1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tuấn Hồ - Bồng Vũ (46C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 8



      Nhà họ Lưu tiền tài quyền thế so với tưởng tượng còn muốn kinh người, ở trong mắt bọn họ ngay cả xách giày cho Lưu Chí Tuyên cũng xứng, càng đừng muốn thành vợ của .


      Cho nên xuất của làm Lưu gia hỗn loạn, từ xuống dưới đều lên tiếng phản đối tiếng gầm dường như bao phủ .Nếu Lưu Chí Tuyên phải là người thừa kế duy nhất của Lưu gia, chuyện cũng coi như có chút phân lượng sớm bị Lưu gia đuổi ra ngoài.


      Thấy Lưu Chí Tuyên kiên trì quyết định của mình Lưu gia rốt cục nhượng bộ, cũng ngầm đồng ý tồn tại của nhưng chưa bao giờ nhìn với gương mặt hòa nhã, Lưu phu nhân luôn bất ngờ gọi tới, cấp cho đống vấn đề nan gải, mục đích là tìm cách làm khó xử, nhục nhã để biết khó mà lui.


      thực ra đối mặt với nhiều người có thái độ thù địch như vậy, có nhiều lần chống đỡ nổi nữa nhưng mà nghĩ đến Lưu Chí Tuyên vì trả giá hết thảy, liền lần nữa cho chính mình vì mà nhẫn nại, bởi vì thiếu nhiều lắm.


      Hơn nữa Lưu Chí Tuyên thường xuyên vì bảo vệ lần nữa chống đối cha mẹ ,tất cả làm cho càng thêm áy náy cùng cảm động, tình nghĩa mà dành cho đại khái đời này cũng trả nổi.


      Mà Lưu Chí Tuyên dường như muốn chứng minh với người nhà , ở tháng trước sinh nhật đột nhiên lấy ra chiếc nhẫn công khai cầu hôn , cũng thừa dịp giật mình ngạc cầm nhẫn đeo vào tay , ở trước mặt vài người bạn tốt chứng kiến hoàn thành nghi thức đính hôn.


      Chuyện này chọc giận toàn bộ người Lưu gia, mặc dù ở danh nghĩa con dâu tương lai Lưu gia nhưng mà tình cảnh lại càng thêm gian nan, Lưu Chí Tuyên có ý tốt làm gia tăng áp lực, hơn nữa Lưu phu nhân đối với càng thêm ác độc, mỗi lần được gọi đến nhà họ Lưu biết là có chuyện tốt, giống lần này đến tiệm Xuân Lưu Hoa lấy hoa, ràng Lưu gia có nhiều người giúp việc như vậy có thể cho gọi bọn họ để làm, Lưu phu nhân lại thế nào cũng phải kêu chạy lấy……


      A, biết nên làm như thế nào mới tốt, biết……


      「 Còn đứng đó làm cái gì? Còn mau ra ngoài! là nhìn đến ta cũng sắp tức chết rồi.」 Lưu phu nhân trừng mắt nhìn liếc mắt cái, mặt thối mặt béo phì và Lưu Chí Na cùng nhau ra phòng bếp.


      ở trong mắt bọn người hầu thấy được thương yên lặng nhặt hoa đất lên ra khỏi phòng bếp,đem hoa đặt ở trước bàn trà hình tròn thất thần nhìn những cánh hoa đỏ như lửa


      Đều là do bó hoa này làm hại……


      kinh ngạc nhớ tới việc buổi chiều ở Xuân Lưu Hoa, vẫn như cũ trong lòng còn sợ hãi,La có mặt hồ ly vô cùng dọa người, hại đường chạy như điên, hoàn toàn quên trong tay cầm bó hoa hồng quý trọng cỡ nào, mới có thể đem hoa chèn ép thành như vậy……


      Nhưng lý do này ai tin tưởng? Ngay cả chính đến bây giờ còn tin nổi, cho nên làm sao có thể ra miệng nha?


      ọi người La quái hồ ly, lời này nếu bị Lưu phu nhân nghe được, chừng cho rằng bị điên.


      「 Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì nha? Chẳng lẽ đầu có vấn đề? Hay là gần đây quá mệt mỏi mới có thể làm cho ảo giác nghiêm trọng như vậy?」 Cúi đầu cầm lấy đóa hoa hồng, khỏi thào tự hỏi.


      , có thể, thực tin tưởng kia phải ảo giác cũng khẳng định thị lực của rất bình thường, nhưng nếu phải ảo giác làm sao có thể giải thích những gì thấy nha?


      Hoang mang nhíu lại ấn đường, yên lòng dùng dụng cụ cắt những đóa hoa héo rồi cắm hoa vào lọ thủy tinh, xem có thể cứu lại đó hoa hồng này hay .


      Chẳng qua là căn bản có học qua cách cắm hoa, tay chân luống cuống làm ra cái trò gì, đúng lúc này cái cánh tay thon dài đột nhiên từ sau lưng đưa lên phía trước, nắm cây hoa hồng trong tay cắm xuống bình hoa.


      「 Vị trí này có vẻ tốt, có thể bày ra đường cong xinh đẹp hoa hồng.」 Giọng nhàng trầm thấp ngay sau đó vang lên phía sau .


      cả kinh, hoắc mắt quay đầu lại trừng lớn hai mắt.


      La !


      …… làm sao có thể xuất ở trong này?


      「 Hoa có nó ý chí của mình, chỉ cần hiểu được nắm giữ mặt đẹp nhất của nó,cắm xen cũng phải là việc khó.」 La nhìn về phía mỉm cười.


      sợ hãi vọt sang bên tỉ mỉ theo dõi mặt , chỉ sợ lại thấy đầu hồ ly.


      nhìn cái gì? Mặt của tôi có cái gì đúng sao?」 nhướng mày hứng thú quay mặt để xem kỹ.


      ……」 kinh ngạc nhìn khuôn mặt tuấn mỹ thanh nhã của , làm gì có mặt hồ ly nha?


      「 Tôi làm sao vậy? Khi ở phòng hoa nhìn thấy gì?」 đột nhiên nghiêng mặt về phía , mang theo chút tìm tòi nghiên cứu nửa cười nửa .


      tiến đến gần lại ngửi được dã hương kỳ lạ, tim khỏi nhảy ngừng vội vã né tránh.


      có gì, tôi có nhìn thấy gì hết.」 kích động quay đầu sang nơi khác.


      Thấy vội vã muốn trốn càng đến gần , hơn nữa ác liệt cười :「 ? Nhưng mà khi đó ràng trừng mắt nhìn tôi, giống như nhìn thấy quái sau đó thét chói tai chạy trốn……」


      「 Gì nha?」 bị trung tâm , nhất thời há hốc mồm.


      「 Để tôi đoán thử nhìn thấy gì……」 ném cho nụ cười lạnh sởn tóc gáy, cố ý dừng chút, mới để sát vào tai hạ giọng :「 mặt tôi thấy được mặt『 hồ ly 』 sao?」

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 9



      biết?! Tim của kinh hoàng loạn khiêu, sắc mặt đại biến, sợ tới mức hai mắt trợn lên căn bản ra lời.


      「 Đúng ?」 nhìn bị dọa đến vẻ mặt tái mét, buồn cười khóe miệng khẽ nhếch, bất quá trong mắt lại lóe tia u quang khiếp người.


      Quả nhiên Hướng Uyển Thanh cũng phải người thường! Tim của là món ngon nhất trong mấy ngàn năm qua ăn.


      ……」 Cái miệng của khẽ nhếch, nhưng thanh lại nghẹn ở cổ họng, trong lòng nảy lên kinh hoảng chạy trời khỏi nắng.


      Con ngươi độ sáng quá trong, lóe ra loại đặc biệt bén nhọn của dã thú giống như có thể đâm người ta bị thương……


      「 Thấy hồ ly xem như gặp tai họa a, phải cẩn thận.」 lành lạnh cười nhạt.


      thở hốc vì kinh ngạc, lại nghĩ tới ở tiệm Xuân Lưu Hoa nhìn thấy màn kia, lại lần nữa kinh khủng thay đổi sắc mặt.


      nhìn khuôn mặt nhắn trắng xanh, khỏi “Phụt” cười.「 A…… đúng là rất dễ lừa……」


      ngây người chút khó hiểu trừng mắt , hoàn toàn bị làm hồ đồ.


      「 Ôi! Thầy La,tôi dám tin tưởng thầy đến đây! Hơn nữa tới nhanh như vậy……」 Lưu phu nhân xa xa gặp được La , lập tức kéo cao cổ họng hưng phấn mà vọt lại đây.


      La hướng về phía Hướng Uyển Thanh làm vẻ mặt quá bình tĩnh, bất quá khi xoay người đối mặt Lưu phu nhân thay chiêu bài tươi cười.


      「 Lưu phu nhân tự mình gọi điện thoại thỉnh cầu tôi đến giúp đỡ, tôi làm sao có thể ngồi xem để ý, huống chi ta vừa vặn đến nơi gần đây chỉ đạo hoa nghệ, cho nên khi nghe được liền chạy tới.」Đôi môi La vẽ ra đạo đường cong mê người.


      「 Sao! là rất cảm tạ thầy.」 Lưu phu nhân bị điện choáng váng vui sướng, cười đến đầy người thịt béo loạn chiến.


      「 Để tôi đem hoa sửa lại chút? Hẳn là còn có thể cứu được.」 La xong đến gần bàn trà.


      Hướng Uyển Thanh rất nhanh vọt sang bên, muốn lặng lẽ thối lui nghĩ tới La lại bỗng nhiên gọi lại.


      「 Hướng tiểu thư,tôi quên nhắc nhở , hoa này rất yếu ớt ,độ ấm con người làm hư nó, cho nên tuyệt đối thể gắt gao cầm nó chạy bộ……」Trong lời của bí mật mang theo tia trào phúng.


      Hướng Uyển Thanh sao lại nghe ra cười mỉa, cảnh giác nhìn liếc mắt cái, đột nhiên cảm thấy người đàn ông này chẳng những đáng sợ, còn có điểm đáng giận.


      「 Gì, Uyển Thanh chính là hiểu thôi, thầy biết tôi tức giận như thế nào đâu, ấy vụn về tay chân thầy xem xem lúc mang hoa về đến dường như đều bị nát, còn có mấy đóa héo rũ, bảo ấy lấy hoa là đều sai lầm lớn nhất.」 Lưu phu nhân chỉ vào bó hoa hồng kia miệng hướng La lấy lòng, ánh mắt lại hung hăng trừng về phia Hướng Uyển Thanh.


      Hướng Uyển Thanh nhíu mày, tuy rằng quen Lưu phu nhân ở trước mặt người trong nhà mắng chửi , nhưng đối mặt với người ngoài La này, biết vì sao nhưng lại làm cho lung túng.


      「 Tôi nghĩ Hướng tiểu thư chắc là bị cái gì làm hoảng sợ mới có thể đem hoa biến thành khó coi như vậy, sao tôi cho rằng hẳn là còn có thể làm ra tác phẩm khác.」 La thầm chế nhạo liếc Hướng Uyển Thanh cái, nở nụ cười.


      Tim của Hướng Uyển Thanh hoảng sợ cúi đầu buồn hé răng.


      rất hoảng sợ nhưng khổ nổi thể giải thích……


      ? là quá tốt, vậy làm phiền đến thầy nha.」 Lưu phu nhân vui mừng nhếch miệng cười. Bình thường muốn mời La tự mình động tay cũng dễ dàng, nghĩ tới lần này cư nhiên nguyện ý chủ động giúp đỡ là quá may mắn.


      La tiếp theo từ bên hông lấy ra cây kéo đặc biệt, cầm lấy cành hoa cắt đại đoạn, sau đó cắm vào chậu hoa, thủ pháp lưu loát vừa tao nhã vừa cảm thụ tiết tấu,chỉ ngắn ngủn vài phút đồng hồ, hoa hồng vốn bị vứt bỏ nhưng lại trở thành chậu hoa hoa lệ làm người ta sợ hãi.


      Hướng Uyển Thanh vốn muốn thừa dịp này chạy trốn, nhưng mà lúc động thủ trong nháy mắt liền hoàn toàn bị kỹ thuật của hấp dẫn, rốt cuộc cũng dời bước chân cùng với tầm mắt.


      Nhưng càng làm cho người ta nhìn chuyển mắt còn bao gồm động tác La , thân nhất kiện màu trắng, quần dài màu đen vừa người bọc hai chân thon dài rắn chắc,mái tóc dài màu đen buộc ở sau gáy, khi chuyên chú cắm hoa, bên mặt tuấn mỹ có cỗ xuất trần phiêu dật, như thần tiên hạ phàm làm cho người ta hoa mắt thần mê……


      Hướng Uyển Thanh lần đầu nhìn đàn ông xuất thần như vậy, thẳng đến La quay đầu nhìn chằm chằm, hai người bốn mắt nhìn nhau mới bừng tỉnh vẻ sợ hãi.


      「 Hướng tiểu thư cảm thấy như thế nào?」 La cố ý hỏi .


      còn chưa mở miệng Lưu phu nhân lại giành trước đến nâng giọng hét lớn:「 đẹp! Thầy,thầy quả thực chính là thần tiên, mấy đóa hoa vốn nghĩ đến phải làm thành rác hoa qua tay sửa sang lại chút lập tức lại biến nó trở về giá trị vốn có.」


      Nghe Lưu phu nhân tính đem hoa hồng trở thành rác, trong mắt La lên tia giận hờn, lấy lời trách cứ :「 Đem hoa trở thành rác là vĩnh viễn học tốt , Lưu phu nhân.」


      「 Ack…… có lỗi,tôi chỉ cho là những hoa này thể dùng, mới có thể như vậy……」 Lưu phu nhân sửng sốt chút, mới xấu hổ co rúm hai má phì thũng lại.


      Hướng Uyển Thanh lần đầu tiên thấy người có thể áp chế Lưu phu nhân tức giận, trong lòng đột nhiên có loại thoải mái nên lời, chẳng qua rất nhanh lại cảm thấy tự trách vì lại có suy nghĩ như vậy đối mẹ chồng tương lai.


      La đem tất cả cảm xúc của đặt vào trong mắt, cười thầm nghĩ ngợi này bề ngoài mềm mại nhưng trong xương cũng có gien phản nghịch như thế nha!


      có đôi mắt xinh đẹp chẳng qua là trong đồng tử mắt lơ đãng lóe chút sầu bi,chóp mũi lộ ra độ cong tỉ mỉ gò má,càng tăng thêm hình dáng mỹ cảm.Cánh môi nở nang dưới đều khêu gợi, bất đắc dĩ luôn bị mấp máy giống như khắc chế cái gì, lại giống áp lực cái gì……


      Hướng Uyển Thanh bị nhìn đến chột dạ, cúi đầu vội hỏi:「 Nếu có việc gì nửa, tôi trước……」


      「 Tôi thấy Hướng tiểu thư đối với cắm hoa hình như có hứng thú, có muốn đến học cắm hoa hay ?」 La đột nhiên cắt đứt lời .


      「 Cái gì?」 ngẩn ra.


      「 Ai nha! ấy được! Thầy ơi, ấy ngay cả cằm hoa cũng làm tốt, học cắm hoa chỉ là lãng phí thời gian……」 Lưu phu nhân .


      「 Tôi chính là thích dạy học trò như vậy, dạy các từ người thường biến thành cao thủ, như vậy đặc biệt có cảm giác thành tựu.」 La cười .


      được,tôi có gì thời gian……」 vội vàng cự tuyệt, muốn có bất kỳ cơ hội tiếp xúc với người đàn ông kỳ lạ này nha.


      「 Đúng vậy, Uyển Thanh còn phải lo chuyện hôn ……」 Lưu phu nhân bật thốt lên .

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 10



      Kết hôn? Vậy vừa vặn có thể đến học tập thêu, tôi có chỉ làm sao quấn ra bó hoa đẹp nhất, đến lúc đó có thể tự mình thiết kế bó hoa cưới.」 La tiếp tục kích động. 「 ……」 muốn nghiêm chỉnh từ chối, thanh vang dội liền thay đáp ứng.


      「 Điểm này sai, Uyển Thanh, học !」


      kinh ngạc vừa quay đầu liền thấy Lưu Chí Tuyên cao lớn tuấn vĩ biết khi nào tan việc về nhà,vừa cười vừa đến phía , tay ôm lấy eo .


      học ! Dù sao em gần đây cũng làm, vừa vặn có thời gian.」


      「 Chí Tuyên……」Trong lòng căng thẳng rất nhanh liếc về hướng Lưu phu nhân, quả nhiên thấy mặt Lưu phu nhân có chút vui.


      「 Học cắm hoa chút, về sau còn có thể điểm làm đẹp nhà chúng ta,với lại em phải rất thích hoa sao?」 Lưu Chí Tuyên cười , cúi đầu lại hôn chút lên mép tóc của .


      Thân thể cương cứng, sợ nhất Lưu Chí Tuyên làm ra hành động thân mật trước mặt người khác, nhưng mà cố tình thích làm như vậy, hơn nữa thích ở trước mặt mẹ biểu vô cùng thân thiết, làm hại quan hệ của và Lưu phu nhân càng lúc càng buộc chặt.


      Lưu Chí Tuyên hồn nhiên bất giác thấy co lại, quay đầu nhìn La liếc mắt cái, mày núi giương lên đối với khuôn mặt tuấn mỹ của La cảm thấy kinh ngạc.


      vậy thầy dạy hoa nghệ này chính là người làm ẹ và em tôi thần hồn điên đảo sao? nghĩ tới tôi cũng có cơ hội nhìn thấy diện mạo của thầy…… Tôi là Lưu Chí Tuyên, vui mừng khi nhìn thấy thầy.」 nửa mở ra nụ cười đùa giỡn, làm càn đánh giá La rồi chủ động vươn tay.


      「 Rất vui, tôi tên là La .」 La tao nhã bắt tay Lưu Chí Tuyên, cười khách khí mà lãnh đạm.


      Lưu Chí Tuyên mày rậm mắt to,dáng người cao lớn tướng mạo đường đường, rất có phong cách thiếu gia nhà giàu,bởi vì Lưu gia có tiền tài quyền thế bao che cho nên trong giới kinh doanh cũng dám xem thường người đời thứ hai này, cho dù có việc gì lớn để làm nhưng bởi vì biết người biết ta, giao du rộng lớn phức tạp, truyền thông vẫn là vô cùng chú ý nhất cử nhất động của .


      La cũng thích Lưu Chí Tuyên, thấy Lưu Chí Tuyên quá mức phù phiếm, nhìn như sáng sủa ra tự cho ta đây, trắng ra chính là quá mức tùy tâm sở dục hơn nữa tự cho là đúng.


      Trọng yếu hơn là cùng mẹ giống nhau, tuyệt biết lễ phép.


      「 Thầy La đẹp như vậy, hẳn là có rất nhiều con muốn học cắm hoa với thầy nha!」 Lưu Chí Tuyên hơi châm chọc.


      「 Đích thực rất nhiều, nhưng tôi tin tưởng tài hoa nghệ và diện mạo cũng chưa làm cho các ấy thất vọng qua.」 La thản nhiên đáp lại câu.


      Lưu Chí Tuyên dường như dự đoán được phản ứng nhanh như vậy cho nên sửng sốt chút.


      Người đàn ông tuấn tú này nhìn thấy yếu ớt ra cũng rất lợi hại nha!


      thẳng nhìn chằm chằm La , ở trong lòng thầm ngạc nhiên.


      La chút nào để ý nhìn chăm chú, tiếp tục lời đề tài vừa rồi.


      「 Học cắm ho có thể nuôi dưỡng tính tình, càng có thể huấn luyện mỹ cảm.Ở Nhật Bản ít dâu cũng học thêm khóa này.Hướng tiểu thư có thể lo lắng chút, vừa vặn thứ Tư này có ban chương trình sơ cấp muốn nhập học, nếu Hướng tiểu thư có rảnh có thể tham gia.」 La lại đem mũi tên nhắm ngay Hướng Uyển Thanh.


      「 Nhưng mà tôi……」 Hướng Uyển Thanh suy nghĩ nên cự tuyệt như thế nào, Lưu Chí Tuyên thấy như vậy cho nên quyết định thay.


      cần lo lắng, Uyển Thanh học.」 Lưu Chí Tuyên mở miệng .


      「 Chí Tuyên! Em muốn……」 Hướng Uyển Thanh ngẩn ra, chán nản quay đầu nhìn .


      Từ lúc quen nhau với , liền phát thường xuyên tự tiện thay quyết định việc, cũng bất kể có đồng ý hay , muốn hoặc muốn.


      sao đâu Uyển Thanh, hy vọng em có thể làm dâu hạnh phúc nhất, với lại khó lắm mới đư thầy La nguyện ý nhận em làm học trò, em phải theo học, xem có thể học được tốt giống mẹ và Chí Na hay .」 Lưu Chí Tuyên mang theo khẩu khí chế nhạo cười .


      「 Chí Tuyên……」 lo lắng liếc mắt sang mẹ chồng cái, quả nhiên sắc mặt Lưu phu nhân càng lúc càng khó coi.


      「 Đúng rồi, chúng tôi tháng sau tổ chức hôn lễ xin mời thầy La đến thiết kế hội giùm, nghe đây là phương diện chuyên gia của thầy.」 Lưu Chí Tuyên nhìn về phía La .


      tốt nha! Chí Tuyên, hôn lễ bố trí đơn giản là tốt rồi……」 vội la lên, ra cũng muốn hôn lễ xa hoa phô trương.


      được, đây chính là việc lớn nha, tin tưởng thầy La nhất định đồng ý việc này?」 nhìn chằm chằm La .


      「 Đây là vinh hạnh của tôi.」 La thản nhiên cười.


      「 Hừ! Con chỉ quan tâm ta, mẹ hiểu nổi ta có điểm gì tốt,người giống như ta học cắm hoa chính là lãng phí thời gian cùng học phí mà thôi, còn nửa chuyện các ngươi kết hôn mẹ còn chưa có đồng ý」 Lưu phu nhân bất bình hừ , thực quen nhìn con trai còn chưa kết hôn lòng bao che Hướng Uyển Thanh bên kia.


      「 Mẹ, Uyển Thanh trở thành người của Lưu gia chúng ta, mẹ tại sao có thể những lời như vậy? Uyển Thanh nghe xong trong lòng rất buồn nha?」 Lưu Chí Tuyên cau mày vui.


      「 Gì nha? Mẹ ta vài câu con liền đau lòng? Muốn làm con dâu Lưu gia chúng ta trước tiên phải học nghe giáo huấn, nếu trong lòng ta vui cũng đừng gả vào.」 Lưu phu nhân lớn tiếng quát mắng.


      「 Mẹ! Mẹ tại sao như vậy……」 Lưu Chí Tuyên hai tay chống nạnh về phía trước.


      Mắt thấy mẹ con bọn họ vì mà cãi vả ầm ĩ, Hướng Uyển Thanh sợ hãi giữ chặt Lưu Chí Tuyên, vội la lên:「 Chí Tuyên, đừng như vậy, mẹ là trưởng bối, thể dùng loại thái độ này đối với mẹ……」


      「 Đủ rồi, đừng ở trước mặt tôi đóng kịch, mỗi lần giả bộ đánh thương Chí Tuyên liền càng thay cảm thấy bất công, khiến ẹ con chúng ta bất hòa như vậy mới vui vẻ, đúng ? rắp tâm là đáng giận.」 Lưu phu nhân cảm kích còn trừng mắt nhìn , cắn răng nén giận.


      「 Mẹ,con có……」Sắc mặt Hướng Uyển Thanh tái nhợt, mỗi lần Lưu Chí Tuyên càng che chở nàng việc càng thể vãn hồi, cũng khiến cho càng chọc Lưu phu nhân giận.


      「 Uyển Thanh căn bản phải ý này,mẹ lại cố tình muốn xuyên tạc ấy, rốt cuộc mẹ muốn ấy làm như thế nào mới cam tâm?」 Lưu Chí Tuyên đối với mẹ mình cảm thấy giận giữ.


      「 Chí Tuyên! Em van đừng nửa!」 Hướng Uyển Thanh gấp đến độ mau khóc.


      「 Tốt! Mẹ mình chịu khổ nuôi con lớn như vậy, là để con chọc mẹ tức chết sao? Đứa con bất hiếu này……」 Lưu phu nhân tức giận đến nhắm mắt lại, vỗ về cái trán, thân mình lay .


      「 Mẹ!」 Hướng Uyển Thanh sợ tới mức vội vàng chạy đến đỡ lấy bà.


      「 Tránh ra! Ai cho chạm vào tôi?」 Lưu phu nhân ghét đẩy ra.


      「 A!」 Hướng Uyển Thanh bất ngờ kịp phòng bị lảo đảo ngã sang bên, vừa vặn đụng vào Lưu Chí Tuyên nhưng Lưu Chí Tuyên kịp đỡ lấy , bởi vậy cả người ngã ngồi mặt đất.


      「 Mẹ! Mẹ……」 Lưu Chí Tuyên tức giận hung hăng trừng mắt nhìn mẹ mình.


      「 Hừ! Mẹ vĩnh viễn đáp ứng chuyện hôn này, ấy muốn làm con dâu Lưu gia chúng ta, vậy đợi kiếp sau !」 Lưu phu nhân xong những lời này liền xoay người rời .


      Hướng Uyển Thanh nhịn xuống ủy khuất, bò dậy hướng về phía Lưu Chí Tuyên :「 Chí Tuyên, nhanh xin lỗi với mẹ , nhanh a!」


      「 Mẹ đối xử với em như vậy,em còn muốn xin lỗi?」 Lưu Chí Tuyên quay đầu liếc cái, vẻ mặt có chút kỳ lạ.


      「 Bà ấy là mẹ ! Đừng vì em mà làm mẹ bị tổn thương,nếu trong của em rất bất an.」 đau khổ .


      Lưu Chí Tuyên khóe miệng hơi trầm xuống, dừng chút rồi tình nguyệt câu:「 Được rồi! Vì em xin lỗi mẹ, bất quá em đáp ứng học cắm hoa.」


      「 Được được được, muốn em học cái gì cũng được, chỉ cần xin lỗi mẹ」 vội la lên.


      「 Em đồng ý, vậy là tốt rồi phải theo thầy La học cắm hoa tốt!」 Dứt lời Lưu Chí Tuyên nhìn sang La vẫn đứng ở bên lời nào liếc mắt cái,rồi lộ nụ cười kỳ dị sau đó mới ra phòng khách.


      Hướng Uyển Thanh mệt mỏi thở ra hơi, cảm thấy ứng phó Lưu Chí Tuyên cũng dễ bằng ứng phó mẹ .


      「 Xem ra, cuộc sống của rất vất vả nha!」 La cười khẽ .


      cả kinh,lúc này mới nhớ tới còn có người tên La này ở đây, hốt hoảng quay đầu chỉ thấy vẻ mặt La giống như nhìn trò khôi hài buồn cười, khuôn mặt tuấn chứa tia trào phúng cười lạnh.


      「Xin lỗi, cho thầy nhìn thấy trường hợp như vậy……」 Như là bị nhìn trộm bí mật, trong lòng có chút hiểu yên.


      sao, tôi cảm thấy rất thú vị.」 La nheo lại mắt,nụ cười mở rộng.


      「 Thú vị?」 chau hai hàng lông mày lên.


      「 Đúng vậy,vô cùng thú vị, mẹ chồng khó chịu, vị hôn phu có ý mãnh liệt nắm trong tay, hơn nữa còn có con dâu nhẫn nhục chịu đựng, ba người các ngươi vừa vặn có thể diễn phim bộ bi kịch nha.」 châm chọc .


      ……」 Trong lòng hoảng sợ, tuy rằng thích hình dung như vậy nhưng lại thể phản bác.


      「 Tôi rất bực mình là nguyên nhân gì để chịu đựng được mẹ con Lưu gia như thế nha? Theo như cá tính của hẳn là sớm chịu nổi rồi?」 sâu sắc nhìn chằm chằm .


      「 Tôi hiểu cái gì.」 muốn đáp lại trước mặt .


      「 Đối với người đàn ông , có cần tự mình chịu ủy khuất đến tình trạng này hay nha?」 tiến thêm bước .


      「 Ai tôi Chí Tuyên? Tôi vì mới nguyện ý chấp nhận tất cả!」 lớn tiếng bác bỏ.


      sao?」 Mày kiếm khẽ nhếch.


      「 Đương nhiên……」 cần nghĩ ngợi .


      là rất đáng buồn a! ra ngay cả là gì cũng phân biệt , xem ra đích thực cần đến Xuân Lưu Hoa để tôi dạy dỗ.」 cười khẩy .


      uấn giận trừng mắt , hiểu vì sao ở trước mặt những người phụ nữ khác đều hiền lành có lễ, còn đối với lại cố tình châm chọc khiêu khích.


      「Tôi nhất định học nha–」 giương giọng cường điệu.


      đến, bởi vì căn bản có biện pháp cãi lời Lưu Chí Tuyên 『 mệnh lệnh 』.」 từ mũi hừ rồi cười khẽ, tiêu sái bỏ .


      「 Tôi !」 hướng về phía bóng hét to.


      「 Ngày kia lúc ba giờ, tôi ở phòng hoa chờ .」 cũng quay đầu lại xong,từ cửa hông lòe ra, tránh được những người khách nữ biết đến mà xôn xao, biến mất ở đình viện Lưu gia.


      kinh ngạc nhìn rời khỏi, toàn bộ cảm xúc bị nhiễu loạn.


      La rốt cuộc là người gì nha? tổng cảm thấy dường như có thù ý với giống như từng đắc tội với , bởi vậy khẩu khí chuyện với mới có thể đặc biệt có gai…


      Nhưng mà nếu chán ghét , vì sao lại ngừng tiếp cận ? đến tột cùng có ý đồ gì nha?


      Bất an nghĩ lung tung, trong đầu lại lên mặt hồ ly làm người ta kinh hãi, quyết định vẫn là cách xa La chút tốt hơn……


      Đúng chờ chút nhất định phải ràng với Lưu Chí Tuyên, muốn học cắm hoa ngoại trừ đến Xuân Lưu Hoa nơi nào cũng được, bất luận như thế nào cũng bước vào phòng Xuân Lưu Hoa nửa nha .

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 11



      Đứng ở ngoài hàng rào cây tử đằng phòng Xuân Lưu Hoa, Hướng Uyển Thanh nhíu lại khuôn mặt nhắn trắng nõn, vẻ mặt buồn bực giống như bị người ta ép đến,trong lòng tràn đầy tình nguyện.


      biết chính mình vì sao lại đồng ý với Lưu Chí Tuyên, lại càng hiểu được Lưu Chí Tuyên vì sao muốn miễn cưỡng đến chỗ La học cắm hoa, La cũng phải thầy dạy cắm hoa duy nhất Đài Bắc, muốn học cũng nhất định phải đến tìm nha.


      Lưu Chí Tuyên muốn thấy bởi vì chút áp lực liền lùi bước, hy vọng có thể mạnh mẽ chút, mặc kệ là đối với người nhà của hay là đối với chính , đều muốn cố gắng làm mọi việc. Còn có, hy vọng có thể nhờ vào cắm hoa mà hiểu về mẹ hơn, cần sợ hãi mẹ tức giận, cho nên mới có thể để ý phản đối của bắt buộc đến, thậm chí trong lúc cấp bách còn tự mình lái xe đưa đến trước khu rừng trúc, thẳng đến thấy vào trong mới rời .


      Có đôi khi hiểu Lưu Chí Tuyên là vì tốt cho hay là tra tấn , biết thích lại thường ép buộc , khiến cho mỏi mệt chịu nổi……


      Nặng nề hít ngụm khí, sắc mặt của ngưng trọng nện bước vào sân nhà, lại chần chờ đứng ở ngoài cửa,thủy chung có ý nguyện vào.


      đến đây tại sao còn vào?」 Giọng La phút chốc vang lên ở sau lưng .


      chấn động quay đầu nhìn La tiếng động xuất ,tim suýt nữa nhảy ra khỏi ngực.


      La quả thực giống hồn tan, khi nào đến phía sau cũng biết, hơn nữa mái tóc dài lay , người nhát gan đại khái sớm bị hù chết.


      「 Gì nửa nha? Lại bị ta dọa sợ sao?」 La đùa cợt nhướng mày lên.


      bước cũng ra tiếng sao?」 vỗ về ngực trừng mắt nhìn , có loại cảm giác bị trêu đùa.


      「 Là tập trung mới phát ta tới,tôi vừa tới nhà ấm hái được hoa, những bông hoa này vừa vặn có thể trở thành dụng cụ để học.」 chế nhạo ngắm liếc mắt cái, cúi đầu ngửi bó hoa cằm trong tay.


      lúc này mới phát cằm bó hoa sen xinh đẹp, có màu vàng nhạt màu phấn hồng, ánh sáng cực kỳ xinh đẹp.


      「 Đây là hái cho , hoa này rất thích hợp cho nha.」 có ý giương mắt nhìn chăm chú vào .


      Hướng Uyển Thanh giống như đóa phù dung thanh liễm tuyệt lệ, ở trần thế này phiến nước bùn nhưng vẫn duy trì tinh khiết,rồi lại chịu đủ loại áp lực nước chảy bèo trôi……


      Ánh mắt trực tiếp nhìn thẳng vào giống như muốn nhìn thấu tất cả làm thấy thoải máu, chỉ có thể giấu khuôn mặt nhắn, cứng ngắc :「 ? Cám ơn.」


      Thấy thận trọng như thế, thầm cảm thấy buồn cười, lại tiếp: “ Nhìn vẻ mặt của giống như là bị bắt buộc đến.”


      có trả lời nhưng đúng là dáng vẻ cam chịu.


      「 Cho dù bị bắt buộc nhưng vẫn là đến đây, tôi sớm nhất định đến, bởi vì chỉ cần là『 vị hôn phu 』của cầu, có dũng khí cự tuyệt.」


      「 Tôi……」 bởi vì thể phản bác lời của mà cảm thấy có chút chán nản.


      「 Đối với ngoan ngoãn phục tùng, đây là cái gọi là tình sao?」 tiến thêm bước bắt đầu châm chọc.


      「 La tiên sinh,tôi tới là muốn học hoa nghệ, phải đến để nghe châm chọc khiêu khích.」 vui phản kích.


      La nhìn chằm chằm vẻ mặt ngang nhiên quật cường của đột nhiên nở nụ cười.


      「 Đúng thôi! Đây mới là bản tính , giống hoa sen tự ình là thanh cao, tính tình cứng cỏi nhưng vì sao ở trước mặt mẹ con nhà họ Lưu lại trở nên hèn mọn như vậy nha? thiếu bọn họ cái gì sao?」 cố ý .


      ngây ngẩn cả người, bản tính của ?


      Bản tính của như thế nào? Trước kia kiên cường, độc lập, dễ dàng cúi đầu trước người khác nhưng kể từ khi mẹ mất những tính cách đó liền tan rã, giống như bị rút khung xương chỉ còn lớp da, chỉ có tìm cách chống đỡ mới ngã xuống.


      Mà Lưu Chí Tuyên chính là nơi duy nhất có thể dựa vào, là giúp vượt qua cơn sóng , nếu sớm tồn tại.


      Cho nên vì , vì tình nghĩa kiếp này khó có thể hồi báo, có thể thay đổi chính mình, có thể ăn khép nép nhận đủ loại làm khó dễ cùng trách cứ từ nhà họ Lưu, có thể nén thói kêu ngạo và tự tôn của mình, lựa chọn làm dịu ngoan nhu thuận im lặng bám vào bên cạnh Lưu Chí Tuyên.


      Nhưng La lại lần nữa khơi mào cảm xúc của , giống như tiểu quỷ bướng bỉnh muốn phá vỡ mặt nạ ngụy trang của , cứng rắn muốn bức ra khuôn mặt tươi cười sau lưng chua xót, tàn nhẫn vô lễ xâm phạm nội tâm riêng của .


      quá đáng! nghĩ là ai vậy? nghĩ biết cái gì?


      「 Lời của vượt qua lễ phép cơ bản, La tiên sinh,tiên sinh mỗi lần đều thích lãng phí thời gian của học trò như vậy sao?」 lạnh nhạt nghiêm mặt,tính nhẫn nại đến cực hạn.


      「 Đúng là tôi và học trò thường tán gẫu chút để cho quen thuộc lẫn nhau, bất quá dường như thích chuyện phiếm, nếu muốn khẩn cấp học, vậy vào !」 La cũng tức giận vẫn như cũ tươi cười, tiến lên kéo cửa ra, đứng ở cạnh cửa,đưa tay như mời vào.


      Hướng Uyển Thanh tới lui nhìn bên trong cửa, có chút lùi bước.


      thực ra chướng ngại tâm lý ngày đó vẫn chưa tiêu trừ, nếu La có xuất tuyệt đối đến nơi quỷ quái này.


      「 Tại sao vào? Chẳng lẽ còn tại sợ hãi sao? Yên tâm, bên trong quái.」 La châm biếm nhếch cao khóe miệng.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 12



      trừng mắt liếc mắt cái, quyết định suy nghĩ miên man bước vào phòng hoa.


      Căn bản là có cái gì hồ , suy nghĩ hai ngày kết luận duy nhất chính là nhìn nhầm, thuần túy là tự mình dọa mình mà thôi.


      Trong phòng hoa tất cả như trước, vừa vào trong mùi hương thấm lạnh xông vào mũi, ngoại trừ ngoài phòng nắng nóng so với bên trong hoàn toàn giống nhau, tràn ngập loại khí yên tĩnh.


      Theo lý thuyết nên cảm thấy thoải mái, nhưng từ cửa vào phòng khách, lưng lại của lại rùng cả mình.


      có ai.


      Trong phòng hoa im ắng, có đám người đẹp lần trước lần lượt châm trà, có như nghĩ đến có đám học sinh, bốn phía im ắng đến nỗi làm cho trong lòng người ta sợ hãi.


      「 Ngồi ! Lập tức được học.」 La ở phía sau .


      「 vì sao có học trò khác? phải hôm nay mở chương trình học. mới sao…..?」 hoắc mắt xoay người cảnh giác nhìn chằm chằm La .


      「 Hôm nay là mở chương trình học mới nhưng chỉ vì mình mà mở.」 để hoa sen xuống bên rồi mỉm cười, về phía chiếc bàn thấp đặt cạnh tường, đốt nén hương, trong khí nhất thời tràn ngập cỗ mùi thơm.


      「 Chỉ có tôi?」Trong lòng sợ hãi.


      「 Đúng vậy, tôi vì mà phá lệ, mình tự chỉ đạo.」 quay đầu nhìn chằm chằm .


      …… Chỉ có học trò là tôi sao?」 bất an thấp giọng hô.


      「 Đúng.」


      「 Vì sao? Chuyện này rất kỳ quái nha……」 cảm thấy có chút đúng lắm.


      Hai ngày này đặc biệt thăm dò ý kiến có liên quan đến người tên La này, mới biết được ở trong giới hoa nghệ có địa vị kinh người, Đài Loan rất nhiều tiệc lớn của danh nhân đều chỉ tên muốn đến bố trí hội trường, hoàn toàn cần chi phí mà người khác trả gấp mười lần.


      Ngoài ra là người duy nhất ở Đài Loan có thể tìm được những giống hoa làm người ta ngạc nhiên, chỉ cần ra đều có biện pháp lấy được, nhưng mà đây phải nguyên lam nổi danh gần xa, chân chính khuất phục người khác bằng kỹ thuật cắm hoa trời cho.


      Bình thường người thiết kế tác phẩm khó tránh khỏi khó khăn nhưng tác phẩm lại tràn ngập linh tính, chỉ bảo giữ nguyên nét xinh đẹp của hoa, còn có thể tô điểm mỗi loại hoa càng thêm đặc sắc, tự nhiên, lịch tao nhã, thoát tục, dường như mỗi người xem qua tác phẩm của cảm thấy mê muội.


      Cho nên nghe người nào muốn nhờ tự tay thiết kế bó hoa đều phải đặt trước tháng, thậm chí hộ khách nước ngoài cũng biết bao nhiêu mà đếm, ngay cả nhữ nghệ sư Nhật Bản cũng tôn sung , xưng là 「 Hoa ma pháp sư 」, thường xuyên vượt biển đến thỉnh giáo hoa nghệ của , còn là người siêu cấp phóng khoáng lạc quan.


      nhân vật lớn hết sức quan trọng,tại sao có thể tự mình giảng bài cho nha? phải là làm việc ngay cả thời gian cũng đủ mới đúng a.


      「 Chuyện này có gì là kỳ quái nha? mình dạy , mới có thể giúp trước khi kết hôn học được tinh túy, phải sao?」 cười khẽ từ trong ngăn tủ lấy ra cái dụng cụ.


      「 Nhưng mà……」 vẫn thể tin được an bài dạy mình là xuất phát từ thiện ý.


      「 Bất kể cái gì? Chẳng lẽ sợ tôi ăn sao?」 nhíu mày.


      ,tôi phải có ý này, tôi chỉ là nghĩ tới gặp tình huống này……」 vội vàng phủ nhận.


      「 Loại tình huống này là như thế nào? Rất im lặng phải ? ai quấy rầy mới có thể chuyên tâm học tập theo tôi.」 cười cười chậm rãi về phía .


      theo bản năng lui lại mấy bước, nhịn được hỏi:「Các lần trước ở nơi này đâu rồi?」


      「 Các ấy đều 『 rồi 』, học được những gì nên học cho nên có lý do nào lưu lại.」 đem tóc dài phất đến sau tai, lãnh đạm giải thích kết cục của các kia.


      ?」 giật mình.Tất cả các ấy đều rồi sao?


      Cách của chẳng những làm cho an tâm, ngược lại càng làm kinh hoảng, bởi vì bây giờ trong phòng chỉ có hai người và La ……


      「 Đừng đứng ở đó, lại đây luyện tập !」 chuyển hướng sang bên cạnh bàn lớn, lấy dụng cụ ra.


      lại sợ run trong chốc lát sau đó mới cố ý chọn chỗ ngồi đối diện rồ ngồi xuống, muốn giữ khoảng cách của mình với .


      sao lại nhìn ra suy nghĩ của , buồn cười vén lên đạo lông mày, nhiều lời chẳng qua là đưa cho đóa hoa sen, mấy cành cây còn có tấm lá sen.


      tại, đem những thứ này cắm hoa vào bình hoa.」 chỉ thị .


      「 Làm sao để cắm vào nha?」 sửng sốt chút. cái gì cũng chưa chỉ , làm sao cắm nha?


      「 Tùy theo ý của ,muốn cắm như thế nào cắm như thế đó.」 tựa về sao ghế giống như chuyện gì cũng liên quan đến mình.


      nhíu nhíu mày, tuy rằng dụng ý của nhưng mà vẫn làm theo lời cầm lấy đóa hoa cắm vào giữa trung tâm bình hoa.


      Hoa rất thẳng,cành rất thẳng còn có lá sen cũng ngay ngắn chỉnh tề…… Khô khan.


      La khỏi bật cười.「 Ha ha……」


      cười cái gì?」 chán nản giương mắt nhìn .


      sắp xếp quân cờ sao? Hướng tiểu thư,cắm hoa chú trọng là đường cong tuyệt đẹp, lại làm cho chúng nó giống như xếp hành đứng thẳng vào nhau, là rất buồn cười……」 càng giỡn càng khoa trương.


      Mặt ửng đỏ, cắn môi dưới, xấu hổ trừng mắt ,「 Tôi rồi tôi cắm hoa……」


      「 Nhìn phương thức cắm hoa có thể nhìn ra là loại người ngay thẳng biết giữ thân trong sạch, bất quá tôi lại nhìn thấy, bề ngoài hoàn toàn tương phản với lửa nóng trong lòng nha……」 nhìn chằm chằm .


      「 Cái gì?」 mở to hai mắt.


      「 Ý của tôi chính là tại biểu ở bên ngoài chính là những gì trải qua và áp lực của mình mà thôi, căn bản phải là bản thân .」 lại .


      nghe được biến sắc, lửa giận đột nhiên sinh sắc bén phản kích,「 Gì nhà? ra Xuân Lưu Hoa chỉ là phòng học hoa nghệ, còn kiêm xem tướng số luôn sao?」


      「 Hoa của ta cắm có linh tính giống như biểu chính mình, trước hết phải để học sinh hiểu chính mình sau đó mới có thể chọn cách cắm thuộc phong cách chính mình nha.」 sửa đúng lời châm chọc của .


      「 Tôi vô cùng hiểu chính mình, những việc này có thể lướt qua đừng lãng phí thời gian nửa.」 nể mặt lạnh lùng .


      ? Cũng tốt, chúng ta đây liền trực tiếp học kỹ xảo cắm !」 cười cười cũng rầy rà,đem tất cả những hoa cắm rút ra hết, sau đó lại nhanh chóng lần nữa cắm vào chậu.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :