Tuyệt Đỉnh Phù Thủy - Thiên Mạn [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thiên Mạn

      Thiên Mạn Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      2
      Ân.
      Mọi người thường thích ngược nữ chính đành phải ngược nam chính chút cho đỡ thèm.

    2. Thiên Mạn

      Thiên Mạn Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      2
      Chương 24: Gặp lại huynh đệ La gia

      Thiên San nắm chặt đoạn kiếm trong tay. Trước mắt nàng là con Cự Mãng hộc ra cái lưỡi chẽ đôi. Cự Mãng há ra cái to miệng lộ ra cặp răng màu trắng mang sắc xanh phóng lên muốn ngụm nuốt chửng Thiên San.

      Thiên San bình tĩnh chờ Cự Mãng đến gần nghiêng người né tránh, nàng vận chuyển linh lực hệ lôi lên đoản kiếm, thanh càng trở nên sắc bén đâm vào vị trí bảy tất của Cự Mãng. Thiên San di chuyển thân mình hợp với thế tiến công của Cự Mãng mà rạch đường dài thân nó.

      Cự Mãng chỉ kịp rống lên tiếng đau đớn. Nó hặn a ~. Nha đầu này thoạt nhìn rất ngốc, rất yếu , rất dễ khi dễ hại nó khinh địch kết quả là bị kích chí mạng, cà hội bỏ trốn cũng có.

      Thiên San khó chịu, nhíu mày nhìn y phục bị máu nhuộn đỏ. Nàng phải tìm nơi thay y phục mới được..

      Sau khi Tử Nhãn Phong Báo chết, nàng thu xác nó vào gian, dù gì cũng là ma thú cấp mười chắc cũng rất có giá. Thời gian bốn năm ở trong Lạc Nhạn sâm lâm, nàng cũng ít lần gặp các đội lính đánh thuê vào đây săn ma thú như công việc kiếm sống. Giờ nàng rời khỏi đây còn muốn thực thi kế hoạch nên cần kiếm rất rất nhiều chi phí a.

      Mặt khác, cái tên nhân đáng ghét đó, nàng ngụm khí này nuốt trôi. Thế nên nàng vừa vừa tìm ma thú tàn sát.

      “Tiểu San, phía bên kia có mấy gốc cây thảo dược”

      Lục Thương từ trong thân Cự Mãng chui ra .

      đoạn đường này, tuy Lục Thương tham gia chiến đấu mà thực nó cũng đánh được nhưng cảm giác của nó đối với các loại dược thảo này đó vẫn có ích, giúp Thiên San thu ít dược thảo.

      Vì cảm thấy Lục Thương cũng có chút năng lực nên Thiên San cũng ra chút sức, mạo hiểm đấu với vài ma thú có độc tính cho Lục Thương hấp thu túi độc cùng túi mật của chúng nhầm nhanh chóng tăng thực lực.

      Thiên San thu xác Cự Mãng vào nhẫn trữ vật rồi theo lời Lục Thương hái thảo dược sau đó tiếp tục lên đường.

      ……

      “Này! Khi nào đến nơi hả?” Lục Thương bám cổ tay Thiên San vương đầu rắn hỏi.

      biết”

      “Hả?”Lục Thương chóp mắt hiểu.

      “Chúng ta lạc đường rồi” Thiên San rất bình tĩnh giải thích.

      “Này! Ngươi có thể đừng dùng cái vẻ mặt như đây là chuyện hiển nhiên để việc bị lạc đường hay hả?” Chữ “hả” cuối cùng được Lục Thương nâng cao lượng cho thấy nó rất tức giận.

      “Đây vốn là mà!” Thiên San vô tội trả lời.”

      Lúc nàng vào khu vực nội vi có gia gia Lục Thương dẫn đường lại có ma thú ngăn trở nên chí bốn năm ngày là đến nơi. Nhưng tại giống lúc đó. Nàng vừa vừa đánh ma thú, tìm thảo dược, buổi tối tìm chỗ nghỉ ngơi, chuyển tới quẹo lui. Cứ như vậy người thú hơn mười ngày vẫn biết mình đến chỗ nào chỉ có thể xác định là ra khỏi phạm vi nội vi Lạc Nhạn Sâm Lâm.

      Mây ngày qua, Thiên San thu được thiếu thứ tốt, sử dụng linh lực cùng Phiêu Ảnh Thân Pháp cũng thuần thục hơn. Có hể tại có ma thú nào ở vùng ngoại vi này là đối thủ của nàng.

      Tuy nhiên nàng cũng dùng hết số đan dược còn lại trong nhẫn trữ vật vì dù sao thể lực của nàng vẫn kém, liên tục chiến đấu hay gặp bầy đàn công kích vẫn phải dùng đan dược để nhanh chóng hồi phục.

      ….

      “Di?!”

      Thiên San ngửi thấy mùi thịt nướng thơm ngon. Hít sâu hơi, nàng phát thịt nướng này khác với thịt nàng nướng, mùi vị rất ngon, vừa ngửi muốn ăn rồi, nhất định là được tẩm ướp gia vị rồi mới nướng. Hơn nữa là có thịt nướng có người nướng thịt, nàng có thể đến đó ăn ké cùng hỏi đường.

      Thiên San lần theo mùi thơm, còn cách nơi phát ra mùi thịt khoảng dùng linh thức tra xét nơi đó.

      Đoàn người có tám người, ba nữ hai nam. Trong đó, có hai người quen của nàng. Tuy biết sao họ ở đây nhưng có người quen dễ chuyện rồi. Nàng cũng cần vất vã tìm đường đến sơn động nữa. Thiên San tung tăng chạy .

      Thịt nướng! Ta đến đây!

      ….

      Nhạc Sương thấy thịt chín, định đưa cho La kỳ bóng người xẹt qua cướp xâu thịt.

      người hoảng hốt, lập tức nắm chặt vũ khí tùy thời chiến đấu. Thế nhưng khi gặp kẻ cướp đó là tiểu nương khả ái hơi bất ngờ. Đặc biệt là hai người La kỳ, La Thư càng là kinh hỉ khi thấy tiểu nương.

      “Tiểu thư” La Thư mừng rở chạy đến gần Thiên San, quan sát nàng từ xuống dưới lượt. Cảm thấy nàng dương như có bị thương hơi thở phào nhỏm.

      La Kỳ tỏ ra kích động như La Thư nhưng trong đôi mắt vẫn lên quan tâm, lo lắng dành cho nàng.

      Tuy hai người nhận Thiên San làm chủ nhưng tiếp xúc có bao nhiêu. Bộ dáng Thiên San lại rất đáng , ngây ngốc có cảm giác của người làm chủ. Thế nên bọn họ đối với nàng nhiều hơn vẫn là cảm giác huynh trưởng đối với tiểu muội muội.

      Nhìn thấy hành động của hai người, ý cười trong mắt Thiên San càng sâu.

    3. Thiên Mạn

      Thiên Mạn Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      2
      Chương 25: Thành lập Dong binh đoàn Thiên Phong

      đến hơn bốn tháng trước, sau khi Thiên San rời . Huynh đệ La gia theo lời nàng trở về sơn động đợi nhưng đợi suốt tháng đều có tin tức. Hai người lo lắng thôi.

      được. Đệ phải tìm tiểu thư” La thư đứng dậy muốn ra ngoài.

      “Đứng lại” La Kỳ lập tức ngăn cản.

      “Đại ca. Mặc dù thực lực tiểu thư rất lợi hại nhưng nàng cũng chỉ là tiểu nương mười hai tuổi. Lúc ấy huynh cũng thấy là tiểu thư hướng về phía nội vi mà. Lâu như vậy mà nàng còn chưa trở về, nhất định là gặp nguy hiểm” La Thư lo lắng .

      “Đệ cũng biết là tiểu thư vào vùng nội vi. Đệ nghĩ với thực lực tại của đệ có thể vào rồi trở ra sao?”

      “Này…” La Thư đuối lý. Qủa thực với thực lực trung cấp chiến sư sơ giai như xông vào vùng nội vi chỉ có nước làm mồi cho huyễn thú trong đó.

      “Nhưng lẽ nào chúng ta cứ đợi mãi ở đây sao?” La Thư sầu não ngồi xuống, buồn bực .

      “Chúng ta nhận nàng làm chủ, dĩ nhiên phải tuân thủ đợi nàng trở về. Nhưng phải chỉ ngồi yên chờ đợi”

      La Thư chong mong nhìn La Kỳ đưa ra giải pháp. La Kỳ nhìn La Thư liếc mắt cái chỉ tiếc rèn sắt thành thép. ràng thiên phú của vị đệ đệ này hơn , nhưng ‘ ’ lại có tính thích bát quái lại lười biếng thích dùng đầu óc suy nghĩ, luôn dựa vào bảo gì làm náy. là, đến khi nào mới chịu trưởng thành đây.

      tại, điều thứ nhất chúng ta cần làm là nhanh chóng tăng lên thực lực. Thứ hai là bồi dưỡng thế lực. Mà thế lực này về sau chính là trợ lực để chúng ta đối đầu với La Sát Cung.” La Kỳ sâu xa , trong giọng tàng hặn ý cùng sát khí.

      “Chúng ta tự bồi dưỡng thế lực sao chứ?” Thuộc hạ tự tạo thế lực riêng chính là hành động phản bội.

      “Đệ quên lúc nhận chúng ta tiểu thư thế nào sao?”

      “Ta quan tâm hai người là ai, làm gì. theo ta phải tuyệt đối phục tùng được phản bội..” La Thư lập lại lời Thiên San lúc trước.

      “Nơi này là Lạc Nhạn Sâm Lâm, cách tạo dựng thế lực tốt nhất là thành lập chi đội Dong binh đoàn. Chỉ với hai người chúng ta có cách vào vùng nội vi nhưng nếu là đoàn Dong binh lại khác…”

      “Ân. Huynh đúng”. La Thư gật đầu tán thưởng ca ca mình thông minh.

      “Hơn nữa, theo ta thấy thực lực, thiên phú của tiểu thư rất cao nhưng kinh nghiệm sống có bao nhiêu. Bằng chứng là khi ấy nàng để đám người Bàng Sơn rời đuổi tận giết tuyệt”

      Nghe La Kỳ vậy La Thư cũng ngẫm lại. Đối với hành động khi ấy của Thiên San, bọn họ có quyền cầu nàng phải giết tất cả bọn người đó. Cũng phải là trách nàng giết bọn chúng giải tỏa phần oán hặn trong lòng họ. Vấn đề là, nàng cứu họ còn hủy mệnh căn của Bàng Sơn người La Sát Cung bỏ qua cho nàng. Tuy đến nay đám người đó vẫn chưa ra tay nhưng có nghĩ sao này . Bọn họ chỉ kiêng kị thế lực khác ở Nam Dạ quốc mà thôi.

      Sau khi phân tích, Thiên San trong mắt hai người trở thành tiểu thư ngây thơ trong sáng, từ được gia tộc cưng chiều, đối với thế giới bên ngoài nàng chính là trang giấy trắng.

      Hai người họ từ ở trong La Sát Cung ngày ngày luyện tập thủ pháp giết người, vượt qua những cuộc thí luyện huyết tinh, vốn có tuổi thơ vui vẻ. tại tiếp xúc với Thiên San, họ muốn bảo vệ nàng, bảo vệ phần tốt đẹp trong sáng của nàng


      Và thế là “mẫu tính” trong hai người đột phát. Hai người quyết định nàng là chủ nhân cũng là muội muội quý giá của họ.

      Trở về chính , hai người đều nhất trí cho rằng với tính cách như vậy Thiên San có khả năng thành lập cũng như chóng đỡ thế lực ngang ngữa với La Sát Cung. Hơn nữa những công việc cần để tạo dựng tổ chức chỉ khó khăn vắt vả mà còn rất nguy hiểm. Vì vậy, hai người đứng ra gánh vát tất cả, Thiên San chỉ cần ngồi đợi tổ chức hoàn thành rồi chỉ tay năm ngón là được. Nàng là chủ nhân sau màn của tổ chức.

      có quyết định, hai người lập tức bắt tay tiến hành.

      ……

      Sau đó, hai người thường xuyên quanh quẩn ở ngoại vi Lạc Nhạn Sâm lâm vừa để rèn luyện vừa làm quen vài chi đội lính đánh thuể xem xét có thể lôi kéo hay . Đến ngày, hai người tình cờ giúp sáu người Tần Khang đánh con ma thú cấp bảy rồi gia nhập đoàn người. ra đội ngũ Tần Khang có tám người nhưng vì Tô Thanh bị thương nặng, mọi người bàn bạc giao ra toàn bộ tài sản mua đan dược cho Lam Thanh có hai người phản đối. Dù sao, mọi người cũng là bèo nước gặp nhau cần phải vì người mà bỏ ra tất cả tài sản như vậy. Đoàn người tranh chấp cải vả, cuối cùng hai người đó rời đội lại đầu quân cho bọn Ngô Bảo.

      chi đội có ba Trung cấp Chiến sư sơ giai nhanh chóng thu hút nhiều người muốn gia nhập. Vì đều là những người trọng tình trọng nghĩ cũng muốn gập tình trạng như hai đồng đội cũ thế nên cuộc tuyển chọn chỉ trọng nhân phẩm trong thực lực xảy ra. Cuộc tuyển chọn này cũng mất nhiều thời gian, dù sao tu luyện giả vào Lạc Nhạn Sâm Lâm đa phần đều trú ngụ trong Lạc Thành, thân quen cũng có lúc gặp mặt chuyện vài câu. Thành viên gia tăng hơn hai mười người họ đến Công hội Dong binh đoàn đăng ký thành lập Dong binh đoản Thiên Phong.

      Mấy tháng ở chung, huynh đệ La gia đối với tính cách, nhân phẩm của đám người Tân Khang càng là vô cùng yên tâm, tin tưởng nên việc tiểu thư (Thiên San) ở trong nội vi Lạc Nhạn Sâm Lâm biết sống chết ra sao, hai người rất lo lắng.

      Nghe thế Tần Khang với cương vị là đội trưởng Dong binh đoàn liền đề nghị mạo hiểm vào nội vi Lạc Nhạn Sâm Lâm để thử tìm kiếm. Nhưng vùng nội vi rất hung hiểm lại rộng lớn, thực lực tổng thể của Dong binh đoàn Thiên Phong vẫn rất yếu tùy tiện xông vào là chết như chơi. Sau khi bàn bạc kỹ càng, tám người La Kỳ, La Thư, Tần Khang, Tần Thịnh, Lâm An, Lâm Ngọc, Tô Thanh cùng Nhạc Sương tra xét khu vực gần nội vi trước rồi tính tiếp.

      nghĩ tới lại gặp được Thiên San ở nơi này.

    4. Thiên Mạn

      Thiên Mạn Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      2
      Chương 26: Gặp bầy Kim Mao Vượn

      Thiên San vui tươi hớn hở cắn thịt ăn. Mùi vị này quá tuyệt vời!

      Tuy thực lực Nhạc Sương cao nhưng tay nghề bếp núc rất lợi hại. Vị giác của mọi người cũng bị nàng luyện đến kén chọn.

      Đoàn người ăn uống cười vui vẻ, khí rất hòa thuận thân thiết.

      Thiên San cần sâu thịt vừa nướng định cắn xuống vật màu xanh nhanh tay hơn nàng.

      “Oa ~ ngon” Lục Thương vô cùng thỏa mãn than.

      “A… Rắn…Tiểu San mau hất nó ra” Lâm Ngọc ở cạnh nàng nhìn thấy Lục Thương bám tay nàng kinh hô. Những người khác nghe thấy vậy nhìn sang đều tỏ ra căng thẳng, lo lắng.

      sao. Mọi người cần lo lắng. Nó là thú cưng của ta. nguy hiểm đâu” Thiên San cười cười trấn an bọn họ.

      “Nó nguy hiểm sao?” Nhạc Sương nghi ngờ hỏi. Nó là rắn đó còn là đầu tam giác nữa nha!

      Lục Thương bò đến gần Nhạc Sương làm nàng hoảng sợ hơi lùi về sau.

      “Khụ.. Tiểu Sương cần sợ. Nó chỉ muốn thân cận với ngươi mà thôi” Thiên San làm người thay Lục Thương bày tỏ tâm ý.

      Nhạc Sương còn tránh né, Lục Thương liền bò lên tay nàng, khẽ cọ cọ cố ý nịnh nọt lấy lòng.

      Xem ra chỉ là sủng vật, mọi người cũng thấy yên tâm hơn.

      Thiên San ngồi nhìn Lục Thương làm trò dỗ cho Nhạc Sương vui vẻ rồi nàng ta tỉ mĩ xé thịt đúc nó ăn. Cái này… là…đồ Xà Xà tham ăn có tiết tháo!”

      “Phải rồi nó tên là gì vậy?” Nhạc Sương đút miếng thịt cho Lục Thương, đợt nhiên nhớ tới vẫn chưa biết tên nó.

      Lục Thương hé miệng ăn bởi vì nó mà ăn vào nhất định bị mắc nghẹn. Qủa nhiên Thiên San thờ ơ phun ra hai chữ “Xà Xà”.

      Mọi người “…”

      “Ta tên ta là Lục Thương” Lục Thương gào thét. Nhưng Thiên San thèm đế ý nó, tiếp tục gậm thịt của nàng.

      Lục Thương tức tối.

      “À, đúng rồi. Tiếp theo chúng ta nên làm gì? Là trở về hay tiếp?” Lâm An nhìn Tần Khang hỏi.

      “Dù sao cũng vào rồi chúng ta nên có chút thu hoạch mới được” Tô Thanh đề nghị.

      “Tiểu thư ý người thế nào?” La Thư hỏi ý kiến Thiên San.

      “Nha ~ Ở lại cũng được nhưng buổi tối hai người phụ trách an toàn của ta”

      “ Vậy cứ quyết định nhứ thế . Chúng ta ở thêm vài ngày rồi trở về”. Thấy mọi người có ý phản đối, Tần Khang hạ quyết định cuối cùng.

      Đoàn người lựa phương hướng rồi lên đường. dược lúc đoàn người gặp bầy hơn chục Kim Mao Vượn cấp bốn. Mọi người nhanh tay rút vũ khí ra tạo thành vòng tròn cùng chúng chiến đấu.

      Ngay khi bầy Kim Mao Vượn vừa xông ra Thiên San rời khỏi đội, ngồi lên cành cây làm người quan sát. Thiên San rời khỏi vòng chiến, La Thư, La Kỳ là người phát đầu tiên, tiếp đến những người khác cũng phát . Thiên San ra tay bọn họ cũng gì. Tuy nghe Kỳ, Thư thực lực của nàng hơn cả hai người họ nhưng nhìn dáng vẻ của của nàng thực cảm thấy có sức thuyết phục. Với lại có nàng bọn họ cũng giải quyết được đám ma thú này.

      Tâm tư trong lòng đám người Tần Khang, Thiên San vốn hẳng thèm để ý. Nàng tránh lên đây là có hai lý do. Thứ nhất là xem thực lực của mọi người trong đoàn.

      Tần Kang, La Kỳ, La Thư đều là Trung cấp Chiến Sư Sơ giai.

      Tần Thịnh, Lâm An, Lâm Ngọc, Tô Thanh là đồng cấp Sơ cấp Chiến Sư Cao giai. Trong đó, thực lực Tần Thinh và Lâm An cao hơn hai ngươi còn lại chút.

      Còn Nhạc Sương có thực lực thấp nhất là Sơ cấp Chiến Sư Trung giai.

      Ây da! Tám người này có ai là Pháp Sư hết sao? Lát phải hỏi kỹ bọn họ mới được.

      A ~ Nó chịu xuất rồi!

      Thiên San phi người đến chỗ Nhạc Sương. Cùng lúc đó, khi Nhạc Sương đấu với con Kim Mao Vượn con Kim Mao Vượn có thể hình to hơn những con khác tấn công nàng. Nhạc Sương sợ hải trừng lớn mắt cứ cho là mình chết.

      “Gràooo…”

      Nghe tiếng thú grào thét nhìn lại đây. Khi nhìn thấy con Kim Mao Vượn cấp sáu bàn tay chảy máu mà Nhạc Sương vì quá sợ hãi đứng vững trực tiếp ngã ngồi đất, sắc mặt trắng bệch. Còn Thiên San, người ngay từ đầu đến cây ngồi giờ lại đứng trước người Nhạc Sương tay cầm thanh đoản kiếm dính máu.

      Kim Mao Vươn Đầu đàn bị thương những con khác liền ngừng chiến mà bắt đầu bao vây đoàn người. Bọn họ lúc này mới để ý biết từ khi nào mà tách ra riêng lẽ. Mọi người lập tức tụ lại chỗ Thiên San.

      Lâm Ngọc và Tô Thanh đỡ Nhạc Sương đứng lên hỏi han ân cần.

      “Tiểu San…”

      “Giờ phải lúc chuyện” Thiên San cắt lời Tô Thanh.” Kim Mao Vượn thân thể linh hoạt, sống thành bầy đàn. Mỗi đàn đều có con Kim Mao Vượn Vương có có thực lực hơn hai cấp so với các con trong bầy. Các con cấp thấp nhận việc phân tán đối thủ cùng chú ý của họ còn con Vương nấp chờ thời cơ ra tay, kích chí mạng”.

      Nghe Thiên San giải thích mọi người hít hơi khí lạnh.

      “Mọi người giải quyết mấy con khác, ta đấu với nó” Thiên San chỉ Kim Mao Vượn Vương.

      “Được ?” La Thư hơi lo lắng hỏi. Nó dù sao cũng là ma thú cấp sáu.

      “ Tin ta” Bỏ lại hai chữ Thiên San liền chạy đến chỗ Kim Mao Vượn Vương. vòng chiến đấu lại bắt đầu.

    5. Thiên Mạn

      Thiên Mạn Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      2
      Chương 27: Đàn sói tập kích.

      Kim Mao Vượn Vương thấy Thiên San tấn công gầm lên tiếng, nhảy lên, mình sau những tán cây. Mấy con Kim Mao Vượn khác tấn công mọi người.

      Cái bọn vượn này quá xảo quyệt, xông lên đánh cái rồi chạy, bất kể có đánh trúng đối thủ hay . Năm lần bảy lượt khiến cho người ta phát điên. May là có kinh nghiệm vừa rồi nên mới bị chúng dụ rời khỏi đội. Chỉ cận tụ lại chỗ dù Kim Mao Vươn Vương có đánh lén cũng chống đỡ được hai. Đây là tình hình chiến đấu của nhóm La Kỳ.

      Còn Thiên San á? Kim Mao Vượn linh hoạt giỏi tránh né cũng nhanh hơn nàng được. con tiến lên nàng liền cho kiếm cắt cổ nó. Qua mấy lần, còn con nào dám tiến gần nàng. Mà con Kim Mao Vượn Vương vẫn trong tối cuối cùng cũng bị chọc tức.

      Bọn nó ở nơi này xưng bá nhiều năm, mấy con kia có nhiều trận bị thương mà nó . Lần này, nó vừa ra trận bị thương còn bị chết ba con. là đáng giận mà.

      Kim Mao Vượn Vương tức giận, máu dồn lên não cũng nấp nữa mà phóng ra muốn đánh nàng thành thịt vụng.

      Kim Mao Vượn Vương tấn công, Thiên San cũng đứng yên. Khi nó vung tay đập nàng, Thiên San liền né tránh. Thân thể Kim Mao Vượn Vương linh hoạt, thẩn thể nàng càng linh hoạt hơn, liên tục né tránh công kích của nó. Kim Mao Vượn Vương cực kỳ tức giận, thấy tốc độ nàng dần chậm lại hiểm hiểm né qua. Trong lòng nó liền vui vẻ, dồn hết sức vào hai tay đánh lên người Thiên San.

      Rầm!!!

      Mặt đất bị đánh lõm xuống lỗ nhưng Thiên San chẳng thấy đâu. cảm giác đau đớn từ phía sau truyền đến, ngực nó, mũi kiếm xuyên qua tim mang theo máu tươi thấm ướt bộ lông màu vàng của nó.

      Kim Mao Vượn Vương ngã xuống là mấy con khác hoảng loạn. Đám người La Kỳ liền nhân đó giết ít con, số khác cuống cuồng chạy trốn.

      “Oa~ ngờ bọn vượn này khó chơi như vậy” Nhạc Sương kiệt sức ngồi xuống đất.

      “Ân” Mấy người khác cũng gật đầu đồng ý lời của Nhạc Sương.

      ‘Tiểu thư sao chứ?”La Thư tiến lên quan tâm hỏi.

      sao” Thiên San cười cười .

      “Mọi người cũng mệt rồi. Chúng ta nhanh thu thập rồi tìm chỗ nghỉ chân đêm nay” Tần Khang đưa ra quyết định.

      “ Ta nhớ bảng nhiệm vụ có mục là da của Kim Mao Vượn, tiền thưởng khá cao đó”. Lâm An .

      Năm nam nhân chia ra thu thập vật phẩm. Các nương tụ lại chỗ ngồi nghỉ.

      “Tiểu San vừa rồi cám ơn muội. có muội ta chắc chết rồi” Nhạc Sương hướng Thiên San chân thành cảm tạ.

      “Lúc trước, La Thư có thực lực Tiểu San rất cao, ta còn tin. nghĩ tới muội rất lợi hại” Lâm Ngọc cảm than .

      “Nhìn người nên chỉ nhìn bề ngoài” Tô Thanh cười nhạt .

      …..

      Ưm ~ thơm.

      Thiên San chuyển mình thức dậy, là bị mùi thức ăn làm tỉnh.

      “Tiểu San chịu tỉnh rồi sau?” Lâm N gọc thấy Thiên San tỉnh dậy cười .

      “Tiểu San ngủ say, ta gọi mấy lần cũng chịu tỉnh” Nhạc Sương có chút giận dỗi .

      “Cũng thể trách muội ấy được. Hôm qua muội ấy nhất định là rất mệt, vừa nằm xuống là ngủ ngay” Lâm An giảng hòa.

      Ai ~ Nàng cũng muốn thức khuya dậy sớm lắm chứ!

      Tối qua tìm thấy sơn động nên mọi người đóng trại ở bên dòng suối. Thiên San rửa mặt, chải đầu rồi trở về dùng bữa sáng.

      Dùng xong. Đoàn người lại lên đường. Đống da Kim Mao Vượn hôm qua được gói thành gói to do Tần Thịnh cầm.

      đường , đoàn người gặp mấy con ma thú từ cấp năm trở xuống, vì chúng đều là đánh lẻ nên nhanh chóng bị mọi người vây công giết chết. Qua vài ngày, chiếm lợi phẩm ngày càng nhiều.

      Đêm nay, ánh trăng sáng tỏ, rất to rất tròn. Đáng tiếc phải đêm an bình.

      Khi mọi người yên giấc, chỉ có Lâm An là thức trực đêm. gian vô cùng yên lắng. Lâm An cảm giác đúng lập tức gọi mọi người dậy.

      Nương theo ánh trăng, từng đôi mắt màu lục mang theo tham lam, giết chóc lần lượt lóe lên. con sói cấp năm cao to dẫn theo đàn sói hơn ba mươi con đều là ma thú cấp ba, cấp bốn lặng yên tiếng động bao vây đoàn người.

      Mọi người rất nhanh thoát khỏi kinh hoàng mà nắm chắc vũ khí, vây thành vòng tròn sẵn sàng đối địch.

      Thiên San khó chịu xoa xoa mắt, tâm trạng cực kỳ tệ nhìn về phương hướng.

      phiền!

      Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Thiên San thu tất cả bao đựng vật phẩm vào gian.

      “Phá vòng vây. Chạy về hướng đó” Thiên San chỉ hướng nàng vừa nhìn.

      Mà ngay sau đó, Sói Vương tru lên tiếng phát động tấn công.

      Thiên San có gian trữ vật khiến sáu người Tần Khang sợ hãi than, muốn biết Thiên San rốt cuộc có thân phận gì, tuổi mà thực lực cao như vậy còn có gian trữ vật. Nhưng mọi người cũng biết giờ phải lúc suy nghĩ nhiều. Liền theo lời Thiên San cố phá vòng vây chạy .

      Đàn sói là loại huyễn thú mà bất kỳ tu luyện giả nào cũng muốn gặp phải. Bọn chúng sống thành đàn lại rất khó dây dưa. Bọn Kim Mao Vượn là loại đánh rồi chạy nhưng bọn này là liều chết xông lên, chết ngừng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :