1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[TS] Sổ tay sử dụng sủng phi - Phong Hà Du Nguyệt (Đại thúc, sủng) (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Tĩnh ca ca thích được A La hút tinh lực đến vậy sao
      hớ hớ :034:
      bên Nhữ Dương Vương mà biết bỏ qua cho A La đâu
      cảnh Tĩnh ca ca ôm A La trước ánh mắt của Thường Hoằng, thấy tội TH sao đó, nhưng phải thế thôi
      lananhtran51, Fujigawa, tart_trung2 others thích bài này.

    2. anhhai1997

      anhhai1997 Active Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      143
      Hôm nay mới có máy để đọc truyện
      Hay quá cơ:yoyo52::yoyo52::yoyo52:
      lananhtran51 thích bài này.

    3. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 058: Vận đen tám đời

      Edit: tart_trung

      Beta: gaubokki
      [​IMG]
      Là chính bản thân chủ quan, vậy mà lại cẩn thận có tâm tư hoang đường như vậy.

      Lúc Ngụy La ghé vào tai hỏi: “Có phải ngươi thích ta ”, trong nháy mắt tâm trí rối loạn, cũng sao suy nghĩ bình thường được. Từ tối hôm qua tới giờ, trước mắt Lý Tụng đều là bộ dáng cười của nàng, lần đầu tiên nàng cười với , vậy mà là vì muốn dùng trâm giết . Lưỡi dao sắc bén đâm rách lồng ngực , hận nàng, phiền chán nàng, cuối cùng vẫn để nàng chạy .

      Lý Tụng nắm chặt tay vịn ghế, mu bàn tay cơ hồ nổi lên gân xanh như muốn bóp nát miếng gỗ.

      Lý Tụng lại thất thần, ngay cả Cao Dương Trưởng Công Chúa cũng cảm thấy thích hợp, kêu vài lần: “Tụng nhi, con nghĩ cái gì? Mẫu thân hỏi con vì sao lại bị thương, sao trả lời?”

      Lý Tụng bị thương ở ngực, chỉ cần băng bó kỹ để người khác nhìn thấy, ai biết bị thương thế nào. thấp giọng : ‘Lúc săn bắn bị động vật làm bị thương, chỉ chút vết thương thôi. Nương, người cần lo lắng”.

      Cao Dương Trưởng Công Chúa bán tín bán nghi nhìn , yên tâm hỏi: “ sao? Sao sắc mặt con lại khó coi như vậy?”

      lần nữa thất thần, ngay cả Cao Dương trưởng công chúa đều nhìn ra thích hợp, kêu

      lắc đầu sao, thừa dịp bọn họ còn chưa phát ra manh mối, chịu đựng đau xót sang chuyện khác: "Tương nhi đâu? Vì sao con thấy muội ấy?"

      Cao Dương Trưởng Công Chúa : “Từ lúc ở Tràng Tầm Sơn về liền nhốt mình trong phòng, mẫu thân gõ cửa nhiều lần cũng chịu trả lời”. Sau đó bà nhướng mày, chút vui vẻ : “Nha đầu đó, cũng biết làm cái gì”.

      Có thể làm gì chứ? Đơn giản là bắn người ta bị thương, cảm thấy chột dạ, lại sợ phụ mẫu trách phạt nên dám ra ngoài gặp người mà thôi.

      Từ trước tới nay Lý Tụng luôn thương Lý Tương, để nàng chịu chút ủy khuất nào, song lần này lại cho rằng nàng làm vậy quá đáng. Chính là vì luôn cưng chiều nàng, mới để nàng dưỡng thành tính tình tùy hứng kiêu căng như vậy. Cho dù Ngụy La tính kế nàng, cũng nên lấy tính mạng của Ngụy Thường Hoằng.

      Lý Tụng suy nghĩ chút, đem chuyện phát sinh hai ngày nay tất cả cho Nhữ Dương Vương Lý Tri Lương và Cao Dương Trưởng Công Chúa Triệu Huyên. Thanh đều đều lại êm tai, mắt Lý Tri Lương và Triệu Huyên càng mở càng lớn, cuối cùng tin được hỏi lại: "... Con Lục thiếu gia Ngụy gia bị thương, là do Tương nhi bắn?"

      Lý Tụng gật đầu.

      Cao Dương Trưởng Công Chúa vô cùng sợ hãi, nếu phải chính miệng Lý Tụng ra, cho dù thế nào bà cũng thể tin được. Nữ nhi bà nâng niu trong lòng bàn tay, đáng lại đơn thuần, từ khi nào lại có tâm địa độc ác như vậy? Bà lẩm bẩm: “Tương nhi sao có thể làm ra chuyện như vậy… Nó… Nó…”

      Trưởng Công Chúa "Nó" nửa ngày, cũng tiếp được.

      Cũng may đầu óc Lý Tri Lương còn tỉnh táo, ôm thân thể lung lay sắp đổ của kiều thê, với nha hoàn ngoài cửa: " mời tiểu thư tới đây!"

      lâu sau, Lý Tương mặc đoản sam (1) bằng lụa màu xanh và váy cùng màu xuất ở cửa. Lý Tương đoán được nguyên nhân nàng bị gọi tới, mặt có chút chột dạ sợ hãi nào, ngược lại còn vui vẻ, đến trước mặt Cao Dương Trưởng Công Chúa, biết còn cố hỏi: “Nương gọi con làm gì, phải con thân thể con thoải mái sao?”

      Cao Dương Trưởng Công Chúa lấy lại bình tĩnh, ngồi ghế, cố gắng giữ cho mình tâm bình khí hòa : “Tương nhi, con cho mẫu thân biết, con có liên quan gì tới chuyện Ngụy Thường Hoằng bị thương ?”

      Vẻ tươi cười mặt Lý Tương đình trệ, chợt nhìn Lý Tụng ngồi bên, "Ca ca với người sao?"

      Thanh Cao Dương Trưởng Công Chúa nghiêm khắc chút: "Con chỉ cần có hay thôi!"

      Lý Tương ngược lại hết sức thẳng thắn, lông mày giương lên, có chút phong thái dám làm dám chịu: “Là con bắn, vậy thế nào?”

      Lý Tương làm người khác bị thương, có bất kỳ hối cải nào, ngược lại còn bày ra bộ dáng phải làm như vậy, khiến Cao Dương Trưởng Công Chúa vừa tức giận vừa thất vọng: “Sao con lại có thể…” Vừa dứt lời bà cảm thấy trước mặt tối sầm, hồi lâu sau mới bình ổn lại được. Lý Tương và Ngụy La xảy ra tranh chấp bà có nghe, tình lớn lớn , cùng lắm kết thân với Ngụy Gia là được. Nhưng bây giờ nàng lại bắn bị thương Thường Hoằng, tính chất hai việc này giống nhau, chẳng những chịu tội với Ngụy Gia, nếu việc này truyền ra ngoài vô cùng bất lợi đối với thanh danh của Lý Tương, sau này khó gả ! Đứa bé này, sao lại hồ đồ như vậy?

      Lý Tương thấy sắc mặt Triệu Huyên tốt, lập tức tiến lên vịn vai bà, lại thân thiết rót chén trà, dâng tới trước mặt: “Nương đừng nóng giận, con người nhé, Ngụy Thường Hoằng chẳng phải sao sao? chỉ bị thương chút thôi, săn có ai mà bị thương chứ”. xong liền nhìn Lý Tụng: “Huống gì có ca ca chịu trách nhiệm thay con, con sao phải lo lắng chứ?”

      Lý Tụng đáp lời, dời ánh mắt .

      Lý Tương nghĩ nhiều, tiếp mấy lời dỗ Cao Dương Trưởng Công Chúa. Trời sinh nàng có cái miệng dẻo, chỉ cần dụng tâm, nhất định có thể dụ dỗ đối phương rất tốt. Hơn nữa Triệu Huyên vốn thương nàng, cho dù tức giận, cũng giao nàng cho Ngụy Gia xử trí. Lý Tương trấn an Triệu Huyên, đem đạo lý : “Con vốn thích Ngụy Thường Hoằng, là phụ mẫu nhất định đem hai người chúng con ghép lại. Quan hệ hai nhà vốn dĩ tốt, Ngụy La lại hiểm giảo hoạt, con gả qua đó phải bị ủy khuất sao? Phụ mẫu cam lòng để con bị Ngụy Gia khi dễ sao? Việc này cũng vừa vặn, cửa hôn này cần kết”.

      Cho dù Ngụy Thường Hoằng lớn hơn Lý Tương tuổi, nhưng nàng thích ta.

      Người Lý Tương nàng thích là Lương Dục oai hùng to lớn, phải loại tiểu hài nhi suốt ngày theo sau tỷ tỷ đó. Trong mắt Ngụy Thường Hoằng chỉ có tỷ tỷ , nếu ai gả cho , còn phải tranh giành tình cảmvới đại , vậy là xui tám đời.

      Cao Dương Trưởng Công Chúa chỉ tay về phía Lý Tương: "Cho nên con làm người ta bị thương? Con muốn người khác mình thế nào, đanh đá độc ác hay là hung ác tàn bạo? Con còn muốn thanh danh của mình hả?”

      Lý Tương làm nũng gọi nương cái, nằm chân nàng cọ cọ: “ phải con biết sai rồi sao… Ai kêu Ngụy La kia thiết kế con, con nhất thời tức giận, cũng kiềm chế được”. Lý Tương đến cùng cũng dám Ngụy La thiết kế nàng thế nào, chỉ ậm ờ cho qua: “Hơn nữa phải có ca ca sao? Ca ca, sau đó ca ca giải quyết thế nào?”

      Lý Tụng trả lời, ngực bị thương nặng, hôm qua ở Tràng Tầm Sơn chỉ tùy tiện băng bó, lúc này đau vô cùng. nắm chặt quyền, cường ngạnh : “Con mệt rồi, về phòng nghỉ ngơi trước”.

      xong, cũng đợi mọi người phản ứng, xoay người rời .

      Lý Tương ngẩn người, còn tưởng tâm tình Lý Tụng tốt, vội đuổi theo gọi: “Ca ca!”

      Bước chân Lý Tụng dừng lại, mỗi bước đều thong thả tiến tới.

      Cuối cùng Lý Tương đuổi kịp ở chỗ hành lang dài sơn son, quẩn quanh bất an hỏi: “Ca ca, có phải ca ca tức giận …”

      Lời còn chưa dứt, Lý Tương nhìn thấy trước ngực có vết máu đỏ thẩm, bỗng khựng lại, trợn mắt hỏi: “Ca ca bị thương? Bị thương khi nào? Hôm qua săn bắn kết thúc phải còn sao sao….”. Đột nhiên nàng nhớ tới chuyện đó, ngẩng đầu, tức giận hỏi: “Có phải Ngụy Thường Hoằng ? Hay là Ngụy La? Là bọn họ làm đúng ?”

      Lý Tụng chỉ cảm thấy tâm phiền ý loạn, đầu đau nhức cộng thêm đau đớn do vết thương làm sắc mặt tốt chút nào, giọng cũng ác liệt vô cùng: “Lý Tương, tội danh hôm qua ca ca gánh thay muội, nếu về sau muội còn tùy hứng như vậy, ca ca cũng quản muội nữa”. che ngực, đẩy Lý Tương ra, khàn giọng : ‘Thời gian này muội đàng hoàng ở trong nhà , cần xuất đầu lộ diện. Khi nào sóng gió qua lại xuất môn”.

      Lý Tương đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng Lý Tụng ngày càng xa, kìm lòng cắn chặt môi dưới, cũng biết có để lời của trong lòng .

      Cao Dương Trưởng Công Chúa đau lòng cho nữ nhi, nỡ phạt Lý Tương, lại nghe nàng biết sai rồi, cuối cùng chỉ phạt quỳ ở phật đường ba canh giờ, sao chép kinh thư trăm lần, liền cho qua việc này. Về phần Ngụy Gia, khẳng định kết thân được… những kết thân, sợ là còn có hiềm khích.

      *** *** ***​

      Ở Phủ Quốc Công, vết thương của Ngụy Thường Hoằng dưỡng ước chừng hơn nửa tháng mới tốt lên.

      Thời gian này Ngụy La canh chừng bên cạnh , thay vơ vét các loại dược liệu quý báu, mỗi ngày đều phải nhìn uống hết chén thuốc bổ lớn mới yên tâm. Có đôi khi Ngụy Thường Hoằng bất đắc dĩ, cố gắng giãy giụa: “A La, đệ yếu ớt như vậy, thương thế vốn dĩ tốt rồi. Những thứ thuốc này có thể uống ?”

      Ngụy La lắc đầu được, rất có khí thế ương ngạnh hiểu chuyện: “Ngay cả Lý Tụng đệ cũng đánh lại,khi nào đệ có thể đánh thắng được , khi đó cần phải uống thuốc bổ này”.

      Lý Tụng tập võ từ , Ngụy Thường Hoằng chỉ luyện qua chút quyền cước để cường kiện thân thể, căn bản thể so sánh, điều kiện này của nàng cũng làm khó người khác. Ngụy Thường Hoằng còn cách nào khác, đành phải tiếp tục uống thuốc bổ.

      Ngày hôm đó Triệu Lưu Ly mời Ngụy La vào cung, là có chuyện quan trọng muốn thương lượng với nàng, vì thế nàng buông tha cho Thường Hoằng, về phòng đổi xiêm y trước khi vào cung.

      Cùng lúc đó, Hoàng Đế Sùng Trinh ở Lân Đức Điện mở yến tiệc, chiêu đãi tam giáp đạt thứ hạng cao trong trận săn bắn mùa xuân, tiện thể ban thưởng cho họ. Cùng dự tiệc còn có vài vị hoàng tử và đại thần, Triệu Giới và Triệu Chương cũng được mời.

      Đại điển săn bắn năm nay Triệu Chương tham gia, Triệu Giới chỉ coi náo nhiệt, dù sao loại trận đấu thế này là dịp Hoàng Đế Sùng Trinh khảo nghiệm năng lực thiếu niên, phải trường hợp long trọng gì. Bọn họ cần phải xuất lực, đoạt danh tiếng của người khác. Triệu Giới vốn dĩ định săn hồ ly cho Ngụy La, có điều tiểu nương có vẻ có hứng thú, cũng liền thôi.

      yến tiệc, Hoàng Đế Sùng Trinh mặc thường phục màu tím thêu bốn hình long vân (2), đầu đội kim nhị long diễn châu dực thiện quan (3), dáng vẻ tươi cười hiền hòa, kêu mọi người ngồi xuống. Ngồi hai bên là trợ thủ đắc lực của ông, Triệu Giới và Triệu Chương. Hôm nay Triệu Giới mặc áo bào màu xám tro hoa văn hình con Li (4), viền áo còn thêu chỉ vàng, khí độ tự phụ, cử chỉ có lễ; Triệu Chương hơn Triệu Giới tám tuổi, mặc áo bào xanh thẫm thêu mãng xà, chắp tay hành lễ, tươi cười khiêm tốn nhã nhặn, mặt có chút sợ hãi nào.

      Lương Dục ngồi phía dưới Triệu Giới, Lý Tụng ngồi dưới Triệu Chương, vị ngự sử đại nhân ngồi bên cạnh Lương Dục, những người khác đều tự ngồi vào chỗ của mình.

      Trong yến tiệc Hoàng Đế Sùng Trinh khen ngợi Lương Dục và hai người kia lượt, tán thưởng bọn họ thiếu niên kiệt, có dũng có mưu, trong ngôn từ có ý tứ thưởng thức. Đám người Lương Dục vội vàng khiêm tốn đứng dậy, tự mình cho rằng có chút hổ thẹn. Hoàng Đế ngược lại lơ đãng, kêu cung nhân mang phần thưởng sớm chuẩn bị tốt, ban thưởng cho ba người họ.

      Ba người quỳ xuống tạ ơn, tiếp nhận ban thưởng, rồi về lại chỗ ngồi của mình.

      Tiếp theo chính là ăn uống linh đình, vũ nhạc thái bình.

      Vũ nữ mặc nghê thường (5) để lộ vòng eo, dáng người lay động, theo tiếng nhạc mà nhảy múa xoay tròn, dáng múa lả lướt, làm cho đại đa số nam nhân chớp mắt. Triệu Giới rủ mắt, có hứng thú tựrót cho mình chén rượu, giơ lên chén rượu bằng men trắng, con mắt hơi mở nhìn Lý Tụng ngồi đối diện.

      Vết thương ngực Lý Tụng còn chưa lành hẳn, thể uống rượu, kể từ khi yến tiệc bắt đầu, ta liền có vẻ tập trung. Tất cả mọi người đều thưởng thức Nghê Thường Vũ Y, ta lại chống cằm, ánh mắt mặc dù nhìn vũ nữ, nhưng thần trí biết bay tới chỗ nào rồi.

      Triệu Giới gọi cung nhân tới, thấp giọng hai ba câu. Cung nhân kia gật đầu xác nhận, chợt lặng yên tiếng động tới sau lưng Lý Tụng, ghé vào tai ta vài lời.

      Cung nhân xong, ánh mắt đen tối của Lý Tụng nhìn sang chỗ Triệu Giới.

      Triệu Giới giơ chén rượu lên, môi mỏng mỉm cười, ngửa đầu uống hơi cạn sạch, sau cùng nâng chén rượu úp ngược xuống. Ý bảo "Ta uống xong, đến phiên ngươi".

      Ánh mắt Lý Tụng thêm trầm, đành phải tự rót chén rượu, nâng chén lên, ngửa đầu uống hơi cạn sạch.

      Vốn tưởng chén này là xong rồi, nghĩ Triệu Giới có chủ đích trêu chọc , chén đủ, còn thêm chén thứ hai, chén thứ ba… Lý Tụng uống lúc, tới chén thứ bảy, chỉ cảm thấy vết thương ở ngực đau đến nứt ra, bụng dạ đau đớn như bị lửa đốt. Nhưng Lý Tụng nhìn thấy Triệu Giới có ý định dừng lại, khiến chỉ có thể cố nén đau bồi rượu. Hai người đều so nhiệt tình với đối phương, uống cho đối phương gục thề thể bỏ qua.

      Đáng tiếc Lý Tụng có tửu lượng tốt như Triệu Giới, lại thêm chén rượu nữa, mặt Triệu Giới vẫn có chút biến hóa nào, ngược lại càng thêm thần nhàn khí định. Lý Tụng ngược lại, cảnh tượng trước mắt có chút mông lung, trong cổ họng dâng lên vị ngai ngái, cố nén xuống, trong đầu buồn bực lại uống thêm chén, hung hăng đập xuống bàn sơn đen khảm trai!

      *** *** ***​

      Yến tiệc kết thúc, từng người hồi phủ.

      Bước chân Triệu Giới trầm ổn, ngoại trừ thân toàn mùi rượu, tuyệt có chỗ nào giống như người vừa uống hai mươi mấy chén. Triệu Giới như có gì cáo biệt với mọi người, xuống đường về phía Tuyên Đức Môn.

      Lý Tụng ngược lại, con mắt đỏ lên, bước chân lỗ mãng, cần cung nhân đỡ mới có thể miễn cưỡng ra Lân Đức Điện. Đến trước cửa điện, lại bị gió lạnh bên ngoài thổi tới, cũng thanh tỉnh hơn chút.

      Đến trước cửa Tuyên Đức Môn, chiếc xe ngựa nắp xanh từ đằng xa tới, dừng ở cửa.

      Ngụy La mặc váy dài thêu trăm bướm trăm hoa, vịn tay Kim Lũ từ trong xe ngựa bước ra, vừa ngước mắt nhìn, liền nhìn thấy ánh mắt của Triệu Giới. Môi phấn hồng nhếch lên, chuẩn bị lộ ra gương mặt tươi cười, lại nhìn thấy Lý Tụng sau lưng , khóe môi rũ xuống, ánh mắt dời , muốn nhìn ta.

      Triệu Giới nhếch môi, cất bước tới trước mặt nàng, xoa xoa đỉnh đầu nàng hỏi: “Sao muội lại tiến cung? Lưu Ly tìm muội sao?”

      Ngụy La gật gật đầu, : "Lưu Ly có việc muốn thương lượng với muội, kêu muội vào cung”. xong lại ngửi thấy người toàn mùi rượu, lui về sau nửa bước, bịt mũi hỏi: “Đại ca ca uống rượu sao? Mùi rất nồng”.

      chỉ uống, hơn nữa còn là uống ít.

      Triệu Giới tự ngửi thấy, nhìn thấy tiểu nương bày ra vẻ mặt ghét bỏ, nhịn được trêu chọc: “Sao thế, muội thích bản vương uống rượu sao?”

      Cũng phải là thích hay , chỉ là quen với mùi đó mà thôi. Ngụy La bịt mũi nữa, "Nếu muội thích sao?"

      cong môi, nhìn vào mắt nàng, nửa nửa giả : "Vậy từ giờ về sau bản vương liền uống nữa."

      Ngụy La chớp mắt mấy cái, cũng gì.

      Lý Tụng đứng đằng sau thu hồi ánh mắt, tiếp nhận dây cương cung nhân đưa tới, phi thân lên ngựa, giơ cao roi, miệng hô tiếng “Giá”, quay đầu lại mà rời .

      -------------------------

      (1): Đoản sam: áo ngắn, khoác ngoài giống trong hình dưới:
      [​IMG]
      (2) Bốn hình long vân (Tứ đám long vân): đó là loại áo thêu bốn họa tiết rồng cuộn tròn, trước ngực, sau lưng và hai bên vai.

      Hình long vân = rồng cuộn tròn có nguồn gốc từ thời nhà Đường, được sử dụng phổ biến trong thời nhà Tống và nhà Minh. Hình bốn rồng hoặc tám rồng mang biểu tượng của cao quý Ngoài chỉnh thể bốn rồng còn có tám,mười, mười hai, mười sáu, thậm chí lên tới hai mươi bốn
      [​IMG]
      (3) Kim nhị long diễn châu dực thiện quan (金二龙戏珠翼善冠): Dực thiện quang nó giống như mũ cánh chuồn. Có điều cụm này là mũ làm bằng vàng cho vua.
      [​IMG] [​IMG]

      (4) Con Li: con rồng sừng trong truyền thuyết của Trung Hoa, dùng để trang trí các công trình kiến trúc hoặc vật phẩm
      [​IMG]
      [​IMG]
      (5) Nghê thường (霓裳): ý chỉ khúc “Nghê Thường Vũ Y”, dựa theo điển tích thời nhà Đường:

      Vào niên hiệu Khai nguyên nhà Đường (713-741), nhân đêm Trung thu vua Đường Minh Hoàng (hay Đường Huyền tông Lý Long Cơ) thấy trăng sáng, mơ ước được đặt chân lên cung hằng thăm thú. Có đạo sĩ tên La Công Viễn (có sách chép là Diệp Pháp Thiện), có phép tiên mới dùng giải lụa trắng, hóa thành chiếc cầu đưa nhà vua đến nguyệt điện.

      Trong điện lưu ly bấy giờ sáng rực. Những nàng tiên cực kỳ xinh tươi trong xiêm y lộng lẫy, uyển chuyển múa hát theo tiếng nhạc du dương làm mê hồn người. Đường Minh Hoàng càng nhìn càng ngây ngất, quên cả trời gần sáng đến nổi La Công Viễn phải nhắc nhở nhiều lần mới chịu rời gót.

      Khi trở về triều, Đường Minh hoàng vận dụng trí nhớ chế thành khúc "Nghê thường vũ y" để tập cho cung nữ trong triều múa hát. Rồi cứ thế, đến đêm rằm tháng tám, Đường Minh hoàng và Dương quí phi cùng uống rượu dưới trăng, ngắm đoàn cung nữ múa hát khúc Nghê thường để tưởng như sống trong cung Quảng hàn nơi nguyệt điện.

      Ngoài ra “Nghê Thường” còn có thể chỉ y phục của vũ nữ mềm mại uyển chuyển hoặc chỉ vũ nữ.

      Nghê thường là xiêm y màu ráng đỏ (tựa như màu rượu vang đỏ theo lối ngày nay). Vài nơi khác lại giải thích “Nghê thường vũ y” là các tiên nữ mặc quần ngũ sắc và áo lông có hình cánh chim và "Nghê thường vũ y khúc" là bài hát múa ở cõi thần tiên do bầy tiên nữ biểu diễn.

      Thực ra dựa vào sử liệu lúc bấy giờ những điệu múa hát này bắt nguồn từ Ấn-độ được truyền vào Trung quốc sau khi được cải biên ở nước Khuất Chi, qua huyện Đôn Hòang, thuộc đất Tây Lương, và dần dần được biến đổi cho hợp với truyền thống và văn hóa của nước du nhập.
      [​IMG]
      Nguồn: http://nhatvannhat.com/old_data/since2004/nc2ntvyk.html
      ----------------------------------------

      @song ngư @anhhai1997
      Jin292, Vinhan, levuong48 others thích bài này.

    4. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Muội thích, ta uống.
      lananhtran51 thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Thêm 1 nốt nhạc buồn cho LT, bị 2 vk, ck nhà này xoay cho chít, há há
      lananhtran51, Fujigawatart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :