1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[TS] Sổ tay sử dụng sủng phi - Phong Hà Du Nguyệt (Đại thúc, sủng) (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      @AChu : Tuyệt thân có nghĩa là xoay người rồi rời nhé. Chữ Tuyệt (踅) chỉ chuyển động xoay mình, còn có nghĩa khác là qua lại (mà nghĩa này ko ngữ cảnh lắm)
      lananhtran51, saoxoayquỳnhpinky thích bài này.

    2. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      thế theo ta để "xoay người rời khỏi" hay hơn
      giờ ta mới để ý thấy A La có ngoại hình giống mẹ, còn Thường Hoằng giống tính yên tĩnh nè :yoyo45: ta thích cặp tỷ đệ này quá

    3. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      A La của chúng ta mất tích???
      lananhtran51quỳnhpinky thích bài này.

    4. anhhai1997

      anhhai1997 Active Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      143
      @tart_trung bạn có thể tag mình vô khi đăng bài mới được . mình nhận được thông báo nào hết.
      thanh kiu trước:cute::cute::cute:
      lananhtran51tart_trung thích bài này.

    5. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 050: khẩn cấp ôm lấy tiểu nương đó, giống như ôm bảo bối vậy

      Edit: tart_trung

      Beta: gaubokki​

      Cách đó xa, trước quán bán bánh nổ nguyên tiêu, Dương Chẩn trả tiền cho Triệu Lưu Ly mua túi bánh. Triệu Lưu Ly thể chờ được, vội vàng cầm que trúc lên ghim cái cho vào miệng, Dương Chẩn lập tức ngăn cản, nhận lấy, thay nàng thổi cho nguội rồi mới đưa lại cho nàng ăn. Thiếu niên trầm mặc ít , mặt mày lạnh lùng này, động tác đút bánh nổ nguyên tiêu cho Triệu Lưu Ly ăn cũng rất ôn nhu, nhìn Triệu Lưu Ly cắn từng miếng, lộ ra vẻ mặt thỏa mãn, cũng kìm lòng được khẽ nhếch khóe môi.

      đường ngoại trừ bán bánh nổ nguyên tiêu, còn rất nhiều món ăn vặt khác. Triệu Lưu Ly nỡ bỏ , nắm tay Dương Chẩn xem chỗ này chút chỗ kia chút, cuối cùng dừng lại trước quầy bán bánh gương hoa hồng (1), lộ ra vẻ mặt thèm ăn. Bánh ngọt đường là dùng bột gạo nếp, hấp chín tạo hình tròn như bánh ngọt, mềm mềm, hồng hồng, mặt rắc thêm hạt vừng, đậu phộng, cánh hoa hồng và mứt hoa quả, thoạt nhìn vừa đẹp mắt lại vừa ngon miệng. Triệu Lưu Ly thấy mấy nương đều mua, nhịn được lôi kéo tay áo Dương Chẩn: “Dương Chẩn ca ca, ta cũng muốn ăn mấy cái này”.

      Dương Chẩn móc từ trong tay áo ra năm văn tiền, mua hai cái, cái là vị sơn tra, cái là vị đào. Triệu Lưu Ly cao hứng nhận lấy, nỡ ăn, nhìn trái nhìn phải rồi lại : “Ta muốn tặng cho A La cái”.

      Dương Chẩn nhìn nàng bởi vì hưng phấn mà gương mặt trở nên ửng hồng, trầm giọng :”Người ăn , Tĩnh Vương Điện Hạ mua cho Tứ tiểu thư”.

      Triệu Lưu Ly bừng tỉnh, chợt cười híp mắt cầm cái bỏ vào tay Dương Chẩn:”Vậy cho ngươi!” tay trống tự nhiên nắm lấy tay , dắt ngồi xuống quán bán quà vặt.

      Thân hình cao lớn của Dương Chẩn khẽ cứng đờ, lại tránh ra, tùy ý để bàn tay mềm mại xương kia dắt , xuyên qua đám người trong phố.

      Bên kia, bất quá chỉ cái nháy mắt thấy Ngụy La đâu. Ánh mắt Triệu Giới lạnh xuống, nhìn quanh vòng, thấy bóng dáng Ngụy La, gọi Chu Cảnh tới hỏi: “A La đâu?”

      Chu Cảnh chỉ theo hướng, người đường hơi nhiều, chút để ý liền bị người ta xô ngã: “Tứ tiểu thư theo hướng này, Dương Hạo theo, Vương Gia đừng lo lắng”.

      Cao Đan Dương nghe thấy Triệu Giới ra hai chữ “A La”, nụ cười mặt lập tức trở nên cứng ngắc. A La? Là Ngụy La của Phủ Quốc Công sao?

      nhiều năm như vậy, Triệu Giới còn sủng ái nàng ta sao? Năm đó lúc Ngụy La còn là tiểu nương, vốn đối tốt với nàng ta, tính tới bây giờ, nương đó cũng gần tới tuổi cập kê rồi? Triệu Giới còn mang theo nàng ta ra phố, đến tột cùng là có ý gì?

      Cao Đan Dương càng nghĩ càng cảm thấy được mối nguy cơ. Triệu Giới lớn hơn Ngụy La chín tuổi, giờ hai mươi hai, nếu muốn đoạt tiểu nương kia, cũng phải thể… Nếu là vậy, bản thân phải làm sao bây giờ? Cao Đan Dương nghĩ thấy bất an, chờ đợi nhiều năm như vậy, từ tám tuổi tới hai mươi, phí thời gian trở thành lỡ . Trấn Quốc Công vì Triệu Giới, biết cự tuyệt bao nhiêu lời cầu hôn, vốn tưởng rằng lần này từ Tân Châu về thương lượng chuyện chung thân đại của bọn họ, nghĩ tới lại cùng với Ngụy La, vậy đem nàng để ở đâu?

      Cao Đan Dương xoắn xuýt khăn lụa trong tay, giả bộ lơ đãng hỏi Triệu Giới: “Hóa ra là Tĩnh biểu ca cùng nhau xuất môn với Tứ tiểu thư Phủ Quốc Công sao? Chẳng lẽ người vừa rồi muội nhìn thấy phải là Lưu Ly, mà là Tứ tiểu thư?”

      Triệu Giới cuối cùng cũng nhìn nàng ta, lại trả lời câu hỏi, mà là hỏi ngược lại: “Muội có chuyện gì khác ?”

      Cao Đan Dương hơi khựng lại, ngại ngùng : “Có…” Nàng chỉ vào cửa hàng bán son phấn ở phía trước: “Muội cùng Cao Tình Dương tới chỗ đó xem chút”.

      Cao Tình Dương đứng bên cạnh Cao Đan Dương, năm nay mới vừa mười ba tuổi. Tiểu nương bộ dáng kiều mị, đối với tình cảm của tỷ tỷ mình và Triệu Giới thấy có hứng thú, chỉ ở bên loay hoay nhìn mấy quán bán quà vặt.

      Triệu Giới khẽ gật đầu, cho nàng ta cơ hội những lời khác: “Vậy . Ta cùng Lưu Ly còn có chuyện khác, tiện cùng với các muội, có chuyện gì ngày khác sau”.

      Cao Đan Dương nghe thấy Triệu Lưu Ly cũng ở đây, lập tức thở phào cái. Chỉ cần đơn độc ở chung với Ngụy La là tốt rồi, ai mà biết quan hệ giữa Triệu Lưu Ly và Ngụy La tốt thế nào chứ? Khó có khi Triệu Lưu Ly được xuất cung chuyến, nhất định gọi Ngụy La cùng. Nàng khẽ mỉm cười, bộ dáng cũng thoải mái hơn nhiều: “Tĩnh biểu ca có việc, cần để ý muội và Tình Dương, bọn muội tới phía trước xem đồ chút rồi về liền”.

      xong liền kéo Cao Tình Dương ở bên, cùng lướt qua.

      *** *** ***​

      Đuổi hai người Cao Đan Dương, Triệu Giới mới theo phương hướng Chu Cảnh vừa chỉ.

      Triệu Lưu Ly có Dương Chẩn bảo vệ, cũng lo xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Chỉ cần trước khi mặt trời lặn trở về trước cửa cung là được, Triệu Giới vô cùng yên tâm, việc tìm Ngụy La cấp bách hơn.

      Tiểu nương kia vì cái gì mà nhanh như vậy, chỉ chớp mắt liền thấy người đâu cả. Hai bên đường phố đều tràn ngập màu sắc và bóng người, đường, cuối cùng cũng thấy nàng ở trước cái ngõ. Nàng lạc trong đám người, thân ảnh phải ràng nhất, nhưng Triệu Giới nhìn cái liền có thể nhận ra. Ngụy La chăm chú nhìn người, đó là nam nhân, mặc y phục rộng thùng thình, tóc tai bù xù, chân trần, ngồi xổm ở góc cầm bầu rượu uống.

      Vừa nhìn liền biết là người dùng Hàn Thực Tán.

      Con mắt Triệu Giới thâm sâu thêm, bước chân nhanh hơn vài phần.

      Ngụy La đứng ở chỗ xa, tâm tình phức tạp nhìn người kia. Nàng nhớ tới Thường Hoằng ở đời trước, Thường Hoằng cũng bị Lý Tụng hại thành như vậy, cả ngày chỉ ngây ngây ngô ngô, sống mơ mơ màng màng, bị tất cả mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ. Nàng tuyệt đối thể để Ngụy Thường Hoằng giẫm lên vết xe đổ này lần nữa, cần phải có tiền đồ hơn, cưới thê tử khéo léo hiểu lòng người, mà phải bị hủy trong tay hai huynh muội Lý Tụng và Lý Tương!

      Ngụy La kìm lòng được, khóe môi nhếch lên, vẻ mặt cũng thay đổi, nhưng trong mắt lại dậy sóng.

      Nàng muốn xoay người , phía trước lại có chiếc xe ngựa bị mất khống chế, mạnh mẽ hướng bên này xông đến. Phu xe tinh thần hoảng loạn, lớn tiếng gọi người đường nhường đường, xe ngựa đụng vào quán bán bánh ngọt đậu xanh khiến nó ngã lăn, người đường rối rít lui về phía sau. Nàng hướng qua bên rời , nhưng con ngựa kia lại hí dài tiếng, hướng về phía nàng mà lao tới.

      Ngụy La kinh ngạc mở mắt, còn chưa kịp động, liền thấy thân ảnh phía trước, cúi người ôm lấy eo nàng, vững vàng bảo hộ nàng trong góc.

      Cái ôm của nam nhân ấm áp, cánh tay hữu lực, cơ hồ đem cả người nàng bao lấy. Ngụy La trừng mắt nhìn , dùng sức ôm, ở trong lòng nàng thể động đậy, chỉ có thể tròn mắt hỏi: “Đại ca ca?”

      Tay Triệu Giới đặt ở ngang hông nàng, cái cằm tựa đỉnh đầu nàng, lời nào.

      Xe ngựa mất khống chế bị Chu Cảnh chế ngự, ngoan ngoãn nhu thuận ngừng lại sau lưng bọn họ. Phu xe liên lục lời cảm tạ với Chu Cảnh. Chu Cảnh khoát tay cần, ánh mắt dừng lại người hai người ôm nhau ở trong góc.

      Hồi lâu, Triệu Giới mới chậm rãi buông nàng ra, cúi người, cơ hồ dán trán lên trán nàng hỏi: “Vì sao tiếng nào ? Vừa rồi nguy hiểm như vậy, nếu ta xuất , muội phải bị thương sao?”

      Ánh mắt quá trực tiếp, nàng vô thức lui về sau, biết ở sau lưng là vách tường, lui cũng lui được, chỉ có thể đón nhận cơn tức giận của : “Đại ca ca đến, chính muội cũng có thể né được…”

      Lúc xe ngựa xông tới, nàng vốn muốn trốn tới bên cạnh, nhưng ngờ xông lên ôm lấy nàng, ngược lại khiến nàng nhúc nhích được.

      như vậy là còn oán Triệu Giới xen vào việc người khác?

      Triệu Giới chăm chú nhìn gần gương mặt của nàng, cách rất gần mà nhìn, càng thêm khiến người mê luyến. Lông mi cong dài, khẽ run liền chạm tới sống mũi , giống như bàn tay vô hình bé, ngừng trêu chọc cũng hề bận tâm tâm tình của thế nào.

      Nhìn chút, tâm liền mềm xuống mà biết vì sao. đứng thẳng, ánh mắt rơi vào cánh môi của nàng, dần dần chăm chú, muốn biết cắn cái là mùi vị gì. thể nhìn nhiều, nhìn nữa lại giống như người dùng Hàn Thực Tán ban nãy, trúng độc nặng, bao giờ rời bỏ được.

      Triệu Giới dời ánh mắt :”Mới vừa rồi muội nhìn gì?”

      Ngụy La chui từ trong ngực ra, nhìn người dùng Hàn Thực Tán cách đó xa: “Thời tiết cũng có ấm, vì sao lại chân ? Đại ca ca, lạnh sao?”

      Triệu Giới có nhìn theo hướng nàng nhìn, mà là đưa tay lau vết bụi bẩn dính gương mặt nhắn của nàng: “ trúng độc Hàn Thực Tán, cần chân mới có thể giải nhiệt được”.

      Ngụy La ngẩng đầu nhìn Triệu Giới: “Cái gì là Hàn Thực Tán?”

      Hàn Thực Tán sao… chính là thứ dược vật mà nam nhân có khả năng mua về dùng, sau khi dùng có thể tăng cường thể lực, sinh ra ảo giác, kế tiếp là thỏa mãn thân thể. Loại thuốc này mặc dù có thể khiến người ta nhất thời vui vẻ, nhưng có chứa độc tính, dùng lâu sinh nghiện, cuối cùng nhan sắc suy tàn, dung nhan tiều tụy, sống bằng chết.

      Đương nhiên, những thứ này Triệu Giới cho Ngụy La, xoa xoa gương mặt của nàng : “Là loại độc dược”.

      Ngụy La cái hiểu cái a tiếng, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, hướng phía sau nhìn lại: “ phải huynh cùng với Cao tỷ tỷ của Phủ Trấn Quốc Công sao? Sao lại thấy tỷ ấy nữa?”

      Triệu Giới muốn nhắc tới đề tài này, đơn giản: “Nàng ta có chuyện khác, rời rồi”.

      Ngụy La liền hỏi nhiều.

      Hai người cùng nhau trở về, dự định tụ họp với Triệu Lưu Ly.

      bao lâu, sau lưng cửa của Nhất Phẩm Đường có người ra. Cao Đan Dương đứng ở cửa, trong lòng giống như ngũ vị tạp trần, ra mùi vị gì. Vừa rồi màn Triệu Giới ôm Ngụy La kia vừa vặn rơi vào mắt nàng ta, khẩn cấp ôm lấy tiểu nương kia, ánh mắt căng thẳng, giống như ôm bảo bối.

      Triệu Giới từ khi nào lại lo lắng cho người khác?

      giữa bọn họ có gì, ai tin?

      -------------------

      Tác giả có lời muốn :

      Triệu Giới: Ân, ta cũng tin

      -----------------------------

      (1)Bánh gương hoa hồng: là loại bánh hấp có nguyên liệu chính là bột gạo nếp, khoai tây… bánh làm ra có hình dạng như chiếc gương tròn nên được gọi là bánh gương. Loại bánh này là trong những loại bánh lâu đời của Tây An.
      [​IMG]
      [​IMG]



      ----------------------------
      @song ngư ; @anhhai1997
      Jin292, phuongtuhao, levuong58 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :