Chương 5: Sống chung – Giao hẹn mặt giáp vách núi cao hơn 10m, thác nước từ đổ xuống hồ tạo ra tiếng vang ầm ầm, dòng nước trong veo mát lành lại theo con suối chảy . Ba mặt còn lại là rừng cây xanh um thỉnh thoảng truyền đến tiếng gầm gú của dã thú. Đây là chỗ nào a? Sau khi Quân Ngạo Kiếm đồng ý xóa tên nàng khỏi gia tộc, Ngân Diện liền lời nào ôm nàng rời cũng chẳng thèm quan tâm Liễu Phi Ngân ra sao. biết ôm nàng bao lâu đến khi dừng lại ở chỗ này. Ngân Diện thả Thiên San xuống, lấy ra hai quả trái cây cho nàng, Thiên San từ chối cầm lấy ăn, hành hạ cả buổi nàng tại cũng đói rồi. Trái cây này hơi giống quả táo, vỏ ngoài có màu hồng, mọng nước, vị thanh ngọt mát lành, ăn rất ngon. Sau này Thiên San mới biết loại quả nàng ăn mỗi ngày là quả Mân Linh trân quý chứa nồng đậm linh khí, ăn nhiều còn có tác dụng cải tạo thanh lọc cơ thể. Hửm!? Chớp chớp mắt lại lấy tay dụi dụi nhưng cảnh trước mắt thay đổi. thế này là thế nào a? Từ lúc nào cạnh dòng suối xuất tiểu viện, nàng nhớ lúc nảy chổ đó vẫn là khu đất trống mà? Tiểu viện có bốn gian phòng lớn , trông có vẻ đơn sơ giản dị. “ Này là ngươi biến ra?” “Ân” Cứ cho là vậy . Tiểu viện này là lấy từ gian trữ vật. Mắt hạnh mở to, Thiên San khó tin nhìn Ngân Diện: biết phép thuật??? Bước vào gian phòng, vật dụng bên trong rất đơn giản: bộ bàn ghế, tấm bình phong họa tử trúc ngăn gian phòng làm hai, sau bình phong là chiếc giường được phủ lớp niệm mềm mại, màn giường làm từ tơ lụa thượng hạng kẽ lai động. Thiên San híp mắt, lăn vòng giường, mơ mơ màng màng muốn ngủ. Niệm giường trùng xuống, Thiên San tình nguyện mở mắt nhìn người nào đó vô cùng tự nhiện nằm xuống bên cạnh nàng, khóe mắt giật giật, chân khách khí tặng cho người nào đó cước. “CÚT” Bị đá trúng nhưng Ngân Diện chút phản ứng cũng có mà cước của nàng đủ cho gãi ngứa chứ đừng là đá xuống giường. Ngân Diện điều chỉnh tư thế kéo nàng vào lòng, đầu gối lên cánh tay . Ngân Diện sao nhưng nàng có sao. Khuôn mặt nhắn nhăn thành đoàn: người này làm bằng sắt hả? đá đau chân nàng?Thiên San khó chịu xoay tới xoay lui nhưng làm thế nào cũng thoát khỏi “vòng vây” của . Vì thế, nàng từ bỏ mặc muốn làm gì làm ai bảo nàng đấu lại người ta. Nghĩ thong rồi, lúc này Thiên San mới để ý Ngân Diện cỏi bỏ lớp áo choàng và phía sau áo choàng đen là… bộ hắc y có vẻ tinh xảo, quý giá hơn thôi. Thiên San vô cùng khẳng định: Tên này có bệnh, bệnh rất nặng a. Nhìn xem có ai như toàn thân bị vải đen phủ kín, chút thịt cũng chẳng lộ ra ngoài, kể cả khi ngủ mà cũng mang mặt nạ. Nếu phải đeo mặt nạ bạc nàng nhất định cho rằng là người cuồng màu đen. Thử nghĩ xem, lúc nữa đêm ra ngoài gặp người toàn thân đen nhánh có đôi con ngươi màu đỏ, tình cảnh đó chắc chắn bị dọa chết tươi a. Nghĩ nghĩ vậy, Thiên San cũng tò mò mà hỏi Ngân Diện. Qua nhiều năm tôi luyện *, tại nàng đa phần đối với mọi việc đều là thái độ thờ ơ lạnh nhạt. Vì sao muốn đưa nàng ? Vì sao luôn ôm nàng, muốn ngủ cùng nàng? Nàng là người chết lần, sớm nhìn thấu sinh tử. có mục đích gì? Nàng quan tâm, nàng chỉ cần bình bình an an sống qua ngày là tốt rồi. (*) Thiên San bị bệnh tim nên cảm xúc được dao động quá lớn, quá vui quá buồn. Tôi luyện này là rèn luyện tính tình bình tĩnh, lãnh đạm. …….. “ làm” “ cần” “ muốn” Mặc kệ nhiệt độ xung quanh giảm theo cấp số nhân Thiên San vẫn mạnh mẽ phát biểu “tam ”. Nàng biết ngay có ý tốt mà. Trời chưa sáng bắt nàng thức dậy chạy bộ, cái gì mà rèn luyện, phải cường đại nàng đây cần. muốn dạy là chuyện của , học hay là chuyện của nàng. Thiên San rất vô sỉ quấn chật chăn liếc nhìn tòa băng sơn trước giường. (TM: *chớp mắt* phải lúc trước tỷ cũng thường dậy sớm lên núi ngắm mặt trời mọc sao? Cần gì oán giận vậy chứ? TS dõng dạc tuyên bố* Bởi vì ta thích nghe lời .TM: Nha!! hiểu) Qua lúc lâu đến mức Thiên San muốn ngủ, giọng u lãnh nhàng như gió mùa đông của Ngân Diện vang lên. “Vì sao?” “Ta muốn làm người bình thường tranh đấu.” “ thể nào!” Ngân Diện lạnh lùng phủ nhận suy nghĩ thực tế của nàng. Thiên San muốn phản bác nhưng chính nàng cũng hiểu điều đó là thể. Cho dù là đâu, thế giới nào cũng tồn tại tranh đấu, khác biệt là đấu tranh lớn hậu quả nghiệm trọng hay . Thế giới này so với cổ đại còn đáng sợ tàn khốc hơn.Nếu là cổ đại, nàng có thể tìm thôn vắng vẻ hoặc là nơi thâm sơn cùng cốc nào đó sinh sống. Nhưng ở nơi huyền ảo,cường giả vi tôn này nguy hiểm có ở khắp nơi, lúc nào cũng có thể bị người giẫm đạp, giết chết thương tiếc chỉ vì ngươi là kẻ yếu, ngươi mạnh bằng . Dù biết như thế nhưng lòng nàng chỉ muốn làm người bình thường, muốn tranh đấu, đánh đánh giết giết. “Ta bị nguyền rủa, nàng là người duy nhất có thể hóa giải lời nguyền này. Chỉ cần nàng giúp ta, ta thả nàng . Đến lúc đó nàng cũng có đủ năng lực bảo vệ bản thân, có thể sống như nàng mong muốn” “Đây là lý do ngươi bắt ta ?” “… Nàng cứ từ từ suy nghĩ” Ngân Diện xoay người muốn rời . “ Đợi . Nể tình ngươi giúp ta thoát khỏi Quân gia. Ta đồng ý giúp ngươi nhưng ngươi nhất định phải giữ lời thả ta .” Bất kể điều là hay giả dường như nàng còn lựa chọn khác. Hơn nữa đợi đến lúc nàng cường đại rồi tỉ lệ thoát khỏi cũng cao hơn phải sao? “… Ta hứa”
Chương 6: Rèn luyện (1) Người ở thế giới này đa phần là tu luyện giả: Chiến Sư, Pháp Sư, Phù Thủy và các chức nghiệp như Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư. Phân chia cấp bậc Chiến Sư: Sơ cấp, trung cấp, cao cấp, chiến sĩ, chiến linh, chiến vương, chiến đế, chiến quân, chiến thánh, chiến thần. Phân chia cấp bậc Pháp Sư: Sơ cấp, trung cấp, cao cấp, tử linh, lam linh, thanh linh, lục linh, huyền linh, hồng linh, bạch linh. Phân chia cấp bậc Phù Thủy: Sơ cấp, trung cấp, cao cấp, tử linh, lam linh, thanh linh, lục linh, huyền linh, hồng linh, bạch linh. (Mỗi cấp chia thành sơ giai, trung giai, cao giai) Phân chia cấp bậc Huyễn Thú: ma thú, thú, linh thú, tiên thú, thánh thú, thánh linh thú, thần thú. (Mỗi cấp chia thành 10 giai). Phân chia cấp bậc Luyện Đan Sư: Sơ cấp, trung cấp, cao cấp, đại đan sư, đan tôn, đan tông. Phân chia cấp bậc Đan dược: Sơ cấp, trung cấp, cao cấp, linh đan, tiên đan, thánh đan, thần đan. Phân chia cấp bậc Luyện Khí Sư: Sơ cấp, trung cấp, cao cấp, đại khí sư, khí tôn, khí tong, thánh khí tong, thần thần tong. Phân chia cấp bậc vũ khí: kim khí, bảo khí, pháp khí, linh khí, tiên khí, thánh khí, thân khí. Phân chia cấp bậc lời nguyền, bùa chú, pháp trận: từ cấp 1 đến cấp 10 Phẩm chất đan dược, vũ khí, lời nguyền, bùa chú, pháp trận: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm. Phù thủy là người có khả năng điều khiển được “dòng chảy năng lượng nguyên tố” cũng chính là linh khí có trong tự nhiên. Khả năng này được thể thông qua việc tạo thành “Ma trận khế ước” – điều kiện tiên quyết trở thành phù thủy. Ma trận khế ước là pháp trận hình thành từ “dòng chảy năng lượng” của các nguyên tố mà phù thủy cảm nhận được cũng là số nguyên tố phù thủy có thể sử dụng. Năng lượng nguyên tố chia thành 3 loại: cơ bản, biến dị và hiếm. Nguyên tố cơ bản: Kim (màu vàng), Mộc (màu lục – xanh đậm), Thủy ( màu lam – xanh dương), Hỏa (màu đỏ), Thổ ( màu nâu). Nguyên tố biến dị: Phong ( màu thanh – xanh lá mạ), Băng (màu băng lam – xanh da trời), Lôi (màu tím). Nguyên tố hiếm: Quang ( màu trắng), Ám (màu đen), gian ( màu cầu vồng), Thời Gian (màu bạc). ……. “ Kháng nghị! Ta muốn kháng nghị!!!” Muốn nàng đọc sách, đọc sách có thêm kiến thức nàng tán thành. Muốn nàng chạy bộ, chậy bộ rèn luyện sức khỏe nàng có ý kiến. Nhưng… muốn nàng “ đánh nhau” với thỏ nàng 200% phàn đối a. tại, trước mắt Thiên San là đồng cỏ cao khoảng 20cm, diện tích khoảng 50, loáng thoáng có thể nhìn thấy những bóng dáng nho màu xanh trong đồng cỏ. Nơi này là địa bàn của Bích Thố - ma thú cấp 3 hệ phong có hình dáng giống thỏ, giỏi núp, đánh lén. Đừng nhìn bề ngoài đáng của nó mà lầm. Cơ thế của nó rắn chắc như đá trái ngược với lớp lông tơ mềm mại bên ngoài, móng vuốt tuy ngắn nhưng sắc bén như dao. Quan trọng là chúng nó sống theo bầy, bầy phải hơn chục con am hiểu quần công. Dù là trung cấp chiến sư sơ giai cũng dám mình đối chiến vậy mà lại bắt nàng người bình thường đánh nhau với chúng. quá đáng mà!! Trong lúc Thiên San mien man suy nghĩ, lực đẩy vô hình dẩy nàng bay vào đồng cỏ tiếp xúc thân mật với đất mẹ thân . Thiên San ngẩng đầu muốn mắng to gương mặt thỏ con vô cùng ngây thơ đáng phản chiếu trong con ngươi nàng. Thỏ con vô tội chớp chớp mắt to, mơ hồ kêu “chít” tiếng, bộ dáng siêu cấp dễ thương làm tâm hồn của bất kỳ thiếu nữ nào phải gục ngã. Thiên San cũng ngoại lệ, hai mắt biến thành hình trái tim, chỉ muốn ôm “ tiểu đáng ” trước mắt vào lòng mà cưng chiều, hoàn toàn quên mất “tiểu đáng ” này có bao nhiêu nguy hiểm. Vì thế, bi kịch xảy ra. “CỐP!” “A… Đau quá!” Trán Thiên San bị “ tiểu đáng ” húc vào. Cảm giác đau điếng giúp nàng hồi phục lại tinh thân. Nhìn tình cảnh trước mắt nàng khóc ra nước mắt. Hơn 20 con Bích Thố từ lúc nào bao vây nàng. Nàng như thế nào lại quên, Bích Thố có thiên tính bảo vệ lãnh thổ rất cao, bước vào lãnh thổ của chúng kết quả chết cũng trọng thương. “AAA…” Tiếng kêu thảm thiết bi thương vang vọng cả khu rừng dọa chạy mấy tiểu động vật nhát gần ở gần đó.
Chương 7: Rèn luyện (2) “Hu hu hu” Gương mặt Thiên San chỗ xanh chỗ tím, nhiều vết trầy sướt, hai mắt đẫm lệ sưng đỏ, cả người là vết thương, quần áo te tua, vô cùng chật vật ở trong lòng Ngân Diện khóc lớn. Tuy chỉ là vết thương ngoài da nhưng vẫn rất đau!!! Vừa rồi nàng cứ tưởng bản thân “ngủm” rồi, nàng chỉ ở trong đó chừng phút thế này, nếu lâu chút nữa … biến thành huyết nhân mất. “Ngoan. Uống thuốc xong đau” Ngân Diện ôn nhu dụ dỗ, đưa viên thuốc màu trắng, bong loáng, dược hương thanh mát đến bên miệng nàng. Thiên San há miệng uống thuốc sẵn tiện cắn mạnh ngón tay của ai đó. Đáng tiếc nàng dung hết sức bình sinh cũng thể làm ngón tay dưới bao tay kia bị chút tổn thương nào. Nàng bi phẩn a! “Ngươi bắt nạt ta, bạo lực trẻ em, ngươi phải nam nhân…” “Hử?! phải nam nhân? San Nhi có muốn biết ta có phải nam nhân hay ?” Ngân Diện có ý tốt nhìn người trong lòng, hồng mâu lóe sáng khóa chặt hình bóng nàng. Cảm nhận nhiệt độ khí xuống thấp cùng cái nhìn đầy thâm ý của Ngân Diện. Thiên San buồn bực, dường như nàng điều nên nhưng nàng đúng mà?! Hừ! Đồ trứng thối đáng ghét, chỉ biết khi dễ nàng, mắng vài câu cũng cho. “Ta ngủ rồi”. Thiên San vùi mặt vào ngực Ngân Diện giả chết. Viên thuốc lúc nãy phát huy tác dụng, cảm giác như có dòng nước mát chạy khắp toàn thân, vết thương còn đau mà bắt đầu lành lại. Thiên San hô hấp đều đều chìm vào giấc ngủ. ………… Bầu trời trong xanh, những áng mây trắng với các hình dáng khác nhau trôi theo gió, gió thổi vi vu mang mùi hương thảo mộc pha lẫn mùi thịt nướng thơm ngon. Thiên San ngồi bên bờ suối chăm chú nướng gà. Nàng vận dụng tinh thần lực điều khiển ngọn lửa lớn phát ra từ tụ hỏa trận đất để nướng gà, đồng thời nàng luôn duy trì linh thức để kiểm tra độ chín của từng thớ thịt. Nhìn nàng nghiêm túc tỉ mỉ như thế người biết cho rằng nàng làm việc gì vô cùng quan trọng nhưng … (TM: San tỷ làm muội thất vọng quá! TS: Lát cho ăn gà. TM: cho thôi, tỷ cũng ăn được. TS:???) “Xong rồi!” Thiên San phấn khởi nhìn con gà được nàng nướng chín: lớp da vàng bóng bẩy, ngoải giòn trong mềm, hương thơm ngào ngạt tỏa ra bốn phía. Nàng vui vẻ tay cầm dùi gà cạp, tay kia cầm cả con gà. Bổng cảm giác trong tay chợt , con gà tay nàng cánh mà bay. Đỉnh đầu vang lên tiếng ôn nhu tán thưởng của Ngân Diện. “ Thuật khống hỏa tiến bộ rất nhiều. Tiếp theo có thể bắt đầu luyện đan”. xong cầm theo con gà nướng về phía tiểu viện. “A…Này… Gà của ta mà!!!” Thiên San nhanh chóng bật dậy đuổi theo. Ô ~ gà của nàng! vất vả nàng mới nướng xong mà! (TM: Thấy chưa, tỷ cũng đâu được ăn. TS: *nước mắt lưng tròng xách dao chém*. TM: * bôi dầu vào chân… chạy*) …………. Thiên San bước vào căn phòng cuối cùng bên trái tiểu viện. Căn phòng này có gian rộng gấp ba làn những gian phòng khác. Trong phòng có nhiều giá đặt các loại dược liệu (thảo dược) chiếm hai phần ba diện tích cả phòng, giá sách về các loại đan phương và phương pháp luyện đan, chính giữa phòng đặt lô đỉnh để luyện đan. Nàng đến chỗ lô đỉnh, thiết lập tụ hỏa trận bên dưới nó. Tụ hỏa trận là hỏa trận cấp 1, nghĩa cũng như tên là loại hỏa trận tập hợp các hỏa nguyên tố trong phạm vi để đốt lửa. Tụ hỏa trận rất dễ thiết lập, chỉ cần vẽ pháp trận lên mặt phẳng rồi đật ma tinh của huyễn thú hệ hỏa vào trung tâm pháp trận làm vật dẫn, cuối cùng là đưa tinh thần lực vào kích hoạt trận pháp. Cấp bậc ma tinh càng cao ngọn lửa duy trì càng lâu. Dù vậy, tụ hỏa trận được ứng dụng nhiều, đa phần là các luyện đan sư sử dụng để luyện đan. Nguyên nhân là do phạm vi của tụ hỏa trận rất , đường kính lớn nhất là 20cm, có nhiều tác dụng trong tấn công hay phòng thủ. Hơn nữa so với việc lãng phí ma tinh cho việc đốt lửa đem ma tinh bán hoặc hấp thu linh khí bên trong có giá trị hơn. Cũng chỉ có người như nữ chính của chúng ta mới lấy tụ hỏa trận ra mà nướng gà. (TS: *lườm* ngươi ai hả?) Thiên San lựa chọn các dược liệu cần thiết luyện chế Tề Viên đan – sơ cấp đan có công dụng cầm máu, tiêu sưng. Qúa trình luyện đan gồm 3 giai đoạn. Đầu tiên là quá trình luyện hóa dược liệu thành dược thủy đồng thời loại bỏ các thành phần tạp chất trong dược liệu, dịch thủy càng tinh khiết hiệu quả đan dược càng cao. Tiếp theo là giai đoạn dung hợp các loại dược thủy, độ dung hợp càng hoàn hảo phẩm chất đan dược được nâng cao. Cuối cùng là kết đan - đặc dược thủy thành đan dược. Nghe đơn giản nhưng khi thực mới biết là nó khó cở nào. Đặc biệt với người “tự thân vận động” có người chỉ dạy như Thiên San là vô cùng vất vả. “Phốc!” Đan lô truyền ra mùi dược liệu bị cháy khét cũng là dấu hiệu luyện đan thất bại. Đây là lần thứ 34 nàng thất bại rồi a~. Thiên San hít sâu hơi lấy lại tinh thần rồi bỏ phế đan ra ngoài. Nàng tiếp tục đốt lò đưa từng loại dược liệu vào đan đỉnh bắt đầu vòng luyện đan mới.
Chương 8: Đêm ngọt ngào Thời gian thấm thoát trôi qua, Thiên San mỗi sáng chạy bộ, lập pháp trận, chế phù; buổi trưa cùng ma thú đánh nhau; tối đến luyện đan. Ngày hôm nay, sau khi cùng ma thú “lăn lộn”, Thiên San hí hửng chui vào bếp hì hụt nấu ăn mừng sinh nhật nàng tròn 9 tuổi. Kiếp trước, từ khi bố mẹ qua đời, nàng mỗi ngày đều phải đối mặt với bệnh tật làm gì có tâm trạng nghĩ đến chuyện tổ chức sinh nhật. Nhưng giờ đây, nàng có thân thể khỏe mạnh di nhiên phải sống tốt, ngày sinh nhật cũng phải tổ chức tiệc chúc mừng. Mặt trời dần khất bong, những tia nắng chiều dàn phai nhạt nhường lối cho màn đêm lạnh giá cùng ánh trăng dịu dàng mà tịch giữa bầu trời. Bên bờ suối, từng cây nến được thấp sáng, những ánh lửa lung linh lập lòe như thay thế các vì sao làm bạn cùng nàng trăng. Thấp xong ngọn nến cuối cùng, Thiên San ngồi vào bàn chuẩn bị dùng tiệc. bàn được đặt các món ăn với đầy đủ sắc hương vị, trông vô cùng ngon miệng. “Có việc gì vui sao?” Ngân Diện từ xa nhìn thấy nến được thấp sáng cả gian, Thiên San thân phấn y, mái tóc dài mềm mại được cố định bằng dải lụa trắng. Dưới ánh nến mông lung, gương mặt bó vô cùng vui vẻ, nàng tươi cười để lộ hai lún đồng tiền xinh xắn càng tăng thêm mấy phần đáng kiều diễm. “Di?! Ngân Diện huynh mới về? Mau đến đây hôm nay là sinh nhật của ta đó!” Thiên San vui vẻ mời chào. Ngân Diện đến, ngồi xuống đối diện nàng nhưng chỉ nhìn chứ động đũa. Thiên San thấy vậy cũng chẳng gì tiếp tục ăn. Nàng hiểu, tên này có phải người hay , đến tận bây giờ nàng chưa từng thấy gở mặt nạ ra cũng như chưa từng thấy ăn uống. tò mò ăn uống mà sao vẫn sống được a! Đợi Thiên San ăn uống no nê. Hai người ngồi lên chiếc thảm lông sói mềm mại, xung quanh là ánh nến lấp lánh, cùng nhau ngắm trăng. “Quà xinh nhật” Bỗng nhiên, Ngân Diện đưa đến trước mặt nàng chiếc nhẫn màu trắng có hoa văn hồng lien tinh tế. Thiên San hơi chần chờ nhận lấy. “Cái này…” “Là gian giới chỉ” Ngân Diện giải thích. “A ha ha… tốt! Ta muốn có cái từ lâu rồi” Thiên San cười gượng, cắt đứt đầu ngón tay máu vào chiếc nhẫn để nó nhận chủ. là, sao nàng lại nghĩ đến phương diện đó chứ? Nơi đây đâu có giống với đại tặng nhẫn cầu hôn a! Thiên San ngã người nằm thảm, ngắm nhìn vầng trăng to tròn đơn độc tỏa sáng, lắng nghe tiếng thác nước ầm ầm vang vọng, cảm nhận những cơn gió mát thổi qua làm lung lay ngọn lửa yếu ớt. Giờ phút này nàng như hòa mình vào thiên nhiên, “nhìn thấy” những tia linh khí dao động quanh người nàng. Chớp mắt nàng tấn thăng thành trung cấp sơ giai nhưng Thiên San chìm trong minh tưởng nên phát chì có Ngân Diện luôn quan sát nàng là nhìn thấy. Hồng mâu dâng lên ý cười tự tin thản nhiên: nàng vẫn như vậy, vẫn tài giỏi, quá khứ hay tại đều dựa vào đôi chân của bản thân mà tiến bước. cây, hai cây,... theo tời gian trôi qua các cây nến dần tàn phai, ánh sáng dần lưu mờ. Nàng trăng như thương tiếc, đau buồn vì những ngọn nến mất kia mà như như sau tầng mây. “Ây... Nếu có đom đóm tốt quá! Như vậy rất đẹp” Tỉnh lại từ trong minh tưởng, Thiên San nhìn ánh nến dần phai nhạt khỏi cảm thán. Kiếp trước, bố mẹ có lần đưa nàng đến hòn đảo chơi. Ở nơi đó, nàng nhìn thấy những con đom đóm xinh mang theo tia sáng bé bay lượn dòng suối. Khung cảnh ấy rất đẹp, rất kỳ ảo. Nàng nhớ bố có : “Sinh mạng của đom đóm rất ngắn rất mong manh nhưng chúng vì vậy mà bi thương, ngược lại chúng rất kiên cường, lạc quan mà sống. Áng sáng hi vọng giống như ánh sáng của đom đóm vậy, nhoi yếu ớt nhưng chỉ cần từ bỏ nó biến mất, nó dẫn lối cho con đến cuối con đường. Vì thế, Bảo Bối của bố nhất định phải kiên cường, phải sống vui vẻ hạnh phúc. Con là bảo bối quý giá nhất của bố mẹ”. Nhìn thấy trong mắt Thiên San lên tia hoài niệm, bi thương Ngân Diện ôm nàng vào lòng khẽ bên tai nàng, đánh thức nàng ra khỏi hồi ức. “Đom đóm là gì vậy?” “Là loài động vật có thể tự phát sáng” Thiên San vô thức trả lời. “Giống như Phù Quang?” “Ân” Phù Quang là sinh vật hút máu sống trong các khu rừng hắc ám( có ánh sáng mặt trời) chúng cũng có khả năng tự phát sáng. Trong tầm mắt đột nhiên xuất quang cầu màu đỏ. Thiên San kinh ngạc bật dậy nhìn xung quanh. Rất nhiều rất nhiều quang cầu lơ lững giữa trung tỏa ra ánh sáng ấm áp bao trùm cả gian. Quang cầu màu đỏ hóa ra là những hoa lữa do hoa nguyên tố tạo thành, nhiệt độ của chúng được khống chế, chạm vào thấy ấm. Rất ! “Oa... đẹp!Sao huynh làm được vậy? lợi hại!” Thiên San hưng phấn kêu to. Cảnh đẹp thế này khiến nàng rất muốn hát và nàng hát. Giọng hát non nót như tiếng chuông ngân vang, điệu nhàng như những gợn sóng lăn tăn giữa mặt hồ tĩnh lặng. Tay nàng khẽ vung, bước chân theo nhị, nàng xoay vòng làm váy áo tung bay như hoa sen nở rộ, hỏa cầu xung quanh cũng theo đó mà dao động. Nàng như hỏa tinh linh nghịch ngợm đáng nô đùa cùng hoa lửa. gian như lắng động, thời gian như ngừng trôi, giây phút ngọt ngào thấm sâu vào lòng người để lại hồi ức quý giá khó phai.
Chương 9: Vấn đề lớn Mặt trời dần ló dạng, ánh sáng ấm áp chiếu sáng cả khu rừng. Thiên San ngồi trong săn ăn điểm tâm, đôi mắt hạnh to tròn lâu lâu lại nhìn ngó xung quanh. “ tìm gì vậy?” Giọng ôn nhu như gió xuân vang lên, Thien San theo thanh nhìn thấy Ngân Diện vẫn thân màu đen đến. “ tìm huynh đó! Mới sáng sớm huynh đâu vậy?” “ có gì! Nàng tìm ta là có việc gì sao?” Ngân Diện ngồi đối diện Thiên San hỏi cũng rất săn sóc mà rói cho nàng ly trà. Thiên San tiếp nhận nhấp ngụm cho thấm giọng rồi . “Huynh muốn ta tự nghiên cứu, học tập ta làm theo. Mấy cái khác vấn đề nhưng đối với việc chế phù đến nay ta vẫn chưa vẽ được l lá nào. Này! phải ta gấp gáp nhưng theo huynh với cấp bậc của ta tại ta có thể chế phù mới đúng, chính là trong lúc chế phù ta luôn có cảm giác linh khí đủ nên đến cuối cùng đều là thiếu hụt linh khí mà vẽ xong. …Phải rồi! khi luyện đan cũng xuất tình trạng này làm ta thể kết đan thành công”. xong, Thiên San trông mong nhìn Ngân Diện xin giúp đỡ. Việc chế phù cũng như các thần côn dùng chu sa vẽ phù văn lên mấy tờ giấy màu vàng vậy. Khác biệt duy nhất là người ta dùng chu sa làm mực còn phù thủy là sử dụng linh khí để vẽ, hơn nữa phù thủy cấp cao ngoài vẽ giấy có thể vẽ lên bất kỳ vật nào khác giống như chuyện phong ấn pháp trận vào vật vậy. Ngân Diện trầm ngâm suy nghĩ lát rồi : “Nàng chỉ sử dụng linh khí trong tự nhiên phải ?” “Ân” Thiên San gật gật đầu. Trong sách viết vậy mà! Vận hành linh khí thành các sợi tơ rồi truyền vào vật chừa, điều khiển các sợi đó thành phù văn. Ngân Diện sâu nhìn Thiên San, trong lòng tự trách: sơ ý! Thực tế có rất nhiều việc trong sách có . Còn nữa, cũng nên đích thân dạy chiến kỹ công kích cho nàng, thể để nàng chỉ biết né tránh. Thiên San vẫn ngước đôi mắt cún con nhìn Ngân Diện hoàn toàn biết tương lai nàng phải đối mặt với huấn luyện ma quỷ của ai đó hại nàng chết lên chết xuống. Dù tại ngày ngày nàng cùng ma thú đối mặt nhưng nhờ có Ngân Diện trấn thủ nên bọn ma thú dám ra tay quá nặng nếu oa nhi tay tất sắt như nàng làm sao sống sót dưới móng vuốt của lãnh thú hung tàn chứ! Trờ lại câu chuyện. Sau khi hiểu vấn đề, Ngân Diện kiên nhẫn giải thích: “ Linh khí mà các tu luyện giả hấp thu sau đó tinh lọc chuyển hoán thành lực lượng của bản thân gọi là linh lực để phân biệt với linh khí hỗn tạp bên ngoài. Bởi vì khác với các tu luyện giả khác, phù thủy chỉ điều khiển linh lực bản thân mà còn có cả linh khí trong tự nhiên, so với linh lực bị giới hạn linh khí là vô hạn, là năng lượng chủ yếu mà phù thủy sử dụng hơn nữa linh lực cũng là linh khí, thế nên trong sách mới ghi là linh khí. Với cấp bậc của nàng điều khiển được linh khí rất giỏi rồi! Nhưng muốn sử dụng để chế phù luyện đan là thể. Nàng chỉ có thể dùng linh lực mà thôi”. “Nha. Ra vậy”. Thiên San bừng tỉnh đại ngộ, gật gù đầu . Sau đó vô cùng nghiêm túc nhìn Ngân Diện :” Ta có linh lực!”. “Hử?!” “Ta có nguồn linh lực! thể tu luyện! Nên có linh lực!” Tĩnh! Ngân Diện giống như bị đóng băng, nhìn nàng trân trân đến mức Thiên San cảm giác như nàng gây ra đại tội vậy! Ngân Diện hồi thần, hít sâu, bàn tay mang bao tay đen đặt lên tay nàng cẩn thận đưa linh lực vào người nàng, cẩn thận dò xét. Mặc dù bị mặt nạ che khuất nhưng Thiên San vẫn từ ánh mắt nhìn ra được đầu tiên là khinh ngạc, khó tin, khiếp sợ cuối cùng là bình tĩnh. Ân! quả là bình tĩnh, nàng nhìn sai a~. “Này! Có vấn đề gì sao?” Thiên San kéo kéo áo Ngân Diện dè dật hỏi. Có vấn đề? Dĩ nhiên là có! người có nguồn linh lực thể tu luyện, thể cảm nhận được linh khí dao động vậy làm cách nào nàng điều khiển linh khí tạo thành ma trận khế ước??? người có linh lực có thể trở thành phủ thủy tiềm lực, thiên phú của nàng là nghiệt cỡ nào a~. Điều này mà truyền ra ngoài có bao nhiêu thế lực muốn tranh đoạt nàng. Cũng may nàng là chuyển thế của “nàng”, có lẽ vì kiếp trước nàng là phù thủy nên dù trong người có nguồn linh lực nhờ vào bản năng nàng vẫn có thể tạo được ma trận khế ước, chắc cũng vì vậy mà ma trận khác với trước. ( TM: Ma trận khế ước của mỗi phù thủy đều khác nhau ai giống ai nha! Công dụng giống nhưng đồ văn khác vì nó là đặc trưng riêng của từng phù thủy). “Ta nghĩ trước mắt nàng nên tập trung vào luyện tập kỹ năng chiến sư và bày trận. Đợi nàng đạt đến cấp bậc cao cấp cao giai có lẽ có thể điều động đủ linh khí để chế phù”. “Ây. tại chỉ có thể như vậy. Nhưng mà… có cách nào để ta có được nguồn linh lực sao?” Sau khi buổn 5 giây Thiên San lại hi vọng hỏi. Thế giới này phải rất huyền diệu sao? Năng lực của phù thủy phải rất cường đại chẳng khác gì thần sao? Chắc là phải có cách chứ?! “Nguồn linh lực là bẩm sinh ta chưa từng nghe có chuyện tạo ra nguồn linh lực nhưng thế giới rộng lớn có lẽ có vật có khả năng này!” Nghe Ngân Diện vậy Thiên San lập tức cao hứng nhưng mà nghĩ kỹ lại liền yểu xìu như cọng bún thiêu. Thứ có tác dụng nghịch thiên như vậy, muốn có được tuyệt đối dễ dàng, nàng vẫn nên từ bỏ hơn. Ai~ Tại sao cầu của phù thủy lại khó đến vậy chứ. Phù thủy dưới tử cấp bị xem là phù thủy tập , tử cấp mới chính thức là phù thủy. Mà muốn lên tử cấp cần vượt qua tử kiếp và lôi kiếp. Tử kiếp chính là phải ở thời khắc chỉ còn hơi thở, lúc cận kề tử vong kích phát khát vọng muốn sống kêu gọi lôi kiếp. Nghe đơn giản nhưng khó khăn là ở tâm cảnh – mục đích sống của ngươi. Phù thủy là tu tâm, tâm cảnh mở rộng thực lực mới tăng lên thể nhờ ngoại vật như đan dược, linh quả,.. . Nếu như ý chí đủ kiên định, mục đích bất chính xin lỗi ngươi đợi kiếp sau . Còn lôi kiếp là bị 9 đạo lôi điện oanh tạc. Tuy đạo đầu tiên có tác dụng tẩy kinh phạt tủy, chữa trị nữa thương thế nhưng liệu ngươi có đủ tự tin trong tình trạng nữa chết nữa sống chỉ dùng năng lực bản thân ( pháp trận, phù chú, đan dược… tự luyện chế) có bất kỳ ngoại lực (người ngoài giúp, đan dược do người khác luyện…) để vượt qua 8 đạo lôi điện còn lại? Nhìn Thiên San buồn bả uể ải nằm bẹp bàn, Ngân Diện liền suy nghĩ chuyển chủ đề: “ Nàng có thể điều khiển mộc nguyên tố?” “Ân” Nàng có thể điều khiển được 4 loại nguyên tố mộc, hỏa, băng, phong. “Mộc nguyên tố nơi này khá nồng đậm, nàng dễ điều khiển hơn, nàng luyện tập cho thuần thục loại nguyên tố trước, những cái khác để sau”. “Ân! biết”.