1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tuấn Hồ - Bồng Vũ (46C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 34



      xong mạnh mẽ hôn lên môi của , ở môi của bừa bãi chà đạp cắn mút.


      「 Ưm……」 Hướng Uyển Thanh ra sức giãy dụa,nội tâm vừa hận vừa tức.


      La nhìn người phụ nữ mình chịu nhục, cơn tức nháy mắt quét qua cả người , trong mắt càng lên tia sát khí lạnh như băng khiếp người.


      lâu có tức giận như vậy.


      lâu sau Lưu Chí Tuyên mới buông Hướng Uyển Thanh ra,sắc mặt khiêu khích theo dõi , ngông cuồng :「 Thấy chúng tôi thân mật như vậy, ngươi tốt nhất đừng đến mò mẫm đến, ngoan ngoãn bố trí hội trường.Nếu biểu tệ tôi suy nghĩ cho ngươi tham gia hôn lễ của chúng tôi」


      để ý tới Lưu Chí Tuyên chẳng qua là sâu nhìn đôi môi sưng vù của Hướng Uyển Thanh, nhìn ràng tức giận đến đỏ mắt nhưng vẫn như cũ cố nén nước mắt, liều mình lấy ánh mắt ý bảo phải bình tĩnh, đừng xúc động……


      Ngực chấn động và cảm động.


      này là vì mới lưu lạc đến tận đây, vì mới chịu cuộc sống đau khổ của con người, nếu còn hiểu được khổ tâm của xứng để .


      Bởi vậy hắm mím chặt đôi môi, nén lòng tràn đầy phẫn nộ, nén xúc động muốn xé nát Lưu Chí Tuyên, quyết định dùng loại phương thức khác để xả hận thay Hướng Uyển Thanh và chính mình.


      「 Đúng, tôi thực có lỗi gây nhiều phức tạp như vậy,tôi sau này ta chú ý lời của mình cùng Hướng tiểu thư bảo trì khoảng cách, xin ngài tha thứ.」 cố ý ăn khép nép.


      Lưu Chí Tuyên sửng sốt chút, dường như nghĩ tới thái độ lại thay đổi đột ngột như vậy.


      「 Ngươi đừng tưởng như vậy có thể lừa gạt được tôi……」Phản ứng của La ngược lại làm cho biết theo ai.


      「 Tôi chỉ là muốn ràng, tội gì vì nhất thời động tâm mà phá vỡ chiêu kinh doanh bài vất vả mới có được, xin cho tôi lập tức làm việc,tôi phải nhanh chút đính hoa, để bố trí hôn lễ của hai người.」 mỉm cười, ánh mắt nhanh chóng liếc cái về phía Hướng Uyển Thanh.


      Chờ giải quyết hết tất cả, đón em về bên cạnh ……


      ở trong lòng đối với .


      Lưu Chí Tuyên trừng mắt lúc lâu, mới đó mới bảo thủ hạ thu lại súng, sau đó cảnh cáo :「 Ngươi tốt nhất đừng đùa giỡn, La .」


      「 Tôi có đùa giỡn nha? Vì người phụ nữ bị hủy thanh danh cùng nghiệp của tôi,đây cũng phải là phong cách của tôi. yên tâm, nếu tôi cần đàn bà còn có rất nhiều lựa chọn khác」 tự giễu cười .


      Lưu Chí Tuyên bị khiến cho có chút buồn bực, bất quá cũng muốn phớt lờ, hừ lạnh,「 Ngươi quả nhiên biết lí lẽ, La , ngươi như vậy an phận làm chuyện của ngươi, đừng chọc ta giận.」


      「Tôi hiểu được.」 gật gật đầu.


      「 Tốt lắm, tôi phải đưa Uyển Thanh ..chúng tôi bận rất nhiều việc, nơi này giao cho ngươi.」 Lưu Chí Tuyên ôm Hướng Uyển Thanh, thầm nghĩ cũng dám dính vào mới đúng.


      thành vấn đề.」 Môi nhướng lên.


      Lưu Chí Tuyên nhanhquay đầu căn dặn thủ hạ,「 Các ngươi ở lại đây giúp đỡ thầy La, nếu có『 tình hình 』gì, lập tức cho ta biết.」


      「 Dạ.」Hhai gã thủ hạ hiểu ý trả lời.


      Lưu Chí Tuyên nghe thế mới ôm lấy Hướng Uyển Thanh ra khỏi phòng.


      La theo dõi bóng dáng , nụ cười dần dần trở nên lạnh lẽo.


      Lưu Chí Tuyên này quá coi thường , hôn lễ ngày mai cho tên thiếu gia biết trời cao đất rộng này thấy chút, gặp phải Hồ vương ngàn năm này có kết cục đáng sợ như thế nào.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 35



      Hội trường hôn lễ đẹp giống như tiên cảnh nhân gian!


      La ra tay thiết kế đa số hoa hồng thuần trắng nở rộ ở toàn bộ đại sảnh tiệc cưới, mà trong đó khiến người ta chú ý nhất chính là bó hoa hồng lam tuyệt sắc.


      La lấy cái mâm thủy tinh thay cái đĩa để bày「 Lam công chúa 」, lót bên trong là đủ loại hoa cỏ rực rỡ giống nhau giống như đem mùa xuân gom vào chung bàn tiệc mừng, mềm mại nhàng làm ọi người vào hội trường đều liên tục than phục.


      La bị thuộc hạ của Lưu Chí Tuyên theo dõi, đành tìm đến đây vài tên học trò ngủ nghỉ, dùng hơn hai mươi mấy giờ mới hoàn thành nghiệp vĩ đại này.


      Chẳng qua là vừa bố trí xong, hai gã thuộc hạ của Lưu Chí Tuyên liền áp La rời khỏi hội trường, là muốn hộ tống về tiệm Xuân Lưu Hoa.


      「Thiếu gia chúng tôi , hy vọng trở về đổi lại quần áo rồi đến tham gia hôn lễ.」


      La đương nhiên biết ý đồ của Lưu Chí Tuyên, lợi dụng xong muốn tiêu diệt , xem ra tiểu tử này so với tưởng còn hung ác hơn.


      Vô phương, lâu như vậy chưa từng gặp người nào nham hiểm như vậy nha? Lưu Chí Tuyên muốn đấu với còn kém xa lắm nha!


      Lạnh lùng mỉm cười, thuận theo hai người kia ra hội trường,vào thang máy xuống bãi đỗ xe. liếc mắt tới vị trí máy nhắm, tính chuẩn góc độ, xoay mình về phía trước chạy .


      「shit, chạy!」Hai người kia kinh hãi, lập tức đuổi theo.


      rất nhanh chạy vào góc tối, hai người kia theo chạy vào, chẳng qua là khi bọn họ chạy vào trong bóng tối,đột nhiên xuất đôi móng vuốt như quỷ phóng ra, bay thẳng đến cổ của bọn họ –


      「 A!」


      Hai tiếng kêu thảm vang lên nhưng rất nhanh thanh liền tiêu thất, tiếp theo trận máu tanh trong bóng đêm phiêu tán ra, bốn phía tràn ngập mảnh ác mộng.


      La từ trong bóng tối ra cười lạnh ngắm thi thể, đột nhiên cảm thấy loại hưng phấn khoái cảm săn giết quen thuộc nổi lên.


      Tim đập gia tốc, máu trong người vẫn nóng, trong cơ thể nơi nào đó yên lặng hồi lâu giờ xao động sống lại, linh hồn phệ huyết kia kêu gào muốn giải phóng……


      Phút chốc nữ học sinh giúp bố trí hội trường từ trong thang máy ra, thấy liền vui mừng hô to:「 Thầy, ra thầy ở trong này……」


      Trong lòng cả kinh,thần trí bị kéo lại mới phát chính mình ở vừa rồi giết người, bản tính dã thú giống như !


      Ngoài kinh hoảng ra để ý đến kia chào hỏi mình, trực tiếp vọt vào phòng rửa mặt, bất an nhìn chằm chằm gương tường, kiểm tra mặt mình.


      May mắn là khuôn mặt tuấn tú này vẫn như cũ, nhưng tay phải của lại nhất thời trở lại như người được,móng vuốt bén nhọn dính đầy máu, mu bàn tay thậm chí còn có lông.


      thở hốc vì kinh ngạc,tay nhịn được phát run.


      Nhất định là do Phong hồn châm tác quái, nó hút tinh lực người , hại tướng mạo lại bắt đầu thoái hóa……


      ! được! vất vả thoát khỏi hình hồ, vất vả sửa thành thân tuấn mạo gặp được Hướng Uyển Thanh,


      muốn lại biến trở về ! Tuyệt muốn……


      Sợ hãi công chiếm tâm , trong lúc hoảng loạn ý niệm đột nhiên tiến vào trong đầu .


      Có lẽ ăn them tim của nào đó có thể cung cấp ít năng lượng……


      thích ……


      Ý tưởng điên cuồng này làm phấn chấn, nheo lại đôi mắt hẹp dài quay đầu nhìn về phía bên ngoài, ngửi được mùi thơm của phái nữ mà càng lúc càng gần.


      Nữ học trò sùng bái, ái mộ ở bên ngoài……


      「 Thầy,thầy sao chứ?Sắc mặt thầy tốt, có phải khỏe hay ?」 Nữ học trò kia dường như lo lắng , ở phòng phòng rửa mặt la lên.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 37



      Trong hội trường kết hôn nổi lên hành khúc, Hướng Uyển Thanh bị Lưu Chí Tuyên cường kéo vào trong hội trường, sắc mặt của so với lụa trắng người còn tái nhợt hơn, ngũ quan xinh đẹp lạnh cứng có tức giận, bước chân lại nặng giống như khối chì……


      ràng là việc vui nhưng khuôn mặt lại giống như khóc tang, thậm chí đôi con ngươi còn chứa đầy nước mắt, sắc mặt chẳng những có nửa điểm vui mừng, quả thực giống như chịu cự hình thống khổ vạn phần.


      đúng là rất đau khổ bởi vì vừa rồi ở trong phòng nghỉ, Lưu Chí Tuyên đột nhiên mang theo nụ cười ác liệt cho biết, sau khi La bố trí xong hội trường, bị phái thủ hạ 「 xử lý 」.


      giật mình kinh ngạc, sau lúc lâu mới hiểu được ý của , nhất thời kinh hãi trừng lớn hai mắt hít mạnh ngụm khí.


      …… Giết ấy?」Giọng run hỏi.


      người phiền toái giữ lại chỉ làm lòng cho ta phiền lòng, dù sao lợi dụng xong rồi dứt khoát giải quyết .」 Lưu Chí Tuyên cho cùng giết người giống như việc đáng kể.


      làm sao có thể làm chuyện này? Làm sao có thể……」 đau lòng dường như vỡ vụn, ngay cả mở miệng hít thở cũng có.


      「 vì sao thể? Chỉ cần ta thấy vừa mắt, ai cũng có thể trừ bỏ.」 tàn ác cười.


      phải người! là ác ma!」 tức giận khóc kêu.


      「 A,nhìn em xem ,làm sao thương tâm như vậy nha? Bất quá chết, em cứ khổ sở như vậy được gì nha! thích thấy em vì người đàn ông khác khóc.」 Lưu Chí Tuyên nắm cằm của hừ lạnh .


      「 Phụt!」 hít ngụm khí, hướng phun ra ngụm nước miếng, giận thể đánh :「 Cút ngay! Đừng chạm vào tôi!」


      sửng sốt sau đó lập tức nổi giận điên cuồng hét lên:「Tiện nhân này –!」


      vốn muốn đánh bữa, nhưng lại nhớ tới hôn lễ sắp tới, mới vội vàng dừng quả đấm ở trước mặt .


      「 Được lắm, lá gan của em càng lúc càng lớn, sao, đêm nay chơi với em tốt.」 hung hăng nở nụ cười, mười ngón tay còn phát ra tiếng vang.


      Thân thể ngừng phát run, phải vì sợ mà là cả trái tim đau đớn thể chống đỡ.


      Giờ khắc này chỉ muốn chết.


      Mất La ra làm đau khổ như vậy, rốt cục hiểu được, sở dĩ hạ phàm phải là đơn thuần khuyên hồi chồn bạc, mà là khó có thể điều khiển suy nghĩ trong lòng của mình……


      Thời khắc hôn lễ vừa đến, cũng nghĩ tới muốn chạy trốn, chẳng qua là giống như người vô hồn bị Lưu Chí Tuyên lôi ra phòng nghỉ vào hội trường.


      Mọi người vỗ tay thanh nghe tới giống như chuông báo tang, khó khăn ngẩng đầu liền thấy 「 Lam công chúa 」, xoay mình đứng lại mở to hai mắt, tim giống như bị người ta rút ra.


      nhớ đến La từng đem hoa cài lên mép tóc của , trong nhắt mắt tim tan nát nước mắt ngừng rơi xuống.


      a! Mặc kệ là người hay là hồ, mặc kệ ma quỷ quái hay là ai, chính là nha……


      Vừa thấy khóc rống thất thanh,tất cả người trong hội trường ồ lên,người nhà họ Lưu nhìn qua cảm thấy mất hết mặt mũi, Lưu Chí Tuyên tức giận đến mặt biến sắc, cắn răng nhìn khẽ :「 Ngoan ngoãn hoàn thành hôn lễ với tôi! Bằng tôi tuyệt đối tha cho ……」


      để ý đến lời cảnh cáo của , mạch cúi đầu khóc nức nở, khóc đến các tân khách đều há hốc mồm, khe khẽ .


      Lưu Chí Tuyên nhịn được thẹn quá thành giận, cơn tức bộc phát rốt cuộc duy trì được bộ mặt giả dối, cả người phát điên bạo thanh mắng to:「 muốn chết –」


      Sau khi gầm lên, cầm lấy bình hoa dung để trang trí trực tiếp nện xuống đầu của Hướng Uyển Thanh –


      「A –」 Tất cả người ở hội trường cùng kinh hô.


      lúc nguy hiểm, bóng trắng lớn tung người bay đến đẩy Hướng Uyển Thanh ra, dùng thân mình thay trúng đòn.


      Bình hoa đánh lên bóng trắng kia, tiếng vỡ vụn vang lên, bóng trắng kia thét lớn tiếng nhưng vẫn dũng mãnh như cũ vô cùng gọn gàng rơi xuống mặt đất che ở trước người Hướng Uyển Thanh, khiêu khích về phía Lưu Chí Tuyên.


      「Woa –」


      Mọi người đều kinh thanh thét chói tai, chung quanh bôn đào, bởi vì, cái kia thân hình khổng lồ bóng trắng, đúng là tướng mạo của con hồ ly màu trắng!


      Hướng Uyển Thanh nghĩ đến mình nằm mơ, trừng lớn hai mắt đẫm lệ lâu phản ứng.


      La ? có chết……


      Mắt hồ ly bạc nhìn chằm chằm vào Lưu Chí Tuyên, mà Lưu Chí Tuyên sớm sợ tới mức ngốc quên cả việc muốn chạy trốn.


      「 Chí Tuyên, mau tránh ra!」 Lưu phu nhân lo lắng với con mình, vội vàng hô to.


      Lưu Chí Tuyên lúc này mới tỉnh ngộ, xoay người muốn chạy, nhưng mới cất bước chồn bạc liền bay đến, hung hăng trảo phá ngực , móng vuốt xâm nhập vào da,máu tươi liền chảy ra.


      「 A–」 ngã nghiêng về phía sau, vừa sợ vừa đau.


      「 Chí Tuyên –」 Lưu phu nhân sợ tới mức dường như té xỉu.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 38



      Mau cứu cứu con tôi, mau a!」 Lưu phụ gấp đến độ hướng nhân viên khách sạn đứng bên công tác rống to.


      Cư nhiên có con hồ ly chạy đến tiệc cưới gây rối, chuyện này quả thực làm cho người ta thể tưởng tượng, trường sớm loạn thành đoàn, vừa thấy bạch hồ công kích người,lại khống chế được, hơn nữa bạch hồ hung mãnh dị thường căn bản có người dám tiến đến cứu người.


      Bạch hồ dường như chỉ nhằm vào Lưu Chí Tuyên, thấy ngã xuống rồi lại lần nữa tung người nhảy lên, chân trước giẫm lên ở ngực , móng vuốt còn kiêu căng để ở cổ giống như bất cứ lúc nào cũng có thể cắt đứt.


      , cứu mạng a –」 Lưu Chí Tuyên run rẩy hô to.


      「 Hừ……」 Bạch hồ lạnh lùng trừng mắt Lưu Chí Tuyên, cúi đầu cố ý ở bên tai hé ra răng nhọn, phát ra tiếng gầm dọa người.


      「 Oa — mẹ, cứu con! Mau cứu con!」 Lưu Chí Tuyên giống như đứa khóc kêu.


      Hóa thân thành hồ ly bạc La nghĩ đến Lưu Chí Tuyên đúng là loại lấn thiện sợ ác, khinh thường hừ tiếng,tung chưởng chém ở bên má trái của .


      Hướng Uyển Thanh sửng sờ ở bên,thấy Lưu Chí Tuyên bị đáng, biết La là ở vì trút giận nhưng trong lòng lại là kích động còn có lo lắng.


      cứ như vậy xuất diện mạo ở trước công, nếu như bị người ta phát đỉnh đỉnh đại danh hoa nghệ sư La lại là con hồ ly bạc, chẳng phải dẫn đến nhiều chuyện phiền phức hơn sao?


      「 A……」 Lưu Chí Tuyên bị đánh đến mắt nổi đom đóm đau đến rốt cuộc kêu được.


      Đúng lúc này nhân viên bảo vệ khách sạn tới, cầm trong tay vật gây tê nhắm ngay La mà phóng ra.


      「 Cẩn thận!」 Hướng Uyển Thanh thấy thế lập tức lên tiếng cảnh báo.


      La nhanh nhẹn tránh khỏi……


      trường tân khách sớm chạy bốn phía, ngay cả người nhà họ Lưu cũng rời khỏi hội trường,nhân viên bảo vệ nhìn về phía Hướng Uyển Thanh đứng bất động tại chỗ, vội vàng bảo rời .


      「 Chạy mau! Tiểu thư, con hồ ly này hung dữ quá, rất nguy hiểm!」


      Hướng Uyển Thanh đứng yên ngoảnh mặt làm ngơ, ánh mắt của vẫn đuổi theo La , giống như chỉ có tồn tại duy nhất trong mắt .


      Bảo vệ thấy bất động nghe, có cách nào đành phải cứu Lưu Chí Tuyên ra trước, vì thế ý đồ tiếp cận Lưu Chí Tuyên té mặt đất rên rỉ, nhưng La cho bọn họ tới gần hung mãnh nhảy lên người Lưu Chí Tuyên, muốn ngăn cản bọn họ tiến lên.


      「 Trời ạ, con hồ ly bạc này có phải có thù oán với Lưu thiếu gia hay ? Cũng chỉ đối phó mình ……」 Bảo vệ lẩm bẩm hoài nghi.


      La cố ý tra tấn Lưu Chí Tuyên chính là buông ra , móng vuốt còn có ý vô tình quơ ở mặt ,làm sợ tới mức cả người run rẩy.


      Ngay lúc mọi người chân tay luống cuống là lúc nhóm thuộc hạ của Lưu Chí Tuyên chạy v vào, mỗi người đều cầm trong tay côn cùng với súng lục vây quanh người La .


      La lạnh lùng nhìn bọn họ chung quanhbỗng nhiên triển khai công kích, này bọn thuộc hạ dùng gậy đánh tới nhưng vẫn như cũ phải đối thủ của La , nhảy cái cắn tay trong đám người đó, tiếp theo móng vuốt cắt gương mặt tên còn lại, sau đó linh hoạt lủi dưới chân người thứ ba, hung hăng cắn bắp chân người nọ……


      「 Hu hu –」


      Cả đám người khóc thét vang lên, đám thuộc hạ kia cũng từ từ ngã xuống, mỗi người người tất cả đều là vết thương,máu đỏ thẩm phun ra làm những đóa hoa thuần trắng nhiễm lấm tấm điểm đỏ.


      Trong đó gã thuộc hạ thừa dịp chưa bị thương nặng nhằm phía Lưu Chí Tuyên, nâng dậy chuẩn bị đưa cách xa nơi nguy hiểm này, mắt lạnh La thoáng nhìn thấy muốn ầm ĩ nửa, trực tiếp nhằm phía Lưu Chí Tuyên, Lưu Chí Tuyên hoảng sợ quay đầu, ngay tại giờ khắc này móng vuốt vừa vặn đâm vào vai của .


      「 A–」 đau đến thét chói tai quỳ rạp xuống đất, máu từ vai ngừng chảy ra.


      Thuộc hạ kia sợ hãi, rốt cuộc bất chấp dường như tự mình bỏ chạy.


      La bỏ qua tính lần giải quyết , vì thế chuẩn bị nhảy lên, đột nhiên Hướng Uyển Thanh ra tiếng ngăn lại.


      「 Dừng tay! La !」


      La ngẩn ra nhíu mày lại nhìn .


      「 Đủ rồu, đừng vì mà mang thêm tột sát sinh, đừng để ý đến , chúng ta thôi!」 muốn làm lớn mọi chuyện.


      「 Nhưng mà cứ bỏ qua cho như vậy khỏi sau này……」 La chỉ cảm thấy nên buông tha Lưu Chí Tuyên dễ dàng như vậy.


      「 Em muốn thấy cũng muốn ở lại chỗ này, chúng ta cùng nhau thôi!」 vươn tay về phía .


      đau lòng nhìn , hề kiên trì trở về bên người , lấy mặt nghiêng nhàng ma sát lòng bàn tay của , khom người ôm lấy cổ , đem mặt vùi vào da lông của , trong lòng tràn đầy rung động mất vật quý nhất sao đó lại được.


      Mọi người núp ở bên ngoài nhìn thấy tình cảnh này đều ngây dại,bạch hồ hung ác ở trước mặt Hướng Uyển Thanh ôn thuần giống như sủng vật, hoàn toàn cảm giác ra cảnh giết chóc trước đó.


      「 Dẫn em , đưa em rời khỏi nơi này, mau dẫn em ……」 thấp giọng .


      La gật gật đầu nhàng liếm hôn mặt của , dắt dọc theo hồng thảm chậm rãi ra hội trường.


      Tuy rằng thực quỷ dị nhưng dáng mặc áo cưới và bạch hồ gắn bó thảm hồng lại giống đôi cuồng nhiệt, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy loại hạnh phúc khó có thể thành lời…………


      Tất cả mọi người nín thở nhìn bọn họ, dám tới gần, mà Lưu Chí Tuyên ngã vào hội trường miễn cưỡng mở hai mắt trừng bóng người của Hướng Uyển Thanh và hồ ly bạc, mặt lộ ra khiếp sợ sau lại dữ tợn.


      Chỉ có nghe thấy hồ ly bạc mở miệng chuyện.


      Chỉ có nghe thấy Hướng Uyển Thanh gọi hồ ly bạc là「 La 」.


      Có thể sao? Chuyện vớ vẩn này lại xảy ra ở trước mắt , La phải người? …… là con hồ ly bạc?


      ngờ là súc sinh? súc sinh…… Chết tiệt!


      Cho dù đau đến ngất , cỗ phẫn nộ còn trong lòng cấp tốc mở rộng, trước khi mất hết ý thức thề buông tha hai người bọn họ.


      Dù có chết cũng buông tha……

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 39



      La hồi phục hình người mang theo Hướng Uyển Thanh trở lại Xuân Lưu Hoa, kinh ngạc nhìn hoa viên rực rỡ này, khỏi cảm khái ngàn vạn than hơi .


      Mới cách mấy ngày mà nơi này cảnh vật như trước nhưng trong lòng hoàn toàn thay đổi.


      Lúc trước đối với nơi này, đối với La đều cảm thấy cực độ sợ hãi hận thể thoát .Nhưng tại có loại cảm giác về nhà……


      「 Vào thay quần áo trước,sau đó nghỉ ngơi tốt!」 La dịu dàng nhìn tâm tư thoáng động.


      còn mặc áo dâu màu trắng, cùng vào phòng ở giống như đêm tân hôn của đôi vợ chồng mới cưới……


      Đây từng là giấc mộng thể chạm vào nhưng tại lại nghiễm nhiên trở thành ,việc này đối với thứ thuộc về mình mà là tàn nhẫn hay là khoan dung?


      Hướng Uyển Thanh nhìn thản nhiên cười, nắm vạt áo vào phòng hoa.


      khí lạnh lẽo nhàng khoan khoái trong phòng quen thuộc như thế, hít sâu hơi mới xoay người nhìn La :「 Trở lại nơi này là tốt, giống như cái gì cũng lo lắng sợ hãi.」


      La mở đèn lên, nhìn chằm chằm dáng người tiều tụy của ở dưới ngọn đèn, nhịn được khẽ vuốt mặt của , thương tiếc :「 Em sợ lắm phải ? nên để em ở lại bên người Lưu Chí Tuyên, thằng khốn kia có thương tổn em hay ?」


      「 Được rồi được rồi, mặc kệ đối với em như thế nào, em còn sợ .」 lắc đầu chủ động tựa vào , ôm eo của , lại tiếp:「 Em chỉ sợ đối phó , khi cho em biết bị giết, em đau lòng căn bản thể hô hấp,em cứ nghĩ đến còn được gặp lại , liền hận thể chết theo ……」


      「 Uyển Thanh……」 ngẩn ra bị giọng nồng đậm tình ý của lay động.


      vất vả mới quyết định vĩnh viễn đem này phần cảm tình này chôn sâu an phận trở về làm hồ , nhưng những lời đó làm tim hoàn toàn đảo lộn.


      「 Em hận chính mình vì sao sớm chút thừa tâm ý chính mình,tại sao luôn muốn đẩy xa ngàn dặm,tại sao ràng nhưng cố tình che giấu…..」 đem tất cả cảm tình của mình lần hết.


      Tim của theo lời tỏ tình của đập nhanh, lý trí từng giọt từng giọt biến mất……


      「 Em , La , giống như từng em từ lúc lâu trước kia !」 ngẩng đầu lên rốt cuộc còn băng khoăng.


      「 Uyển Thanh,……」 Nhìn kích động mà khuôn mặt càng xinh đẹp, ngực rung động.


      「 Em ép trở về nửa, em chỉ muốn vĩnh viễn ở bên cạnh , là người em là vợ ,nếu là hồ em như bạn của hồ, còn sống em cũng sống, biến mất em cũng chết theo , mặc kệ tương lai như thế nào em cũng rời bỏ ……” cao giọng hết giống như lời thề mãi mãi thay đổi.


      Trong lòng trận hồi hộp nhanh chóng cúi đầu che lại miệng của , rất sợ thêm gì nữa trở thành lời sấm truyền, thêm gì nữa cũng dao động quyết định của .


      Chẳng qua là bốn cánh môi vừa tiếp xúc,ngay lúc bọn họ im lìm lửa tình liền lập tức thiêu cháy. thở gấp hơi, đầu óc trong nháy mắt bị dục vọng chi phối, rốt cuộc thể tự hỏi lý tính, thầm nghĩ chặt chẽ khóa trụ cánh môi trơn bóng mềm mại của , thầm nghĩ đem mùi hơm trong miệng chiếm làm của riêng.


      Khi cuồng liệt hôn đến run rẩy, lần đầu tiên hoàn toàn rộng mở trái tim đối với , hề kháng cự cũng lại do dự để tùy ý công chiếm cái miệng của , hơn nữa sợ hãi đáp lại đầu lưỡi trêu chọc của , ngây ngô hôn trả lại .


      thiếu chút nữa bị chủ động của bức điên, rầu rĩ than tiếng, nhanh ôm vòng eo của ,lưỡi càng xâm nhập cuốn lấy lưỡi , thâm tình cuốn mút, buông tha bất kỳ hơi thở của , để cho khí bốn phía chia xẻ chỉ vì mới tỏa ra mùi hương mềm mại……


      Bọn họ ôm hôn trở nên kích cuồng, hơi thở thiêu đốt người ở quanh quẩn trong miệng lẫn nhau, ý loạn tình mê ôm cổ , hai chân chống đỡ thân thể mềm yếu của chính mình, áo cưới rũ xuống bởi vậy hai gò bồng đào trơn bóng nhanh chóng dán vào trong ngực , xúc cảm tốt đẹp kia dường như làm tan rã định lực cuối cùng của .


      tiếng rên rỉ thỏa mãn từ ở chỗ sâu trong ngực vang lên, bắt đầu hôn từ môi dời về vành tai mẫn cảm của , dọc theo sau gáy mê người đến xương quai xanh.


      「 Ừm……」Môi in dấu lửa, hôn đến nơi nào nơi đó như bị thiêu đốt, giờ phút này ngực của cũng bị thiêu đốt……


      「 Uyển Thanh……」 hôn lên đỉnh mềm mại trước ngực làm người ta mất hồn kia, trong thân thể từng tế bào đều khát vọng .


      「 La …… La ……」 vui mừng ôm lấy đầu của , đầu ngón tay xoát qua mái tóc dài của , cảm quan trở nên sâu sắc dị thường.


      hừ tiếng muốn kéo áo ngực xuống, bỗng dưng quay đầu , vừa vặn thấy khuỷu tay có dấu răng hồ, nhất thời cả người cứng đờ giống như cảnh tỉnh tất cả kích tình trong nháy mắt biến mất.


      được!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :