1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[TS] Độc nhất phu nhân tâm - Phong Hà Du Nguyệt

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Chu vãn là ai vậy nhân vật mới à

    2. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 9/3/17
      HoanHoan, NganPhuong214, Chôm chôm38 others thích bài này.

    3. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Đào Lâm Nguyên thân hình thoắt cái có đứng vững.

      PS: Đọc có chỗ nào thấy lỗi nhớ PM cho ta ná các tình iu :yoyo51::yoyo51::yoyo51::yoyo51::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      Last edited: 9/3/17
      HoanHoan, NganPhuong214, Chôm chôm52 others thích bài này.

    4. hadisenhtieumac

      hadisenhtieumac New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      2
      ấu ầu, lâu sau mĩ nhân về tay Giang thúc thôi haha
      Hàn Ngọc thích bài này.

    5. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 100: hạ sính.


      Editor: Hàn Ngọc


      Đến cuối cùng, Đào Lâm Nguyên cũng thể được như ý nguyện nhìn Ân Tuế Tình chút.


      Bách Châu trở lại quốc công phủ tất nhiên là có kết cục tốt, nàng lần nữa bị nhốt vào trong sài phòng, chịu đúng như Đào Cẩn phân phó, cho nàng ăn gì, chỉ cho nàng nước uống.


      Chiếu loại theo loại phương pháp trừng phạt này, cũng biết nàng có thể chống đỡ được mấy ngày.


      Nhưng việc này liên quan đến Đào Cẩn, cho dù chết, cũng là nàng đáng phải nhận như vậy. Điều Đào Cẩn thể chịu đựng được nhất là có người muốn gia hại mẫu thân nàng, kiếp trước nàng thể bảo hộ bà tốt, kiếp này tuyệt cho phép người ngoài động vào mẫu thân cho dù chỉ là đầu ngón tay.


      Nàng nhàm chán ở bên cạnh Ân Tuế Tình hồi lâu, thế cho nên Ân Tuế Tình cũng có chút thấy nàng phiền, "Làm sao vậy? Trở về liền như vậy, bị cái gì kích thích à?"


      Biết được Ân Tuế Tình suýt nữa trúng độc, Đào Tĩnh tới chuyến. tại đứng ở bên, nhìn muội muội làm nũng cùng mẫu thân.


      Đào Cẩn cọ hai lần, oán trách : "Bên cạnh mẫu thân sao lại có người đáng tin như thế? Là ai đem Bách Châu mang vào, nếu như phải đúng lúc con phát , tại mẫu thân sớm trúng độc."


      Trải qua chuyện này, Ân Tuế Tình mới phát giác được mình đối với nha hoàn bên cạnh cũng quá chú ý phòng bị.


      Vốn ở trong nhà mình, trước kia cũng có việc gì xảy ra, ai ngờ lại có người muốn hạ độc bà? Bởi vậy có thể thấy được, Diêu Hương cư này còn phải hảo hảo sửa đổi mới được.


      Ân Tuế Tình trước mắt chỉ để lại bốn người Bạch Thuật, Đỗ Nhược cùng Lý ma ma, Đồng ma ma, nha hoàn khác đều để hầu hạ ở bên ngoài. Những nha hoàn mới đến kia đều phải trải qua kiểm tra cùng huấn luyện nghiêm khắc, cũng thể họ dễ dàng tiếp xúc cùng thức ăn của Ân Tuế Tình, để tránh lại xuất loại tình huống này.


      Bách Châu bị phạt các nàng đều thấy được, vài ngày liền bị mang ra ngoài, nghe là chịu nổi tra tấn, chính mình cắn lưỡi tự vận.


      thiếu người nhìn thấy thân thể được bọc vải trắng mang ra ngoài, nguyên bản người còn hoạt bát khỏe mạnh như vậy mà nay chỉ còn lại là khối khung xương thon gầy, nhìn làm cho người ta có chút sợ hãi.


      Kể từ đó, người hầu ở Diêu Hương cư càng thêm thận trọng cẩn thận, ai dám có bất kỳ nhị tâm nào, chỉ sợ chính mình rơi vào kết cục giống Bách Châu.


      Sở quốc công phủ sống yên ổn được vài ngày, liền nghênh đón đại .


      Du quận vương đến cửa phủ nạp chinh, sính lễ ước chừng 108 nâng, từng kiện từng kiện được nâng vào cửa hậu của Sở quốc công phủ, có thể thấy được vẻ long trọng đồ sộ. ít người vây quanh của xem náo nhiệt, mới qua tết nguyên tiêu, liền có chuyện vui như vậy, dù cho phải là việc của nhà mình, cũng khỏi cao hứng theo.


      Trong đó có vài dân chúng than thở : "Tiểu nữ nhi của Quốc công phủ có phúc khí, vừa mới hòa ly, liền nhận được mối hôn tốt như vậy."


      Liền có người khác tiếp lời, "Ai hòa ly tốt ? Theo ta thấy, hòa ly mới tốt đấy!"


      Câu bị người khác cười trêu : "Ngươi cũng nhìn xem người ta là thân phận gì, lạc đà gầy còn hơn ngựa lớn, thân phận địa vị còn đặt ở đó, như vậy còn có thể tìm ra hôn tốt sao?"


      Những lời này cũng là .


      Nhưng cho dù người ngoài nhìn thế nào, hôn của lục tiểu thư Sở quốc công cùng Du quận vương Đoàn Nghiễm, đều là việc ván đóng thuyền, thay đổi.


      *


      Băng tuyết tan, xuân về hoa nở, hậu viện quốc công phủ trăm hoa đua nở, vạn vật sống lại.


      Bờ hồ cỏ xanh trông như tấm đệm, cành liễu mảnh khảnh đung đưa bên bờ hồ trong vắt, bên cạnh là các trăm hoa xinh đẹp nở rộ. Đào Cẩn trêm cpm đường rải đá cuội, vốn định đồng lên thuyền hồ ngắm cảnh, đột nhiên nghe thấy tiền viện truyền đến động tĩnh .


      Nàng để cho Ngọc Minh hỏi thăm chuyện gì, Ngọc Minh rất nhanh trở lại, thở hồng hộc : "Tiểu thư, là Du quận vương đến hạ sính."


      Nhanh như vậy?


      Dưới tay Đào Cẩn hơi dùng sức, cẩn thận bẻ gãy cành hoa tường vi cầm, nàng đáng tiếc a tiếng, "Du quận vương tự mình đến ? ở đâu? Mẫu thân có biết ?"


      Ngọc Minh vừa rồi chỉ chạy đến tiền viện nhìn nhìn chút, chứ dám chạy đến Chính Đường, nhìn trận thế hẳn là tự mình đến. Về phần Ân Tuế Tình có biết hay , nàng khổ sở : "Nô tì thấy phu nhân, chắc là còn chưa biết. Là do quốc công gia cùng vài vị gia nghênh đón, lúc này hẳn là ở Chính Đường, sính lễ đều đưa tới nội viện, nghe ước chừng 108 nâng!"


      Ở phương diện này Du quận vương thể tốt hơn nhiều so với Đào Lâm Nguyên, ông biết Sở quốc công là người thích sĩ diện, lại là việc trong phạm vi ông có thể thực được, lên cực lực thỏa mãn lòng hư vinh của Sở quốc công, hết sức cho ông mặt mũi. Đây là việc người ngoài chỉ dạy được, phải dựa vào ngộ tính của chính mình.


      hiển nhiên, ngộ tính này của Đào Lâm Nguyên tốt.


      Đào Cẩn làm sai nàng trước đừng cho Ân Tuế Tình biết, nàng muốn để cho mẫu thân tâm hoảng ý loạn. Hạ sính qua liền là thỉnh kỳ, do nhà trai quyết định hôn kỳ, lần này mục đích Đoàn Nghiễm đến, còn là vì cùng Sở quốc công thương lượng thời gian thành hôn.


      Bởi vì hai người từng đạt thành chung nhận thức, phải đợi Đào Cẩn cập kê sau mới thành thân. Mùa đông năm nay Đào Cẩn tròn mười lăm tuổi, ý Du quận vương là đem hôn kỳ định vào ba mươi tháng chạp. Ngày cuối cùng của năm, trừ cũ nghênh mới, là điều tốt.


      Sở quốc công có ý kiến gì, ông vô cùng vừa lòng đối với Du quận vương, ông cảm thấy Tuế Tuế lúc này mới xem như là chân chính gả cho đúng người.


      "Vậy cứ định như vậy, đến lúc đó phủ ra chuẩn bị cẩn thận, cũng thỉnh Du quận vương đừng để xảy ra sơ sẩy. Nữ nhi này của ta tuy gả lần, nhưng các phương diện khác đều là tốt nhất, về sau người chầm chậm biết." Ông uống ngụm trà mới , "Trước kia là do lão tử mắt bị mù, mới đem Tuế Tuế gả cho thằng nhãi con ở Đào gia kia, làm Tuế Tuế thương tâm. Ta như vậy, Du quận vương đừng thấy lạ, ta chính là muốn cho ngươi biết, Tuế Tuế xứng đáng được ngươi dụng tâm đối đãi. Đừng nhìn nàng đối với mọi người lạnh nóng, kỳ trong lòng luôn nghĩ tới ngươi."


      Đoàn Nghiễm liễm mắt cười khẽ, lần đầu xưng là bản vương, "Ta biết."


      Ông với Ân Như: "Sau này đều là người nhà, quốc công gia cần lại gọi ta là Du quận vương. Ta tự là Trang Úc, người cứ trực tiếp gọi ta là Trang Úc là được."


      "Trang Úc, tên rất hay! chỉ là ta, ngươi cũng nên sửa miệng ?"


      Ông cười, "Nhạc phụ đại nhân."


      Sở quốc công hài lòng cười to, tính toán giữ ông lại cùng dùng cơm trưa.


      Lần này ông có chối từ, nhìn về hướng đình viện cái, "Đúng lúc tiểu nhi cũng tới, vừa rồi ở lại hậu viện giúp đỡ dàn xếp sính lễ, bằng cũng gọi tới."


      "Được được." Ân Như cười khép miệng được, gọi nha hoàn đến trước mặt, "Đúng lúc cũng gọi Tuế Tuế cùng Khiếu Khiếu đến, người nhiều càng náo nhiệt hơn chút."


      Tính tình Sở quốc công càng ngày càng trở lên như trẻ con, lớn tuổi rồi, còn cả ngày thích náo nhiệt.


      chỉ kêu Ân Tuế Tình, nay cả mấy nhi tử cũng gọi tới, chuẩn bị người nhà ăn bữa cơm đoàn viên. Ân Như có ý chế tạo cơ hội để cho hai người ở cùng chỗ, khổ nỗi thời cơ đúng, thể quá gấp gáp mà hỏng việc. Lần này trước cứ cùng nhau ăn bữa cơm, kế tiếp có cơ hội.


      Còn cách canh giờ nữa mới tới thời gian dùng cơm trưa, trước hết ông để cho người xuống chuẩn bị.


      Đào Cẩn đứng tại ở phía sau cửa nghe lén lâu, nghe được đến cổ cũng đều đau, vừa muốn rời , phía sau lại có thanh trầm thấp bình thản hỏi: "Ngươi làm cái gì vậy?"


      *


      hề báo trước tiếng, làm Đào Cẩn sợ tới mức giật mình cái, xoay người dựa vào ván cửa.


      Sau khi thấy người tới, nàng vỗ ngực thở, lôi tay áo dẫn rời khỏi chỗ này. mấy chục bước, nàng mới dừng tại dưới gốc cây hòe lớn, "Thế Tử ca ca huynh làm muội sợ muốn chết!"


      Đoàn Thuần nhìn chằm chằm khúc tay áo bị nàng giữ chặt, nghe thấy thanh nàng vẫn ngẩn người.


      Mãi nửa ngày mới hỏi: " dọa đến muội ?"


      Làm sao có thể dọa đến, nàng chính là nghe lén đến hứng thú dâng đầy, đột nhiên lên tiếng, là người đều bị hù chết ! Nhưng nhìn như vậy, lại giống như là cố ý dọa nàng, bốc hỏa cũng phát tiết ra được, nàng buồn bực bĩu môi, "Tại sao huynh cũng tới?"


      Bàn tay trắng nõn để tay áo chậm rãi rời , có chút nỡ, mặt lại có biểu lộ, "Ta vừa từ hậu viện vào, sính lễ đều được đặt ở khố phòng."


      Hóa ra theo Du quận vương cùng đến, chẳng qua phụ vương bị Ân Trấn Lưu nửa đường đoạt rồi, liền cùng đến khố phòng an bài người dưới sắp xếp sính lễ.


      Vừa mới đến của Chính Đường, liền nhìn thấy nàng nghịch ngợm nghe lén. Nên nghĩ nhiều, liền bước đến kêu nàng tiếng, ngờ tới còn bị nàng trách tội.


      Đào Cẩn tỉnh ngộ, ồ tiếng.


      Đoàn Thuần vẫn là hỏi cùng vấn đề, "Muội vừa rồi trộm nghe cái gì?"


      Bị bắt tại trận, nàng cũng có gì mà phải xạo. Nhưng nơi này phải là nơi có thể chuyện, Đào Cẩn dẫn về phía hồ nước hướng phía trước, xuyên qua hành lang, dọc theo đường mòn trải đá cuội uốn lượn, phía trước liền nhìn thấy mặt nước lăn tăn gợn sóng. Cành liễu phất phơ, rủ mặt nước, cực kỳ giống tuyết mùa đông.


      Nàng ra vẻ thoải mái, hai tay chắp ở sau lưng hai bước, quay đầu cười tủm tỉm nhìn , "Chung thân đại của mẫu thân muội, lần đầu muội thể tham dự, lần thứ hai muội đương nhiên muốn giám sát chặt chẽ chút."


      Bên môi Đoàn Thuần lộ ra ý cười mỏng, mặc trường bào Chức Kim màu chàm, bên trong vẻ thanh quý còn mang theo vẻ nho nhã, cố tình mặt mày lại hơi lãnh đạm, khiến cho người ta có loại cảm giác rất khó tới gần."Vậy muội thấy như thế nào? Gia phụ có làm cho muội hài lòng ?"


      Bọn họ đến ven hồ, từng làn gió thổi tới, làm tóc mai của tiểu nương hơi bay lên, như chiếc lông cọ vào lòng người.


      Đào Cẩn mang ý cười, "Trước mắt rất hài lòng."


      Đoàn Thuần đại khái là nghe về chuyện hạ độc mấy ngày hôm trước, vì trấn an nàng, liền tiếc đem của cải của phụ thân đều tiết lộ ra ngoài, "Muội cứ việc yên tâm, gia phụ nhận thức, khi ghi nhớ Tình di, sau này nhất định toàn tâm toàn ý đối đãi tốt với bà, ông nạp thêm di nương hoặc thiếp. Điểm này, huynh có thể cam đoan với muội, ở trong phủ Du quận vương, để Tình di chịu bất kỳ ủy khuất gì."


      ràng mới được 20 tuổi nhưng lời này của hệt như vị trưởng bối hứa hẹn.


      Đào Cẩn buồn cười nhịn được, đôi mắt sáng ngời cong cong thành hình trăng khuyết, tiếng cười thanh thúy, "Thế Tử ca ca nhớ giữ lời!"


      gật đầu, "Chắc chắn."


      Hai người đứng ở ven hồ, gió lay động góc áo bọn họ, tà váy màu phấn hồng cùng cẩm bào màu xanh đụng nhau, dường như quấn quanh cùng chỗ như nhành liễu bên cạnh. Từ bờ hồ đối diện nhìn về bên này, có thể nhìn thấy hai bóng hình phấn lam, lẳng lặng đứng cạnh nhau, hòa cùng thể với cảnh sắc bên hồ.


      Đào Cẩn cùng Đoàn Thuần bàn luận cả nửa canh giờ, trò chuyện nhiều hơn nàng mới biết được Đoàn Thuần kỳ chút cũng lạnh lùng, kiên nhẫn khiêm tốn, thỉnh thoảng chỉ hai câu, liền chọc cho Đào Cẩn cười đến đau bụng. Chỉ nửa canh giờ ngắn ngủi Đào Cẩn liền thấy thân thiết cùng , xoay quanh bên cạnh trước sau gọi "Thế Tử ca ca".


      Bên môi Đoàn Thuần mang theo ý cười, làm việc từ trước tới nay muốn làm nhất.


      sờ sờ đỉnh đầu Đào Cẩn, tóc mềm mại, lúm đồng tiền nhu thuận đáng , lòng nhất thời liền mềm đến rối tinh rối mù, " thôi, Sở quốc công còn ở tiền viện chờ, chúng ta trước cứ qua đó ."


      Đào Cẩn liên tục gật đầu, nhắm mắt theo đuôi ở phía sau .


      Bữa cơm này có thể dùng từ hòa thuận vui vẻ để hình dung, Sở quốc công uống liền ba cốc lớn để tỏ vẻ cao hứng. Ngồi ở đây còn có mấy vị cữu cữu của Đào Cẩn, bởi vì buổi chiều còn có việc, nên đều thể quá phóng túng, thỉnh thoảng chỉ hơi chạm môi hai cốc để trợ hứng. Tuy chỉ như thế, nhưng vẻ tươi cười mặt lại che giấu được.


      Trong mắt Du quận vương nhìn mấy người bọn họ đều giống nhau, vì thế khi mời rượu căn bản phân biệt ai là ai, lại bị hung hăng phạt hai cốc lớn.


      Cũng may tửu lượng ông kém, hai chén rượu vào bụng, mặt điểm biến hóa cũng đều có.


      Thấy vài vị huynh trưởng còn muốn mời rượu, Ân Tuế Tình nhấp môi dưới, hướng phía bên kia trừng mắt. Vừa lúc Bạch Thuật bưng trà tiến vào, "Đây là trà Long Tĩnh năm nay vừa mới đưa đến, mấy vị gia nếm thử hương vị ."


      Ân gia lão nhị hiểu ý, còn chưa xuất giá đâu, muội muội liền giữ được nữa, bên xót xa, bên phối hợp cầm ly trà, "Uống trà tốt, uống trà tốt, ta uống ly trước."


      Có ông mở đầu, nên mấy người còn lại đều lấy trà thay rượu.


      Du quận vương cầm chén trà, bên môi ngậm ý cười.


      *


      Bên này việc vui ngừng, mà phía khác ở Tùng Châu quạnh quẽ ít.


      Giang Hành hôm nay mới nhận được thư Đào Cẩn gửi, nghĩ tới tiểu bất điểm viết hồi cho , vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Mở ra nhìn cái, nội dung trong thư vô cùng quy củ, cũng đề cập tới nàng có nhớ hay .


      Đặc biệt đoạn cuối cùng kia, Giang Hành nhìn thấy mà vừa thấy đáng giận vừa thấy buồn cười.


      Trưởng bối cái gì? tình nguyện nhận thân phận trưởng bối này!


      Nàng còn lo lắng thân thể , là sợ được sao? Cái tiểu bất điểm đáng giận này, chờ sau khi trở lại Trường An, chứng tỏ cho nàng biết thân thể đến cùng tốt hay tốt.
      HoanHoan, NganPhuong214, Chôm chôm51 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :