1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tuấn Hồ - Bồng Vũ (46C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 4



      「 Gì nha?」 La nhướng mày lên.


      「 Tôi nhìn thấy……」 lại lần nữa cúi đầu nhìn kỹ, mới phát bóng hồ làm hoảng sợ bất quá là bóng cây lần lượt thay đổi tạo thành hình đạng đó thôi.


      lại nhìn thấy cái gì?」Tầm mắt của La theo nhìn đến mặt đất.


      có, có gì, tôi…… Tôi lại hoa mắt.」 xấu hổ .


      「 Hướng tiểu thư nên kiểm tra mắt chút.」 La trêu chọc .


      cúi đầu dám nhìn ,cả khuôn mặt hồng nóng lên, trong lòng vang lên liên tiếp tiếng tự trách.


      Hướng Uyển Thanh, ngươi điên rồi sao?Đầu ngươi có vấn đề sao? Thế nhưng đem La trở thành quái, rất buồn cười nha!


      nhất định là phơi nắng đến choáng váng, đời này làm sao có thể có cái loại quái vật này? Tất cả từ đầu tới đuôi đều chính là ảo giác của mà thôi, làm sao có thể xem nó là nha?


      「 Rất xin lỗi……」 cảm thấy xấu hổ vô cùng.


      「 Tôi nghĩ chắc là thời tiết quá nóng, hay là vào phòng hoa uống chén nước, nghỉ ngơi chút !」 La mỉm cười.


      Nụ cười dịu dàng thân thiết, thái độ tao nhã, người đàn ông tuấn mỹ như vậy làm sao có thể là quái nha?


      lại lần nữa vì liên tưởng hoang đường của mình cảm thấy mất mặt.


      「 Được, cám ơn.」 chán nản gật gật đầu rũ hai bả vai theo La vào phòng hoa.


      Vừa tiến vào phòng hoa, khí lạnh mang theo hương hoa cỏ liền ập tới trước mặt, hít sâu hấp hơi, cả người lập tức thần thanh khí sảng.


      người tuổi còn trẻ quỳ gối trước cửa kính cẩn đưa dép lê, khách khí cảm ơn, bắt đầu đánh giá hoa trong phòng được trang hoàng theo phong cách Nhật, cùng với bài trí mười vị ngồi thiền.


      Lấy gỗ thô, trúc, vật liệu thiên nhiên xây dựng làm chủ thể, cả phòng hoa tràn đầy yên tĩnh tự nhiên, cho dù là cái bàn, cái cửa sổ cũng đều chú ý tao nhã và giản dị, nhìn ra được mỗi đồ dùng trong phòng đều được chủ nhân tỉ mỉ chọn lựa mới có thể vững vàng như thế.


      Hoa mắt nhìn kiệt tác của , sửng sốt lúc lâu mới cho chính mình, sai lầm rồi.


      hấp dẫn của La chỉ có bề ngoài của , hoa nghệ của đồng dạng có mị lực kinh người, hoa cỏ này trải qua tay dường như càng thêm rực rỡ sáng lạn làm người ta say mê, giống như hoa ma thuật sư, chỉ động tay chút cho dù là đóa hợp mắt cũng có thể biến thành tuyệt sắc……


      「 Mời ngồi.」 La xoay người nhìn cười cười, mời ngồi xuống ghế.


      「 Cám ơn.」 ngồi xuống cái ghế theo kiểu trung quốc, trẻ tuổi khác liền bưng tới chung trà.


      Nơi này dường như có rất nhiều , hơn nữa mỗi người đều tuổi trẻ xinh đẹp……


      Đa số đều đến tìm La học hoa nghệ sao?


      nâng chung trà sứ lên,vừa uống trà vừa thầm nghĩ ở trong lòng.


      Trà có mùi hoa quế hương thơm ngọt ngào lành lạnh chảy vào cổ họng, lại lần nữa tinh tường xác nhận La người vô cùng hưởng thụ cuộc sống,cả tòa kiến trúc lớn, đến ngay cả chung trà cũng tỉ mỉ đến nỗi làm cho người khác thể nào soi mói.


      「 Tốt hơn chút nào chưa?」 quan tâm hỏi.


      「Ừm, tốt hơn nhiều……」 Nhớ tới hành động liều lĩnh của mình mặt lại nóng lên.


      「 Vậy là tốt rồi.」 La nhìn mỉm cười, tiếp theo quay đầu nhìn trẻ tuổi bưng trà kia :「 Cúc Nhi, lấy hoa Lưu phu nhân đặt đến đây.」


      「 Dạ,lão sư.」 biết điều thối lui, chỉ chốc lát sau liền cầm lấy bó hoa hồng kỳ dị ra ngoài.


      Hướng Uyển Thanh ngẩn ra, chưa từng thấy qua hoa hồng đặc biệt như vậy, mỗi cánh hoa cánh hoa giống được vẩy mực nhiễm màu đỏ tươi, bắt đầu từ đáy mỏng đến dọc theo cánh hoa dường như hóa thành nhàn nhạt phấn hồng, xinh đẹp giống đóa hoa .


      La tiếp nhận bó hoa hồng kia,nhìn giới thiệu :「 Lưu phu nhân đặt loại hoa vô cùng hiếm có, loại hoa hồng này gọi là 『 xử nữ chi thần』, xinh đẹp lại mất hồn nhiên vô cùng thích hợp đặt bàn tiệc tối.」


      「 Ack…… đúng là rất đẹp……」 Xử nữ chi thần? Đây là cái tên quái gì nha? Ở trong lòng thầm cau mày, nhưng ở mặt ngoài lại cố gắng mỉm cười với mọi người.


      「 Đây chính là hoa tôi vừa mới hái xuống, xem, tiên diễm ướt át lại có mùi hương hợp lòng người sao!」 xong đem hoa đưa cho


      cỗ nhiễu loạn lòng người đánh úp lại, vội vàng ổn định tâm thần đưa tay nhận lấy hoa, ngờ cẩn thận cái lại bị gai hoa đâm vào đầu ngón tay.


      「 Ai nha!」 nhíu mày chút rút tay về liền thấy, chỉ tay xuất vết thương nho , đó còn chảy ra giọt máu.


      「 Làm sao vậy? Đâm bị thương sao? Để tôi xem.」 La phen kéo tay ,dịu dàng kiểm tra vết thương của , tiếp theo khỏi phân trần bắt tay , cúi đầu mút đầu ngón tay của .


      Động tác đường đột này dọa sợ ngây người, kinh hoảng lập tức rút tay về, trừng lớn hai mắt, ngực như nổi trống cấp tốc nhảy thình thịch.


      「 Làm sao vậy?」 trêu chọc nhìn chằm chằm , khóe miệng ác liệt gợi lên dường như giễu cợt ngạc nhiên của .


      linh hoạt tránh khỏi tầm mắt của , trong lòng dâng lên bất an cùng bối rối và loại xôn xao biết tên.


      Giống như ở chỗ sâu trong thân thể có cái gì bị đụng vào trong nháy mắt đột nhiên thức tỉnh.


      「 Tôi…… Tôi cần phải trở về, mẹ chồng tôi chờ bó hoa này để dùng.」 phòng bị ôm lấy bó hoa hồng chặt, vội vã rời khỏi.


      vội vả như vậy à? Cũng tốt thừa dịp hoa mới hái nhanh chóng cắm vào, mới có thể bày ra tư thế đẹp nhất.」 cười cười.


      「 Đúng a! làm phiền rồi.」 quên duy trì đáp lại có lễ phép,nhìn gật đầu thăm hỏi,sau đó xoay người bước ,nhưng mà mới đến cửa trước, La lại gọi .


      「 Chờ chút, Hướng tiểu thư.」


      Tim cả cả kinh từ từ quay đầu lại.


      「 Lâm phu nhân còn mượn tôi dụng cụ cắm hoa, nhờ mang về chung!」 La xong chỉ thị biết khi nào xuất ở bên người cầm trong tay dụng cụ cắm hoa giao cho .


      「 Được,cám ơn……」 mới cảm ơn ánh mắt vừa thấy, đột nhiên biến sắc tim suýt nữa nhảy đến yết hầu.


      này…… chính là phóng đãng cuồng dã làm tình với quái kia!


      「 Nhớ cẩn thận, đừng làm hư nha.」 kia nhìn cười quyến rũ.


      Lưng chợt lạnh có tiếp nhận, ngược lại lui về phía sau từng bước, theo bản năng nhìn về phía La .


      Chỉ thoáng nhìn thôi lại làm hồn của sợ tới mức lủi bay, bởi vì khuôn mặt tuấn tú của La biết khi nào biến thành mặt hồ dữ tợn, nhe răng trợn mắt nhìn cười lạnh……


      「 A –」 bạt thanh thét chói tai, lảo đảo về phía sau vài bước, xoay người tông cửa xông ra.


      Đây là ác mộng! ác mộng đáng sợ!


      phải mau tỉnh lại! Mau tỉnh lại!

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 4



      「 Gì nha?」 La nhướng mày lên.


      「 Tôi nhìn thấy……」 lại lần nữa cúi đầu nhìn kỹ, mới phát bóng hồ làm hoảng sợ bất quá là bóng cây lần lượt thay đổi tạo thành hình đạng đó thôi.


      lại nhìn thấy cái gì?」Tầm mắt của La theo nhìn đến mặt đất.


      có, có gì, tôi…… Tôi lại hoa mắt.」 xấu hổ .


      「 Hướng tiểu thư nên kiểm tra mắt chút.」 La trêu chọc .


      cúi đầu dám nhìn ,cả khuôn mặt hồng nóng lên, trong lòng vang lên liên tiếp tiếng tự trách.


      Hướng Uyển Thanh, ngươi điên rồi sao?Đầu ngươi có vấn đề sao? Thế nhưng đem La trở thành quái, rất buồn cười nha!


      nhất định là phơi nắng đến choáng váng, đời này làm sao có thể có cái loại quái vật này? Tất cả từ đầu tới đuôi đều chính là ảo giác của mà thôi, làm sao có thể xem nó là nha?


      「 Rất xin lỗi……」 cảm thấy xấu hổ vô cùng.


      「 Tôi nghĩ chắc là thời tiết quá nóng, hay là vào phòng hoa uống chén nước, nghỉ ngơi chút !」 La mỉm cười.


      Nụ cười dịu dàng thân thiết, thái độ tao nhã, người đàn ông tuấn mỹ như vậy làm sao có thể là quái nha?


      lại lần nữa vì liên tưởng hoang đường của mình cảm thấy mất mặt.


      「 Được, cám ơn.」 chán nản gật gật đầu rũ hai bả vai theo La vào phòng hoa.


      Vừa tiến vào phòng hoa, khí lạnh mang theo hương hoa cỏ liền ập tới trước mặt, hít sâu hấp hơi, cả người lập tức thần thanh khí sảng.


      người tuổi còn trẻ quỳ gối trước cửa kính cẩn đưa dép lê, khách khí cảm ơn, bắt đầu đánh giá hoa trong phòng được trang hoàng theo phong cách Nhật, cùng với bài trí mười vị ngồi thiền.


      Lấy gỗ thô, trúc, vật liệu thiên nhiên xây dựng làm chủ thể, cả phòng hoa tràn đầy yên tĩnh tự nhiên, cho dù là cái bàn, cái cửa sổ cũng đều chú ý tao nhã và giản dị, nhìn ra được mỗi đồ dùng trong phòng đều được chủ nhân tỉ mỉ chọn lựa mới có thể vững vàng như thế.


      Hoa mắt nhìn kiệt tác của , sửng sốt lúc lâu mới cho chính mình, sai lầm rồi.


      hấp dẫn của La chỉ có bề ngoài của , hoa nghệ của đồng dạng có mị lực kinh người, hoa cỏ này trải qua tay dường như càng thêm rực rỡ sáng lạn làm người ta say mê, giống như hoa ma thuật sư, chỉ động tay chút cho dù là đóa hợp mắt cũng có thể biến thành tuyệt sắc……


      「 Mời ngồi.」 La xoay người nhìn cười cười, mời ngồi xuống ghế.


      「 Cám ơn.」 ngồi xuống cái ghế theo kiểu trung quốc, trẻ tuổi khác liền bưng tới chung trà.


      Nơi này dường như có rất nhiều , hơn nữa mỗi người đều tuổi trẻ xinh đẹp……


      Đa số đều đến tìm La học hoa nghệ sao?


      nâng chung trà sứ lên,vừa uống trà vừa thầm nghĩ ở trong lòng.


      Trà có mùi hoa quế hương thơm ngọt ngào lành lạnh chảy vào cổ họng, lại lần nữa tinh tường xác nhận La người vô cùng hưởng thụ cuộc sống,cả tòa kiến trúc lớn, đến ngay cả chung trà cũng tỉ mỉ đến nỗi làm cho người khác thể nào soi mói.


      「 Tốt hơn chút nào chưa?」 quan tâm hỏi.


      「Ừm, tốt hơn nhiều……」 Nhớ tới hành động liều lĩnh của mình mặt lại nóng lên.


      「 Vậy là tốt rồi.」 La nhìn mỉm cười, tiếp theo quay đầu nhìn trẻ tuổi bưng trà kia :「 Cúc Nhi, lấy hoa Lưu phu nhân đặt đến đây.」


      「 Dạ,lão sư.」 biết điều thối lui, chỉ chốc lát sau liền cầm lấy bó hoa hồng kỳ dị ra ngoài.


      Hướng Uyển Thanh ngẩn ra, chưa từng thấy qua hoa hồng đặc biệt như vậy, mỗi cánh hoa cánh hoa giống được vẩy mực nhiễm màu đỏ tươi, bắt đầu từ đáy mỏng đến dọc theo cánh hoa dường như hóa thành nhàn nhạt phấn hồng, xinh đẹp giống đóa hoa .


      La tiếp nhận bó hoa hồng kia,nhìn giới thiệu :「 Lưu phu nhân đặt loại hoa vô cùng hiếm có, loại hoa hồng này gọi là 『 xử nữ chi thần』, xinh đẹp lại mất hồn nhiên vô cùng thích hợp đặt bàn tiệc tối.」


      「 Ack…… đúng là rất đẹp……」 Xử nữ chi thần? Đây là cái tên quái gì nha? Ở trong lòng thầm cau mày, nhưng ở mặt ngoài lại cố gắng mỉm cười với mọi người.


      「 Đây chính là hoa tôi vừa mới hái xuống, xem, tiên diễm ướt át lại có mùi hương hợp lòng người sao!」 xong đem hoa đưa cho


      cỗ nhiễu loạn lòng người đánh úp lại, vội vàng ổn định tâm thần đưa tay nhận lấy hoa, ngờ cẩn thận cái lại bị gai hoa đâm vào đầu ngón tay.


      「 Ai nha!」 nhíu mày chút rút tay về liền thấy, chỉ tay xuất vết thương nho , đó còn chảy ra giọt máu.


      「 Làm sao vậy? Đâm bị thương sao? Để tôi xem.」 La phen kéo tay ,dịu dàng kiểm tra vết thương của , tiếp theo khỏi phân trần bắt tay , cúi đầu mút đầu ngón tay của .


      Động tác đường đột này dọa sợ ngây người, kinh hoảng lập tức rút tay về, trừng lớn hai mắt, ngực như nổi trống cấp tốc nhảy thình thịch.


      「 Làm sao vậy?」 trêu chọc nhìn chằm chằm , khóe miệng ác liệt gợi lên dường như giễu cợt ngạc nhiên của .


      linh hoạt tránh khỏi tầm mắt của , trong lòng dâng lên bất an cùng bối rối và loại xôn xao biết tên.


      Giống như ở chỗ sâu trong thân thể có cái gì bị đụng vào trong nháy mắt đột nhiên thức tỉnh.


      「 Tôi…… Tôi cần phải trở về, mẹ chồng tôi chờ bó hoa này để dùng.」 phòng bị ôm lấy bó hoa hồng chặt, vội vã rời khỏi.


      vội vả như vậy à? Cũng tốt thừa dịp hoa mới hái nhanh chóng cắm vào, mới có thể bày ra tư thế đẹp nhất.」 cười cười.


      「 Đúng a! làm phiền rồi.」 quên duy trì đáp lại có lễ phép,nhìn gật đầu thăm hỏi,sau đó xoay người bước ,nhưng mà mới đến cửa trước, La lại gọi .


      「 Chờ chút, Hướng tiểu thư.」


      Tim cả cả kinh từ từ quay đầu lại.


      「 Lâm phu nhân còn mượn tôi dụng cụ cắm hoa, nhờ mang về chung!」 La xong chỉ thị biết khi nào xuất ở bên người cầm trong tay dụng cụ cắm hoa giao cho .


      「 Được,cám ơn……」 mới cảm ơn ánh mắt vừa thấy, đột nhiên biến sắc tim suýt nữa nhảy đến yết hầu.


      này…… chính là phóng đãng cuồng dã làm tình với quái kia!


      「 Nhớ cẩn thận, đừng làm hư nha.」 kia nhìn cười quyến rũ.


      Lưng chợt lạnh có tiếp nhận, ngược lại lui về phía sau từng bước, theo bản năng nhìn về phía La .


      Chỉ thoáng nhìn thôi lại làm hồn của sợ tới mức lủi bay, bởi vì khuôn mặt tuấn tú của La biết khi nào biến thành mặt hồ dữ tợn, nhe răng trợn mắt nhìn cười lạnh……


      「 A –」 bạt thanh thét chói tai, lảo đảo về phía sau vài bước, xoay người tông cửa xông ra.


      Đây là ác mộng! ác mộng đáng sợ!


      phải mau tỉnh lại! Mau tỉnh lại!

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5



      Khuôn mặt nhắn trắng bệch chạy ra khỏi Xuân Lưu Hoa, đường chạy như điên ra bên ngoài, xem thấy ánh mặt trời cùng với hoa cỏ, phân cùng ảo giác, thầm nghĩ nhanh chút rời khỏi nơi quỷ dị lại dọa người này, trở lại bình thường thế giới.


      Nhân gian bình thường……


      「 A……A…… A……」


      vui thích reo hò vang dội cả căn phòng, thân thể lõa lồ để tùy ý xâm nhập đùa bỡn, ngừng phát ra tiếng rên rĩ giống như được ân sủng, ngừng vui vẻ được thương


      「A…… Thầy! Thầy ơi! Ha…… a…… em …… em rất ……」 lớn tiếng kêu, thân thể ra sức nghênh hướng .


      tôi sao? đến có thể chết vì tôi sao?」 ôm vòng eo đó, vẻ mặt lãnh tuyệt cùng đó cuồng nhiệt mãnh liệt.


      「 Đúng vậy! Đúng vậy, có thể chết vì , sống vì .」 đó còn đắm chìm ở trong hạnh phúc tình ái, tứ chi mềm mại như sợi bông quấn quanh ở người .


      tốt quá, lời này là nhưng sau này đừng có oán hận gì đó……」 lộ ra nụ cười lạnh, phút chốc,khuôn mặt tuấn mỹ của chuyển biến thành hồ ly, hé ra răng nanh nhắm ngay ngực kia cắn xuống.


      「 A –」 đó hoảng sợ trừng lớn ánh mắt, thanh đau đớn.


      Vừa rồi ngực còn trơn bóng như trước giờ có nguyên cái lổ lớn, căn bản kịp giãy dụa, trái tim sống màu đỏ bị móng vuốt đào ra, nuốt vào trong miệng .


      xinh đẹp này vừa rồi còn ở cực lạc, nháy mắt hóa thành khối thi thể bị tàn phá.


      vứt đó như vứt đôi giày cũ,vừa liếm máu tươi bên môi vừa đến trước gương, trong lòng tràn đầy chờ mong nhìn thấy chính mình trong gương, nhưng mà trong gương chiếu ra vẫn như cũ là than người đầu hồ ly!


      「 Đáng ghét! Đáng ghét!」Sắc mặt đột nhiên biến đổi, quyền đấm thẳng về mặt kính phẫn hận gầm .


      Vì sao vẫn được? Vì sao cố gắng mấy ngàn năm, vẫn là thể hóa dã tính?


      Ngàn năm trước vị kia pháp sư ràng cho , chỉ cần ăn tim của phụ nữ, nhất là phụ nữ như vậy mới có thể nhanh chóng tiến hóa,giúp tu thành hình người.


      Vì thế biến thành diện mạo tuấn tú dụ dỗ phụ nữ, tranh thủ để các ấy mình, dụ dỗ sau đó nhân lúc các ấy cam tâm tình nguyện vì kính dâng hết tất cả tàn nhẫn ăn tim của các ấy.


      Mới đầu phương pháp này đúng là làm cho tiến hóa thần tốc, càng lúc càng giống con người, tứ chi có thể đứng thẳng như con người, có thể mở miệng, có thể chuyện với nhau, hiểu được cảm giác, hiểu được hỉ nộ ái ố, đặc biệt có cảm xúc loài người……


      Nhưng đến sau này lại phát tất cả đều tạm dừng, còn có gì thay đổi, mặc dù thân là hình người nhưng mà khuôn mặt hình hồ giống như trước, tuy rằng người bình thường nhìn ra nguyên thần chân chính của ,ai cũng đều nghĩ đến là người đàn ông tuấn tú mỹ, nhưng mà chỉ có chính ràng, mọi người thấy chỉ là vẻ bên ngoài, ở trong cơ thể vẫn là dã thú xấu xí kia, trừ xong hồ vị hồ tính, giống như bị nguyền rủa ngoan cường rơi ở người làm cho thống khổ thôi.


      Rốt cuộc là cái gì ngăn cản ?


      Muốn thành người khó khăn như vậy sao?


      Nắm lấy mái tóc ở trong lòng ngừng gào thét, lần đầu tiên đối với tương lai chính mình cảm thấy tuyệt vọng.


      Có lẽ giống như chủ nhân , súc sinh vĩnh viễn chính là súc sinh, bất luận cố gắng như thế nào muốn biến thành người chung quy chính là vọng tưởng, chỉ là hình ảnh xa thể chạm mộng……


      lúc thương cảm trong đầu đột nhiên lên khuôn mặt thanh tú lại hoảng sợ trắng bệch, tiếp theo nhớ tới buổi chiều tên là Hướng Uyển Thanh kia!


      Tiện tay viết cho Lưu phu nhân địa chỉ vốn là đúng, nhưng thay Lưu phu nhân đến lại có thể theo tuyến tìm đến, đây là do tu hành đủ sâu hay là duyên phận?


      Càng làm kinh ngạc chính là mấy ngàn năm này, là người đầu tiên nhìn thấy được nguyên thần của , là người đầu tiên bị bên ngoài của mê hoặc……


      Vì sao ta lại nhìn thấy? rốt cuộc có lai lịch gì? bình thường làm sao có thể nhìn thấy pháp lực của ?


      Chẳng lẽ là thiên nữ? Vì nguyên nhân nào đó mình hạ phàm……


      Trong lòng có chút run sợ, bất quá lát sau lại đột nhiên nở nụ cười.


      tốt quá……


      Mấy ngàn năm nay khó được gặp được người đến từ thiên giới, đạo hạnh của ta ít nhất cũng có vài trăm năm nha?


      Nếu ăn tim của ấy, hẳn là có thể giúp thoát ly khổ hải hoàn thành tâm nguyện.


      đạo ánh sáng chiếu thẳng vào trái tim vốn chán nản , tà khí nhướng khóe miệng lên,mắt hồ hẹp dài thoáng cái sang láng.


      Hướng Uyển Thanh, này cũng thể dễ dàng để cho chạy thoát.


      Có lẽ đây là cuộc đánh cược cuối cùng của cùng ông trời, có đường lui, cho dù dùng hết tất cả sức lực cũng phải trở thành người……


      tiếc bất cứ giá nào.


      Nhìn sang gương, thấy trong gương chiếu ra thân ảnh quỷ dị giống như người giống như hồ, nhăn lại mày kiếm, đến trước gương quyền đem mặt gương đánh nát.


      vui vẻ ngửa đầu cuồng tiếu, tiếng cười như gào thét ở quanh quẩn bốn phía phòng Xuân Lưu Hoa, ước chừng vang cả đêm……

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 6



      là, chuyện cũng làm tốt như vậy làm sao có thể làm con dâu Lưu gia chúng tôi? Mẹ hiểu Chí Tuyên vì sao coi trọng , bạn trước kia của nó tùy tiện chọn người cũng giỏi hơn , rốt cuộc dùng quỷ kế gì để mê hoặc nó?」 tiếng tràn ngập tức giận trách cứ từ trong phòng bếp lớn của Lưu gia truyền ra, rất nhiều người bận rộn làm cơm cho buổi tiệc cũng nhịn được hướng bên trong liếc mắt cái, hơn nữa còn đầu ghé vào tai khe khẽ .


      Chuyện Lưu gia bất mãn với đứa con dâu tương lai Hướng Uyển Thanh này mọi người sớm nhìn thấy, nhất là Lưu phu nhân luôn làm khó Hướng Uyển Thanh, người ở cửa đều bí mật đàm luận này quả thực giống như phiên bản tivi mẹ chồng chỉnh con dâu.


      「 Còn chưa có vào cửa bị khi dễ thành như vậy, nếu gả vào phải thảm hơn sao?」 Mấy người làm việc ở Lưu gia nhiều năm vừa làm việc vừa thấp giọng thảo luận.


      「 Chẳng qua là! Con bé này xinh đẹp như vậy, cá tính cũng tốt lắm, đối chúng ta khách khí lại thân thiết, loại này làm con dâu hẳn là tệ a!」Người giúp việc già đó xong lại nhìn về phía Hướng Uyển Thanh đứng ở góc lẳng lặng nghe Lưu phu nhân mắng.


      Hướng Uyển Thanh xinh đẹp nho nhã, ngũ quan đoan chính thanh nhã, mái tóc đen vừa thẳng vừa dài, vừa nhìn liền biết là có chừng mực, mấy người giúp việc Lưu gia ấn tượng đối với cũng tệ, chẳng qua là mọi người hiểu Lưu phu nhân tại sao cố tình hài lòng tới cực điểm với bé đó nha.


      「 A! Đẹp có ích lợi gì? Cá tính tốt có ích lợi gì? Lưu gia chú trọng là gia thế, ta chẳng những là mồ côi cha, mẹ lại vừa mới chết lâu, căn bản cái gì cũng có, ngươi nghĩ xem Lưu gia nghĩ gì về ta nha?」


      「 Có lẽ ta ham tiền tài quyền thế Lưu gia, muốn làm con dâu hào môn mới có thể nhẫn nhịn đến bây giờ.」 giúp việc trẽ tuổi xen mồm .


      ấy phải loại người như vậy!」


      「 Có phải hay còn biết nha! chừng dáng vẻ đáng thương tại của ta đều là giả vờ, sau khi chờ lên làm bà chủ liền nguyên hình cho coi.」 giúp việc trẻ tuổi hừ .


      「 Thôi! Quên , là tốt là xấu đều là mạng của ta!」 Người giúp việc già lắc đầu, nhắm lại miệng tiếp tục làm việc.


      Hướng Uyển Thanh cúi đầu yên lặng nghe mẹ chồng chỉ trích, bốn phía phải có nghe, nhưng cũng có suy nghĩ dư thừa để ý đến mấy chuyện đó, Lưu phu nhân trước mắt tức giận đến nổi trận lôi đình, chỉ có thể áy náy nghe giáo huấn, sao cũng dám nhiều lời.


      Huống chi lần này làm sai, ai bảo làm hoa hồng cao cấp của mẹ chồng đặt biến thành te tua, từ tiệm Xuân Lưu Hoa chạy về đến đây, bó hoa có thể sử dụng chỉ còn lại có ba đóa, những bông hoa khác do lúc chạy đè ép lẫn nhau hư .


      「 Dụng cụ cắm hoa mang về thôi, nhưng tôi trước đó có cho biết hoa này rất đắt tiền, muốn đặc biệt cẩn thận, kết quả sao nhìn xem đó hoa tốn hơn vạn nguyên giờ thành cái gì?」 Lưu phu nhân đem bó hoa hồng bị đè ép quăng về phía mặt của .


      có né tránh chẳng qua chỉ là lẳng lặng thừa nhận tức giận của bà.


      「 Ôi, mẹ, đừng mắng nữa! Dù mẹ mắng như thế nào hoa cũng biến lại như lúc trước,bây giờ chỉ làm ấy người giúp việc chế giễu mà thôi.」Thiên kim Lưu gia, cũng là em chồng tương lai của Hướng Uyển Thanh ở bên lạnh nhạt .


      「Mẹ chịu đủ rồi, con làm sao có thể thích ta nha? làm được chuyện gì gọn gàng, quả nhiên xuất thân tốt đúng là khác biệt, căn bản thể trông cậy được, là muốn chọc tôi giận chết mà.」vẻ mặt đề là khinh miệt.


      Hướng Uyển Thanh khinh nhấp chút môi dưới, mặc dù có điểm tức giận, nhưng rất nhanh liền đem cảm xúc áp chế xuống.


      Loại này nhục nhã sớm thành thói quen, từ lúc bạn trai Lưu Chí Tuyên đưa về Lưu gia tuyên bố lấy làm vợ, khắc kia bắt đầu trở thành cái đinh trong mắt bọn họ.


      Mồ côi gia đình thuở cha mẹ ly dị, được mẹ mình nuôi lớn, mẹ con hai người sống nương tựa lẫn nhau, cuộc sống mặc dù dư dả nhưng coi như có trở ngại, thẳng đến vào đại học, mẹ vì học phí quá cao của bôn ba làm nhiều việc, do làm việc quá nhiều nên sinh bệnh từ đó cũng làm thay đổi cuộc đời .


      Vì tiền thuốc men của mẹ, gạt mẹ tạm nghỉ học đến câu lạc bộ tư nhân làm, dựa vào vẻ đẹp bề ngoài ở câu lạc bộ làm hầu rượu.


      Nửa năm qua vứt bỏ tự tôn của mình, mỗi ngày uống rượu chuyện phiếm với đủ loại đàn ông, chịu đựng đụng chạm cùng quấy rầy của mấy người đó, bị chiếm hết tiện nghi còn phải miễn cưỡng cười vui, đem tất cả nước mắt nuốt vào trong bụng, chịu đựng nhiều như vậy vì cái gì nha phải chỉ vì kiếm tiền chửa bệnh ẹ sao.


      Sau này trong lần bồi rượu bị người khách nam xâm phạm, sợ tới mức trốn vào toilet khóc, lại bị quản lý phòng trọ mạnh mẽ kéo ra, còn chịu khổ quyền đấm cước đá, ngay tại khi đó có người đàn ông cao lớn tuấn n ra mặt ngăn lại tên quản lý đó, thanh toán tất cả sau đó đưa .


      Người đàn ông đó chính là Lưu Chí Tuyên.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 7



      vừa mới bắt đầu còn tưởng rằng giống như những người đàn ông ghê tởm tự cho là có tiền là có thể đạp hư phụ nữ tính đùa bỡn , nhưng mà đêm hôm đó lại đưa đến phòng khám vết thương, sau đó còn đưa về nhà.


      Ngày đó sau Lưu Chí Tuyên mỗi ngày đều đến câu lạc bộ tìm , hơn nữa cho biết, lần đầu tiên đến câu lạc bộ liền chú ý tới , vì cho rằng rất đặc biệt.


      「 Đặc biệt?」 phòng bị hỏi.


      「 Đúng vậy, em có biết lúc em bồi đàn ông uống rượu bản thân thống khổ đến cỡ nào ? chưa từng nhìn thấy người nào cười đau khổ như em vậy.」 Lưu Chí Tuyên nhìn chằm chằm nàng .


      Cười đến rất đau đớn……


      Câu kia của làm xúc động dường như làm cho rơi nước mắt…..


      ra cậu ấm này lại giống với những người đàn ông chán ghét kia t, bọn họ chỉ tham sắc đẹp của , lại có thể nhìn ra lòng của đau đớn……


      Khi đó tự với chính mình.


      Những ngày tiếp theo Lưu Chí Tuyên dường như mỗi ngày đều đến tìm , cảm giác thực thích , ngừng mua hoa cho , mua quần áo cùng trang sức quý báu cho , hoặc là đưa ra ngoài chút, giúp vui……


      thừa nhận khi người cảm giác rất dễ dàng làm tê dại thần trí con người, cùng ở cùng chỗ có thể quên mất rất nhiều chuyện phiền lòng thống khổ, làm bộ chính mình là buồn lo,cũng cần lại vì chuyện tiền bạc lo lắng.


      Cứ như vậy hai người lui tới thường xuyên, có ngày Lưu Chí Tuyên cư nhiên đưa ra cầu, chỉ cần đáp ứng ở cùng chỗ với , liền nguyện ý giúp chịu số tiền thuốc men khổng lồ của mẹ mình.


      thực ra lời đề nghị của thực làm cho người ta động tâm, người đàn ông nhiều tiền nhiều tình căn bản là phụ nữ đều tha thiết ước mơ dựa vào, chỉ có đứa ngốc mới có thể cự tuyệt.


      Nhưng mà có lẽ chính là cái đứa ngốc đó! Nếu vì lợi ích chút, có lòng tham chút, có thể thoát ly cuộc sống thống khổ trước mắt, bay lên cành cây làm phượng hoàng.


      Nhưng chẳng qua là nghĩ lợi dụng , nửa tuy rằng cần tiền nhưng thể bán đứng nhân cách của mình, muốn mình có chút tự tôn có chút cốt khí. Cho nên cự tuyệt .


      Lời cự tuyệt của dường như chọc giận Lưu Chí Tuyên, vì thế tháng đến tìm cũng liên lạc ,những khác đều vui sướng giễu cợt bị người ta từ bỏ,lúc trước đỏ mắt ghen tị bây giờ thành cười mỉa.


      ra cũng để ý, bởi vì sớm nhìn thấu trong lòng người đàn ông chỉ có ba phần hơi ấm, bởi vậy Lưu Chí Tuyên có tới tuyệt bị ảnh hưởng, cho dù quản lý lần nữa ám chỉ tiếp khách, cũng có suy nghĩ tìm trong đầu.


      Nhưng sau lại lại xảy ra liên tiếp chuyện làm cho trở tay kịp, cả người ngã vào đáy cốc.


      Đầu tiên là các trong câu lạc bộ liên hợp lại hại , trộm bóp da của khách, việc thể vãn hồi, vị khách kia thậm chí báo cảnh sát xử lý, quản lý vì tự bảo vệ mình đuổi việc , hết đường chối cãi chẳng những đánh mất công việc, thậm chí còn bị bắt đến cảnh cục, hoảng sợ biết nên làm như thế nào cho phải.


      Hết lần này đến lần khác đúng lúc này bệnh tình của mẹ đột nhiên nguy kịch, bệnh viện khẩn cấp thông báo cho , bảo phải thanh toán tiền tiền thuốc men, đem mẹ về chuẩn bị hậu , cả người gấp đến độ dường như điên mất, hoàn toàn biết làm sao. Trong lúc rối loạn duy nhất nghĩ đến người có thể xin giúp đỡ mình chỉ có Lưu Chí Tuyên, vì vậy gọi điện thoại cầu cứu .


      Lưu Chí Tuyên rất nhanh liền tới cảnh cục, vừa thấy chỉ nhìn câu:「 Em chờ rất vất vả, nghĩ đến em vĩnh viễn cũng gọi điện thoại cho .」


      khắc đó mới hiểu được , ……


      Lưu Chí Tuyên đem từ cảnh cục đưa ra ngoài, lại thay hoàn lại tất cả số tiền thuốc men cùng cho vay, giúp thuê gian nhà trọ an trí cho và mẹ mình.


      Mẹ xuất viện sau bao lâu , thế là hậu đều do Lưu Chí Tuyên giúp xử lý, căn bản có biện pháp đối mặt chuyện mẹ mình mất, cả người giống bị rút hết thời gian, nếu phải Lưu Chí Tuyên ở bên người giúp đỡ cũng sớm suy sụp.


      Khi đó mất chỗ dựa vào thể trông cậy vào ai nửa, chỉ cảm thấy mỏi mệt đến chịu nổi thầm nghĩ tìm chiếc thuyền tránh gió, bả vai có thể tin tưởng dựa vào, bởi vậy khi Lưu Chí Tuyên cầu hôn với , cầu gả cho , liền chút do dự đáp ứng mọi việc.


      Tuy rằng trong lòng hiểu được chính mình đáp ứng gả cho lý do thuần túy là vì cảm kích, vì báo ân mà phải , nhưng tin tưởng, chỉ cần cố gắng, muốn thương hẳn là khó.


      Hẳn cũng quá khó khăn.


      Bất quá lần đầu tiên được đưa về Lưu gia. khi Lưu Chí Tuyên giới thiệu mẹ mình cho chỉ biết ý nghĩ của chính mình quá ngây thơ rồi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :