Tuyển tập truyện ma có thật Vn._ Lữ Vũ Uyên.

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lữ Vũ Uyên

      Lữ Vũ Uyên Well-Known Member Moderator

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      371
      NHỮNG CÂU CHUYỆN NGOẠI RU TÔI!
      PHẦN: DU LỊCH ĐỊA PHỦ!
      Chap 22: Đám cưới đêm.

      Ông Các hồ hởi đón tiếp khách khứa nhộn nhịp khắp căn biệt phủ của mình. Tuy có chút hài lòng việc nhà đòi phải rước dâu lúc chập tối nhưng vì Các Văn Trình vui vẻ đồng ý nên ông cũng bàn thêm. Trong lúc bà Cả cùng ông mai với Văn Trình sang nhà họ Từ đón dâu ông cùng các bà vợ bận rộn tiếp đãi khách. Gương mặt bà chín ngời ngời sung sướng, luôn tay rót trà bóc bánh mời mọi người. Ông Các quàng tay ngang eo bà vợ hơn mình hơn hai mươi tuổi, cười nhe nanh chuột:
      _ Mình vui đến vậy sao? hiếm thấy!
      _ Con mình cũng là con em mà! Cưới con Huyên về nhà ta được thêm người giỏi việc, sau này mở thêm hiệu hàng mã lớn nhất kinh kỳ! Mình nghĩ xem... ai mà làm lại nhà ta!

      Bà chín rót mật vào tai chồng, hôn kêu lên má ông Các rồi tất tả tiếp khách. Bà tư buồn rầu ngồi giường Các Văn Đông vừa tỉnh, khẽ than:
      _ Trời thương mẹ con mình! Mối ngon lại bị Văn Trình giành mất!
      _ Mẹ đừng buồn... Trời sắp đặt cả rồi! Cả là người giỏi giang, biết đâu lấy ấy về gánh vác được cơ nghiệp này. Hơn nữa ... con là nhìn ấy có chút sợ hãi! Chỉ cần ấy trừng mắt là lá gan con chạy mất tiêu!
      Các Văn Đông hiền lành , trong nhà này đứa ngoan ngoãn nhất là cậu. Ông Các tuy hay mắng rằng ngốc nghếch nhưng lại cực kỳ che chở . Cả Các Văn Trình dù lạnh nhạt nhưng luôn bảo vệ em trai, trong mắt Văn Đông như con thỏ tranh với đời. Được mừng mà mất cũng chẳng lo! Thú vui của cậu ba chỉ là xem đá cá, chơi đây đó và chùa. Ngay cả việc cưới vợ là cha và bà chín gọi về lúc cậu chơi trong Nam. Bà tư vừa xoa bóp cánh tay bị co rút của con trai khẽ thầm:
      _ Mẹ nghe lén được bà ba mắng Các Văn Hào là chớ để mắt đến Từ Hồng Huyên. Ai chả biết thằng dâm loạn ấy từng cưỡng hiếp bà sáu, cái chết của bà ấy tội nghiệp!
      _ Hừm... Ăn sao cho được mà mời
      Thương sao cho được vợ người mà thương! hai chớ dại mà động vào vợ Cả, Văn Trình tuy lộ nhưng là kẻ máu lạnh vô tình. Hơn nữa... Từ Hồng Huyên chính thị là con cọp cái! Động vào tổ bị xé xác ra!

      Các Văn Đông thở dài, trong căn biệt phủ này có lắm chuyện bi hài rối như canh hẹ. Có lẽ thích hỗn tạp ở nơi này nên Văn Trình mới mua nhà ở riêng. Cậu cha Các lo chu tất nhưng nhất quyết cho ra ngoài ở. Chắc vì lo ngu ngơ quá dễ bị bắt nạt. hai Văn Hào được cha cất căn nhà to phía đông biệt phủ ở cùng vợ con. Tên này đòi cưới thêm vợ nhưng bản chất dâm tà. son, có chồng hay bà góa gì vừa mắt là nuốt sống tất. Cha Các chi rất nhiều tiền để trám miệng những việc xấu của . Bây giờ lại ngắm nghía Từ Hồng Huyên... cái nhà này làm sao yên?

      dâu mặc bộ áo dài đỏ lụa kết hoa tinh xảo, cổ đeo bộ kiềng chín vòng chạm hình song phụng ngậm châu khoan thai bước vào cổng họ Các! Cha Từ phía sau khẽ lau nước mắt, Hồng Huyên vừa vặn quay đầu nhìn thấy liền trêu:
      _ Cha à... chú rể chết! Gả được con cha mừng đến vậy à?
      _ Hic... mừng quá chứ! Con cứ gả được khiến người ta dị nghị nhà ta, mỉa mai con khiến ta ức lòng lắm!

      chỉnh lại khuyên tai ba hột xoàn lấp lánh, nheo mắt:
      _ Lúc nãy đón dâu con thấy họ túm tụm xem Các Văn Trình có lăn đùng ra chết ? Con còn định bảo cha mang đĩa muối gạo ra rải ấy, tiễn vong!
      _ Tiên sư bố nhà mày! Ngày hôn lễ còn cong cớn chua ngoa như thế! Kệ họ con ạ!
      Ôm vỗ vỗ vai giọng đầy thương . nhìn theo bóng người mặc âu phục đen vòng tay chào cha Các và quan khách. Bà chín nắm tay cười rạng rỡ, nhìn trán bà ta dấu liễm của ấn quỷ:
      _ Ôi mợ Cả đẹp kinh hồn!
      _ Cảm ơn!

      Nhưng nụ cười của bà chín tồn tại lâu! Chú rể đến giật bàn tay dâu khỏi tay bà, đôi mắt lá răm gợi tình của bà chín như đông đặc lại nhìn trân trối kẻ dắt tay Từ Hồng Huyên đến từ đường bái lạy. Ngồi phịch xuống ghế, hai bàn tay run rẩy ngừng:
      _ Sao có thể...? Chung... Chung Khải!

      Chung Khải đỡ tà áo dài lụa bồng bềnh cho Hồng Huyên quỳ xuống, cả hai thắp nhang lạy từ đường họ Các. Buồn cười là có thể thấy vài vị tổ tông còn tại vị bàn thờ ngừng lắc đầu:" phải con cháu ta! phải con cháu ta!" còn Chung Khải vừa lạy vừa quát trong tâm : " Câm ngay! Ông đây cùng vợ mượn từ đường để kết ước! Nhận lễ nhận! cút!" . Bọn họ thấy ấn quỷ liền nhảy tọt khỏi bàn thờ phút chốc mất dạng. Ông mai tặng cho cả hai cuộn dây tơ hồng làm bằng vàng ròng :
      _ Vợ chồng là nghĩa tam thư
      Tay ấp má kề sinh tử có nhau!
      Hồng Huyên nhận lễ xong liền kéo mặt Chung Khải lại hôn gò má trước cái nhìn của quan khách:
      _ đâu em theo đó! Đồng tịch đồng sàng, đồng quang đồng quách!
      _ Vợ !

      Ông Các và các bà vợ lần lượt tặng quà mừng cho cả hai, ai cũng biết Các Văn Trình giàu có nên ra sức xu nịnh. Đỏ đứng bên cạnh nhìn xuyên qua lớp hộp nhung đỏ, thầm:
      _ Vàng ! Vàng đấy cậu chủ!
      _ à! Chúng ta có nên mang hết số quà lễ này bán hết, tậu thêm vài mảnh đất ?
      đủ để Chung Khải nghe, vừa vuốt má vừa cười lớn:
      _ Ý hay!

      Bà chín lấy cớ đột ngột đau tim liền rút về phòng, ôm gối khóc rống như cha chết:
      _ Tại sao chứ? Tại sao nhập sớm chút? Em tính đường làm vợ của ... Tại sao? trừng phạt em sao ... Chung Khải???
      _ Chớ tham ngồi mũi thuyền rồng
      Tuy rằng tốt đẹp nhưng chồng người ta
      Chớ tham vóc lĩnh trừu hoa
      Lấy chồng làm lẽ người ta dày vò!

      Triệu Du ngước mặt lên thấy dâu diễm lệ khoanh tay tựa cửa ngân nga câu ca dao. Gò má hồng ửng gương mặt trắng mịn , bờ môi cong mọng đỏ màu cánh hồng nhung khẽ :
      _ Triệu Du ơi là Triệu Du! trăm tính ngàn tính cũng qua số mệnh! Khi Chung Khải dùng quỷ ấn cho nhập xác, cái xác đó lý ra kết hôn cùng thầy thuốc. ấy lo lường cho nhưng từ hôn, làm lẽ ông Các chỉ vì đại kế quay về bên Chung Khải! Là tự cắt đường lui của mình!
      _ Từ Hồng Huyên đừng đắc ý! Tôi khiến ấy trở về bên cạnh tôi!

      Triệu Du nghiến răng nhìn Hồng Huyên, nhún vai:
      _ Tùy thôi! Đỏ, xóa ấn quỷ trán ấy ! Tao thích bất kỳ ký ấn nào của ấy xuất người ta!
      _ Dạ !
      Con hình nhân vung tay thu ký ấn về, bà chín họ Các liền đổ gục như cành cây bị chặt ngang. Hồng Huyên khép cửa phòng quay ra sảnh lớn. Lúc ngang dãy phòng sơn thếp vàng trông thấy bà tư đút cháo cho Các Văn Đông rẽ vào:
      _ Má tư! Má ăn gì chưa con dặn người mang vào?
      _ Mợ Cả khách sáo rồi! Mẹ con tôi ăn rồi! Cảm ơn mợ!
      liếc nhìn thấy đầu Các Văn Đông có điểm sáng liền cười khẽ:
      _ Cậu ba có phúc khí! Sau này ắt hanh thông!

      Bà tư nhìn bóng áo dài đỏ rời khỏi, thầm tiếc con dâu xinh như mộng. Văn Đông vỗ tay mẹ:
      _ Đừng nghĩ nữa! phải của mình vớ vào được!
      Các Văn Hào vừa cụng ly chan chát vừa ngắm Từ Hồng Huyên nuốt nước miếng ừng ực. Đâu ra đứa con có gương mặt ương nghạnh đẹp lạ đẹp lùng thế kia? Chỉ nụ cười khoe má lúm đồng tiền là tim muốn nhảy khỏi lồng ngực. Trong đầu tránh khỏi ý nghĩ đen tối, tiến đến cạnh dâu, cố tình đụng chạm bàn tay trắng muốt:
      _ Chị dâu xinh đẹp! Uống cùng em chồng ly nào!
      Hồng Huyên sau hôm uống nhầm ly rượu cực kỳ cảnh giác, cảm nhận đôi mắt thèm thuồng của vội né người nép sau lưng chú rể. Chung Khải lạnh lùng nhìn , gương mặt nổi sát khí:
      _ Tránh... xa ...ra!
      _ Ôi ông dấu sao cáu kỉnh thế? Gặp sau nhé, chị dâu!

      cười đểu giả đoạn bỏ , nắm tay Chung Khải vỗ về cơn ghen bốc hỏa:
      _ Thôi nào !
      _ Đỏ! Dạy cho nó bài học!
      gằn đoạn gương mặt thu lại vẻ bực dọc, ôm eo tiếp khách. Ông Các hồ hởi với cha Từ:
      _ Ông thông gia, ngờ vợ chồng chúng nó mặn nồng như vậy! mừng thay!
      _ Vâng, mừng!
      Cha Từ vui vẻ cụng ly, ông lão trong bàn cứ dụi mắt mãi:
      _ Lạ ! Lúc nãy dâu qua cửa tôi hình như thấy phía sau là mười hai con hình nhân bằng giấy theo sau. Đứa nào đứa nấy đẹp lắm!...
      BettyJasmine Thanh Thảo thích bài này.

    2. Lữ Vũ Uyên

      Lữ Vũ Uyên Well-Known Member Moderator

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      371
      NHỮNG CÂU CHUYỆN NGOẠI RU TÔI!
      PHẦN : DU LỊCH ĐỊA PHỦ!
      Chap 23: Nàng dâu mới!

      Hừng đông vừa ló dạng là biệt phủ náo động khi người ta khiêng Các Văn Hào ngất xỉu cáng về. Văn Trình chau mày khi bị đánh thức, hơi thở nhè phả vào lồng ngực cũng giật mình. vội xoa xoa bờ vai Hồng Huyên, dỗ dành:
      _ sao! Cái nhà này chẳng khi nào thôi ồn ào! Mai chúng ta về nhà riêng, làm phiền em ngủ!
      _ Việc gì mà nhiều người la chói tai vậy?
      dụi mắt ngái ngủ hỏi, khoác thêm áo bỏ ra ngoài. Bên ngoài Các Văn Hào mặt trắng bệch, vợ và mẹ ôm chầm lấy khóc lóc. Văn Trình nhìn hạ bộ thằng em bị nghiến trong bẫy răng sắt máu chảy ướt đẫm cả quần. Ông Các gân cổ, đôi mắt nổi nhiều tơ máu :
      _ Mau! Bác sĩ tới chưa? Đem nó vào nhà, còn ta thể thống gì nữa?
      _ Hôm qua mới rước dâu, sáng đổ máu! Liệu có gì xui xẻo dơ bẩn ?
      Bà chín khoanh tay , đôi mắt nhìn xoáy vào Văn Trình. Do bị thâu quỷ ấn nên Triệu Du thể nhìn ra đây là Các Văn Trình, vừa nghe liền lừ mắt:
      _ Từ bao giờ việc nhà đàn bà lên tiếng?

      Ông Các nhìn con trưởng đoạn ra hiệu bảo bà chín về phòng nhưng bà chín vẫn ngọt nhạt:
      _ Cậu Cả... cậu Cả... sáng bảnh vẫn chưa thấy mợ Cả ra châm trà sáng mới trưởng bối!
      _ Bà chín! Vợ tôi chừng nào tới phiên bà quản? Người đâu, thưa với mợ Cả ngoài này tiện ra, mang trà và cháo vô phòng cho mợ Cả !
      Văn Trình lạnh lùng , mắt thèm quét ngang mặt Triệu Du! xắn tay áo cùng bác sĩ và hai người làm thân tín gỡ bẫy. Toàn bộ cơ quan truyền giống của Các Văn Hào dập nát, những răng bẫy cắm sâu vào nhìn như rổ xảo. Bác sĩ thở dài:
      _ Nặng quá! Tôi tiến hành cầm máu, mau đêm cậu ấy vào bệnh viện. Dù cắt bỏ cũng vô dụng rồi!
      _ Hừm... Nó chuyên dâm ô, bây giờ gặp quả rồi! Mà tiệc tùng nó mò ra chỗ người ta bẫy heo rừng làm gì?
      Văn Trình nhướng mày khó nghĩ, mang thân hình nhuốm máu trở về phòng. Thấy vợ ngồi xếp bằng ghế ăn cháo bồ câu, vội cởi áo:
      _ Em đừng sợ! Thằng Hào bị bẫy nghiến, cho chở bệnh viện rồi! Ăn xong cùng ta rót trà cho cha mẹ nhé!
      _ Biết rồi! Em trai sao chứ?

      hỏi dù biết tỏng, lúc nãy vừa rời khỏi phòng Đỏ vào ngồi giường kể cho nghe việc " dạy dỗ" kẻ dâm dục như Văn Hào. thay quần áo gọn gàng, lúc đứng dậy bỗng ôm thở khì khì:
      _ tại sao lại nhớ đêm qua mình về phòng ngủ như thế nào vậy?
      _ say mà, thôi!
      Đẩy ra, chỉnh lại đôi hoa tai hạt xoàn rồi mở cửa. Ông bà Các ngồi trong phòng khách, lúc nãy nghe Văn Trình với bà chín như thế nên ông cũng cho bà vợ lẽ nào ra bàn ngồi. con dâu mặc áo dài màu vàng nhạt thanh lịch, cổ đeo kiềng long phụng châm trà mời :
      _ Con mời cha mẹ dùng trà!
      _ Ngoan! Hồng Huyên, con là mợ Cả đáng ra phải ở nhà coi sóc việc nhà nhưng thể chồng nơi, vợ ngả. Cha tính rồi! Ban ngày con về đây phụ coi sóc biệt phủ, chiều lại về nhà riêng!
      Ông Các , nhìn Văn Trình xem có ý kiến gì ? ngẫm nghĩ đoạn thưa:
      _ Thưa cha! Thế cũng ổn! Sáng con đưa nhà con về đây, chiều con lại đón về!

      Về phòng cưới vuốt gò má có ý muốn tấn công, Hồng Huyên liền nguýt:
      _ Gớm! đau lưng à? Tôi rã rời cả ra rồi!
      _ Thôi vậy! Cứ nhìn em là lại muốn thôi!
      Kéo lại hôn lên làn môi, dù cố kìm lòng phản kháng nhưng cảm thấy nhạt nhẽo. thấy chút hứng thú cũng buông tay, vuốt mái tóc dài mà :
      _ Em vất vả rồi! Ra ngoài , dắt em thăm thú vài chỗ!

      Cứ như thế được tháng, ban ngày luôn cố giữ khoảng cách với Các Văn Trình nhưng ban đêm lắm khi chủ động nhào vào lòng cái xác mang hồn Chung Khải. Văn Trình luôn mơ hồ vì sao chẳng thể nhớ ta chút cảm giác ân ái nào bên vợ! Càng cố nhớ càng mơ hồ nhưng vết cắn người , đôi chân run khi sáng bước châm xuống giường minh chứng cho nhiều đêm cuồng .
      Ông Các năm ba ngày lại hỏi :
      _ Vợ mày có động tĩnh gì chưa?
      _ Mới cưới mà! Cha phải cho con vui vẻ chứ cha!

      phớt lờ dù trong bụng thèm lắm kết tinh giữa và Hồng Huyên. Hôm nay Hồng Huyên xin về nhà hai hôm giỗ mẹ, bận việc nên chỉ đưa về, dăm ba câu với cha vợ rồi rời . đợi Văn Trình ra khỏi nhà liền gọi dì ra, mở túi đổ ra bàn khá nhiều đồ trang sức:
      _ Dì thích món nào cho dì món đó!
      _ Thôi quà cưới của con!
      Dì xua tay, đành chọn cái xuyến vàng và sợi dây chuyền mắt xích hạt châu nhét vào tay dì:
      _ Dì nhận ! Con biết em dì sắp lấy chồng, hãy cho ấy làm hồi môn! Có của cầm tay người ta khinh thị! Cất , cha thấy bây giờ!

      Ông Từ tuy chăm lo cho vợ nhưng là kẻ cần kiệm, ông chả dám chi dùng dễ móc hầu bao cho ai. Chỉ có Hồng Huyên móc túi ông được thôi! Dì rơm rớm nước mắt nhìn , vội lận vàng vào túi trong :
      _ Cảm ơn con!
      Cha Từ từ lầu gác xuống bê dĩa to thịt trâu gác bếp và bát chẩm chéo thơm lừng bảo:
      _ Đồ ngon cho con đây! Đợi cha mua chai rượu!
      _ Cha sợ con say rượu lại làm chuyện hoang đường ...hay sao?

      nhìn cha cười ranh mãnh, ông đặt thức ăn xuống vớ roi trúc vụt vào mông con :
      _ Ơ hay con này! Ngứa đòn à? Ở nhà đợi cha!
      Dáng ông bước nhanh, đầu ngước lên tám phần là tinh thần vui vẻ lắm! Dì mang bình trà lên, hỏi:
      _ Con ở đó thế nào? Họ có tốt với con ?
      _ Ổn dì ạ! Có kim bài miễn trừ là Các Văn Trình, ai động vào con được! À có bà chín hay cạnh khóe tí nhưng hề hấn chi cả!

      bóc thịt trâu nhai chậm rãi, dì ngạc nhiên:
      _Sao tâm tính bà chín thay đổi kỳ vậy? Dì nghĩ bà ấy phải thân với con lắm chứ?
      _ Ôi đàn bà... khó hiểu!
      xua tay, thể bà chín là Triệu Du được!
      Về nhà cùng cha rất thoải mái, uống say ngà ngà ra mộ nội và mẹ thắp nhang, mỉm cười:
      _ Mẹ và nội biết ? Hai người tin đâu phải ? Sáng con làm vợ thằng, tối lại làm vợ thằng khác! là hài hước... hức... có chó nó tin!
      _ chủ, về nhà!
      Đỏ nắm áo kéo dậy, Hồng Huyên chỉ vào con hình nhân cười tươi:
      _ Lại còn tậu được đám lâu la dễ thương dễ dạy nữa... hức.. vừa bảo Văn Hào dê chúng nó mang hủy luôn của quý người ta!
      _ Về chủ! Say vô là ...

      Đỏ chống tay thở dài, vừa may ông Từ ra đến, cầm cây roi trúc chỉ :
      _ Về nhà hay đây?
      _ Về ! Tất nhiên là về! Cha... cõng con!
      Ông Từ lắc đầu vác con lên vai, giọng lè nhè:
      _ Cha cứ như vậy! Con phải... bao gạo mà vác thế này! Con ở với... toàn ôm rồi bế... ở với cha nữa...
      _ Hừ! mai về với Văn Trình , cho nó bế nó bồng nó !
      Ông mà khóe mắt như cười, nghe con được chìu chuộng lòng ông vui như mở hội. hét toáng lên:
      _ ! Về với Chung Khải! Chung Khải!

      Đỏ toan bịt miệng lại nhưng ông Từ nghe được. Ông quay người nhìn ngôi mộ rìa ngoài thở dài:
      _ Ra là vẫn nhớ Chung Khải! Học trò của thầy, ở nơi đó con có vui ?

      Các Văn Trình nhân lúc vợ có nhà hẹn vào người bạn uống đến say mèm. chợt nhớ Văn Đông nên về biệt phủ. Kéo em trai ngủ say dậy, lè nhè:
      _ Em trai, em khỏe hẳn rồi mừng! ... xin lỗi em! Nhưng Hồng Huyên..
      _ Bỏ ! em mình mà cần gì chấp nhứt!
      Văn Đông đỡ trai về phòng, định nấu ít trà giải rượu. Lúc quay lại liền thấy bà chín lén mở cửa vào phòng, cậu liền ra phòng khách giả vờ đánh đổ bình bông gọi lớn:
      _ Cha ơi!
      Ông Các chạy ra thấy cậu nằm đất la toáng lên, bà chín nghe động vội chạy về phòng dám động đậy. Ông Các vỗ đầu con trai:
      _ Con vừa khỏe đâu ra đây?
      _ Cả say quá! Con định gọi người phụ thay đồ cho ấy té!
      Cậu thẽ thọt, trưng ra gương mặt thà. Ông Các liền bảo:
      _ Thằng Vạn, vào thay đồ cho cậu Cả rồi trải chiếu ngủ canh chừng. Còn con, về phòng ngủ ngay cho cha!

      Đêm đó Hồng Huyên được bế về đầm lầy Tử Ảnh, và Chung Khải quấn quít suốt mấy ngày gian. hôn lên yết hầu :
      _ Em gương mặt này...
      _ em!
      Last edited: 11/9/19
      BettyJasmine Thanh Thảo thích bài này.

    3. Lữ Vũ Uyên

      Lữ Vũ Uyên Well-Known Member Moderator

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      371
      NHỮNG CÂU CHUYỆN NGOẠI RU TÔI!
      Phần: Du lịch địa phủ !
      Chap 24: Kẹt tại địa phủ!
      Từ Hồng Huyên lo lắng ra vào căn nhà cỏ địa ngục trắng, có biến cố gì khiến thể trở về dương gian được! Chung Khải cùng mười con hình nhân rời khỏi đầm lầy Tử Ảnh hai ngày. Đỏ ở lại cùng , con canh chừng cái xác của ở nhà họ Từ. Đỏ nhảy tới nhảy lui mặt đầm đầy bùn nhão, miệng lẩm bẩm:
      - Chết ! Mang cả ba hồn chín vía , nếu về kịp e thối rữa xác mất!
      - Địa ngục có biến hay sao?

      ngoắc Đỏ lại hỏi nhưng nó cũng lắc đầu! Cha Từ ôm lấy thân thể lạnh cứng của con khóc ròng, dì cũng thút thít bên cạnh. Các Văn Trình nhận được tin vội chạy đến, nhìn vợ nằm im giường tin vào mắt mình:
      - Sao lại như thế? Hôm qua ấy còn rất khỏe mạnh mà!
      - Cha biết! Lúc trưa thấy nó thức, dì lên gọi như thế này rồi.. Hu hu..

      cơn gió luồng đến, ông Từ thấy chàng rể khẽ rùng mình cái rồi đôi mắt thất thần kiên định lại ngay. Đỡ ông đứng dậy, Văn Trình giọng chắc chắn:
      - Tin con, ấy chưa chết đâu! Cha đặt ấy nằm giường, đốt nến vòng quanh ... Con tìm cách!
      Quệt dấu quỷ ấn bảo vệ cái xác, liền cáo từ rời khỏi. Về đến biệt phủ họ Các khẩn khoản thưa với ông Các:
      - Nhà con đổ bệnh ở lại nhà mẹ ít hôm!
      - Cha biết rồi! với nó khỏe về!

      Ông Các bảo đoạn nhìn qua bà tư:
      - Văn Đông đâu? Nó uống thuốc chưa?
      - Nó uống rồi, nằm nghỉ trong phòng! Bà tư đáp, thấy bà chín đon đả bê tô cháo sườn bê lên, ngọt nhạt:
      - Sẵn cậu cả về! Dùng chung cùng !

      Chung Khải chẳng đáp lời, chợt nghe tiếng la cầu cứu phía căn nhà của Các Văn Hào. cùng mọi người chạy đến thấy vợ của Các Văn Hào nằm xoài dưới sàn. Áo yếm xộc xệch, váy bê bết máu. ta vừa thấy liền kêu gào:
      - Cả cứu mạng! ấy điên rồi!
      Cả nhà nhìn thấy Các Văn Hào cầm cái chày giã tiêu và cây dao yếm dính máu từ phòng chạy ra. Bộ dạng khiến cả má cũng dám nhìn, ông Các chụp cây gác ngạch cửa toan đánh chụp lại:
      - Cha né ra! Nó điên rồi!
      - Con kia! Mày làm gì ôm chân thằng Cả? Mày là vợ tao hay vợ nó? Còn thằng khốn này... Mày nghĩ tao phế rồi nên định động vào vợ tao hả?

      Chung Khải lừ mắt nhìn , cúi xuống bế lên:
      - là điên! Thằng Vạn, đưa mợ hai bệnh viện.
      Các Văn Hào vung dao chém đến , bà chín vội la thất thanh:
      - Coi chừng!
      lách người né đòn, cước đè bẹp tên điên xuống dưới giày. huơ cái chày nhìn bà chín , đôi mắt đầy tơ máu :
      - Cái này ... cha à... Già như cha sao mà đáp ứng được cái tướng lẳng lơ như thế? Này... Con chỉ cha này...
      - Vậy là vì vợ mày nghe lời mày nên mày đâm đùi nó hả? Trời ơi, sao tao lại sinh ra cái thằng dâm tà như mày?
      Ông Các tức đến vã mồ hôi, trái cổ muốn văng ra khỏi cần cổ gân guốc. giơ chân kia đá văng cái chày, phun bãi nước bọt:
      - Ghê tởm!

      Các Văn Hào chợt nghiêng đầu nhìn , đôi mắt thù hằn:
      - Các Văn Trình! Đồ ác độc! Vì tao để ý con Hồng Huyên mà mày xử tao... Đồ khốn! Cái bẫy đó tao từng thấy ở nhà sau, là mày mua nó về để bẫy heo rừng... Cha, là nó hại con! Cha phải làm chủ cho con!
      - Ừ, cho là Văn Trình hại mày! Giờ mày muốn sao?

      Ông Các ngoáy lỗ tai, gằm mặt hỏi. cười ác:
      - Cha bảo nó để vợ nó hầu hạ con ...mỗi ngày...
      chưa kịp hết câu bị bẻ sái cổ, miệng méo lệch sang bên, răng cắn phập vào lưỡi. Bà ba chạy đến đẩy Chung Khải ra, ôm con:
      - Trời ơi con ơi là con! Mày điên rồi...
      - Người đâu! Cáng nó lên bệnh viện băng bó rồi chở thẳng vào viện tâm thần. Ta muốn nó gây xáo động nhà này nữa!

      Ông Các thở dài, nắm tay bà chín trở về phòng. Các Văn Đông đến, cất lời:
      - hai mất khả năng nên tâm trạng bức bối, Cả bỏ qua !
      - Văn Đông! mệt quá! Nghe này, phải tỉnh xa mười ngày, em coi sóc gia đình nhé!
      trông gương mặt thằng nhóc vừa hai mươi đầy phúc hậu nên yên tâm gửi gắm. Trở về nhà riêng, mở Quỷ ấn rời khỏi xác nhưng phong xác để Các Văn Trình tỉnh lại. Cánh cửa phòng đóng kín, hai hình nhân đứng trông chừng. vượt gió trở lại địa ngục! Cậu ba nhà họ Các trầm ngâm nhìn cha đùa bỡn bà chín, chốc trong lòng dâng lên chua chát:
      - Tôi có cách như cha đâu!

      Trưa hôm sau Văn Đông ghé thăm chị dâu thứ hai, trông gương mặt còn bần thần an ủi:
      - Chị đừng sợ! Cha bắt hai nhốt vào viện tâm thần rồi! Ngày tháng sau này chị định thế nào?
      - Tôi biết làm sao đây chú ba? Hu ..hu

      Cậu rút khăn tay khẽ lau nước mắt cho chị dâu, ôn tồn:
      - Chị còn quá trẻ, còn cuộc đời của chị! Nghĩ kỹ , nếu chị muốn rời khỏi em giúp cho. Cha có thể cho chị nhưng ắt bắt cháu lại. Nó còn bé quá tách rời mẹ em nỡ! Nếu chị muốn em bí mật đưa mẹ con chị rời khỏi! Vào Nam, Pháp hay các nước Đông Dương. Bạn bè em rất nhiều người tốt có thể giúp chị!
      - Chú ba ? Chú chịu giúp tôi?
      Cậu nở nụ cười hiền lành khi bước ra khỏi cửa:

      - Đàn bà hơn nhau ở tấm chồng! Nếu trai vô nghĩa bạc tình tìm người khác. Cứ nghĩ kỹ rồi em hay!

      ... Từ Hồng Huyên nghe Chung Khải về việc của Các Văn Hào rùng mình:
      - Eo ơi bị điên rồi!
      - Ừm...
      Chung Khải ôm từ phía sau, nhàng hôn lên bờ vai trắng mịn. khẽ cười, bảo:
      - Hay hai chúng ta đừng trở về nữa? Cứ sống trong đầm lầy Tử Ảnh này !
      - được! Em rất thích ăn, muốn em vì cùng mà lâu ngày thành dã quỷ đói khát!

      bế đặt lên chân dịu dàng , Đỏ và bốn hình nhân giấy về thưa lại:
      - Cậu chủ! giả tiến hành lục soát U Linh nên mọi hồn xuất ra đều thể nhập xác lại.
      - Tuyên gia tìm ta!

      Chung Khải im lặng hồi lâu đoạn cúi xuống hôn Hồng Huyên sâu, nụ hôn bức thở khiến ngột ngạt. ôm lần nữa, âu yếm:
      - Đỏ ở đây với em! Khi nào thấy khe hở U Linh mau chóng đưa em trở về!
      - đâu?
      đột nhiên có cảm giác lo sợ, biểu của cứ như lời từ biệt. khoe nụ cười đẹp vô ngần rồi chỉnh lại hồng y, tung Quỷ ấn phủ giáp cho thập hung hầu. Cả bọn đỏ lửa chạy như bay về khoảng rồi mất hút. mím môi ngăn dòng lệ, Đỏ vòng tay cúi chào:
      - Cậu chủ yên tâm! Em đưa chủ trở về an toàn.
      Last edited: 26/8/19
      Jasmine Thanh Thảo thích bài này.

    4. Lữ Vũ Uyên

      Lữ Vũ Uyên Well-Known Member Moderator

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      371
      Những câu chuyện ngoại ru tôi!
      Phần: Du lịch địa phủ !

      Chap 25: Trận chiến mở cửa!

      Cửa gương lớn cạn lẫn dưới nước đồng loạt đóng lại, vô số vong hồn đứng lố nhố trước cửa gương. Các giả dưới trướng Tịch Vu Xuyên và Tuyên Thừa Chí tung sổ gọi dõng dạc:
      - Ai có tên tiến lên trước mặt ta! Ai có mau tránh ra xa!
      Những kẻ có tên bước lên liền hóa thành những ngôi sao tinh thể xíu rơi gọn vào bàn tay các giả. Họ trân trọng đặt số ngôi sao đó lên khay đỏ như máu đoạn bảo:
      - Hành động lục soát U Linh bắt đầu! Chúng ta cần tìm Chung Khải, kẻ nào nghe được tin tức chính xác đến báo được Tuyên gia trọng thưởng.

      Tuyên gia ngồi trong đình Hạ Chí chậm rãi nấu ấm thủy hương đài - được mệnh danh là hàng xa xỉ trong U Linh bởi nó chỉ được luyện từ Thất bảo cổ lâu. Đại bản doanh của lữ đoàn giả nằm Cung trời Đâu Suất, Lầu ma hay còn tên hoa mỹ là Thất bảo cổ lâu. Nơi này chứa tàng thư lớn nhất địa ngục được vị giả già nhất Ma Thiên lão tổ trông giữ. Thủy hương đài của ông ấy làm ấm cho bọn thủy mãng, thức uống tăng sức mạnh của tử thiên thi . Rót ly đưa cho con thiên thi đen trùi trũi :
      - Uống ! Ngươi cũng còn may, Chung Khải chỉ mang ngươi vất ở sông Niệm Kiếp.
      Con thiên thi vòng tay nhận ly, ú ớ thanh mà chỉ chủ nhân của nó mới hiểu được!
      Tuyên gia nghe xong nhướng mày:
      - Ngươi Chung Khải lúc đó muốn bắt Từ Hồng Huyên - hậu nhân nghề làm hàng mã phục vụ địa phủ?
      Con thiên thi gật đầu, ra số ký hiệu với chủ nhân. Tuyên gia đứng dậy mang ít thủy hương đài còn lại trong bình trút xuống hồ sen. Mặt hồ bốc khói, nước cũng tan và các con thủy mãng trồi hẳn lên mặt nước chắp tay vái lạy . Tuyên gia bảo:
      - Ta phải lên dương thế chuyến!

      Ông Từ châm hết cây nến này đến cây nến khác chung quanh xác con . hai ngày đêm ông chợp mắt, đôi mắt bụp hẳn lên hẳn khóc rất nhiều. Dì năn nỉ thế nào ông cũng ăn chi cả, thi thoảng nhấp ngụm trà đặc rồi lại chăm chú thắp nến. Xác Hồng Huyên tuy lạnh nhưng đông cứng lại chẳng trương lên, ông hy vọng chỉ như lần trước .
      Ông Các và bà chín đến thăm con dâu nhưng vừa đến cửa bị con người giấy dùng quỷ ấn xuyên tay vào lồng ngực ông Các bóp mạnh phổi. Quá đau ông ta ngất xỉu thế là phải quay trở về! Để ông chồng già nằm nghỉ, Triệu Du bới lại tóc ra phòng bếp gặp bà ba. Từ ngày Các Văn Hào bị đưa vào viện tâm thần bà ấy chuyện với ai. Thêm con dâu và cháu nội cùng cả gia đình thông gia dọn đâu càng khiến gương mặt chỉ vừa bốn mươi già cỗi hẳn . Bà ba run run cầm chén cháo cá ăn từng muỗng, Triệu Du thấy cũng mệt dùm:
      - Bà ba, hay đến thăm cậu hai ! Chứ bà khổ sở vầy cũng phải cách!
      - Tôi đâu có tiền! Bà thấy ông nhà tịch thu hết nữ trang của tôi sao? Ông ấy bảo Văn Hào làm nhục gia phong họ Các! Dù nó chết ông ấy cũng quan tâm!

      Bà ba sụt sùi, nước mắt rơi lã chã vào chén cháo. Triệu Du ngó chung quanh đoạn lấy trong khăn tay mười đồng bạc:
      - Ông nhà ngủ rồi! Bà cầm cái này đón xe thăm con ! Ai có hỏi tôi chùa. !
      - Cảm ơn! Cảm ơn !
      Nhìn bóng bà ba tất tả chạy , Triệu Du nhún vai ra vườn cảnh. Biệt phủ họ Các trồng nhiều cây to được Các Văn Đông mang về, cây nào cũng uốn lượn độc đáo. Cậu ba ngồi dưới tán cây, bên cánh tay bị co cố duỗi ra cầm quyển sách. Thấy bà chín đến liền lễ phép:
      - Má chín!
      - Cậu ba sao ở trong nhà? Ra ngoài này gió!
      Văn Đông cười hiền, lơ đễnh nhìn chung quanh:
      - Ngoài này dễ thở, tâm trạng cũng tốt hơn!
      - Cậu Cả hai hôm nay về nhà, đâu ấy nhỉ?

      Triệu Du hỏi dò, thằng Văn Đông này trông bộ dáng ngờ nghệch chắc là dễ hỏi ra! Cậu ba nhăn mũi ,gãi gãi đầu :
      - Con... có biết đâu má chín ! Nghe Cả bảo chị dâu bệnh nên chắc là tìm thầy giỏi. Chà, vợ như thế chẳng nạp thêm vợ lẽ, chẳng để nào trong mắt đâu má chín nhỉ?
      Lời thà của nó cứ như đống muối ớt xát vào trái tim Triệu Du! Cả thằng nổi tiếng là cục đất chọi đâu nằm đó cũng nhìn ra Chung Khải thương con Huyên như thế quá lắm rồi! Thấy gương mặt hậm hực của bà chín cậu ba phủi đít đứng dậy cười hiền:
      - Con thương mấy má phận đàn bà mà khổ! Bởi, thấy Cả như thế ai khôn đừng nặng lòng. " Mê chi vị chát quả sung. Chồng lấy, chồng chung đừng!" .Con vào với cha đây!

      Triệu Du bần thần ngồi phịch xuống gốc cây, lời lẽ Văn Đông hề sai nhưng tình có lỗi! Lỗi là Từ Hồng Huyên ở đâu nhảy ra giành mất Chung Khải! Trăm sai ngàn sai cũng là ta! Lòng Triệu Du chợt nghĩ ... Chung Khải giờ có bên cạnh ta... Mà giờ ấy nhập xác trở về địa phủ được, chỉ cần ta chết ...ai mà biết chuyện gì xảy ra!

      Triệu Du chưng thố đất tổ yến, bảo người làm:
      - Mày mang cái này đến nhà mợ Cả! Bảo là của bà Cả tự tay nấu gửi cho con dâu tẩm bổ! !
      Con người làm ôm cái làn tre vừa ra khỏi biệt phủ bị cậu ba ngồi vắt vẻo chạc ba cây xoài gọi giật ngược:
      - Xuyên! Em mang gì đấy?
      - Dạ! Bà Cả chưng yến bảo đem cho mợ Cả thưa cậu ba!
      Các Văn Đông tuột xuống đất, hỏi lại:
      - Bà Cả đưa cho em?
      - Dạ bà Cả dặn bà chín đưa ạ!
      Cậu ba thoáng chau mày rồi vỗ đầu:
      - Thôi chết rồi! Cậu bỏ quên chén thuốc trong phòng, em chạy vào mang ra cho cậu rồi !
      - Thưa vâng!

      Con người làm ba chân bốn cẳng chạy , Văn Đông mở cái làn tre lấy thố tổ yến đổ vào máng nước của hai con vịt kiểng. Vừa đớp nước chốc con xụ lông ngã chết, cậu ba chắt lưỡi đoạn giấu xác con vịt vào sau thân cây. Thấy con người làm chạy ra, cậu ba gãi đầu:
      - Thôi tiêu! Cậu cầm lắc cái làn sao mà đổ thức ăn rồi! Thôi, tiền này! Em cứ cắp làn tre , lên chợ Láng tìm hàng bán yến bảo họ chưng lại thố mới. Dư khá nhiều đấy, cho em! Bí mật nhé, !
      Con Xuyến khoái chí bỏ tiền vào túi, số tiền dư ra bằng cả tháng tiền công của nó. Cậu ba là đãng trí, uống thuốc rồi còn bảo lấy ?

      Tuyên gia bước đến trước căn tiệm hàng mã thấy ánh đỏ của Quỷ ấn bao trùm. con hình nhân nam khoác giáp đỏ cầm chùy đứng nóc. Vừa thấy giả lao vào tấn công. Nó nện cái chùy lên đầu giả nhưng con thiên thi vươn lên chụp lấy, xông lên quần thảo . Tuyên gia thong thả tiến vào căn phòng đỏ rực nến, nhìn xác Hồng Huyên tiếng to:
      - còn hồn phách! Là hồn phách bị Chung Khải bắt ư? Nhưng sao phải kết Quỷ ấn giữ cái xác này?

      Tiếng gió hú khủng khiếp vang lên, Tuyên gia nhìn xuống cổng chợ thấy kẻ mặc hồng y rực lửa, theo sau là những con người giấy cũng khoác giáp đỏ hung hãn lướt gió đến. giả phớt tay giải giới Quỷ ấn phủ xác, lại ba giọt rượu xà cổ vào miệng cái xác Từ Hồng Huyên:
      - Chung Khải là ngốc! Dùng Quỷ ấn lên người sống giảm thọ ta mười năm, đúng là học hành đến nơi đến chốn!

      Chung Khải nhìn thấy vị giả khét tiếng vùng nước có chút kinh sợ nhưng vì đem Hồng Huyên trở về nguy hiểm cách nào cũng phải thử. Xòe lòng bàn tay đỏ au nổi lên ấn ký, mở cửa kết giới kích động oán linh trỗi dậy . Nhiều luồng khí xanh đỏ đen cuồn cuộn từ lòng đất bay lên, phút chốc bao trùm cả khu chợ Láng! Tuyên gia phóng ra từ cửa sổ, đứng trung vung roi vàng trấn áp khí oan linh. Cây roi vàng quất tới đâu là các luồng khí tan tới đó, Tuyên gia nghiêm khắc:
      - Hay cho Chung Khải náo động cả dương gian! là ngông cuồng!
      Chung Khải lại dồn toàn lực mở cổng địa ngục lần nữa, khi nhác thấy bóng Đỏ ôm hồn phách Hồng Huyên thoát lên liền tung Quỷ ấn thẳng vào Tuyên gia:
      - làm tất hối!

      Quỷ ấn và roi vàng vốn là vũ khí của trong tứ đại chiến giả tộc Ma. Khi vị ấy trầm luân trong nhân thế vũ khí này được giao cho Tuyên gia gìn giữ! Quỷ ấn trờ đến nhận ra vị giả liền cuộn sức mạnh vào trong luồng lốc đỏ, ngoan ngoãn hóa thành ấn triện rơi xuống lòng bàn tay Tuyên gia. Chung Khải nhả nhiều đá sa kim ném vào bọn hung hầu ra lệnh:
      - !
      Vòng roi vàng cuốn chặt lấy hồn phách kẻ đào thoát, Chung Khải lúc bị lôi còn kịp thấy Hồng Huyên nhập vào xác, đôi mắt lóng lánh như cười!


      N
      Jasmine Thanh Thảo thích bài này.

    5. Lữ Vũ Uyên

      Lữ Vũ Uyên Well-Known Member Moderator

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      371
      Những câu chuyện ngoại ru tôi!
      Phần: Du lịch địa phủ!

      Chap25: Tìm kiếm.

      Từ Hồng Huyên vừa hoàn hồn cảm thấy như có mảnh dao đâm xuyên ngực, đau thốn tận tim. nhìn ra cửa sổ chỉ thấy rất nhiều vong hồn bị vòng roi vàng cuốn chặt. Đỏ ôm lấy , van nài:
      - Xin ! Cậu ấy dùng mình làm mồi để mở cửa địa ngục , hãy ngoan ngoãn ở yên đây. Còn rừng xanh ngại gì có củi!
      - Nhưng ấy...
      Tiếng khóc lớn đánh thức cha Từ ngồi bệt dưới sàn. Ông thấy con tỉnh mừng rơi nước mắt:
      - Con nhóc này, dăm ba hôm lại làm cha thót tim!

      cứ cuộn mình giường khóc ướt cả gối, cha và dì đều nghĩ là và Các Văn Trình giận nhau. Dì xoa xoa lưng dỗ dành:
      - Vợ chồng ấy mà, đầu giường giận cuối giường huề. Vài hôm nữa cậu ấy qua đón con về thôi mà!
      trả lời dì, mắt trân trân nhìn vào tấm tường trước mặt. Đỏ phảng phất ở đó, nó là Các Văn Trình nhập xác được . Chung Khải phong xác cho hai con hình nhân canh giữ. Những con khác ngậm đá sa kim của Chung Khải trở về đầm lầy Tử Ảnh chờ đợi. hỏi Đỏ có tin tức của Chung Khải đôi mắt nó ướt nhòe cả mực :
      - Cậu ấy chịu khổ rồi! Tôi lén mua tin của tên đầu trâu, nó bảo cậu bị giam dưới đáy Lãnh Thủy. Hồn phách cậu mỗi ngày đều bị bọn thiên thi xé tan nát, mỗi ngày đều như vậy.
      - Trời ơi!

      Hồng Huyên nghe xong lịm , khi tỉnh lại lời nào. cuộn tóc thành búi gọn gàng cài cây lược bạch ngọc đoạn với cha:
      - Con trở về nhà !
      Cha Từ nghe khẩu khí cụt ngủn của con lấy làm lạ nhưng thấy ánh nhìn u từ đôi mắt sưng tấy hỏi thêm. ghé biệt phủ thăm hỏi ông bà Các, bà chín vừa nhìn thấy cứ như thấy ma:
      - Từ... Mợ Cả... Mợ .. sao à?
      - Tôi có sao đâu!
      Các Văn Đông từ phòng mình bước ra, mỉm cười:
      - Chị dâu Cả! Chị khỏe nhanh ! Ra là món tổ yến chưng chính tay má chín làm hiệu nghiệm !
      Triệu Du giật mình nhìn trân trối Các Văn Đông, tại sao cứ có cảm giác sau nụ cười đó là kẻ cơ mưu kia chứ? Nếu nó biết hết sao chẳng hề lật tẩy?

      Hồng Huyên nghe xong liền cười nhoẻn thấm ý:
      - Bà chín có lòng!
      hỏi han việc nhà lúc đoạn từ biệt:
      - Con phải trở về nhà coi sóc nhà cửa. Nhà con chắc mười bữa nửa tháng mới trở về. Cha mẹ giữ sức khỏe!
      - Con về , nếu xuể cứ cho người đến báo! Cha cho người làm đến giúp đỡ!
      Ông Các , khi con dâu vừa rời khỏi nhìn bà chín hài lòng:
      - Mình là có lòng! , tôi dắt mình lên chợ sắm ít quần áo!
      Bà Cả nhìn theo mà lòng nặng trĩu, các bà kia cũng thở dài:
      - Từ ngày có bà chín về tất cả đều mốc meo hết thảy!
      - Tự tìm nguồn vui cho mình ! Trách cũng có thay đổi chi đâu!
      Bà Cả xách xâu chuỗi vào từ đường thành kính niệm kinh. đến chịu đựng bà là kẻ đầu tiên, từ ngày ông Các dắt tay bà ba rồi các bà sau bà đều phải nhịn. Nhịn để được tiếng bao dung, nhịn để cho Các Văn Trình được cha để mắt. Nhà này rất khinh rẻ đàn bà. Con tốt là do cha tốt, con tốt là do mẹ dạy. Như bà ba từ khi ông Các tức giận Các Văn Hào cũng bỏ mặc bà ấy! Căn nhà của Các Văn Hào bị đập bỏ, bà ba dọn ra phòng sau chung dãy với người làm. Ăn cũng ăn dưới bếp! Nữ trang tích cóp bao nhiêu năm ông Các lận lưng lấy sạch giao lại cho bà bảo quản. Lắm lúc nhìn bà ba mà cám cảnh thay, mỗi đêm đều cầu trời phật cho Văn Trình đừng làm gì càn quấy. Ông Các vô tình bà biết từ lâu, chỉ cầu trời cho mẹ con bà được bình an là đủ!

      Hồng Huyên được nửa đường thấy chiếc xe đuổi theo, nhìn lại là cậu ba Đông. bước xuống hỏi:
      - Cậu ba tìm tôi?
      - Chị dâu Cả! Em có ít lời.
      Chọn góc khuất trong hàng bánh đúc, gọi hai chén bánh đúc lá dứa thơm lừng mời:
      - Cậu ba ăn !
      - Cảm ơn chị! Chị dâu Cả, chị đấy! Sau này đồ ăn của nhà họ Các đưa đến phải cẩn thận.
      gãi cằm nhìn cậu ba Đông , quả nhiên Chung Khải đúng! Các Văn Đông hề ngốc, cậu ấy là kẻ biết điều. vét chén bánh đúc, ngay:
      - Bà chín?
      - Chị thông minh! Em hiểu mười! Em lo chị vì kẻ thứ ba mà lỡ dỡ!

      mỉm cười vỗ vai cậu, đôi mắt nheo lại thành đường cong rợp mi :
      - Yên tâm! Tôi tự có sắp xếp!
      Hai con hình nhân canh cửa thấy và Đỏ bước đến cúi đầu chào. Cánh cửa bật mở , xác Văn Trình nằm ngay ngắn giường. mím môi:
      - ổn! Nếu cả Văn Trình cũng nhập xác biết làm sao đây? mà vong mạng luôn Chung Khải lại tội chồng tội! Đỏ! Có cách kiếm được hồn Các Văn Trình ?
      - Có có đấy! đúng nửa đêm cầm cái áo của ra ngã ba đường , cắm nhang vào bát cơm ém chặt, rải gạo muối, đốt vàng mã rồi gọi tên . Trừ khi qua cửa gương thôi, bằng nghe lời gọi mà đến. từng uống rượu xà cổ của giả, tiếng gọi của có sức hút hơn rất nhiều !

      Đỏ trầm ngâm, Hồng Huyên hít hơi dài:
      - Thôi được! Tối nay chúng ta thử! Nhưng mày Chung Khải phong xác, chúng ta tìm được làm cách nào mở quỷ ấn ?
      - Ấn trở về với Tuyên gia, trừ thập nhị hung hầu ra mọi ấn đều được giải trừ. Nhưng sức của chúng tôi có thể bảo đảm giữ xác hồn trong mười năm. đừng lo! Việc chính là bảo vệ thôi!
      Con hình nhân bóp bờ vai dịu giọng, tiến đến nhìn xuống đường giọng trầm ổn:
      - Đợi tôi thu xếp xong nhất định trở lại địa phủ! Tôi để chồng mình chịu khổ mình đâu!

      Vừa đúng nửa đêm những tàn lửa vàng mã đốt cuộn cuộn thành vòng tròn do gió xoáy, Hồng Huyên thấy rất nhiều vong hồn tụ tập sưởi ấm, giật tiền mã và bốc cơm ăn! giơ cao chiếc áo gọi:
      - Các Văn Trình, ở đâu? Các Văn Trình!
      lúc sau khi tiếng khàn bóng dáng quen thuộc từ trong vô minh xuất . trông thấy nửa mặt muốn cười nửa mặt giận dữ:
      - Ra là em gọi tôi? ra em là chủ nhân của bọn người giấy này... Em muốn làm gì nữa đây? Tôi giờ có xác vào được, lang thang vô định, sống cũng chết!

      nhìn trực diện , bảo:
      - tôi tìm cách cho về xác lại đây! Nhiều lời!
      Đỏ quăng thếp giấy trắng liền trói chặt hồn Các Văn Trình lôi về nhà. nhìn thấy mình nằm giường :
      - Tôi trở về nhà mấy lần vẫn thấy xác mình ra là em dấu ! Từ Hồng Huyên, tôi đối với em tệ. ngờ em tàn nhẫn với tôi như vậy!
      - nhiều quá! Khi nhập vào xác lại cứ việc ly hôn tôi!
      cau mày nhìn cái, Đỏ cùng hai hung hầu ấn hồn phách trở về xác. Đỏ :
      - Êm rồi! Ít nhất hai ngày nữa tỉnh!
      Hồng Huyên viết tờ ly hôn đặt bàn, dặn dò con hình nhân:
      - Mày trông chừng ! Khi nào tỉnh lại mày trở về cạnh ta, biết chưa?

      Hồng Huyên mở tủ lấy giấy tờ những căn nhà mang tên mình , Đỏ hỏi:
      - định làm gì với chúng ?
      - Ta bán hết cho lão Phúc cũng là tay làm hàng mã có tiếng. Ta sẽ cách ly cha, dì và em , mày phải giúp ta. Những việc nguy hiểm thế này nhất định để gia đình liên lụy!
      trở về nhà ngay trong đêm, lầm lì trở về phòng. Cầm bút lông viết hai chữ "Chung Khải" , nước mắt từ đâu rơi xuống ướt tả tơi mặt giấy:
      - Đợi em!
      Last edited: 27/8/19
      Jasmine Thanh Thảo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :