123123123123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[TS] Độc nhất phu nhân tâm - Phong Hà Du Nguyệt

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Somilovely

      Somilovely New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      Nàng ơi sao từ chương 110 trở ta k xem đk pic nào v
      Liên Tử Nguyệt thích bài này.

    2. bernardine

      bernardine New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      2
      Mới phát ra truyện này. Truyện chị edit hay lắm lắm luôn chị ơi. Nhưng hiểu sao từ trang 95 mấy pic em đều load được nữa T.T lên lap cũng load được luôn ý ạ :-(
      TammiendLiên Tử Nguyệt thích bài này.

    3. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Sorry các tình nhiều. Dạo này ta bận quá nên bỏ bê hố nhiều. Từ chương 110 bị lỗi pic nhưng ta vẫn chưa có thời gian sửa lại. Từ giờ đến cuối tuần ta cố sửa lại. Hôm nay bù cho các nàng 2 chương nhé. Ta có thời gian beta kỹ nên các nàng vừa đọc vừa soát lỗi giúp ta nhé! Thank các nàng.

      Chương 121: Tứ hôn


      Editor: Hàn Ngọc


      Hôm qua lúc Trang hoàng hậu với ông quả thực khiến ông khiếp sợ hồi lâu.


      Trong kinh thành có nhiều thiên kim tiểu thư suất sắc như vậy mà lại chướng mắt, cố tình lại coi trọng nha đầu nghịch ngợm? phải Đào Cẩn tốt, mà là bất kỳ ai cũng đều nghĩ hai bọn họ thành đối, hai người bọn họ nhìn như thế nào cũng thấy xứng. Huống chi, trong lòng ông sớm có định đoạt, "Trẫm với con, ban đầu trẫm định đem Quảng Linh quận chúa se duyên cho Giang Cát, cũng từng dò hỏi Giang Cát vài lần, nay còn lòng chờ mong Trẫm tứ hôn đây. Nếu như trẫm tứ hôn nàng cho con, phígia giang Cát biết giao phó như thế nào, nếu như con ngại phiền toái, liền Tuệ vương phủ thuyết phục , được trẫm làm chủ cho con."


      Giang Cát chính là đích trưởng tử của Tuệ vương, năm nay vừa đến tuổi nhược quán, tính tình trời sinh là hỗn thế ma vương, ngày gây ra phong ba liền thoải mái. Lần trước ở giữa thanh thiên bạch nhật tại Thu Hồ sơn trang, đem Lục Diêu đánh đến trọng thương, từ đó có thể thấy được tính nết của bạo ngược bao nhiêu.


      Nếu Đào Cẩn gả cho , làm sao chịu được?


      Giang Hành nhíu nhíu mi, nhưng vị thúc thúc cướp nữ nhân cùng cháu trai, ra cũng thỏa đáng.


      Cân nhắc phen sau, vẫn là thê tử quan trọng hơn, mặt mũi cái gì kia đều trọng yếu. Giang Hành nhổm dậy cáo từ, "Nhi thần biết."


      Sau khi Ngụy vương rời khỏi, Hoàng thượng vẫn chưa để cho Chu Phổ rời , mà gọi đến trước mặt, tiếp tục bắt mạch.


      " Phương thuốc lần trước Chu đại phu điều chế trẫm dùng mấy viên, tháy rất hiệu quả, mấy ngày nay trẫm cảm thấy tinh thần cực tốt, mệt mỏi như trước kia." Hoàng thượng vẻ mặt rất vừa lòng, liền vài tiếng tốt, cũng muốn ban thưởng vài thứ gì đó.


      Chu Phổ yên lòng, đầu óc lúc này chỉ toàn nghĩ về tin tức Giang Hành muốn cưới Đào Cẩn, lắc đầu cười, tỏ vẻ chính mình muốn ban thưởng.


      Người câm chinh là có điểm tốt này, muốn ý mình ràng, nhưng mà hôm nay tâm tình Hoàng thượng tốt, kiên nhẫn hỏi : "Chu đại phu cái gì cũng đều cần, nghe Ninh chiêu nghi ngươi chưa cưới vợ, có cần trẫm thưởng cho ngươi mấy vị mĩ nhân ?"


      nín thở, khuôn mặt tuấn tú vân đạm phong khinh khó có dịp lại lộ ra vài phần xấu hổ, vẫn lắc đầu như cũ, lúc này hai tay liên tục đều đem ra dùng hết, vừa tạ ơn lại vừa thể chính mình cần.


      Hoàng thượng có chút mất hứng, chưa thấy người thanh tâm quả dục như vậy, tùy tiện sai người thưởng cho ít vàng bạc tơ lụa, rồi phất tay cho xuống.


      Trước khi Chu Phổ mượn giấy và bút mực thư phòng, ở giấy viết rằng: "Cảnh Tích có thể xuất cung chuyến hay ?"


      Hoàng thượng tò mò nâng lên đuôi lông mày, "Ngươi muốn xuất cung?"


      gật đầu cười.


      Thái Y viện thay phiên túc trực, gần đây được Hoàng thượng coi trọng, khổ cực như lúc đầu làm trợ thủ, thường thường có cơ hội nghỉ ngơi cả ngày. Chỉ là xuất cung chuyến như trước dễ dàng, lâu chưa được xuất cung, biết tình hình bên ngoài, nếu phải hôm nay ngẫu nhiên gặp được Giang Hành, chỉ sợ còn biết tin tức Đào Cẩn phải lập gia đình.


      Hoàng thượng rất dễ chuyện, phất tay liền ân chuẩn cầu của , chỉ hỏi thêm câu: "Chu đại phu cần vàng bạc mĩ nhân, lại chỉ muốn xuất cung, chẳng lẽ ở ngoài cung có nương ngươi ngưỡng mộ trong lòng nhưng thành?"


      sửng sốt, thoáng chốc mặt được tự nhiên, chợt mỉm cười, gật gật đầu.


      ngờ lại đoán đúng, Hoàng thượng tỏ vẻ, "Là tiểu thư nhà ai? Ngươi ra, Trẫm làm chủ thay ngươi."


      nương này phải ai khác, chính là Quảng Linh quận chúa vừa rồi Giang Hành nhắc đến. Chu Phổ biết cho dù cũng vô ích, giữa bọn họ vẫn luôn bị ngăn cách bởi thiên sơn vạn thủy, cho dù cố gắng leo lên nữa, cũng leo qua được bờ bên kia chỗ nàng đứng. Vì thế lắc lắc đầu, cười ở giấy viết, "Đa tạ thánh ân, Cảnh Tích thân phận thấp kém, xứng với nàng."


      Hoàng thượng nhớ tới bệnh câm của , phàm là gia đình có chút thân phận, ai cũng muốn đem nữ nhi hứa gả cho người câm. Thở dài hơi, nhắc lại việc này nữa.


      Sau khi Chu Phổ ra từ ngự thư phòng, mắt nhìn cửa cung nơi xa, thu hồi ánh mắt về hướng Thái Y viện.


      *


      Mấy ngày sau ở Sở quốc công phủ, Đào Cẩn tính toán hôm nay trở lại Đào phủ.


      Mọi việc đều được thu thập thỏa đáng sau, Ân Tuế Tình gọi nàng đến trước mặt trăm dặn dò vạn dạy bảo, "Nhớ những lời hôm qua mẫu thân cùng con... lại muốn đến tìm con, con được gặp ."


      Đào Cẩn nghe đến mức lỗ tai đều muốn mọc kén, gật đầu ngừng, "Những lời mẫu thân dặn dò con đều nhớ, chỉ cầu mẫu thân nữa thôi."


      Ân Tuế Tình trọc trọc trán nàng, "Còn phải là do nương lo lắng cho con!"


      Nàng hì hì cười, đạp lên ghế tiến vào trong xe ngựa, lộ ra khuôn mặt cười khanh khách, "Mẫu thân hẳn là bận tâm việc của chính mình mới đúng, ngày ba mươi tháng chạp sắp tới rồi, nương bây giờ còn có sức lực quản con sao?"


      Ba mươi tháng chạp là ngày cử hành hôn của Ân Tuế Tình cùng Du quận vương, đến nay chỉ còn lại hai mươi ngày.


      Chính xác là như vậy, thế nhưng lại dám trêu chọc mẫu thân. Ân Tuế Tình vừa định nàng, nàng liền vèo cái tiến vào trong khoang xe, thanh lấy lòng từ bên trong truyền tới: "Con phải , mẫu thân đừng đánh con, ngày đó con nhất định chuẩn bị cho mẫu thân phần đại lễ!"


      năm này là có nhiều việc vui ngừng, trong vòng nửa năm mà có tận ba chuyện vui, nay Đào Cẩn lại phải lập gia đình, so với kiếp trước, đúng là cách biệt trời đất. Như vậy thể tốt hơn, Đào Cẩn cảm thấy mỹ mãn, nàng có bản lĩnh gì lớn, hai nguyện vọng khi trùng sinh thực được, liền còn tiếc nuối gì nữa.


      Xe ngựa dần dần xa, được ước chừng chừng nửa canh giờ liền tới Thắng Nghiệp phường, thêm về phía trước đoạn nữa mới có thể nhìn thấy cổng Đào phủ.


      Trước của Đào phủ cách đó xa có chiếc xe ngựa khác ngừng, Đào Cẩn xuống xe ngựa theo bản năng liền nhìn về hướng bên kia, mới đầu vẫn chưa để ý, nhưng mà nhìn thấy người đứng bên cạnh xe ngựa liền ngây ngẩn cả người, dụi dụi con mắt lần, xác định là Chu Phổ liền thể ngờ. Nàng buông tay Bạch Nhụy ra, bước nhanh về hướng bên kia, "Chu Phổ?"


      Xem ra hẳn tới rất lâu, nhưng tại sao lại vào? vài ngày gặp , Đào Cẩn còn buồn bực tại sao lại bỗng nhiên biến mất, ngờ được hôm nay lại đột nhiên xuất .


      Đào Cẩn tới trước mặt , "Tại sao ngươi vào, đứng ở đây làm gì? Ngươi là đến tìm gia gia của ta sao?"


      Kể từ khi biết hai người đều là được trùng sinh, Đào Cẩn đối với càng nhiều thêm phần đồng cảm. Nàng có bí mật thể với người khác, chỉ có thể cho mình nghe, thứ tình cảm này rất kỳ quái. Tựa như trong hồ nước, tất cả cá đều là cá trích, chỉ có hai người bọn họ là cá chép, loại tình cảm đồng loại này lời khó hết.


      Chu Phổ lắc đầu, phải tới gặp Đào Thượng Thư, tới là muốn gặp nàng.


      từ trong tay áo lấy ra tờ giấy, giấy viết câu: "Có thể tìm chỗ để chuyện được ?"


      Phụ cận có quán trà tửu lâu nào, Đào Cẩn liền đưa vào trong phủ, hôm nay hình như Đào Lâm Nguyên cùng Đào Tĩnh ở trong phủ, ở chính đường có người, vừa lúc thuận tiện bọn họ chuyện.


      Nàng kịp uống ngụm trà nhuận hầu hỏi : "Ngươi tìm ta có việc gấp sao?"


      Chu Phổ gật đầu, chuyến này cố ý chuẩn bị xong giấy bút, mượn nghiên mực của nàng sau, liền chấm mực nước liền viết chữ ở giấy, "Ta nghe ngươi muốn định thân cùng Ngụy vương."


      Đào Cẩn nhìn câu hỏi tờ giấy kia, phấn môi được tự nhiên mà hơi mím, "ừm."


      Nàng bỗng nhiên nghĩ tới chuyện, sốt ruột hỏi: "Làm sao ngươi biết ? Dạo này ngươi ở đâu, ở chỗ nào? Sống có tốt ?"


      Được nàng quan tâm, Chu Phổ rất cao hứng, tuy rằng biết tình cảm này liên quan đến tình nam nữ, nhưng vẫn cong môi cười viết ở giấy: "Ta vào cung ở trong thái y viện, sống rất tốt, tam tiểu thư cần lo lắng."


      Trong cung? Thái y viện?


      Đào Cẩn kinh ngạc nhìn chằm chằm mấy chữ này, lẩm bẩm : "Ta làm sao lại tìm được ngươi, hóa ra ngươi lại vào cung ... Ngươi làm sao có thể vào đó?" Nàng ngẫm nghĩ, đến cùng cũng phải ngu ngốc, "Là do Ninh chiêu nghi sao?"


      Chu Phổ gật đầu, ở phương diện này viết làm tốn bút mực nữa, dừng chút rồi lại tiếp tục viết rằng: "Người có còn nhớ kết cục cuối cùng của Ngụy vương?"


      Đào Cẩn nhìn hàng chữ này, nàng đương nhiên biết kết quả cuối cùng của Ngụy vương, thành quân chủ Đại Tấn, là nam nhân tôn quý nhất. Do dự chút rồi "Nhớ ."


      buông mi, ở giấy viết: "Người nghĩ kỹ chưa? Chỗ cao đón gió, với tính cách của tam tiểu thư, thích hợp với cái vị trí kia."


      Vấn đề này kỳ Đào Cẩn nghĩ tới rất nhiều lần, nếu như nàng gả cho Giang Hành, về sau có phải liền trở thành hoàng hậu? Vạn nhất về sau Giang Hành thu 3000 giai lệ sao? Ngẫm lại, đời trước có mấy nữ nhân, đời này lại có nàng ở đây, lại càng đừng nghĩ thu nhận người khác nữa. Về phần cái vị trí hoàng hậu... Sau này hãy , thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, dù sao nàng là muốn gả cho Giang Hành, chứ phải gả cho tòa long ỷ kia.


      Đào Cẩn nhìn về phía , bên môi cong lên độ cong mềm mại, "Chu đại phu là vì muốn tốt cho ta, nhưng ta nghĩ rất kỹ. Cám ơn ngươi cố ý đến với ta những lời này."

    4. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 122: Tái giá


      Editor: Hàn Ngọc


      Từ lúc lão công công tuyên chỉ trở về, đám người Đào phủ đều ngẩn ra tại chỗ, chỉ có Đào Cẩn nâng thánh chỉ mà mặt gợn sóng sợ hãi.


      Người nhị phòng tam phòng liên tiếp nhìn về hướng nàng, ngay cả Tôn Khải Yên vẻ mặt cũng đều khiếp sợ, bị tin tức bất thình lình làm chấn động đến mức nghẹn họng nhìn trân trối, " Khiếu …. Khiếu Khiếu…. Đây là...."


      Đào Cẩn chưa tới kịp trả lời, Đào Lâm Nguyên tức giận: "Việc này, quả thực quá hoang đường!"


      Bả vai Đào Cẩn hơi co lại, nàng liền đoán được phụ thân có phản ứng này, chẳng những như thế, gia gia Đào Tùng Nhiên cũng nhíu chặt chân mày tỏ ý đồng ý. Nhưng mà đồng ý có thể làm thế nào đây? Thánh chỉ cũng hạ, chẳng lẽ kháng chỉ tuân theo sao?


      Người nhị phòng tam phòng nhân nghĩ nhiều như bọn họ, ào ào đến chúc mừng cung kính chờ đợi, "Ngụy vương tuấn tú lịch , đức cao vọng trọng, tam tiểu thư gả cho Ngụy vương là nhiều phúc khí."


      đám thiển cận biết gì, Đào Tùng Nhiên nghe thấy mà phiền lòng, phất phất tay để cho bọn họ tất cả xuống, cùng Đào Lâm Nguyên đến nhà chính.


      Đào Cẩn có theo sau, phụ thân gia gia trong chốc lát thể tiếp nhận được, bằng cứ để cho bọn họ chậm rãi tiêu hóa thôi. Nàng lười khuyên bảo, dù sao bọn họ khẳng định cho rằng nàng cũng biết việc này, nàng lại càng mừng rỡ tự tại, tránh cho phải tốn nhiều nước miếng. Lúc ở Sở quốc công phủ khuyên bảo Ân Tuế Tình cùng Ân Như làm cho nàng khuyên bảo đến rách cả khóe miệng, nàng lúc này chỉ muốn giả như cái gì cũng biết.


      đường trở về Trọng Linh viện, nàng cùng Tôn Khải Yên, lúc này mới có thai hơn ba tháng, bụng Tôn Khải Yên còn chưa , so với trước kia khác gì nhau. Ngược lại toàn thân lại trở lên mềm mại ít, lúc trước nàng bị nôn nghén đến lợi hại, nay vừa mới có chuyển biến tốt, liền bị Đào Tĩnh bức ăn cái này ăn cái kia, đến nửa tháng liền dưỡng trở lại.


      Tôn Khải Yên ở bên cạnh nàng, muốn lại thôi mấy lần, vẫn là nhịn được, "Khiếu Khiếu, lần trước người đưa muội túi thơm ... Chính là Ngụy vương sao?"


      Tôn Khải Yên vẫn có chút ấn tượng, hôm đó nàng hỏi nàng túi thơm là ai đưa, nàng xấu hổ có đáp lại, nhưng biểu tình thuyết minh hết tất cả. Hôm nay lão công công đến tuyên chỉ, mọi người đều có vẻ mặt khiếp sợ, duy chỉ có nàng vẻ mặt là bình tĩnh nhất, giống như sớm biết trước.


      Điều này thể khiến cho Tôn Khải Yên nghĩ nhiều.


      Việc đến nước này, Đào Cẩn có gì phải giấu diếm nữa, dứt khoát gật đầu, "Là đưa, Khải Yên tỷ tỷ đừng nòi cho phụ thân và gia gia, muội sợ bọn họ càng thể chấp nhận thụ được."


      Thế nhưng, thế nhưng là...


      Tôn Khải Yên giật mình nhìn ba, bốn phía xung quanh, may mắn có người nào, "Muội như thế nào lại cùng Ngụy vương... Hai người các muội..."


      Đào Cẩn mời nàng đến Trọng Linh viện, nha hoàn dâng trà thơm lên, mỗi người bưng ly đến trước mặt các nàng. Các nàng chia nhau ngồi xuống ghế sơn son khảm trai, Đào Cẩn cười với nàng, "Khải Yên tỷ tỷ muốn nghe muội ."


      Tôn Khải Yên nhìn nàng, nghiêm túc nghe từng chữ nàng .


      Đào Cẩn liền tránh nặng tìm đem việc của nàng cùng Giang Hành qua lại ra lần, từ Trường An đến Tùng Châu, lại từ Tùng Châu đến Trường An, việc xảy ra trong 2 năm dài mà bị nàng dùng khắc đồng hồ xong, nghe thấy mà tim Tôn Khải Yên đập loạn nhịp thôi.


      " cách khác, muội ở Tùng Châu ở trong Ngụy vương phủ, khi chưa cập kê... Ngụy vương động tâm với muội ư?" Tôn Khải Yên từng câu từng từ hỏi.


      Nhớ tới khi đó Giang Hành đè nàng xuống giường, lần lại lần hôn nàng ép hỏi nàng có thích , mặt nàng liền nóng rực, nhắm hờ mắt giọng như muỗi kêu ừm tiếng.


      Tôn Khải Yên làm sao cũng đều nghĩ tới... Người kia thế nhưng là Ngụy vương.


      Nhưng mà nhìn ý tứ Đào Cẩn, chung quy hai người bọn họ ở trước mặt nàng đều rất quy củ, nên bất kỳ ai cũng đều nghĩ đến trường hợp kia. Tôn Khải Yên cẩn thận hỏi nàng, "Việc tứ hôn này, là do Ngụy vương cầu xin Hoàng thượng hạ chỉ sao ?"


      Có lẽ vậy , nếu Hoàng thượng làm sao có thể bận tâm đến hôn của nàng.


      Đào Cẩn đấy mong chờ những việc tiếp theo.


      Tôn Khải Yên thấy mặt nàng có chút biểu tình nguyện nào, liền biết nàng có ý gì, nếu muội muội thấy vui vẻ, nàng liền có gì muốn nữa. Chẳng qua nhớ tới thân hình cao to vạm vỡ của Giang Hành, lại nhìn thân thể tinh tế linh lung của Đào Cẩn, nhịn được lo lắng thay nàng... Nam nhân, cho dù trước kia có nghiêm chỉnh như thế nào, chỉ cần sau khi thành thân sau nếm trải được chuyện đó thể tiết chế, ngay cả Đào Tĩnh cũng đều ngoại lệ, càng miễn bàn đến Ngụy vương 30 tuổi còn chưa thành thân... Cũng biết Đào Cẩn có thể chịu đựng được hay , nàng cảm thấy hơi lo lắng.


      *


      Từ lúc nhận được thánh chỉ sau, Đào Cẩn vẫn đàng hoàng chờ đợi ở trong phủ, nàng nhớ kỹ lời dạy bảo của Ân Tuế Tình, tiếp tục gặp mặt Giang Hành.


      Nàng còn nhịn được, nhưng mà làm sao Giang Hành có thể nhịn được.


      khổ sở chờ đợi suốt năm, rốt cuộc có thể được như nguyện ôm mỹ nhân về, nên làm sao có thể nhịn được? Ngẫm lại trước kia lúc còn ở Tùng Châu, bọn họ liền ở tại hai cái sân đối diện nhau, mỗi ngày đều có thể gặp mặt, thậm chí chỉ cần nàng hơi lớn giọng răn dạy nha hoàn chút, ở bên kia đều có thể nghe được.


      Nay ngày ấy trở lại, muốn gặp mặt nàng lần, cũng dễ dàng gì.


      Ngày hôm qua Giang Hành Đào phủ ăn phải bế môn canh, Đào Tùng Nhiên quyết đoán cho biết, trước khi thành thân hai người thích hợp gặp mặt, để cho tự trở về, đừng làm cho thiên hạ chỉ trích. Giang Hành nhớ tới Đào Tùng Nhiên trương ra cái dáng vẻ như lâm đại địch liền buồn cười, là muốn cưới cháu ông, chứ phải là muốn làm hại cháu của ông, có cần phải cảnh giác như vậy sao?


      tại thánh chỉ cũng hạ, Đào phủ cho dù đồng ý cũng có cách nào, cưỡng cầu, lưu lại hai câu liền trở về.


      Giang Hành gọi người ở lễ bộ tới quý phủ, lễ bộ Thượng Thư là cái lão đầu hơn năm mươi tuổi, từ lâu luôn kính ngưỡng vị Ngụy vương nổi danh này, nên hết sức để bụng đến việc này.


      Thấy Lễ bộ thượng thư đem lịch tra lần lại lần, Giang Hành nhịn được nhắc nhở: "Tận lực chọn ngày sớm chút."


      Ban đầu vốn định đến tết Nguyên Tiêu liền thành thân, khổ nỗi thời gian quá vội vàng, chỉ sợ song phương đều chuẩn bị được đầy đủ chu đáo, nên chỉ có thể hoãn lại thời gian ngắn. Lễ bộ thượng thư vuốt râu cái, tàn nhẫn cho biết: "Hồi bẩm vương gia, hai tháng gần đây đều có ngày tốt thích hợp gả cưới, thần xem xét chút, sau tết Nguyên Tiêu ngày tốt thích hợp cưới gả gần nhất là ngày mười sáu tháng ba, người xem cảm thấy cái này thiên như thế nào?"


      Giang Hành nhíu nhíu mày, như vậy phải là còn tận ba tháng nữa sao?


      tự mình đem niên lịch lấy tới lật lật, phát quả thực như lời lễ bộ Thượng Thư , mười sáu tháng ba là ngày tốt gần nhất thích hợp gả cưới. đem niên lịch ném trở về, "Vậy hôm nay, chiêu cáo Trường An, bản vương muốn nghênh cưới tam tiểu thư Đào phủ, đến lúc đó khắp chốn mừng vui, dân chúng cùng chung vui."


      Lễ bộ Thượng Thư ứng tiếng, hướng hỏi thăm mấy việc cần khi thành thân, trưng cầu ý kiến của sau, lúc này mới nhổm dậy cáo từ.


      *


      Ngày định xuống sau, rất nhanh liền có người đến thông báo cho Đào phủ, hôn kỳ của Ngụy vương cùng Quảng Linh quận chúa tổ chức vào ngày mười sáu tháng ba.


      Đào Tùng Nhiên chậm rãi tiếp thu tin tức này, cho dù ông lại tình nguyện, cháu này vẫn là phải gả. khi như vậy, nên vui vui vẻ vẻ gả , hay là sầu mi khổ kiểm gả , ông sao lựa chọn đáp án phía trước? Huống chi đây là do Hoàng thượng tứ hôn, đối phương lại là Ngụy vương đương triều, người nào cũng đều thể đắc tội, chỉ có thể thấy chấp nhận.


      Duy nhất chỉ còn lại Đào Lâm Nguyên có thể tiếp nhận, nếu Đào Cẩn xuất giá, khuê nữ nâng niu cưng chiều trong lòng bàn tay mất rồi, Tuế Tuế cũng rồi, trong phủ này còn lại gì?


      Vì thế, liên tiếp mấy ngày đều đều hàn khí nặng nề, làm cho người ta nhìn thấy liền dám lại gần.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Khiếu Khiếu bị Giang Hành bắt cóc rồi. Thanks Nàng
      A fang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :