1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[TS] Sổ tay sử dụng sủng phi - Phong Hà Du Nguyệt (Đại thúc, sủng) (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Kiểu này là có chuyện rồi, ôi A La của ta
      tart_trung thích bài này.

    2. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      ông đại phu này làm người ta lo lắng ghê
      lẽ A La có vấn đề gì
      tart_trung thích bài này.

    3. Sweet you

      Sweet you Active Member

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      211
      Lo lắng...
      tart_trung thích bài này.

    4. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 158: Ta thích nàng như vậy

      Edit: tart_trung

      Beta: gaubokki​

      Lúc nào Ngụy La cũng chăm chú nhìn vẻ mặt đại phu, thấy thế trong lòng cũng vô cùng căng thẳng, thấp thỏm hỏi: “Làm sao vậy?”.

      Tôn đại phu nghiêm nghị hỏi Ngụy La vài vấn đề thường gặp. Ví dụ như mỗi lần tới nguyệt vô cùng đau bụng, mùa đông có phải tay chân đều lạnh hơn , Ngụy La đều gật đầu cả.

      Tôn đại phu hỏi xong, trong lòng suy tính chút, với Ngụy La và Triệu Giới: “Bẩm Vương gia, Vương phi, Vương phi bị chứng bệnh cung hàn, khí huyết lưỡng hư, nếu muốn thụ thai, chỉ sợ khó hơn nữ tử bình thường vài phần”.

      Ngụy La tự chủ nắm chặt đệm giường dưới thân, vô thức nhìn Triệu Giới. Triệu Giới bình tĩnh hơn nàng, hỏi: “Có cách nào điều trị ? có bất lợi gì với thân thể chứ?”

      Tôn đại phu dù sao cũng thường xem bệnh cho nữ nhân, loại bệnh này đối với ông cũng phải chuyện gì khó khăn. Ông ta vừa lau tay, vừa : “Cách điều trị đương nhiên là có, đối với thân thể Vương phi có ảnh hưởng gì, bổ huyết dưỡng khí, chỉ khiến Vương phi càng thêm khỏe mạnh”. Tôn đại phu gỡ khúc mắt đủ rồi, thấy vẻ mặt Ngụy La căng thẳng, lúc này mới cười : “Đầu tiên Vương Phi nên chú ý giữ ấm cơ thể, đừng để bị lạnh. Tiếp theo mỗi ngày đều dùng nước nóng ngâm chân, ngâm hai khắc chuông là được. Còn nữa, nếu có thể mỗi ngày đều dùng ngải cứu để làm ấm huyệt Khí Hải và huyệt Quan Nguyên, hiệu quả càng ràng hơn”.

      Ngụy La nghiêm túc ghi nhớ.

      Tôn đại phu đứng dậy, tới bên bàn sơn son vểnh lên viết bộ phương thức điều dưỡng: “Vương phi uống thuốc phối với cao thai hươu, mỗi ngày hai lần, thể nhiều hơn cũng thể ít hơn”.

      Ngụy La kêu Kim Lũ nhận lấy phương thuốc, nhịn được hỏi: “Nếu dựa theo lời đại phu , ta có thể mang thai sao?’

      Tôn đại phu cười cười: “Tất nhiên có thể, Vương phi còn rất trẻ”.

      Ngụy La lại hỏi: “Vậy khoảng bao lâu?”

      Tôn đại phu : “Chuyện này mỗi người mỗi khác, lão phu cũng thể chính xác được. Nếu vương phi đều trị tốt, rất nhanh có thể có tiểu thế tử”.

      Người bên cạnh Ngụy La đều yên tâm, liền kêu Bạch Lam theo Tôn đại phu lấy thuốc, lại thanh toán phí chẩn bệnh. Sau khi tiễn Tôn đại phu, Ngụy La lúc nào cũng nhớ lời ông dặn, lập tức kêu Kim Lũ nấu nước nóng, nàng muốn ngâm chân. Vương phủ có đại phu am hiểu vấn đề này, còn cần phải ra ngoài tìm kiếm. Đôi mắt Ngụy La trông mong nhìn Triệu Giới, Triệu Giới thấy ánh mắt nàng liền xoay người ra ngoài, gọi Chu Cảnh và Dương Hạo.

      “Vương gia”. Hai người cùng đáp.

      Triệu Giới : “Cho các ngươi ngày, đem tất cả đại phu hiểu về vấn đề này trong Thịnh kinh thành tới đây”.

      Hai người giật mình, ngày mà muốn hết Thịnh kinh thành còn khó, chứ đừng mời đại phu tới. Nhưng ngẩng đầu liền thấy gương mặt nghiêm túc của Triệu Giới, có chút đùa giỡn nào, liền cúi đầu : “Vâng, thuộc hạ ngay”.

      Lúc Triệu Giới về phòng, Ngụy La ngồi tháp mỹ nhân bắt đầu ngâm chân, thấy về liền hỏi: “ tìm rồi sao?”

      Triệu Giới gật đầu, ngồi vào bên cạnh Ngụy La: “ an tâm hơn chưa?”

      Ngụy La nheo mắt, gật đầu. Rất nhanh nàng liền thấy phiền muộn, gương mặt nhắn hỏi Triệu Giới: “Chàng , nếu thiếp trị tốt, vẫn sinh được hài tử sao?”

      Triệu Giới nắm tay nàng, để tay nàng trong lòng bàn tay mà vuốt ve, giọng đương nhiên: “Vậy sinh”.

      Ngụy La tin được nhìn : “Chàng muốn có hài tử sao? Hoàng hậu nương nương muốn ôm tôn tử rồi?”

      Triệu Giới nghiêng đầu, vểnh mi nhìn nàng.

      Hai tay Ngụy La chống giường, suy nghĩ rất lâu mới ra lời: “Chàng cần nạp thiếp, cũng thể có nữ nhân khác”. Đôi môi hồng mím lại, giọng có chút nghẹn ngào: “Nếu chàng cần con nối dòng, nhất định phải chạm vào người khác, vậy đừng để thiếp biết, cũng đừng để thiếp thấy, chờ chúng ta hòa ly rồi, chàng lại đón nàng ta vào phủ”.

      Trong phòng vô cùng yên lặng, mãi vẫn có thanh nào.

      Cho đến khi Ngụy La nhịn được mà ngẩng đầu, mới phát vẻ mặt Triệu Giới lạnh lùng, sắc mặt vô cùng khó coi. nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Nàng gì?”

      Lần đầu tiên Ngụy La thấy Triệu Giới lộ vẻ mặt này ra với mình. Trước kia, chỉ đối với người ngoài như vậy, đối với nàng lúc nào cũng mang theo ba phần vui vẻ, cho dù tâm tình tốt, cũng nỡ nặng lời với nàng. Bây giờ lại dùng vẻ mặt này với nàng, khiến tâm Ngụy La sợ hãi: “Thiếp…”

      thể nào”. Ngụy La còn chưa hết lời bị Triệu Giới tức giận cắt lời.

      Triệu Giới nắm chặt tay, tức giận đến muốn bóp cổ tiểu nương này, ăn thịt nàng, uống máu nàng. Nàng đến cùng vẫn hiểu ý của , quan tâm nàng có thể sinh con được hay , chỉ cần nàng, thế là đủ rồi. Nhưng nàng gì? Vì chuyện này muốn hòa ly với , còn dễ dàng tha thứ cho lấy nữ nhân khác? Triệu Giới muốn mở đầu nàng ra, nhìn chút xem bên trong đó có cái gì.

      Ngụy La xong cũng thấy hối hận, bất an nắm lấy tay Triệu Giới: “Vừa rồi thiếp chỉ thuận miệng, cũng phải nghĩ như vậy, chàng nên tức giận”.

      Triệu Giới nhúc nhích, cũng nắm tay nàng, chỉ nhắm mắt lại, có chút mệt mỏi: “Ta ra ngoài chút”.

      Ngụy La biết tức giận, nếu để ra ngoài, chừng càng hiểu lầm nhiều thêm, oán hận lại càng thêm sâu. Nàng vội vàng đứng dậy muốn níu lấy tay áo : “ cần, chàng thể ra ngoài”.

      Ngụy La quên mất bản thân còn ngâm chân, hai chân ở trong thùng gỗ, vì động tác quá lớn, lảo đảo tý liền ngã xuống phía trước. Ngụy La nhắm mắt lại, thầm nghĩ lần này xong rồi, nhất định rất đau. Nhưng nàng có cảm giác đau đớn, chỉ cảm thấy ấm áp, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Triệu Giới mặt đổi sắc nhìn nàng, đôi môi mỏng khẽ mở: “Đừng tưởng thương nhớ nhung, ta liền tha cho nàng”.

      Ngụy La bĩu môi, thuận thế sít sao ôm : “Chàng được phép ra ngoài”.

      Triệu Giới thấy nàng lên tiếng, hiếm khi, ôm nàng ngồi lên sạp mĩ nhân, bên mang tới chậu rửa đặt giá gỗ hoa lê, lấy khăn , nắm đôi chân ngọc của nàng, rũ mắt thay nàng lau bọt nước mặt. Ngụy La nhìn trong chốc lát: “Chàng còn tức giận sao?”

      Triệu Giới lên tiếng, chỉ nâng mắt, ý tứ ràng: “Nàng xem”.

      Ngụy La tự biết đuối lý, lặng lẽ chịu đựng cơn giận của .

      Rửa chân xong Kim Lũ lại bưng tới chén dược, đúng là dược dưỡng huyết mà tôn đại phu kê. Ngụy La vừa uống vừa với Triệu Giới: “ đắng”.

      Triệu Giới ngồi ở đầu giường, trong tay cầm quyển <Kim quỹ tập chú>, giống như nghe thấy lời Ngụy La .

      Ngụy La tự mất mặt, uống xong chén dược và dùng cao thai hươu xong, rửa mặt rồi bò lên giường, lăn lông lốc leo tới mạn giường, Triệu Giới ngay cả mí mắt cũng thèm nhếch lên.

      mọn. Ngụy La ngẩng đầu nhìn , thò tay kéo kéo cánh tay của , gương mặt nhắn chân thành ngẩng lên: “Chàng nên tức giận”.

      Lúc này Triệu Giới rốt cục mới chịu nhìn nàng, nhưng chỉ nhìn chút rất nhanh liền thu hồi tầm mắt, tiếp tục đọc quyển sách trong tay. Nha hoàn trong phòng đều lui ra ngoài, chỉ để lại chén đèn sứ trắng chạm hoa cúc để bàn vuông màu ngà ở đầu giường, ánh sáng mờ nhạt.

      Ngụy La ngồi dậy, nhìn Triệu Giới, nghiêm túc : “Lời thiếp vừa phải lòng, Đại ca ca tốt như vậy, thiếp sao có thể cam lòng mà cho người khác chứ? Chàng chỉ có thể là của thiếp, nếu ai dám nghĩ tới, thiếp là người đầu tiên bỏ qua. Chàng cũng thể có hài tử với người khác, cho dù Hoàng hậu nương nương bức chàng, chàng cũng tuyệt đối thể đồng ý. Nếu chàng dám đồng ý, cho dù nữ nhân kia có con, thiếp cũng khiến nàng ta sinh được”.

      Triệu Giới nhìn nàng, đúng là càng càng sai, êm đẹp nhận lỗi sao lại vặn vẹo thành như vậy.

      Ngụy La cũng phát lạc đề, quan tâm ngó ngàng mà bổ nhào vào lòng Triệu Giới: “Dù sao thiếp thích chàng nhất, xin lỗi, chàng đừng giận”.

      Tâm địa Triệu Giới có cứng rắn hơn nữa nghe được câu này cũng mềm nhũn.

      Ngụy La đoạt lấy sách trong tay , giơ tới trước mặt: “Đây là gì? Vừa rồi chàng cũng nhìn nó, đẹp mắt như vậy sao?” trang nàng cầm vừa đúng trang Triệu Giới xem, chỉ thấy đề mục viết : “Bệnh chứng của phụ nhân”. Nàng kinh ngạc nhìn cái, chớp mắt, trong lòng thấy ấm áp, cho dù Triệu Giới gây gổ với nàng, trong lòng cũng luôn nghĩ tới nàng. Ngụy La ôm cổ Triệu Giới, đầu vùi vào cổ , cảm xúc trăm mối ngổn ngang : “Đại ca ca…”

      Lời còn chưa dứt, cảm thấy cổ mình vô cùng đau nhức.

      Nàng “ừ” tiếng, vô thức giãy giụa, nhưng Triệu Giới lại dùng sức siết chặt lấy eo của nàng, làm cho nàng thể động đậy. Triệu Giới lần này cắn có vẻ nhẫn tâm, mặc dù trong lòng còn có lửa giận, nhưng vẫn cam lòng làm cho nàng bị thương, rất nhanh liền buông ra.

      Ngụy La ngẩng đầu, nước mắt ròng ròng sờ sờ cổ, nghĩ thầm bản thân vô cùng đáng thương, lần trước bị Lý Tụng cắn lần, lần này lại bị Triệu Giới cắn, cổ của nàng làm điều gì sai trái chứ. Nhưng vì để Triệu Giới nguôi giận, nàng đành nhịn.

      Triệu Giới cắn xong, đưa tay đụng vào dấu răng kia. Ngụy La cho rằng còn muốn cắn nữa, lui về sau, co rụt lại, thấy nheo mắt, lại chậm rãi dịch về.

      Triệu Giới : “Ngụy La, lần sau còn dám muốn đem ta nhường cho người khác thử xem?”

      Ngụy La biết lúc này thể đối nghịch với , thân thể nhướng lên, cọ xát vào mặt : “Thiếp có thể nhường chàng cho ai chứ? Tính tình chàng tốt, động chút là thích giáo huấn người khác, chỉ có gương mặt là dễ nhìn. Ngoại trừ thiếp, ai có thể tiêu hóa nổi chứ? Cũng là thiếp tốt, chê chàng, thích chàng như vậy”.

      Triệu Giới cong cong môi, nghiêng người đè nàng dưới thân, mắt nhìn chằm chằm Ngụy La: “Ngoan, lập lại lần nữa”.

      Ngụy La cười : “Chàng giận nữa?”

      Triệu Giới đè người nàng, ôm nàng vào lòng, rất lâu sau mới : “A La, sau này nên những lời đó nữa”.

      Ngụy La ngoan ngoãn nằm trong lòng , nghe tiếng tim đập nhanh: “Thiếp chỉ là quá lo lắng, thiếp sợ chính mình sinh được hài tử, đến lúc đó Hoàng hậu nương nương nhất định tạo áp lực với chàng. Tuy bây giờ Hoàng hậu nương nương đối với thiếp rất tốt, nhưng nếu thời gian dài qua , chắc là cũng trách thiếp”.

      ”. Triệu Giới trấn an: “Cho dù có hài tử, ta cũng có thể từ chỗ Cửu đệ nhận đứa con thừa tự. Huống gì phải đại phu , chỉ cần nàng theo phương pháp của ông ta mà điều dưỡng cơ thể, lâu sau có thể có thai sao? Mẫu hậu là người thông tình đạt lý, có bất kỳ thành kiến gì với nàng”.

      Ngụy La cảm thấy có chút an ủi, dụi dụi mắt : “Chúng ta ngủ sớm . Thiếp buồn ngủ, ngày mai còn phải Điện Chiêu Dương thỉnh an mẫu hậu”.

      Tay Triệu Giới chui vào trong đồ ngủ màu trắng của nàng, vuốt ve da thịt trắng mịn, hôn lên môi nàng, : “Chỉ ngủ thể sinh được hài tử đâu.

      --------------
      @anhhai1997 @song ngư
      minhhanhng, Sandra, ly sắc38 others thích bài này.

    5. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Phải tích cực lăn giường mới có tiểu thế tử được
      tart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :