1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tu La chi sủng - Nhược Thủy Lưu Ly (Update 72/105 - Từ c69 vào VIP)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nguyệt Kim

      Nguyệt Kim Member

      Bài viết:
      74
      Được thích:
      51
      Oa vậy là chị sắp thoát khỏi gia ̀nh hắc am kia rồi :th_98:

    2. xuanquynhdesign

      xuanquynhdesign Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,666
      Chương 22: Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn?


      Lúc Tề Tu biến mất, Tề Mặc lập tức xuất , an bài người truy bắt kẻ lấy trộm Tử Ngọc Bôi, mảy may quan tâm đến tình hình của Tề Bảo Bảo. Cũng đúng thôi, nếu như y thực quan tâm, cũng chờ đến bây giờ mới xuất .


      dung mạo xuất sắc bị mặt nạ bao phủ, nhưng cặp mắt kia so với bình thường càng phát ra mị hoặc, khóe miệng mang theo độ cong hứng thú còn có vài phần tà tứ, thân ảnh chợt lóe, tốc độ hoàn toàn vượt qua tốc độ cực hạn của người bình thường.


      Đột nhiên, bước chân Thiên Mị hơi khựng lại, nhìn khoảng trước mặt, khuếch trương độ cong nơi khóe miệng, chậc chậc, “Tu La đại nhân ngờ lại tự mình ra tay, thực là vô cùng vinh hạnh mà!”


      Thiên Mị lắc lắc chiếc ly trong tay, thở dài , “Xem ra thứ đồ này đích thực là bảo bối nha!”


      Trong tay Thiên Mị cầm cái ly ngọc màu tím, trong suốt long lanh, quanh miệng ly có hoa văn hình rồng, sống động như , đầu rồng hướng về phía miệng ly, tựa như nơi đó có thứ gì hấp dẫn bọn chúng, nhưng nhìn thế này, chẳng qua cũng chỉ là món đồ hơi đáng giá chút mà thôi.


      Thiên Mị cứ như vậy đứng ở nơi đó, vòng ngọc đỏ tươi cổ tay chói mắt như thế, tràn đầy mị hoặc, làm lòng say thần mê, thể bỏ qua. Trong thoáng chốc, giống như toàn bộ thế giới đều biến thành mảnh huyết sắc, mà đối diện , người còn sống đứng sờ sờ ra đó, chút tiếng động, người bình thường căn bản thể phát giác ra được.


      Cứ giằng co như vậy, khiến người ta khỏi nghĩ đến câu kia, Tu La đoạt mệnh, vô thanh vô tức, Mị câu hồn, Huyết Sắc mê ly.


      Hai người đều là nhân vật khiến người ta khủng hoảng, chẳng qua hoạt động ở Bắc đảo, hoạt động ở Nam đảo, nhưng hôm nay bởi vì những kẻ có dã tâm mà chạm mặt giao thủ, biết ai hơn ai.


      Đột nhiên, Thiên Mị động, trận gió nổi lên, tại đó chỉ còn lưu lại tàn ảnh, năng lực của rất thích hợp cho việc chạy trốn.


      Tóc trán bị gió thổi bay, hai mắt Thiên Mị híp lại, hơi nghiêng đầu, tránh thoát công kích nhìn thấy, hắc hắc cười hai tiếng , "Tu La đại nhân, đuổi sát như thế, phải là thích tôi rồi chứ?" Trong miệng mặc dù trêu đùa, nhưng trong lòng khá kinh ngạc, đây là lần đầu tiên có người đuổi kịp bước chân của .


      "Muốn chạy trước bỏ đồ xuống!" Thanh lạnh băng chút tình cảm.


      Thiên Mị có chút bất ngờ liếc nhìn khí trước mặt, nhíu mày hỏi, " muốn bắt tôisao?" Chút bất ngờ kia có lẽ chỉ bởi vì ý tứ biểu đạt trong câu nọ, mà còn vì thanh kia rất quen thuộc.


      Ngữ điệu lạnh lùng vẫn đều đều như cũ, "Nhiệm vụ của tôi là bảo vệ đồ!" Được rồi! Kỳ thực căn bản để Tề Lương vào mắt, nhiệm vụ của hoàn toàn là ý nguyện của bản thân .


      "Ai. . . nghĩ tới tôi còn quan trọng bằng món đồ. . ." Lời còn chưa dứt, lắc mình xông ra ngoài.Vừa vặn nhiệm vụ của côlà trộm đồ, làm sao có thể giao ra chứ? cũng tin hôm nay chạy thoát!


      Cảm giác được phía sau thủy chung là tiếng gió theo xa gần, trong lòng Thiên Mị khỏi khẽ nguyền rủa, thực hồn tan, thế nào cũng bỏ rơi được, hết lần này tới lần khác vị Tu La này vẫn cứ duy trì cự ly thích hợp, cũng ra tay, điều này khiến côkhông thể nghi ngờ, đùa !


      Đột nhiên, bước chân Thiên Mị khựng lại, sắc mặt dưới mặt nạ hết sức khó coi. Chết tiệt! Xem ra chỉ post lên mạng video kích tình của Thiên Ngữ là quá tiện nghi đối với mẹ con kia rồi!


      Mấy ngày nay có chuyện gì, vẫn luôn cho là dược tính bị Huyết hóa giải rồi, nghĩ tới dược tính chỉ là bị Huyết tạm thời chế trụ, trước đó vận dụng năng lực của mình, cẩn thận động tới dược tính bị áp chế, tại...


      Cảm thụ được cảm giác khô nóng ngừng tăng lên kia, khóe miệng Thiên Mị nhếch lên thành độ cong châm chọc, dược tính đúng là mạnh! Ha ha . . . thực đúng là người mẹ tốt của !


      Tề Tu nhìn thân ảnh có chút run rẩy phía trước, trong lòng rùng mình, lẽ nào khi xông vào cấm địa bị thương?


      muốn đến gần, thấy Thiên Mị đột nhiên xoay người nhào về phía , nhiệt độ kia ràng hơi cao. Tề Tu nhíu nhíu mày, cúi đầu nhìn lại, người trong ngực ràng bình thường, đôi mắt phượng mê ly càng thêm đầu độc lòng người, hô hấp cũng biến thành hỗn loạn, triệu chứng thế này . . .


      Thiên Mị nhếch môi cười cười, ghé vào tai , “Tề Mặc, đến lúc báo ân rồi!”


      “Em bị trúng thuốc.” Vẻ mặt Tề Tu khỏi trở nên khó coi, nếu như gặp được , tình trạng hôm nay của , sợ rằng thể giữ được mạng, dù sao, ai muốn giết Huyết Sắc Mị , nhất cử thành danh chứ!


      Tề Tu nắm chặt cánh tay , ôn nhu , "Nhịn lát!" Tử Ngọc Bôi bị trộm, Tề Lương chắc chắn chịu để yên, tại chỉ có tới chỗ của mới an toàn.


      "Thiếu gia..." Tề Hiền thấy Tề Tu trở về, vừa mới muốn gì đó, Tề Tu lại là trận gió lướt qua người y. Tề Hiền sửng sốt chút, sau đó quay đầu nhìn về phía người còn lại trong phòng khách, nhún vai, , “Tôi cho rằng thiếu gia có thể đếm xỉa tới .”


      Người đàn ông ngồi salon nhìn y, đôi mắt đào hoa hẹp dài nheo lại đầy nguy hiểm, ngũ quan tuấn nhìn qua có chút khủng bố, cười đến vặn vẹo hàm răng , “Tề Hiền, sao tôi lại cảm thấy có chút hả hê nhỉ?”


      Tề Hiền vô tội , “Tôi muốn trở thành chỗ trút giận của , chớ trút giận lên người tôi.” Trong lòng vẫn suy nghĩ, hình như y thấy thiếu gia ôm người.


      Mà trong căn phòng lầu, Thiên Mị ra sức lôi kéo quần áo người Tề Tu.


      Tề Tu nắm tay ngăn cản động tác của , hỏi, “Tôi là ai?”


      "Tề Mặc..." Thiên Mị giãy ra khỏi tay , lại lần nữa cố gắng với quần áo , hai mắt mê ly như muốn nặn ra nước.


      Tề Tu lại nhíu nhíu mày, vén tóc , , “ phải Tề Mặc!"


      Thiên Mị khựng lại, “Tu La đại nhân?” thể bội phục ý chí của , tại lại còn có thể giữ lại tia lý trí.


      "Tề Tu! Nhớ kỹ, phải Tề Mặc, là Tề Tu."


      Thiên Mị bạo lực kéo áo , rất ư bất mãn quát, “Sao lại dài dòng thế chứ?” phải chỉ là cái tên thôi sao, lại xoắn xuýt như thế, biết bây giờ rất khó chịu sao chứ?


      Ai ngờ Tề Tu lại đột nhiên phun ra câu, “Em có muốn ngâm nước lạnh ?” phải là muốn , cũng phải là muốn lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, mà là muốn bởi vì chuyện này khiến giữa hai người nảy sinh khoảng cách, hiểu tâm tư đối với , cho phép phát sinh tình huống như thế.


      Thiên Mị trực tiếp chặn miệng , mơ hồ , “Nhanh báo ân !” Ngâm nước lạnh? Thuốc mạnh như vậy, sợ rằng được. Hà tất phải ủy ủy khuất khuất dày vò bản thân.


      Tề Tu khẽ cười ra tiếng, nghĩ tới đúng là phải lấy thân báo đáp, bất quá rất tình nguyện.


      Trong phòng ngủ chỉ còn sót lại thanh ma sát của quần áo cùng tiếng thở dốc nặng nề, lát sau, đột nhiên truyền ra tiếng hét thảm, “Đau muốn chết!”


      Đau đớn khiến Thiên Mị sớm mê man khôi phục lại tia lý trí, nhìn vẻ nhẫn mặt Tề Tu, khách khí mắng, “ tên khốn kiếp này, tôi là ân nhân cứu mạng của đó, ngờ lại lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn!" !" Đánh chết cũng thừa nhận là tự mình nhào lên, cũng muốn bị buộc phụ trách, cho nên cái tội danh này, Tề Tu là trốn thoát!


      thể bội phục , lúc này lại còn có thể nghĩ tới những thứ này, ngay cả Tề Tu cũng nhịn được hoài nghi, thuốc kia phải hàng dỏm đó chứ?


      Chẳng qua rất nhanh, bộ dạng hung tợn của Thiên Mị duy trì nổi nữa, tự chủ quấn lên người , mị nhãn như tơ dáng dấp kiều mị là quá mức mị hoặc lòng người. Tề Tu cũng bất kể có phải là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn hay , trực tiếp hóa thân thành sói trong trong ngoài ngoài gặm sạch ai kia.

    3. xuanquynhdesign

      xuanquynhdesign Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,666
      keke, tung bông cho lần đầu tiên của 2 ac, và còn 1 lần đầu tiên nữa, hắc hắc :yoyo53:

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      HOT a nha.........có tận 2 lần đầu........moa.......ha,........ha,,,........lần này hơi bạo lực .......lần sau nhẹ nhàng hơn ko a.......:042:
      xuanquynhdesign thích bài này.

    5. xuanquynhdesign

      xuanquynhdesign Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,666
      Chương 23: Bầu trời sắp có biến?


      Trong phòng khách, chiếc áo choàng tắm màu đen được khoác hờ lên người, Tề Tu lười biếng dựa lưng vào ghế salon, tay cầm ly rượu đỏ nhàng lắc lư. Bộ dạng lười biếng này, hơn nữa cổ còn có những vết tích ái muội hơi lộ ra ngực kia, cho dù ai cũng có thể đoán được chuyện xảy ra lầu.


      Là lần đầu tiên nhìn thấy Tề Tu như vậy, quả thực rất có mị lực, nếu như . . . chú ý tới khuôn mặt tuấn tú trầm kia.


      Nam Cung Diệu ngồi đối diện , vuốt cằm quan sát , hoàn toàn bị bộ dạng muốn ăn thịt người của hù dọa, chậc chậc hai tiếng cười , “ nghĩ tới nha nghĩ tới nha, Tu La đại nhân của chúng ta phải là hòa thượng nha!” xong lại hào hứng đứng dậy, muốn lên lầu, miệng vẫn còn hưng phấn , “Mình muốn nhìn xem là ai có bản lĩnh chinh phục được vị Tu La đại nhân lạnh như băng đây.”


      Vừa mới nhấc bước, Tề Tu nhanh chóng duỗi chân cái, Nam Cung Diệu oa oa kêu loạn, chật vật né tránh, sợ sệt vỗ vỗ ngực, tức giận trừng mắt quát ai kia, “Tề Tu, cậu tên khốn kiếp này, mình vì cậu lên núi đao xuống chảo dầu, vào sinh ra tử, ngờ cậu lại còn muốn hủy dung mình, bản thiếu gia vẫn chưa cưới vợ đâu đó!”


      Tề Hiền giật giật khóe miệng, thấy Tề Tu sắp bạo phát, vội vã mở miệng , "Nam Cung Diệu, chính !"


      Nam Cung Diệu sờ sờ gương mặt tuấn tú của mình, ngồi trở lại ghế sa lon, sắc mặt trong nháy mắt trở nên khủng bố, tức giận , "Hai người các cậu tiêu diêu đủ rồi nghĩ đến tôi chút có được hả? Tôi mệt chết rồi!" Cặp mắt đào hoa trừng về phía Tề Tu, quát, “Tề Tu, cậu đừng quên, đám huynh đệ kia của cậu vẫn còn muốn dựa vào cậu kiếm cơm đó!”


      Tề Tu sắc mặt thể coi là đẹp , “Cậu đút cho bọn họ ăn no là được!”


      Nam Cung Diệu giật giật khóe miệng, cắn răng , “Mình còn phải quản lý đám người trong công ty kia của cậu!” Y là bị xui xẻo tám kiếp mới được Tề Tu cứu mạng, cũng bởi cái mạng này được cứu, y liền triệt để biến thành cu li của Tề Tu rồi!


      Nếu như chỉ là như vậy thôi , nhưng ràng y và Tề Hiền đều là được Tề Tu cứu, vì sao Tề Hiền cả ngày theo bên cạnh Tề Tu tiêu diêu, y lại phải mệt bở hơi tai. Tóm lại câu, trong lòng y mất cân bằng!


      Đáy mắt Tề Hiền lộ ra tia nhìn có chút hả hê, nhưng thông minh gì thêm.


      Tề Tu nhịn được , “Có thể làm nhiều việc!” Sau đó đặt ly rượu trong tay lên bàn trà, đứng dậy lên lầu, hoàn toàn để ý tới tiếng rống giận dữ hòa cùng ánh mắt nóng như lửa muốn trừng thủng người kia.


      Tề Hiền nhìn thoáng qua vẻ mặt tức giận đến vặn vẹo của Nam Cung Diệu, lắc đầu thở dài , “Những bị mê đảo kia nếu như nhìn thấy mặt thế này của có cảm tưởng thế nào đây!"


      Nam Cung Diệu hừ lạnh tiếng, trong nháy mắt khôi phục thành dáng dấp quý công tử ưu nhã, cặp mắt đào hoa có điện quét về phía Tề Hiền, khóe miệng nhếch lên thành độ cong hoàn mỹ, ôn nhu , “Các ấy có cảm tưởng gì, bởi vì trước khi bọn họ có cảm tưởng, tôi giết người diệt khẩu rồi.”


      May là nhìn thấy qua nhiều vẻ mặt của Nam Cung Diệu, Tề Hiền vẫn thể cảm thán, người hai mặt là đáng sợ!


      Tề Tu mở cửa phòng, liền thấy Thiên Mị tỉnh, quấn khăn choàng tắm của , nằm dựa giường, như suy tư điều gì.


      Tề Tu tới ngồi xuống giường, duỗi tay kéo vào trong lòng, hỏi, " suy nghĩ gì?"


      Thiên Mị miễn cưỡng giương mắt nhìn về phía , “Tôi với quen!” xong lại dời tầm mắt sang chỗ khác bắt đầu suy tư, thấy Tề Tu vẻ mặt trầm.


      Mặc dù người bỏ thuốc là Thư Cầm, nhưng chuyện này tuyệt đối thoát khỏi quan hệ với Thiên Ngữ, phải biết rằng Thư Cầm rất thương đứa con này! nên làm thế nào để hai người bọn họ biết tuyệt phải người dễ khi dễ đây!


      Đột nhiên trước mắt tối sầm lại, Thiên Mị nhìn khuôn mặt tuấn tú phóng đại kia, hoàn toàn thấy vẻ mặt trầm của Tề Tu, giơ tay đẩy cái, rất bình tĩnh, “ chắn tầm nhìn của em rồi!”


      Tề Tu hừ lạnh tiếng, chế trụ gáy hôn xuống, tay kéo áo choàng tắm của , chạy dọc theo đường cong nhu mỹ kia, dường như để biết , bọn họ rất quen thuộc rồi!


      Thiên Mị nhấc chân đạp cái, tức giận , "Tề Tu, tên hỗn đản này, lấy oán trả ơn, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn!"


      Tề Tu đè lại hai chân , nhắc nhở, “Dược tính của em được giải rồi!” Trước lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, liền nhận, nhưng tại quả có chút oan uổng.


      Thiên Mị trầm mặc hồi, sau đó đột nhiên bạo phát, hai người thay đổi vị trí, Thiên Mị nhảy qua ngồi lên người Tề Tu, hai tay nắm lấy cổ áo choàng tắm của , tức giận , "Bản tiểu thư tại eo mỏi lưng đau, biết xấu hổ phải lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn? tên hỗn đản này, em bảo báo ân, chứ phải bảo mưu sát, phải làm nhiều lần như vậy sao? Có phải đời trước chưa từng chạm vào đàn bà hả?”


      Tề Tu đầu tiên là hơi sửng sốt, sau đó trong mắt dần dần nhuộm ý cười, cuối cùng dứt khoát bật cười, thấy Thiên Mị vẻ mặt tức giận nhìn chằm chằm , mới hơi hơi thu liễm nụ cười mặt, giơ tay nhàng vuốt ve lưng , “Là tôi tốt.”


      Kỳ thực Tề Tu thực rất oan uổng, nếu phải là Thiên Mị quấn lấy , muốn nhiều lần như vậy, dù sao là lần đầu tiên, suy cho cùng thuốc kia quá mãnh liệt rồi!


      Thiên Mị yên tâm thoải mái hưởng thụ phục vụ của "đầu sỏ gây nên”, giơ tay đưa đến trước mặt , mở miệng , "Đồ của em!"


      Động tác tay Tề Tu hơi dừng lại, suy nghĩ chút, cuối cùng khom lưng nhìn về phía gầm giường, quả nhiên, Tử Ngọc Bôi lẳng lặng nằm ở đó!


      dường như quên, Triêu Thiên Châu cũng là huyết mạch của Bắc đảo, phải cũng vẫn bị ném vào thùng rác đó sao?


      Tề Tu nhặt lên Tử Ngọc Bôi đặt vào tay , Thiên Mị nhìn Tử Ngọc Bôi nhíu nhíu mày. rất khẳng định Tử Ngọc Bôi nguyên vốn phải cái dạng này, lúc này Ngọc Bôi màu tím kia dường như được phủ lên quầng sáng trắng nhàn nhạt, càng thêm xinh xắn.


      Thiên Mị nhíu nhíu mày, nhìn về phía Tề Tu, Tề Tu có chút vô tội , “Tôi chỉ cầm nó lát."


      Thiên Mị tiếp lời , "Kết quả nó liền nhận làm chủ?”


      Tề Tu ôm , “Em thích cứ lấy !”


      Thiên Mị bĩu môi, ném Tử Ngọc Bôi vào trong ngực , " có hứng thú." Vốn là muốn tạo phiền phức cho mới mới đến trộm Tử Ngọc Bôi, nhưng nghĩ tới lại bồi thêm bản thân mình vào, thực lỗ quá mà!


      Đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, Thiên Mị nhíu nhíu mày, mở miệng , “ có cảm thấy . . . Bầu trời sắp có biến rồi?” Huyết mạch Lam đảo phân thành hai, huyết mạch Nam Bắc đảo nhiều năm như vậy chưa bao giờ nhận chủ, nhưng tại đột nhiên lại đều nhận chủ, cứ luôn khiến người ta cảm thấy phát sinh đại nào đó nha!


      Tề Tu mặn nhạt , “Có lẽ vậy!” Xem bộ dáng là tuyệt quan tâm vấn đề bầu trời có hay có biến.


      Mà lúc này Tề gia ầm ĩ nhiều ngày, huyết mạch bị trộm là chuyện nghiêm trọng cỡ nào chứ! tại Đông Phương gia và Âu Dương gia cũng làm gì khác, chỉ cùng Tề gia nghĩ biện pháp, mà tức giận nhất lại thuộc về Tề lão gia tử, bởi vì thời khắc mấu chốt này, ông ta lại tìm được đứa con trai “bảo bối” kia!
      Dunghyt97, biu~biu~biu, Fuu3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :