1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[TS] Sổ tay sử dụng sủng phi - Phong Hà Du Nguyệt (Đại thúc, sủng) (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 120: Mặc quần áo

      Edit: tart_trung

      Beta: gaubokki
      “Ai đó?” Ngụy La nhíu mày, lớn tiếng hỏi.

      Nếu là trong hai người Kim Lũ hoặc Bạch Lam, bước chân đáng lẽ nên nhàng hơn, hơn nữa cũng tới gần mà vẫn gọi tên nàng, càng có loại cử chỉ lén lút như vậy. Cũng thể nào là Lương Ngọc Dung, nàng ấy mệt tới ngủ thiếp , ngủ liền quên hết trời đất, điểm này Ngụy La rất . Bước chân người này trầm ổn, nhanh chậm, nếu phải lỗ tai Ngụy La nhạy bén, cũng nghe được tiếng bước chân của .

      Trong núi này ngoại trừ người Ngụy gia còn có ai khác sao? Ai lại lỗ mãng như vậy?

      Ngụy La nhìn chằm chằm bình phong tử đàn khắc hoa sen và tranh mỹ nhân trong tịnh phòng, trước bình phong có bóng người, xem ra là nam nhân. dừng lại trước bình phong, tiến lên nữa, giọng có chút trầm khàn: “Là ta”.

      Ngụy La lập tức ngây người.

      Núi Thiên Thiền cách Thịnh Kinh Thành cũng phải trăm dặm, Triệu Giới sao lại tới đây? làm sao biết nàng ở đây, còn xông vào tịnh phòng?

      Ngụy La vừa thẹn vừa giận, che lại cảnh xuân trước ngực: “Huynh ra ngoài cho ta!”

      Giọng Triệu Giới hồi lâu sau mới truyền đến: “Ta ở chỗ này chờ muội, A La, muội tắm xong liền ra!”

      Đôi mắt Ngụy La hồng hồng nhìn chằm chằm bình phong, cho tới giờ nàng còn chưa thấy qua ai vô liêm sỉ như vậy, đứng ở đó, nàng sao dám đứng lên mặc xiêm y? Hơn nữa xiêm y đều treo bình phong, tranh mỹ nhân căn bản ngăn được quang cảnh bên này, cái gì cũng bị nhìn thấy hết, nàng cũng có da mặt dày như . Ngụy La cắn cắn môi: “Huynh xoay ra chỗ khác”.

      Triệu Giới tự biết mình đường đột, quả ngoan ngoãn xoay người . ra muốn làm chuyện gì quá phận, chỉ muốn tới thăm nàng chút, vài chuyện mà thôi. Ai biết tính cảnh giác của tiểu gia hỏa này quá cao, mới đứng sau bình phong, nàng liền phát dị thường.

      Tuy Triệu Giới xoay người , nhưng vẫn có thể nghe được thanh phía sau.

      Ngụy La đứng dậy khỏi hồ nước, mang theo trận nước chảy “Ào Ào”, bọt nước chảy dọc theo thân thể trơn mịn, như dòng suối uốn lượn trong sơn cốc, lướt qua mỏm núi và khe rãnh, cuối cùng rơi xuống sàn nhà cẩm thạch trơn bóng, phát ra tiếng tí tách. Ngụy La cố kỵ Triệu Giới ở đây, mặc xiêm y vô cùng nhanh, chuông xiêm y va chạm kêu leng keng, phát ra tiếng vang trong trẻo giòn tan.

      Có điều bình thường đều có Kim Lũ và Bạch Lam hầu hạ nàng mặc xiêm y, lúc này Ngụy La càng vội càng làm tốt. Ngụy La mặc yếm màu hồng phấn thêu phù dung, khoác thêm áo mỏng màu ngọc lan, núi trời lạnh, bên ngoài lại mặc thêm áo choàng gấm Tô Châu màu hồng phấn thêu phong lan và giầy vải viền hoa. Nhưng biết vì sao, áo mỏng bên trong sao cũng mặc được.

      Ngụy La gấp tới độ cắn môi, đôi mắt hạnh hàm nước, hai tay khẽ run lên, quả chiến đấu với xiêm y trong tay.

      Triệu Giới đợi lâu cũng nghe thấy động tĩnh sau tấm bình phong, nhịn được quay đầu lại hỏi: “A La, muội mặc xong chưa?”

      Giọng Ngụy La rầu rĩ: “Chưa xong”.

      Triệu Giới câu liền trúng điểm quẫn bách của nàng: “Có phải muội mặc được ?”

      Ngụy La cách tấm bình phong giận dỗi trừng Triệu Giới cái, nghe xem gì, như chuyện đương nhiên vậy? Nàng là đứa ngốc vậy sao? Nhưng Ngụy La lại có cách nào phản bác được, nàng nắm chặt dây buộc tơ lụa trong tay: “Huynh gọi Kim Lũ hoặc Bạch Lam vào đây”.

      môi Triệu Giới thoáng ý cười: “Nếu gọi bọn họ vào đây, bản vương liền thể ở đây với muội”. Ý chính là từ chối.

      Ngụy La lời nào.

      Triệu Giới nhìn về phía trước: “Nếu muội phản đối, ta vào giúp muội mặc”.

      Ngụy La cúi đầu nhìn xiêm y của mình, ngoại trừ áo mỏng bên ngoài chưa mặc tốt, chỗ khác đều ổn cả, nhưng nàng cũng lên tiếng.

      Triệu Giới cất bước vòng qua tấm bình phong, nhìn mặt tiểu nương sau bình phong, bước chân dừng lại, đôi mắt đen lại sâu thêm vài phần. Ngụy La mới từ hồ tắm ra, gương mặt nhắn oánh hồng, mặt còn ửng tầng đỏ hồng, đôi mắt hạnh đen láy, giống như được tầng hơi nước bao phủ, mờ mờ mịt mịt, ràng vô cùng câu dẫn người, nhưng cố tình lại bày ra ánh mắt vô tội, khiến người ta càng muốn cướp phần ngây thơ này của nàng. Ánh mắt Triệu Giới dời xuống, xiêm y của nàng đều mặc tốt rồi, chỉ có cổ áo trượt qua bên, lộ ra cái cổ và vòng ngực, bọt nước từ cằm nàng xuống, từ từ trượt vào trong yếm. Có lẽ vì vừa mới tắm xong chưa kịp lau khô người, xiêm y cũng vì thế dán vào thân thể, phác họa thân mình mềm mại lung linh hấp dẫn, so với mặc quần áo càng làm người ta thêm mơ màng.

      Ngụy La đại khái biết bộ dáng mình lúc này mê người cỡ nào, cho nên mới chút đề phòng cho Triệu Giới vào đây.

      Triệu Giới điều chỉnh hô hấp, lên nhìn nhìn, rất nhanh liền phát ra chỗ sai: “ nương ngốc, muội mặc áo trái rồi”.

      Ngụy La cúi đầu nhìn kỹ lại, lúc này mới phát ra: “Thảo nào muội cột dây lưng sao cũng được…” áo mỏng ngoài bị mặc trái, nên dây tơ hiển nhiên cũng sai vị trí, khó trách nàng buộc nửa ngày cũng được. Nếu là bình thường nhất định Ngụy La có thể phát ra, hôm nay vì có Triệu Giới ở đây, nàng vừa thẹn vừa vội mới để ý.

      Triệu Giới mỉm cười nhìn nàng: “Cởi ra mặc lại lần nữa”.

      Ngụy La đỏ mặt, đẩy ra ngoài: “Muội tự biết mặc, muội tự làm, huynh ra ngoài ”.

      tự tiện xông vào phòng, chuyện này nàng còn chưa tính sổ đâu!

      Triệu Giới cười cười, làm ra bộ dáng thương tâm: “Có tiểu gia hỏa lúc cần gọi vào, cần nữa liền đẩy ta ra ngoài, ta ở trong lòng nàng chẳng có chút địa vị gì cả!”

      Ngụy La phồng má: “Muội có kêu huynh vào đây, là tự Đại ca ca vào”.

      Ngụy La thấy Triệu Giới đứng tại chỗ động, giậm chân hỏi: “Sao huynh còn chưa ?”

      Triệu Giới nhìn nàng: “Ta muốn giúp muội mặc quần áo”.

      Mặt Ngụy La so với tranh mỹ nhân bình phong còn hồng hơn, hai đời cộng lại nàng chưa từng nghe qua lời như vậy, chỉ có thể lầm bầm : “Đại ca ca biết xấu hổ”.

      Triệu Giới thấy nàng giãn mày, bước lên bước, giơ hai tay lên : “Đại ca ca đảm bảo, chỉ mặc quần áo, cái gì khác cũng làm”.

      Sau đó chứng minh, nếu tin được lời Triệu Giới gặp quỷ rồi.

      Lúc đầu Triệu Giới cũng có vẻ thành , giúp nàng bỏ áo khoác , nhưng lúc cởi quần mỏng xuống ánh mắt được bình thường. Triệu Giới nhìn nương nũng nịu dưới thân, thân thể trắng trắng non mềm, cố nén xúc động muốn khảm nàng vào người, giúp nàng mặc lại áo, lại ngồi xổm xuống giúp nàng cột dây tơ, lúc này mới đứng lên ôm nàng vào lòng, kề sát vào tai nàng, trầm giọng : “A La, muội thơm”.

      Ngụy La: “…”

      Triệu Giới lại từ từ : “Ta rất muốn muội”.

      Ngụy La giãy giãy, bàn tay nóng hổi của dán sau lưng giữ lấy eo nàng, bất kỳ lúc nào cũng có thể xuống. Nàng vô thức trốn tránh tay Triệu Giới, thân thể co rụt, lại càng thêm dán sát vào ngực , giọng gấp gáp: “Huynh thả muội ra”.

      Triệu Giới buông nàng ra, cắn lấy dái tai nàng, ngậm vào trong miệng liếm láp: “Thành thân rồi ngày nào ta cũng mặc xiêm y cho muội”.

      Ngụy La liên tục lắc đầu: “ cần, muội có nha hoàn hầu hạ”.

      Còn để mặc xiêm y cho sao? Chỉ cần nghĩ tới liền khiến nàng xấu hổ muốn chết.

      Triệu Giới nghiêng đầu nhìn tiểu nương dễ xấu hổ trong lòng, cười : “Muội đuổi hết bọn họ là được rồi, phải sao?”

      Ngụy La muốn phản bác, chợt nhớ tới gì đó, bật cười xì tiếng: “Đại ca ca muốn làm phu quân của muội, hay muốn làm nha hoàn của muội hử?”

      Triệu Giới yên lặng nhìn nàng: “Muội kêu ta là gì?”

      Ngụy La ngẩn người, lúc kịp phản ứng mặt đỏ ửng.

      Triệu Giới nâng cằm nàng lên, nhìn thẳng vào mắt nàng hỏi: “A La, muội vừa gọi ta là gì?”

      Ngụy La đạp Triệu Giới cước, trốn ra khỏi ngực , như làn khói chạy nhanh ra khỏi tịnh phòng: “Ngươi nghe lầm, cái gì ta cũng chưa !”

      Triệu Giới đưa tay bắt lấy nàng, có điều nàng chạy quá nhanh, chỉ có vài sợi tóc đen nhánh lướt qua tay , lưu lại hương thơm nồng đậm. Triệu Giới nhìn thân ảnh chạy xa, hiếm khi, cúi đầu, bật cười sung sướng.

      *** *** ***​

      Ban ngày núi Thiên Thiền mới vừa rơi xuống trận tuyết, bông tuyết trắng xóa bao trùm cả ngọn núi. Ban đêm, ánh trăng chiếu nền tuyết trắng, lên ngân quang nho . Họ ngồi nóc nhà, ánh sao lấp lánh đỉnh đầu, giống như chỉ cần vươn tay ra liền có thể chạm tới.

      Ngụy La vô cùng mệt mỏi, chỉ muốn chui vào ổ chăn mà ngủ giấc ngon lành, nhưng Triệu Giới nhất định mang nàng lên nóc nhà, cho nàng ngủ. Ngụy La nghi ngờ có phải làm chuyện này tới nghiện rồi , dù sao cũng phải là lần đầu. Nàng co người vào trong lòng Triệu Giới, ỉu xìu đạp đạp cái, ngáp : “Tĩnh Vương ca ca, sao huynh lại ở đây?”

      tay Triệu Giới ôm lấy eo nàng, tay từ từ luồn qua mái tóc dày của nàng, nhàng giúp Ngụy La chà xát da đầu: “Thôn trang này trước kia vì trị bệnh cho Lưu Ly mà cố ý mua lại. Đại bá phụ của muội tới cầu bản vương, bản vương có thể đồng ý sao?”
      Ngụy La mở to mắt: “Vậy sao Đại ca ca biết muội cũng tới?”

      Triệu Giới gật đầu hôn lên môi nàng: “Chỗ tốt như vậy, A La của ta sao có thể tới chứ?”

      Quả nhiên là vậy, Ngụy La cũng biết chẳng có chủ ý gì tốt, tay nàng vòng qua eo Triệu Giới, dùng sức nhéo cái: “Vậy huynh cũng thể nhìn lén muội tắm rửa…”

      Triệu Giới bật cười : “Ta đứng bên ngoài đợi lúc cũng nghe thấy trong phòng có thanh nào, còn tưởng rằng muội ngủ thiếp , cho nên mới muốn vào xem chút”. Môi Triệu Giới dán lên môi nàng, triền miên cọ xát : “Hơn nữa, bản vương là phu quân của muội, nhìn chút sao?”

      Eo Triệu Giới cứng rắn, nàng nhéo nổi, còn khiến tay mình đau. Ngụy La trợn tròn mắt : “Còn chưa phải đâu!”

      Triệu Giới suy nghĩ chút, bởi vì còn chưa phải, cho nên liều lĩnh xông vào, nếu phải rồi, tiểu gia hỏa này cho rằng nàng có thể toàn thân trở ra sao? Đương nhiên, lời này chỉ có thể thầm trong lòng, nếu ra ngoài, Ngụy La nhất định xù lông.

      Triệu Giới cởi xuống áo choàng gấm đen viền lông hồ ly khoác lên người Ngụy La, nhớ nàng mới tắm xong, đầu tóc cũng chưa lau khô, lo lắng ngồi lâu bị lạnh, bao lâu liền ôm nàng nhảy xuống nóc nhà, vào tẩm điện.

      Triệu Giới thả Ngụy La xuống giường bằng gỗ tử đàn khắc linh chi, lại thấy người trong lòng ngủ, gương mặt yên ổn, hàng mi vừa dài vừa cong buông xuống, gương mặt tinh xảo như búp bê. cong môi, kéo chăn đỏ thẫm thêu hoa nở phú quý bên cạnh đắp lên cho nàng, hôn lên trán nàng, lúc này mới xoay người rời .

      ----------------------
      Tác giả có lời muốn :

      Triệu Giới: tiếp tục như vậy nữa, bản vương là nam chủ đầu tiên trong sử sách chết vì nghẹn

      *******

      Tĩnh cục cưng, ngươi nhịn thêm chút nữa, sắp thành thân rồi!!

      Sau khi thành thân có thể ngày ngày giúp A La mặc quần áo, còn có thể ngày ngày giúp A La cởi quần áo. (╯▽╰ )

      Mục tiêu của chúng ta là, có đen tối nhất, chỉ có đen tối hơn~

      -----------------------------
      @song ngư @anhhai1997
      minhhanhng, Sandra, ly sắc57 others thích bài này.

    2. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      cứ tưởng có ... gì đó chứ
      hức hức :yoyo59: còn mấy chương nữa lận a
      ttctart_trung thích bài này.

    3. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      Giới với A La suốt ngày thả thính làm cho trái tim đơn của ta cứ lên lên xuống xuống hoài ah. Đại hôn thôi, Giới sắp chết vì nghẹn rồi kìa.
      Thanks editor nhìu.
      lananhtran51tart_trung thích bài này.

    4. Halie.hp

      Halie.hp Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      95
      Đại ca ca thật dịu dàng, thật săn sóc, thật thấu hiểu lòng người. Đại ca ca là hình mẫu của mị <3
      lananhtran51tart_trung thích bài này.

    5. Hiểu Mộng Hồ Điệp

      Hiểu Mộng Hồ Điệp Active Member

      Bài viết:
      117
      Được thích:
      109
      Đợi dài cổ luôn rồi, trong mong Tĩnh cực cưng và A La bảo bối mau tái xuất :yoyo26::yoyo26::yoyo26::yoyo26::yoyo26::yoyo26:
      lananhtran51tart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :