1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tuấn Hồ - Bồng Vũ (46C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 23



      Màu lông thuần trắng mềm mại, tuy rằng bị mưa dội lên nhưng vẫn ngạo nghễ xuất sắc, khí thế hào hùng.


      Ở nơi này lại có loài động vật như vậy sao……


      khó có thể tin kinh ngạc, cảm thấy quá mức quỷ dị, quỷ dị đến nỗi làm cho người ta cảm thấy như nằm mộng……


      「 Hí……」Bạch Hồ trừng mắ phát ra tiếng kêu hung mãnh, toàn thân tràn ngập sát khí.


      lui về phía sau trực giác mách nên nhanh chạy trốn, nhưng mới chuẩn bị bò người lên, con Bạch Hồ kia đến trước trước mặt , ngăn cản đường của , hơn nữa đôi mắt hẹp hung dữ tập trung vào ,giống như cảnh cáo , thành con mồi của nó tốt nhất đừng hành động thiếu suy nghĩ.


      「 Ngươi…… Muốn giết ta sao?」 nín thở hỏi, giống như nó có thể nghe hiểu được tiếng người.


      Bạch hồ phun hơi thở, chậm rãi đảo quanh , miệng dài hơi hơi mở ra giống như đùa cợt lại giống ở uy hiếp, vẻ mặt kia quả thực giống như con người.


      Đột nhiên ý nghĩ kỳ lạ lọt vào trong đầu , tổng cảm thấy con hồ ly này rất giống người kia……


      Tim mới động,Bạch hồ đột nhiên liền đánh tới, kinh hãi vội vàng tránh sang bên, nhưng động tác của bạch hồ cực nhanh còn kịp trốn, nó áp đảo, móng vuốt thậm chí còn để ở trái tim của .


      「 Ưm……」 trừng lớn mắt, khuôn mặt nhắn sớm sợ tới mức trắng bệch.


      「……」 Bạch hồ hướng sát vào người , quát nạt nhe răng trợn mắt.


      Hơi thở hung mãnh của nó phun lên mặt , ánh mắt đằng đằng sát khí, sắc bén đến nổi muốn đâm vài lỗ thủng người .


      Cả người tự giác run lên dường như có thể biết trước bản thân cách cái chết xa……


      Khi Bạch hồ mở miệng rộng ra hướng về phía cổ cắn xuống, cam chịu số phận nhắm mắt lại, tinh tường cảm giác được hàm răng bén nhọn cắn vào cổ.


      Đau quá……


      muốn gọi nhưng kêu ra tiếng,muốn động đậy cũng động đậy được, chỉ có thể bất lực ngồi phịch ở tại chỗ để nước mưa cọ rửa mặt của , thân thể của , còn có tự trách của .


      Đây là báo ứng sao? Bởi vì có lỗi với Lưu Chí Tuyên cho nên ông trời trừng phạt , muốn chết tại núi rừng hoang dã, bị con Bạch hồ này gặm đến hài cốt còn sao?


      mơ mơ màng màng nghĩ khỏi cảm thấy muốn khóc.


      Hai mươi lăm năm có cái gì đáng giá lưu luyến, mỗi ngày mỗi khắc, đều là cuộc sống áp lực và thống khổ, căn bản hề có vui vẻ để nhớ.


      Đến tột cùng tại sao đến thế giới loài người nha? Vì ai mà sống vất vả như vậy nha? Vốn tưởng rằng Lưu Chí Tuyên có thể cho cuộc sống bình tĩnh và yên ổn, nhưng khi La xuất lại phá huỷ giấc mộng nho của .


      ra cái gì cũng cầu a! cần phải giàu có, cần cái gọi là tình , chỉ thầm nghĩ yên ổn sống hết đời này mà thôi ,như thế mà thôi, như thế mà thôi a!


      Phân mặt là nước mưa hay là nước mắt, thương cảm lấy khuỷu tay ngăn lại ánh mắt, đợi cái chết mau chấm dứt, ngừng cho chính mình chỉ cần nhịn chút, lập tức trôi qua.


      Chẳng qua là đợi hồi lâu, chồn bạc lại chậm chạp có hành động, buồn bực mở mắt ra chỉ thấy nó vẫn như cũ bổ nhào ở người , nhưng lại hề chớp mắt nhìn chằm chằm khủy tay giơ cao của , đáy mắt lóe ra ánh sang kỳ dị.


      hiểu nó vì sao chần chờ, lại càng biết tại sao có thể ở động vật lại thấy nó có cảm xúc như con người, vì thế theo tầm mắt của nó nhìn về phía khuỷu tay chính mình bên trong có vết bớt màu đỏ giống như bị răng nhọn cắn.


      Cái bớt này từ lúc sinh ra có, có vấn đề gì sao?


      kinh ngạc nghĩ, cảm thấy khó hiểu, chồn bạc lại hé miệng cắn xuống khủy tay .


      「 A!」 chấn động vội vàng rút tay về, may là Bạch hồ chẳng qua khẽ cắn cho nên cũng có cảm giác đau đớn, nhưng mà khi cúi đầu nhìn vết thương lại đột nhiên ngây dại.


      Chồn bạc cắn xuống đúng là vị trí vết bớt cánh tay, mà làm kinh ngạc là dấu răng của nó lại hoàn toàn ăn khớp với vết bớt của nha!


      Hoàn toàn…… Giống nhau như đúc……


      Trùng hợp ly kỳ này đúng là thể tưởng tượng nổi, giống như cái bớt này là do Bạch hồ tạo thành……


      giống như…… từng bị nó cắn qua……


      Nhưng…… Làm sao có thể nha? Làm sao có thể!!


      kinh ngạc giương mắt nhìn Bạch hồ bị nó làm cho hồ đồ.


      Trong mắt Bạch hồ sát khí rụt khỏi, vẻ mặt có chút hoài nghi,nó cúi đầu xuống thân thể của ngửi chút, lập tức lại liếm chút hai má của dường như muốn xác nhận cái gì.


      ngẩn người theo bản năng đưa tay vỗ về gáy của chồn bạc, khi chạm đến đám lông mềm như tuyết kia, trong đầu đột nhiên lên cảm giác giống như từng quen biết.


      Cảm giác rất quen thuộc……


      Giống như ở lâu lâu trước kia, cũng từng vuốt ve âu yếm sủng vật như vậy……


      Âu yếm nhất……


      Bạch hồ vừa tiếp xúc với đầu ngón tay của , phút chốc trở nên tương đối kích động, tiếp theo ngoài dự kiến của , từ trong miệng nó thế nhưng bật ra câu –


      「 Là nàng!Nàng là Lưu Tô! Nàng lại chính là Lưu Tô! Trời ạ –」 Giọng nó khàn khàn thấp hô.


      kinh hãi nhìn Bạch hồ, làm sao cũng tưởng tượng được nó có thể ? xong……


      Tiếng người!


      「 Lưu Tô, Lưu Tô a!……」 Bạch hồ lần lượt hô tên , thanh lộ vẻ nồng đậm nhớ nhung cùng với thâm tình.


      ngẩn ra toàn bộ linh hồn bị nó la lên cái tên kia cảm thấy lay động.


      Lưu Tô……


      Người đó là ai? Vì sao đối với cái tên này có cảm giác khắc sâu như vậy? Hơn nữa cảm giác này lại kèm theo khủng hoảng và bất an thể thành lời,giống như có điềm báo tốt, khi hô lên cái tên cấm kỵ này có tai nạn buông xuống……


      Ngay tại ngây ngốc lo sợ nghi hoặc hết sức, đạo tia chớp hề dự báo trước từ ở bầu trời chém thẳng xuống, lúc ánh sáng lóe lên tinh tường thấy chùm tia sáng bạc giống như linh xà, mà ở ngay phía trước cây châm mũi nhọn dài lạnh như băng hướng về phía Bạch hồ mà đến.


      trừng lớn hai mắt theo bản năng bật thốt lên:「 Phong…… Phong hồn châm!」


      Ba chữ này vừa ra khỏi miệng cả người đại chấn, tại ánh sáng điện đánh xuống trong đầu hỗn độn đột nhiên lên đạo hào quang, nhất thời gông xiềng khóa trí nhớ rốt cục cởi bỏ, làm cho rối rắm trong lòng trở nên càng thêm ràng.


      nhớ tới thân phận chính mình, nhớ tới chính mình vì sao mà đến, vì ai mà đến –


      Nhưng vào lúc này Phong hồn châm mạnh mẽ như tia chớp tiến về phía bạch hồ,bạch hồ giật mình xoay người, nhanh nhẹn bay vọt nhảy ra, nhưng mà cây kim này giống như ánh mắt hẹp dài,ở trung vòng vo vài vòng,sau đó nhắm ngay bạch hồ mạnh mẽ đâm trúng lưng nó.


      「 A –」 Nó đau đến khan giọng rống to, liên tục xoay vài cái rồi ngã xuống đất dậy nổi.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 24



      –!」 Hướng Uyển Thanh lấy lại tinh thần, sắc mặt trắng bệch lớn tiếng kêu sợ hãi, loại lo âu và sợ hãi hiểu ở trong dạ dày quay cuồng, bỗng nhiên kinh hoàng như làm sai việc gì.


      nên như vậy! Làm sao có thể biến thành kết quả này?


      vốn muốn ngăn cản chuyện này xảy ra mới mình hạ phàm chuyển sang kiếp khác!


      Sợ Bạch hồ động tình với những phàm trần, sợ bởi vì vậy bị phong tỏa hồn phách nguyên thần tẫn tán, mới để ý cửa ải khó khăn gạt tiên nhân mình đến phàm trần, khó khăn tìm nó chỉ vì muốn cảnh cáo nó, khuyên nó nên biết đường quay lại……


      Nhưng mà…… Vì sao Phong hồn châm lại lựa vào thời điểm này xuất ? Vì sao cố tình chọn lúc thân phận bị bại lộ, bạch hồ liền bị công kích? Vì sao?


      hoảng sợ hiểu như thế nào, lúc này chồn bạc giống như thống khổ vạn phần, ngừng run rẩy, miệng cũng phát ra tiếng gầm khàn khàn.


      「 Bạch hồ!」 lo lắng hô to, vọt tới bên người ,đưa tay muốn chạm vào nó.


      Bạch hồ tức giận ném móng vuốt ra, trảo phá cánh tay của , ăn đau đến thét lớn tiếng, thối lui ba bước.


      「 Đừng nhúc nhích! nên cử động, càng động châm đâm vào càng sâu……」 vội vàng hô to.


      Bạch hồ căn bản nghe lời của , đau đớn cộng thêm tức giận vẫn ra sức vật lộn.


      lo lắng thôi, để ý nguy hiểm, tay ôm chặt nó bên trấn an,「 Ngoan, ngoan, đừng nhúc nhích, tỉnh táo lại, cầu ngươi tỉnh táo lại……」


      Lời trấn an của có tác dụng, chồn bạc rốt cục an tĩnh lại, thở hổn hển nằm ngã ở trong lòng , mở to đôi mắt hẹp dài trong trẻo thẳng nhìn vào .


      「 Nàng tại sao lại ở chỗ này? Nàng nên xuất ở nhân gian……」Giọng nó khàn khàn.


      「 Ta đến là vì muốn khuyên ngươi quay đầu……」 khó nén kích động, bởi vì nàng chưa từng nghĩ tới nàng có thể chuyện với Bạch hồ mà mình mến nhất.


      Là nó làm cho nàng thà rằng xúc phạm thiên quy mình hạ phàm, là nó làm nàng cam tâm chìm nổi chịu khổ cuồn cuộn hồng trần, chỉ vì nàng tha thiết linh thú tuấn mỹ này,nó có thể hiểu được khổ tâm của nàng sao?


      「 Quay đầu lại à? , ta làm sao có thể quay đầu vào lúc này nha? Ta làm tất cả…… Tất cả đều là vì nàng nha……」 Nó chua sót .


      cần! Ta cần ngươi làm cái gì. cho ta….. Ta thà rằng ngươi vĩnh viễn là con hồ ly,chứ muốn ngươi hồn phi phách tán.」Nàng thương tâm .


      「 Nàng còn chưa hiểu sao? Nếu chỉ có thể làm súc sinh ta đây tình nguyện hồn phi phách tán.Nếu thể dùng hình dáng như người đàn ông đến nàng, ta tình nguyện biến mất.」 Nó dùng ngữ khí kiên định làm cho người ta run sợ.


      「 Ngươi……」 Nàng ngây dại.


      Chẳng lẽ chồn bạc đối với nàng…… Đối với nàng……


      「 Phong hồn châm 」 phong là đa tình hồn, trấn là cuồng phách chỉ cần xuẩn thú kia động tình,nó thấy có muốn trốn cũng trốn thoát……


      Giọng của Tiên nhân phút chốc xẹt qua lỗ tai, trong lòng nàng nghiêm nghị sắc mặt tàn úa.


      Chẳng lẽ đều là bởi vì nàng sao?


      Bởi vì bạch hồ thấy nàng, nhận ra nàng,tim mới có thể xôn xao mới có thể làm Phong hồn châm đuổi tới?


      Hoảng sợ suy nghĩ hậu quả, nàng giật mình tỉnh ngộ,tất cả là bẫy của tiên nhân!


      Phong hồn châm chính là lời dẫn, nàng mới là vũ khí chân chính tiên nhân dùng để đối phó bạch hồ!


      Bởi vì tiên nhân sớm biết, duy nhất làm cho chồn bạc động phàm tâm chính là nàng……


      Nghĩ đến như vậy, huyết sắc mặt nàng biến mất, nhịn được nhìn bạch hồ run giọng :「 Là ta! Là ta đưa Phong hồn châm đến…… Ta ràng muốn cứu ngươi, ngược lại hại ngươi……」


      Nếu nàng xuất ,cũng quấy rối mấy ngàn năm này tu luyện của .


      , có lẽ, đây đúng là thừ nghiệm tiên nhân cấp cho ta……」 Nó đùa cợt .


      「 Đây phải thử luyện, Phong hồn châm phải châm bình thường nha! khi bị nó đâm trúng, nó từ từ tra tấn ngươi, thẳng đến châm vào trái tim, đến lúc đó hồn phách của ngươi bị nó phong tỏa, vừa thành người cũng thành thú, ngay cả quỷ cũng làm được……」 Nàng cấp kêu.


      「 Ta biết.」


      「 Ngươi có biết nếu lập tức trở về, tiên nhân chỉ cần ngươi tự động hồi thiên giới, nguyện ý mở đường khác……」 Nàng nhanh chóng khuyên nhủ.


      …… Trước lúc trở thành người, ta tuyệt trở về.」 giận giữ .


      「 Nhưng ngươi căn bản có khả năng trở thành người a!」 Nàng đau lòng hét lớn.


      「 Ai có khả năng? Ngươi nhìn ta xem! Nhìn ta!」 Nó giận dữ hét lớn đẩy nàng ra, nhịn xuống đau đớn lưng ngang nhiên đứng thẳng lên, toàn bộ hình hồ bắt đầu biến hóa.


      Màu lông trắng người chậm rãi biến mất, đầu bộ lông chậm rãi hóa thành mái tóc dài màu đen, móng vuốt lợi hại dần dần biến trở về thành ngón tay, tứ chi cũng chuyển hóa thành cánh tay và chân, đến cuối cùng, mặt hồ biến thành gương mặt tuấn tú……


      Hé ra khuôn mặt mà nàng quen thuộc!


      「 La ……」 Nàng trợn to hai mắt cũng cảm thấy nhiều kinh ngạc lắm, ngược lại nội tâm nảy lên chút đau lòng.


      Bạch hồ chính là La !


      Nàng sớm nên phát , cho nên nàng mới có thể khó kiềm chế với La , cho nên mỗi lần gặp tim mới đập rộn lên, bởi vì cảm tình của nàng so với lý trí của nàng sớm nhận ra 「 」!


      「 Thích bộ dáng của ta sao? Ta đúng là chiếu ý tưởng của nàng biến ảo thành thân xác này……」Sắc mặt tái nhợt cố nặng ra nụ cười, nhưng mà hóa thành hình người rất hao khí lực, đạt cực hạn, lời còn chưa dứt cả người liền ủ rủ ngã xuống.


      「 Chồn bạc!」 nàng kinh hô chạy đến ôm lấy .


      「 Gọi ta là…… La …… đó mới là tên của ta…… Ta vì nàng mà lấy tên này……」 hữu khí vô lực cầu.


      「 Được! La …… La ……」 Nàng rơi lệ dịu dàng gọi tên .


      tốt, có thể nhìn thấy nàng như vậy, châm này là gì nha……」 vươn tay muốn khẽ vuốt mặt của nàng, nhưng tình ý mới động châm lưng châm liền giống hỏa thiêu đốt xương cốt của .


      「 A –」 hô to, đau đến ngất .


      「 La ! La ……」 Nàng hít ngụm khí lớn, gấp đến độ biết làm như thế nào cho phải.


      Đúng lúc này phía sau nàng đột nhiên vang lên thanh Bác Phúc–


      đau đếnhôn mê, gọi cũng vô dụng.」


      Nàng kinh hãi xoay người căn bản biết đến đây lúc nào, sắc mặt khỏi khẽ biến.


      「 Bác Phúc, bác……」 lo lắng sợ thấy tất cả chuyện vừa rồi.


      「 Cái gì cũng đừng nữa, trước mang La về phòng , sau đó mới tìm biện pháp cứu !」Bác Phúc với hàm ý sâu xa sau đó khiêng La lên.


      giật mình, khẩu khí Bác Phúc ràng cho biết cái gì cũng biết hết.


      Bác Phúc thêm nữa, dọc theo đường mòn trở về vườn hoa, mắt bình tĩnh liền thấy thân hình Bác Phúc giống như lão khỉ……


      ra Bác Phúc giống với La , đều là phải là người……


      phải là người tại sao lại muốn biến thành người.


      Tại sao chúng nó lại khăng khăng như vậy nha? Vì sao?


      thở dài rồi đuổi theo, nhưng được vài bước, nhịn được lại quay đầu.


      Cây rừng lay động, ở trong cơn mưa dầm có vẻ biến hoá kỳ lạ, chuyện vừa rồi giống như giấc mộng lại phải là mộng.


      Đúng, phải mộng, tất cả đều là ……


      Thực làm cho người ta thể nào trốn tránh, chỉ có thể nghĩ biện pháp để đối mặt.


      Tiếp theo nên làm cái gì bây giờ? Bố cục của Tiên nhân, đến tột cùng phải giải như thế nào?


      Hướng Uyển Thanh tự hỏi, trong lòng lại mảnh mờ mịt.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 25



      Nếu ngươi là người tốt biết bao nha?」 xoa đám lông người , cười .


      Nó nằm sấp ở giữa gối thiếu nữ, ăn quả tiên trong tay nàng.


      「 Nếu ngươi là người bộ dáng như thế nào đây?」 ngẩng khuôn mặt xinh đẹp, mỉm cười ảo tưởng, tiếp theo lại chậm rãi đem tưởng tượng trong đầu tinh tế miêu tả.


      「 Ta nghĩ, Hồ Nhi kêu ngạo của chúng ta nhất định nam nhân tuấn mỹ nha! So với bất kỳ tiên nhân nào đều tuấn tú hơn,dáng người cao gầy nhã nhặn, mái tóc dài đen tuyền mềm mại giống như lông của ngươi, tiêu sái, phiêu dật, xuất trần……」 hăng say xong.


      Nó ngẩng đầu nghiêm túc nhìn nàng cái.


      cúi đầu nhìn chằm chằm gương mặt của nó chậm rãi :「 Còn có nửa nha, ngươi đôi mắt tinh tế dài mê hoặc lòng của nữ nhân,sống mũi thẳng , cùng với đôi môi mỏng xinh đẹp……」


      Đây là bộ dáng quỷ gì nha? Có thể nhìn được sao?


      cho là đúng hừ tiếng.


      「 Làm sao? thích à ? Đây chính chính là giấc mộng nam nhân trong lòng ta thế nào! Ôn văn hữu lễ cũng quá yếu đuối, miệng ngọt hiểu được tình thú, nhưng là tuyệt thể quá hoa tâm, nếu có thể trung thành với tình ……」 vỗ chút đầu chồn bạc.


      Nguyên lai nữ nhân đều thích cái loại nam nhân có khả năng tồn tại. ngây thơ a! Nó cười lạnh.


      「 Quan trọng nhất là ta cảm thấy ngươi tốt nhất làm đóa hoa.」 Nàng lại tiếp.


      Đóa hoa? Nó ngẩn ngơ.


      「 Trồng hoa, dưỡng hoa, có thể tu tâm dưỡng tính, vừa vặn có thể bồi dưỡng mấy món ăn thôn quê.」 Nàng cười sáng chói tiếng.


      Món ăn thôn quê? Hừ! Nàng đem nó trở thành mèo hoang dã cẩu gì nha!


      vui thở hổn hển,nó đùa giỡn quay đầu .


      bướng bỉnh tiền ôm lấy nó, cười mắng:「 Xem tính nết của ngươi này, muốn thành người còn lâu lắm nha!」


      Nó lập tức mềm nhũn ngã lên người nàng, tham luyến hương thơm người nàng.


      đột nhiên thở dài hơi,theo thói quen xoa bóp cổ nó,「 Nhưng mà nam nhân càng đẹp trai hơn phân nửa có lòng tham lại vô tình, chỉ biết đả thương lòng của phụ nữ mà thôi.Nếu ngươi mà biến thành loại nam nhân này,ngươi ngoan ngoãn ở bên người ta, đến lúc đó ngươi cũng nhất định quên ta……」


      Nó giương mắt nhìn chằm chằm nàng, con ngươi trở nên thâm trầm.


      Nàng đại khái hiểu được, cho dù hóa thành tro tàn,nó cũng quên được nó vì người duy nhất mà tồn tại……


      「 A, ta gì với ngươi nha! Tiên nhân tứ linh các ngươi cho dù tu có chút đạo hạnh, nhưng vẫn còn là súc sinh làm sao có thể biến thành người? Vĩnh viễn cũng khả năng……」 lắc đầu, đối với cuồng tưởng của chính mình cảm thấy buồn cười.


      cười mỉa ngữ khí chọc giận nó, trong mắt nó chợt lóe ánh sáng giận giữ,đột nhiên nhảy lên há mồm cắn khuỷu tay , dấu răng xâm nhập da thịt, máu tươi nhiễm đỏ cả y phục màu hồng.


      「 A!」 giật mình đau đến giận giữ mắng mỏ:「 Thối hồ nhi, ngươi vì sao cắn ta?」


      Nó trừng mắt nhìn chằm chằm nàng, con ngươi tràn ngập lời thề hẹn ước.


      Ta trở thành người, nàng hãy chờ……


      Ta vì nàng trở thành người!


      tựa hồ hiểu lòng nó nghĩ gì, biến sắc, liền như vậy giật mình sợ hãi nhìn nó……


      Phút chốc trận như băng như hỏa đau đớn thiêu đốt ở lưng, đem theo trí nhớ xa xôi kéo trở lại, hừ tiếngmở choàng mắt, phát giác chính mình nằm ở gian phòng của bác Phúc, cảnh tượng lưu lại trong đầu đều trôi ……


      「 La , ngươi sao chứ?」 Bác Phúc vừa thấy tỉnh dậy, lập tức tiến lên hỏi.


      ngẩng đầu muốn trả lời, lại nhìn thấy hai mắt lo lắng của Hướng Uyển Thanh , thoáng chốc ánh mắt nhu hòa cùng với trong lòng kia đều là , mấy ngàn năm thời gian làm như trong nháy mắt……


      Chính là là ánh mắt này làm cho hạ quyết tâm.


      Chính là ánh mắt này làm càng ngừng truy tìm hình người.


      Vô tận theo năm tháng, nàng thùy mị nở nụ cười làm có bao nhiêu ngưỡng mộ, lời của nàng vẫn ở sâu trong lòng .


      Cho nên theo tưởng tượng của nàng biến thành tướng mạo tại, tóc dài, mắt dài, còn có môi mỏng và dáng người của , thậm chí là nghề nghiệp của ……


      Đều là vì nàng mà phát sinh!


      bám riết tha, từ thủ đoạn chỉ là vì muốn trở thành nam nhân trong suy nghĩ của nàng, sau đó lấy hình dáng con người lần nữa trở lại bên người nàng.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 26



      Lưu Tô tiên nhân mấy ngàn năm này thường trú ở trong lòng kia, ngờ nàng xuống phàm trần còn thay đổi bộ dạng, lấy tên là Hướng Uyển Thanh xuất ở trước mặt , cùng gặp lại……


      Hướng Uyển Thanh bị ánh mắt như hỏa diễm của nhìn đến khó thở, tim giống như bị sóng biển quấy nhiễu, lo lắng hơn mười mấy giờ chẳng những thả lỏng ngược lại càng thêm căng thẳng.


      Như vậy được! Nên kết thúc……


      Nàng biết nàng, vừa sâu lại vừa mãnh liệt nhưng mà để tốt cho nàng quyết định trở về bên người ,nàng quyết định phân giới tuyến với , tự tay chặt đứt phần ý nghĩ muốn rời xa của đối với nàng.


      Đây là kết luận nàng ở bên cạnh cả đêm nghĩ ra. Chỉ có thể làm cho chết tâm, chỉ có thể làm cho tuyệt vọng, mới có thể buông tha cho bản thân mới có thể trở về, mới có thể bị kết cục「 phong hồn 」.


      Bởi vậy nàng cố đè xuống xúc động muốn chạy đến bên cạnh , áp chế tình cảm nội tâm cơ hồ tràn ra giả bộ lãnh đạm, bắt buộc chính mình đứng ở chỗ cũ, mặt có cảm xúc hỏi:「 Ngươi cảm thấy như thế nào? Lưng hẳn là đau nửa phải ?」


      「 Ta tốt hơn rất nhiều……」 La rất tỉ mỉ, cảm giác nàng lảng tránh , mi tâm nhíu lại trong lòng trầm xuống dưới.


      「 Vết thương này dễ khỏi, muốn được cứu phương pháp duy nhất chính là trở lại biệt phủ động thiên, hướng tiên nhân xin lỗi cầu cho thuốc giải, chỉ có như thế mới có thể cứu cái mạng của ngươi nha, hiểu chưa?」 Nàng lấy điệu có bằng trắc khuyên nhủ.


      La có lên tiếng chẳng qua là nhìn chằm chằm vào nàng.


      「 Ngươi trước kia vô cùng thông minh hẳn là có thể hiểu lời của ta,nên lợi dụng mấy ngày nay nghĩ lại kỹ, đừng cố chấp nữa,có biết ?」 Nàng dễ chịu sau khi quay đầu,sửa sang lại cái túi của mình né tránh cái nhìn chăm chú của .


      vẫn như cũ trầm mặc , im lặng thâm trầm làm cho người ta bất an.


      「 Được rồi, ta phải trở về, Chí Tuyên hẳn là tìm ta.Bác Phúc,mời bác giúp ta gọi chiếc xe……」 chuyển hướng sang Bác Phúc căn bản nhìn La .


      Bác Phúc còn chưa có lên tiếng trả lời, La liền bỗng nhiên :「 Bác Phúc, ngươi trước ra ngoài, ta có việc cùng với chuyện với Hướng Uyển Thanh.」


      「 Việc này……」 Bác Phúc nhìn sau đó lại nhìn Hướng Uyển Thanh.


      ra ngoài.」 La lạnh lung ra mệnh lệnh.


      Bác Phúc gật gật đầu sau đó ra khỏi phòng.


      Trong phòng khí nhất thời trở nên yên tĩnh cứng ngắc, Hướng Uyển Thanh thầm hít ngụm khí quay đầu nhìn La ,「 A, tôi có thời gian bất cứ chuyện gì với ngươi nha……」


      Nhưng nàng vừa mới mở miệng La lại đột nhiên từ giường nhảy xuống, vọt đến trước mặt trực tiếp nâng lên mặt của lên cuồng dã hôn chặt môi nàng.


      Nàng kinh ngạc phát ra vài giây ngốc,sau đó mới nghĩ đến muốn kháng cự, nhưng mà lại nhanh chóng chiếm đôi môi nàng, lấy loại phương thức làm cho người ta mềm yếu mất hồn liếm cuồng mút, cho có cơ hội trốn tránh, hôn nàng đến lý trí say mê toàn thân phát run, căn bản xuất ra khí lực.


      Nụ hôn này giống với lúc trước, cảm giác lần này hôn nàng hề chỉ có đơn thuần khiêu khích mà là cuồng nộ bắt buộc còn có thâm tình, cảm thấy bối rối lại nhịn được chìm đắm, càng ngày càng khó có thể tự kềm chế.


      làm càn lấy đầu lưỡi dây dưa cùng , nuốt hết nước bọt trong miệng , trêu chọc cảm quan của , thẳng đến đáp lại , dựa sát vào nhau , hướng thần phục……


      Triền hôn hồi lâu, mới buông ra, ngẩng đầu tỉ mỉ nhìn thẳng mặt của .


      muốn tách rời khỏi ta sao? Vì bức ta trở về cho nên cố ý đón nhận cảm tình của ta sao?」 khàn giọng thống khổ hỏi.


      biết cũng , cảm tình cùa đối với tuyệt thua.


      ngẩn ra mới phát chính mình lại bị nụ hôn của hoàn toàn đánh bại, nhất thời cảm thấy xấu hổ và chán ghét toàn bộ nổ ra, giận dữ rời khỏi , vì ngăn được tim mình mà sinh hờn dỗi.


      「 Tôi muốn né tránh ngươi, bởi vì thân phận tôi bây giờ phải là Lưu Tô.Tôi tại là Hướng Uyển Thanh, tôi có cuộc sống của tôi, có người đàn ông tôi , còn hai tuần nửa tôi cùng Lưu Chí Tuyên kết hôn, mới là người sống với tôi cả đời, về phần ngươi…… Ngươi ở trong mắt tôi vẫn như cũ chính là con Bạch hồ!」 Nàng tàn nhẫn đăm trúng chỗ đau của .


      ……」 La thay đổi sắc mặt, giận giữ trừng mắt nhìn .


      「 So với súc sinh tôi thà rằng muốn người đàn ông bình thường.」 bổ sung thêm câu.


      Lời sắc bén của đâm tim bị thương, nao núng chút đau đến thở nổi.


      Vẻ mặt của làm ngực từng đợt co rút đau đớn, ràng dùng những từ ngữ đả thương này để với ,tuy nhiên cũng làm cắt tim của .


      đành lòng nhưng có lựa chọn nào khác, tại quyết tâm cứu được .


      「 Năm đó tứ thú các ngươi thoát gây cho tôi gặp nhiều phiền toái, mời ngươi ngoan ngoãn trở về ! Đừng gây tai họa nửa……」 xong đẩy ra,cầm túi lên muốn rời .


      cho phép !」 đưa tay giữ chặt ,kéo trở về.


      「 Buông tay!」 tức giận mắng chửi.


      「 Tôi buông ra! Trừ phi ràng mọi việc!」 quát.


      「 Tôi muốn ràng, ngươi còn nghe hiểu sao? Tôi bảo ngươi cút trở về –」 hô to.


      「 Tôi quay về, trước lúc trở thành người tôi có chết cũng trở về.」 so với còn hét lớn hơn.


      「 Muốn tôi mấy lần ngươi mới hiểu được? Ngươi căn bản có khả năng trở thành người!」 cắn răng thẳng.


      「 Ai thể? Ta muốn sắp biến thành người!」 lớn tiếng bác bỏ.


      「 Biến thành người như thế nào? Cho dù ngươi biến thành người tôi cũng thể ngươi.」 lạnh lùng .

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 27



      dối! ràng tôi, từ mấy ngàn năm trước……」 nhìn chằm chằm .


      「 Tôi chỉ đem ngươi trở thành sủng vật, như thế mà thôi.」 liên tục cường điệu.


      「 Tôi tin……」 đưa tay kéo vào trong lòng, muốn lần nữa ngăn chặn môi của .


      vội vàng né tránh, dương tay liền tát cái lên mặt .


      「Bốp!」 tiếng đánh làm La sửng sốt.


      「Súc sinh đáng ghét! Ngươi nghĩ đến bộ dạng hời hợt của ngươi là người sao? cho ngươi biết, trong xương của ngươi căn bản còn chảy dòng máu của dã thú, tàn bạo,máu tanh, ngươi biết thương hại, biết tự liềm chế, biết cấp bậc lễ nghĩa.Ngươi tại chính là cái gì cũng phải nha!」 chút nào lưu tình lớn tiếng mắng.


      Huyết sắc ở mặt La biến mất, cương cứng nhìn , lửa tình nháy mắt đều bị dập tắt.


      đau lòng nhìn khuôn mặt tuấn tú của còn in dấu tay, sau lúc lâu mới giả bộ bình tĩnh lạnh lùng .


      「 Tôi như thế, ngươi tự giải quyết cho tốt, cũng xinh ngươi đừng xuất ở trước mặt tôi nửa.」 bỏ lại những lời này,di động hai chân nặng nề, xoay người ra khỏi phòng.


      La đưa lưng về phí acửa, nghe tiếng bước chân rời , lâu thể bình phục nội tâm giận cùng với đau.


      ngoan độc……


      biết lời trong miệng thốt ra có ảnh hưởng bao nhiêu, biết là người duy nhất toàn thế giới có thể đả thương tim của , nhưng vẫn dùng lời ác độc đến kích ……


      Nhưng mà vô dụng.


      nghĩ đến làm như vậy có thể buộc trở về? Nghĩ đến vì mấy câu đó của liền buông tha giấc mộng mấy ngàn năm qua của sao?


      Từ khi mỉm cười thuần phục ,tim của đập gia tốc, hy vọng chính mình có ngày kia có thể lấy bộ dáng con người tới gần , có thể lấy đầu ngón tay con người khẽ vuốt đôi môi đỏ mọng như hoa hồng, có thể ……


      Nếu trời xanh cho phép con hồ ly nữ nhân, như vậy biến thành người.


      Cho dù chỉ có ngày, cho dù vì thế mà bị hồn siêu phách tán, ngủ dài trong bong tối cũng vĩnh viễn hối hận.


      Cho nên thể bảo ngưng, ai cũng thể bảo ngưng, bởi vì ngay cả chính cũng dừng được.


      Phong hồn châm có lẽ có thể phong được hồn của , lại cấm được .


      Mặc kệ nàng là Lưu Tô hay là Hướng Uyển Thanh, cũng đem nàng tặng cho bất luận kẻ nào……


      Theo tình ý mãnh liệt mênh mông, châm lưng lại ghim càng sâu, đau đến toàn thân run rẩy chống đỡ hết nổi ngã xuống đất, lại vẫn cứ ương ngạnh chịu khuất phục, ngược lại thở hổn hển cuồng tiếu ra tiếng.


      hãy chờ đó, Hướng Uyển Thanh…… Tôi buông tay…… Tuyệt đối buông!」 dùng lực gào thét giống như muốn ọi người nghe thấy quyết tâm của .


      Mưa biết khi nào muốn ngừng, cuộn mình mặt đất.Dưới kích thích của Phong hồn châm, thân ảnh dần dần từ hình người biến trở về chồn bạc……


      ……………….


      Hướng Uyển Thanh mang theo vẻ mặt mệt mỏi trở về nhà, tâm nặng nề mà mở cửa ra, vừa vào trong phòng liền thấy Lưu Chí Tuyên ngồi ở sô pha trong phòng khách nhà .


      「 Em rốt cục về rồi!」 lạnh lùng nhìn chằm chằm .


      「 Chí Tuyên? …… Vào bằng cách nào?」 kinh ngạc khiếp sợ trợn to hai mắt, như thế nào cũng tưởng tượng được Lưu Chí Tuyên xuất ở trong phòng .


      「 Đương nhiên là lấy chìa khóa mở cửa vào.」 hừ .


      「Chìa khóa……?」 Trong long rùng mình.Phòng này tuy rằng thuê cho , nhưng nhớ có đưa chìa khóa cho nha……


      「 Khi em chuyển vào đây ở, bảo chủ cho thuê nhà đánh thêm bộ chìa khóa cho .」 mỉm cười.


      có chìa khóa phòng của em……」 có chút khiếp sợ, trong lòng xẹt qua tia phản cảm.


      「 Em là vị hôn thê của , có chìa khóa phòng em có gì kỳ quái nha? nửa là,em ngày đêm liên lạc lại cả đêm về, di động cũng gọi thông, rất lo lắng cho nên đến xem,như vậy được sao?」 dương dương tự đắc nhướng mày, ngữ khí lại khách khí.


      biết tức giận, mỗi khi càng tức giận ngữ khí liền càng mềm .


      ! Hai mươi bốn giờ ba mươi lăm phút lẻ chín giây này, em đâu?」 liếc mắt lên cái đồng hồ báo thức, giọng hỏi.


      Lại tới nữa! chỉ cần phút đồng hồ báo cáo đâu, vui.


      Trước kia nhất định lập tức giải thích hành tung của , nhưng tại thể xác và tinh thần của rất mệt, trải qua đêm đánh sâu vào nội tâm, có tinh thần đối mặt chất vấn của .


      「 Chí Tuyên,em hôm nay mệt mỏi quá, làm ơn cho em nghỉ ngơi chút, đừng hỏi nữa……」 thở dài thầm nghĩ vào phòng ngủ giấc sâu, đem ánh mắt phẫn nộ của La tràn ngập trong đầu tất cả đều quên mất.


      「 Mệt? Vì sao lại mệt? Ai làm cho em mệt?」 Lưu Chí Tuyên hoắc mắt đứng lên, đến gần phía , đưa tay từ phía sau lưng ôm , nhìn như ôn nhu kế tiếp lại là khẩu khí ép hỏi.


      Cả người cứng đờ, đột nhiên quen quá mức thân thiết đụng vào , theo bản năng tránh khỏi vòng ôm của .


      「 Chí Tuyên, làm ơn ……」 Lông mày nhíu lại.


      「 Làm ơn ta cái gì? Đừng hỏi đến hành tung của em? Hay là xem chuyện em với La làm như thấy?」 chế trụ bả vai của , đem nàng ban lại đây, hung quang trong mắt dần dần lộ ra.


      ngây dại! làm sao có thể biết và La ở cùng chỗ?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :