1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tu La chi sủng - Nhược Thủy Lưu Ly (Update 72/105 - Từ c69 vào VIP)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      con thiên ngữ xem ra là kẻ ngu nhất trong mấy người tô hạo bùi nhiễm tề mặc và thiên mị luôn a..... người ngu ngốc như vậy làm sao mà đấu lại bọn người thiên mị kia chứ.... những vậy còn tự mình đa tình tưởng là mình thông minh.....haaiiizzz tks nàng a

    2. Nguyệt Kim

      Nguyệt Kim Member

      Bài viết:
      74
      Được thích:
      51
      Sau này chị nữ 9 sống lại vô thân xác Têˋ Bảo Bảo hay chỉ thay đổi thân phận thôi vậy bn, bật mi´ cho mình chút nha :yoyo45::yoyo45::yoyo44::yoyo44:

    3. xuanquynhdesign

      xuanquynhdesign Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,666
      Hằng Lê thích bài này.

    4. xuanquynhdesign

      xuanquynhdesign Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,666
      Chương 13: Thân mật cách tự nhiên như thế


      “Thiên Ngữ là cái thá gì chứ, gia chủ Thiên gia chỉ có thể là mình, Tô Hạo cũng chỉ có thể là của mình!” thanh tận lực đè thấp mang theo phẫn hận, hoàn toàn rơi vào tai Thiên Ngữ.


      Thiên Mị lại lẩm bẩm thêm vài câu, sau đó cúp điện thoại, xách theo hòm thuốc dần dần xa.


      Thiên Ngữ từ chỗ tối bước ra, mặt đều là phẫn nộ cùng khinh thường. ta cho mình là ai? ta muốn là có thể chiếm được sao? Cũng nhìn lại thân phận của mình, chẳng qua chỉ là đứa con bị cha vứt bỏ mà thôi, bằng sao cha lại tống khứ ta Mỹ mà chẳng thèm dòm ngó tới như thế!


      Khi ghét người đến cực điểm, muốn tự tay đoạt lấy những thứ thuộc về ta, để ta tận mắt nhìn thấy thứ mình thích từng món từng món xa, khiến ta thống khổ vạn phần, tại Thiên Ngữ đối với Thiên Mị chính là loại tâm tình này.


      Chị em ruột sao? Đối với chị đột nhiên xuất này, Thiên Ngữ tuyệt có chút cảm tình nào. Vốn là tiểu thư cao cao tại thượng, đầu luôn bao phủ hào quang lóng lánh nhất, hưởng toàn bộ cưng chìu của cha mẹ, nhưng đột nhiên có ngày xuất kẻ đoạt những thứ vốn thuộc về ta, ghét chẳng lẽ lại thích sao?


      Giờ lại còn muốn cướp vị trí gia chủ của ta? Hừ! bất nhân đừng trách tôi bất nghĩa, thứ muốn, tôi phải đoạt được toàn bộ!


      Tề Mặc về đến phòng, mới vừa nằm xuống giường, liền nghe tiếng cửa mở.


      “Tô Hạo chết tiệt, dám chiếm tiện nghi của lão nương, cho chết tử tế được!” Thiên Mị cầm khăn ướt ngừng chà mu bàn tay, sau cùng hung hăng ném vào thùng rác.


      Nghe thấy những lời lảm nhảm đầy phẫn hận của Thiên Mị, khóe miệng Tề Mặc hơi nhếch lên, chỉ thoáng qua rồi biến mất.


      Đặt hòm thuốc lại chỗ cũ, xoay người thấy cái thây sống to đùng nằm giường, Thiên Mị bĩu môi, cũng quản , chỉ lấy ra gối ôm bằng nhung hình con chó ôm vào trong lòng, nằm sang bên kia giường, khi có chuyện gì làm tất nhiên là ngủ rồi!


      Tề Mặc vừa mở mắt liền thấy đống lông trăng trắng, hai tay hai chân Thiên Mị quấn lấy con chó bông kia, đầu chôn dưới đầu chú cún, chỉ có thể thấy mái tóc quăn. Khóe miệng Tề Mặc giật giật như muốn cười, cuối cùng lại đè lại.


      "Cốc cốc..."


      Tiếng gõ cửa vang lên, Thiên Mị trực tiếp cước đạp tới, buồn bực , " mở cửa."


      Tề Mặc liếc nhìn mu bàn tay hơi hơi phiếm hồng của , mở miệng hỏi, “Em xác định muốn tôi ?”


      Yên lặng hồi, Thiên Mị đột nhiên bật dậy, có chút cáu kỉnh cào cào tóc. Tốt nhất đừng là Thiên Nghiêm! Lúc nào cũng quấy rầy nghỉ ngơi, thực thấy tính tình dễ chịu lắm đúng !


      Cửa phòng hé ra, thấy người bên ngoài, mở banh cửa, kéo người bên ngoài vào, “Rầm” tiếng, đóng cửa lại, mới dạy dỗ, “Hai người các , chú ý thân phận của mình chút xíu nào sao?” Nghênh ngang thế này, là sợ ai cho là nội gian đúng ?


      Tề Hiền ngẩn người, sau đó dứt khoát xoay người hỏi, “Thiếu gia, người có cần bôi thuốc ?” Trước đó y nhìn thấy rành rành, e rằng Thiên Mị dốc hết sức bình sinh ra xài, ra tay nặng như vậy, y hoài nghi thiếu gia có thể bị nội thương.


      Nhìn vẻ mặt lo lắng của Tề Hiền, giống như rất sợ Tề mặc chết bất đắc kỳ tử, Thiên Mị khỏi rút rút khóe miệng, đột nhiên quyến rũ cười, mở miệng ủy khuất , “Tề Hiền, người ta là thục nữ hàng đấy, thục nữ giết người.”


      Tề Hiền liếc cái, lại thu hồi ánh mắt, nhủ thầm trong bụng, cho dù là thục nữ cũng là thục nữ bạo lực!


      Nhìn biểu tình cho là đúng kia của y, Thiên Mị nguy hiểm híp híp mắt, cười càng thêm xán lạn, muốn sán lại gần, Tề Mặc lại đột nhiên duỗi tay kéo vào trong lòng, với Tề Hiền, “ cần!” Thiên Mị mặc dù nhìn như ra tay rất nặng, kỳ thực nắm đấm rơi xuống người tan mất toàn bộ lực đạo, nghĩ tới thậm chí ngay cả Tề Hiền cũng nhìn ra.


      Liếc nhìn Tề Hiền vẫn còn đánh giá, Thiên Mị tựa hồ như suy nghĩ làm thế nào để dạy dỗ y, Tề Mặc vô ý thức vươn tay vuốt tóc , ánh mắt lộ nét suy nghĩ sâu xa, có lẽ vẫn còn đánh giá thấp .


      Thiên Mị như cười như nhìn Tề Hiền, nhìn đến da đầu Tề Hiền tê dại trận, rốt cục y nhịn nổi, thô lỗ quát, “ vốn bạo lực rồi!”


      Tề Mặc phục hồi lại tinh thần, thu tay dừng lại đuôi tóc , tự nhiên vòng lên eo , nhàng vuốt ve chiếc nhẫn xanh thẫm ngón cái, dường như định xen vào.


      Thiên Mị cười cười, dựa vào phía sau chút, lười biếng nhìn Tề Hiền, cười , "Tiểu Hiền, làm gì sợ tôi dữ vậy?”


      “Tôi . . .” Tề Hiền sửng sốt, đúng vậy! Y làm gì phải sợ ? muốn rống lại câu “Tôi sợ !” nhưng nhìn thấy bộ dạng hai người ôm nhau thân mật như vậy, vẫn là rất có can đảm nuốt xuống, y thể đắc tội với Thiếu phu nhân tương lai nha!


      Thiên Mị thấy y lại dần dần khôi phục bộ dáng nghiêm trang, thú vị bĩu môi, ngược lại chú ý tới lúc này giữa và Tề Mặc có bao nhiêu ái muội. Thân mật thế này dường như biết bắt đầu từ lúc nào biến thành tự nhiên như thế.


      Cúi đầu đúng lúc nhìn thấy chiếc nhẫn tay Tề Mặc, Thiên Mị vẫn còn có chút cam lòng, lại dùng sức rút rút. Lại vẫn nhúc nhích, khỏi có chút buồn bực, bảo bối của nha!


      Loại tình nhận chủ này chỉ có vài nhân vật nòng cốt của số đại gia tộc mới biết được, vật có thể nhận chủ đều có linh tính siêu phàm sẵn có. Vật như vậy cực kỳ hiếm thấy, trăm năm khó gặp, cho nên cũng thể trách Thiên Mị phóng khoáng, mắt thấy bảo bối tới tay cứ như vậy mà bay vào tay người khác, thực khiến người ta có chút buồn bực.


      Buồn bực nhất chính là, có thể sau này Tề Mặc dùng bảo bối này đối phó ! Aiz . . . căn bản chính là tự cung cấp vũ khí cho kẻ địch mà!


      Khóe miệng Tề Mặc mang theo ý cười, mặc cho trừng mắt nhìn chiếc nhẫn kia, ánh mắt khỏi rơi vào chiếc vòng ngọc cổ tay . Vòn ngọc kia hệt như hồ nước sâu xanh ngắt, chói mắt, nhưng càng nhìn lại càng làm người ta mê muội.


      Ánh mắt kia quá mức ràng, nhưng Thiên Mị cũng che giấu, phóng khoáng mặc cho nhìn. Cho dù Tề Mặc đoán được thế nào, dù sao Huyết là của , giống như thứ đen đen xanh xanh nào đó, nghĩ đến lại liếc mắt trừng chiếc nhẫn kia, sau đó cũng nghĩ thêm nữa. Là của cuối cùng cũng là của , phải của cưỡng cầu cũng vô dụng.


      Lúc ăn cơm, Thiên Mị chú ý tới Thiên Ngữ dị thường trầm mặc, làm ra chuyện gì nữa.


      Nửa đêm, đột nhiên vang lên trận gõ cửa dồn dập, Thiên Mị ngồi dậy, chậm rãi mở cửa, chỉ thấy giúp việc luống ca luống cuống , “Tiểu thư, tôi vừa thấy bóng đen vào phòng nhị tiểu thư, tôi lo . . .”


      Nhìn bộ dạng lo lắng của giúp việc, Thiên Mị phụ mong đợi của mọi người mở miệng , “Để tôi xem sao.” Khi lướt qua người giúp việc kia, khóe miệng mang theo nụ cười hồ ly. Cái Thiên Ngữ này, chút chuyện như thế cũng có thể làm đến trăm ngàn chỗ hở, nếu ngồi vị trí gia chủ Thiên gia, Thiên gia chỉ sợ nguy hiểm thôi!


      Nhìn rời , giúp việc kia thở phào nhõm, giơ tay lau mồ hôi nơi thái dương, ngược lại vội vàng theo. Thực ra là sợ mình sơ ý dính líu vào, nhưng nhị tiểu thư phân phó, ta lại dám nghe. Đứng hồi, cũng dám theo xem náo nhiệt, vội vàng chạy tóe khói về phòng mình.
      Dunghyt97, phuongnhat, lhngan04014 others thích bài này.

    5. Nguyệt Kim

      Nguyệt Kim Member

      Bài viết:
      74
      Được thích:
      51
      Giựt tem, he he, Tề Hiền dễ thương qua´, em chấm a rồi đấy :tungtung::tungtung:
      xuanquynhdesign thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :