1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[TS] Sổ tay sử dụng sủng phi - Phong Hà Du Nguyệt (Đại thúc, sủng) (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hiểu Mộng Hồ Điệp

      Hiểu Mộng Hồ Điệp Active Member

      Bài viết:
      117
      Được thích:
      109
      Dương Chẩn và Lưu Ly sắp xa nhau, mong 2 người có kết cục happy ending.
      Coi bộ bên phủ Nhữ Dương vương với A Giớu nhà ta sắp nổi lên biến cố
      tart_trung thích bài này.

    2. lan linh linh

      lan linh linh Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      1,736
      Mình đọc tới c117 ko chịu nổi phải xả thôi. Chả hiểu mụ KDL lấy tư cách gì mà hỏi câu hỏi đầy châm biếm như thế với ông Nguỵ Côn nữa. Tác giả tốt mới cho bả gặp ôn thần y gì đó. Lúc đầu tưởng bị uy hiếp cái gì nghiêm trọng lắm mới phải . Vậy mà chỉ câu luôn, còn làm như mình là ng phụ nữ mạnh mẽ, quyết đoán dám dám bỏ vậy á.

    3. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 129: Phúc khí tu luyện mấy đời

      Edit: tart_trung

      Beta: gaubokki
      Chỉ là có điều, sao Dương Chẩn lại ở chỗ này?

      Trong khi Ngụy La còn nghi ngờ, Triệu Lưu Ly nhảy xuống xe ngựa.

      Chiếc xe ngựa này rêu rao ra vẻ như xe ngựa bình thường mà Triệu Lưu Ly xuất cung hay ngồi, rèm vải màu xanh, hơi cũ còn mới, ngay cả cung tỳ trong xe cũng chỉ có người, nếu như là bình thường, chỉ cần Triệu Lưu Ly ra ngoài, có lần nào phải là đoàn đội cung nữ và ma ma hầu hạ cùng chứ? Việc làm hôm nay của nàng ấy có chút khác thường.

      Ngụy La lựa chọn án binh bất động, nàng im lặng ngồi trong xe nhìn xem tình hình sắp tới thế nào.

      Triệu Lưu Ly chờ được nhảy từ xe ngựa xuống, Dương Chẩn vội vã chạy tới, cánh tay dài nhấc nàng ấy lên ôm vào lòng, căng thẳng hỏi: “Công chúa cẩn thận chút, vạn nhất ngã bị thương, thuộc hạ khó tránh tội”.

      Triệu Lưu Ly còn tâm trí đâu mà lo lắng những chuyện này, đôi mắt đỏ hồng hỏi : “Hôm nay phải sao?”

      Dương Chẩn cứng người, gật đầu.

      Hốc mắt Triệu Lưu Ly sũng nước, hai mắt hồng hồng trông cực kỳ giống con thỏ , nàng nắm chặt lấy tà áo Dương Chẩn, : “Sao Dương Chẩn ca ca nghe ta? Ta muốn ngươi , ta với mẫu hậu, bà thương ta như vậy, nhất định đồng ý gả ta cho ngươi. Chỗ đó nguy hiểm như vậy, vạn nhất ngươi xảy ra chuyện gì sao? Ta muốn ngươi gặp chuyện may, muốn ngươi …” Triệu Lưu Ly vừa , nước mắt vừa tí tách chảy xuống.

      Dương Chẩn đưa tay ta, nhàng vuốt ve khóe mắt nàng, nàng rơi giọt nước mắt, liền giúp nàng lau giọt, cũng cảm thấy phiền: “ phải chúng ta rồi sao? Công chúa, ta muốn nàng chịu thiệt thòi, lại càng muốn để nàng theo ta chịu khổ. Nếu tại nàng gả cho ta, chỉ có thể hạ thấp thân phận của nàng, ta thể cho nàng cẩm y ngọc thực, càng thể cho nàng cuộc sống vinh hoa phú quý”. Dương Chẩn cười, lần đầu tiên nhiều như vậy, ánh mắt nhìn Triệu Lưu Ly chứa đựng vô vàn cưng chiều: “Ta muốn gầy dựng chút thành tựu, khải hoàn trở về, đến lúc đó mới có thể xứng đôi với nàng”.

      Hai mắt Triệu Lưu Ly đẫm lệ: “Vậy khi nào ngươi mới có thể trở về?”

      Dương Chẩn suy nghĩ chút mới : " chính xác được, sớm dăm ba tháng, chậm hai năm”. nhìn Triệu Lưu Ly, mong chờ hỏi: “Công chúa, nàng có nguyện ý chờ ta ?”

      Trong lòng Triệu Lưu Ly nổi giận, giận vội vã, giận tự cho là mình đúng, cố ý học theo giọng điệu của : “ chính xác được, gần đây mẫu hậu giúp ta chọn lựa hôn phu, để cho ta gặp nhiều nhi tử của vương tôn đại thần, nếu Dương Chẩn ca ca trở về quá trễ, có lẽ ta chịu nổi áp lực của phụ hoàng và mẫu hậu, chừng cũng thành thân”.

      Chuyện Trần Hoàng Hậu tìm phò mã cho Triệu Lưu Ly, Dương Chẩn quả có biết. Trần Hoàng Hậu phải người cổ hủ, tuy thành thân là lệnh của phụ mẫu, là lời mai mối, nhưng ý nguyện của nữ nhi cũng rất quan trọng. Có nhiều lần, Trần Hoàng Hậu ở Điện Chiêu Dương triệu kiến vài người huân quý, cũng để Triệu Lưu Ly ở phía sau tấm bình phong mười hai phiến thêu mỹ nhân đồ nhìn thử bọn họ.

      Triệu Lưu Ly vì từ chối, phải chê người này quá cao, ngại người kia quá cường tráng, hoặc chê người nọ tâm kế quá nặng, tóm lại là người nào cũng vừa mắt.

      Trong đó có lần, nhi tử của Chu Tả Tướng – Chu Bá lúc rời khỏi Điện Chiêu Dương, vừa vặn gặp Triệu Lưu Ly từ bên ngoài về, hai người ở hành lang tương ngộ, Chu Bá ái mộ dung mạo Triệu Lưu Ly lâu, vì thế mà xúc động mạo phạm nàng. Sau đó, Triệu Lưu Ly đem chuyện này với Trần Hoàng Hậu, Trần Hoàng Hậu giận dữ răn dạy Chu Tả Tướng trận, còn bỏ ý niệm muốn đem Triệu Lưu Ly gả cho Chu Bá. Vài ngày sau, liền truyền ra tin tức Chu Bá ở đường bị người ta ức hiếp, đánh tới trọng thương, cho tới nay Chu Tả Tướng vẫn chưa tra được là do ai gây ra.

      Triệu Lưu Ly đem chuyện này thành trò cười kể cho Dương Chẩn nghe, vừa lau kiếm vừa nhàn nhạt : “Mạo phạm Công chúa, cũng thể dễ dàng tha thứ được”.

      Triệu Lưu Ly vì thế mới biết việc này là do Dương Chẩn làm.

      Có điều, sau đó nàng suy nghĩ chút, vậy mà lại thấy tức giận, trong lòng thậm chí còn cảm thấy ngọt ngào. Cái này là đại biểu cho việc Dương Chẩn để ý nàng sao?

      đến tại, Dương Chẩn nắm chặt tay Triệu Lưu Ly, vừa tức giận, lại cảm thấy vô lực, nhìn Triệu Lưu Ly, : “Nếu có thể để Công chúa trong túi mang tốt rồi”. cúi người, hôn lên mặt nàng cái, giọng khàn khàn mang theo chút khẩn cầu: “Ta nhanh chóng trở lại, Công chúa cần phải gả cho người khác, chờ ta trở lại lấy nàng”.

      Triệu Lưu Ly cúi đầu, dụi mắt: “Ta…”

      Dưới sườn núi bỗng vang lên tiếng sừng trâu thổi, thanh lừng lẫy vang dội truyền khắp sơn cốc, kèm theo đó là tiếng kèn, binh lính hành quân bước đều nhịp, ý chí chiến đấu sục sôi, cuối cùng phân đội xuất phát Quảng Đông trước!

      Dương Chẩn nắm chặt bả vai Triệu Lưu Ly, giống như nhắc nhở, lại giống như cầu xin: “Chờ ta trở lại, được chứ, Công chúa?”

      Triệu Lưu Ly muốn gật đầu, nhưng đội quân xuất phát, còn kịp nữa, Dương Chẩn phi thân lên ngựa, về trước hai bước, cuối cùng lại quay lại, cuối người vươn tay ôm Triệu Lưu Ly lên lưng ngựa, “Giá” tiếng liền lên dọc theo sườn núi.

      Triệu Lưu Ly giật mình, nắm lấy bờm ngựa, giọng hòa lẫn với tiếng gió: “Dương Chẩn ca ca?”

      Dương Chẩn ôm eo nàng, theo đội ngũ chậm rãi tiến về phía trước, giải thích: “ lát nữa xe ngựa đuổi theo, đưa nàng hồi cung, lại với ta đoạn”.

      Mặc dù , nhưng vẻ hèn mọn và thỉnh cầu trong giọng quá ràng, khiến người khác đành lòng từ chối.
      Triệu Lưu Ly khẽ gật đầu cái, lấy từ trong tay áo cái hà bao thêu vạn chữ kim đưa cho : “Cái này cho ngươi, tuy trong quân cần dùng tới ngân lượng, nhưng lúc nào người có sẵn chút cũng tốt, vạn nhất cần dùng”. Chính bản thân nàng lo cơm áo, người cũng chưa bao giờ mang theo ngân lượng, càng phải rầu rĩ vì kế sinh nhai, bây giờ lại vì mà suy tính tới mức độ này, đủ để hiểu nàng nghĩ cho nhiều thế nào. Dương Chẩn cảm động, lại thấy nàng lấy miếng ngọc người xuống, đối với : “Miếng ngọc này là lúc sinh thần ngươi ta tặng cho ngươi, ta là nửa bên trái, ngươi là nửa bên phải, chờ sau khi ngươi về chúng ta đổi lại. Nếu ngươi về, ta liền…”

      Dương Chẩn cúi đầu, chặn lại cái miệng nhắn dừng của nàng, trở lại, bò cũng phải bò về, thể trơ mắt nhìn nàng gả cho người khác, nếu chết cũng nhắm mắt được.

      Binh sĩ hành quân ở bên dưới ngẩng đầu, nhìn thấy hai người sườn núi, nhếch miệng cười lớn tiếng: “Đây là vị huynh đệ nào? có phúc khí, tiểu nương tử trong nhà cũng quản xa ngàn dặm đưa tiễn, ước gì huynh đệ chúng ta cũng được thế!”
      câu chua như giấm dẫn tới chú ý của mọi người.

      đám hán tử cao lớn thô kệch ngẩng đầu lên, chỉ thấy hai người ôm hôn triền miên triền núi, thấy mặt, trong đó có người mắt tốt : “Đây phải là Dương Chẩn do Tĩnh Vương tự mình tiến cử sao? Chậc chậc, ngược lại là người…”

      “Người trong ngực ta là ai?”

      “Có áo choàng che khuất, nhìn lắm”.

      “Nhìn bộ dáng hẳn là tiểu mỹ nhân…”

      Cho dù nhìn người, binh lính vẫn trò chuyện say sưa biết mệt. Dương Chẩn là do Triệu Giới tự mình tiến cử, vừa vào quân là chính ngũ phẩm, tất nhiên khiến nhiều người phục, bây giờ lại náo ra chuyện này, mọi người liền đối với càng thầm phê bình nhiều hơn.

      lâu sau, có chiếc xe ngựa đuổi theo phía sau, Dương Chẩn ôm Triệu Lưu Ly để lại xe, Ngụy La nhấc rèm vải đón nàng ấy vào xe.

      Binh lính chỉ thấy bóng lưng Triệu Lưu Ly, nhìn được bộ dáng của nàng ấy. lúc cảm thấy thất vọng, trong xe ngựa có cánh tay vươn ra, làn da bạch ngọc, tay đeo vòng vàng khảm cẩm thạch hồng, ở dưới ánh mặt trời càng thêm oánh nhuận, trong suốt, bóng lóang, dung mạo tuyệt sắc nháy mắt cái liền biến mất, mọi người chỉ kịp thấy thân ảnh lờ mờ, còn nhìn thấy mặt Ngụy La, rèm vải liền buông xuống, ngăn cản hết ánh mắt của mọi người.

      ta…**…, người này càng xinh đẹp hơn, tên Dương Chẩn kia tu luyện phúc khí mấy đời thế? Vậy mà mọi việc đều thuận lợi…”
      ra tiếng lòng của mọi người ở đây.

      Ngụy La và Triệu Lưu Ly trở về Thịnh Kinh Thành, vào thành rồi, Ngụy La thấy vành mắt nàng ấy hồng hồng, nếu cứ thế hồi cung chắc chắn bị Trần Hoàng Hậu nhìn ra manh mối, nàng suy nghĩ chút, tạm thời dẫn nàng ấy ngõ trà Dương Liễu nghe đàn.
      Ngụy La bao nhã gian, cùng Triệu Lưu Ly lên lầu.

      Các nhã gian lầu được ngăn cách nhau bởi những tấm bình phong, vừa có gian riêng, vừa có thể dựa vào lan can thưởng thức đàn hát dưới lầu. Ở dưới hát <Đỗ Thập Nương>, làn điệu ai uyển, cùng với tâm tình của Triệu Lưu Ly lúc này, càng nghe càng bi thương, thể tự thoát ra được. Ngụy La nhíu mày, thấy nước mắt Triệu Lưu Ly ngừng rơi, nàng tự ngẫm có phải mình sai chỗ rồi , nên mang nàng ấy tới đây nghe hát…

      Ngược lại, Ngụy La có thể hiểu được suy nghĩ của Dương Chẩn, ta muốn tìm con đường tốt hơn, tương lai có thể nở mày nở mặt vẻ vang thuận lợi đón Triệu Lưu Ly về, muốn để nương mình mến bị ủy khuất. Có điều Triệu Lưu Ly là người trong cuộc, muốn Dương Chẩn xa, về tình có thể hiểu được, vì thế Ngụy La cũng có cách nào khuyên bảo, chỉ có thể chờ Triệu Lưu Ly tự nghĩ thông suốt.

      Triệu Giới chắc hẳn cũng biết chuyện này, nếu cũng đáp ứng cho nàng ra ngoài. Ngụy La bưng chiếc bình dẹt khắc cánh hoa cúc lên, rót cho bản thân và Triệu Lưu Ly mỗi người chén trà, sau đó đem chén trà hoa cúc ngũ sắc đẩy tới trước mặt nàng ấy: “Lưu Ly, ngươi cứ khóc tiếp như vậy, chỉ sợ trà tứ này cũng bị ngươi khóc ngập đó!”

      Triệu Lưu Ly lau nước mắt, muốn nhéo Ngụy La cái: “A La xấu, cười nhạo ta. Ngươi cho rằng ta muốn khóc sao? Nếu ta có thể nhịn xuống tốt rồi!”

      Ngụy La tránh được, ngồi ở bên cạnh chống má nhìn nàng ấy: “Dương Chẩn Quảng Đông bình định tai loạn là chuyện tốt, sao ngươi biết được là lập công? chừng đến lúc đó bình an khải hoàn trở về, cần mở miệng, bệ hạ liền đem ngươi gả cho ”.

      Lời này của Ngụy La cũng phải có khả năng, theo như thực lực của Dương Chẩn, lập được công lao đối với cũng phải chuyện gì to tát.

      Sau khi Triệu Lưu Ly nghe xong, gò má ửng hồng: “Được…” Nàng lo lắng bị thương nha.

      Ngụy La lại : “Đến lúc đó ngươi với Dương Chẩn ca ca của ngươi song túc song phi, ân ân ái ái, còn khiến người khác hâm mộ đến chết sao?”

      Triệu Lưu Ly rốt cục vẫn là nương chưa thành thân, da mặt mỏng, giống Ngụy La bị Triệu Giới tôi luyện, da mặt dày hơn nàng ấy rất nhiều, Triệu Lưu Ly lập tức xấu hổ, giận dữ : “Ngươi, dám giễu cợt ta! A La được lắm, đừng cho là ta biết chuyện giữa ngươi và hoàng huynh”.

      Ngụy La giật mình: "Chúng ta có chuyện gì chứ?”

      Triệu Lưu Ly ghé vào tai Ngụy La, giọng : “Ma ma Mẫu hậu an bài ở Phủ Tĩnh Vương mỗi ngày đều báo cáo vào trong cung, ngươi với hoàng huynh ngày nào cũng mặt trời chưa lên cao chưa rời giường. Ngươi xem, hai người mỗi ngày ở trong phòng làm chuyện gì?”

      Lần này đến lượt Ngụy La đỏ mặt, đẩy Triệu Lưu Ly ghé vào người mình ra, lớn tiếng : “ cho ngươi biết”.

      Còn phải do Triệu Giới sao, buổi tối quấn quít lấy nàng cũng thôi , ban ngày luyện quyền xong cũng để nàng rời giường, cả người đều thối lại ôm nàng, lau súng cướp cò, thường áp chế nàng làm lần, sau đó lại ôm nàng Tịnh phòng tắm rửa…

      Ngụy La chịu , Triệu Lưu Ly cũng ép buộc, cứ vậy hai người lăn qua lăn lại phen, tâm tình Triệu Lưu Ly cũng khá hơn nhiều, còn bi thương như lúc đầu, lúm đồng tiền cũng dần lên.

      Ngụy La chuyện với nàng ấy lát, bởi vì uống quá nhiều trà, liền kêu Kim Lũ cùng ra khỏi nhã gian, tới hậu viện.

      Ngụy La mới vừa đẩy tấm bình phong ra, liền nghe thấy cửa nhã gian cách vách cũng mở ra. Ngụy La để ý, bởi vì nhã gian của các nàng nằm ở trong cùng, lúc ra ngoài nhất định phải qua các nhã gian khác, nàng được hai bước, vô tình ngẩng đầu, vừa vặn nhìn thấy ánh mắt sáng quắc.

      Lý Tụng im lặng đứng ở cửa nhã gian, mặt đổi sắc nhìn nàng chằm chằm, phía sau nương mềm mại xương, nhìn có chút quen mắt, hình như chính là đào kép mới sắm vai Đỗ Thập Nương lúc nãy.

      "Lý thiếu gia, sao ngài ra?” nương đó tò mò ghé đầu ra hỏi.

      Lý Tụng phất tay cái, đặt mặt nàng ta, chút thương hương tiếc ngọc đẩy nàng ta vào trong phòng, môi mỏng khẽ mở: “Cút!”

      nương kia có chút cam lòng, lúc nãy còn nhu tình tiểu ý, lúc này liền quay ngoắt trở mặt nhận người? Nàng ta còn muốn gì đó, vừa nhìn gương mặt hung ác nham hiểm của Lý Tụng, nhất thời lùi bước, ngơ ngác đứng tại chỗ.

      Ngụy La dời tầm mắt, giống như nhìn nhiều hơn chút khiến mắt nàng dơ bẩn, cất bước ngang qua chỗ Lý Tụng,

      Nàng vừa được bước, bóng người trước mặt chợt lóe, ta liền ngăn cản trước mặt nàng. Ngụy La nhíu mày, qua bên trái, ai ngờ Lý Tụng cũng theo qua trái, nàng qua phải bước, ta cũng qua phải bước. Thân thể nam nhân cao lớn ngăn cản trước người nàng, giống như ngọn núi cao ngất nguy nga, đứng sừng sững động.

      Lý Tụng rũ mắt nhìn nàng, thấy hàng mi dài vểnh lên khẽ run rẩy, đuôi mắt cong lên như cánh phượng, muốn đưa tay nắm lấy, nàng trừng mắt với . Trong đôi mắt kia là vẻ trào phúng và miệt thị, là ánh mắt mà Lý Tụng vô cùng chán ghét. Trong chớp mắt, vô cùng hận nàng, muốn khiến đôi mắt xinh đẹp này mù lòa, bẻ gãy cánh chim của nàng, khiến cho nàng thể khinh miệt , cũng thể đẩy ra.

      Ánh mắt Lý Tụng chợt lóe, ai biết nghĩ gì.

      ----------------------------------
      @anhhai1997 @song ngư
      Sandra, ly sắc, levuong47 others thích bài này.

    4. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Lý Tụng là tên biến thái
      muốn ngọc đá đều nát sao
      ra tay với A La là chết với Tĩnh vương liền
      tart_trung thích bài này.

    5. Hiểu Mộng Hồ Điệp

      Hiểu Mộng Hồ Điệp Active Member

      Bài viết:
      117
      Được thích:
      109
      Gặp thằng cha bị điên, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
      tart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :