1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[TS] Độc nhất phu nhân tâm - Phong Hà Du Nguyệt

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 111: Chợ đêm


      Editor: Hàn Ngọc


      ra khỏi chính đường, Ân Tuế Tình về phòng trước, Đào Cẩn chậm rãi thong thả bước ở trong viện.


      Trước cửa Diêu Hương cư có cái đình viện , trong viện có hòn giả sơn khí thế, còn có cái ao , mùa đông hồ nước kết băng, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy dưới nước có bóng dáng linh hoạt của vài chú ca. Mặt trời lặn hoàng hôn biến mất, bóng đêm từng chút hạ xuống, nàng rồi vòng, chuẩn bị cùng Bạch Nhụy trở về Diêu Hương cư.


      đến chỗ bên cạnh hòn giả sơn, đột nhiên từ bên trong người ra, nắm cổ tay của nàng liền kéo vào.


      Đào Cẩn sợ hãi muốn kêu, Giang Hành thở dài tiếng, "Khiếu Khiếu, là ta."


      Lại là !


      Cứ tiếp tục như vậy, Đào Cẩn sớm muộn cũng bị dọa vỡ mật. lần hai lần cũng coi như xong, nhưng năm lần bảy lượt lẻn vào trong nhà nàng, đến cùng muốn thế nào?


      Lần trước là khuê phòng, lúc này trực tiếp xông vào trong viện, ban ngày trước mặt người khác còn có vẻ đoan chính, trời vừa tối liền lộ ra nguyên hình. Bản chất bên trong của chính là người vô sỉ, chuyên làm loại chuyện lén lén lút lút, Đào Cẩn có chút tức giận.


      Nàng kéo mở tay , "Sao người lại tới?"


      Hai người trốn ở mặt sau của hòn giả sơn, đè nên thân thể mềm mại của nàng, đúng chỗ điểm mù.


      Bạch Nhụy quay đầu nhìn thấy nàng, đứng tại chỗ nhìn chung quanh, bất an hỏi: "Tiểu thư, người đâu rồi?"


      Đào Cẩn lên tiếng: "Ta ở trong này!"


      Nghe được giọng của nàng, Bạch Nhụy vội chạy tới, đến mặt sau hòn giả sơn vừa nhìn, "Tiểu thư tại sao lại đến đây..."


      chưa xong, chống lại đôi mắt đen sâu thẳm của Giang Hành, nàng run cái, chuyện cũng đều lưu loát, "Ngụy…. Ngụy vương."


      Bạch Nhụy nhìn nhìn, cuối cùng nhìn thấy trong ngực chặt chẽ che chở cho Đào Cẩn. Tiểu thư ở trong lòng tựa như tiểu hài tử, dễ dàng bị bao lại ... Nhưng đây phải là trọng điểm, trọng điểm là Ngụy vương vì sao lại xuất tại quốc công phủ? Cho dù nhìn trúng tiểu thư, cũng thể trắng trợn như vậy kiêng nể gì a!


      Giang Hành tỉnh táo liếc nàng, " có việc của ngươi, trở về ."


      Bạch Nhụy khó xử đưa mắt nhìn Đào Cẩn, luẩn quẩn , "Nhưng là, tiểu thư nàng..."


      Ân Tuế Tình còn tại trong phòng chờ nàng, nếu nàng nhanh về, mẫu thân nhất định nghi ngờ. Đào Cẩn có ý chui ra khỏi lồng ngực ra ngoài, đưa tay ra với Bạch Nhụy, "Ta với ngươi..."


      Giang Hành cầm cái chế trụ được thắt lưng của nàng, kéo nàng vào trong lòng mình, "Chạy đâu? Bản vương chính là tới tìm nàng."


      xong nhìn về phía Bạch Nhụy, vô cùng uy nghiêm phân phó, " Bản vương mang tiểu thư nhà ngươi , lúc nữa lại đưa trở về. Nếu như Ân lục tiểu thư hỏi tới, liền bản vương đem nàng quân phủ hỏi tình huống ngày hôm qua, muốn chủ trì công đạo cho nàng, để cho nàng cần phải lo lắng, đến thời điểm bản vương đích thân đưa nàng trở lại."


      Lấy cái cớ sai, là vì công , chứ phải vì tư tình nhi nữ.


      Tin mới có quỷ đâu!


      Đào Cẩn trợn mắt nhìn, cứ tưởng rằng Bạch Nhụy vì chính nghĩa mà lên tiếng cự tuyệt, ngờ tới nàng cư nhiên muốn khẩn thiết rút lui, "Việc này... Vậy nô tỳ cứ như vậy với phu nhân, Ngụy vương cần phải nhớ đưa tiểu thư trở về."


      Đào Cẩn cực kỳ hoảng sợ, "Bạch Nhụy ngươi..."


      Giang Hành cười , "Đừng phản kháng, cùng bản vương thôi."


      là từ phụ cận vào, có núi đá thấp thoáng, người bình thường chú ý đến nơi này. ôm nàng, hề bảo trước đạp lên hòn giả sơn nhảy đến đầu tường, lại xoay người hạ xuống đất.


      Đào Cẩn căn bản chưa kịp chuẩn bị, chỉ cảm thấy thắt lưng căng thẳng, toàn thân bỗng dưng bay lên. Nàng ôm cổ chặt, hai mắt gắt gao nhắm lại, chôn đầu trong bộ ngực kêu: "Ngụy vương cữu cữu chậm chút!"


      rơi xuống đất ổn, bình an đem nàng thả xuống đất, "Đến rồi."


      Nàng nửa tin nửa ngờ buông tay ra, mở mắt vừa nhìn, nơi này chính là cái hẻm phía sau quốc công phủ.


      *


      đường người đến người , nối liền dứt, từng nhà đều sáng đèn lồng. Từ lúc thời đại Minh Huy bắt đầu, chợ đêm so với tiền triều mở rộng nhiều nhiều, mãi cho đến đêm khuya vẫn có thương nhân rao hàng, rất là náo nhiệt.


      Đào Cẩn ở phía trước, tâm trạng mất hứng mới vừa rồi trở thành hư , lực chú ý hoàn toàn chuyển dời đến những gian hàng hai bên đường phố.


      Ân Tuế Tình tuy rằng quản giáo phải rất nghiêm, nhưng thiên kim gia đình quyền quý bình thường đều hiếm có cơ hội ra cửa, dù cho ra cửa, phía sau cũng có đám người theo, đừng chi là việc buổi tối dạo như vậy. Nàng là lần đầu được thể nghiệm, mới mẻ vô cùng, ngay cả bất mãn đối với Giang Hành cũng đều thấy .


      Ngay phía trước có cụ bán hàng rong bán mặt nạ, mặt treo đủ loại mặt nạ cổ quái, Đào Cẩn bước nhanh về phía trước, ngước cổ nhìn đến hoa cả mắt. Nàng tùy tiện chọn cái mặt nạ hầu tử, lại chọn cho Giang Hành cái mặt nạ đầu heo, sau khi hỏi giá tiền sau, thập phần tự nhiên : "Ngụy vương cữu cữu trả tiền giúp ta."


      Giang Hành đối với loại thái độ phân biệt ngươi ta của nàng rất hài lòng, ngay cả khi bị sai bảo trả tiền cũng đều cam tâm tình nguyện.


      Đào Cẩn đội mặt nạ hầu tử của mình lên, đem mặt nạ đầu heo đưa cho , "Người mang cái này."


      Giang Hành nhìn thoáng qua, " muốn mang."


      Bộ dáng kia, mười phần mười ghét bỏ.


      Đào Cẩn mất hứng, nhất định muốn đội lên, nhưng phối hợp, nàng chỉ có thể kéo vạt áo kéo người xuống thấp, nhón chân lên thay đội lên, "Như vậy có người nhận ra chúng ta. Nếu Ngụy vương cữu cữu mang, ta liền về nhà."


      Lúc này rất muộn, nhưng thể hoàn toàn đảm bảo gặp người quen, nếu để cho bọn họ nhìn thấy nàng cùng Ngụy vương cùng chỗ, cho dù nàng nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch được. Vẫn là mang mặt nạ cho an toàn, ai cũng thể nhận ra ai.


      Nghe được lý do của nàng sau, Giang Hành càng bất mãn, cái gì mà có ai nhân nhận ra bọn họ?


      Chính là có người nhận ra mới tốt, như vậy nàng còn gì để , chỉ có thể thành thành gả cho !


      Chẳng qua nhìn nàng hưng trí tăng vọt, Giang Hành cũng muốn nàng biết tâm ý của , ngồi dậy dắt tay của nàng, "Có thể mang mặt nạ, nhưng phải để bản vương nắm tay của nàng."


      Nàng cố kéo ra nhưng vẫn thể kéo ra, "Vì cái gì?"


      lại còn được đạo lý ràng, " đường nhiều như vậy, nàng lại mang mặt nạ, vạn nhất bản vương nhận sai người sao?"


      Đào Cẩn nghe vậy nhìn chung quanh vòng, quả thực có ít nam nữ đều mang mặt nạ, trong đó ít người mang mặt nạ hầu tử cùng mặt nạ đầu heo. Nàng bĩu môi, miễn cưỡng đồng ý với ý kiến này của , "Được rồi, vậy người nắm . Chỉ có thể nắm tay, cái gì cũng thể làm nha."


      Giang Hành ngoài mặt gật đầu, nhưng ở trong lòng cười lạnh, làm sao có thể cái gì cũng làm.


      Đào Cẩn thấy gật đầu, lúc này mới yên tâm theo .


      Hai người đường, cao thấp, người tinh tế người khỏe mạnh, có chút cân xứng, cố tình hai người còn nắm tay, giống phụ nữ ( phụ thân và nữ nhi), lại như là phối ngẫu tình đầu ý hợp.


      Có mấy người ngang qua bọn họ, nhịn được quay đầu nhìn thêm vài lần.


      Nữ dáng người tinh tế, mang mặt nạ nhìn ra ngũ quan, nhưng là giọng êm tai dễ nghe, giọng điệu mềm mềm ngọt ngào kéo dài làm người khác nghe thấy cả người đều mềm nhũn. Người đàn ông hoàn toàn ngược lại giống người tầm thường chút nào, ràng mang mặt nạ đầu heo xấu xí, nhưng bởi khí độ bất phàm, dưới mặt nạ là đôi mắt tối đen tựa mực, làm cái kia mặt nạ kia cũng trở lên có chút oai hùng.


      Mọi người nghĩ rằng, đây tổ hợp kỳ quái.


      *


      Đào Cẩn biết ý nghĩ của bọn họ, Giang Hành thèm để ý, vất vả mới lừa nàng ra ngoài được canh giờ, chỉ nhìn nàng đủ, nào có tâm tư lo lắng người khác.


      đường có bán đậu bánh đậu Hà Lan, Đào Cẩn nhịn được thèm ăn, liền để cho Giang Hành mua mấy khối, nhận đến trong tay mới phát mình mang mặt nạ, nên có cách nào để ăn. Nàng mất hứng chu môi, " cùng Ngụy vương cữu cữu ra ngoài tiện."


      Thế nhưng còn quay qua trách ?


      Giang Hành bỗng bật cười, đưa tay cởi mặt nạ của nàng, "Ai nhất định phải mang mặt nạ ? Cứ để cho người khác nhìn, bọn họ cũng dám gì."


      Đào Cẩn co rụt lại tránh thoát , nàng ôm bao giấy dầu lắc đầu, "Ta muốn bị người khác nhìn thấy, ta sợ có người truyền đến tai mẫu thân."


      Giang Hành cảm thấy ở phương diện này hẳn là cần phải hảo hảo chuyện cùng nàng, bọn họ cùng người khác giống nhau, mặc dù là Ngụy vương cữu cữu của nàng, nhưng cũng phải hoàn toàn như thế. Việc cấp thiết bây giờ là phải làm cho nàng chấp nhận trước, mới có thể chậm rãi để cho Đào phủ, thậm chí Sở quốc công phủ chấp nhận , "Khiếu Khiếu, nàng có thích Ngụy vương cữu cữu ?"


      Đào Cẩn lời nào, quay đầu nhìn hướng xa xa.


      Giang Hành cho nàng lảng tránh, lại hỏi lần, "Có thích Ngụy vương cữu cữu hay ?"


      Nàng lúc này gật gật đầu, thống khoái mà trả lời, "Thích a, ta cũng thích đại cữu cữu, nhị cữu cữu cùng mấy vị cữu cữu khác."


      cách khác, loại thích này vẫn đề cập đến tình nam nữ. Giang Hành vừa tức vừa muốn cười, có biện pháp nào với nàng, năm trước vào hôm ly biệt, nàng còn cầu được cưới bất luận kẻ nào, vào thời điểm đó chẳng lẽ phải là chấp nhận sao?


      nhìn thẳng vào nàng, nhìn đến mức làm trong lòng nàng chột dạ.


      Để tay lên ngực tự hỏi, nàng đối với Giang Hành phải là có cảm tình, luôn lúc thời điểm nàng gặp nguy nan liền xuất , ở trong lòng nàng sớm ai có thể thay thế.


      Nhưng mà... nhưng mà nàng có thể chấp nhận sao? Mẫu thân đồng ý sao?


      Kỳ trong lòng nàng rối bời, bằng làm sao có thể dễ dàng ra ngoài cùng , còn cho phép nắm tay nàng.


      Đào Cẩn chuẩn bị nửa ngày, đứng ở chỗ ánh đèn mờ ảo, ánh mắt mơ hồ nhìn ngực , ngập ngừng : "Kỳ , cũng phải hoàn toàn như vậy."


      Giang Hành bỗng dưng lại có hi vọng, giữ chặt bả vai nàng hỏi: "Chỗ nào giống?"


      Nàng do dự nửa ngày, khẩn trương đến mức trong lòng bàn tay đổ mồ hôi, "Ta... Ta thích người khác hôn ta, nhưng là Ngụy vương cữu cữu giống thế..."


      Giang Hành trong lòng như nở hoa, xuân về hoa nở, đất trời đều trở lên sáng rực, chỉ đợi nàng câu, "Khiếu Khiếu, nàng có nghĩ vì cái gì giống ?"


      Nàng gật đầu, " nghĩ."


      hướng dẫn từng bước, "Vì cái gì?"


      Đào Cẩn cẩn thận nghĩ lại, rồi lại cẩn thận nghĩ, "Bởi vì ta..."


      Đúng vào lúc này, phía sau đột nhiên truyền đến giọng .


      "Thế tử, nhiều người ở đây, người chậm chút."


      Đào Cẩn bỗng dưng hồi thần, nhìn về phía bên cạnh.


      Chỉ thấy Đoàn Thuần ra từ trà lâu, đèn lồng chiếu rọi xuống, vẻ mặt lãnh đạm, qua người nàng. vừa ngẩng đầu, vừa vặn nhìn thẳng vào ánh mắt kinh ngạc của nàng, may mắn nàng mang mặt nạ, có nhận ra nàng.


      Ánh mắt của liền rời tới bên cạnh, dừng tại mặt nạ đầu heo mặt Giang Hành, nhíu nhíu mày, tiếp tục về phía trước.


      Đào Cẩn thở phào hơi, trái tim đều như treo cổ họng, suýt nữa bị hù chết .


      Đêm qua là kinh tâm động phách, nàng bao giờ nghĩ lén lén lút lút ra ngoài.


      Kỳ người tức giận phải là Giang Hành, mắt thấy tiểu nương muốn thừa nhận cùng , cố tình nửa đường lại nhảy ra Trình Giảo Kim, làm hỏng chuyện tốt của !


      Nơi đây thích hợp ở lâu, Đào Cẩn cầm lấy bàn tay to của Giang Hành, chỉ vào bờ sông phía trước : "Ngụy vương cữu cữu chúng ta qua đó nhìn xem!"


      xong kéo bước nhanh rời .


      Đoàn Thuần xa, nghe được giọng quen thuộc, xoay người nhìn lại, đúng lúc nhìn thấy nương mang mặt nạ vừa rồi lôi nam nhân kia, về hướng khác.


      *


      mặt sông Khúc Giang thuyền hoa tinh mỹ, đèn đuốc rực rỡ huy hoàng.


      Dưới ánh trăng mặt sông gợn sóng lấp lánh, mặt ít hoa đăng*, vô số hoa đăng lấm tấm điểm xuyết toàn bộ mặt hồ, so với sao trời còn rực rỡ hơn. Đào Cẩn tâm huyết dâng trào, quấn lấy đòi Giang Hành học người khác mua hoa đăng thả, đáng tiếc nàng biết kỹ thuật, hoa đăng thả trôi được bao xa, liền chìm xuống đáy nước .


      Nàng tức giận dậm chân, "Vì sao chỉ có hoa đăng của ta là tốt!"


      Chính mình biết này, lúc này lại đổ tội lên hoa đăng. Giang Hành cười khẽ, chiều theo ý của nàng : "Lần tới lại mua cho nàng cái tốt hơn."


      Nàng hài lòng, dây dưa nữa. Vừa rồi có hơi mệt chút, liền đứng lại dưới thân cây, tháo mặt nạ xuống cầm khối bánh đậu Hà Lan để vào trong miệng, cảm nhận được trong miệng đầy vị ngọt thơm, " ngọt."


      Nàng liếm miệng cái, giơ khối lên hỏi Giang Hành, "Ngụy vương cữu cữu muốn ăn ?"


      Giang Hành thích những loại đồ ngọt ngấy ngấy này, nên lắc đầu cự tuyệt.


      ăn đúng lúc, tất cả chỗ này đều là của nàng.


      Nàng liên tục ăn ba khối, mỗi lần ăn miếng đều phải câu, " ngọt ngọt." Là vì cố ý hấp dẫn .


      Giang Hành quả bị hấp dẫn, chẳng qua phải bởi vì bánh đậu Hà Lan, mà là bởi vì cái miệng dính vụn cao của nàng. tháo mặt nạ xuống, tay đỡ eo của nàng, tay chống lên thân cây, cúi người hôn đôi môi nàng.


      đem toàn bộ vụn bánh đậu Hà Lan dính miệng nàng liếm hết, sau đó thò vào trong miệng nàng, cùng nàng chia sẻ đồ ăn.


      Nơi này tuy rằng kín đáo, nhưng vẫn sợ có người qua lại, Đào Cẩn sợ bị người nhìn đến, lắc đầu cự tuyệt. thấy nàng thành , vì vậy đem hai tay nàng đều nắm trong tay, nghiêm túc nhấm nháp Tiểu Bạch đậu hủ của .


      Qua hồi lâu, mới buông nàng ra, có hình có dạng đánh giá: "Quả là ngọt ."


      tìm được biện pháp ăn đồ ngọt, nếu như về sau đều là nàng đút ăn như vậy, ngại ăn nhiều hơn chút.


      Đào Cẩn trừng , "Ta phải là cái này."


      ừm tiếng, lại đem lời của nàng nghe lọt, "Khiếu Khiếu, bản vương còn muốn ăn."


      "... được!"


      Chỗ này chung quanh có cây che khuất, quả có người chú ý.


      Nhưng thể chắc chắn có người cố ý tới.


      Đoàn Thuần đứng ở cách đó xa, nương theo ngọn đèn, thấy khuôn mặt của nam nhân kia, thế nhưng lại là Ngụy vương oai phong lẫm liệt chiến trường.


      * Hoa đăng: loại hoa đăng được nhắc đến trong trường hợp này là loại hoa đăng này.


      PS: Mai ta đăng nốt chương na. Còn giờ ta có việc đây. Chúc cả nhà buổi tối cuối tuần vui vẻ:yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      Last edited: 10/7/18
      HoanHoan, NganPhuong214, Yên Hoa33 others thích bài này.

    2. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      Bớ ngta Giang thúc thúc quen thói trèo tường trộm hương rồi kìa.
      Tứ công tử, Tieu kimquyHàn Ngọc thích bài này.

    3. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      đúng là gừng càng gia càng cay nên độ vô sỉ của giang cửu cửu chỉ có tăng chứ giảm
      Hàn Ngọc thích bài này.

    4. Hiyoko

      Hiyoko Active Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      102
      Dạo này bận quá ko vào đọc & thanks+ comt cho nàng đc:nod:
      Mong nàng đừng cho vào box vip:yoyo23::yoyo23: Hứa comt chăm chỉ
      Thanks
      Hàn Ngọc thích bài này.

    5. bennhautrondoi

      bennhautrondoi Member

      Bài viết:
      48
      Được thích:
      45
      Cứ tình hình này khi nào giang thúc mới cưới đc vk về đây.hazzz
      Hàn Ngọc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :