và van xin vào bụng.

      Đè lấy, nhàng thương nàng trận, mặt Tiểu Ly bừng bừng ửng đỏ, hai mắt mê mang, Trần Ngộ Bạch lại nổi ý xấu, vừa dỗ vừa lừa ôm nàng lên người, dạy nàng giạng chân bên hông , tự mình ngồi xuống.

      Tuy sớm chỉ , nhưng khi chuyện tới trước mắt, chỉ với tay nắm lấy vật to lớn dữ tợn kia nàng bị dọa muốn khóc, ép thắt lưng thử nhiều lần đều ngồi xuống được, trong giọng nàng mang theo tiếng nức nở: " được. . . . . . Quá lớn. . . . . ."

      Trần Ngộ Bạch bị nàng cầm nắm, hàm răng cắn đến đau, dằn tức giận dỗ nàng, nhưng nàng vẫn dám, ngược lại hai cái chân muốn chạy trốn! Trần Ngộ Bạch với tay đè vai nàng lại, nàng vừa cử động liền gục đầu đến gần hút khí lạnh, tỏ vẻ đau đớn thôi. . . . . . mắt Kỷ Tiểu Ly như đưa đám ngồi trở lại, vừa ngồi xuống hai mắt vừa đẫm lệ cắn cắn môi. (mẹ ui, có cần H đến vậy ko, máu cụa tui………)

      biết cọ xát bao lâu, rốt cuộc nàng mới dễ dàng mà ấn xuống, cảm giác này quá mới lạ, nàng siết thắt lưng, cứng người, giạng hai chân cưỡi người , hai tay chống ngực , khuôn mặt nhắn vẫn còn đọng nước mắt, ánh mắt mờ mịt, quả thực giống cún con chỉ có thể thương , Trần Ngộ Bạch với tay nâng cằm nàng, trêu chọc nàng: "Bé cưng, mau di chuyển . . . . . ."

      ". . . . . . thể di chuyển. . . . . . A!" Ngay cả nàng cũng dám lớn tiếng.

      Trần Ngộ Bạch thúc giục được, chợt nhíu mày tự mình ngồi dậy.

      với tay ôm nàng vào lòng, vừa cử động nàng liền hoàn toàn ngồi thẳng xuống, "A" tiếng, cả người như bị điện giật. . . . . . Tiểu Ly nhất thời đỏ mặt muốn giãy giụa thoát ra, lại lập tức thở dài đau tay, nàng đành phải ngoan ngoãn, cả người tê dại nằm ngực .

      Vẻ mặt nàng uất ức sợ hãi lại cắn môi nhẫn nại quá mức gợi cảm, Trần Ngộ Bạch cúi đầu hôn nàng, cái tay bị thương chậm rãi xoa thắt lưng nàng, lòng bàn tay ấm nóng vuốt ve eo nàng, tiếp xúc này cực kỳ thoải mái, bụng cũng còn siết chặt nữa, ngược lại căng lên, dường như thực thỏa mãn. . . . . . Tiểu Ly dần dần có cảm giác, chu cái miệng nhắn mềm mại hôn trà lại , nơi nuốt lấy cũng bắt đầu an phận.

      nhận thấy, lặng lẽ cười dưới môi lưỡi nàng, bàn tay to xoa thắt lưng nàng lần mò xuống, giúp nàng vận động. . . . . . Đáng tiếc thê tử ngốc nhà đúng là quá ngu ngốc, dạy cả ngày cũng chỉ học được cách quấn quít lấy cọ xát lung tung —— hai đùi vội vã câu lấy lưng , nửa là được lay động, nửa là do chính nàng dùng sức, hai người quấn chặt lấy nhau, vô cùng chậm rãi thỏa mãn cọ xát lại sinh ra hài lòng và nóng bỏng vô hạn, cả trong lòng cũng tràn đầy ấm áp, trong hơi thở hổn hển và đam mê, chỉ có ánh mắt đối phương là thứ duy nhất ràng, cứ như vậy quấn quít lấy nhau, mắt nhìn đối phương, thế xoay vần bất quá cũng chỉ cái liếc mắt muôn đời.

      Liều chết triền miên.

      Đáng tiếc hòa hợp như thế duy trì được bao lâu, Tiểu Ly quấn người run rẩy vặn siết nhanh vài lần, rất nhanh liền còn sức lực. Nàng ăn đủ, quốc sư đại nhân lại vừa mới bắt đầu ăn, hôm nay dáng vẻ nàng đẹp như vậy, sao có thể buông tha?

      Tiểu Ly liền chơi xấu, nhắm mắt giả chết.

      Quốc sư đại nhân chút nương tay, xoay cho nàng quỳ gối giường, mở lớn hai chân, như con ếch , tay ôm cứng thắt lưng nàng, ép nàng nhếch mông, mặc hưởng thụ.

      Tư thế này rất dã man, Tiểu Ly bị tra tấn, rất nhanh cả người liền run rẩy, lần nàng liền chịu nổi, thê thê thảm thảm khóc nấc lên. Trần Ngộ Bạch dỗ nàng, kéo cái gối cho nàng ôm, để nàng dựa lên gối —— tiếp tục bị khi dễ.

      Cuối cùng gối cũng bị cắn xé còn hình dạng, mới thở hổn hển áp chế, đè nàng hung hăng mãnh liệt lay động lần nữa, đánh phá đến lúc cả người Tiểu Ly ửng hồng, run rẩy hôn mê bất tỉnh, ôm người ngất xỉu còn ý thức lên hôn, biết lúc này nàng còn nghe được, thầm nhiều bên tai nàng, cười dịu dàng như gió xuân. . . . . . (cần máu gấp, có ai bán ko)

      **

      Đêm ở phủ Quốc sư nồng nàn như xuân, đêm ở điện Thiên Mật lại lạnh lẽo như đông.

      Cả điện to như vậy chỉ có hai cây nến đỏ hẹp dài cháy sáng, khiến khắp nơi trong điện u chồng chất như ma quỷ, ngai vàng Thái Hậu đặt nơi cao nhất, Thái hậu Đoan Mật nằm nơi đó, lâu vẫn nhúc nhích.

      biết được bao lâu, cửa điện chợt "két" tiếng, có người chậm rãi bước vào.

      Thái hậu Đoan Mật hề ngẩng đầu, lạnh giọng quát: "Cút !"

      "Là ta." Tiếng đàn ông trầm thấp, giọng điệu thản nhiên, nghe ra trong đó có tình cảm gì.

      Thái hậu Đoan Mật cũng cứng đờ cả người, trong lòng kinh hãi.

      Bà chậm rãi ngẩng đầu, vì nằm đó lâu, ánh mắt nhất thời mơ hồ, trong ánh nến mờ ảo bà chỉ nhìn thấy hình dáng mơ hồ.

      Nhất thời bà có chút mình ở đâu, lúc này là lúc nào.

      Giờ khắc này ánh mắt bà thoạt nhìn mê mang bất lực, lại như phảng phất hồi ức xa xưa.

      Trong lòng Mộ Dung Thiên Hạ trăm ngàn cảm xúc.

      Ông ta đến mình, tự xưng "Là ta", sau khi lấy lại tinh thần, Thái hậu Đoan Mật cũng tự xưng là "Ai gia", cúi đầu hỏi: "Người tới làm gì? Để chê cười ta sao?"

      Bà nhìn ông ta ở xa xa, mắt tím xinh đẹp lạnh lùng kiêu ngạo: "Cút cho ta!"

      Bốn mươi mấy năm, biết bao biến động bất ngờ, thời gian thấm thoát, nay là hai người đứng ở nơi cao nhất của quốc gia, lần nữa dùng xưng hô ta – ngươi đối đáp.

      Năm tháng vô tình nhuộm trắng tóc mai của ông ta, gương mặt bà già , bọn họ còn là hoàng tử lỗi lạc phong nhã hào hoa và nương dị tộc, mà khi bà giống như lần đầu mới gặp hung hăng vênh váo "Cút cho ta", trái tim trải qua biết bao nhiêu núi đao biển lửa của Mộ Dung Thiên Hạ vẫn nhịn được mà dịu dàng chút.

      Ông ta im lặng, đè nén dịu dàng vu vơ chợt xuất ấy, thấp giọng : "Ta đến, là muốn khuyên người câu: người thu tay lại, ta có thể bảo vệ thể diện cao quý nửa đời còn lại của người."

      Thái hậu Đoan Mật nở nụ cười, lạnh lùng châm chọc: "Thể diện cao quý? Ta cần thể diện cao quý để làm gì? Người nghĩ ta vẫn còn là cái người hiếm thấy trước kia trong cung ư?" Ngón tay trắng xanh được chăm chút thỏa đáng chậm rãi phất qua ngai vàng lạnh như băng, "Ta, , phải!"

      Chuyện qua lâu, lúc trước chưa bao giờ giải thích, nhiều năm nay bọn họ cùng bị giam trong hoàng cung, kỳ thường xuyên nhìn thấy mặt nhau, nhưng đều chưa từng nhắc câu nào đến chuyện trước kia.

      Tối nay, kỳ Đoan Mật rất muốn đề cập tới.

      Nhưng khi bà nhìn ông ta, ràng ánh mắt ông ta cũng nhìn bà, nhưng bà lại nhìn thấy chút tình cảm nào.

      Nhiều năm trước ông ta như thế, ông ta từng tươi cười rực rỡ, mỗi quan tâm đến bà đều viết ra trong mắt. Bà thực thích ông ta, nhưng bà dứt khoát kiên quyết gả cho phụ thân của ông ấy.

      Tiên đế say đắm bà trẻ tuổi diện mạo xinh đẹp, bị bà mê hoặc, cho bà nắm hết quyền lợi của tộc Thiên Mật trong tay, tặng hai lệnh bài Ám Dạ: Thanh Long và Bạch Hổ để lấy lòng bà, thậm chí cuối cùng còn phong bà làm hậu. ( chết , hại cả 3 đời nhà người ta, tui chém chém chém…)

      Ngày ấy khi bà nhận phong vị trong cung, tất cả hoàng tử đều đến bái kiến, ông ta cũng ở trong số đó, cũng theo mọi người quỳ xuống trước bà, hành đại lễ, ông ta quỳ xuống, lại đứng lên, cũng cách khoảng xa như lúc này, nhìn bà từ xa. . . . . . Từ đó về sau, bà bao giờ còn nhìn thấy tươi cười rạng rỡ của Mộ Dung Thiên Hạ nữa.

      Sau đó ông ta kế tục lệnh bài Thanh Long, tiếp đó trừ Mộ Dung Giang Sơn trong bụng bà, ông ta giết hết tất cả huynh đệ, cuối cùng ông ta nắm giữ binh quyền bức vua thoái vị, lên ngôi vua. . . . . . Nay qua hơn nửa đời người, ông ta ngồi vững hưởng giang sơn, thê thiếp thành đàn, con cháu đầy sảnh, mà bà mất đứa con độc nhất cùng Thiên Mật sứ đương nhiệm; bọn họ luôn cùng ở trong hoàng cung, đều tự già , nhiều năm qua, ai cũng hề nhắc câu về chuyện trước kia.

      **

      Tác giả có lời muốn : mỗi lệnh bài Ám Dạ, đều chứa rất nhiều chuyện cũ thăng trầm.

      LPH: xin lỗi cho mượn chỗ xả chút:

      - Đập chết cái bà Thái hậu, sai rồi còn trách móc người ta

      - Đập chết cái bà tác giả, truyện như vầy mà là hài đấy hả? Bà để Trấn Nam vương phi đau khổ tui còn chịu được, bà lại còn để mỹ nam Mộ Dung Giang Sơn chết đau đớn, tới cả Tần Tang và Lý Vi Nhiên bà cũng ngược, giờ tới Mộ Dung Thiên Hạ bà cũng lôi vào là thế nào?????

      Tui thề là sau này thấy truyện bà viết là tui ko động tới nữa, tức muốn điên mà, hừ hừ
      Alice Huynh, HoanHoan, Happyanh18 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :