1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[TS] Sổ tay sử dụng sủng phi - Phong Hà Du Nguyệt (Đại thúc, sủng) (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 082: Tiểu bảo bối

      Edit: tart_trung

      Beta: gaubokki​

      Bị trọng thương?

      Bước chân Ngụy La hơi khựng rồi dừng lại.

      Lần này Triệu Giới Thiểm Tây cứu trợ thiên tai, phải biên quan đánh nhau với thổ phỉ man di, sao lại bị trọng thương? Nàng chần chờ lát, đúng lúc này, bị Triệu Lưu Ly nhìn thấu, nhân cơ hội kéo Ngụy La vào Phủ Tĩnh Vương. Triệu Lưu Ly vừa vừa giải thích: “ đường về ca ca gặp mai phục, có người muốn lấy mạng ca ca, bả vai và ngực đều bị thương, đại phu giúp ca ca cầm máu…”

      Phủ Tĩnh Vương nằm ở phía Tây Nam Thịnh Kinh Thành, ở đây phần lớn là quan lại, quý tộc quyền quý và các gia tộc huân quý, người đường nhiều lắm, phố xá thanh tịnh, thanh của Triệu Lưu Ly vì thế mà vô cùng ràng.

      Ngụy La bị Triệu Lưu Ly kéo vào Phủ Tĩnh Vương, bước con đường lát đá xanh vào hậu viện. Mới đầu nàng tin lời Triệu Lưu Ly cho lắm, nhưng nước mắt của nàng ấy giống như giả vờ, hơn nữa, càng tới gần sân của Triệu Giới, hạ nhân lại càng nhiều, dáng vẻ vội vã, giống như bận bịu chuyện gì đó. Lòng Ngụy La chùng xuống, thể bắt đầu tin tưởng mấy lời Triệu Lưu Ly .

      Hốc mắt Triệu Lưu Ly hồng hồng, nàng ấy lau nước mắt : “Vừa rồi ta có nhìn qua, miệng vết thương vừa sâu lại vừa dài, người ca ca đều là máu… Ca ca muốn mẫu hậu lo lắng, chỉ cho mình ta biết, nhưng mà có lẽ mẫu hậu sớm muộn gì cũng biết… A La, ngươi đừng trách ta tìm ngươi đến đây. Chuyện giữa ngươi và ca ca ta cũng biết, ca ca thích ngươi, ngươi nhìn cái, rất vui!”

      Ngụy La mím môi, hồi lâu sau mới : “… Sau này nếu lại có chuyện như vậy, phải trước với ta tiếng”.

      việc liên quan tới danh dự của nàng, hành động này của Triệu Lưu Ly ổn. Ngụy La coi như nàng ấy vì lo lắng quá mức mà bị loạn, lần này so đo tính toán với nàng ấy.

      Triệu Lưu Ly gật đầu như giả tỏi, cũng biết mấy lời của Ngụy La nàng ấy có nghe lọt tai , nhanh hơn chút: “Chúng ta nhanh lên, phía trước là sân của ca ca rồi”.

      Hạ nhân trong viện tới lui ra vào bận rộn, Triệu Lưu Ly và Ngụy La vừa tới cửa phòng, liền nhìn thấy nha đầu bưng chậu máu loãng từ trong ra, thấy bọn họ liền quỳ gối hành lễ: “Công chúa điện hạ…”

      Triệu Lưu Ly nhìn thấy chậu nước bị máu nhuộm đỏ, sắc mặt liền trắng nhợt, khẩn trương hỏi: “Ca ca sao rồi?”

      Tiểu nha đầu chừng mười , mười hai tuổi, búi hai búi tóc hai bên, mặc váy màu xanh lá, cung kính, cẩn thận trả lời: “Đại phu cầm máu cho Tĩnh Vương Điện Hạ, bây giờ băng bó vết thương”.

      Triệu Lưu Ly nghe vậy, liền vội vàng vòng qua tiểu nha đầu, mang Ngụy La vào trong nội thất.

      Ngụy La thấy mảng đỏ tươi trước mắt, nàng lờ mờ theo Triệu Lưu Ly vào trong.

      Trong phòng có nhiều người lắm, chỉ có Chu Cảnh và hai đại phu ở đó, những người khác đều bị Triệu Giới đuổi ra ngoài. Hai tiểu nương vòng qua bình phong mười hai phiến khắc tử đàn, tùng, trúc, mai hai bên, Triệu Lưu Ly nhịn được hỏi: “Chu đại ca, ca ca ta tỉnh chưa?”

      Những lời này cần Chu Cảnh trả lời, bởi vì lúc này Triệu Giới ngồi giường sơn đen khảm trai, thân để trần, lộ ra lồng ngực rắn chắc, đại phu râu dài tóc hoa râm băng bó từng vòng từng vòng miệng vết thương. Ngực trái của được băng bó kỹ, quấn lụa trắng tinh, nhìn thương thế, nhưng vết thương cánh tay trái lại lộ ra bên ngoài, có thể thấy rất . Chỗ bị thương đó như Triệu Lưu Ly , miệng vết thương vừa sâu vừa dài, da thịt bị lật ra ngoài, mặc dù máu ngừng chảy, nhưng nhìn vào vẫn thấy có chút ghê người.

      Ngụy La đứng yên tại chỗ, im lặng nhìn , tiến lên thêm bước nào.

      Triệu Giới bị thương, mất máu quá nhiều, sắc mặt tái nhợt rệt. Mặc dù là như vậy nhưng vẫn thong dong điềm tĩnh như trước, ngước mắt nhìn nàng, đôi môi mỏng mang ý cười yếu ớt. Nhìn hồi lâu, cũng để ý có người ngoài ở đây, duỗi cánh tay bị thương kia ra chào hỏi nàng: “Đến đây, để bản vương nhìn xem tháng này muội thay đổi thế nào rồi”.

      bị thương thành như vậy còn muốn đùa giỡn nàng.

      Ngụy La mím môi, nhúc nhích.

      Ngụy La động, Triệu Giới cũng miễn cưỡng. Đại phu ở bên cạnh giúp băng lụa trắng, lại im lặng nhìn nàng, trong mắt có ý cười, giống như thấy chút đau đớn nào.

      lâu sau, đại phu quấn xong vòng lụa cuối cùng, rồi thức thời lui xuống : “Lát nữa viết xong phương thuốc, lão thần đưa cho Chu thị vệ, mỗi ngày Vương gia đều phải uống thuốc, mười ngày sau thần đổi phương thuốc khác”.

      Cuối cùng Triệu Giới cũng chịu thu hồi ánh mắt, mặt biến sắc gật đầu, với Chu Cảnh: “Ngươi cùng với hai vị đại phu, lấy phương thuốc về rồi đưa cho hạ nhân sắc thuốc”.

      Chu Cảnh gật đầu, dẫn hai vị đại phu rời khỏi nội thất.

      Triệu Lưu Ly đứng ở đầu giường, vừa thấy tình hình bất thường, phản ứng rất nhanh, cười cười : “Muội xem có cần dược liệu gì , chỗ muội có nhiều dược liệu quý, nếu hoàng huynh cần, muội kêu Dương Chẩn ca ca lấy tới”. Vừa xong liền xoay người bỏ qua Ngụy La mà chạy ra ngoài.

      Trong nháy mắt, trong phòng chỉ còn lại hai người Triệu Giới và Ngụy La.

      Ngụy La biết Triệu Lưu Ly cố ý, thầm oán nàng ấy phen, ngẩng đầu nhìn Triệu Giới nằm giường, rồi lại dời mắt : “Tĩnh Vương ca ca mặc xiêm y vào, có gì lát nữa sau”.

      Bởi vì lúc nãy mới bôi thuốc lên vết thương nên thân của Triệu Giới vẫn để trần như cũ.

      Thân thể Triệu Giới phải dạng gầy yếu như thư sinh, là cứng cáp rắn chắc do được tôi luyện nhiều năm, bụng còn có từng khối cơ . Ngụy La chưa từng nhìn thấy thân thể nam nhân, ngay cả sau khi Ngụy Thường Hoằng lớn lên, nàng cũng hiếm khi nhìn thấy bộ dáng của khi cởi sạch y phục, bây giờ Triệu Giới lại để người trần ngồi đối diện nàng, khiến nàng thích ứng được.

      Triệu Giới cũng làm khó nàng, gật đầu, suy nghĩ chút lại : “Y phục của ta trong tủ áo sau lưng, bây giờ ta tiện xuống giường. A La, muội lấy giúp ta được chứ?”

      , Ngụy La rất muốn xoay người rời .

      nam quả nữ, danh phận, ở chung phòng bị thành cái gì? Ngụy La do dự chút, coi như nể mặt Triệu Giới bị thương, nàng liền so đo nhiều với , miễn cưỡng qua lấy xiêm y giúp .

      Ngụy La xoay người tới phía trước tủ đồ, lấy ra trường sam màu xanh ngọc, tới đầu giường đưa cho Triệu Giới: “Đây”.

      Triệu Giới nhận lấy, lông mày cong lên, đôi mắt đen sâu thấy đáy nhìn nàng chằm chằm, môi mỏng nhanh chậm khẽ nhếch lên.

      Trong thoáng chốc, Ngụy La có dự cảm tốt lắm.

      Quả nhiên, Triệu Giới thuận thế nắm tay nàng, kéo nàng vào trong lồng ngực , xoay người, nhanh chóng đè nàng giường - -

      Trong nháy mắt, trời đất bỗng nhiên quay cuồng, Ngụy La còn chưa kịp phản ứng, Triệu Giới áp người lên, ghé vào tai nàng, thấp giọng hỏi: “Bảo bối, muội nghĩ thông suốt chưa? Có muốn gả cho bản vương ?”

      *************

      Tác giả có lời muốn :

      Tống Huy: Ta ôn nhu, sau khi thành thân nhất định đối với muội rất tốt, A La muội muội, đừng gã cho , gả cho ta !

      Lý Tụng: Ta chỉ thích mình ngươi, gả cho ta.

      Triệu Giới: Ta có tiền.

      Tống Huy và Lý Tụng: ...

      Triệu Giới: Ta cho muội làm hoàng hậu.

      Sau này, A La cảm thấy Tĩnh cục cưng quá dung tục, vì thế liền từ chối .

      Thế là ~~~~~ BE, hết truyện.

      -------------------------
      @anhhai1997 @song ngư
      ly sắc, levuong, Mai Trinh59 others thích bài này.

    2. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Cái lời nhắn của tác giả... phá cảm xúc dâng trào sau khi đọc xong chương truyện...
      lananhtran51tart_trung thích bài này.

    3. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      thấy Tĩnh cục cưng là thấy có jq rồi nha
      A La trả lời sao đây
      hóng quá :056:
      p/s: nam 9 bị thương nặng mà sao chẳng thấy ảm đạm gì cả :tt1:
      lananhtran51tart_trung thích bài này.

    4. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      thương tích của Tĩnh cục cưng có vẻ "nặng" nhưng sao, chuyện quan trọng giờ là dư sức "đè" A La :yoyo60:
      Đúng là đẹp trai bằng chai mặt :yoyo53::yoyo53:
      lananhtran51, AChutart_trung thích bài này.

    5. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 083: Bị thương

      Edit: tart_trung

      Beta: gaubokki​

      Ván giường cứng, bên giường còn có cái áo ngủ bằng gấm màu lam nhạt thêu hoa văn cúc quỳ và bươm bướm mùa thu, mềm mại như mây. Ngụy La nằm đó, trong hơi thở vẫn có thể ngửi thấy chút mùi máu, chắc là lúc nãy đại phu cầm máu cho Triệu Giới vẫn còn sót lại.

      bị thương như vậy còn có tâm tư nghĩ này nghĩ nọ!

      Ngụy La cảm thấy thể tin được.

      Nàng kinh ngạc chớp mắt mấy cái, đôi mắt đen láy sáng ngời như trân châu, cuối cùng cũng nhịn được mà chạm vào chỗ bị thương ngực , tò mò hỏi: “Có đau ?”

      Lúc nàng vừa tới chưa nhìn thấy thương thế của , nhưng từ sắc mặt tái nhợt, cần nghĩ cũng đoán được vết thương . như vậy còn có tinh lực đè nàng dưới thân, hỏi nàng mấy chuyện này? Chẳng lẽ quan tâm tới thương thế của mình sao?

      Triệu Giới cầm bàn tay bé mềm mại của Ngụy La, để nàng sờ loạn, dán mặt mình vào mặt nàng mà cạ cạ, thanh trầm thấp hồi lâu mới : “Trả lời ta”.

      Lúc nãy xác thực vết thương có bị đụng chút. Thường ngày Triệu Giới làm gì cũng có vẻ dễ dàng, bây giờ cho dù đứng dậy cũng có chút gian nan. Lồng ngực đau, lúc nãy vì động mà máu vừa ngừng lại chảy ra, nhưng đau đớn lại giúp thanh tỉnh, khiến nhớ bắt nàng phải đáp ứng chuyện của . Tiểu nương chờ từ Thiểm Tây về cho đáp án, bây giờ về, thể chờ được mà lập tức muốn nghe đáp án của nàng.

      Bởi vì quá muốn có được nàng, nên lúc ở Thiểm Tây đều tự chủ được mà nhớ tới nàng.

      Sùng Trinh Hoàng Đế có lòng từ bi, mở quốc khố lấy năm trăm vạn lượng bạc để cứu trợ thiên tai. chạy mạch tới Thiểm Tây, lúc tới nơi, dân chúng lầm than, tiếng kêu than dậy khắp trời đất, khổ thể tả.

      Khi bọn họ biết được triều đình phái Tĩnh Vương tới cứu trợ thiên tai, liền quỳ xuống đem Triệu Giới tôn thờ, bái lạy, ngay cả đối với phụ mẫu cũng cảm kích tôn kính đến vậy. Lần cứu trợ thiên tai này tất cả đều rất thuận lợi, quan viên địa phương cũng rất phối hợp, lấy việc công làm việc tư, đương nhiên, đây là do nhìn mặt mũi Tĩnh Vương, mặt mũi Hoàng đế mà làm việc.

      Người đời ai cũng biết Tĩnh Vương điện hạ nổi tiếng ngoan tàn khốc, nể tình người, hơn nữa thân phận tôn quý, ai dám có mắt mà trêu chọc ?

      Nếu như vậy, vết thương người là từ đâu tới?

      Đây là vết thương mới, bị lúc đường từ Thiểm Tây về kinh thành.

      Có người biết trước lộ trình trở về kinh của , cách kinh thành năm mươi dặm liền bố trí mai phục, ý đồ lấy mạng . Đối phương chắc chắn có chuẩn bị mới tới, tổng cộng có bốn mươi đến năm mươi tên, từng tên đều có thân thủ mạnh mẽ, được huấn luyện bài bản, ra tay chút lưu tình. Đáng tiếc, bọn họ lại đánh giá thấp thế lực và phòng bị của Triệu Giới, lần này Triệu Giới xa, nhìn như mang theo bao nhiêu người, ra phần lớn đều là thị vệ núp trong bóng tối. Thị vệ võ công cao cường, mỗi người đều có tuyệt kỹ, dư sức đối phó với mấy tên này. Mặc dù bọn ám sát có nhiều người, nhưng chiếm được chút tiện nghi nào, ngược lại bị người của Triệu Giới đánh cho hoa rơi nước chảy, chết cũng bị thương.

      Trong lúc Triệu Giới tương kế tựu kế, cắn răng nhận hai đao của đối phương, chính là ở hai chỗ băng bó, ở ngực trái, bên cánh tay trái.

      Triệu Giới cũng đoán được đại khái là ai đứng sau toàn bộ vụ này, nhân chứng sống cũng lưu lại, bốn mươi năm mươi người, toàn bộ đều phơi thây nơi đồng mông quạnh.

      cố gắng che giấu tin tức bản thân bị thương, chính là muốn để kẻ giật dây sau màn kia buông lỏng cảnh giác. muốn nhìn chút, trong lúc bị thương, bọn họ có thể làm ra chút sóng to gió lớn gì.

      Có điều lúc đó khống chế tốt, miệng vết thương có chút sâu, cho nên bây giờ cần ngụy trang, vì bản thân bị trọng thương.

      *** *** ***​

      Ngụy La cảm giác được Triệu Giới thích hợp, nhịn được nghiêng đầu nhìn , chỉ thấy môi trắng bệch, mồi hôi đầy trán, dường như vô cùng yếu ớt. Nàng tách lồng ngực mình ra, cố gắng chui ra khỏi người : “Thân thể Đại ca ca tốt, trước tiên nên dưỡng thương cho tốt rồi sau!”

      Triệu Giới nhúc nhích, dường như sức nặng toàn bộ cơ thể đè lên người nàng, tay nắm lấy bàn tay bé của nàng, tay chống bên cạnh nàng, hơi thở vừa nóng vừa trầm: “Muội đồng ý với ta, ta liền nghỉ ngơi tốt”.

      Thần chí còn muốn tiếp tục tỏ ra vô lại!

      Ngụy La rút tay ra khỏi tay , hai tay chống lên chỗ Triệu Giới bị thương, từ dưới người chui ra. Triệu Giới bị thương, sức lực có mấy, nàng muốn thoát khỏi dễ hơn nhiều so với trước kia.

      Ngụy La đứng ở đầu giường nhìn Triệu Giới, vải lụa trước ngực bị nhiễm đỏ, xem ra lúc nãy miệng vết thương lại chảy máu rồi. Chẳng biết vì sao nàng lại thấy tức giận, nếu phải vì bị thương, muốn ném : “Đại ca ca phải dưỡng thương cho tốt, nếu muội đáp ứng ca ca”.

      Triệu Giới nhạy bén bắt được sơ hở trong lời của Ngụy La, đôi mắt phượng thâm thúy mở ra, nhìn thẳng vào nàng: “Nếu ta dưỡng thương tốt, muội liền gả cho ta sao?”

      Cuối cùng Ngụy La cũng hiểu! Đây là khổ nhục kế của , dùng chuyện bị thương để uy hiếp nàng, khiến nàng mềm lòng, sau đó đồng ý với .

      Ngụy La đứng ở đầu giường, bừng tỉnh đại ngộ.

      Nàng suy nghĩ cả tháng cũng hiểu , bây giờ thấy , ngược lại giống như sau khi xé tan màn đêm nhìn thấy ánh sáng chói lọi. Nếu phải trong lòng nàng có , lúc nhìn thấy bị thương, trong lòng khó chịu, đau lòng vì ? Nếu phải trong lòng nàng có , đổi lại là người khác động tay động chân với nàng như vậy, vừa hôn vừa ôm, nàng sớm khách khí rồi. Triệu Giới chính là ỷ vào việc nàng dễ dàng tha thứ cho , mà thừa cơ làm mấy việc thân mật.

      đúng là biết xấu hổ!

      Ngụy La nhịn được oán thầm. mặt tiểu nương có gì khác thường, ra trong thời gian ngắn như vậy sớm nghĩ thấu.

      Nàng và Tống Huy còn có hôn ước, đợi qua tháng sau, nàng qua sinh thần mười bốn tuổi, hai nhà chắc chắn bắt đầu chuẩn bị. Nàng phải giải quyết được hôn với Tống Huy mới có thể thanh thản ổn định với . Huống gì, nương gia vốn nên rụt rè chút, nếu để Triệu Giới dễ dàng thuận lợi có được, chẳng phải quá tiện nghi cho sao?

      Hàn Thị từng với nàng, chuyện nam nữ, tuy rằng ngươi tình ta nguyện, nhưng lúc cần giở thủ đoạn phải đùa giỡn vài thủ đoạn . Hàn Thị ở trong cung, đối với chuyện tranh thủ tình cảm bà có nghiên cứu tương đối. Để cuối cùng ai thắng được tâm của nam nhân, phải coi thủ đoạn của ai cao siêu hơn.

      Ngụy La muốn đem những thủ đoạn này áp lên người Triệu Giới, tâm thích nàng, nàng cũng muốn lúc hai người chung đụng còn phải tính kế tới tính kế lui. Lúc trước Hàn Thị có qua với nàng vài phương pháp nắm lấy lòng nam nhân, cho dù cái nàng cũng có ý định dùng lên người .

      Có điều, trước mắt, nàng chỉ vừa lý giải ràng tình cảm của mình với , muốn thừa nhận nhanh như vậy mà thôi.

      Triệu Giới đợi được câu trả lời của nàng, cầm tay Ngụy La rũ xuống: “A La, trả lời ta”.

      Ngụy La rút tay về, có điều thành công. kỳ quái, Triệu Giới bị trọng thương, sao còn có sức mà nắm tay nàng chặt như vậy? Môi hồng bĩu ra, bộ dáng nho lại tỏ ra lớn lối khiến người ta vừa vừa hận: “Muội như vậy? Chỉ là Đại ca ca dưỡng thương cho tốt, đến lúc đó làm sao tới nhà muội cầu thân? Phụ thân và Thường Hoằng mới đồng ý gả muội cho con ma ốm”.

      Nàng dám là ma ốm, gân xanh trán Triệu Giới cũng nổi lên rồi. việc liên quan tới tôn nghiêm của nam nhân, thể tùy ý để Ngụy La vu oan/ xấu. Nhưng mà nghĩ lại chút, nàng chịu để Phủ Quốc Công cầu thân, phải là đồng ý sao?

      Đôi mắt đen của Triệu Giới ánh lên vẻ vui vẻ, đôi môi mỏng nhịn được cong lên, nắm tay tiểu nương mãi buông ra, rất lâu sau mới chậm rãi : “Được, đợi bản vương dưỡng thương tốt xong, liền tới Phủ Quốc Công cầu thân”.

      Ánh mắt kia quá ôn nhu, chất chứa rất nhiều tình ý sâu nặng. Ngụy La chịu nổi, cũng có chút quen, quay đầu : “Nếu Đại ca ca sao, muội về trước đây”.

      Triệu Giới nhìn Ngụy La, có ý định thả nàng : “Ở lại, vài câu với bổn vương”.

      Có cái gì mà ? bị thương, đại phu đều phải nghỉ ngơi cho tốt, chuyện phải lãng phí sức lực sao? Ngụy La nhìn chằm chằm Triệu Giới, môi mấp máy, muốn mở miệng.

      Triệu Lưu Ly đột nhiên từ đằng sau tấm bình phong mười hai phiến ra, ánh mắt rơi vào hai bàn tay nắm lấy nhau của hai người, bước chân dừng lại, có chút xấu hổ cười cười, với Triệu Giới: “Hoàng huynh… Muội nghĩ với huynh tiếng, mẫu hậu tới rồi, còn mang theo Đan Dương biểu tỷ”.

      Ngụy La vô thức rút tay mình ra.

      phải là nàng cảm thấy có tật giật mình, mà là bát tự còn chưa đưa, nàng muốn để Trần Hoàng Hậu hiểu lầm.

      Bàn tay trong tay Triệu Giới bỗng nhiên còn, sắc mặt nhìn ra tâm tình, chỉ nhíu mày : “Cao Đan Dương tới đây làm gì?”

      Triệu Lưu Ly nhìn Ngụy La chút, lại nhìn Triệu Giới, bộ dạng vô tội: “Muội cũng biết… Có lẽ là nghe được chuyện ca ca bị thương, lo lắng, cho nên mới tới thăm chút…”

      *** *** ***​

      hành lang từ chính phòng tới nội viện.

      lâu sau, quả nhiên thấy Cao Đan Dương đỡ Trần Hoàng Hậu vội về phía này.

      Trần Hoàng Hậu biết nhi tử bị thương, quản gì nữa, bỏ hết vụ trong cung mà tới thăm. Vừa lúc Cao Đan Dương ở bên cạnh bà, nghe thấy Triệu Giới bị thương, liền năn nỉ Trần Hoàng Hậu mang nàng cùng. Trần Hoàng Hậunghĩ hai người họ quan hệ thân thiết, lại là thanh mai trúc mã, liền kiêng dè đồng ý.

      Trần Hoàng Hậu chưa kịp thay xiêm y, mặc bộ hồng sam trăm hoa, bên dưới là váy dài thêu ngọc nữ hiến thọ, đầu đội mũ tống, ung dung quý phái. Bởi vì bà khẩn trương, nên thiếu vài phần trầm ổn, nhiều hơn vài phần hoảng loạn. Bên cạnh Trần Hoàng Hậu là Cao Đan Dương mặc xiêm y hồng phấn phiếm vàng, nàng ta nhìn như bình tĩnh, nhưng tay trong tay áo nắm chặt, nhìn ra được nàng ta vô cùng lo lắng cho Triệu Giới.

      Hai người tới gần cửa phòng, Triệu Lưu Ly và Ngụy La cùng nhau tiến lên hành lễ.

      Triệu Lưu Ly : “Mẫu hậu”.

      Trần Hoàng Hậu cũng quản gì nữa, cắt đứt lời nàng: “Trường Sinh thế nào rồi?”

      Triệu Lưu Ly : “Đại phu coi vết thương cho ca ca rồi, cầm máu, lại băng bó miệng vết thương, lúc này cũng còn nguy hiểm nữa”. Nhưng trong lòng nàng vẫn sợ hãi: “Mẫu hậu, ngài biết đâu, lúc nãy ca ca chảy nhiều máu… sợ đến mức hù con phát khóc…”

      Trần Hoàng Hậu nghe còn nguy hiểm, lập tức thở phào. Bà vốn muốn vào xem chút, ánh mắt lại rơi người Ngụy La đứng bên, tò mò hòi: “Sao A La cũng ở đây?”

      Triệu Lưu Ly sớm nghĩ xong lý do, kéo tay Ngụy La : “Con vốn cùng A La, nghe thấy tin ca ca bị thương, nhất thời sốt ruột, liền bất chấp kéo nàng ấy tới đây trước”. xong lại tiếp: “Cũng may ca ca còn nguy hiểm nữa, con liền đưa A La về”.

      Trần Hoàng Hậu gật đầu, trong lòng vốn còn lo lắng cho thương thế của Triệu Giới nên cũng nghĩ nhiều, bà hỏi nữa, cất bước vào trong phòng.

      Cao Đan Dương theo phía sau, lúc ngang qua Ngụy La, nhịn được nhìn thoáng qua.

      Ngụy La thấy nàng ta nhìn mình, cong môi khẽ cười: “Cao tỷ tỷ”.

      Cao Đan Dương cười lại, : “A La muội muội”. Rồi thêm lời nào, xoay người vào trong phòng.

      Bên trong phòng, Trần Hoàng Hậu tới bên cạnh giường.

      Lúc này, Triệu Giới mặc xiêm y tử tế, đúng là đồ mà Ngụy La đưa cho . tựa vào đầu giường, ánh mắt nhìn ra cửa sổ, cũng biết nhìn gì.

      Trần Hoàng Hậu thấy sắc mặt tái nhợt, bộ dạng suy yếu, nhịn được vành mắt ửng hồng, ngồi xuống mép giường : “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? phải mọi thứ đều tốt sao, sao trở về lại bị thương?”

      Triệu Giới thu hồi tầm mắt, bờ môi hơi mở, nhàn nhạt : “Chỉ là vết thương , mẫu hậu đừng quá lo lắng”.

      Trần Hoàng Hậu sao có thể lo lắng, bà chỉ có nhi tử, còn chưa thành thân, nếu có gì phải làm sao bây giờ? Bà cầm khăn lụa lau nước mắt, hỏi: “Rốt cuộc là ai làm, tra ra người phía sau ?”

      Triệu Giới muốn quá nhiều: “Còn chưa”.

      Cho dù Triệu Giới , Trần Hoàng Hậu cũng biết vì sao lại như vậy. Mấy chuyện tranh quyền đoạt lợi này, sau lưng dơ bẩn thế nào, bà sớm lĩnh giáo rồi. Lần này Triệu Giới bị thương, tám phần thoát khỏi liên quan tới Triệu Chương. Sắc mặt Trần Hoàng Hậu rất khó coi, mặc dù trong lòng rất tức giận, nhưng cũng tiện nhúng tay vào. Triệu Giới tự có suy nghĩ của mình, nếu bà ra tay, chừng chẳng những giúp được, còn khiến thêm phiền.

      Nghĩ vậy, Trần Hoàng Hậu đành phải bình ổn cơn giận trong lòng, tiếp tục hỏi những chuyện này, chỉ quan tâm tới vết thương của .

      Bên cạnh Triệu Giới có nữ nhân nào chăm sóc, bị thương cũng có ai ân cần hỏi han, về điểm này Trần Hoàng Hậu vô cùng yên tâm, thao thao bất tuyệt : “Mấy lời đại phu con nhớ kỹ chưa, đừng cậy mạnh, dưỡng thương tốt quan trọng hơn, chuyện khác đều đặt ra sau…” Bà thở dài tiếng, lại : “Nếu con thành thân, mẫu hậu cũng phải lo lắng như vậy”.

      Triệu Giới tự chủ nhớ tới tiểu nương vừa rồi, nhịn được cong môi.

      Nếu cưới nàng, biết cuộc sống sau này thế nào? Nếu là trước kia, Triệu Giới có hứng thú với việc thành gia lập thất, bây giờ đổi lại là Ngụy La, vậy hoàn toàn khác nhau.

      Cùng nàng ở chỗ, mỗi thời khắc đều cảm thấy vui sướng.

      Lần này Trần Hoàng Hậu tới chuyện hôn , Triệu Giới chẳng những lộ ra vẻ mặt vui, ngược lại còn khẽ cười. Bà lập tức cảm thấy có chút hy vọng rồi, gọi Cao Đan Dương vào : “Hôm nay vốn là Đan Dương vào cung giúp mẫu thân, vừa nghe con bị thương, con bé rất lo lắng, muốn tới thăm biểu ca. Bản cung vì thế cũng dẫn nàng theo”.

      Cao Đan Dương đứng ở đầu giường, nghe Trần Hoàng Hậu như vậy, liền cười thẹn thùng, nhìn Triệu Giới : “Tĩnh biểu ca sao, muội yên tâm rồi”.

      chuyện, nha hoàn bưng dược vào, hành lễ với Trần Hoàng Hậu rồi : “Hoàng Hậu Nương Nương, dược của Tĩnh Vương Điện Hạ sắc xong rồi”.

      Trần Hoàng Hậu nghe vậy, nhìn thoáng qua cánh tay bị thương của Triệu Giới, đứng dậy nhường chỗ: “Thời tiết mấy ngày nay lạnh, khuỷu tay bản cung cũng hay đau nhức. Đan Dương, ngươi tới giúp Tĩnh Vương biểu ca uống thuốc ”.

      Cao Đan Dương nghe vậy mặc dù trong lòng cao hứng, nhưng mặt lại lộ vẻ ngượng ngùng: “A di, việc này tốt lắm…”

      Trần Hoàng Hậu muốn nữa, ý cười mặt Triệu Giới liền thu lại, lạnh lùng như băng : “ cần, tự bản vương có thể”.

      Triệu Giới tỏ vẻ ngạo mạn xa cách, so với bộ dáng ôn nhu kiên nhẫn đối với Ngụy La hoàn toàn bất đồng.

      Cao Đan Dương luống cuống, liếc mắt nhìn Trần Hoàng Hậu.

      khí trong phòng căng thẳng, Triệu Lưu Ly đột nhiên tới sau tấm bình phong, nhìn nhìn mọi người, : “Mẫu hậu, hoàng huynh, nếu có chuyện gì, con đưa A La về”.

      Ngụy La đứng sau lưng Triệu Lưu Ly, nàng nhìn Triệu Giới, mà nhìn thuốc đựng trong chén men sứ xanh được Cao Đan Dương cầm trong tay. Nàng chớp mắt mấy cái, như nghĩ gì đó.

      ---------------
      @anhhai1997 @song ngư
      ly sắc, levuong, phuongtuhao56 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :