1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tu La chi sủng - Nhược Thủy Lưu Ly (Update 72/105 - Từ c69 vào VIP)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. xuanquynhdesign

      xuanquynhdesign Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,666
      Chương 37: Trá thi?


      Thiên Mị nắm lấy mớ cỏ khô khóc ra nước mắt, trong miệng lảm nhảm niệm, “Mình hối hận rồi, người ta vốn dĩ chính là thiên sinh lệ chất..." Lời này cũng phải là tự sướng, mặc dù thích chưng diện, nhưng từ trước tới giờ dồn hết tâm sức để chăm sóc da mặt, đích là thiên sinh lệ chất.


      Tề Mặc nhìn loạt động tác của , nhịn được nữa, lạnh giọng , “Xong chưa, xong rồi trở về với tôi!”


      Thiên Mị bĩu môi, dáng dấp giống nhau, nhưng tính cách sao lại khác nhau nhiều như thế? Vẫn là Tề Tu thuận mắt, tên Tề Mặc này thực dám khen tặng.


      Cũng chỉ có cho là thế, bất kỳ ai quen biết hai em này e là đều cho rằng tính cách Tề Mặc tốt hơn!


      Nếu như là Tề Bảo Bảo nguyên bản, Tề Mặc , tuyệt đối hai, nhưng ở nơi này là Thiên Mị, có khả năng ngoan ngoãn nghe lời, thậm chí lại còn muốn đối nghịch với y, ai bảo nhìn Tề Mặc thuận mắt làm chi?


      Cho nên mới lên xe được lát, liền nghe quát, "Dừng xe!"


      Tài xế nhìn vào mắt Tề Mặc, trưng cầu ý kiến của y, Thiên Mị nhịn được đá phát về phía tài xế, “Dừng xe cho tôi!”


      Thấy Tề Mặc gật đầu, tài xế kia mới dừng xe, sau đó liền thấy Thiên Mị xông ra ngoài, chạy vào tiệm cắt tóc cách đó xa.


      Tề Mặc cũng xuống xe theo, y muốn biết này muốn làm trò khỉ gì!


      Thiên Mị cảm thấy mớ rơm rạ lởm chởm đầu thực rất khó chịu, vạn phần khó chịu, cho nên dứt khoát chạy đổi kiểu tóc khác.


      Cắt tóc xong, Thiên Mị duỗi người, cũng để ý tới Tề Mặc ngồi chờ ở bên, thản nhiên bước ra ngoài. Cắt bỏ mớ rơm rạ kia, tóc được cắt đến ngang gáy, mang theo vài phần hoạt bát, phối hợp cùng khuôn mặt vũ mị chút nào hài hoà, cả người thoạt nhìn thêm phần linh động, cảm giác cũng trẻ hẳn ra.


      Sau đó lên xe được bao xa, tình huống y thế lại phát sinh lần thứ hai, bất quá lần này là vào thẩm mỹ viện, trang điểm, mặc dù biết rất nhanh mình khôi phục được dung mạo xinh đẹp, nhưng giờ bộ dáng tiều tụy thế này, là chướng mắt mà! Mặc dù nhìn thấy, nhưng thể ủy khuất con mắt của người khác được.


      Đột nhiên biến thành người khác, ngược lại có bất kỳ gánh nặng nào. Vốn định đến Nam đảo, thế này vừa vặn chút phiền phức thoát ly khỏi Thiên gia, chẳng qua biết Tề Bảo Bảo nguyên bản nơi nào, vào thân thể của đó chứ?


      Đứa bé đáng thương, còn chưa biết là bản thân chết, thi thể cũng chôn cất rồi.


      Tề Mặc dường như bỗng trở nên rất có kiên nhẫn, cũng thúc giục , chỉ gọi điện bảo Tề Hiền quay về Tề gia chuyến. Dù sao cũng là gia chủ nhà, vì Thiên Mị ầm ĩ như vậy, hoàn toàn giữ được bình tĩnh.


      Tề Hiền trong khoảng thời gian này vẫn luôn phụng bồi Tề Tu, chỉ sợ nghĩ thông, mặc dù biết Tề Tu trước khi báo được thù, coi thường mạng sống của mình, nhưng lúc nào y cũng thể yên lòng.


      Vì thế khi đợi được tiếng đồng hồ y vẫn đợi được Tề Mặc, y ngồi yên rồi, bất quá biết Tề Mặc tìm y đến, nhất định là có việc, y cũng rời , chỉ gọi điện thoại mà thôi, ai ngờ Tề Mặc lại bảo y chờ thêm lát nữa.


      Vì vậy, hạ nhân Tề gia liền trông thấy Tề Hiền thân áp suất thấp ngồi chỗ rên lấy tiếng, ai dám tới trêu chọc. Bọn họ đều biết Tề Hiền, Tề Hiền mặc dù thường xuyên ở Tề gia, nhưng cũng coi là người của Tề gia, chẳng qua bình thường nhìn thấy y đều là vẻ mặt nghiêm túc, rất hiếm có vẻ mặt trầm như thế.


      Rốt cuộc, Tề Mặc dẫn Thiên Mị trở về, trông thấy Tề Hiền, Tề Mặc trực tiếp bảo, “Mang ta về!”


      Tề Hiền thiếu chút nữa nổi bão, y đợi lâu như vậy, kết quả chính là để dẫn vị tiểu tiểu thư này trở về? ta cũng phải biết đường!


      Ý nghĩ như thế vừa xuất trong đầu, y liền nhíu nhíu mày. Hình như, ta thực biết đường, bây giờ bọn họ ở chỗ nào ngay cả Tề Mặc cũng biết, cho nên y gì thêm, huống chi Tề Mặc thế nào cũng là gia chủ Tề gia, mặc dù y phải là thủ hạ dưới tay , nhưng cũng nên nổi đóa với .


      Thiên Mị nhíu mày, ra tới Tề gia chỉ là để bắc cầu nha! Chính là vì để bọn họ hoàn thành giao nhận, nhưng cũng gì thêm, bởi vì biết Tề Hiền nhất định là muốn dẫn gặp Tề Tu.


      Dọc theo đường , Thiên Mị đều rất yên lặng, bởi vì suy nghĩ. Giờ đây biến thành con nuôi của Tề Tu, vậy chẳng phải là loạn luân?


      trầm mặc của cũng để cho Tề Hiền phát ra khác thường của , Tề Bảo Bảo có gương mặt xác thực giống Thiên Mị như đúc, nhưng khí chất lại hoàn toàn bất đồng. Tề Bảo Bảo vốn dĩ tương đối trầm mặc, vả lại dù sao mới mười tám tuổi, luôn có chút non nớt, Thiên Mị lại hoàn toàn là tinh quyến rũ người ta.


      Tề Hiền vốn lo lắng cho Tề Tu, nào có tâm tình để chú ý tới ?


      Nguyên bản nơi Tề Tu ở, Tề Bảo Bảo vẫn chưa qua, mặc dù Tề Bảo Bảo là con nuôi của Tề Tu, nhưng ta vẫn được Tề Tu thừa nhận, trắng ra là năng lực của ta đủ, thiếu trung thành! Nhưng tại Tề Hiền cự tuyệt phân phó của Tề Mặc, bởi vì y cũng suy nghĩ giống như Tề Mặc, có lẽ trông thấy Tề Bảo Bảo, thiếu gia khá hơn chút.


      "Các người to gan!"


      Mới vừa vào cửa, liền nghe tiếng gầm, trong tức giận mang theo lạnh giá, quét thẳng về phía hai người đối diện.


      Tề Hiền nhìn tình huống bên trong, trong lòng “bộp” tiếng trầm xuống, thiếu gia nhất định là phát ra kế hoạch của bọn họ rồi.


      Kỳ thực nếu phải trong khoảng thời gian này Tề Tu quá mức suy sụp tinh thần, sớm phát ra.


      Nam Cung Diệu và Cổ Ngạn ngồi ở đối diện, cúi đầu như trẻ con làm sai chuyện, dám phản bác. Mắng chửi mắng chửi ! Phát tiết chút có lẽ khá hơn.


      Nhưng Tề Tu lại đột nhiên thu liễm tức giận, ngồi xuống, nhắm mắt phun ra chữ, "Cút!"


      Thiên Mị nhíu mày, phát cáu nha! Liếc nhìn Tề Tu, giờ chính là con nuôi của , có phải nên diễn tốt vai trò của mình hay đây?


      Tề Tu trợn mắt nhìn về phía hai người bất động như núi, hừ lạnh , "Chuyện này tự tôi..."


      Còn chưa xong, đột nhiên có người nhào vào lòng, vẻ mặt nhu thuận gọi , “Cha . . .” Bộ dạng kia thực giống như con nhìn thấy cha già.


      Nam Cung Diệu và Cổ Ngạn nhất tề mở to mắt, mặc dù bọn họ biết Tề Tu có con nuôi, nhưng cũng biết Tề Tu và được gọi là con nuôi kia chẳng qua chỉ hơn người xa lạ điểm quan hệ mà thôi, sao đột nhiên lại trở nên thân mật như vậy rồi?


      Kỳ thực bọn họ sớm phát Tề Hiền và Thiên Mị đến, chẳng qua chú ý tới. Nếu là người Tề Hiền mang tới, tự nhiên có vấn đề gì.


      Nam Cung Diệu gặp qua Thiên Mị, lúc này thấy gương mặt của , hoàn toàn sửng sốt, lẽ nào Thiên Mị trá thi?


      Tề Hiền cũng ngây ngốc đứng ở cửa, vẻ nghiêm túc mặt rạn nứt, người này là . . . tiểu tiểu thư?


      Tề Tu thân thể cứng đờ, chậm rãi cúi đầu nhìn người trong lòng ngẩng đầu nhìn , bàn tay tựa tay vịn sa lon từng chút từng chút buộc chặt.


      Thiên Mị nhìn dáng vẻ ngơ ngác của , cau cau mày. Sao thế? đúng sao?


      Tề Tu mặc dù lạnh lùng, nhưng đối với từ trước tới giờ được gọi là lạnh, thế nên cho rằng Tề Tu đối với con nuôi này chắc hẳn cũng rất thích, rất gần gũi, nếu thích ban đầu cũng thu dưỡng rồi, dù sao Tề Tu thoạt nhìn giống như loại người thích xen vào việc của người khác.


      Nhưng lại biết, ban đầu Tề Tu nhặt Tề Bảo Bảo về chính là ma xui quỷ khiến, ngay cả chính cũng biết tại sao mình lại nhiều chuyện như vậy!


      Tề Tu nhìn chằm chằm đôi mắt kia, nhìn ánh sáng trong mắt , thử gọi, “Thiên Mị . . .”
      Dunghyt97, quỳnhpinky, linhdiep173 others thích bài này.

    2. phuongnhat

      phuongnhat Active Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      108
      ÔI, nhìn một cái đã nhận ra chị rồi, sắp ngọt ngào rồi. cảm ơn bạn edit nhé, truyện hay quá hehee

    3. Misarah_lala

      Misarah_lala New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      0
      truyện hay quá, mong chap mới :yoyo69:

    4. xuanquynhdesign

      xuanquynhdesign Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,666
      Chương 38: Gọi ông nội cũng vô dụng!


      Thanh mơ hồ mang theo chút run rẩy, dường như còn có vẻ mong đợi pha lẫn sợ hãi.


      "Ách..." Lần này ngược lại là Thiên Mị ngây ngẩn cả người, nhìn rồi, dáng dấp của và Tề Bảo Bảo quả thực quá giống, cho dù là tuổi tác chênh lệch hơi lớn, nhưng vốn dĩ trông già, thoạt nhìn thực rất khó phân biệt. Sao lại dễ dàng nhận ra như thế? Huống chi, tại xác xác là Tề Bảo Bảo nha!


      Thiên Mị ôm cổ , chớp chớp mắt, vô tội hỏi, "Thiên Mị là ai vậy?”


      Tề Tu trả lời vấn đề của , mà là đột nhiên giơ tay ôm chặt , rất chặt rất chặt, chặt đến mức Thiên Mị có chút đau, khỏi cau mày quát, "Tề Tu, mưu sát sao!"


      Tề Tu vẫn buông ra, mặt chôn trong gáy . Thiên Mị nhìn thấy vẻ mặt của , là bị siết đến mức có chút thở nổi, uốn éo người muốn tránh khỏi , lại bỗng cảm giác được cỗ ẩm ướt lạnh lẽo gáy mình, khỏi sửng sốt.


      Thành thành thực thực để ôm, đầu óc Thiên Mị rất nhanh chuyển động, bất ngờ hỏi, “Có phải em xảy ra chuyện?” Trước đó suy nghĩ nhiều đến nguyên nhân biến thành Tề Bảo Bảo, nhưng bây giờ nhìn biểu của Tề Tu, giống như chết rồi, vả lại trước khi mất tri giác còn bị thương, lẽ nào thực ... chết?


      nghĩ ngợi, môi bỗng nhiên đau nhức, Thiên Mị phục hồi lại tinh thần, liền nhìn thấy gương mặt phóng đại của Tề Tu, hôn môi có chút thô bạo. Thiên Mị nhíu nhíu mày, nhưng đẩy ra.


      Mặc dù bọn họ chưa từng mở miệng ra ba chữ kia, biết Tề Tu đối với có chút cảm tình, chẳng qua lại biết tình cảm của sâu đậm như thế, nghĩ tới, mất chế như thế.


      Ba người trợn mắt há hốc mồm thấy hai tay Tề Tu bắt đầu hạnh kiểm xấu, hình như còn định tiến thêm bước, khỏi giật giật khóe miệng, thành thực lẩn .


      Ngoài cửa, Nam Cung Diệu mở miệng hỏi, "Tề Hiền, kia rốt cuộc là Thiên Mị hay là cái con nuôi kia?” Chỉ có Tề Hiền từng tiếp xúc với Tề Bảo Bảo, y và Cổ Ngạn đều chưa từng thấy qua.


      Tề Hiền cau mày , "Chắc là tiểu tiểu thư, nhưng thoạt nhìn lại giống như Thiên Mị.” Lúc này y cũng rất nghi hoặc, người Tề Mặc giao cho y hẳn là tiểu tiểu thư, nhưng động tác thần thái kia ràng chính là Thiên Mị.


      Nam Cung Diệu cau mày hỏi, “Cậu cũng phân biệt được?”


      Tề Hiền quét mắt nhìn y cái, , “Thi thể thiếu gia tự mình xác nhận.” Vậy sai, thế người này chính là tiểu tiểu thư rồi!


      Cổ Ngạn nhíu mày, đột nhiên , “Có thế thân cũng tệ.” Mặc dù đối với Tề Bảo Bảo công bằng, nhưng y chỉ quan tâm Tề Tu.


      Tề Hiền lại lắc đầu, quá tán thành suy nghĩ của y, “Nếu thiếu gia chỉ là nhất thời đầu óc mê muội, nhận lầm người, vậy chờ đến khi người thanh tỉnh, tình càng thêm hỏng bét!” chừng dưới cơn nóng giận bóp chết Tề Bảo Bảo!


      Sau khi mất mà có lại được lại mất , y sợ Tề Tu chịu nổi đả kích.


      Cổ Ngạn thêm nữa, Tề Hiền vẫn luôn theo bên cạnh Tề Tu, tự nhiên hiểu tính tình của hơn, nếu y như vậy, sợ rằng thực tốt rồi.


      Nam Cung Diệu nhíu nhíu mày, do dự hỏi, “Vậy . . .có nên ngăn cản ?”


      Tề Hiền lắc đầu bảo, “ tại thiếu gia tỉnh táo lại, kết quả cũng như nhau, được lúc nào hay lúc ấy !” Lừa mình dối người còn tốt hơn đau đến muốn sống.


      phải y để ý sống chết của Tề Bảo Bảo, tình huống trước mắt ràng là do Tề Bảo Bảo tự tìm, vả lại đối với tiểu tiểu thư này, y tuyệt thể nào thích nổi, mà ta bỗng đột nhiên thay đổi càng khiến y có chút hoài nghi mục đích của ta!


      Mà giờ khắc này trong phòng chính là kêu thảm liên tục, “Tề Tu, em muốn làm thịt , dựa vào cái gì em phải đau đớn những hai lần!” Ông trời quá công bằng!


      Tề Tu ôm chặt, thầm bên tai , “Xin lỗi . . . tôi em. . .”


      nghĩ tới lại tỏ tình vào giờ phút này, Thiên Mị thoáng sửng sốt, cũng quên mất đau đớn, ngước mắt nhìn , đột nhiên cười bảo, " lại lần nữa xem."


      Tề Tu khẽ vuốt ve hàng mày mang theo ý cười của , lặp lại lần nữa, “Tôi em. . .” ..." Đúng vậy, , trong lòng sớm biết , vốn dĩ cho rằng loại tình này tự trong lòng bọn họ hiểu là được, cần phải ra, nhưng trong khoảng thời gian này lại rất hối hận, loại tiếc nuối còn cơ hội ra kia, muốn cảm thụ lần nữa.


      Thiên Mị giơ tay ôm cổ , tầm mắt quan sát vòng mặt , bất đắt dĩ , “Nể tình bộ dạng cũng tệ lắm, bản tiểu thư liền thu nạp , phong làm chánh cung nương nương , thế nào? Em đối với tệ chứ?” Đáy mắt tất cả đều là ý cười bỡn cợt.


      "Ừ, tệ!" Thanh kia nghe thế nào cũng có chút nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt cũng biến thành trầm.


      Sau khắc, Thiên Mị lại bắt đầu oa oa kêu to, “ chút, mưu sát mà . . .” Thở hổn hển nhìn người thân, vẫn chịu nhận thua trêu ghẹo, “Tu La đại nhân, người thể quá tham . . . Tâm, lẽ nào còn muốn độc chiếm em sao? Thế này là được đâu!”


      Muốn làm ra vẻ mặt nghiêm túc, cũng muốn dùng ngữ khí đứng đắn, nhưng bất đắc dĩ trời chìu ý người. Gương mặt hây hây đỏ kia, đôi mắt mờ sương kia, thực làm ra được biểu tình nghiêm túc, đôi mắt như tơ phong tình quyến rũ, chỉ khiến người khác cảm thấy dụ người, ngữ khí cũng mang theo chút run rẩy, xen lẫn tiếng thở gấp kiều đè nén được, là mê hoặc người, chẳng qua lời ra, lại đủ để cho Tề Tu tức giận.


      Tề Tu dứt khoát lấp kín cái miệng khiến người ta tức giận kia, xem ra thực là quá mềm lòng, đối với thể hạ thủ lưu tình. Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng động tác vẫn mang theo ôn nhu, chỉ là biểu tình mặt có chút khủng bố.


      Thiên Mị nhìn ánh mắt hung tợn của , đáy mắt tuôn ra ý cười, nghiêng đầu tránh thoát nụ hôn của , dịu dàng , “Cha, người đây là loạn luân đó nha!” mặt nỗ lực bày ra vẻ “Người thể tha thứ!”, lại còn thêm vài phần vô cùng đau đớn.


      Sắc mặt Tề Tu càng ngày càng trầm, tức giận , “Gọi ông nội cũng vô dụng!” Ánh mắt kia, ràng , cho dù thế nào cũng phải ăn em, ăn sạch , chút mẩu xương cũng chừa!


      “Ha ha..." Thiên Mị ôm cười phá lên, nghĩ tới Tề Tu lại còn rất hài hước.


      Chỉ chốc lát sau, tiếng cười kia lại biến thành tiếng rên rỉ đứt quãng.


      Ba người bên ngoài rời từ lâu, bọn họ cũng dám núp ở đó nghe lén.


      màn kia, Tề Tu tức giận đến mức thiếu chút nữa nổ tung, bầu khí có được sau khi mất , chẳng qua bị quấy rối, bi thương tích tụ nơi đáy lòng ngược lại biến mất tăm.


      Có lẽ, đó cũng là mục đích của Thiên Mị?


      Bế Thiên Mị vào phòng mình, Tề Tu lẳng lặng ôm nằm giường.


      lúc lâu sau mới truyền đến giọng trầm thấp của , “May mà em chết.”


      Thiên Mị nghiêng đầu liếc cái, nhíu mày hỏi, “Nếu em chết, phải muốn tự tử chứ?” Vốn chỉ là thuận miệng hỏi, ai ngờ Tề Tu lại nhìn về phía , rất nghiêm túc , “Tôi .”


      Lòng Thiên Mị nghẹn lại, nhất thời biết nên gì.
      Dunghyt97, Fuu, quỳnhpinky5 others thích bài này.

    5. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      haha dù bao nhiêu tuổi thiên mị vẫn bị tề tu ăn sạch hết nhỉ
      Fuu, xuanquynhdesignphuongnhat thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :