1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tu La chi sủng - Nhược Thủy Lưu Ly (Update 72/105 - Từ c69 vào VIP)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nguyệt Kim

      Nguyệt Kim Member

      Bài viết:
      74
      Được thích:
      51
      Hấp dẫn, gây cấn và kho´ hiểu bắt đầu rồi

    2. xuanquynhdesign

      xuanquynhdesign Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,666
      Chương 31: Ngã quỵ


      nghĩ ngợi, người giường yếu ớt xoay người, con ngươi dảo quanh, có chút mờ mịt hỏi, "Đây là đâu?”


      Đảo mắt thấy Thiên Mị, vui mừng thoáng qua mắt, “Chị . . .”


      Thiên Mị giơ tay sờ sờ đầu , cau mày hỏi, “Có nhớ xảy ra chuyện gì ?”


      Thấy sắc mặt Thiên Mị có phần nghiêm túc, Ngải Dĩnh Nhi khỏi nhíu mày, nỗ lực hồi tưởng, “Em vốn đến tìm chị, nhưng sau đó . . . sau đó tỉnh lại . . .”


      Nhìn bộ dạng Ngải Dĩnh Nhi có chút mờ mịt, chân mày Thiên Mị cau lại. Xem ra là lúc Dĩnh Nhi đến tìm bị người ta tập kích.


      “Chị . . .” Ngải Dĩnh Nhi thân thiết ôm Thiên Mị làm nũng, Thiên Mị cũng cảm thấy có gì bình thường. Bởi vì thân cận cùng người nhà, Dĩnh Nhi tương đối dính và Bùi Diễm.


      Thiên Mị liếc nhìn cửa phòng, đoán ra suy nghĩ của Thiên Nghiêm. Cho dù ông ta hạ ngoan tâm muốn trừ khử , cũng cần phải kéo Ngải thị dính vào. Triêu Thiên Châu vẫn chưa tìm được, vào thời điểm này xé rách mặt với các gia tộc khác ràng phải hành động sáng suốt.


      nghĩ ngợi, đột nhiên cảm giác được sau lưng truyền đến trận hàn khí, muốn đánh trả, cơ thể lại bị Ngải Dĩnh Nhi ôm chặt, động tác chậm bước, bước này, sau lưng truyền đến trận đau đớn kịch liệt.


      Ngải Dĩnh Nhi bị Thiên Mị đẩy ra, từ giường lăn xuống, con ngươi trống rỗng lóe lên, dần dần khôi phục lại thần thái, giương mắt nhìn về phía Thiên Mị, mới phát Thiên Mị đầu đầy mồ hôi lạnh, vội vàng bò dậy, “Chị, chị làm sao vậy?”


      Thấy chủy thủ sau lưng Thiên Mị, Ngải Dĩnh Nhi cứng đờ, chậm rãi cúi đầu nhìn máu tay, màn trước đó tua lại trong đầu. Là ! Là đả thương chị ấy!


      Tại sao? Tại sao lại như thế?


      Ngải Dĩnh Nhi thống khổ ôm đầu ngồi xổm xuống, co lại thành khối, dường như chỉ có như vậy mới khiến cho cơ thể lạnh như băng của mình ấm hơn chút.


      Tại sao lại như vậy? Đó là người chị mà nhất! Là người mà thề vĩnh viễn bảo vệ, kết quả lại tự tay đả thương chị ấy, tại sao lại thành thế này? có cách nào chấp nhận này.


      Thiên Mị nhìn bộ dạng Ngải Dĩnh Nhi gần như suy sụp, nhịn đau lên tiếng , "Nha đầu ngốc, chuyện liên quan tới em . . .”


      Ngải Dĩnh Nhi lắc đầu, mắt lệ mờ sương, nhưng từ đầu đến cuối nước mắt vẫn rơi xuống. Lòng Thiên Mị đau nhói, Dĩnh Nhi vẫn luôn kiên cường, nhưng giờ xem ra kiện này đả kích quá lớn đến ấy, có điều tại phải là lúc để khuyên giải.


      Giơ tay nắm lấy vai Ngải Dĩnh Nhi, Thiên Mị trầm giọng , “Dĩnh Nhi, em nghe chị đây, bây giờ lập tức rời khỏi Thiên gia, tìm Bùi Diễm!” Thiên Nghiêm lại dám kéo Ngải thị vào, biết ông ta có to gan lớn mật giết Dĩnh Nhi hay , nhưng nếu như Dĩnh Nhi ở lại nhất định nhìn chết, với trạng thái giờ của Dĩnh Nhi, chống lại Thiên gia quá mức nguy hiểm.


      Ngải Dĩnh Nhi gắt gao cắn môi, sững sờ nhìn Thiên Mị, lúc lâu sau, như mới phục hồi lại tinh thần, hai mắt sáng ngời, “ Diễm . . . Diễm nhất định có thể cứu chị, chị nhất định có việc gì, em tìm Diễm . . .” Quá mức vội vàng, thậm chí quên còn có thứ gọi là điện thoại, chẳng qua, Thiên Nghiêm chắc hẳn sớm chặt đứt con đường cầu cứu của Thiên Mị rồi!


      “Rầm . . “Cửa phòng bị đá văng, nhìn đám người từ bên ngoài tiến vào, bước chân Ngải Dĩnh Nhi khựng lại, kéo Thiên Mị che ở phía sau, sắc mặt trầm xuống. biết nhất định là đám người này động tay động chân với , cho nên mới đả thương chị.


      Nhìn cơn giận dâng lên quanh người Ngải Dĩnh Nhi, Thiên Mị nhíu nhíu mày, muốn bảo ấy trước, nhưng có cách nào mở miệng. Từng cơn choáng váng ập tới khiến nhìn được ràng, chỉ thấy đống bóng đen lắc lắc lư lư, biết bản thân lần này thua rồi, thậm chí biết mình thua trong tay ai.


      có phòng bị với Dĩnh Nhi, lại bị người ta lợi dụng điểm này, đó là hoặc thuật! Hơn nữa công lực rất thâm hậu. rất hiểu Dĩnh Nhi, tiểu nha đầu này kỳ thực rất kiên cường, muốn khống chế được ấy, hoặc thuật bình thường căn bản có hiệu quả, Thiên gia có nhân tài như thế!


      Giữa cổ tay hồng quang đại thịnh, Thiên Mị nghe thấy những tiếng kinh hô hoảng loạn.


      "Huyết Sắc Mị . . ."


      " ngờ tiểu thư lại là Huyết Sắc Mị . . ."


      Bốn chữ đơn giản, lại dẫn tới trận hỗn loạn.


      "Hoảng cái gì? ta giờ bị thương cũng , các nhiều người như vậy chẳng lẽ lại sợ bị trọng thương?”


      Thanh này mặc dù trách cứ, cũng có vẻ rất ôn nhu, nhưng lại rất có khí thế chấn nhiếp mọi người. Tiếng ồn ào hoảng loạn ngừng lại, Thiên Mị nhìn người chuyện là ai, nhưng dám khẳng định, đây chính là kẻ khiến bị vố đau!


      Thấy Ngải Dĩnh Nhi, Thiên Nghiêm nhíu nhíu mày, “ giờ tôi còn chưa muốn chống lại Ngải thị!”


      Chỉ nghe thanh kia , “Đó là chuyện của ông, tôi chỉ muốn Huyết Sắc Mị !"


      Nghe đến đó, Thiên Mị thoáng yên lòng, xem ra Dĩnh Nhi có việc gì, chỉ hy vọng ấy đừng quá cố chấp, bằng cho dù Thiên Nghiêm muốn đả thương ấy, kẻ kia cũng cho phép!


      Thiên Mị lắc lắc đầu, phát nguồn nhiệt nóng bỏng nơi cổ tay biến mất, khỏi cúi đầu nhìn lại, mơ hồ thấy vùng màu đen, hồng quang kia sớm biến mất, trong lòng khỏi rùng mình, đây rốt cuộc là độc gì? Thâm chí ngay cả Huyết cũng có biện pháp.


      Nếu như phải chủy thủ mang độc, còn có khả năng chạy thoát, nhưng tại, có thể đứng vững tệ rồi.


      Độc này quá kinh khủng, cho dù là Thiên gia cũng có loại độc như thế, ngay cả Huyết cũng hữu tâm vô lực, kẻ muốn trừ khử , hoặc là kẻ ở sau lưng , rốt cuộc có lai lịch gì?


      tại dám khẳng định, Thiên Nghiêm bị người ta lợi dụng, người có năng lực thế này, để Thiên Nghiêm sử dụng, vậy chỉ có thể là “cộng ” của Thiên Nghiêm, dựa theo khẩu khí chuyện giữa Thiên Nghiêm và kẻ nọ trước đó có thể thấy được.


      " hổ là Huyết Sắc Mị ! ngờ lâu như vậy cũng ngã xuống!” Thanh ôn nhu mang theo tia tán thưởng, trong đó lại che giấu kinh ngạc.


      Độc này chỉ cần giọt là có thể độc chết hơn mười con voi, khắp chủy thủ kia thoa đầy độc, Thiên Mị lại có thể có thể kiên trì lâu như vậy, quả khiến người khác kinh ngạc!


      Nghe vậy, Ngải Dĩnh Nhi quay đầu lại nhìn về phía Thiên Mị, phát giác sắp cầm cự nổi, vội vàng giơ tay đỡ lấy , ý nghĩ muốn giết sạch những người này bị ném sang bên. Làm sao bây giờ? thể để chị ấy xảy ra chuyện, nên làm gì đây?


      thể hoảng, lúc này thể hoảng!


      Có lẽ bởi vì sợ hãi Huyết Sắc Mị , biết Thiên Mị khó thoát khỏi cái chết, liền có ai tiến lên, cho dù muốn lập công, phải cũng cần phải có mạng sao!


      Ngải Dĩnh Nhi đưa lưng về phía mọi người, giơ tay xoay xoay hạt châu chiếc vòng tay, mang theo tiếng khóc quát, “Chị . . . chị đừng chết . . .” ai nhìn thấy biểu tình lạnh lẽo cùng bình tĩnh đến đáng sợ vào giờ khắc này gương mặt .


      Xoay người nhìn về phía Thiên Nghiêm, Ngải Dĩnh Nhi phẫn nộ mắng, “Thiên Nghiêm, ông có nhân tính,ngay cả con của mình cũng muốn hại, vì Thiên gia có phải ? Ông có tin hôm nay tôi liền phóng hỏa thiêu sạch Thiên gia của ông hay ?


      kịp bùng nổ cảm giác được cơ thể Thiên Mị ngày càng lạnh, Ngải Dĩnh Nhi lại quay đầu nhìn về phía Thiên Mị, khóc kêu, “Chị . . .”


      Cao ốc Bùi thị, Bùi Diễm như gió lao ra, vọt vào trong xe, trầm giọng , " Thiên gia, nhanh!”


      khắc cũng ngừng móc điện thoại ra liên hệ với thủ hạ của mình. Dĩnh Nhi lại ra chữ chết kia, có thể thấy được tình hình của Thiên Mị rất lạc quan, hơn nữa, ấy nhắc tới Thiên gia là cho y biết địa điểm, chuyện này cũng có gì đúng, nhưng lại tận lực cho y biết, là Thiên Nghiêm muốn hại Thiên Mị, ràng hy vọng nếu như và Thiên Mị có chuyện gì, y thay bọn họ báo thù, có thể thấy được tình hình có bao nhiêu gay go, Dĩnh Nhi là định liều mạng!
      Dunghyt97, stbn, linhdiep174 others thích bài này.

    3. Nguyệt Kim

      Nguyệt Kim Member

      Bài viết:
      74
      Được thích:
      51
      Giật tem :yoyo36:
      V
      xuanquynhdesign thích bài này.

    4. xuanquynhdesign

      xuanquynhdesign Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,666
      Chương 32: Bị chết quá ư vô tội


      Nghĩ nghĩ, Bùi Diễm lại liên lạc với Ngải Việt, cho dù thực lực thực tế của Bùi thị như thế nào, giờ nếu như Thiên Nghiêm quyết định trừ khử Thiên Mị, nhất định nể mặt mũi đệ nhị gia tộc là y, nhưng nếu liên hợp với Ngải thị, đoán chừng Thiên Nghiêm dám tùy tiện làm càn, đây là vì phòng ngừa vạn nhất.


      "Chết tiệt! Lái nhanh lên!"


      Tài xế vừa nghe thấy y gào thét, bị dọa giật nảy mình. Tổng tài vẫn luôn ôn hòa, từ trước tới nay chưa từng thấy bộ dạng y nôn nóng thế này, thực đúng là . . . đáng sợ. Lập tức dám nhiều, chỉ thấy xe “vút” tiếng, cấp tốc vọt về phía trước.


      Ngải Dĩnh Nhi nhìn Thiên Mị sắp mất ý thức, biết thể đợi thêm được nữa. Cứ tiếp tục thế này, cho dù Diễm tới rồi, chị cũng thể cứu được, thể ngồi chờ chết được nữa.


      Mắt đảo quanh, Ngải Dĩnh Nhi nhanh chóng kéo chiếc tủ ở bên cạnh chắn trước người mình, móc khẩu súng người bắn về phía Thiên Nghiêm. May mà ả kia ỷ vào hoặc thuật của bản thân, tịch thu đồ người mình, hoặc giả ta cố tình lưu lại, để có vũ khí đối phó với Thiên Mị!


      Thiên Nghiêm nhanh chóng lẩn , sớm có hộ vệ che chắn cho ông ta. Thiên Nghiêm tạm thời còn chưa muốn xé rách mặt với Ngải thị, cho nên phân phó được đả thương Ngải Dĩnh Nhi, ngắm họng súng vào Thiên Mị phía sau . Đáng tiếc Ngải Dĩnh Nhi bảo hộ rất chặt, căn bản động vào Thiên Mị được.


      Nhìn đám hộ vệ bó tay bó chân, Ngải Dĩnh Nhi cười lạnh trong lòng, sợ thành kẻ địch với Ngải thị sao? Chậm rồi! Nếu dám động vào chị ấy, chính là kẻ địch của Ngải thị cùng Bùi thị!


      Thiên Nghiêm đứng bên cạnh che mặt, ai thấy được dung mạo của ta, nhìn thấy trận hỗn loạn thế này, hừ lạnh tiếng, trong tay xuất thanh phi đao, giơ tay phóng về phía Ngải Dĩnh Nhi. Thiên Nghiêm sợ đả thương Ngải Dĩnh Nhi, ta lại sợ!


      "Đinh ——" Tiếng kim loại va vào nhau, phi đao bị cắt ngang, kia chống lại cặp mắt băng lạnh mà lại mị hoặc khỏi sửng sốt, “ . . .” Làm sao có thể, ngờ Thiên Mị lại chết, bị trúng độc như thế, cho dù chết, tại cũng tuyệt có khả năng đứng dậy, làm sao làm được?


      Chiếc vòng cổ tay Thiên Mị vốn chuyển sang màu đen, lại dần dần khôi phục lại màu xanh biếc, như hồ nước sâu, lóng lánh linh động, ánh đỏ dìu dịu lưu chuyển bên trong, trông rất đẹp mắt.


      Thấy Thiên Mị có việc gì, hốc mắt Ngải Dĩnh Nhi đỏ lên, “Chị . . .”


      Thiên Nghiêm thấy vậy, sắc mặt có chút tái nhợt. Ông ta biết Thiên Mị dễ đối phó, cho nên mới đồng ý để người Tề gia nhúng tay vào, nghĩ tới vẫn đối phó được .


      “Pằng pằng pằng . . .” Vào thời khắc này bên ngoài biệt thự vang lên tràng tiếng súng.


      người đàn ông toàn thân mặc tây trang đen chạy tới, hoảng loạn với Thiên Nghiêm, “Gia chủ, người của Bùi thị xông vào!”


      "Bùi thị?" Sắc mặt Thiên Nghiêm rất khó coi, mắt thấy sắp phải phá vỡ mặt ngoài với Ngải thị, tại lại tới Bùi thị. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Lẽ nào Bùi Diễm thực thích Thiên Mị?


      "Giết cho ta, chừa kẻ nào!” Vẫn là giọng êm tai quen thuộc kia, nhưng lúc này lại có phần ôn hòa, trong giọng đều là sát ý lạnh như băng.


      Thiên Nghiêm nghe thấy phân phó như thế, khóe mắt giựt giựt, gân xanh nổi lên thái dương, tức giận quát, “Bùi Diễm, cậu có ý gì?”


      “Tôi có ý gì?” Bùi Diễm cười nhạt, tránh thoát hỏa lực tiến vào đại sảnh, dưới họng súng của mọi người, ưu nhã bước lên lầu, gằn từng câu từng chữ, “Thiên Nghiêm, ông có tin , động vào Thiên Mị là chuyện hối hận nhất mà đời này ông làm.”


      Dưới đáy mắt băng lãnh của y, đáy lòng Thiên Nghiêm dâng lên cỗ hàn khí. Bùi Diễm quả nhiên là vì Thiên Mị mà đến, vậy Bùi thị nhất định xé rách mặt với Thiên gia!


      Tâm tình cuộn trào mãnh liệt lắng lại, lòng Thiên Nghiêm dần dần ổn định. Cho dù Bùi thị và Ngải thị liên thủ, ông ta vẫn còn có Tô gia phải sao? Đến cùng ai chết vào tay ai, bây giờ vẫn chưa chính xác được!


      Đúng lúc này, đám hộ vệ vây quanh ông ta ngờ từng kẻ lại cứ thế mà ngã xuống, khiến ông ta ngay cả thời gian phản ứng cũng có, máu tươi nhiễm đỏ đầy đất.


      Thiên Nghiêm hoảng sợ quay đầu nhìn lại, chỉ nhìn thấy Ngải Dĩnh Nhi căm tức nhìn ông ta, còn có Thiên Mị cười đến quá ư tà tứ, mà kẻ được Tề gia phái tới kia, sớm biến mất. lầu chỉ còn lại bốn người, trừ ông ta ra, ba người còn lại đều là kẻ địch của ông ta, kẻ trong đó còn là Huyết Sắc Mị !


      Thiên Nghiêm thân là gia chủ Thiên gia phải chưa từng thấy qua cảnh đời, nhưng lúc này đối mặt với Thiên Mị, tận đáy lòng ông ta lại cảm thấy khủng hoảng, tự chủ được lùi về sau, mãi đến khi đụng vào lan can tinh mỹ.


      Thiên Mị nhếch nhếch môi, ngón tay khẽ động, lan can tinh mỹ kia đột nhiên rớt xuống, cơ thể Thiên Nghiêm dán vào đó cũng vì vậy mà rơi xuống theo.


      Thiên Nghiêm chỉ cảm thấy sức nén người nén đến mức ông ta thở được, giống như tảng đá lớn đè lên người ông, nhìn vào ánh mắt hờ hững của Thiên Mị, ông ta biết là , chỉ có mới làm được, đó phải là đá, mà là khí áp!


      “Phịch . . .” tiếng vang lớn, Thiên Nghiêm khẽ giật giật, sau đó hôn mê bất tỉnh.


      Bùi Diễm nhíu mày, từ lầu trực tiếp nhảy xuống, kiểm tra lát rồi bảo, “Còn chưa chết!”


      Thiên Mị lạnh nhạt , “Tôi biết chết, chẳng qua chỉ liệt mà thôi!” Chết quá tiện nghi cho ông ta rồi, nếu như quan tâm Thiên gia, quan tâm Bắc đảo như thế, cứ để ông ta trơ mắt nhìn mọi thứ mất !


      Chẳng qua cho dù giết, cũng để Thiên Nghiêm có cơ hội cắn trả!


      Ngải Dĩnh Nhi lúc này mới rút ý lạnh mặt, nhìn thanh chủy thủ vẫn còn cắm lưng Thiên Mị, đỏ mắt hỏi, “Chị, chị sao chứ?”


      Thiên Mị gật đầu, còn chưa kịp gì, trước mắt bỗng nhiên tối sầm, mềm nhũn ngã thẳng xuống. Ngải Dĩnh Nhi nhanh tay đỡ lấy , kinh hoảng kêu lên, “Chị . . .”


      Nghe tiếng, Bùi Diễm nhanh chóng xông lên lầu, đỡ lấy Thiên Mị, phát cơ thể Thiên Mị rất nhanh lạnh , trong lòng cả kinh, run rẩy giơ tay dò xét hơi thở của , sắc mặt trắng nhợt, lại tin vươn tay sờ sờ cổ . có, có gì cả!


      Tại sao có thể như vậy? ràng mới nãy vẫn còn rất tốt mà, sao trong nháy mắt lại chết rồi!


      Nhìn vẻ mặt thể nào tin được của Bùi Diễm, còn có đáy mắt lộ ra bi thương, Ngải Dĩnh Nhi ngã ngồi xuống đất, ánh mắt trống rỗng nhìn hai tay mình, rơi lệ ngừng. Là giết chị ấy, là !


      Hai người đều quá mức bi thương, ai chú ý tới bên cạnh Thiên Mị, viên châu màu trắng ngà hơi nảy lên, nhìn qua dường như rất vui vẻ, sau đó viên châu bỗng biến mất, ngay cả vòng ngọc cổ tay Thiên Mị cũng cùng nhau biến mất.


      ai có thể nghe hiểu được Triêu Thiên Châu gì, ngay cả Thiên Mị cũng nghe được nó , bằng Triêu Thiên Châu nhất định bị làm thịt!


      Trước đó Thiên Mị muốn Nam đảo, nhưng lại bởi vì hành động của Thiên Nghiêm, trì hoãn lâu như vậy, Triêu Thiên Châu sớm nhịn được, cho nên nhảy nhảy đập đập bên chân Thiên Mị, khẩn thiết bảo, “Chủ nhân, em nhớ tiểu tử, chúng ta tìm tiểu tử có được ?”


      Nó và tiểu tử rất nhiều rất nhiều năm chưa gặp nhau, sau khi chủ nhân Nam đảo trở về người liền có khí tức của tiểu tử, cho nên trong khoảng thời gian này nó mới theo đuôi chủ nhân như vậy, để mang nó gặp tiểu tử. vất vả chủ nhân muốn dẫn nó , đám nhân loại ghê tởm kia lại tới quấy rầy, thực đáng giận mà, nếu phải bây giờ năng lực của nó đủ, nó sớm nghiền chết những con kiến hôi kia rồi!


      Mà lúc này vừa vặn Ngải Dĩnh Nhi hỏi Thiên Mị, “Chị, chị sao chứ?” Sau đó Thiên Mị gật đầu.


      Vì vậy Triêu Thiên Châu cao hứng nhảy nhảy, “Chủ nhân tốt nhất, giờ chúng ta tìm tiểu tử !” Kết quả là tự quyết định, dằn nổi Triêu Thiên Châu liền lựa chọn phương pháp nhanh nhất Nam đảo.


      Chỉ có thể , Thiên Mị bị chết quá ư vô tội!
      Dunghyt97, stbn, linhdiep174 others thích bài này.

    5. Fuu

      Fuu Well-Known Member

      Bài viết:
      330
      Được thích:
      347
      ặc... sao mà chết lãng quá vậy??? vậy đây là nguyên nhân chị trọng sinh sao??? nếu sau này chị mà biết được nguyên nhân ko biết Triêu Thiên Châu bị thê thảm thế nào.... hixxxx.... ko dám tưởng tượng ="=

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :