1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[TS] Sổ tay sử dụng sủng phi - Phong Hà Du Nguyệt (Đại thúc, sủng) (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      trời ơi, Tĩnh vương giận lắm đây, thèm qua thăm đành, còn chuẩn bị bàn luận hôn với người khác cơ chứ :hoho::hoho:
      cầu trừng phạt nào :tungtung::tungtung:
      lananhtran51, tart_trungAChu thích bài này.

    2. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 086: Ta đồng ý.

      Edit: tart_trung

      Beta: gaubokki​

      Hai người kia sao lại trùng hợp như vậy…

      Ngụy La nhất thời còn tâm tư uống trà, từ sạp mĩ nhân ngồi dậy, tròng mắt xoay chuyển hỏi: “Tĩnh Vương đến đây làm gì?”

      Lần trước Triệu Giới có qua, chờ dưỡng thương tốt rồi tới Phủ Quốc Công cầu hôn, bây giờ đột nhiên đến, phải là tới cầu hôn đó chứ? Vết thương của khỏi nhanh như vậy sao? Nhưng nếu Triệu Giới và người Phủ Trung Nghĩa Bá đụng nhau, đồng thời chuyện cầu thân, người khác nhìn nàng thế nào?

      Cái này thể được, Ngụy La có chút lo lắng, vội mang giày lụa trắng thêu mẫu đơn vào, chuẩn bị ra ngoài xem tình hình thế nào.

      Cũng may Bạch Lam kịp thời : “Tĩnh Vương điện hạ tới tìm Quốc Công gia, có lẽ có chuyện quan trọng cần thương lượng”.

      Ngụy La lập tức trấn tĩnh lại, ngồi lại lên giường. Nàng nghĩ gì đó, ngẩng đầu nhìn Bạch Lam: “Ngươi người của Phủ Trung Nghĩa Bá tới phủ nghị hôn, chuyện là thế nào?”

      Bạch Lam mới từ chính phòng về, vì thế trả lời chỉn chu: “Là Trung Nghĩa Bá và phu nhân Trung Nghĩa Bá tới tìm Ngũ lão gia, muốn thương lượng chuyện hôn giữa tiểu thư và Tống Huy thiếu gia”.

      Ngụy La sắp tròn mười bốn, Tống Huy cũng mới vừa thi đình xong, hôn hai nhà cũng nên sớm định ra. Phu thê Trung Nghĩa Bá ở nhà suy nghĩ vài ngày, mới quyết định tới Phủ Quốc Công chuyến, thương lượng chuyện hôn của hai đứa với Ngụy Côn.

      Ngụy La sớm đoán được có ngày này, bây giờ nghe Bạch Lam kể lại, nàng cũng quá sốt ruột. Ngụy La tĩnh tâm suy nghĩ chút, lại hỏi Bạch Lam: “Phụ thân đâu? Tới gặp bọn họ rồi sao?”

      Bạch Lam gật đầu: “Ngũ lão gia qua đó rồi”.

      Ngụy La chống cằm, lông mày nhíu lại. Nếu Ngụy Côn còn chưa qua, nàng còn có thể trước với ông ấy tiếng, cần đồng ý cửa hôn này nhanh như vậy. Đáng tiếc, Ngụy Côn qua đó rồi, nàng có cơ hội . Nhưng có lẽ cũng sao, hôm nay chỉ mới thương lượng, chưa chắc có thể định xuống, rất có thể chỉ là hai bên thăm dò ý tứ lẫn nhau. Ngụy La mở mắt, hỏi: “Tống Huy ca ca cũng tới sao?”

      Bạch Lam lại : “ cùng ạ, Tống Huy thiếu gia ở chính phòng”.

      Ngụy La gọi Bạch Lam lại gần, ghé sát vào tai nàng ta, dặn dò: “Ngươi chính phòng nghe ngóng chút coi bên trong gì. Cẩn thận chút, đừng để ai phát ”.

      Bạch Lam cẩn thận gật đầu, xoay người ra ngoài.

      Ngụy La đứng trong phòng, tới lui hai vòng, xem ra chuyện giữa nàng và Tống Huy thể kéo dài được nữa. Nên dứt phải dứt, cũng tới lúc nên chuyện ràng, cứ kéo tiếp như vậy, hôn bị định xuống dễ giải quyết.

      *** *** ***​

      Tại chính phòng.

      Ngụy Côn ngồi ghế thiết mộc, bên trái là phu thê Trung Nghĩa Bá, bên phải là Tống Huy.

      Hôm nay Tống Huy mặc áo bào màu xanh đậm thêu bồ đào, đầu đeo ngọc quan, khí chất gầy gò, có chút khác biệt so với mọi khi. Nếu phải khác biệt chỗ nào, đại khái là trong mắt có nhiều vui vẻ hơn, lại càng nhu hòa hơn. cầm chén trà men trắng hoa văn phù dung, ung dung thản nhiên ngồi nghe Ngụy Côn và phụ mẫu chuyện, ngẫu nhiên cũng đáp lại đôi ba câu.

      Nếu là đến để thương lượng chuyện hôn , trong lòng đôi bên đều biết , đề tài cho dù vô tình hay cố ý cũng đều hướng về Tống Huy và Ngụy La mà .

      Ngụy Côn nhấp ngụm trà, nghiêng đầu nhìn Tống Huy: “Hiền chất đậu tiến sĩ rồi, có tính toán gì ?”

      Kết quả thi đình có, Tống Huy đậu bảng nhãn, đứng thứ hai. Đệ nhất giáp là nhi tử của Lễ Bộ Thượng Thư – Tả Thừa Hoài, do Sùng Trinh Hoàng Đế phê chuẩn. Mặc dù Tống Huy xếp sau Tả Thừa Hoài, nhưng vẫn rất được Hoàng Đế coi trọng, quan lộ sau này chắc chắn thuận buồm xuôi gió.

      Tống Huy đặt chén trà xuống, thái độ cung kính khiêm nhường: “Nếu có gì bất trắc, hiền chất được lưu lại Hàn Lâm Viện đảm nhiệm việc biên soạn”.

      Năm đó Ngụy Côn cũng xuất thân từ Hàn Lâm Viện, đối với việc này hai người cũng có ít đề tài chung.

      hỏi đáp, phu nhân Trung Nghĩa Bá bên kia nhịn được : “Mấy năm nay Huy nhi bận học hành, làm trễ nãi ít thời gian. Bây giờ cuối cùng cũng có chút công danh, cũng nên quan tâm tới chuyện thành gia lập thất”. xong bà lại nhìn Ngụy Côn, thẳng thắn : “Huy nhi và A La có hôn ước từ , theo ta thấy, hôn này có phải nên định ra rồi ?”

      Ngụy Côn nghĩ phu nhân Trung Nghĩa Bá thẳng như vậy, trong nhất thời lại có chút trả lời được: “Chuyện này…”

      Tuy rằng ông có ý để hai nhà kết thân, nhưng khổ sở dưỡng dục khuê nữ, gả liền gả, vẫn có chút nỡ. Hơn nữa nếu đồng ý quá nhanh, phải làm nữ nhi của mình mất giá sao? Dù thế nào cũng phải thương lượng lại lần nữa, mới lần liền gả ra ngoài, giống như ai thèm cưới nữ nhi của ông, nên mới phải vội vàng đưa ra ngoài.

      Ngụy Côn suy nghĩ cẩn thận, lại nhấp ngụm trà, chậm rãi : “Tống phu nhân sai, hôn của A La và hiền chất nên suy nghĩ kỹ. Chỉ là, A La còn , ta cũng muốn gả sớm, thế nào cũng phải đợi sau cập kê…”

      Ngụy La sắp sửa mười bốn, cách khác, còn phải chờ năm nữa.

      Nhưng mà Tống Huy hai mươi rồi, đợi thêm năm nữa có phải là quá lâu hay ? Phu nhân Trung Nghĩa Bá có chút do dự, bình tĩnh nghĩ lại chút, cảm giác mấy lời vừa rồi của bà có chút nóng vội, liền dịu giọng lại: “Sau khi cập kê mới gả hẳn thể, ý của ta là, có thể đính hôn trước, đến lúc đó mới đón dâu…”

      Chỉ cần định thân, chậm thêm năm nữa cũng sao cả.

      gặp qua Ngụy La vài lần, đối với tiểu nương này mọi thứ đều rất hài lòng. những xinh đẹp, còn nhu thuận hiểu chuyện, quan trọng là Tống Huy rất thích nàng ta, nếu vì thế mà đợi thêm năm nữa, cũng rất đáng giá.

      Ngụy Côn suy nghĩ lát, mới miễn cưỡng gật đầu, nhìn Tống Huy hỏi: “Hiền chất thấy thế nào?”

      Lông mày Tống Huy giãn ra, lại cười : “Hiền chất nguyện ý chờ A La cập kê”.

      Ý tứ ràng, liền bàn tới sính lễ, định ra hôn kỳ.

      Nha hoàn dâng thêm trà nước, Bạch Lam bưng chén trà đưa cho Tống Huy, dưới đáy còn đè tờ giấy. Tống Huy chắc cũng cảm giác được, nhìn Bạch Lam cái, nàng ấy cúi đầu, mặt đổi sắc : “Thỉnh Tống thiếu gia dùng trà”. xong liền khom người ra khỏi phòng.

      Tống Huy bưng tách trà, thừa dịp mấy người Ngụy Côn chuyện liền mở tờ giấy ra xem, sau khi xem xong liền lặng lẽ thu vào tay áo, đứng dậy với Ngụy Côn: “Bá bá và phụ mẫu chậm rãi tán gẫu, hiền chất xin phép ra ngoài chút”.

      Người có việc gấp, Ngụy Côn tất nhiên hỏi nhiều, gật gật đầu cho ra ngoài.

      *** *** ***​

      Tống Huy ra khỏi chính phòng, liền thấy Kim Lũ đứng cách đó xa chờ .

      Chờ Tống Huy tới, theo hành lang tới cuối đường, lên trước nữa chính là cửa Tùng Viên. Trước cửa viện có gốc cây tùng, cao lớn thẳng tắp, hướng thẳng lên trời. Lúc này, có tiểu nương đứng dưới tàng cây, nàng mang giày trắng, mặc váy màu thạch lựu. Hai loại màu sắc, cái trắng thuần tột cùng, cái lại diễm lệ rực rỡ, trông Ngụy La giống như hoa lựu nở rộ đầu mùa, xinh đẹp động lòng, mềm mại ướt át.

      Tống Huy cất bước tiến lên, gọi tiếng: “A La muội muội”.

      Ngụy La nhìn , khẽ cười: “Tống Huy ca ca”.

      Tờ giấy vừa rồi đúng là do Ngụy La viết, nàng từ trong miệng Bạch Lam biết được chuyện bọn họ thương lượng, thừa dịp người còn chưa , muốn mọi việc với .

      Tống Huy đứng cách Ngụy La vài bước, khoảng cách này xa gần, hợp với lễ nghi, dễ khiến người khác hiểu lầm: “A La muội tìm ta có việc sao?”

      Từ trước khi Tống Huy tới đây, Ngụy La nghĩ ra mấy lời tốt lắm. tới rồi, hai tay nàng chắp ở sau lưng, hai mắt mỉm cười, ngữ điệu bình tĩnh với : “Tống Huy ca ca, chúng ta từ hôn , muội muốn gả cho ca ca”.

      Nụ cười mặt Tống Huy cứng đờ, kinh ngạc đứng im tại chỗ, có chút ngạc nhiên và thất thố : “Cái gì?”

      Ngụy La cụp mắt, nhắc lại, tiếp tục : “Muội biết hôm nay Tống Huy ca ca tới đây vì chuyện hôn của chúng ta, muội cũng biết chúng ta được chỉ hôn từ khi muội còn nếu có gì ngoài ý muốn, sau này muội làm nương tử của huynh”. Nàng ngẩng đầu, gương mặt xinh đẹp nhắn cười ngọt ngào, nhưng những lời trong miệng lại như băng tra tử (1), đâm vào ngực người nghe. “Gần đây muội suy nghĩ rất nhiều, muội chỉ coi huynh là ca ca, đối với huynh có tình nam nữ. Nếu miễn cưỡng gả cho huynh, sau này chúng ta cũng hạnh phúc”.

      Ngụy La nghĩ tới rất nhiều cách để chuyện từ hôn với Tống Huy, chỉ có cách này là ít tổn thương nhất.

      Tống Huy rất tốt, nàng nỡ làm tổn thương , lại muốn gả cho . Nếu có thể đồng ý từ hôn, vậy còn gì có thể tốt hơn, tất cả đều vui vẻ.

      Tống Huy đứng tại chỗ, yên lặng nhìn Ngụy La, rất lâu gì.

      Tâm tình của thay đổi rất nhanh, vừa rồi thương lượng hôn của bọn họ, có cảm giác mình lập tức có được nàng. Tiểu nương này là người nhìn lớn lên, đối với nàng có rất nhiều tình ý, nhưng chỉ có mình hiểu . Nháy mắt tiếp theo, nàng lại cho biết, nàng muốn gả cho , nàng gả cho hạnh phúc.

      Nàng còn chưa gả cho , làm sao biết được hạnh phúc?

      Tống Huy nhịn được tiến lên hai bước, hào quang trong mắt trở nên u, người xưa nay điềm tĩnh ôn nhu như , bây giờ lại có chút biết làm sao: “Có phải muội cảm thấy quá đường đột ? Nếu muội muốn, A La, ta có thể đợi thêm hai năm nữa…”

      Ngụy La lắc lắc đầu, ngẩng đầu nhìn : “ phải vậy…” Giọng Ngụy La trong trẻo, chậm rãi : “Tống Huy ca ca, muội có người trong lòng”.

      Trước kia Tống Huy rất thích nghe Ngụy La chuyện, cảm thấy thanh của nàng giống như được bọc tầng đường, vừa ngọt lại vừa mềm. Bây giờ mới phát , trong mật ngọt còn có con dao sắc, mỗi câu của nàng, giống như đao đâm vào lồng ngực . Tim đau như bị dao cắt, gì cả, hồi lâu sau mới khàn khàn hỏi: “Là ai?”

      Ngụy La chớp mắt mấy cái, cho Tống Huy biết.

      Nàng , đại khái cũng có thể đoán được là ai.

      Là Triệu Giới sao? Lúc ở Cảnh Hòa sơn trang, ham muốn chiếm giữ của ta đối với A La ràng như vậy, sớm nên ý thức được mối nguy này. Bây giờ Triệu Giới làm được, đoạt tiểu nương của

      Trong ngực Tống Huy khó chịu, đau, lại cảm thấy biết nên nên gì. cho rằng A La là của , chưa bao giờ nghĩ tới mất , bây giờ đột nhiên lại cảm nhận được, trong chốc lát thể tiếp thu nổi. Tống Huy cầm tay nàng, từng chữ từng chữ, mang theo chút cố chấp : “Ta từ hôn…” nhìn nàng, lặp lại câu của mình: “A La, ta muốn từ hôn…”

      Tống Huy dùng lực, Ngụy La lui về sau, nhưng thể rút tay ra.

      Ngụy La nhíu mày, nàng cho rằng mình như vậy, Tống Huy đồng ý. Sao có thể như vậy? Bây giờ đồng ý từ hôn, nàng ngược lại rơi vào cảnh khó khăn.

      Đúng vào lúc này, cánh tay thon dài chen vào giữa hai người.

      Triệu Giới nắm tay Tống Huy, chặn trước mặt Ngụy La, thanh lạnh lẽo: “Buông tay!”
      ----------------------
      (1) Băng tra tử (冰碴子): Gốc rạ đóng băng

      ------------------
      @song ngư @anhhai1997
      hamaxink, levuong, phuongtuhao56 others thích bài này.

    3. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Dám tranh vs Tĩnh cục cưng chỉ tội thiệt thân thôi A Huy ak
      lananhtran51tart_trung thích bài này.

    4. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Tĩnh cục cưng chắc là vui trong bụng lắm luôn khi nghe A La mình có ng trong lòng ah
      lananhtran51tart_trung thích bài này.

    5. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      để đại ca ca ra tay Tống Huy thê thảm lắm
      lananhtran51tart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :