1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tuyệt sắc vương phi đấu trời cao - Tiếu Hàn Yên(c17) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 8: Ma thú cấp .


      Lãnh Như Phong giảm bước tiếng bước chân, nhanh chóng tiến liên, ánh mắt sắc bén càn quét xung quanh, năm phút sau, bỗng nhiên trông thấy mặt lá khô, con rắn lượn quanh.

      Thân rắn và cánh tay của to gần như nhau, Lãnh Như Phong câu khóe môi tà mị cười tiếng, lặng yên tiếng động vòng qua phía sau con rắn, ngay khi vừa muốn xuất thủ, con rắn cũng phát .

      Con rắn hướng nhìn lại, thân thể liền thẳng đứng lên, ánh mắt nồng đậm giá lạnh, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lãnh Như Phong.

      Lãnh Như Phong thấy con rắn vậy mà có thể toàn bộ thân thể thẳng đứng, mà còn cùng nhìn thẳng, thân thể con rắn tuy to nhưng rất ngắn, nhìn có hơi kinh ngạc, xoay quanh hướng con rắn công kích.

      Mặc kệ, bây giờ rất đói, đừng con rắn như vậy, ngay cả con cự mãng ở trước mắt, lúc này cũng phải liều mạng đem nó ăn.

      Lãnh Như Phong hề có nội lực, nhưng vẫn là thân võ công, thân thủ nàng nhanh nhẹn, xuất thủ tàn nhẫn, tay hướng bắt lấy tấc thứ bảy của con rắn.

      Con rắn rất nhanh phóng lên, tránh được trảo của Lãnh Như Phong, nhưng ma trảo của Lãnh Như Phong như hình như bóng, nó vừa mới tránh trảo, ma trảo của Lãnh Như Phong lại lần nữa bắt lấy nó.

      Con rắn tức giận, há to mồn, liền nhanh chóng hướng thân thể Lãnh Như Phong phóng lên, tay úp xuống, chặn ngang túm chặt nó, chế trụ con rắn .

      Con rắn này, là ma thú trung cấp khác tiểu ma thú cấp , lực công kích mức nhất, cho nên Lãnh Như Phong rất dễ dàng liền đắc thủ.

      Lãnh Như Phong sau khi chế trụ con rắn , cười tà, tay dùng chút lực bóp ở vị trí hiểm yếu của con rắn, trực tiếp bóp nát yết hầu của nó, nàng tìm nơi tương đối rộng rãi, ngồi xuống.

      Lãnh Như Phong cầm tay hai khối đá mà nhặt được, lót lá khô phía dưới, nỗ lực ma sát, đốm lửa liền vọt ra, Lãnh Như Phong bỏ mấy nhánh cây ở phía , lửa tăng thêm, đem con rắn để ở phía nướng.

      Lửa rất lớn, tới mười chung, trong khí liền truyền đến mùi thơm thịt rắn.

      Mũi Lãnh Như Phong dùng sức ngửi cái, vốn là cái bụng đói bẹp, sau khi ngửi được mùi thơm, càng cảm thấy đói, nàng nuốt nước miếng, vẻ mặt thèm thuồng nhìn chằm chằm thịt rắn nướng chín tám phần.

      Đúng lúc này, Lãnh Như Phong nghe được tiếng bước chân rất hướng bên này tới, nàng giương mắt nhìn về phía tiếng bước chân, sắc mặt bỗng cứng đờ, quay lại như có việc gì xảy ra vậy, cúi đầu tiếp tục vẻ mặt thèm ăn của .

      Phong Cẩn Duệ, nam nhân vô cùng xinh đẹp, xinh đẹp đến nổi rất chân , tuyệt thế hào hoa phong nhã, kinh thãi tuyệt diễm, là nam nhân so với nữ nhân còn xinh đẹp hơn rất nhiều.

      chỉ tướng mạo hơn người, còn làm cho tất cả mọi người ở Đấu Khí đại lục điên cuồng đời thiên tài, đời kiêu tử.[kiêu tử:con cưng]

      Tiếc là, người như thế muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn quyền thế có quyền thế, bề ngoài tao nhã, thực ra bụng dạ nham hiểm.

      Ngoài ra, là kẻ khát máu, coi nữ nhân như bò cạp, đối với nữ nhân lạnh lùng tàn nhẫn.

      Ngoài ra, có nữ nhân ái mộ , chủ động đưa tới cửa quyến rũ , kết quả, bị chặn ngang giống như bóp đứt cổ họng, bóp chết ngay tại chỗ. Từ đó về sau, liền còn có nữ nhân nào dám tới gần .

      giống đóa hoa túc xinh đẹp vậy, làm cho người ta cảm thấy xinh đẹp mà dám nếm thử, chỉ dám đứng xa nhìn, mà dám đến gần nhìn.

      Hai mắt Phong Cẩn Duệ ngây ngốc nhìn nữ nhân kia, trong mộng dây dưa mười năm, xuất qua nữ nhân kia vô số lần, tìm tám năm nhưng có chút có chút nào tin tức của nữ nhân kia.

      , toàn bộ uổng thời gian.

      Nữ nhân kia, Phong Cẩn Duệ ta rốt cuộc cũng tìm được nàng, lần này, xem nàng còn làm sao biến mất.


      Chương 9: Tôi ăn thịt người



      khắc Lãnh Như Phong làm thịt rắn chín kia, rất nhanh cầm lấy thịt rắn, bất chấp nóng miệng, há to mồm cắn hơi.



      “A, ha… Nong nóng nóng…”



      Lãnh Như Phong bên cắn thịt rắn, bên kêu thảm, còn bên lấy tay dùng sức quạt miệng, đem nhiệt khí tán chút.



      Ăn xong ngụm lớn, Lãnh Như Phong tán thưởng than tiếng ăn ngon, lại cắn ngụm lớn, lại lần nữa kêu nóng.



      Mày đen xinh đẹp của Phong Cẩn Duệ, hơi hơi nhăn lại, tiểu nữ nhân này, cũng dám nhìn , to gan a, còn có nữ nhân sau khi mắt đầu tiên nhìn thấy , đảo mắt nhìn .



      Nữ nhân này là người thứ nhất, hừ.



      Phong Cẩn Duệ cất bước, chậm rãi hướng Lãnh Như Phong tới, rất tự nhiên ở bên người ngồi xuống, rất tự nhiên vươn hai tay, đem con rắn thịt của Lãnh Như Phong, bẻ xuống dưới nửa, chính mình ăn.



      Lãnh Như Phong chính ăn trúng mùi ngon, nhìn thấy cái đuôi rắn bị người ta bẻ , hơi hơi ngạc nhiên, quay đầu vẻ mặt tốt trừng .



      Nha , tân tân khổ khổ nướng kỹ thịt rắn, thế nhưng muốn ăn miễn phí, có cửa đâu, chính là khách sạn, còn phải lấy bạc mua đấy.



      Lãnh Như Phong hướng vươn bàn tay, hào : … chút nào khách Khí , “Công tử, thịt rắn của tôi cũng thể ăn phải trả tiền, nếu muốn ăn, xin trả tiền.”



      “Tiền?”



      Phong Cẩn Duệ lần đầu nghe thế cái từ mới mẻ, cảm thấy rất buồn bực, buồn cười nhìn chằm chằm Lãnh Như Phong.



      mặt Lãnh Như Phong trợt xuống hai hàng tuyến đen, chết tiệt, nhất thời nhanh miệng, thế nhưng theo thói quen tiền, xem biểu tình vẻ mặt tên ngu ngốc này hiểu, chỉ biết, nghe hiểu.



      “Chính là kim tệ.” Lãnh Như Phong lạnh lùng .



      , tại người có đồng nào, rất thiếu tiền đây, cũng biết đồ ngốc này có mang tiền ở người hay ?



      Ách, nếu có tiền, phải thua thiệt sao?



      Thịt rắn của , chính là liều mạng tới nướng , là dùng hai tay nướng chín , phế thời gian , , đường đường Lãnh Như Phong, nướng ra tới thịt rắn, giá nếu bán hơn, đây có thể có qua có lại sao?



      Chỉ có điều, nhìn diện mạo này của , đúng là cái cực phẩm, liền bộ dáng này của , nếu lấy bán , hẳn là cũng giá trị ít tiền chứ?



      Lãnh Như Phong hiểm phúc hắc ở trong lòng đánh chính mình tính toán nhặt, đôi tròng mắt, nhìn mặt Phong Cẩn Duệ, trong mắt toát ra đống vàng thỏi lớn, nhìn đây gọi cái thèm dãi a a a a! ! ! ! !



      Khóe mắt Phong cẩn duệ lòe ra mỉm cười, ánh mắt nữ nhân này, như thế nào cảm giác mình như là bị đánh giá cái đĩa ăn sáng?



      ôn nhu cười, ha hả, Phong Cẩn Duệ, thông minh hơn người, luôn luôn dễ dàng nhìn thấu lòng người, nhưng hôm nay nữ nhân này, thế nhưng xem hiểu.



      Nàng, có rất thiếu kim tệ sao?



      Phong Cẩn Duệ quét về phía y phục người , chất lượng quần áo tồi, phải là 1 gia đình giàu có tiểu thư, chỉ có điều, mặc cái quần áo gì này, thấy thế nào giống như vùng dậy với tang phục?



      Phong Cẩn Duệ nhìn về phía mặt Lãnh Như Phong, tấm mặt này mười năm mộng, hồn dắt mộng đeo, ngày nhớ đêm mong, nghĩ đến lúc ở trước mắt, đây tất cả, giống như thân ở trong mộng.



      Ánh mắt Phong Cẩn Duệ, nhu tình tựa nước, thâm tình khôn cùng, làm cho lòng dạ ác độc ngoan độc của Lãnh Như Phong run lên, côvội tránh ánh mắt của , thầm oán thầm, chết tiệt, Lãnh Như Phong, mày cũng phạm bệnh mê cấp thấp.



      Phong Cẩn Duệ đột nhiên đến gần phía trước, mỉm cười, môi khêu gợi gần sát bên tai Lãnh Như Phong, ôn nhu mê hoặc , “Nữ nhân, tiếp theo, đừng dùng ánh mắt ấy xem nam nhân, làm cho ta nghĩ đến ngươi muốn ăn ta.”



      “Tôi ăn thịt người.” Lãnh Như Phong khôi phục như thường, rất bình tĩnh trả lời.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 10: Bị đùa giỡn.


      Lời của vừa dứt, cũng cảm giác vành tai bị vật ấm áp đảo qua, để lại cổ cảm giác ẩm ướt, toàn thân Lãnh Như Phong bỗng cứng đờ, khuôn mặt tươi cười rần rần lửa, mơ hồ thoáng .

      Nha, Lãnh Như Phong lại bị đùa giỡn?

      Kháo, người đàn ông này, dám đùa giỡn , đáng chết.

      Lãnh Như Phong thả xuống thịt rắn trong tay, lấy tốc độ nhanh như chớp, xuất thủ như điện, chưởng hướng đầu Phong Cẩn Duệ đánh tới.

      chưởng kia vô cùng tàn nhẫn, chưởng lớn trực tiếp đánh tan tàn nhẫn của .

      Nội lực của Lãnh Như Phong tuy rằng có, nhưng võ công của vẫn còn, Lãnh Như Phong toàn lực công kích, tốc độ làm cho Phong Cẩn Duệ cảm thấy bất ngờ.

      Vui vẻ trong mắt nồng đậm, ha ha, nữ nhân này, đúng là làm cho nhìn thấu mà, người chút đấu khí cũng có, nhưng công kích lại chút cũng nhu nhược.

      Hai người đều ngồi, sóng vai mà ngồi, thân người Phong Cẩn Duệ ngửa ra sau, tránh né công kích của Lãnh Như Phong, khi quyền thứ hai của Lãnh Như Phong đánh đến, bỗng nhiên xuất thủ, chưởng bao vây quả đấm của , hơi dùng lực chút, thân thể Lãnh Như Phong liền ngã vào trong ngực , Phong Cẩn Duệ cái xoay người, bất thình lình đem Lãnh Như Phong đặt ở dưới thân.

      Hai tay Lãnh Như Phong bị chế trụ, nhấc chân hướng hạ thân của Phong Cẩn Duệ đá vào, Phong Cẩn Duệ nhìn ra ý đồ của , khóe miệng mỉm cười, đùi nhanh chóng đem bắp chân ngăn chặn, để cho thể động đậy.

      Lãnh Như Phong là người hết sức kiêu ngạo, thà liều chết, cũng tuyệt đối bị ép dưới người, lạnh lùng , “Nam nhân, đáng chết”

      Sau khi xong, đầu của Lãnh Như Phong, hướng về phía đầu Phong Cẩn Duệ tàn ác đập vào, nha, tốt rồi, nam nhân này, cũng đừng nghĩ sống dễ chịu, Lãnh Như Phong thà chết chứ chịu khuất phục.

      Phong Cẩn Duệ thấy hành động, vội vàng , tay chế trụ hai tay của , tay chặn đầu của nàng, đầu của Lãnh Như Phong đập vào tay , đầu đau xót, có chút lùi về, tức giận ngửa đầu nhìn .

      Lãnh Như Phong bị Phong Cẩn Duệ để ở dưới thân, đầu ngẩng lên, tư thế kia, thấy thế nào đều là có dàng vẻ tìm hôn.

      Thiên hạ trong lòng ở dưới thân, Phong Cẩn Duệ đương nhiên bỏ qua, tay chuyển hướng chế trụ ót của , đầu có hơi cúi xuống, hôn lên đôi môi Lãnh Như Phong, thuần thục cạy ra môi của , công thành đoạt đất, thế mạnh như nước.

      Vốn là phải gặp cuộc đẫm máu, trong nháy mắt trở nên mờ ám nổi lên.

      Sắc mặt Lãnh Như Phong biến thành màu đen, nhưng thân thể bị giam hãm == động cái cũng thể động, phải là nữ nhân bảo thủ chỉ ở trong nhà, nếu như là hứng thú tới, đùa giỡn mỹ nam chút cũng rất thích.

      Thế nhưng bị đùa giỡn, đây là lần đầu tiên của Lãnh Như Phong nàng.

      Nha, muốn đùa giỡn, cũng là Lãnh Như Phong đùa giỡn , tuyệt đối đùa giỡn .

      Lãnh Như Phong muốn phản công, chuyển thân thể vừa ý, cố sức lấy ra tay, khóe mắt lóe sáng cười phúc , nha, phản công, đậu hũ của mỹ nam cao cấp, ăn xem thường ăn.

      ôm cái ót Phong Cẩn Duệ, mở ra đôi môi đỏ mọng, đem cái lưỡi thơm tho cuốn lấy lưỡi rồng của Phong Cẩn Duệ, cùng chơi đùa, chiếm lấy địa bàn của , lại ở giữa địa bàn của gián tiếp trở mình dạo chơi.

      Sau lúc lâu, Phong Cẩn Duệ mới lưu luyến rời buông Lãnh Như Phong, hai người thở hồng hộc.

      Lãnh Như Phong sau khi hưởng qua mùi vị của Phong Cẩn Duệ, lẻ lưỡi, ở môi liếm vòng, thở dài ,” Ừm, mùi vị của tệ, có chứa mùi vị thơm mát sạch

      Phong Cẩn Duệ nhìn dáng điệu se tình này của , chợt cảm thấy phía dưới căng thẳng, Tiểu Duệ Duệ của muốn thức tỉnh, Phong Cẩn Duệ chặn ngang ôm lấy Lãnh Như Phong, hướng nơi trống vào.



      (*Rose: Ặc… mới gặp nhau lần đầu, mà rũ nhau xx lun à)


      Chương 11: gian thông đạo


      Lãnh Như Phong nhất thời nghẹn họng nhìn trân trối, như là người ngoài hành tinh thấy được nhìn về phía xung quanh, “Nơi này là địa phương nào?”



      gian thông đạo.” Phong Cẩn Duệ cúi đầu nhìn hai má của nàng phiếm hồng, khóe miệng nhấc lên.



      “Chậc chậc, là nhìn đoán ra, ngươi còn là cường giả đấu tôn?” Thân tay Lãnh Như Phong ôm lấy cổ Phong Cẩn Duệ, cười tươi như hoa, khi cười tầm mắt tràn đầy vị tính kế đắc ý.



      Đấu Tôn cường, đó là cường giả chóp đầu đứng thế giới này, có thể được thế nhân kính ngưỡng.



      Đây toàn bộ Đại Lục Đấu Khí, đạt tới người Đấu Tôn cường bao nhiêu người, đếm cái, trăm trong vòng con số cũng đếm qua , mà người nam nhân trước mắt này, tuổi còn trẻ là Đấu Tôn cường, xem ra thiên phú này, còn hơn là phải chút đỉnh nữa a.



      “Nam nhân, dạy ta đấu khí.” Lãnh Như Phong hỉ mặt mày cười, cười tươi như hoa, vẻ mặt đó của nàng, chút nhìn đoán ra nàng là cầu xin người.



      “Ngươi quan hệ với ta, ta vì sao phải dạy ngươi?” Phong Cẩn Duệ mỉm cười, ở chỗ sâu trong mắt cười lòe ra tia phúc hắc, rắc mồi, chờ cá cắn câu.



      Ngươi nha , quan hệ ngươi còn ôm ta?



      Lãnh Như Phong nghe xong, vừa muốn phát hỏa, nhưng nghĩ tới mục đích của chính mình, nhếch môi cười, hai tay ôm lấy cổ của , khuynh tiến lên ở môi khẽ hôn cái, tự nguyện mắc câu, “Ai quan hệ, đây phải là có quan hệ sao?”



      Ha hả, xem ở thực lực phân thượng của , tạm thời gán cho lộ vẻ là bạn trai của Lãnh Như Phong nàng, đợi nàng đem thực lực của học khác, rồi đá cái bay ra ngoài, chính mình Tiêu Dao dị giới là được.



      Hành vi nữ tử lớn mật, bá đạo ai bì nổi, mặt rồi lại khéo cười tươi đẹp làm sao, xinh đẹp gì sánh được, hai đôi tròng mắt đặc biệt kia, linh động mê người, như là khe núi Tinh Linh, trong lúc vô tình nhầm vào nhân thế.



      Nữ tử mê người như vậy, làm cho nhịp tim Phong Cẩn Duệ, ràng nhảy lỡ nhịp, chỗ sâu ánh mắt có vẻ sâu mấy phần, nhìn tiểu nữ nhân trong lòng,ngực, bình tĩnh hỏi, “Ngươi cũng biết, đây là quan hệ như thế nào?”



      Nữ nhân có thể dễ dàng hôn đến Phong Cẩn Duệ , trừ Thái Tử Phi tương lai của ra, người nào có thể.



      “Ta lại là tiểu hài tử, đương nhiên biết.” Lãnh Như Phong hướng trở mình mắt trắng bệch, biểu tình khinh thường, phải là quan hệ người sao, nàng cũng phải cái đứa nhóc, ngay cả này cũng đều hiểu.



      đúng, ở thế kỷ hai mươi mốt, mà ngay cả đứa nhóc cũng biết thương , người , ở đường cái còn chơi trò chơi hôn .



      “Phong Cẩn Duệ, tên của ta.” Phong Cẩn Duệ ở bên tai nàng giọng , nếu là Thái Tử Phi tương lai của , tên của và thân phận hẳn phải để cho nàng biết.



      Phong Cẩn Duệ, đồn đại là thiếu niên thiên tài của toàn bộ Đại Lục Đấu Khí, tuổi còn trẻ lại là gã cường giả Đấu Hoàng, thiên phú của là tu luyện đấu khí, làm cho thiên hạ mọi người chú mục kính ngưỡng.



      Phong Cẩn Duệ, lại là tình nhân trong mộng trong mắt sở hữu lòng của nữ nhân thiên hạ, bạch mã vương tử , nhưng đáng tiếc, bạch mã vương tử này, chính là cưỡi con ngựa ô, làm cho người ta dám ngưỡng mộ.



      ( Phong Cẩn Duệ lo liệu ‘giấu 3 lộ 7’ tác phong trước sau như , trước mặt người ở bên ngoài chỉ cho thấy thực lực Đấu Hoàng, kì thực, tiến nhập Đấu Tôn cường, đến khi mốc meo ở trước mặt Lãnh Như Phong mới lộ ra thực lực chân của mình đây, này thôi… Đương nhiên là có chuyện xưa . )



      Lãnh Như Phong ồ tiếng, phản ứng có quá lớn.



      Phong Cẩn Duệ? Lãnh Như Phong ở trong đầu tìm tòi bên kia ít đến trí nhớ thương cảm.



      Ách, biết, cổ thân thể của nàng này trừ bỏ người của Lãnh gia, còn có hạ nhân ngoài Lãnh gia ko, người quen biết rất ít, hơi thương cảm.



      Mày đen Phong Cẩn Duệ nhíu lại, nhìn trong mắt của nàng có tia tìm tòi nghiên cứu.

      (* Rose: xxx thất bai thành công)

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 12: Thanh Hùng Thú


      “Phong Cẩn Duệ, rừng ma thú có ma thú nào?” Lãnh Như Phong ngước mắt, trong mắt tràn đầy hiếu kỳ.

      Rừng ma thú, cho dù chủ nhân thân thể này có kiến thức nông cạn, cũng nghe qua bên trong là thiên tài địa bảo, thiên đường của người lịch luyện, nhưng mà, ma thú cũng nhiều vô kể, nguy hiểm trùng trùng.[lịch luyện~tu luyện]

      Từ xưa đến nay, tìm tài vật giữa hiểm nguy, nàng rất muốn lịch luyện tốt phen.

      “Nàng mình tới nơi này?” Phong Cẩn Duệ đáp hỏi ngược lại, sâu trong đáy mắt, mơ hồ có chút tức giận, chết tiệt, nữ nhân này trong người chút đấu khí cũng có, lại dám mình xông vào rừng ma thú, đúng là chán sống phải ?

      “Đúng vậy”. giọng Lãnh Như phong rất nhàng, mình nàng thế nào, chẳng lẽ chỗ trong rừng kia, cho phép mình vào đây?

      Quái lạ, cũng phải là mình sao?

      Trong lòng tức giận, mặt lại mỉm cười, cười hỏi,” Nàng đối với nơi này rất quen thuộc?”

      quen”

      “Nàng tới nơi này lịch luyện?” Nụ cười của Phong Cẩn Duệ sâu thêm mấy phần.

      “Đều phải, ta đói bụng, là tới tìm ăn.” Muốn lịch luyện, cũng phải đợi bụng nàng ăn no mới lịch luyện.

      Phong Cẩn Duệ coi như là thành nhân, giờ phút này cũng giậm chân tức giận, nữ nhân mình, chạy đến rừng ma thú cực kỳ nguy hiểm, vì cái gì khác, chỉ vì tìm đồ ăn.

      Tốt, tốt, nữ nhân này, lá gan đủ lớn.

      “Sau này theo ta, ta quản nàng ăn, nàng ở, hết thảy đều quản nàng.” Phong Cẩn Duệ nghiến răng nghiến lợi, bên cạnh mơ hồ có cổ gió lạnh, nhưng mặt , lại ôn nhu như nước, làm cho người ta nỡ rời mắt.

      “Tốt, cầu còn được” Trong ánh mắt Lãnh Như Phong, ánh mắt tỏa ra ánh sáng lấp lành gì sánh được, mỉm cười trả lời.

      Nếu như là Lam Thấm Tâm, nàng nhất định ói ra, kháo, nữ nhân này, lại có tư tưởng xấu gì đây?

      Lời hai người vừa dứt, trước mắt đột nhiên mảnh ánh sáng, Lãnh Như Phong hơi híp mắt, khi nàng lần nữa nhìn kỹ phía trước, cảnh vật xinh đẹp làm cho nàng nghĩ là nàng đến thế giới thần tiên.

      Thanh sơn lục thủy, nước từ núi chảy xuống gắn bó, hoa dại khắp nơi đất, nước suối leng keng, chỗ xa, còn có cái hồ ôn tuyền, sương mù bao phủ, tưởng chừng như là nhân gian tiên cảnh.[ôn tuyền: nước nóng]

      Phong Cẩn Duệ và Lãnh Như Phong vừa đến, chợt, từ đằng xa đạo bóng dáng, bay nhanh đến, dừng lại trước hai người.

      “Chủ nhân, người đến rồi”

      Thanh Hùng Thú vừa mới vào thành thú sơ cấp, cung kính hướng Phong Cẩn Duệ hành lễ.

      Lãnh Như Phong trừng mắt nhìn, dám tin nhìn chằm chằm cái con gấu cao lớn hơn nàng, là gấu phải ko, dáng dấp rất giống gấu, chắc là gấu.

      Còn có . . .

      Trời ạ, nó vậy mà có thể chuyện, , thế giới huyền huyễn là thể đoán, con người huyền ảo, ma thú dĩ nhiên cũng muốn cùng huyền huyễn, thế giới huyền huyễn ư, để cho nàng tò mò chết được.

      Thanh Hùng Thú cũng chú ý đến nàng, liếc thấy chủ nhân vậy mà dẫn theo giống cái đến nơi này, gương mặt nó kinh ngạc, ngây ngô sững sờ nhìn chằm chằm Lãnh Như Phong xem xét.

      săn chút đồ ăn đến”

      Ánh mắt nó làm cho mày đen của Phong Cẩn Duệ cau lại, thanh lạnh thêm vài phần.

      Thanh hùng thú vội vàng thu về ánh mắt, cung kính lên tiếng trả lời, nháy mắt, rồi rời , trong nháy mắt còn thấy đâu nữa.

      Phong Cẩn Duệ đem Lãnh Như Phong mang vào cái sơn động, sơn động này rất lớn, có sàng giường có bàn có ghế, có tất cả vật dụng hàng ngày, hơn nữa, ngờ toàn bộ vật dụng đều là đồ cao cấp.

      Lãnh Như Phong nhìn lướt qua sơn động, thấy được độ vật nàng muốn tìm, nàng muốn hồ ôn tuyền ngâm người tắm cái, đem cổ mùi quan tài người này rửa sạch , đáng tiếc nàng có y phục để thay.


      Chương 13 : gian giới chỉ



      Nàng ở phòng sơn động dạo qua vòng, có thấy có quần áo, nàng nhìn hướng Phong Cẩn Duệ, ” Nơi này ngươi có để quần áo sao?”



      Phong Cẩn Duệ nhìn xem y phục người nàng, tựa hồ đoán ra nàng muốn làm cái gì, mỉm cười, vươn tay, đột nhiên trong tay lần ra bộ y phục của , đưa cho Lãnh Như Phong.



      Hai tròng mắt của Lãnh Như Phong, lập tức phun ra vệt kim quang, thèm dãi nhìn chằm chằm ngón tay của Phong Cẩn Duệ.



      ngón tay xinh đẹp của Phong Cẩn Duệ, mang con lục bảo thạch gian giới chỉ, bảo thạch rất đẹp, sáng loá, vừa thấy phải là vật phàm.



      Trước kia, Lãnh Thanh Vân đối với Lãnh Như Phong qua, gian giới chỉ là vật phẩm hi hãn, khối đại lục này vật liệu luyện chế nó càng ngày càng ít, cũng sắp tần lâm tuyệt thế, đời cho dù có tiền cũng rất khó mua được nó, là bảo bối chân chánh vô giá cũng mua được.



      gia tộc Lãnh gia lớn như vậy, cũng chỉ có hai gian giới chỉ, hơn nữa, bên trong gian bé chỉ có 4 thước mét vuông, thuộc loại gian nạp giới nhất, con đeo tại tay Lãnh Triển Bằng, con khác đeo tại tay cha nàng.



      Ha hả, người nam nhân này thế nhưng cũng có bảo bối hiếm thấy như vậy, xem ra đây là chúa có tiền, nếu có tiền như vậy, trong nạp giới chừng có rất nhiều bảo bối chứ?



      “Nữ nhân, ngươi muốn?”



      Phong Cẩn Duệ nhìn thấy ánh mắt của Lãnh Như Phong, thèm dãi theo dõi nạp giới , cái ánh mắt kia, làm cho cảm thấy buồn cười.



      Nếu là người ngoài dám dùng loại ánh mắt này mơ ước vật của , chỉ sợ khi phát trước tiên cũng lấy mệnh đối phương rồi, chỉ có điều, nếu là nữ nhân này …



      “Muốn.” Lãnh Như Phong gật đầu, chút nào nhăn nhó, hào phóng thừa nhận tiểu lòng tham của chính mình



      “Ta ngược lại ra còn thừa nạp giới , chỉ có điều…”



      Phong cẩn duệ đến đây, cố ý dừng lại chút, quả nhiên, nhìn thấy trong mắt Lãnh Như Phong phun ra hai đạo lượng quang, hỏi , “Điều kiện gì?”



      Nàng biết loại trân quý vật hi hãn này, tuyệt đối có khả năng cho ko người ta, chỉ có điều, chỉ cần điều kiện nàng có thể làm được, có lẽ vì nạp giới, nàng liều mạng phen cũng là có thể.



      Phong Cẩn Duệ ảm đạm cười, ở chỗ sâu trong đáy mắt lên tia phúc hắc, đạm tiếng , “Chiếc nhẫn kia cùng chiếc nhẫn này của ta là đôi, là bảo bối tổ truyền của Phong gia ta, cũng là dùng lưu cho thê tử tương lai của ta làm sính lễ.”



      Lãnh Như Phong vừa nghe, mặt lộ vẻ thất vọng, trong mắt ảm đạm vô quang, ách, này, nàng ra vẻ làm được, nàng cũng thể bởi vì con nạp giới, bán mình cho .



      Hay là thôi , nàng nếu đến dị giới này, còn nhiều thời gian, nàng nhất định kiếm cách có con nạp giới .



      cài lên đỉnh đầu của mình mũ vị hôn thê nào đó, Lãnh Như Phong hung hăng đem mơ ước trong lòng áp chế.



      Mặt ngoài nàng bình tĩnh giống như chưa từng có chuyện này, cầm qua quần áo tay Phong Cẩn Duệ, cười nhạt tiếng , , “Nếu là bảo bối gia tổ truyền của ngươi, ta đoạt thứ của người , ta tắm bồn, cho ngươi nhìn lén, bằng , cẩn thận ánh mắt của ngươi.”



      cuối cùng, Lãnh Như Phong vươn hai ngón tay, ở trước ánh mắt Phong Cẩn Duệ, vạch chút, ý kia là, nếu dám nhìn lén, nàng đem ánh mắt của móc ra.



      Phong Cẩn Duệ rất bình tĩnh xoay người, ngồi ở bên cạnh bàn, rất quân tử , “Ta ở chỗ này chờ ngươi.”



      Lãnh Như Phong ôm quần áo, rời khỏi sơn động.



      Phong Cẩn Duệ nhìn chằm chằm bóng lưng nàng rời , khuôn mặt rơi và bên trong trầm tư, đột nhiên, hai hàng lông mày nhíu lại, ánh mắt đột nhiên trợn to, nhìn chằm chằm lòng bàn tay chính mình.



      Chỗ lòng bàn tay của , vệt kim quang thoáng , tiếp theo chậm rãi hướng chung quanh thân thể khuếch tán.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 14: Hoàng kim long.


      Lãnh Như Phong đến bên hồ ôn tuyền, đem y phục để ở bên, nhìn lướt qua bốn phía, sau khi phát có cái gì lạ, nàng nhanh chóng đem y phục người cỡi ra.

      Lãnh Như Phong là người bơi lội giỏi, nên nàng cố kỵ gì nhảy vào trong ôn tuyền.

      Toàn bộ thân thể bỗng nhiên cảm giác được dòng nước ấm áp bao bọc lại, làm cho Lãnh Như Phong sảng khoái thiếu chút nước kêu thành tiếng.

      Vì hồ ôn tuyền cũng sâu, Lãnh Như Phong đứng thẳng người, mắt nước vừa vặn đến ngang ngực nàng, nhìn ôn tuyền trong vắt, trong lòng Lãnh Như Phong vui vẻ, cao hứng hất nước chơi đùa.

      cổ tay nàng, vòng tay Huyết Tinh Thạch leng keng phát sáng, nàng giơ cổ tay, nhìn vòng tay Huyết Tinh Thạch cổ tay, ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.

      Cái vòng tay kỳ quái này, vì sao có thể đem nàng từ thế kỷ 21 mang tới nơi này?

      Ở trong trí nhớ của nàng, chủ nhân thân thể cũng chưa từng thấy qua cái vòng tay này, cái vòng tay này làm sao xuất cổ tay người chết?

      Vòng tay Huyết Tinh Thạch này, đến tột cùng có bí mật gì?

      Ngay khi Lãnh Như Phong trầm tư, đột nhiên, trần cuống phong kéo đến, sức gió lớn, làm cho Lãnh Như Phong theo bản năng nhắm mắt lại.

      Cuồng phong chợt dừng lại, trong giây lát, cả người nàng cứng đờ, bên tai truyền đến hơi thở ấm áp cho nàng biết, có người?

      đúng, đây phải hơi người, mà là . . .

      Lãnh Như Phong từ từ mở mắt, hơi quay đầu, trong thấy hai ánh mắt lớn giống như nắm tay người lớn, còn có màu vàng rực sáng ngời.

      Trong nháy mắt Lãnh Như Phong như đóng băng, huyền ảo.

      con rồng vàng to lớn, đứng ở bên bờ, đầu đến gần thân thể nàng, hai cái chuồng đồng bên trong đôi mắt , tràn đầy khác thường.

      Lãnh Như Phong nuốt nước miếng cái, theo bản năng lui về mấy bước, trái tim của nàng tuy đủ mạnh mẻ, nhưng, có thể phải kích thích trái tim nàng như vậy hay ?

      Nàng lúc này vừa si mê vừa lo lắng, bị con dã thú như thế này nhìn chằm chằm, nàng nếu khó chịu, tuyệt đối là giả, tóc gáy cả người nàng đều muốn dựng lên.

      Nàng dù gì cũng là nữ nhân, lại bị con dã thú nhìn lén tắm rửa, kháo, phiền muộn.

      biết nàng và nó đánh nhau, ai có thể thắng?

      là phiền muộn, cần phải đoán nàng cũng biết nàng đánh lại dã thú này, kháo, dám nhìn lén nàng tắm rửa, nàng đánh lại, nếu như nàng đánh thắng nó, nàng nhất định hủy thi diệt tích, giết rồng diệt khẩu.

      Rồng vàng nhìn ra sợ hãi trong mắt nàng, nó lè ra đầu lưỡi khẽ liếm gò má nàng chút giọng trầm thấp rằng,”Đừng sợ, ta làm tổn thương ngươi”

      Ánh mắt Lãnh Như Phong chợt trợn lên, lập tức bình tĩnh lại, con đại hùng cũng có thể chuyện, con rồng vàng này có thể chuyện, dường như cũng có gì kỳ lạ.

      Trong đầu Lãnh Như Phong tìm thông tin liên quan đến con rồng hoàng kim này, rất nhanh, nhưng nàng cực kỳ phẫn nộ, mắng thầm, nha, chủ nhân thân thể này ngày trước cũng uổng hai chữ phế vật, trong đầu vậy mà chút thứ hữu dụng cũng có.

      Lãnh Như Phong căm giận dùng nước ôn tuyền lau người, lau người chút bị liếm má, trong lòng tức giận muốn chết, mặt lại cười nhạt, , “Khó có dịp được gặp thần thú trong truyến thuyết, ta sao lại sợ, chỉ có điều, Kim Long lão huynh, ngươi có thể rời ta xa chút hay ?”

      Hoàng kim long, rồng, tứ đại thần thú thời thượng cổ, nàng xưng là thần thú, có sai.

      Nhưng mà, lão huynh a, nó vậy mà nằm úp sấp ở chỗ này xem nàng tắm, bổn nương rất thoải mái.

      đủ sức”

      Thanh của kim long, dường như có chút biến hóa, chút khàn khàn, sau khi xong, nó lè lưỡi hướng cổ Lãnh Như Phong liếm chút.

      Chương 15: sủng hạnh


      Lãnh Như Phong nháy mắt lui về phía sau vài bước, trợn mắt trừng mắt về phía Kim Long, “Này, ngươi đừng được tấc lại muốn tiến thước, dám ăn đậu hủ bổn nương, ngươi…”



      “A…”



      Lãnh Như Phong còn chưa có xong, nhưng thấy nàng lui về phía sau thân mình, ko ngờ tới, chìm vào trong nước.



      Hóa ra, hồ ôn tuyền cũng chỉ có bên cạnh chỗ này rất cạn, nơi khác đều sâu ba trượng, mà lòng lạnh như phong tràn đầy chỉ chú ý Kim Long, chú ý tới mình giẫm vào trong nước sâu.



      Bởi vì giẫm lên quá nhanh, làm cho nàng chỉ tới kịp thét chói tai, kịp tự cứu.



      Ánh mắt Kim Long co rụt lại, thân mình tựa như tia chớp vụt vào nước, nháy mắt đem thân mình lạnh như phong đội vào cổ.



      Kim Long hưng phấn ngao tiếng, đội Lãnh Như Phong hướng giữa hồ bơi .



      con Kim Long lớn cả thân hoàng kim xinh đẹp, cổ cưỡi nữ nhân xinh đẹp trần truồng lõa thể, ở trong nước chơi đùa, chơi đùa.



      Lãnh Như Phong ngay từ đầu ngạc nhiên, kinh hách, càng về sau bình tĩnh.



      Tuy nàng cái gì cũng mặc, ngồi ở cổ Kim Long có chút được tự nhiên, nhưng tốt xấu nàng cũng là thế kỷ hai mươi mốt ra tới, ngượng ngùng món đồ kia, sớm biết bị nàng vứt xuống cái góc nào.



      Chỉ có điều, Kim Long chết tiệt này, nó có thể đừng cố ý vặn vẹo cổ của nó hay ?



      , nàng là nữ nhân, địa phương tư – mật kia bị… Ma xát, khụ khục… rất kích thích.



      Kim Long tựa hồ nhìn ra tâm tư của nàng, bên trong khoang miệng nó phun ra tiếng, thanh kia, coi như nén cười, lại coi như đùa Lãnh Như Phong.



      Lãnh Như Phong khôn khéo như cáo, kia tiếng nó, nàng dùng đầu cũng có thể nghĩ ra được kia là có ý gì.



      Sắc mặt của nàng biến chọc tức thành màu đen, nghiến răng nghiến lợi, cũng quản nó thần long đại nhân có tức giận hay , nàng mạnh từ thân rồng vàng nhảy xuống, hướng trong nước nhảy xuống.



      Nha , nương nàng cưỡi rồng còn được sao.



      Buồn bực, là buồn bực, chơi đùa người ta như vậy .



      Kim Long xem chính mình đùa lớn rồi, Lãnh Như Phong tức giận, nó nhanh chóng chui vào trong nước, mà Lãnh Như Phong nhảy xuống vừa lúc dừng ở lưng nó.



      Lãnh Như Phong nâng cao, tầng tầng dừng ở người Kim Long to lớn, thiếu chút nữa đem nàng rơi hôn mê.



      Nàng bị chọc tức lửa giận vạn trượng, bất chấp cái hình tượng gì, bất chấp nàng giờ phút này còn để trần, nàng bò dậy, đứng ở lưng Kim Long, chỉ vào cái mũi Kim Long rồi hảo mắng, “Nha , Kim Long người chết tiệt, ngươi thấy ta yếu liền dễ khi dễ phải ?”



      Lãnh Như Phong đứng ở lưng Kim Long, hung hăng dậm chân cái, “Dựa vào, ta đánh lại ngươi, ta giẫm chết ngươi nha , Kim Long chết tiệt, cũng dám trêu chọc bổn nương.”



      “Dựa vào, này đều cái địa phương quỷ huyền ảo gì, nhân loại, lại bị ngươi con long khi dễ, ngươi… cho cười, ngươi câm miệng, cho cười…”



      Lãnh Như Phong chính phát tiết, lẽ chỉ để phát tiết mà thôi, thế nhưng nghe được từ miệng Kim Long phun ra tiếng cười, quả thực chính là lửa cháy đổ thêm dầu, nổi trận lôi đình.



      Tức chết nàng, nàng Lãnh Như Phong còn chưa từng bị loại chuyện tình này bực tức qua.



      “Nữ nhân, cho bản tôn tên của ngươi?” Kim Long dừng lại tiếng cười, xoay đầu to lớn qua , nhìn về phía Lãnh Như Phong lưng nó.



      Nhìn thấy nàng — – mảy may- phủ thân mình, ánh mắt của nó ràng u mấy phần, bên trong, tia ánh lửa thoáng .



      Cắt, nàng cũng phải nước vào đầu óc, đem tên cho nó biết, tử sắc long.[rồng hào sắc chết tiệt]



      Lãnh Như Phong khinh bỉ liếc mắt Kim Long cái,thấy sắc mặt Kim Long chính – mê – mê nhìn chằm chằm nàng, luôn luôn bình tĩnh nàng, hồi này toàn bộ máu hướng đầu tuôn, làm cho nàng muốn nổi cáu cũng được.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 16: Điên rồi.


      Lãnh Như Phong nàng, lại bị con dã thú hèn hạ khinh nhờn, Lãnh Như Phong tức giận mất lí trí, cũng quản nó là thần thánh phương nào, lớn tiếng ra lệnh cho nó, “ được xem, quay đầu ”.

      Kim long trong mắt lóe lên vui vẻ, đầu to lớn xoay chỗ khác, còn nhích tới gần Lãnh Như Phong, chìa cái lưỡi dài, ở người nàng liếm chút.

      Lãnh Như Phong muốn tránh né, nhưng chẳng biết tại sao, thân thể nàng chợt thể nhúc nhích.

      Nàng hoảng sợ nhìn tới đầu rồng lớn, trong lòng trực tiếp phát cáu, la lớn, “Này, hoàng kim long, ta cũng cho ngươi biết, ta là người, ngươi là thú, ngươi cũng nên làm loạn”.

      Trời ạ, bà nội của nàng a, nàng cũng muốn bị con thú cưỡng bức a a a ! ! !

      Trời ạ, mau tới đạo sấm sét đánh chết con sắc long này .[ sắc long: rồng háo sắc [​IMG]]

      “Nữ nhân ngốc, bổn tôn lâm hạnh ngươi là phúc khí của ngươi”. Kim long khẻ mỉn cười.

      Bên trong tinh dịch của chứa năng lượng to lớn, đặc biệt là bên trong viên tinh dịch thứ nhất, chứa năng lượng vô cùng.

      tích góp lâu như vậy, đến bây giờ vẫn xem chứng có xuất ra, chính là cố ý đợi nàng nhiều năm đây.

      Nữ nhân ngốc này, nữ nhân khác muốn, tự động đến cửa lại cởi sạch y phục, cũng thèm liếc mắt nhìn.

      Nàng ngược lại, tự động đưa cho nàng ăn, nữ nhân này lại có dũng khí ghét bỏ , vẻ trốn tránh như hình dáng con bọ cạp, rất đả thương tôn nghiêm của a a a.

      Nhưng mà, nàng như vậy lam cho nhìn, là muốn khi dễ nàng mà, ha ha.

      Giọng của kim long vẻ ngông cuồng tự cao tự đại, thiếu chút nữa đem Lãnh Như Phong làm cho tức chết.

      Thực lực bằng ngươi, thể cúi đầu, Lãnh Như Phong vội vàng cười ha hả, ,” cần, tôn thần đại nhân, ngươi liền giữ lại bảo bối của ngươi lâm hạnh những nữ nhân khác, ta cần”.

      Tầm mắt Lãnh Như Phong chuyển hướng thân thể kim long khổng lồ, trong lòng đột nhiên phát lạnh run rẩy, tiếp tục ,”Ngươi xem chút, ngươi lớn như vậy, ta như vậy, ngươi muốn lâm hạnh ta, còn phải đem ta giết chết hả?”

      Ô ô, thân thể nàng nhắn xinh xắn như thế này, mới mười lăm tuổi, nó nha, ngay cả đầu ngón chân của nó cũng nhét lọt, nó lại còn muốn lâm hạnh nàng, trời ạ, hôn mê.

      Cái loại hình ảnh này, nàng tưởng tượng cảm thấy đặc biệt khủng bố.

      Nó lớn như vậy, có thể lớn hơn năm mươi lần thân thể nàng, đồ chơi kia của nó khẳng định cũng .

      chừng, đồ chơi kia của nó xuất ra, có thể lớn bằng cả người của nàng, vậy còn phải đem nàng giết chết a?

      ra nàng phải là nguyện ý, mà la lo lắng đồ của ta quá lớn, ha ha . . . ” Trong miệng kim long bắn ra tràng cười,”Đồ của ta có thể co dãn thoải mái, có thể theo thân thể nàng trở nên lớn , điểm này, nàng hoàn toàn cần lo lắng.”

      , Kim long lè lưỡi, cũng nhịn được khẽ liếm người Lãnh Như Phong, Lãnh Như Phong thể nhúc nhích, chỉ có thể dùng miệng, nàng bị chọc tức oa oa kêu gào,” đúng, ta muốn, tôn thần đại nhân, a . . . Chết tiệt, được liếm chỗ đó”.

      Kim long tựa hồ rất thích nghe nàng ba chữ muốn, cố tình ở trước ngực nàng liếm hai cái, liêm nặng nề.

      Lưỡi rồng so với lưỡi người, thô ráp hơn rất nhiều, mặt lưỡi mang theo tầng cứng rắn chút thịt vừa phải, mật cái liếm này xuống, trong nháy mắt làm cho Lãnh Như Phong cảm giác toàn thân run rẩy.

      Trời ạ, nàng muốn điên rồi, muốn điên rồi.

      Đây là trần trụi thú đùa giỡn người, ô ô, mất mặt a, là mất mặt, nàng đường đường đời thiên tài, ma vương sát thủ, lại bị thú đùa giỡn.

      *lau mồ hôi*
      --- ---------
      Edit :holytinh1707
      Beta: Roseila


      Cảnh báo: Có cảnh Hot!!!! Chuyện này tác giả chưa đến =.=… ngờ đấy (=> rose ila)
      Holytinh1707: Huhu lần đầu tiên edit xxoo này đó:”)


      Chương 17: biến thân


      Nha , nàng Lãnh Như Phong tình nguyện bị người quen biết , chứ tình nguyện bị con thú , cho dù đây là thần thú trong truyền thuyết, nàng cũng muốn bị thú , nàng là người, cũng phải thú cái.

      Chết tiệt chính là, thân thể nàng bị nó liếm qua, thế nhưng nổi lên phản ứng, đúng là thân thể chết tiệt, đến tột cùng là thân thể quỷ quái gì, thế nhưng có phản ứng đối với con thú.

      Nàng Lạnh Như Phong hôm nay là mất mặt đến chết, che mặt bỏ chạy.

      Đáng tiếc… Nàng cái gì cũng làm được .

      Kim Long tựa hồ nhìn ra tâm tư Lãnh Như Phong, nó giọng cười, vươn đầu lưỡi dài thương liếm láp mọi ngõ ngách cơ thể lãnh Như Phong.

      Trong ôn tuyền, con Kim Long hoàng kim to lớn, di động mặt nước, lưng nó là thiếu nữ đứng thẳng, người thể cử đông, đầu lưỡi Kim Long di đông thân thể , từng chút từng chút, thương khẽ liếm mọi ngõ ngách cơ thể .

      khóc ra nước mắt, biểu tình vặn vẹo, tựa hồ ý thức được mình chạy khỏi kiếp này, nàng thu hồi cảm xúc tức giận, bắt đầu nhắm mắt lại, nhận mệnh hưởng thụ hết thảy cảm giác Kim Long hoàng kim đem đến cho nàng.

      Nha , con người lúc còn sống, tựa như phạm vào cường … gian, phải ngươi cường …gian nhân sinh, chính là nhân sinh cường…gian ngươi.

      Nếu nàng chạy khỏi việc bị thú cường gian, đơn giản vứt bỏ hết thảy, hảo hảo hưởng thụ.

      thầm trong đầu, kết hợp với nhân thú, bao nhiêu người tha thiết ước mơ chuyện này, người khác muốn hưởng thụ, nằm mơ đều hưởng thụ được, mà nàng Lãnh Như Phong được hưởng, cũng coi như là việc tốt trong đời nàng.

      Lãnh Như Phong nhắm mắt lại, bên kiếm cho mình cái cớ, bên cố gắng dụng tâm đến hưởng thụ hết thảy cảm giác Kim Long cho nàng.

      Đầu lưỡi Kim Long, mỗi nơi thân thể nàng đều kiếm qua chút, thân thể của nàng nhịn được run rẩy, bởi vì quá mức kích thích, loại kích thích này, tuyệt đối phải người nào cũng có thể làm cho nàng có cảm giác.

      Rất nhanh, dục vọng trong cơ thể Lãnh Như Phong bùng nổ, bị Kim Long làm cho quýnh lên, miệng nhịn được tràn ra thanh kiều, dịch ngọt phía dưới tiết ra.

      Dã thú đối với chất lỏng tiết ra phía dưới thân thể giống cái, khứu giác cực kỳ mẫn tuệ, hơn nữa, chất lỏng giống cái như loại thuốc kích tình, làm cho dục vọng dã thú giống đực đạt tới cảnh giới cực hạn.

      Thân mình Kim Long vừa động, bay nhanh hướng bờ biển bơi .

      Lúc sau lên bờ, thân thể Kim Long dần trong ánh mắt kinh ngạc của Lãnh Như Phong dưới thân nó.

      Kim Long nhìn về phía Lãnh Như Phong, trong mắt biến hoá kỳ lạ chợt lóe, hưng phấn gầm tiếng, đánh về phía Lãnh Như Phong.

      Trong lòng Lãnh Như Phong sớm chuẩn bị sẵn sàng, bị con thú ra vào mạnh hơn, nhưng trong lòng mặc dù chuẩn bị tinh thần tốt, thời điểm việc chân xảy ra, cho dù trái tim cường đại như nàng, trong lòng còn cảm thấy sợ hãi, mao cốt tổn hại phen.

      Trời ạ, kính nhờ, đây là nó ?

      Vẫn là lớn như vậy a, thân thể cao lớn gấp đôi nàng, mạnh như vậy, thân thể yếu của nàng có thể chịu nổi sao?

      Còn có, cái thứ to lớn phía dưới thân nó là cái gì? phải chính là vũ khí chứ? Ô ô… Lớn như vậy, vẫn thể đem nàng làm nứt vỡ a a a a! ! !

      Thân thể của nàng như vậy, cần nghĩ cũng biết, địa phương kia khẳng định cũng , đều phát dục hoàn toàn, làm sao có thể chứa nổi món to lớn như vậy a a.

      Ô ô, con dã thú này căn bản là ấu nữ ở gian, cái linh kiện kia của nó so với cánh tay của nàng còn lớn hơn, còn có, so với cánh tay của nó còn muốn dài, trời ạ, nàng cơ hồ dám tưởng tượng, trong chốc lát nàng có thể chết ở dưới thân nó hay .

      Nàng khó được sống lại lần, khó được tới nơi này, mong muốn được tham quan thế giới huyền ảo, nàng thực muốn chết a a a a. . .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :