Truyện do "myuyen" sưu tầm

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 53: Trở Lại Của Trâm

      Suốt mấy ngày hôm nay, nó cứ lại lại, bác Tư cũng chóng mặt vì nó. Trong đầu nó cứ nổi lên những câu của rồi loạt những câu độc thoại nội tâm . Nó cứ lẩm bẩm :

      - Hay là mình đồng ý .

      2 giây sau:

      - được. Nghĩ gì vậy ? Mình đâu điên. Nhỡ đùa mình thôi sao ,khó tin lắm .....

      5 giây sau :

      - Ui được ! Nhỡ bị đuổi việc ...oh my chuối!!!!!!!

      10 giây sau :

      - Hình như còn có chú sao.......Trời ! Vậy mà nghĩ ra ..........Tên này đúng là hết chịu nối, có tiếu thư cành vàng lá ngọc bên cạnh mà còn lôi mình ra làm trò đùa........

      10 phút sau , nó chống cằm suy nghĩ, chắc nó có kết quả rồi nhỉ ?

      " Chốt đáp án cuối cùng. Mình đồng ý . Nếu mà bị đuổi việc kiếm việc làm mới MÌnh xinh đẹp, dễ thương, thông minh, năng động thế này lo gì ( Mức độ tự sướng hơi cao rồi ) Mà nếu cùng lắm xin được việc mình làm bang chủ bang ăn xin , đề phòng trường hợp xấu nhất thôi ! Tóm lại là đồng ý ! Giờ ngủ thôi ...nghĩ nhiều bại não "

      hoành tráng như vậy chứ cứ nhìn thấy cậu chủ là y rằng ai kia miệng ú ớ, được câu nào cả bởi cái ánh mắt chết người của ta, mắt chớp chớp ,miệng chép chép Tóm lại nó chẳng được gì, chạy tót ra chỗ khác.

      Nó rất khó chịu vì cái việc khó ưa cứ tiếp diễn như vậy.Cuối cùng nó quyết định ngày mai nhất định nó với Đến đâu đến ,tùy cơ ứng biến vậy

      ***************************************************************************************************************************

      Sáng hôm sau, vì nó học sớm quá nên cùng . Nó định về ràng với nhưng mà khi về lại chẳng thấy cậu chủ đâu cả thấy bác Tư, nó hỏi lớn :

      - Bác ơi ! Bác có thấy cậu chủ đâu ạ ?

      Bác Tư đáp :

      - HÔm nay chủ về nước nên cậu chủ ra sân bay đón rồi. Có chuyện gì con ?"

      -Dạ ạ ! Thôi con lên phòng đây ạ

      - Ừ

      Đặt chiếc ba lô xuống , nó nằm vắt chân chữ ngũ xuống giường, tay gác lên chán. Nó nghĩ thầm:

      " Chờ mãi mới có dịp . Vậy mà Thôi ! Kệ đấy . chủ về càng hay, đỡ phải trả lời

      . Mà biết chủ là người thế nào đây ta ? Liệu có dễ tính nhỉ ? Mình lấy lòng chủ, vậy bao giờ bị đuổi đâu Mình thông minh quá !

      --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

      Ở sân bay :

      - Ôi Vũ......

      - Trâm à !

      Vừa nhìn thấy , Trâm ôm chầm lấy . phản ứng gì, hôm nay quyết định hết những gì trong lòng với nó dù có sao nữa.

      Thấy ngơ ngác , Trâm :

      - sao vậy ? có khỏe ? Công việc vẫn ổn chứ ? Xa thàng mà nhớ quá à.

      lạnh lùng :

      - Ừ ! Em về chắc mệt lắm rồi. Chúng mình ăn trước xong về nhà nhé

      - Ok

      - Ừ ! thôi


      Chương 54: Trở Lại Của Trâm (2)


      và Trâm cùng nhau ăn trưa tại nhà hàng lớn, hai người đều chuyện về công việc là chủ yếu, đôi khi Trâm có thêm vào mấy câu tình cảm nhưng chỉ lảng . Sau khi ăn trưa xong, nhìn rồi :

      - Trâm này ! có chuyện muốn !

      Thấy Vũ gọi mình, Trâm vội đáp :

      - Dạ ! Có chuyện gì ạ ?

      - ra từ trước đến giờ, luôn dấu em

      Như biết trước điều gì đó, Trâm liền cười :

      - em cũng giấu nhiều cái mà.....Có sao đâu ?

      - lòng là .....

      ngừng lại lúc rồi tiếp :

      - thực có tình cảm với em, chỉ coi em như em của mình thôi. quen với em là do cha mẹ sắp đặt, muốn cứ phải dối như vậy..........Chúng mình hủy hôn ước được ?

      Trâm uống nước bỗng nhiên " Choang" , cốc nước từ tay rơi xuống, thấy vậy luống cuống :

      - Em.....em có sao ?

      Trâm im lặng lúc rồi :

      - Em sao đâu. Nhưng tại sao lại như vậy chứ . Cố gắng là được mà .

      - xin lỗi, thể, mệt mỏi lắm rồi

      - Nhưng em.....

      - Trâm này, chỉ coi em như đứa em thôi, thứ tình cảm này có thể theo chiều hướng khác mà . Em hiểu ý chứ ?

      Trâm nghe Vũ mà lòng đau vô cùng, từ trước tới giờ , làm bao nhiêu việc trái với lương tâm chỉ để để ý tới mình. Vậy mà giờ đây......Nhưng quyết bỏ cuộc, vẫn luôn cố tỏ ra mình là người thánh thiện nhưng bên trong lại có rất nhiều mưu. cười nhạt :

      - Em hiểu rồi. Vậy cũng được . Thế định bao giời với ba mẹ

      - Cuối tháng này. Cảm ơn em nhé

      - có gì đâu......Chỉ cần vui là được rồi.

      thấy Trâm như vậy bỗng cảm thấy vui, nghĩ chắc thay đổi tính cách rồi. Còn Trâm khẽ nở nụ cười nhếch môi, nó thoáng qua rất nhanh, chỉ như nhát kiếm sắc ....

      .......................................................................................................................................................

      Ông trời là bất công làm sao, tự nhiên hôm nay lại là sinh nhật đứa bạn trong lớp, cả lớp giao cho nó nhiệm vụ mua quá, trời nắng , thế là hại Thiên Du nhà ta phải lóc cóc mua đồ. Sau khi mua xong, nó lại đạp xe chậm chạp về nhà, đúng lúc đó qua quán cà phê nổi tiếng nhất thành phố, nó luôn mơ ước được vào lần nhưng chưa được, nó cứ nhìn chằm chằm vào đó . Bỗng nó thấy ai quen quen, ra là và Trâm vui vẻ chuyện với nhau trong đó. Nghe bác Tư kể sơ sơ nó cũng đoán được phần nào đây chính là tiếu thư nhà này, Nhìn hai người học vui vẻ như vậy, bỗng nó có cảm giác lạ, nó lắc đầu :

      - Biết ngay mà ! Vậy là mình bị ta lừa rồi . Thôi kệ ! MÌnh chẳng quan tâm, như vậy càng đỡ phải tránh, miễn có nơi ăn, nơi ở, tiền đóng học là được rồi

      Rồi nó lau mồ hôi rồi lẩm bẩm :

      - GIờ trời nắng, mà nắng sao ? Nắng nóng, nóng cần giải nhiệt, vậy nên ăn kem thôi, lẹ lẹ để còn tới trường nữa chứ ....

      Nó cứ như vậy rồi tự cười mình, ai qua cũng tưởng " quân trốn trại "( bó tay.com )

      Ở nhà :

      - Wao ! Trông ngôi nhà khác quá Vũ nhỉ ?

      - Vẫn vậy mà

      - Đâu có ! ngôi nhà có vẻ ngộ nghĩnh hơn nhiều. cố tình tạo cho em ngạc nhiên chứ gì ?

      gì, chỉ cười cười. Từ khi có nó, ngôi nhà hầu như thay đổi, trông giống với tính cách đáng của nó........ thích vô cùng.........

      Rồi tiếp :

      - có gì đâu ! Em mệt rồi, mau lên phòng nghỉ ngơi . đến công ty đây !

      - Vâng bye . Về sớm nhé

      - Ừ

      rồi ra xe làm. Trâm vẫy vẫy rồi sai người khênh chiếc vali lên phòng. mải nghe điện thoại từ người bạn , bỗng vấp phải ai đó, do vậy ngã nhào ra đất . Người đó ai khác chính là bé Hân Hân, bé mải mê với chiếc máy ảnh mini( Trước kia, nó thấy Hân Hân rất thích chụp ảnh nhưng đủ tiền để mua tặng em , nó chỉ nhìn rồi lắc đầu buồn buồn. thấy vậy nên mua tặng cho chiếc. Vì vậy mà luôn được bé gọi : Ông chủ tốt bụng )

      Quay lại tiếp vấn đề, Hân Hân cũng bị ngã, chiếc máy ảnh rơi xuống, bé khóc lên .

      - biết đâu ! Máy ảnh của con

      Trâm thấy vậy lớn tiếng :

      - Đồ danh con! Làm tao ngã rồi mà còn già mồm à . tức rồi còn bực hơn. Mà mày là ai , sao lại ở đây ?

      Thấy nhà có tiếng la, bác Tư vội chạy lên , thấy vậy Bác :

      - Ôi ! Xin lỗi chủ, cháu tôi nó còn bé nên để ý. Tôi thành xin lỗi....Cố có làm sao ạ ?

      Trâm nhếch mép :

      - Hừ....Đúng là bác nào cháu nấy mà. ra chỗ khác ......

      Bác Tư vội đưa Hân Hân ra ngoài rồi :

      - Đây là chủ nên con được làm ấy tức giận , nếu là bị đuổi đấy

      Hân Hân ấm ức:

      - Nhưng ấy đâm vào con mà, còn quát con nữa, chẳng giống chị Thiên Du chút nào cả....

      - COn được như vậy trước mặt cậu chủ đâu. Nhìn thấy họ là phải chào, nếu cố ấy có mắng phải xin lỗi . Nghe chưa ?

      - Con...biết rồi

      rồi con bé lủi thủi vào phòng, may mà chiếc máy ảnh quý giá của bé sao ........Bé chỉ buồn chút thôi à .......( Hazz)

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :