1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[TS] Sổ tay sử dụng sủng phi - Phong Hà Du Nguyệt (Đại thúc, sủng) (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. annie196

      annie196 Active Member

      Bài viết:
      103
      Được thích:
      116
      Ta hóng cặp Thường Hoằng và Tình Dương nhé. Có 1 niềm tin vào tương lai của đôi này:yoyo63:
      tart_trung thích bài này.

    2. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 155: Vi phu nhìn cái, xem có phải gầy ?

      Edit: tart_trung

      Beta: gaubokki
      Ngày hôm đó, Triệu Giới từ Thần cơ doanh về liền trực tiếp tới phòng ngủ của Ngụy La.

      Theo quy củ của vị Dư ma ma kia, hôm nay vừa đúng ngày có thể sinh hoạt phu thê với Ngụy La. , qua mấy ngày vừa rồi, Triệu Giới miễn cưỡng bị bức tới nổi cho rằng làm hay đều quan trọng, lúc này chỉ muốn ôm lấy Ngụy La, với nàng vài lời, ôm nàng ngủ giấc là đủ.

      Dư ma ma lo lắng Triệu Giới và Ngụy La bí mật gặp nhau, liền an bài phòng của Triệu Giới là sương phòng phía đông Chương Đài Viện, cách xa vạn dặm với phòng của Ngụy La. Triệu Giới ngay cả ôm tức phụ của mình đều bị người ta quản thúc, tư vị này khiến nghẹn khuất.

      Mới vừa tới cửa chính phòng, liền nghe thấy bên trong truyền ra giọng của Ngụy La.

      “Tại sao lại là gan heo? Ta ăn gan heo vài ngày rồi, có thể đổi món khác đa dạng hơn hay ?” Ngụy La đáng thương oán giận.

      Kim Lũ trấn an nàng: “Tiểu thư, đây là dặn dò của Dư ma ma. Dư ma ma ăn gan heo tốt cho cơ thể, dễ thụ thai, người chịu khó chút ”. Tuy là như vậy, nhưng Kim Lũ cũng rất bất mãn với Dư ma ma, ỷ là người Hoàng hậu nương nương phái tới, liền khoa chân múa tay với tất cả mọi việc trong vương phủ, thể khiến người khác thích được.

      Ngụy La trở qua trở lại nhìn thức ăn bàn, chẳng có cái nào hợp với khẩu vị của nàng, phải gan heo là cháo đậu ve, hoặc là canh bí đao hầm xương, đổi tới đổi lui chỉ có mấy món này, chút đổi mới cũng có. Nàng phiền muộn bỏ đũa xuống: “Ngươi với Dư ma ma, ta muốn ăn cá chiên sữa và da bồ câu non chiên giòn”.

      Triệu Giới nghe vậy liền cúi đầu cười khẽ, tiểu gia hỏa này có lương tâm, nhớ nàng, nhớ tới ăn ngủ đều ngon, còn nàng lại có tâm tư nghĩ muốn ăn cái này cái nọ.

      Triệu Giới muốn vào phòng, sau lưng bỗng nhiên vang lên giọng : “Điện hạ, xin ngài dừng bước”.

      Triệu Giới quay đầu lại, nhìn thấy Dư ma ma đứng đó, mắt phượng trầm xuống: “Dư ma ma có việc gì?”

      gọi bà ta tiếng “Dư ma ma” chính là vì coi trọng mặt mũi của Trần Hoàng hậu, Triệu Giới phải là người tốt tính, nếu đổi lại là người khác quản đông quản tây , chỉ sợ sớm tiễn kẻ đó lên Tây thiên rồi.

      Dư ma ma kia nhìn ra Triệu Giới kiên nhẫn, có nhãn lực mà nhiệt tình : “Hôm nay nô tỳ tìm người tính quẻ, quẻ đó hôm nay cần kiêng kị chuyện phòng the, kính xin Điện hạ dời bước qua Đông sương phòng, tối nay thể cùng phòng với Vương phi”.

      Mắt Triệu Giới rũ xuống, nhìn ra tâm tình của , rất lâu sau mới nhếch môi cười, ý vị xâu xa hỏi: “Như vậy, xin hỏi ma ma, khi nào mới thích hợp làm chuyện phòng the?”

      Dư ma ma : “Năm ngày sau có ngày tốt”.

      Ánh mắt Triệu Giới dâng lên tầng lãnh ý, nghe Dư ma ma tiếp mà tiếp tục vào phòng.

      Dư ma ma : “Điện hạ, xin ngài phối hợp với nô tỳ!”

      Triệu Giới dừng bước, dù bận rộn vẫn ung dung quay đầu nhìn bà ta: “Nếu hôm nay bổn vương vẫn vào, ngươi có thể làm gì?”

      Ngụy La ở trong phòng nghe được động tĩnh, sớm đẩy bức rèm che bằng chuỗi ngọc bước ra, thấy Triệu Giới và Dư ma ma đứng ở cửa, cần nghĩ nhiều cũng có thể đoán ra chuyện gì. Nàng lên khuyên bảo, bởi vì chính nàng cũng thấy Dư ma ma này phiền, nếu phải nàng muốn làm cho Trần Hoàng hậu khó xử, sớm đuổi lão già này ra khỏi phủ rồi.

      Dư ma ma nghiêm mặt : “Nếu điện hạ khăng khăng vào, vậy nô tỳ ở lại cũng có ý nghĩa gì, chỉ có thể ngày mai lại về cung phục mệnh với Hoàng hậu nương nương”.

      Triệu Giới : “Vừa lúc, bản vương sớm nhìn ngán gương mặt già của ngươi, cần chờ ngày mai, bây giờ liền cút về ”.

      Lúc này Dư ma ma mới lộ ra chút bối rối, bà ta câu đó chủ yếu để uy hiếp, vốn tưởng mang Trần Hoàng hậu ra có thể khiến Tĩnh Vương thu liễm, ngờ người này có chút coi trọng nào. Dư ma ma : “Điện hạ…”

      Triệu Giới chau mày, bỗng nhiên rút bội đao bên hông, gác lên cổ Dư ma ma, híp mắt : “Còn dong dài thêm câu nào nữa, bản vương liền lấy mạng ngươi”.

      Lưỡi đao lạnh như băng để da, Dư ma ma run rẩy, lúc này cũng dám bày ra dáng vẻ gì nữa, chỉ có thể cố gắng trấn định : “Điện hạ, điện hạ bớt giận…”

      Triệu Giới lạnh lùng : “Cút!”

      Dư ma ma lập tức thở phào nhõm, liền lăn nhào ra rời .

      Ngụy La đứng ở trước tủ, cũng thở phào nhõm. tốt quá, sau này nàng cũng cần phải ăn gan heo nữa.

      Triệu Giới thu hồi bảo kiếm, với Chu Cảnh: “Đem đồ ở sương phòng đều dời về”.

      Ngụy La ôm lấy eo Triệu Giới, cọ cọ trong lòng , ngẩng đầu hỏi: “Chàng đuổi Dư ma ma về, sợ Hoàng hậu nương nương tức giận sao?”

      Triệu Giới cụng đầu vào trán nàng cái, : “Cũng thể để A La mỗi ngày đều ăn đủ no. Vi phu nhìn chút xem, có phải gầy rồi ?”

      tới đây Ngụy La liền có bụng ấm ức. Nàng chỉ chỉ thức ăn đặt bàn tròn khắc song sư, lên án: “Còn phải sao. Mỗi ngày đều ăn rau, thiếp cũng phải thỏ, ăn những thứ này có thể no bụng sao? Thiếp muốn ăn mặn chút, chỉ có thể ăn gan heo và chân giò, đáng thương”.

      Triệu Giới bởi vì câu của nàng mà bật cười, vẻ hung ác nham hiểm hoàn toàn biến mất.

      Vừa rồi lúc Triệu Giới cầm kiếm uy hiếp Dư ma ma, sắc mặt trầm, sát khí khắp người, tất cả mọi người đều dám nhìn , sợ bị giận chó đánh mèo. Nếu phải muốn để Ngụy La thấy máu, chừng lấy kiếm cắt đầu Dư ma ma xuống rồi. Chỉ có mình Ngụy La là sợ , chỉ sợ, còn nhiệt tình nhào vào lòng , hai ba câu liền chọc bật cười.

      Triệu Giới nhéo nhéo gương mặt của Ngụy La, quả thiếu thịt, tất nhiên là đau lòng, liền : “Chốc nữa dẫn nàng Phỉ Thúy Lâu dùng cơm, lúc này còn ai quản, nàng muốn ăn cái gì ăn cái đó”.

      Nổi danh nhất Phỉ Thúy Lâu chính là lẩu dê, vừa nghĩ tới thịt dê ngon miệng, tâm tình Ngụy La lập tức tốt hơn nhiều

      *** *** ***​

      Đến Phỉ Thúy Lâu, Ngụy La được Triệu Giới đỡ xuống xe ngựa.

      Lúc này là chạng vạng, trong Phỉ Thúy Lâu chật kín cả người, chưởng quầy tự mình dẫn Triệu Giới và Ngụy La tới nhã gian ở lầu hai.

      Hôm nay Ngụy La mặc váy mỏng màu tím nhạt vẽ hoa mai màu cánh ve, váy làm từ những tầng lụa mỏng như cánh ve, tầng tầng lớp lớp chồng lên nhau, mặc lên người nàng giống như đám mây. Đẹp mắt đẹp , nhưng lúc lên cầu thang rất tiện, Ngụy La nhấc váy lên, để giẫm lên dưới chân là khoảng , lảo đảo muốn ngã về trước.

      Triệu Giới kịp thời đưa tay ra đỡ lấy nàng, tay khoác lên bả vai nàng, tay ôm lấy eo nàng, giọng bất đắc dĩ: “Sao ngay cả đường cũng nhìn?”

      Ngụy La hoảng sợ nhưng gặp nguy hiểm gì, đứng phía sau , bĩu môi : “Ai kêu chàng dắt thiếp, nhanh như vậy làm gì?”

      Triệu Giới bật cười, hai ngón tay gõ gõ lên ót nàng: “ như vậy là ta đúng sao?”

      Ngụy La : “Đây là chàng ”.

      Triệu Giới nhìn nàng, chấp nhặt với tiểu gia hỏa này. Lúc tiếp tục lên lầu, duỗi tay cho nàng, : “Tiểu nãi nãi, thôi”.

      Ngụy La nhếch khóe miệng, đặt tay mình lên lòng bàn tay , gương mặt đắc ý như viết mấy chữ: “Coi như chàng thức thời”.

      Chỉ là vừa lên lầu hai, Ngụy La liền cười nổi nữa.

      Ở đầu cầu thang có người đứng. Tống Huy mặc áo bào màu trầm thêu hoa mai, đầu đeo ngọc quan, đứng ở đối diện, ánh mắt dừng người Ngụy La, màn vừa rồi hẳn là đều nhìn thấy hết.

      Vẻ tươi cười của Ngụy La khựng lại, hồi lâu sau mới : “Tống Huy ca ca”.

      Vừa vặn gặp, lại ngại ngùng chào hỏi. Ngụy La đến cùng vẫn áy náy với Tống Huy, bởi vì thành kiến của bản thân, trong lòng nàng sớm định tử tội cho Tống Huy, nhận định bản thân và ta thể nào. Nàng làm ta trễ nãi nhiều năm, đợi tới khi hai nhà thương lượng chuyện đính hôn mới muốn từ hôn, đây là nàng đúng.

      Tống Huy hoàn hồn, khẽ mỉm cười, tới trước mặt Ngụy La và Triệu Giới, : “ khéo, vừa vặn gặp ở chỗ này”.

      Ngụy La hỏi: “Tống Huy ca cũng tới chỗ này dùng cơm?”

      Lúc chuyện, sắc mặt Triệu Giới đổi, nhưng tay lại nhéo lòng bàn tay Ngụy La, mặc dù dùng lực, nhưng Ngụy La vẫn co người lại.

      Tống Huy gật đầu: “Huynh với thê tử”.

      Lúc này Ngụy La mới chú ý tới bên cạnh Tống Huy còn có nương, khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi, mặc xiêm y màu hạnh và váy màu lam thêu hoa phi điệp nở, đầu búi sơ trụy mã kế (1), tướng mạo xinh đẹp, nhu hòa dịu dàng uyển chuyển.

      Ngụy La nghe Tống Huy gọi nàng ấy là “Thê tử”, khỏi kinh ngạc: “Tống Huy ca ca thành thân khi nào? Muội cũng biết”.

      “Hơn tháng rồi”. Tống Huy cười cười, giới thiệu với Ngụy La: “Đây là thê tử Thẩm thị”.

      Thẩm thị hành lễ, : “Bái kiến Tĩnh Vương, bái kiến Tĩnh Vương Phi”.

      Ngụy La nhìn nàng ấy, cuối cùng cũng có chút ấn tượng. Có mấy lần lúc tham gia cung yến, Thẩm thị cũng ở đó, chẳng qua tính tình nàng ấy nhu hòa, dịu dàng lại thích yên tĩnh, cũng chỉ lui tới với vài tài nữ thân cận, rất ít chuyện với Ngụy La. Thẩm thị là cháu Thẩm Thái Phó, tên là Thẩm Tĩnh Dung, nghĩ tới nàng ấy lại gả cho Tống Huy.

      Chào từ biệt Tống Huy, bọn họ tới nhã gian, Ngụy La lại có chút yên lòng.

      Thấy sắc mặt Triệu Giới tốt, chưởng quỹ xanh mặt, khiếp sợ lui ra ngoài.

      Ngụy La nghiêng đầu, nhìn lông mày nhíu chặt tới độ có thể kẹp chết con ruồi, nhịn được cười “xì” tiếng, ôm cánh tay , dựa sát vào : “Đại ca ca đừng suy nghĩ nhiều, muội và Tống Huy ca ca trong sạch, trước kia có gì, sau này càng có gì. Gặp mặt chào hỏi cũng chỉ là lễ tiết mà thôi. Huống gì huynh ấy cũng thành thân rồi, chàng còn mất hứng cái gì?”

      Triệu Giới cúi đầu liếc nhìn nàng cái: “Tống Huy ca ca?”

      Ngụy La vội vàng sửa miệng: “Tống đại ca”. Thấy sắc mặt Triệu Giới vẫn trầm xuống, nàng lại : “Tống thế tử, Tống biên tu”.

      Tống Huy tại đảm nhiệm chức biên tu ở Hàn Lâm Viện.

      Triệu Giới cười lạnh : “Muội có tình ý với ta, chưa chắc ta có tình ý với muội”. Lúc nãy Tống Huy chuyện, con mắt vẫn dán lên người Ngụy La.

      Ngụy La chớp mắt mấy cái: “Cái gì?”

      Rất nhanh đồ ăn đều được dọn lên hết, Triệu Giới đỡ Ngụy La tới, vỗ vỗ đầu nàng : “ có gì, ăn cơm ”.

      Tâm tư Tống Huy quản được, chỉ cần quản tốt tiểu tử trước mắt này là được. Tiểu nương này có lương tâm, ai đối tốt với nàng, nàng liền theo người đó, để giữ lòng nàng ở lại, cần phải càng nhiệt tình càng tốt.

      Ngụy La để tâm, tự giác giúp Triệu Giới lấy chén tương, lại gắp miếng thịt dê mỏng như cánh ve, bỏ vào chén : “Ừ, chàng ăn ”.

      Ngụy La thèm ăn vài ngày rồi, bây giờ có thịt dâng tới, nàng lại đem miếng đầu tiên cho Triệu Giới, quả dễ dàng.

      Triệu Giới nheo mắt nhìn nàng, đôi mắt tiểu nương trông mong nhìn , chỉ thiếu chút hối hận mà đoạt trở lại. cong môi, cố ý đùa nàng: “Chấm tương vừng ?”

      Ngụy La gật gật đầu: “Chấm”.

      Triệu Giới chống cằm : “A La quên, ta ăn tương vừng”.

      Ngụy La tuyệt để ý, hơi có chút ý tứ: “Vậy tốt quá”, gắp miếng thịt qua : “Vậy tự thiếp ăn”.

      Nào biết miếng thịt vừa đưa vào miệng, Triệu Giới liền bóp cằm nàng, ức hiếp nàng, ngang ngược xông vào miệng nàng, đem miếng thịt dê kia đoạt mất. Sau đó, vẫn còn chưa chịu thỏa mãn mà dán lên môi nàng liếm mút, thấp giọng : “ là cho ta, sao nàng lại tự mình ăn?”

      Ngụy La mím môi, hơi lui về phía sau chút, chỉ có đôi mắt hạnh mênh mông sóng nước nhìn , im lặng lên án.

      Ánh mắt kia ràng : Thiếp đói bụng, chàng cũng nhường thiếp ăn trước.

      Triệu Giới mềm lòng, cọ cọ mũi của nàng, : “Ngồi , bản vương gắp thức ăn cho nàng”.

      Triệu Giới múc chén nước lẩu dê để trước mặt Ngụy La, : “Uống ít nước canh ấm dạ dày trước, tốt cho thân thể”.

      Ngụy La bưng lên chén đáy nông khắc cành mẫu đơn, từng chút từng chút uống xong chén canh.

      Triệu Giới nhúng thịt dê chín vừa tới, vừa tươi vừa ngon, chấm với nước dùng Triệu Giới tự pha, đối với Ngụy La bảy tám ngày phải ăn rau cỏ và gan heo mà , đúng là mỹ vị nhân gian. Chỉ chốc lát sau Ngụy La liền ăn được lưng bụng, nhưng Triệu Giới vẫn chưa ăn gì. Ngụy La có chút nhìn được, ngượng ngùng : “Chàng tự mình ăn , đừng để ý thiếp”.

      Đúng lúc vài tướng sĩ Thần cơ doanh cũng ở đây ăn cơm, nghe Tĩnh Vương và Tĩnh Vương Phi cũng ở đây liền muốn qua mời rượu.

      Chu Cảnh vào xin chỉ thị tiếng, Triệu Giới : “Cho bọn họ vào ”.

      Vì vậy, lần năm sáu người oanh oanh liệt liệt chen nhau mà vào.

      Trong đó có ba người Ngụy La gặp ở cửa Thần cơ doanh, ngươi cao nhất trong bọn họ hình như gọi là Dữu Trực. Mấy người lên hành lễ với Triệu Giới và Ngụy La, dám quấy rầy Vương gia bồi thê tử dùng bữa, chỉ định kính vài chén rượu liền rời .

      Ngụy La nhấp ngụm Thái Bình Hầu Khôi, nghe vậy liền kéo kéo tay áo Triệu Giới, đặc biệt nghiêm túc : “Chàng thể uống rượu”.

      Vài vị tướng sĩ hoa mắt choáng đầu, chỉ là uống chén rượu mà thôi, tính là gì…

      Theo tính cách của Tĩnh Vương, chớp mắt tiếp theo có thể cứng rắn dạy dỗ Tiểu Vương phi hay ? Bộ dáng Vương Phi nhìn có vẻ yếu đuối, vậy mà lại có dũng khí dám quản cả Vương gia. người trong số họ hòa giải : “Vương phi yên tâm, chỉ hai chén rượu mà thôi, Vương gia uống ngàn chén say, có gì đáng ngại”.

      Ngụy La vô cùng kiên trì, lắc lắc đầu được”.

      Mặc dù nàng thích Dư ma ma, nhưng lời bà ta vẫn đúng. Nếu muốn có hài tử, đầu tiên thể uống rượu, nếu lại dính vào, những ngày qua bọn họ “Tu thân dưỡng tính” chẳng phải đều uổng phí sao.

      Triệu Giới cầm chén rượu để xuống, mỉm cười cầm tay Ngụy La : “ nghe thấy lời Vương phi sao? Đều ra ngoài ”.

      Vài vị tướng sĩ quả thể tin được.

      Dữu Trực là người chứng kiến Triệu Giới bảo vệ thê tử thế nào, lần trước chỉ cẩn thận hù dọa Ngụy La, đến nay còn phải dẫn binh lính chạy vòng quanh tường thành. Dữu Trực dẫn mấy người rời , trước khi còn : “Vương gia từ từ dùng bữa”.

      *** *** ***​

      Sau khi Triệu Giới đuổi Dư ma ma về cung xong, ngày thứ hai Trần Hoàng hậu liền triệu kiến Ngụy La.

      Trần Hoàng hậu ngồi ghế bằng gỗ hoa lê sau bàn đá cẩm thạch, liếc mắt nhìn Ngụy La, : “Bản cung nghe rồi, tính tình đứa bé Trường Sinh từ xưa tới nay quá mức bạo ngược, ai quản được, xảy ra chuyện này cũng bình thường thôi”. Bà thở dài, hơi có chút bất đắc dĩ, lắc đầu : “Mà thôi. Chuyện này cứ thuận theo tự nhiên, có gấp cũng được, bản cung nhúng tay vào”.

      Ngụy La : “Mẫu hậu cũng là suy nghĩ cho chúng con, là chúng con phụ ý tốt của người”.

      Trần Hoàng hậu nửa nửa giả trêu ghẹo: “Nếu con cảm thấy phụ ý tốt của mẫu hậu, còn bằng sớm để cho ta ôm tôn tử ’’.

      Triệu Lưu Ly ngồi bên, vịn cánh tay Trần Hoàng hậu : “Mẫu hậu, hoàng tẩu và hoàng huynh mới thành thân bao lâu chứ? Nhìn người vội vàng này, sinh con giống nặn tượng đất, lập tức liền làm xong, cái này phải xem ý trời”.

      Trần Hoàng hậu nhìn nàng cái: “Đây là ví dụ kiểu gì chứ?”

      Triệu Lưu Ly bĩu môi, nàng cảm giác ví dụ này rất tốt. Kể từ khi phụ hoàng đồng ý hôn của nàng và Dương Chẩn, bệnh của nàng thoáng cái hồi phục, mấy ngày nay có thể sinh long hoạt hổ, xem ra vô cùng có tinh thần.

      Trần Hoàng hậu nhìn thoáng qua tư thế ngồi của Triệu Lưu Ly, chọt chọt trán nàng cái: “Con cũng sắp phải thành thân rồi, sao còn giống tiểu hài tử vậy, tướng ngồi cũng đúng, sợ tới lúc đó Dương Chẩn ghét bỏ sao?”

      “Bên cạnh mẫu hậu con vĩnh viễn là hài tử”. Triệu Lưu Ly kiêng nể gì mà làm nũng, trong lòng lại thầm nghĩ, Dương Chẩn ca ca mới ghét bỏ nàng đâu.

      Ngụy La ngồi ở Điện Chiêu Dương lát, nghe cung nhân truyền lời Sùng Trinh Hoàng đế tới đây, nàng liền đứng dậy cáo từ.

      Triệu Lưu Ly thấy tình hình đúng, cũng theo Ngụy La rời khỏi Điện Chiêu Dương.

      lâu sau, Sùng Trinh Hoàng đế tới, thấy Trần Hoàng hậu ngồi giường phẩm trà, cười cười lên : “Vãn Vãn có tinh thần”.

      Trần Hoàng hậu ngước mắt nhìn ông cái, khom người: “Bệ hạ”.

      Sùng Trinh Hoàng đế qua rất nhiều lần, Trần Hoàng hậu cần hành lễ với ông, nhưng Trần Hoàng hậu vẫn nghe.

      Bây giờ Hoàng đế ngồi đối diện Trần Hoàng hậu, bàn đặt ba tách trà men xanh, trong đó có hai tách là Ngụy La và Triệu Lưu Ly dùng qua, tách là của Trần Hoàng hậu. Trần Hoàng hậu cũng kêu người lấy cái tách mới tới, chỉ để Hoàng đế ngồi .

      Sùng Trinh Hoàng đế ho khan tiếng, hỏi: “Bệnh tình Lưu Ly khá hơn chút nào chưa?”

      Trần Hoàng hậu dịu dàng : “Khá hơn nhiều. Bệ hạ bận rộn chính vụ còn có thời gian quan tâm Lưu Ly, thần thiếp thay Lưu Ly tạ ơn Bệ hạ”. Đây là trào phúng năm đó để ý tới chuyện Triệu Lưu Ly bị trúng độc.

      Vẻ mặt hoàng đế xấu hổ: “Trẫm…”

      “Bệ hạ”. Trần Hoàng hậu chặn lời ông muốn , hỏi: “Nghe chuyện của Lưu Ly và Dương Chẩn, là Thất công chúa với ngài?”

      Hoàng đế gật đầu: “Đúng vậy”.

      Trần Hoàng hậu lại hỏi: “Nếu vậy làm sao Thất công chúa biết được việc?”

      “Cái này…” Sùng Trinh Hoàng đế tất nhiên trả lời được.

      “Thất công chúa biết chuyện này, lại với bản cung, trực tiếp bẩm báo với bệ hạ, đây là vì sao?” Trần Hoàng hậu làm chủ hậu cung, bất kì chuyện gì xảy ra ở hậu cung đều phải bẩm báo với bà trước. Hành động lần này của Triệu Lâm Lang quả đúng. “Hóa ra Bản cung trong mắt Thất công chúa có địa vị gì, mới để cho nàng ấy có quy củ như vậy. Lúc Ninh Quý phi còn sống hẳn có dạy dỗ nàng ấy, hoặc là, Ninh Quý phi vốn cũng coi Bản cung ra gì”.

      Sùng Trinh Hoàng đế nghe mấy câu sau cùng, mồ hôi rơi như mưa, vội : “Lần này Lâm Lang làm vậy quả đúng, Hoàng hậu phải làm thế nào?”

      Trần Hoàng hậu : “Nếu biết tôn trọng trưởng bối, tức là đức hạnh được tốt. Vừa đúng lúc chỗ bản cung có hai nữ quan dạy lễ nghi, bằng nhân cơ hội này, để Thất công chúa cố gắng học quy củ cho tốt”.

      Sùng Trinh Hoàng đế : “Vậy nghe hoàng hậu”.

      xong những lời này, Sùng Trinh Hoàng đế thấy sắc mặt Trần Hoàng hậu hơi giãn ra, chắc là bớt giận, liền kiềm nỗi : “Vãn Vãn, đêm nay trẫm ở Điện Chiêu Dương…”

      Trần Hoàng hậu đứng lên : “Gần đây thân thể thần thiếp khỏe, sợ thể hầu hạ Bệ hạ, mời Bệ hạ trở về”.

      Sùng Trinh Hoàng đế nghẹn ngụm khí ở cổ họng, chỉ thiếu nghẹn chết. Mới lúc nãy có việc cần thương lượng với ông, còn chuyện tốt lắm, bây giờ xong rồi, lại bắt đầu đuổi người.

      *** *** ***​

      Nửa tháng sau, bụng Ngụy La có động tĩnh gì.

      Ngụy La cho rằng đúng, nàng và Triệu Giới mỗi tối đều làm chuyện phòng the, cũng là tinh lực tràn đầy, sao lại có hài tử chứ?

      Nghe Bồ tát ở Đại Long Tự ngoài thành vô cùng linh nghiệm, cầu gì được nấy. Ngụy La định Đại Long Tự tự mình lạy bồ tát, hy vọng nàng và Triệu Giới sớm có nhi tử của mình.

      -----------------

      (1)Sơ mã trụy kế (头梳坠马髻)
      [​IMG]

      ----------------------
      @song ngư @anhhai1997
      minhhanhng, Sandra, ly sắc41 others thích bài này.

    3. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Có hài tử sớm Giới ca phải ăn kiêng sớm mà kiêng sớm các reader đói ăn thịt mất
      tart_trung thích bài này.

    4. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      lúc đầu bà Dư ma ma này bắt kiêng rượu, coi trọng chất lượng hơn số lượng,... ta thấy bà ấy cũng tốt đó chứ, nhưng tới gì mà gan heo, chân giò, ăn rau,... tới coi quẻ là quá lắm rồi, về được cung cũng còn may đó
      :yoyo49:
      nếu biết tưởng hoàng hậu sai bà Dư ma ma tới chỉnh A La đó chớ
      song ngưtart_trung thích bài này.

    5. Yêu_ nữ

      Yêu_ nữ Active Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      102
      Gào gào..chương mới a...cuồng tiếu 5s mới bắt đầu đọc. Cảm ơn editor nhiều....
      Hiểu Mộng Hồ Điệptart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :