1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[TS] Độc nhất phu nhân tâm - Phong Hà Du Nguyệt

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      Ta hận. Dừng đúng đoạn hay. A ngụy vương có cứu ko đây. Ta mong rằng ko cứu
      Nyanko129Hàn Ngọc thích bài này.

    2. thienbinh2388

      thienbinh2388 Active Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      182
      Cau mong khong phai la nguy vuong cuu.:014::014::014:
      Nyanko129Hàn Ngọc thích bài này.

    3. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 68.2


      Editor: Hàn Ngọc
      *

      Võ La chưa kịp giữ nàng lại, bị tình huống đột ngột như vậy dọa sợ : "Mộ Mộ tỷ, Mộ Mộ tỷ!"


      bên bên vươn tay muốn cứu nàng, tiếc rằng Tần Mộ Mộ cách nàng có chút xa, mà nàng lại dám đứng dậy, trong lúc nhất thời hoảng sợ biết nên làm như thế nào cho đúng.

      Tần Mộ Mộ uống vài hớp nước, ở trong nước ngừng giãy dụa: "Cứu mạng, cứu ta..."


      Võ La cùng nha hoàn chống thuyền đều biết bơi, nha hoàn kia vội đem gậy tre thò đến trước mặt nàng, sốt ruột : "Tần nương nhanh túm lấy gậy trúc!"


      Nhưng là Tần Mộ Mộ ở trong nước ngụp lặn hai lần, dần dần còn khí lực, sắp chìm xuống đáy hồ.


      bên khác Đào Cẩn nhìn đến ngây ngốc, biết đây là xảy ra chuyện gì, tốt đẹp tại sao lại rơi xuống nước?


      Giang Hành thu hồi gậy trúc, cởi ngoại bào đưa cho Đào Cẩn: "Ta cứu nàng."
      Đào Cẩn còn chưa lên tiếng, nhảy vào trong nước.


      Trong số mọi người ở đây chỉ có biết bơi, đây cũng là chuyện còn cách nào khác, cũng thể trơ mắt đứng nhìn nàng chết chìm. Giang Hành lặn xuống dưới nước, tìm tới vị trí của Tần Mộ Mộ, tay đỡ nàng tay vẩy nước mang theo nàng trồi lên mặt nước, Tần Mộ Mộ dường như bắt được cọng rơm cứu mạng, chặt chẽ bám vào người Giang Hành.


      Cũng may chỗ nàng ra rơi xuống nước cũng cách bờ xa, Giang Hành trực tiếp đem nàng ra ôm lên bờ hồ, đặt nằm xuống mặt đất.


      Tần Mộ Mộ uống ít nước nên sắc mặt tái nhợt, suy yếu mở mắt ra : "Đa tạ Ngụy vương..."


      Võ La để thuyền dừng sát ở bờ, nàng nhanh chạy tới: "Mộ Mộ tỷ, tỷ sao chứ?"Các nương khác nghe được động tĩnh phía bên này cũng đều vây quanh lại, nhìn thấy Ngụy vương cùng Tần Mộ Mộ cả người ướt nhẹp ngồi ở bờ, đại để cũng đoán được xảy ra chuyện gì.


      Nha hoàn của Tần Mộ Mộ cởi quần áo khoác lên người nàng, nhún người hành lễ cảm tạ Giang Hành: "Đa tạ Ngụy vương cứu mạng tiểu thư của nô tỳ."


      Giang Hành vặn vặn nước quần áo, đầu cũng quay lại : "Tiện tay chi lao, cần để ở trong lòng."


      Tuy là thế, nhưng Tần Mộ Mộ há có thể cảm tạ . muốn mở miệng nhưng lại liên tục ho khan vài tiếng, để tránh cho nàng vì rơi xuống nước mà bị bệnh, Giang Hành sai người dẫn nàng vào phòng đổi xiêm y, thuận đường thỉnh đại phu trong phủ chẩn đoán cho nàng phen, nhìn xem có bị để lại di chứng gì hay .
      Sau khi đám người rời , Đào Cẩn mới từ chiếc thuyền bên kia xuống, đem quần áo của đưa trả lại cho , cười : "Chúc mừng Ngụy vương cữu cữu hùng cứu mĩ nhân."


      Mày Giang Hành hơi nhíu, cảm thấy có chỗ nào đó thích hợp.

      Đào Cẩn để ý đến , khoanh tay khoan khoái vòng qua bên cạnh , "Ta nhìn xem Tần nương thế nào, ta thấy nàng rơi xuống nước là đúng lúc, nếu phải Ngụy vương cữu cữu ở đó, chỉ sợ sớm khó giữ được tính mạng."


      Giang Hành quay người, hé miệng muốn gọi tên của nàng, nhưng thủy chung vẫn lên tiếng.


      định giải thích cùng nàng gì đó, nhưng lại cảm thấy ổn.


      Nàng gọi tiếng Ngụy vương cữu cữu, như vậy đem trở thành cữu cữu, cùng nàng giải thích này đó, chẳng lẽ phải giấu đầu hở đuôi sao?


      *


      Tần Trung Nhân sau khi biết được tin tức nữ nhi rơi xuống nước, vội vàng từ tiệc rượu ở tiền viện đến, hoảng hốt khẩn khẩn trương trương đuổi tới hậu viện.


      nay Tần Mộ Mộ nằm tại khách phòng ở Thảo Huyên viện, đại phu cũng đến xem rồi, cũng có gì trở ngại, chỉ là bị kinh hách, hơn nữa có chút bị nhiễm gió lạnh chút, chỉ cần điều dưỡng hai ngày liền có gì đáng ngại.


      Khi đứng ở ngoài viện Tần Trung Nhân biết được tiểu nữ là được Giang Hành cứu, liền nói cảm tạ ngừng: "Hôm nay nếu như có Ngụy vương ở đây, hậu quả thể tưởng tượng nổi... ân tình của Ngụy vương, hạ quan cùng tiểu nữ khắc sâu trong lòng, vĩnh viễn dám quên."


      Giang Hành có chút yên lòng, "Tần tri phủ cần phải khách khí."


      Vừa rồi Đào Cẩn có đến chuyến, thấy Tần Mộ Mộ có vấn đề gì, liền cùng Bạch Nhụy trở về đình Bát Giác ở Phù Dung viên, nơi đó còn có mấy vị nương khác, trước hết nàng phải tiễn các nàng.


      Tần Trung Nhân mặt nói cảm tạ mặt than thở, "Đều là do bình thường hạ quan quản giáo nghiêm, làm cho nàng làm việc liều lĩnh như vậy... Ngài xem lúc này là thời điểm nào mà nó muốn hái đài sen gì đó kia."


      Giang Hành nhìn cái, "Quảng Linh quận chúa muốn , các nàng chỉ là muốn tham gia náo nhiệt."


      Trong giọng hề dấu diếm ý che chở.


      Tần Trung Nhân nhất thời nghẹn họng, còn lời nào để . Cũng may nha hoàn ở trong phòng ra truyền lời, "Lúc này tiểu thư khá hơn rất nhiều, lão gia có thể vào thăm."


      Tần Trung Nhân lộ ra vẻ mặt vui vẻ, về phía trước hai bước, quay đầu gọi Giang Hành lại: "Ngụy vương là ân nhân cứu mạng của tiểu nữ, bằng chung cùng hạ quan vào ? Để cho tiểu nữ có cơ hội chính miệng nói cảm tạ với ngài."


      Giang Hành cự tuyệt, " cần, tiền viện còn có việc, bản vương trước bước. Tần nương nếu có chỗ nào thoải mái, có thể để cho nàng ở lại quý phủ lúc, đến chạng vạng hãy rời ."


      xong để ý Tần Trung Nhân có ý giữ lại, quay người ra Thảo Huyên viện.


      *


      Tân khách ở tiền viện biết tình huống ở hậu viện, nhìn thấy Giang Hành trở về, biết trong khoảng thời gian này đâu, nên ào ào nâng chén muốn kính .


      Giang Hành chỉ đáp lại vài, còn đâu vẫn lấy trà thay rượu.


      Thấy sắc trời còn sớm, mọi người cũng hết hứng thú uống rượu liềnđặt chén rượu xuống, mọi người lần lượt chào từ biệt Giang Hành để hồi phủ. Giang Hành để cho hạ nhân đưa bọn họ lần lượt rời khỏi phủ, tiễn mọi người xong, mới nhớ tới Tần Trung Nhân, liền tìm hạ nhân hỏi: "Tần tri phủ rời chưa?"


      Hạ nhân : "Dạ vẫn chưa rời vẫn ở lại trong viện Thảo Huyên."


      Giang Hành thể qua nhìn cái, Tần Trung Nhân kia vẫn canh giữ ở đầu giường của Tần Mộ Mộ, với nàng gì đó. Tần Mộ Mộ cúi mắt, trong tay nâng cốc trà lại uống.


      Nàng dư quang thoáng nhìn thấy Giang Hành tiến vào, vừa kinh ngạc lại khó tránh khỏi cảm thấy kinh hỉ: "Ngụy, Ngụy vương."


      Giang Hành gật đầu, "Tần nương cảm giác thế nào?"


      Hai gò má Tần Mộ Mộ đỏ hồng, khẽ giọng trả lời: " khỏe hơn nhiều, đa tạ Ngụy vương quan tâm."


      Tần Trung Nhân nghe thấy giọng , vội vàng xoay người lại kêu tiếng Ngụy vương, thái độ cung kính.


      mặt có biểu tình gì, trực tiếp với Tần Trung Nhân: "Bản vương cho người chuẩn bị xong xe ngựa, nếu lệnh ái vô , có thể trực tiếp ngồi xe ngựa hồi phủ."


      Tần Trung Nhân luôn miệng : "Ngụy vương suy tính chu đáo như thế, làm lệnh quan vô cùng cảm kích. Nhưng... Có việc hạ quan biết có nên ."
      Giang Hành nhướn mắt.


      lo sợ liếc mắt nhìn Giang Hành, thấp giọng : "Nguyên bản là Ngụy vương cứu tiểu nữ, hạ quan nên đầy lòng cảm kích mới đúng. Nhưng mà hôm nay việc bị nhiều người như vậy nhìn thấy, tiểu nữ bị ngài ôm lên bên bờ... Nếu là truyền ra ngoài, chỉ sợ danh dự của đời này của tiểu nữ cũng hoàn toàn bị hủy hoại. Hạ quan như vậy, khẩn cầu Ngụy vương nên cảm thấy hạ quan được tấc lại muốn tiến thước..."


      Giang Hành nhíu nhíu mày, nhìn về phía Tần Mộ Mộ giường, khuôn mặt nàng đỏ bừng, cúi thấp đầu dám nhìn .


      *


      Sau khi tiễn đám nữ quyến xong, Đào Cẩn có thể tính là buông lỏng được hơi, chuẩn bị hồi Đỗ Hoành Uyển nghỉ ngơi.


      Nàng với Bạch Nhụy : "Ta muốn uống canh hạt sen, nước canh phải được nấu trong veo, ta còn muốn để thêm khối băng."


      Bạch Nhụy cười xác nhận, "Nô tỳ liền trở về nấu ngay."


      Vừa trở lại Đỗ Hoành Uyển, Hàn Quang liền hấp tấp tới nàng trước mặt, "Tiểu thư, tiểu thư, quả thực bị ngài đoán trúng !"


      Đào Cẩn dừng bước lại, lúc này liền hiểu được xảy ra chuyện gì.


      Nàng yên lòng Tần Mộ Mộ, luôn cảm thấy nàng còn có mưu gì đó, thấy nàng được sắp xếp nghỉ ngơi tại Thảo Huyên viện Đào Cẩn liền sai Hàn Quang ở lại nơi đó hầu hạ. Thuận đường nghe ngóng chút động tĩnh của nàng, để tùy thời có thể hồi báo cho nàng.


      Hàn Quang đem đối thoại của Tần Trung Nhân cùng Giang Hành từ đầu tới cuối lại lần, tức giận : "Cái người nữ nhân này biết phân biệt nặng , Ngụy vương cứu nàng coi như xong, thế nhưng còn muốn tiến vào của Ngụy vương phủ!"


      Đào Cẩn nghe xong lên tiếng, nàng nghĩ kiếp trước có phải Tần Mộ Mộ có phải là cũng dùng loại thủ đoạn này để cho Giang Hành cưới nàng? Nếu như là như vậy Giang Hành cũng quá ngu ngốc, thế nhưng lại thoải mái đáp ứng bọn họ như vậy.
      Đáng tiếc thể hiểu hết.


      Đào Cẩn thuận miệng hỏi: "Ngụy vương đâu?"


      Hàn Quang : "Ngài ở tại Chính Đường."


      Phỏng chừng là tự hỏi lại cuộc đời , Đào Cẩn phải có ý chế nhạo, cứu người còn cứu ra cái phiền toái lớn, biết có nghĩ tới cái hậu quả này .


      *

      Cho đến thời gian dùng cơm chiều, Giang Hành cũng giống như mọi khi gọi nàng đến Chính Đường dùng bữa.


      Đào Cẩn ngồi xuống đối diện , cũng vội hạ đũa, chống cằm quan sát trong chốc lát, bên môi vẫn mang nụ cười mỉm.


      Giang Hành buông đũa, " ăn cơm còn nhìn cái gì?"


      Nàng cố ý hỏi: "Ngụy vương cữu cữu hôm nay cứu được mĩ nhân, nên có cảm tưởng gì?"
      Giang Hành liếc nhìn nàng, chờ nàng tiếp.


      Nàng thở dài hơi, giơ đũa lên gắp miếng rau xanh, "Ta còn tưởng rằng ngài cứu Tần nương, có phụ trách đối nàng, chung quy ngài cũng sờ qua lại ôm qua người ta rồi."


      Những lời này thể nghi ngờ chọc trúng chỗ đau cùa Giang Hành, động tác chậm lại, mặt chút thay đổi : "Tần tri phủ quả là có ý này."


      Nghe vậy Đào Cẩn kéo dài giọng nga tiếng, "Vậy ngài muốn cưới nàng ta?"
      Giang Hành dứt khoát ăn cơm nữa, nghiêm túc trả lời vấn đề tiểu bất điểm hỏi.


      Nhớ tới cảnh tượng lúc buổi chiều Tần Trung Nhân với , nhìn khuôn mặt nhắn của nàng có chút hả hê, bỗng nhiên có ý hỏi nàng vấn đề, "Nếu là ta muốn cưới nàng sao?"


      Đào Cẩn ngô tiếng, cau mày suy tư: "Dù sao việc này cùng ta cũng có quan hệ gì, ta chỉ là thích nàng mà thôi. Nếu như Ngụy vương cữu cữu nhất định muốn cưới, ta cũng tư cách ngăn trở." Vừa dứt lời cái liền chống cằm nhớ tới chuyện khác, "Nhưng ta còn phải trước tiếng với Hoàng Hậu nương nương, để cho người cần tiếp tục bận tâm đến hôn của cữu cữu nữa."

      xong hồi lâu, Giang Hành cũng có phản ứng gì.


      Nàng nâng mắt, Giang Hành vẫn nhúc nhích, đôi mắt tối đen vẫn chăm chăm nhìn nàng.
      NganPhuong214, HoanHoan, Pe Mick51 others thích bài này.

    4. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Ngụy vương này, có phải là quá ngốc r ko ? ĐC đến như thế mà còn bị mắc mưu của tinh Tần mộ mộ nữa

    5. thienbinh2388

      thienbinh2388 Active Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      182
      That tuc qua di ma. Cai con Tan Mo Mo k biet liem si:yoyo62::yoyo50:
      Nyanko129 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :