1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tu La chi sủng - Nhược Thủy Lưu Ly (Update 72/105 - Từ c69 vào VIP)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. xuanquynhdesign

      xuanquynhdesign Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,666
      Chương 11: Tự hủy hình tượng

      Tề Mặc giơ tay ôm eo Thiên Mị, quay đầu ra hiệu cho Tề Hiền, Tề Hiền hiểu ý lấy di động ra gọi cuộc, trực tiếp ném ra câu, "Trong vòng 3 ngày khiến Dream Lover biến mất!"

      "Chờ chút!" Thiên Mị liếc nhìn Tề Mặc, chỉ chỉ nữ nhân viên kia , “Để ta biến khỏi chỗ này là được!” Nực cười, như thế nào Dream Lover này cũng là Bùi Diễm, nể mặt mũi Bùi Diễm động vào nó!

      Tề Hiền liếc nhìn Tề Mặc, thấy gật đầu, mới với đầu dây bên kia, “Quên !" Sau đó dứt khoát cúp điện thoại, Thiên Mị thính tai nghe được đầu dây bên kia truyền đến tiếng rống giận dữ.

      Tề Hiền vẫn là vẻ mặt nghiêm túc như cũ, bước vài bước tới cạnh nữ nhân viên sắc mặt tái nhợt kia, tiếp đó duỗi tay nắm lấy ta, trực tiếp ném người ra ngoài.

      Những người khác nơm nớp lo sợ đứng ở đó, biết lần này thực gây phiền toái rồi.

      Tề Mặc ôm Thiên Mị vào trong, mấy nhân viên muốn theo sau, lại bị Tề Hiền ngăn cản.

      Thiên Mị giống như chuyện gì cũng có phát sinh, hăng hái bừng bừng hướng về phía quầy bán trang sức làm bằng ngọc. Bởi vì Huyết, rất thích ngọc thạch, nhưng lại gợi nổi hứng thú để mua, bởi vì Huyết là tốt nhất!

      Mặc dù mua, nhưng lại thích xem, vốn định thưởng thức lát rồi chọn quà cho Dĩnh Nhi, cổ tay lại đột nhiên tê rần. Cảm thụ được Huyết rung động, Thiên Mị khỏi dừng bước, nhìn về phía chiếc nhẫn xanh thẫm trước mặt, chỉ ngón tay, , “Lấy ra xem chút .”

      Mặc dù Tề Hiền cho người tới gần hai người, nhưng trải qua chuyện trước đó, những nhân viên kia đều cẩn cẩn thận thận nhìn hai người có chỗ nào chăm sóc chu toàn. Lúc này nghe Thiên Mị , nhân viên vội vàng tới lấy chiếc nhẫn kia ra đưa cho Thiên Mị.

      Thiên Mị cầm chiếc nhẫn kia lên trái nhìn phải xem, nhìn thế nào cũng thấy nhất định chiếc nhẫn này là món đồ đáng bao nhiêu tiền, mà thực tế quả thực cũng bao nhiêu tiền, kê giá 999, thứ đồ này chỉ sợ từ trước tới này là vật đáng tiền nhất tại Dream Lover, nhưng lại cảm thấy Huyết kích động.

      Thiên Mị nhìn chiếc nhẫn kia, ánh mắt lộ vẻ suy tư sâu xa, vật như thế này làm sao lại xuất ở Dream Lover? Cho dù nhìn lầm, vậy cũng nên niêm yết giá như thế này mới đúng chứ, thế nào cũng thấy chuyện này có chút quỷ dị.

      Bất quá thấy Huyết kích động như thế, chắc là thứ tốt, vậy gắng gượng mà mua . Xoay người ôm lấy cánh tay Tề Mặc, cười đến xán lạn đầy mặt, “Cưng à, em muốn cái này!”

      Tề Hiền run lên, lui về sau bước, trong lòng đối với Thiên đại tiểu thư này rất biết gì. Thiên gia chẳng lẽ còn thiếu tiền sao? Chẳng qua chỉ là ngàn tệ mà thôi, lại còn phải bán sắc để gạt tiền thiếu gia sao?

      Thấy Tề Mặc gật đầu, Thiên Mị cười đeo chiếc nhẫn vào tay, đáng tiếc ngón tay quá , căn bản đeo được, nhíu nhíu mày, kéo tay Tề Mặc qua, đeo chiếc nhẫn vào ngón cái của , ngờ lại vừa y!

      Thiên Mị thở dài, nếu đeo được cũng chỉ có thế cất giữ thôi, muốn rút chiếc nhẫn từ tay Tề Mặc, nhưng dùng đến hết sức vẫn rút ra được.

      Tề Mặc nhìn bộ dạng mặt mày buồn bực của , khóe miệng hơi giương lên, như cười như hỏi, “ phải là nó nhận chủ rồi chứ?”

      Thiên Mị ảo não trừng mắt nhìn chiếc nhẫn dần dần trút vẻ ngoài bình thường, ánh lên tia sáng ôn nhuận, rất biết gì, đây là bảo bối tìm được đấy!

      Cảnh tượng này quá quen thuộc, bất quá chỉ là đổi vai mà thôi!

      Tề Hiền nhìn ý cười nơi khóe miệng Tề Mặc có chút giật mình, Thiên Mị cũng nghĩ cười đến rất ngứa mắt, chìa tay ra, hừ , “Trả thù lao!”

      Ý cười nơi khóe miệng Tề Mặc càng tăng thêm, nhắc nhở, “Còn chưa trả tiền, hơn nữa phải em tính để tôi trả sao?”

      Thiên Mị gì, xoay người thấy bộ dạng nhịn cười của Tề Hiền, nguy hiểm híp híp mắt, cũng tin khi dễ được Tề Mặc, ngay cả tay sai mặt ngoài nghiêm túc thực tế lại khó chịu cũng khi dễ được!

      Duỗi tay ra, kéo tay áo Tề Hiền lắc lắc, ủy khuất , “Tiểu Hiền, thiếu gia nhà khi dễ người ta . . .” điệu kéo dài khiến Tề Hiền run lên, vội vàng phát hất ra, nơm nớp lo sợ , “Thiếu gia, người đừng hiểu lầm . . .”

      Giương mắt liếc trộm, thấy Tề Mặc mặt chút thay đổi, mặt mảnh bình tĩnh, hoàn toàn nhìn ra vui buồn. Tề Hiền khỏi có chút hồ đồ, tại sao y phải lo lắng Tề Mặc hiểu lầm chứ? Thiếu gia căn bản là cái gì cũng quan tâm, giải thích của y quả có chút dư thừa.

      Trong lòng thở phào nhõm, đảo mắt lại thấy Thiên Mị nháy mắt nhìn y, Tề Hiền vội vàng lùi về phía sau hai bước, cách xa chút. Cũng dám đối đãi như với những khác, trực tiếp ném ra ngoài, chỉ có thể yên lặng cầu khẩn trong lòng, ông trời phù hộ, để bọn họ nhanh chút trở lại Nam đảo ! Y muốn nhìn thấy Thiên đại tiểu thư khiến người ta sợ vãi mật này nữa đâu!

      Thiên Mị lã chã chực khóc nhìn y, ủy khuất , “Tiểu Hiền, người ta xấu lắm sao? Sao lại sợ người ta như thế?” Nhìn qua là bộ dạng thương tâm gần chết, đáy mắt lại mang theo tia đùa cợt, vệ sĩ bộ dạng nghiêm chỉnh này của Tề Mặc đùa rất vui nha!

      muốn nhào về phía Tề Hiền, phía sau đột nhiên truyền đến lực đạo kéo trở về, “Bịch” tiếng, hung hăng đụng vào người phía sau. Thiên Mị nổi giận, dứt khoát kéo Tề Mặc ngã nhào xuống đất, cưỡi lên người , nắm cổ áo lắc ngừng, “ tên hỗn đản này, dám cướp đoạt đồ vật trong lòng Huyết nhà tôi, trả lại cho tôi, trả lại cho tôi!”

      Thấy dũng mãnh như vậy, những nhân viên và khách khứa trong cửa hàng từ lâu ngây ngốc tại chỗ, số công tử ban đầu vẫn còn vụng trộm quan sát, muốn tìm cơ hội tiếp cận , đều khỏi lắc đầu thở dài.

      Lắc lư chặp, Thiên Mị bắt đầu vung nắm đấm, dùng sức đánh lên ngực Tề Mặc. Tề Hiền vội vàng muốn tới bảo vệ Tề Mặc, nhưng vừa mới bước bước, lại lui trở lại, y đột nhiên nghĩ đến thiếu gia phải người dễ bị khi dễ như vậy, đây ràng là để vị Thiên đại tiểu thư này phát tiết mà!

      Đám nhân viên nhìn kiện bạo lực như vậy xảy ra trước mắt, cũng dám tiến lên kéo ra. Những khách hàng khác đều bị Tề Hiền đuổi ra ngoài, nguyên nhân chỉ là giữ lại chút mặt mũi cho Tề Mặc. Bị đánh như thế, đương gia Tề gia chỉ sợ trở thành trò cười, đến lúc đó gia chủ khẳng định gây phiền phức cho thiếu gia.

      Về phần những nhân viên này, y cũng lười đuổi, dù sao cho dù mất mặt cũng phải mất mặt thiếu gia, đuổi nhiều người như vậy ra ngoài, y coi như cũng tận lực rồi ? Y thừa nhận y có chút tà ác, muốn thấy chủ nhà bị người ta chê cười!

      Thấy khách khứa đều bị đuổi ra ngoài, Thiên Mị thu tay về, ưu nhã gẩy gẩy tóc, mị hoặc xinh đẹp, chút cũng nhìn ra bóng dáng bạo lực. Nếu phải vẫn ngồi người Tề Mặc, mọi người đều hoài nghi là mình hoa mắt!

      Thiên Mị thở dài, liếc nhìn Tề Hiền, có chút bất mãn , “Sớm làm như vậy phải tốt sao? Làm hại hình tượng của tôi bị mất rồi!” có vài ánh mắt thực khiến người ta chịu nổi, lại còn có xu thế bắt chuyện, cho nên mới làm hai là làm tới bến!

      Vươn tay vỗ vỗ mặt Tề Mặc, Thiên Mị vô tội cười , “Ủy khuất Tề đương gia rồi, ai bảo quá có cảm giác tồn tại làm chi?” ràng bọn họ biểu thân mật như vậy, đám sắc lang kia vẫn chết tâm, xem ra người của giới thượng lưu quả nhiên là coi ai ra gì, căn bản xem Tề Mặc ra ký lô nào.

      Lời vừa ra khỏi miệng , đám nhân viên khỏi hai mặt nhìn nhau. Tề đương gia? phải là . . .

      Mặc dù là dân chúng bình thường, nhưng đối với vài đương gia Nam Bắc đảo cũng có nghe thấy. Bởi vì phỏng đoán trong lòng, những nhân viên cửa hàng càng thấp thỏm lo sợ, nhưng đánh Tề đương gia là Thiên Mị lại là bộ dạng điềm nhiên như .


      muốn đứng dậy, khóe mắt đột nhiên quét về phía cửa kiếng thấy ba người cười về phía này, Thiên Mị nhanh chóng bắt lấy Tề Mặc lộn vòng, vị trí hai người trong nháy mắt đổi chỗ, biểu tình cũng theo đó mà biến đổi, lê hoa đái vũ kêu lên, "Cứu..."
      Dunghyt97, quỳnhpinky, Fuu4 others thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      ố.........:).:).............ồ...........lại gài bẫy a rồi.........chị thật.........:5:

    3. phuongnhat

      phuongnhat Active Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      108
      Truyện hay quá, chết cười vs c nữ chính, hay quá, lâu rồi ms đọc thấy câu truyện vui và hay như này. Bạn ơi, cố lên nhé, cảm ơn bạn hehe

    4. Nguyệt Kim

      Nguyệt Kim Member

      Bài viết:
      74
      Được thích:
      51
      Hóng hóng, trời ơi thích chị này quá mất :yoyo17::yoyo17::038::038:

    5. xuanquynhdesign

      xuanquynhdesign Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,666
      Chương 12: Bất giác nhập cuộc


      Vừa mới kêu tiếng, bị Tề Mặc chặn miệng, cảm giác được đầu lưỡi mềm nhẵn trượt vào trong miệng mình, Thiên Mị hơi chút á khẩu, biết là vì hảo hảo phối hợp , hay là muốn nhân cơ hội chiếm tiện nghi của .


      Nhìn đôi mắt ngấn lệ của Thiên Mị, ngừng đánh vào Tề Mặc, sức lực dường như lại đủ để đẩy ra, chỉ có thể mặc cho khi dễ, đám nhân viên lần thứ hai há hốc mồm, chỉ có thể mặt mày cứng ngắc đứng chôn chân mà nhìn.


      Ngày cả Tề Hiền cũng có chút đờ ra, nhìn thiếu gia nhà mình trong nháy mắt biến thành đại sắc lang khi dễ nhà lành, yên lặng gì. Chẳng lẽ Thiên đại tiểu thư này có mị lực lớn như vậy?


      Chuôn gió ở cửa vang lên lần nữa, trận gió thổi qua, nắm đấm hướng về phía Tề Mặc. Tề Hiền rốt cục nhớ tới chức trách của mình, ngăn người lại, trong nháy mắt hai người giao thủ.


      Tô Hạo tức giận đầy mặt, ra tay cũng mang theo mấy phần tàn nhẫn, tuy y từng được gia tộc huấn luyện qua, nhưng vẫn phải là đối thủ của Tề Hiền. Gia tộc huấn luyện mặc dù rất nghiêm khắc, nhưng cần phải ở giữa ranh giới sống và cái chết ngừng khiêu chiến cực hạn của bản thân, cho nên đương nhiên người ra từ loại huấn luyện tương đối ôn hòa này mà tự nhiên phải là đối thủ của những kẻ liều mạng!


      Bởi vì do Tô Hạo ra tay trước, đuối lý là y, Tề Hiền cũng cần phải cố kỵ thân phận của y nữa, vài quyền liền đánh y ngã xuống đất, sau đó trầm mặc đứng ở phía trước Thiên Mị và Tề Mặc, bộ dạng thề chết cũng phải làm đồng bọn.


      "A... Tô thiếu..." Đám nhân viên bị dọa ngốc lúc này mới hồi phục lại tinh thần.


      Bùi Diễm, Thiên Ngữ, Tô Hạo, ba người này mọi người đều xa lạ gì, thấy Tô Hạo bị đánh mặt mũi bầm dập, đám nhân viên khỏi kinh hô thành tiếng, nhưng nhìn đại boss nhà mình gì, các cũng biết nên làm thế nào cho phải.


      Tô Hạo cũng là người tình trong mộng của rất nhiều tại Bắc đảo, trong những nhân viên này cũng có người ái mộ y, muốn tới dìu y, nhưng nhìn boss nhà mình bất động thanh sắc, bộ dạng như cười như , lại dám tiến lên, rất sợ chọc ông chủ mất hứng, bị sa thải.


      Huống hồ người ra tay là người của Tề đương gia, các cũng dám trêu chọc nha!


      Nam Bắc đảo mặc dù sau lưng đấu đến chết sống lại, nhưng ngoài mặt vẫn là hòa thuận, cho nên những nhân viên này tuyệt như những kẻ trong đại gia tộc xem Tề Mặc như kẻ địch.


      Tô Hạo bị đánh đến váng đầu hoa mắt, lắc lắc đầu, vất vả mới đứng lên, thấy Tề Mặc vẫn ôm Thiên Mị cố định trong lòng, khỏi tức giận , “Tề Mặc, đừng khinh người quá đáng!” Thấy bộ dạng Thiên Mị sợ đến run lẩy bẩy, y nhịn được mà đau lòng.


      Thiên Ngữ nhìn Thiên Mị bộ dạng ràng sợ đến phát run còn muốn giả vờ trấn định, khẩu khí nghẹn trong ngực cuối cùng cũng ra, khỏi cảm thấy thống khoái.


      Vốn ta hẹn Thiên Mị ra ngoài dạo phố cũng có ý tốt gì, ta có ý muốn rủ đám chị em bạn tốt của ta, dằn mặt Thiên Mị chút, nhưng lại bị Tề Mặc quấy nhiễu, bất quá bây giờ xem ra, có lẽ để Tề Mặc hành hạ cũng tệ.


      Thiên Ngữ cười cười, tới đỡ lấy Tô Hạo , “Tô thiếu, đây nhất định là có hiểu lầm gì rồi, chị, chị có đúng ?” Thiên Ngữ liếc mắt cảnh cáo nhìn Thiên Mị, ánh mắt quét về phía Tề Mặc ôm , tựa hồ như muốn dùng Tề Mặc để uy hiếp .


      Thiên Mị rũ mi mắt, trong mắt tất cả đều là hứng thú, xem ra em này quả thực rất ghét , có điều đây chính là kỳ vọng của . Thiên Ngữ càng ghét , kế hoạch của mới có thể càng thuận lợi!


      Nhìn Thiên Mị hèn nhát gật đầu, ánh mắt Tô Hạo nhìn về phía Tề Mặc càng hận thể cắn chết , nhưng Tề Mặc lại giống như hoàn toàn cảm giác được, điềm nhiên như ôm Thiên Mị xoay người, tiếp tục chọn đồ trang sức.


      Tô Hạo muốn tới giải cứu Thiên Mị, lại bị Thiên Ngữ kéo lại. Thiên Ngữ lo lắng , “Tô thiếu, bộ dạng này của làm sao đấu với Tề Măc? Đến lúc đó chọc giận , lại thể cứu được chị, chịu khổ phải là chị ấy sao?”


      Nghe vậy, Tô Hạo an tĩnh lại, nhưng ánh mắt nhìn Tề Mặc, giống như hận thể đốt lỗ lưng .


      Thiên Ngữ liếc mắt nhìn Thiên Mị và Tề Mặc, sau đó cũng bắt đầu chọn trang sức, trong mắt từ đầu đến cuối vẫn mang theo ý cười, dường như rất vui vẻ.


      Sau cùng Thiên Mị chọn cái vòng tay phong cách đáng , Tề Mặc tự giác thanh toán.


      Bùi Diễm vẫn xa gần theo sát hai người, nhìn có phần càng thêm hăng hái, vừa thấy vòng tay Thiên Mị chọn liền biết là tặng cho Dĩnh Nhi. Trước kia Thiên Mị tới đây, đều là chộp tới, trực tiếp cầm đồ bỏ , phân tiền cũng trả, đến cuối cùng còn xem y như nhân viên chuyển phát nhanh, giao đồ đến tay Dĩnh Nhi, lần này rốt cục bóc lột y nữa!


      "Thiên tiểu thư, đồ của chị gói xong, xin hỏi có cần gì nữa ?” Chỉ thấy nhân viên cửa hàng đưa cái túi lớn gói xong giao cho Thiên Ngữ, Thiên Mị khỏi chép chép miệng. Vật liệu, thiết kế, cái gì cũng đều là cao cấp nhất, hơn nữa những đồ vật ở đây đều là là độc nhất vô nhị, cho nên những thứ này mỗi món đều là giá trời, em này lần mua nhiều như thế, xem ra Thiên gia thực là rất có tiền!


      Thiên Ngữ giống như Thiên Mị, mọi người đều biết danh ta, Dream Love cũng phải lần đầu tiên ta ghé mua, những nhân viên cửa hàng chưa bao giờ dám chậm trễ chút nào.


      Thấy mấy người muốn , đám nhân viên hai mặt nhìn nhau, biết có nên đem chuyện xảy ra trước đó báo cáo lại cho ông chủ , cuối cùng vẫn có người nào mở miệng, việc này vẫn nên để quản lý xử lý !


      Trở lại Thiên gia, Thiên Mị liền kín đáo đưa đồ cho Bùi Diễm, lại còn xem y như nhân viên chuyển phát nhanh. Bùi Diễm rất biết gì, đành phải nhận mệnh lái xe biệt thự Ngải gia.


      Tề Mặc nhìn Thiên Mị ý cười đầy mặt lấy hòm thuốc ra, khỏi hỏi, “Em làm gì thế?”


      Thiên Mị nhếch môi cười , “Đương nhiên là quan tâm Tô đại thiếu gia!” xong cũng quay đầu lại bỏ .


      Tề Mặc chút nào cảm thấy mình chiếm giường của người ta, nhìn bức tranh bầu trời đêm đỉnh đầu, hai mắt híp lại, đáy mắt mảnh thâm thúy như vòng nước xoáy, gương mặt tuấn tú dư thừa biểu tình trong nháy mắt mang theo sức hấp dẫn trí mạng, khiến người ta đoán ra suy nghĩ cái gì.


      Mới vừa đến trước cửa phòng Thiên Ngữ, tay Thiên Mị trượt cái, “bịch” tiếng, hòm thuốc rớt xuống đất. Thiên Mị nhìn thoáng qua cửa phòng, vội vàng nhặt lại hòm thuốc, bước nhanh về phía căn phòng của Tô Hạo.


      Thiên Ngữ mở cửa phòng vừa lúc nhìn thấy bóng lưng cuống cuồng của , cau mày suy tư chút, sau cùng theo sau.


      Cửa phòng khóa chặt, Thiên Ngữ khẽ đẩy ra khe hở, nhìn vào bên trong, chỉ thấy Thiên Mị đau lòng giúp Tô Hạo bôi thuốc, trong mắt dường như còn mang theo nước mắt.


      "Xin lỗi..." Thiên Mị buồn buồn mở miệng, vẻ mặt áy náy.


      Tô Hạo giơ tay nắm lấy tay , đặt ở bên miệng hôn, ôn nhu , “Nên xin lỗi là mới đúng, là vô dụng, bảo vệ được em.”


      Thiên Mị lắc đầu, hít mũi cái, "Chuyện liên quan đến . . .” Dừng chút, lại nức nở , “ vẫn đừng nên trêu chọc Tề Mặc hơn, tên ác ma, bị thương, nếu như . . . nếu như xảy ra chuyện gì, em . . .”


      Dường như được nữa, lệ trong mắt Thiên Mị như trân châu bị đứt liên tục rơi xuống, nức nở , “Em thể mất , nếu mất , em sống bằng chết!”


      Tô Hạo cảm động kéo vào lòng an ủi, “Em yên tâm, em mất đâu.”


      Sau cùng Thiên Mị xách theo hòm thuốc ra, Thiên Ngữ vội núp kỹ, lại thấy Thiên Mị được vài bước, bỗng nhiên lấy di động ra, nhìn nhìn xung quanh mới bắt đầu bấm số.


      Thiên Ngữ khỏi nhíu nhíu mày, ả đàn bà chết bầm này lén lén lút lút, nhất định phải chuyện tốt, trong lòng suy nghĩ khỏi dựng thẳng lỗ tai lên, lại thấy ý cười giảo hoạt nơi khóe miệng của Thiên Mị đưa lưng về phía ta, thực là nhập cuộc mà biết nha!
      Dunghyt97, quỳnhpinky, Fuu5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :