1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[TS] Độc nhất phu nhân tâm - Phong Hà Du Nguyệt

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Đến khi kê lễ kết thúc, nàng suýt nữa mệt đến nằm sấp xuống.


      từ từ đường đến Diêu Hương cư, nàng chờ kịp chỉ muốn trở về thay đổi thân quần áo rườm rà này ra. Còn chưa ra khỏi cửa từ đường, liền thấy ngoại công cùng vài vị cữu cữu về phía bên này, chắc là muốn xem kê lễ của nàng tổ chức như thế nào.


      Ngoại trừ bọn họ ra, còn có người.

      PS: Haiz ta bị cảnh miêu tả đánh ngục:039::039::039::039:. Có gì mọi người đọc cảnh miêu tả thấy chỗ nào mượt hay hợp lý chỉ giúp ta và mong mọi người thông cảm cho kẻ miêu tả kém như ta nếu thấy hay nhé:runintears::runintears::runintears::runintears:. IU CÁC NÀNG:04(1):.
      Last edited: 6/8/17
      HoanHoan, Lục Gấu Trúc, Halie.hp37 others thích bài này.

    2. thùy trang

      thùy trang Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      39
      Đoán là giang đại thúc chờ được muốn xem hình tượng vợ tương lai thế nào zồi :v
      Hàn Ngọc thích bài này.

    3. gemivy

      gemivy Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      112
      người chính là phu quân tương lai :tungtung::tungtung:
      bernardine, Tieu kimquyHàn Ngọc thích bài này.

    4. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 10/8/17
      HoanHoan, bernardine, Yên Hoa28 others thích bài này.

    5. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 110: Hiếu đạo.


      Editor: Hàn Ngọc


      Người này Đào Cẩn hoàn toàn quen mặt, chính người là tối hôm qua mới xông vào khuê phòng của nàng Giang Hành.


      Ngoại công tại sao lại đem tới đây?


      Kỳ Sở quốc công Ân Như là vì đáp tạ Giang Hành, chung quy ở Tùng Châu chiếu cố Đào Cẩn suốt năm, hôm qua sau khi trở về lại cứu Đào Cẩn, phần ân tình này đến cái nào cũng đều lớn. Đúng lúc hôm nay Đào Cẩn cập kê, cũng tính là nửa cái trưởng bối của Đào Cẩn, mời đến cũng có vấn đề gì.


      Giang Hành còn chưa vào cung gặp hoàng thượng hoàng hậu , cũng chối từ thiệp mời của bằng hữu, mình tới Sở quốc công phủ.


      Tin tức từ Tùng Châu trở về lan truyền nhanh chóng, quan lại quyền quý ở Trường An sau khi nghe sau, liền ào ào thiết yến mời tham gia. Ngay cả Trang hoàng hậu cũng đều ngồi yên, hôm nay từ sớm liền cho người Ngụy vương phủ thông truyền, để mau mau tiến cung chuyến. Giang Hành còn chưa kịp , ở trong lòng vẫn là kê lễ Đào Cẩn quan trọng hơn, cả đời chỉ có lần như vậy, từng ngày từng ngày chờ nàng lớn lên, rốt cuộc đợi đến hôm nay, tất nhiên thể bỏ qua.


      Nhưng mà khi nhìn thấy rồi lại có chút hối hận.


      Đào Cẩn mặc áo đơn màu xanh, buộc thắt lưng cao lên tận ngực ngực, vóc dáng sau khi trổ mã duyên dáng kiều, giơ tay nhấc chân đều là uyển chuyển. sớm biết tiểu bất điểm xinh đẹp, nhưng ngờ tới nàng thay đổi cách ăn diện, lại càng trở nên xuất chúng thêm.


      Nếu để cho nam nhân khác nhìn thấy, phỏng chừng cửa Đào phủ đều bị người đến cầu thân đạp đổ. Đến thời điểm đó, còn giữ được nàng sao?


      Giang Hành có tự dưng tin tưởng với chính mình.


      Người bên ngoài biết suy nghĩ trong lòng , Ân Như đem Đào Cẩn gọi vào đến trước mặt, "Khiếu Khiếu, đến…. qua vấn an Ngụy vương cữu cữu của con. Ở Tùng Châu nhờ có cữu cữu chiếu cố con, nay con trưởng thành, càng nên cảm tạ cữu cữu cho tốt."


      Đào Cẩn ngoan ngoãn đến trước mặt, kiều hành lễ, "Đa tạ Ngụy vương cữu cữu chiếu cố, ân tình của ngài, Đào Cẩn cả đời khó quên."


      Giang Hành ngóng nhìn nàng, tiểu nương nhìn như đứng đắn, kỳ chỗ sâu trong ánh mắt cất giấu ý cười lém lỉnh, người bên ngoài nhìn ra, còn hiểu sao? cong môi, đồng dạng cũng đứng đắn đáp lại nàng, "Đây là việc bản vương phải làm."


      Đào Cẩn ở trong lòng mắng lão lưu manh, mặt đoan chính quân tử, ban đêm còn phải bò vào giường nàng như thường sao! Nàng thừa dịp thời điểm ai chú ý, thè lưỡi với , cổ khí độ cao nhã ung dung thoáng chốc thấy đâu, nàng lại khôi phục thành cái tiểu nương hoạt bát hoạt bát kia. Giang Hành nhướng nhướng mày, nếu phải cố kỵ nhiều người ở đây như vậy, sớm cúi đầu hôn nàng .


      Ân Tuế Tình từ phía sau ra, "Tại sao phụ thân lại tới đây?"


      Ân Như cười ha hả sờ râu, "Khiếu Khiếu cập kê, ta đương nhiên muốn đến nhìn xem, mấy tiểu tử này cũng kềm chế được, nhất định muốn theo tới. Đúng lúc Ngụy vương cũng ở đó, liền cùng ."


      Đáng tiếc bọn họ đến muộn chút, Đào Cẩn làm xong kê lễ, chẳng qua có thể nhìn qua cũng tốt rồi, mấy vị cữu cữu cảm thấy vô cùng mỹ mãn, cháu bọn họ từ hôm nay trở trở thành đại nương.


      Ân Tuế Tình hành lễ với Giang Hành, "Ta nghe Khiếu Khiếu chuyện ngày hôm qua... Hung hiểm như vậy, may mắn mà Ngụy vương tới đúng lúc, bằng Khiếu Khiếu... là làm phiền ngài nhiều, ta biết nên cảm ơn ngài như thế nào mới tốt."


      Đào Cẩn cũng muốn cho Ân Tuế Tình, sợ bà nghe thấy lo lắng, nhưng đầu Bạch Nhụy có vết thương thể dấu được, hơn nữa nàng hôm qua trong lúc giãy dụa mạnh nên cánh tay có vết tím để lại, Ân Tuế Tình thay quần áo cho nàng chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn thấy được. Đào Cẩn giấu được, chỉ có đàng hoàng cho bà biết, quả nhiên lúc bà nghe xong vừa hãi vừa sợ, còn kém tự mình tìm những người đó tính sổ.


      Lúc nghe Đào Cẩn Giang Hành đem bọn họ thu thập xong sau, Ân Tuế Tình mới cảm khái: "Nhất định phải điều tra ra là ai sai sử, bằng trái tim của ta đều thể an bình!"


      Đào Cẩn cho bà biết Giang Hành xử lý việc này, mới làm cho bà tạm thời buông lỏng tâm.


      Lúc ấy đến giờ tổ chức kê lễ, bà chỉ có thể đè nén cảm xúc, tạm thời quên việc này.


      nay nhìn thấy Giang Hành lại nhớ tới, lửa giận vẫn thể bình ổn.


      Giang Hành cần cảm tạ, thái độ rất là khiêm tốn hiền hoà.


      Đó là việc đương nhiên, thanh mai trúc mã ngày xưa cùng nhau lớn lên, tương lai rất có khả năng trở thành mẹ vợ , cảm giác này... biết nói thế nào.


      *


      Sau khi từ biệt Sở quốc công, chuyện đầu tiên sau khi Đào Cẩn về phòng là ngã xuống giường.


      Nàng mệt vô cùng, ngay cả quần áo cũng đều muốn đổi, nhắm mắt lại liền muốn ngủ. Sau này bị Bạch Nhụy cưỡng chế kéo từ giường dậy, "Tiểu thư trước cứ thay y phục rồi ngủ tiếp."


      Nàng lười biếng vươn ra hai tay, nhắm mắt lại : "Ngươi đổi cho ta , ta có sức lực ."


      Bạch Nhụy có cách nào khác, chỉ có thể cùng Ngọc Minh hợp lực đem nàng từ giường kéo dậy, cởi áo đơn, đem quần áo rườm rà từng kiện lột ra. Ân Tuế Tình theo sát vào phòng, cười đến trước giường, "Xem con biếng nhác này, kê lễ mẫu thân còn mệt hơn so với con nhiều, suốt cả ngày phải bận rộn."


      Nàng rầm rì : "Mẫu thân an ủi con, lại còn châm chọc con."


      Cởi áo trong, rồi cởi áo lót bên trong là cái yếm màu hồng đào, Bạch Nhụy tinh mắt, liếc mắt liền nhìn thấy dấu vết hồng hồng cổ nàng, "Đây là vết gì?"


      Làn da Đào Cẩn rất trắng, hơi có chút tì vết liền thấy rất ràng.


      tiếng này của Bạch Nhụy liền hấp dẫn tầm mắt của Ân Tuế Tình cùng Hòa Ngọc, hai người cùng nhìn sang, ánh mắt đều nhìn chằm chằm cổ nàng nhìn. Đào Cẩn theo bản năng cúi đầu, "Hả?"


      Nàng nhìn tới, Bạch Nhụy liền nâng gương để cho nàng nhìn . Nhìn như vậy cũng quan trọng, chỉ thấy vệt đỏ thình lình nằm làn da nàng, đây phải là dấu vết tối hôm qua Giang Hành hôn nàng làm lưu lại sao! Đào Cẩn theo bản năng đưa tay che, cả kinh làm trái tim đập thình thịch, luống cuống nhìn về phía Ân Tuế Tình, "Mẫu thân, cái này..."


      Nàng chưa xong, Ân Tuế Tình hốc mắt liền ướt.


      Hóa ra Ân Tuế Tình cho rằng đây là do người hãm hại Đào Cẩn hôm qua lưu lại , nhất thời đau lòng vô cùng, chỉ hận chính mình có bảo hộ nữ nhi tốt, "Mẫu thân xin lỗi con, Khiếu Khiếu, mẫu thân nên để cho hai người các con ."


      Đào Cẩn nghe được lúc liền hiểu, trắc là do mẫu thân hiểu lầm, như vậy cũng tốt, nàng liền cần hao tổn tâm trí giải thích.


      " trách mẫu thân." Nàng , "Nếu có người muốn hại con, cho dù thế nào con cũng đều tránh khỏi."


      Quả như thế, nàng tránh thoát, Hà Ngọc Chiếu nếu như muốn hại nàng, cả hai đời trước sau đều thể tránh thoát.


      Ân Tuế Tình tự trách rất lâu, trấn an nàng : "Khiếu Khiếu đừng lo lắng, việc này chỉ có Ngụy vương biết, những người khác đều rất kín miệng, ai biết, đối với con càng có bất kỳ ảnh hưởng gì."


      Thanh danh của nương gia quan trọng cỡ nào, Giang Hành chính là ý thức được điểm này, mới có thể sớm bịt kín miệng mọi người, việc đáng kể cũng đều xử lý sạch .


      Đào Cẩn gật đầu, "Con có việc gì, mẫu thân cũng đừng khóc nữa."


      Bạch Nhụy mang quần áo đến, nàng đổi bộ y phục hàng ngày thoải mái, tháo châu ngọc đầy đầu, lúc này mới cảm thấy cả người đều thoải mái hơn rất nhiều.


      Nàng nhảy xuống giường lần hai, toàn thân lần nữa được sống được, "Hôm nay là sinh thần của con, mẫu thân đừng nghĩ những điều mất hứng, chút nữa chúng ta ra đằng trước dùng bữa cùng ngoại công, cũng gọi Khải Yên tỷ tỷ và đại ca trở về."


      Ân Tuế Tình cái gì cũng đều chiều theo nàng.


      Khi đêm đến, đám người ở Sở quốc công phủ vây quanh trước bàn, vô cùng náo nhiệt cùng dùng bữa tối.


      Nghe Giang Hành sớm rời , nhận được ý thúc giục của Trang hoàng hậu , nên sớm vào cung.


      *


      Giang Hành vào cửa cung, lập tức về hướng Chiêu Dương điện.


      Trang hoàng hậu hôm qua biết được hồi kinh, đêm đó liền muốn tuyên nhập cung, nếu phải do hoàng thượng ngăn trở, làm sao có thể chờ tới bây giờ. Nhưng nghĩ vừa trở về hẳn là rất mệt, liền để cho ở lại trong phủ nghỉ trước đêm, ai ngờ ngày hôm sau trôi qua nửa, vẫn là thấy bóng dáng của . Trang hoàng hậu có cách nào khác, lúc này mới để cho người thúc giục.


      nay nghe được đến, từ sạp mĩ nhân ngồi dậy, "Ngụy vương tới sao?"


      Cung nữ gật đầu, "Hồi hoàng hậu , Ngụy vương tới."


      Giang Hành vào cửa cung, nhấc bức rèm che rất nặng lên, tới nàng trước mặt hành lễ, "Nhi thần bái kiến mẫu hậu."


      "Mau đứng lên." Trang hoàng hậu tự mình đở lên, đánh giá từ xuống dưới vòng, đúng nhi tử của bà thể nghi ngờ, "Tại sao trở về mà chút tin tức cũng đều có? Ở Tùng Châu bên kia có sao , chiến đều giải quyết xong rồi?"


      Giang Hành gật đầu, "Chiến cơ bản bình ổn, mẫu hậu cần phải lo lắng, trước mắt còn đại ."


      Trang hoàng hậu cuối cùng buông lỏng hơi, "Vậy tốt rồi, vậy tốt rồi." Lúc đầu còn tưởng rằng bỏ xuống chiến bên kia, liều mạng trở lại, xem ra cũng phải như bà tưởng tượng, nhi tử là người có trách nhiệm, căn bản cần bà bận tâm.


      Trừ bỏ việc.


      tới việc này bà liền đau đầu, ban đầu định chịu đựng qua vài ngày rồi hỏi lại, nhịn nửa ngày vẫn là nín nhịn được.


      Hai mẫu tử chuyện hồi, hoàng hậu nương nương liền đem đề tài chuyển tới phương diện khác, "Bản cung nhớ lầm, năm nay con cũng 30 ?"


      Mở đầu như vậy, cần nghĩ cũng biết câu sau bà muốn gì.


      Giang Hành xoa xoa mi tâm, bên môi mang nụ cười nề hà, "Hồi mẫu hậu, đúng vậy."


      Mấy năm nay lăn qua lộn lại cũng chỉ là cái vấn đề này, cũng chê phiền, Trang hoàng hậu cũng đến tự bản thân cũng cảm thấy phiền. Nhưng thấy phiền có làm thế nào, vẫn là chịu đàng hoàng tìm tức phụ, trong năm có quá nửa trăm là bận tâm đến . Nhớ đến cái này, Trang hoàng hậu liền bụng sầu khổ, "Ở Tùng Châu con thấy vừa mắt nương nào sao?"


      Cả năm phần lớn thời gian đều ở tại Tùng Châu, cách xa như vậy, tay của bà cũng với dài được như vậy, nên căn bản quản được nhiều việc như vậy.


      biết ở Tùng Châu trải qua như thế nào, thường ngày chẳng lẽ đều tiếp xúc nương gia sao? Bằng làm sao có thể thanh tâm quả dục lâu như vậy, ngay cả nương cũng nhìn trúng.


      Đúng như dự liệu của , : " có."


      Nhưng mà câu sau của , quả thực để cho Trang hoàng hậu vui mừng quá đỗi, "Chẳng qua ở Trường An có."


      "Cái gì?" Trang hoàng hậu sợ mình nghe lầm, nắm chặt tay hỏi lại lần nữa, "Con Trường An có cái gì?"


      bật cười, lặp lại lần, "Trường An có nương con nhìn trúng."


      tâm của của hoàng hậu nương nương cuối cùng cũng có thể để xuống, quả thực cao hứng đến biết thế nào mới tốt.


      Bà hỏi ngừng: "Đối phương là thiên kim nhà ai? Bao nhiêu xuân xanh? Có hứa gả cho ai chưa? Phụ thân có làm quan trong triều , chức quan mấy phẩm?"


      Giang Hành nghĩ cho bà biết quá sớm, chung quy cũng là do ngay cả Đào Cẩn cũng đều chưa nắm được, con đường này còn phải đoạn dài, "Những điều đó người cần lo lắng, gia cảnh nàng có vấn đề, cũng chưa hứa gả cho ai. Chỉ là tuổi kém nhi thần hơi nhiều, hơn nữa …. , có gì."


      Giang Hành muốn bối phận cũng có chút vấn đề, nhưng nếu như vậy, rất nhanh Trang hoàng hậu liền có thể đoán được.


      Thôi, hay là trước đừng dọa bà.


      Trang hoàng hậu lúc này cao hứng cũng kịp, đâu còn quản tuổi kém bao nhiêu, "Vậy có vấn đề gì? Ở Trường An có biết bao nhiêu lão phu thiếu thê, ngay cả kém nhau 10 tuổi, chỉ cần bản cung câu, cũng thành vấn đề!"


      Giang Hành dừng chút, gì.


      cùng Đào Cẩn chỉ kém 10 tuổi, mà kém tận 15 tuổi.


      *


      Từ hoàng cung ra ngoài, màn đêm buông xuống, phía chân trời chỉ còn lưu lại vệt sáng mờ nhạt.


      Giang Hành cưỡi ngựa chậm rãi ra cửa cung, nhớ tới lời của Trang hoàng hậu hôm nay, khỏi lộ ra ý cười. có lẽ khiến bà đợi quá lâu, tại ở trong mắt bà, đại khái chỉ cần là nữ nhân, những cái khác đều quan trọng.


      Thân là nhi tử thể sớm ngày thành gia, cũng là bất hiếu.


      Vì hoàn thành hiếu đạo, phải nhanh chóng hoàn thành chung thân đại của chính mình.


      Quyết định sau, Giang Hành nắm chặt dây cương, giá tiếng về hướng Sở quốc công phủ. Đào Cẩn hôm nay ở tại quốc công phủ tổ chức kê lễ, buổi tối thể quay về Đào phủ, nên trực tiếp ở lại đây.


      Hôm nay là ngày đông chí, ban đêm có hội hoa đăng, đường so với bình thường náo nhiệt hơn rất nhiều. nhiều năm dạo ban đêm ở kinh thành, nên muốn dẫn nàng cùng .

      Đến Sở quốc công phủ, Giang Hành có vào phủ, mà là tới cửa hông của Diêu Hương cư, buộc tuấn mã xong liền trèo tường mà vào.

      PS: Truyện đến hồi hay nên mình edit được kha khá. Nhưng cần lắm những cái com động viên của các bạn để có động lực lết beta:th_4::th_4:. Đăng chương từ lâu mà được có 2 cái com động viên của hai bạn:th_54::th_54: còn đủ cả post để truyện nhảy page đọc pic cho đỡ lag:th_14:. Truyện chỉ còn tầm 70 chương nữa là kết thúc, truyện bị trang web khác đăng lậu mà tình hình như thế này làm mình có suy nghĩ có nên chuyển truyện vào box vip đây.:th_11::th_11::th_11::th_21:
      Last edited: 10/7/18

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :